Đến giờ này, tôi tin rằng đánh giá một người đàn ông không hề đơn giản. Có những người bên ngoài bóng bẩy, nhưng thực chất họ chẳng có gì. Vợ chồng tôi mới kết hôn được một tuần, nói về cuộc hôn nhân này của mình, tôi tự nhận bản thân may mắn.
Cách đây nửa năm, tôi vẫn đang vật vã với một người đàn ông Sở Khanh. Anh ta yêu tôi 4 năm trời, cả hai cũng đã về nhà đối phương ra mắt. Tôi luôn nghĩ yêu lâu đến vậy, kết hôn là chuyện sớm muộn. Thế nhưng sang đến năm thứ 4, anh ta bắt đầu thay lòng đổi dạ. Khi tôi phát hiện thì cả hai đã ăn hỏi, cô gái kia còn có bầu được 3 tháng. Biết mình đã dành thời gian cho kẻ không ra gì, tôi quyết định chấm dứt mọi chuyện.
Sau chia tay, tôi vật vã và mất hết niềm tin vào tình yêu. Khi quen chồng hiện tại, tôi cũng đến với anh vì mục đích lấp đầy khoảng trống. Chúng tôi yêu nhau được 3 tháng thì anh cầu hôn tôi. Nghĩ yêu lâu dài hay nhanh chóng cũng chẳng quam trọng, bởi tôi chính là minh chứng. Vì thế, tôi đồng ý lời cầu hôn.
Phải nói kỹ hơn một chút, chồng tôi làm thợ xây (trước đó anh giới thiệu với tôi như vậy), từ trước đến giờ, tôi chưa từng đi theo các công trình của anh vì công việc của cả hai không có sự kết nối. Mặc dù vậy, tôi không xem đó là điểm yếu. Đàn ông chỉ cần có chí lớn thì sớm hay muộn cũng sẽ có sự nghiệp của riêng mình.
Đêm tân hôn, khi chuẩn bị đi ngủ, chồng tôi liền dựng vợ dậy. Anh đặt lên giường một cái hộp nhỏ, bên trong toàn là vàng ròng mọi người ạ. Lúc này chồng tôi mới tâm sự, anh bảo mấy năm đi làm, đó là số vốn mà anh tích cóp và công việc chính của anh là chủ thầu xây dựng. Nghe chồng nói, tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác nên nằm vật ra giường.
Cho đến hôm nay, cũng là một tuần sau ngày cưới, tôi mới phát hiện thêm nhiều đức tính tốt của chồng mình. Quả thật, nhờ có sự quyết đoán của ngày đó mà tôi mới có được người chồng lo làm ăn, lại hết lòng thương vợ như bây giờ