Càng ở cùng nhau lâu thì tôi càng phải chịu đựng cái tính vô tâm, lười biếng của chồng. Cứ đi làm về nhà, chồng chẳng màng vợ con đang làm gì, ăn cơm xong là leo lên giường nằm. Tôi phải làm hết việc nhà, cũng chẳng nghe được câu hỏi han từ chồngTôi quen biết chồng 10 năm, từ bạn bè thành người yêu, rồi trở thành bạn đời. Chúng tôi là cặp đôi được bạn bè ngưỡng mộ. Nhưng từ ngày lấy nhau, tôi phát hiện mọi chuyện không hoàn hảo như mình nghĩ.Càng ở cùng nhau lâu thì tôi càng phải chịu đựng cái tính vô tâm, lười biếng của chồng. Cứ đi làm về nhà, chồng chẳng màng vợ con đang làm gì, ăn cơm xong là leo lên giường nằm. Tôi phải làm hết việc nhà, cũng chẳng nghe được câu hỏi han từ chồng.Dù nhiều lần cãi nhau, tôi muốn chồng thay đổi để tôi bớt tủi thân, nhưng anh ấy vẫn chứng nào tật nấy. Đến khi tôi sinh con, chồng cũng lơ là không thèm để ý. Tôi giận quá, nhiều lần tìm cách dọa chồng cũng chẳng thành, nói với bố mẹ anh càng không có kết quả.
Mấy tuần trước, chồng tôi đem về nhà một lọ thuốc nói tôi bôi vào ngực. Chồng tôi nói đó là thuốc giúp nở ngực. Tôi nghe thì choáng váng, vợ chồng cãi một trận to không tưởng. Chưa gì mà chồng tôi đã chê vợ như thế thì sau này anh còn làm gì nữa?
Thấy tôi bực tức nhất quyết không chịu dùng thuốc, chồng tôi càng khó chịu hơn. Vài ngày trước, tôi thấy chồng đêm nào cũng để một trái mướp ở đầu giường. Cứ hết mướp nhỏ lại đến mướp to xuất hiện, tôi chẳng hiểu nỗi nên hỏi chồng định làm gì?
Không thể ngờ được, chồng tôi trả lời khiến tôi sốc tận óc:
“Anh nhắc em đó, em cứ nhìn đi, em mà không dùng thuốc anh đem về thì sau này ngực em chẳng khác gì quả mướp đâu”.
Tôi nghe mà vừa giận vừa tủi thân kinh khủng, chỉ muốn viết đơn ly hôn ngay với chồng. Tôi phải làm sao đây, cứ tình cảnh này chắc tôi trầm cảm sau sinh mất!