Tôi có nên gõ cửa tiểu tam kia và nói: “Xin chào, em đến để cảm ơn chị đã giúp đỡ chúng em trả góp nhà và xe. Có điều, phiền chị nhớ thanh toán cho ngân hàng đúng hạn nhé ạ!”.
Trong cái vòng quay bất tận của cuộc sống, đôi khi ta tưởng chừng như đã nắm bắt được hạnh phúc trong tay, thì bất ngờ, số phận lại thích chơi trò “đánh úp”.
Kể ra thì lại bảo tôi tham lam vô độ nhưng nói thật là chị em nào rơi vào tình huống này của tôi cũng sẽ phải băn khoăn, đặt lên bàn cân mà suy nghĩ thôi.
Chồng tôi, người đàn ông rất chi là bình thường, bản thân tôi cũng chẳng có gì đặc biệt, thu nhập của 2 vợ chồng ở mức trung bình thấp, gia đình nội ngoại 2 bên cũng chẳng có gì mà cho con cháu. Tuy nhiên, tôi hoàn toàn chấp nhận cuộc sống ấy vì đâu có ai được quyền lựa chọn. 2 đứa chúng tôi đều cố gắng phấn đấu hết mức nhưng phải nhìn vào thực tế rằng nếu không có bệ đỡ hoặc không có gì đột phá thì rất khó có thể thay đổi được thu nhập.
2 vợ chồng đều là những người không phải không có đầu óc, không có năng lực và không biết phấn đấu. Bản thân tôi hiện tại vẫn “cày” ngày 3 việc để tăng thêm thu nhập. Thế nhưng lấy ví dụ thôi nhé, cách đây 7 năm, cả 2 vợ chồng đều nhìn thấy tiềm năng của đất khu vực Đông Anh nhưng lấy đâu ra tiền mà đầu tư. Giờ nó sốt sình sịch đúng như những gì mình dự đoán thì cũng chỉ biết ngồi tặc lưỡi với nhau rằng đúng là đã nghèo rồi muốn vượt khó thành giàu có chẳng dễ dàng gì.
Thế nhưng, 2 năm gần đây, mọi chuyện trong nhà tôi như chuyển sang chương mới. Chồng tôi, người mà bấy lâu nay cùng tôi nắm tay nhau đi qua những khó khăn của cuộc sống, dù cũng hơi nghèo đấy nhưng chưa bao giờ tôi yêu cầu quá nhiều ở anh về chuyện kinh tế bỗng hô biến thành một “con gà đẻ trứng vàng”! Bỗng nhiên anh đi lên như diều gặp gió, tiền kiếm gấp nhiều lần mà tôi còn không thể ngờ đến. Ôi thật là một bước tiến quá là vĩ đại, liệu có phải chăng anh trúng số mà giấu tôi?
Chồng tôi có giải thích về công việc, tôi thì không hiểu lắm nhưng thấy anh bạc mặt đi sớm về khuya, lắm khi về nhà nhìn anh phờ phạc thất thần mà tôi xót chồng vô cùng. Thế nhưng anh thường xuyên bảo chẳng bao giờ có chuyện tiền rớt vào túi dễ thế, không làm hộc bơ ra thì lấy đâu ra tiền mang về cho vợ. Thế là tôi gật đầu như bổ củi, răm rắp nghe lời, chồng nói gì cũng cấm có cãi!
Cuộc sống của chúng tôi từ đó như được lật sang một trang mới. Nhà cửa, xe cộ, tài sản… tất cả đều được nâng cấp. Đúng là như trong một cuốn tiểu thuyết cổ tích, nơi mà kẻ khốn khó bỗng chốc hóa thành quý ông, quý bà.
Mỗi tháng, ngoài 170 triệu cố định chồng mang về thì anh cũng chẳng tiếc vợ cái gì, tôi xin gì anh cũng cho, kể cả là những khoản trước đây anh không bao giờ đồng ý như phẫu thuật thẩm mỹ. Tôi cũng không phải đứa tiêu hoang, tiền chồng mang về tôi gom góp tích lũy đủ thứ tài sản, hiện tại tôi đang trả góp căn chung cư thứ 2.
Nhưng một ngày đẹp trời, tôi phát hiện ra bí mật động trời: Chồng tôi đang có “pha chạm trán” ngoài lề với một nữ giám đốc giàu có, hơn anh ta đến những 14 mùa xuân xanh. Câu chuyện có vẻ như đã chuyển từ cổ tích sang truyện trinh thám, nơi những bí mật ám muội được phơi bày dưới ánh sáng.
Tôi âm thầm điều tra thì biết “tiểu tam” này đã có chồng nhưng chồng chị ấy giờ chỉ nằm 1 chỗ, lẩm cẩm chẳng biết cái gì. Chị lấy được ông chồng đã giàu thì chớ mà bản thân chị cũng giỏi, chính xác là đại gia luôn đấy. Chồng tôi cặp kè với chị ấy cũng phải được hơn 2 năm rồi. Có lẽ, 2 năm nay số tiền chồng tôi mang về đều bắt nguồn từ phía chị ấy dù là trực tiếp hay gián tiếp.
Đứng trước hai lựa chọn: Làm loạn một trận để mọi chuyện quay về vạch xuất phát, hay im lặng chấp nhận để cuộc sống tiếp tục “màu hồng”, tôi thật sự lâm vào tiến thoái lưỡng nan. Nếu phanh phui, chắc chắn là chúng tôi sẽ trở lại “máng lợn” như ngày nào. Còn nếu chấp nhận, tôi sẽ phải nuốt trái đắng trong khi chồng vui vẻ “hí hửng” bên bờ vai người tình. Thật là một phép toán khó: Đổi hạnh phúc lấy tiền bạc, hay đổi tiền bạc lấy tự trọng?
Giờ nói thật lòng là tôi không ghen tuông gì hết, nghĩ đến cảnh chồng mình vừa làm hành chính vừa làm thêm rồi nhớ lại những ngày anh về nhà mặt mũi tiêu điều xơ xác tôi lại thấy tội tội…
Tôi còn không dám để lộ ra chuyện mình phát hiện chồng có “bồ không nhí lắm”, bởi vì sợ tuột mất hiện tại cuộc sống đang yên ổn…