Home TIN MỚI

TIN MỚI

Chiều hôm trước ngày giỗ, ông bà nội ăn mặc chỉnh tề, khăn đóng, áo the. Bà nội ngồi trên sập gụ bên cạnh ông, trong khi các chú bác túa vào nhà với vẻ mặt đầy toan tính. Ông nội hắng giọng yêu cầu tất cả trật tự. Sắc mặt ông không vui, cũng chẳng buồn, chỉ lạnh lùng nói: – Bao nhiêu năm nay, nếu các anh chị chăm sóc cha mẹ được như khi tranh đất lần này, thì cha mẹ đã mãn nguyện lắm rồi. Người ta chỉ tranh nhau chia tiền chia đất, chứ chẳng ai tranh nhau nuôi cha mẹ già bao giờ. Ông tuyên bố rõ ràng: bác cả, các chú mỗi người 200m²; bác cả thêm phần nhà thờ gỗ; các cô mỗi người 100m². Phần còn lại, hơn 300m², dành cho mẹ con tôi. Bác dâu trưởng lập tức g;ào lên phản đối: Bố chia thế không công bằng! Chồng con là trưởng, còn thím ấy chồng đã m;;ất từ lâu, lại chẳng có con trai. Giờ thím ấy lấy chồng thì đất hương hỏa vào tay người ngoài sao? Chú út cũng hùa theo, nói rằng ông bà thiên vị mẹ con tôi, còn trách ông bà xây nhà “cho thiên hạ ở.” Trong khi mấy năm nay chỉ có mẹ tôi chăm ông bà còn các bác các chú không một ai đoái hoài đến. Vậy sao không ai kể ra. Lặng lẽ nghe hết, bà nội tôi mới lên tiếng, giọng bà run run nhưng đầy sức nặng…….Đọc tiếp dưới bình luận

Suốt 7 năm ở nhà con trai, con dâu tôi luôn làm việc không mệt mỏi, rất ít khi về quê và không bao giờ lấy lương chăm sóc cháu. Chỉ thỉnh thoảng về quê có việc thì các con đưa bao nhiêu tôi lấy bấy nhiêu để lo toan công việc nhà bởi tôi vốn dĩ không có lương hưu, tiền tiết kiệm tuổi già cũng không nhiều định để dành đến cuối đời lo cho bản thân cho khỏi phiền muộn đến con cháu. Đến giờ sau một thời gian chăm sóc hai cháu nội chu toàn, các cháu cũng đã học tiểu học, mẫu giáo ổn thỏa tôi muốn trở về quê để sống vì bản thân cũng không thích cuộc sống ồn ào nơi phố thị. Thế nhưng khi đưa ra quyết định này, con trai và con dâu tôi tỏ ý không vui. Hai đứa nói: – Mẹ đã quyết thế thì chúng con cũng không cản mẹ nữa nhưng mẹ đợi thêm 7 ngày nữa rồi về ạ. – Có chuyện gì vậy con? – Cũng không có chuyện gì lớn nhưng mẹ cố gắng đợi thêm 7 ngày nữa rồi hẵng về. Lúc đó con cũng không cản mẹ nữa. Vậy nhưng tôi đã biết lý do thực sự vì sao con trai, con dâu đòi tôi ở lại nhà thêm 7 ngày sau khi vô tình nghe lén được cuộc trò chuyện của cả hai vào một buổi tối. Theo đó đã 10h đêm nhưng không ngủ được, tôi đi xuống lầu định uống cốc nước thì thấy hai vợ chồng con đang ngồi bàn bạc với nhau tôi nghe được mà s;;ố;;c đi;;ế;;ng……..Đọc tiếp dưới bình luận

29 t;;u;;ổi, H có bề ngoài ưa nhìn, công việc ổn định nhưng vẫn “ế”. Cô cũng chẳng có kiêu kỳ gì, chỉ là vì ham làm việc mà không có thời gian. Lại vừa có sếp mới về, cô càng bận rộn tối tăm mặt mày. Mẹ của H lo sốt vó khi con gái gần tới tu;ổ;i 30 mà vẫn không lo chuyện yêu đương. Bao nhiêu lần mai mối cho Hoa đều không thành, vì cô không đến trễ thì cũng mất tăm. Không thể chịu nổi, mẹ của H ra “tối hậu thư” nhất định trong năm nay phải tìm được chồng. Vậy là có những hôm tăng ca đang ở chỗ làm thì H nghe tiếng mẹ lớn tiếng trong điện thoại: “Tối rồi cũng chưa về à con? Hay thôi dọn đến đó ở luôn đi chứ về làm gì nữa?”. Chiều hôm đó, H xin phép sếp về sớm để đi xem mắt. Nhưng cô không nói lý do đó, mà viện cớ về nhà có việc. H tức tốc đi tới chỗ hẹn theo lời mẹ dặn. Nghe mẹ bảo anh chàng hôm nay từng đi du học về, bề ngoài lịch thiệp, lại có năng lực. Bước vào quán, H dáo dác tìm đối tượng xem mắt mà cô từng thấy mặt qua tấm hình mẹ gửi. Chưa gì cô đã nghe tiếng gọi đằng sau với giọng nói quen thuộc khiến cô ch;;ế;;t đi;;ế;;ng, không ngờ được lại là người này…….Đọc tiếp dưới bình luận

Khi tôi quyết định cưới vợ, mẹ phản đối gay gắt, bà cho rằng bạn gái tôi chi tiêu hoang phí, không biết tiết kiệm, làm được một đồng tiêu vài đồng. Tôi tự tin khẳng định với mẹ là sau cưới sẽ kiểm soát tiền và khống chế chi tiêu của vợ nên bà không cần lo vấn đề này. Sau cưới, việc đầu tiên tôi làm là đưa ra quy định chi tiêu trong gia đình. Tiền vợ làm ra chi cho sinh hoạt và đình đám, còn tiền của chồng dành để mua đất xây nhà. Lúc đầu vợ có vẻ không vui lắm nhưng sau những lời dỗ dành ngon ngọt, cô ấy cũng mềm lòng. Nhưng cứ vài hôm cố ấy lại đi mua sắm, có chiếc áo mua bằng cả tháng lương, vài hôm lại đi làm đẹp 1 lần, mỗi lần toàn tiền triệu, có nói thì cô ấy bảo tiền tự kiếm ra nên đừng can thiệp. Thế rồi chẳng may tôi bị t;;ai n;;ạn gã;;y châ;n, ngày tôi nằm viện có mấy người đến tận nơi để đòi nợ, nói là vợ tôi nợ, tôi hỏi thì cô ấy nói tiền không đủ trang trải cuộc sống nên v;ay thêm để sinh hoạt, những v;ay thêm gì mà tới cả vài trăm triệu. Trong mấy ngày nằm viện, sức khỏe tôi dần hồi phục. Ngày xuất viện, vợ mang bó hoa to đùng đến tặng chồng. Khi biết bó hoa vợ mua hết 1 triệu, tôi nổi gi;ận ném xuống đất và bảo cô ấy bớt sống ảo đi, đang n;ợ nần ngập đầu mà còn bày vẽ này nọ. Tôi quá mệt mỏi với người vợ không biết vun vén gia đình nên muốn l;y h;ôn. Cô ấy nhẹ nhàng nói, bây giờ mà l;y h;ôn thì sẽ được hưởng nửa ngôi nhà của tôi mới mua, vợ sẽ có ti;ền trả n;ợ nên ủng hộ việc ra tòa. Tôi chỉ còn đúng 1 cách để giữ lại căn nhà của mình mà vẫn bỏ được người vợ hoang phí này…….Đọc tiếp dưới bình luận