Home TIN MỚI Page 4

TIN MỚI

Cách đây vài ngày tôi đưa vợ mới đi ăn tối tại một nhà hàng vừa khai trương, nghe nói nhà hàng này ngon nổi tiếng, đây đã là chi nhánh thứ 10 được mở rồi. Bữa tối diễn ra khá thoải mái cho đến khi món ăn được bưng ra. Tôi bất ngờ khi nhận ra người phục vụ đang đặt đĩa thức ăn trước mặt mình không ai khác chính là vợ cũ. Vợ cũ và tôi đã l;;y h;;ô;n cách đây ba năm, giờ bỗng nhiên đứng trước mặt tôi nở nụ cười nhẹ nhàng khiến tôi không khỏi bồi hồi. Chúng tôi từng yêu nhau say đắm, nhưng những bất đồng trong quan điểm sống đã biến cuộc hôn nhân thành chuỗi ngày c;ă;ng th;ẳ;ng và c;ãi v;ã. Sau khi l;y h;ô;n, cô ấy giành quyền nuôi con rồi đưa con rời khỏi thành phố, hoàn toàn c;ắt đ;ứt liên lạc với tôi. Sau một hồi suy nghĩ, tôi rút ra 10 triệu đồng và đưa cho cô ấy. Tuy nhiên, vợ cũ lập tức lắc đầu từ chối: – Không cần đâu, số tiền này không đủ. Câu nói của cô ấy khiến tôi sững lại. Khi tôi và vợ chuẩn bị thanh toán cho bữa ăn, tôi không kìm lòng được mà hỏi nhân viên thu ngân về mức lương của vợ cũ. Nếu mức lương của cô ấy thấp, tôi sẽ tăng tiền chu cấp cho con để hai mẹ con đỡ vất vả. Thế nhưng, những gì tôi nghe được khiến tôi không khỏi kinh ngạc…..Đọc tiếp dưới bình luận

Mẹ tôi năm nay đã 60 tu;;ổ;i, cả đời sống ở quê lam lũ, quanh quẩn với ruộng vườn và lo cho gia đình. Khi chúng tôi đã lớn, bà quyết định lên thành phố làm giúp việc, vừa để kiếm thêm thu nhập vừa để đổi gió cho đỡ buồn chân tay. Mẹ vốn thật thà, chỉ nghĩ đơn giản là tìm được việc làm tử tế để có đồng ra đồng vào. May mắn thế nào, bà nhận được công việc chăm sóc một ông cụ 75 tu;ổ;i, g;ó;a vợ, sống một mình trong căn nhà phố to rộng. Ban đầu, mẹ tôi chỉ tập trung làm tốt công việc của mình, lo cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, thi thoảng trò chuyện để ông cụ bớt cô đơn. Mọi thứ cứ thế trôi qua, tưởng chừng như chẳng có gì đặc biệt. Nhưng càng ngày, mẹ càng để ý đến sự giàu có của ông cụ. Căn nhà lớn, nội thất đẹp đẽ, mọi thứ đều toát lên vẻ giàu sang mà ở quê bà chưa từng thấy, bắt đầu bà nghĩ xa hơn tới ngày sẽ được là, chủ căn nhà này. Bà dần quan tâm ông cụ nhiều hơn mức cần thiết rồi ông ngỏ ý muốn cưới mẹ tôi. Lúc nghe chuyện, tôi không khỏi bất ngờ. “Tuổi này cưới xin gì nữa?” tôi nghĩ, nhưng ông cụ lại nói chắc nịch: “Tôi muốn sống cùng mẹ cháu như một gia đình.” Ban đầu, mẹ tôi còn do dự, nhưng ông cụ liên tục thuyết phục, lại thêm lời hứa hấp dẫn: Tôi sẽ để lại căn nhà này cho bà, coi như là món quà tôi cảm ơn bà vì đã chấp nhận ở bên ông lão này. Thế rồi cả hai người đi đăng ký kết hôn, cũng không tổ chức đám cưới gì về cả hai đã có tuổi. Sau khi kết hôn, ông cụ giữ lời hứa và làm thủ tục sang tên căn nhà cho mẹ tôi. Cầm tập giấy tờ đi đến văn phòng công chứng, mẹ tôi phấn khởi như ước mơ đổi đời sắp thành hiện thực. Nhưng đúng là đời không như mơ. Nhân viên công chứng nhìn qua hồ sơ rồi nói một câu khiến mẹ tôi đứng hình………Đọc tiếp dưới bình luận