Home TIN MỚI

TIN MỚI

Tôi năm nay 32 tu;ổ;i, đã làm việc tại một công ty xây dựng trong thành phố ngay sau khi tốt nghiệp đại học. Công việc ổn định, thu nhập khá. Đến năm 27 tu;ổ;i, tôi kết hôn với N – cô gái kém tôi bốn tuổi, hiện là giáo viên dạy ngoại ngữ tại một trường cấp ba trong phố. Nguyệt là người phụ nữ dịu dàng, đằm thắm. Em luôn biết cách cư xử nhẹ nhàng, lễ phép, kính trên nhường dưới nên được lòng hai bên gia đình nội ngoại. Sau khi kết hôn, nhờ sự hỗ trợ từ ba mẹ hai bên và một khoản vay ngân hàng, vợ chồng tôi mua được một căn hộ chung cư tiện nghi để ra ở riêng. Thú thật, tôi cũng cảm thấy lo lắng. Cả hai vợ chồng đều khỏe mạnh, yêu thương nhau vậy mà mãi vẫn chưa có con. Thế rồi tôi có chuyến công tác kéo dài 10 ngày. Ngoài công việc, tôi còn được dịp khám phá nhiều điều mới mẻ. Tại đây, tôi quen T , cô gái 21 tu:ổi: làm nhân viên căng tin. T trẻ trung, xinh đẹp, giọng nói ngọt ngào nên chúng tôi đã đi quá giới hạn. Khi T báo tin đã mang thai, tôi vừa mừng vừa lo, chưa kịp xử lý thì cô ấy đã đến tận nhà tôi để đòi dnah phận. Tôi ho;;a;;ng m;;ang, đứng ch;;ế;;t trân giữa nhà, mồ hôi túa ra như tắm. Nhưng N – người mà tôi luôn nghĩ sẽ phản ứng d:ữ d:ội – lại bình tĩnh đến l:ạ. Em chỉ lặng lẽ thu dọn đồ đạc, để lại lá đơn l:y h:ôn đã ký sẵn và tập hồ sơ rồi ra đi, mở ra tôi ch;;ế;;t l;;ặ;;ng….Đọc tiếp dưới bình luận

Chiều hôm trước ngày giỗ, ông bà nội ăn mặc chỉnh tề, khăn đóng, áo the. Bà nội ngồi trên sập gụ bên cạnh ông, trong khi các chú bác túa vào nhà với vẻ mặt đầy toan tính. Ông nội hắng giọng yêu cầu tất cả trật tự. Sắc mặt ông không vui, cũng chẳng buồn, chỉ lạnh lùng nói: – Bao nhiêu năm nay, nếu các anh chị chăm sóc cha mẹ được như khi tranh đất lần này, thì cha mẹ đã mãn nguyện lắm rồi. Người ta chỉ tranh nhau chia tiền chia đất, chứ chẳng ai tranh nhau nuôi cha mẹ già bao giờ. Ông tuyên bố rõ ràng: bác cả, các chú mỗi người 200m²; bác cả thêm phần nhà thờ gỗ; các cô mỗi người 100m². Phần còn lại, hơn 300m², dành cho mẹ con tôi. Bác dâu trưởng lập tức g;ào lên phản đối: Bố chia thế không công bằng! Chồng con là trưởng, còn thím ấy chồng đã m;;ất từ lâu, lại chẳng có con trai. Giờ thím ấy lấy chồng thì đất hương hỏa vào tay người ngoài sao? Chú út cũng hùa theo, nói rằng ông bà thiên vị mẹ con tôi, còn trách ông bà xây nhà “cho thiên hạ ở.” Trong khi mấy năm nay chỉ có mẹ tôi chăm ông bà còn các bác các chú không một ai đoái hoài đến. Vậy sao không ai kể ra. Lặng lẽ nghe hết, bà nội tôi mới lên tiếng, giọng bà run run nhưng đầy sức nặng…….Đọc tiếp dưới bình luận