Chồng đi nước ngoài 6 năm mang về 10 tỷ, vừa gặp mặt liền cho vợ con ra khỏi nhà

Con ốm đau chị chỉ biết cầu cứu nhà đẻ. Hỏi mẹ chồng thì bà bảo: “Trả xong nợ cho mẹ cô thằng Thái nó có gửi gì về cho tôi nữa đâu. Nó bảo nó giữ tiết kiệm cho ra món”.

Anh lên máy bay đi xuất khẩu lao động gần 1 tháng thì chị bắt đầu có biểu hiện nghén ngẩm. Lúc đó nhà chồng chị lại không tin đó là cái thai của anh dù chị khẳng định chị chỉ ngủ với chồng chứ không ai khác.

Chị gọi điện ngay sang cho chồng nhờ anh giải thích với mọi người. Anh khi đó lúc đầu lưỡng lự nhưng rồi nghĩ tới khoản tiền 400 triệu nhà vợ lo cho mình đi xuất khẩu lao động nên 2 ngày sau gọi về cho mẹ.

Không biết anh đã nói chuyện những gì nhưng chị thấy mẹ chồng cầm điện thoại cả tiếng đồng hồ và sau đó không ai còn bóng gió nói gì về cái thai trong bụng chị nữa. Chị bầu bí và tận tới lúc sinh con toàn là dùng tiền do mình làm ra và mẹ đẻ cho chứ tiền của chồng gửi về thì toàn là mẹ chồng nhận.

Có lần anh gọi về chị thắc mắc thì anh nói. “Anh gửi mẹ là để mẹ giữ hộ cho thành cục rồi mang sang gửi ông bà ngoại. Mình cũng phải lo trả cho ông bà chứ nợ ông bà lâu sao được. Ông bà còn phải trả cho ngân hàng nữa. Em ở nhà cố gắng tiết kiệm chi tiêu vậy”.

Ảnh minh họa

Nghe chồng nói cũng phải nên chị không thắc mắc gì nữa. Tròn 1 năm anh đi thì thấy mẹ chồng mang tiền sang trả cho bố mẹ chị, chị mừng lắm. Cứ đà này vợ chồng chị sẽ có 1 khoản tiền lớn khi anh về. Nhưng kể từ đó chị không ngờ mình lại phải nuôi con 1 mình hoàn toàn trong khi nhà chồng sắm sửa được rất nhiều thứ thì chị lại chật vật với đồng lương 3 triệu nuôi con nhỏ.

Con ốm đau chị chỉ biết sau cầu cứu nhà đẻ. Có hỏi mẹ chồng thì bà bảo: “Trả xong nợ cho mẹ cô thằng Thái nó có gửi gì về cho tôi nữa đâu. Nó bảo nó giữ tiết kiệm cho ra món. Khi nào về nó rút cả cục mà”.

Nghĩ chồng giữ tiền như vậy thì sau này cũng là để cho con nên chị lại tự an ủi mình sang nhà ngoại nhờ vả. 6 năm trời anh đi, chị ở nhà 1 mình tự vật lộn nuôi con, cuối cùng cũng tới ngày anh về nước. Trước khi anh về người trong làng cứ kháo ầm lên, có người gọi chị lại to nhỏ:

– Nghe nói chuyến này chú Thái nhà cô về mang theo 10 tỷ hả cô Hạnh, mẹ chồng cô khoe khắp làng trên xóm dưới kìa.

– Thế ạ, nào em có biết gì đâu chị. Cũng chẳng thấy chồng em nói được bao nhiêu, nhưng được từng nào thì em cũng mừng vì đó là mồ hôi nước mắt bao năm vất vả của anh ấy.

– Cô ở nhà thì cũng có sung sướng gì, 1 mình nuôi con. Về chuyến này phải bắt chồng bù đắp.

Chị nghe chỉ cười. Ngày anh về nhà chồng làm cơm linh đình ở nhà trên, mẹ con chị ở nhà dưới mà chẳng ai mời 1 câu nào cả. Anh rượu chè say bí tỉ rồi ngủ tới tận tối mịt mới tỉnh. Anh tắm rửa xong rồi mới lò dò xuống nhà dưới thăm vợ con. Thấy chồng chị trách:

– Anh về từ sáng mà giờ mới thèm xuống nhìn mặt vợ con là sao?

– Nhìn làm gì cái mặt con đàn bà khốn nạn và đứa con hoang. Nó không phải con tôi cô hiểu không?

– Cái gì? Tôi là con đàn bà khốn nạn và bé Mi là con hoang ư?

– Đúng vậy. Bao năm qua tôi không thèm tính chuyện là để mình được tập trung cho công việc, giờ tôi về cũng là để cho mẹ con cô cuốn xéo đi chỗ khác. Tôi đón vợ và con tôi về đây?

Ảnh minh họa

– Hóa ra anh đã có vợ con khác ở bên đó, anh lừa dối tình cảm tôi bao năm nay. Con tôi không phải con hoang, nó có bố đàng hoàng…

– Thế thì cô tự đi mà tìm cái thằng khốn nạn đó cho nó nhận bố chứ tôi không bao giờ nhận làm bố nó đâu. Nó không phải con tôi…

Nói rồi anh đi thẳng lên nhà. Chị khóc như mưa, chị đâu có ngờ anh lại phũ phàng đến vậy. Hóa ra ngày đó anh nhận con là vì sợ nhà chị đòi ngay số tiền 400 triệu kia nhà anh sẽ không thể trả được nên mới im lặng. Hóa ra khi đi anh ta đã tính toán ngay tới chuyện có ngày muốn bỏ người vợ quê là chị rồi.

Chồng và nhà chồng không muốn nhận con, họ muốn đuổi mẹ con chị ra đường. Con chị sẽ mang tiếng là con hoang, nó lớn lên rồi sẽ ra sao? Quá đau đớn cùng cực trước sự đổi trắng thay đen của chồng, chị đã nghĩ quẩn làm liều. Sáng hôm sau, người ta thấy chị dắt đứa con 5 tuổi đứng trên cầu từ rất sớm.

Ai cũng nghĩ mẹ con đứng đó hóng gió như mọi ngày thôi nhưng sau đó bất ngờ thấy chỉ còn 2 đôi dép để lại. Mọi người nháo nhào đi tìm. Gần trưa thì người ta vớt được xác 2 mẹ con trong tư thế buộc chặt vào nhau bởi sợi dây thừng, có lẽ chị không muốn con chị phải xa mẹ.

Chị tự tử mà không để lại lời trăng chối nào, lý do thì có lẽ nhiều người hiểu. Mẹ chị ngất lên ngất xuống trong khi mẹ chồng chị thì mặt chẳng chút biến sắc:

– Chắc lo chồng phát hiện ra mình đẻ con với thằng khác nên sợ quá tự tử chứ gì?

– Bà im ồm đi, nhà bà sống thất đức như vậy thì sẽ bị quả báo. Con ơi là con – Mẹ chị gào lên nức nở…