Đêm nào chồng cũng dậy lúc 2h sáng để cõng bố liệt đi vệ sinh, đêm đó vợ mất ngủ vào nhà tắm thì thấy chồng không cõng bố mà đang cõng…

Thảo mắt nhắm mắt mở vì chói ánh điện lao thẳng vào nhà vệ sinh để rồi c.hết đứng trước cảnh tượng kinh hoàng trước mắt.

Đêm nào chồng cũng trở dậy lúc 2 giờ sáng để cõng người bố liệt đi vệ sinh - Hình 1

ảnh minh họa

– Dạo này bố lại đi tiểu ban đêm em à. Mấy sáng nay anh sang phòng bố buổi sáng đều thấy bố bị ướt hết ga giường phải thay ra giặt.

– Thì anh thay ra rồi bảo chị Hậu giúp việc ở nhà giặt cho bố, chứ nửa đêm nửa hôm vợ chồng làm mệt ngủ say ông đi tiểu thì biết làm sao.

– Ừ, nhưng thấy chị ấy giặt nhiều cũng có vẻ khó chịu.

– Ơ hay, mình thuê chị ấy về giúp việc chăm bố, có thỏa thuận ngay từ đầu rồi ưng thì về làm. Mà thực ra là chỉ chăm có ban ngày, tối có phải làm gì đâu, lương như thế là quá cao rồi còn khó chịu cái gì nữa.

– Ừ thì cũng hiểu cho người ta, giặt nhiều đồ của người già, trong khi người ta vẫn còn trẻ. Thôi từ mai anh chịu khó hẹn giờ dậy lúc nửa đêm cõng bố ra nhà vệ sinh. Bố vừa được sạch sẽ thoải mái mà nhà cũng không bị bốc mùi…

– Tùy anh thôi, chứ em mệt nên không dậy đêm được.

Vậy là từ hôm ấy, đêm nào chồng Thảo cũng hẹn giờ tầm 2 giờ sáng rồi cõng bố chồng ra nhà vệ sinh cho ông đi tiểu. Có lẽ được đưa đi như vậy nên từ hôm sau không thấy chồng kêu bố tiểu đêm ra giường nữa. Thảo cũng khâm phục chồng lắm vì anh là người con có hiếu. Công việc của cô bận hơn, lại là trưởng phòng phải điều hành nhân viên nên việc chăm sóc bố chồng giao cả cho chồng và ô sin. Tới con cô cũng không đưa đón được.

Nhiều hôm sau khi thấy chồng cõng bố xong quay trở về phòng thì Thảo tỉnh giấc. Thú thực cả ngày cô làm việc mệt nên ngủ khá say, có tỉnh thì cũng chỉ lơ mơ thôi, có hôm thấy chồng về thở hổn hển cô cũng thương lắm. Bố chồng cô tuy liệt nửa người nhưng lại được chăm sóc chu đáo nên người ông vẫn béo tốt nên khá nặng. Một mình chồng Thảo cõng bố chắc cũng khá mệt nên anh mới lả người đi như thế.

Rồi thì Thảo cũng chìm vào giấc ngủ luôn, cho tới 1 hôm… Đêm đó Thảo đã bị thức giấc sau tiếng chuông báo thức của chồng. Những đêm trước cô ngủ say nên không hề biết, nhưng đêm nay vừa nghe tiếng chuông cô đã tỉnh ngay dù chồng cô cũng dậy ngay tắt chuông chỉ sau đó khoảng 10 giây.

Chồng lục đục trở dậy còn Thảo vẫn nằm yên. Chồng đi rồi cô muốn vỗ mình vào giấc ngủ luôn nhưng không được vì khó ngủ. Trằn trọc chừng 10 phút thì cô muốn đi vệ sinh. Sợ nhà vệ sinh tầng mình chồng đang đưa bố chồng vào đó nên Thảo quyết định đi luôn xuống cầu thang để đi vệ sinh tầng dưới.

Nhưng rồi cô bất ngờ khi thấy nhà vệ sinh vẫn để điện sáng, cửa lại he hé. Nghĩ là cô ô sin đã quên tắt điện trước khi đi ngủ, Thảo mắt nhắm mắt mở vì chói ánh điện lao thẳng vào nhà vệ sinh để rồi c.hết đứng trước cảnh tượng kinh hoàng trước mắt.

Hóa ra chẳng phải chồng cô đang bận cõng bố chồng đưa đi tiểu mà anh ta đang bận làm chuyện kinh hoàng đó với ô sin trong nhà tắm. Lý do bố đi tiểu và dậy ban đêm đưa bố vào nhà vệ sinh chỉ là cái cớ để anh ta chim chuột với ả vì anh ta biết rõ Thảo làm mệt đêm ngủ rất say:

– Khốn nạn, khốn nạn đến thế là cùng…

Thảo lao thẳng vào ả giúp việc đang t.rần n.hư n.hộng cứ thế mà t.úm t.óc rồi giần cho ả một trận tơi bời. “Khốn nạn, nuôi ong tay áo. Tôi đối xử với bà như thế mà bà dám mồi chài cả chồng tôi ả. Đồ khốn nạn hôm nay tôi xử đẹp bà”.

Ả ô sin không làm được gì chỉ biết van xin. Đ.ánh chán tay Thảo mới chịu buông tha, rồi ném hết đồ đạc đuổi ả tay đi ngay trong đêm. Gã chồng co rúm ró vội vàng xin lỗi Thảo nhưng cô không chấp nhận. “Tôi vất vả k.iếm t.iền nuôi cả cái nhà này mà anh đối xử với tôi như vậy hả?? Tốt nhất chúng ta ra tòa cho tôi nhẹ nợ”.