Bị nói “thật t:.iếc cho em”, Quán quân Đường lên đỉnh Olympia duy nhất KHÔNG du học Úc: “Không cần t:.iếc hộ, mình hài lòng với cuộc sống ở Việt Nam”

Nhiều người cảm thấy “tiếc” cho Thế Trung vì không đi du học, nhưng Trung lại không nghĩ thế.

Đường Lên Đỉnh Olympia – một chương trình truyền hình thực tế về kiến thức nhận được sự quan tâm đông đảo của nhiều thế hệ học sinh, hiện đang bước vào năm thứ 24.

24 năm chương trình phát sóng, 23 trận chung kết năm được tổ chức, 23 nhà vô địch được tìm ra thì có 22/23 người chọn đi du học Úc với giải thưởng là suất học bổng trị giá cả chục nghìn USD. Ngoại lệ duy nhất là Trần Thế Trung (cựu học sinh trường THPT chuyên Phan Bội Châu, Nghệ An) – nhà vô địch Đường Lên Đỉnh Olympia năm 2019.

Đến thời điểm hiện tại, lựa chọn đó của Trung vẫn khiến không ít người bất ngờ. Thậm chí, nhiều netizen còn chia sẻ lại hình ảnh và câu chuyện của “Quán quân Olympia duy nhất không đi du học” này kèm lời cảm thán “Thật tiếc cho em”. Nhưng Trung thì không nghĩ vậy…

Bị nói "thật tiếc cho em", Quán quân Olympia duy nhất không du học: "Không cần tiếc hộ, mình hài lòng với cuộc sống ở Việt Nam" - Ảnh 1.

Chân dung nam sinh Thế Trung

Không tiếc nuối khi chọn học trong nước

Chào Thế Trung,

 

Đến thời điểm hiện tại, dù đã 5 năm kể từ thời điểm trở thành Quán quân Đường Lên Đỉnh Olympia năm 2019, nhưng quyết định không chọn đi du học Úc của bạn vẫn khiến mọi người xôn xao. Vậy thì nguyên nhân do đâu bạn lại chọn hướng đi khác-với-số-đông như vậy?

Việc không đi du học đối với mình dường như là một cái “duyên”. Ngay từ khi giành chức vô địch mình cũng đã khá lưỡng lự trong việc lựa chọn đi hay ở, và khi dịch COVID-19 bùng phát ngăn cản quá trình học tập của mình tại Swinburne, mình đã quyết định ở lại Việt Nam và theo học tại Đại học RMIT. Đây là lựa chọn mình đưa ra sau nhiều ngày cân nhắc và nhận được sự ủng hộ nhiệt tình từ gia đình, người thân.

Là Quán quân Olympia duy nhất tính đến thời điểm hiện tại không chọn đi du học, đã bao giờ bạn cảm thấy bị “thua thiệt” so với những quán quân khác chưa?

Mình nghĩa là không đâu. Mình thấy rằng ở Việt Nam cũng rất tốt, và có nhiều trải nghiệm khác biệt so với việc ở nước ngoài. Mình cho rằng ở mỗi nơi đều có một kiểu trải nghiệm khác nhau, và khi mình biết nắm bắt thì sẽ luôn có cơ hội.

Hơn nữa, lựa chọn môi trường nào cũng phải phù hợp với con người và mục đích của họ. Mình biết có những quán quân tiền bối chọn du học Úc cũng như định cư tại Úc vì điều kiện sống cũng như học tập, làm việc, nghiên cứu… ở Úc đối với họ là tốt hơn, và điều đó hoàn toàn bình thường. Đối với mình như thế này cũng đã đủ, nhưng nếu có cơ hội trải nghiệm nữa thì mình cũng sẽ sẵn sàng đón nhận.

Bị nói "thật tiếc cho em", Quán quân Olympia duy nhất không du học: "Không cần tiếc hộ, mình hài lòng với cuộc sống ở Việt Nam" - Ảnh 2.

Trung không tiếc nuối khi chọn học trong nước

Trên mạng xã hội hiện nay, không ít người nói rằng “thật tiếc nuối” cho bạn vì không du học, bạn nghĩ sao? Liệu rằng cuộc sống của bạn có “tiếc nuối” như họ nghĩ không?

Mình nghĩ mỗi người đều có cuộc sống và lựa chọn của riêng mình, và mình không cần ai tiếc hộ mình cả. Mình rất hài lòng với cuộc sống hiện tại ở Việt Nam, còn nếu họ cảm thấy không hài lòng thì họ có thể phấn đấu để có được cuộc sống tốt hơn mình.

Gác lại những lời “bàn tán” sang một bên, tại sao bạn chọn học ở RMIT mà không phải một ngôi trường khác?

Mình chọn RMIT bởi mình tin đây là một trong những ngôi trường đào tạo Thiết kế đồ họa – ngành học mình đang theo đuổi – rất tốt. Hơn nữa đây cũng là một ngôi trường có môi trường năng động, cởi mở và tương đối bao dung với những bạn sinh viên không quá quảng giao, hay có những vấn đề cá nhân khó nói – nói chung là tôn trọng sự đa dạng.

Còn thiết kế đồ họa là một ngành học mà mình đã có hứng thú từ hồi cấp 3, hiện tại mình vẫn đang theo đuổi nó để phục vụ cho công việc tương lai.

“Mình không chỉ là quán quân Olympia”

Nhắc lại chuyện cũ một chút nhé. Bước ra từ Đường Lên Đỉnh Olympia, bạn nhận ra điều gì ở bản thân?

Điều lớn nhất mình nhận ra từ chương trình Đường Lên Đỉnh Olympia là bản thân mình còn rất nhiều thiếu sót, và những bài học kinh nghiệm từ chính cuộc thi cũng như từ những câu chuyện bên lề có lẽ sẽ theo mình trong một thời gian khá dài

Bạn có thường xuyên theo dõi chương trình Đường Lên Đỉnh Olympia không? Ai là “hậu bối” mà bạn ấn tượng nhất?

Hiện tại, mình không còn nhiều thời gian để theo dõi chương trình nhiều như trước. Nếu để mà nói ấn tượng nhất thì mình sẽ chọn bạn Nguyễn Thiện Hải An – thí sinh Chung kết Đường Lên Đỉnh Olympia năm thứ 21, người mà mình rất cảm phục và ngưỡng mộ ngay từ khi em ấy còn ở đấu trường Chinh phục – Vietnam’s Brainiest Kid và càng thêm phần ngưỡng mộ khi được chứng kiến em thành công ở thời điểm hiện tại.

Bạn còn giữ tình bạn, hay cộng tác làm việc với ai bước ra từ Olympia không?

Có thể nói Chung kết Đường Lên Đỉnh Olympia đã cho mình nhiều hơn là một cuộc thi và những giải thưởng, mái nhà Olym cho mình cả những mối quan hệ và những người bạn nữa. Mình vẫn còn giữ liên lạc với khá nhiều bạn từ thời Olym, có những người đã từng là đối thủ, từng là “kình địch”. Mọi người cũng rất tình cảm với nhau đấy!

Từ thời tham gia Đường Lên Đỉnh Olympia năm thứ 19, đã có “tin đồn” rằng không chỉ học giỏi mà Trung còn rất “mê” các hoạt động thể thao phải không nhỉ?

Mình hiện đang là trọng tài trực thuộc quản lý của Liên đoàn bóng rổ Hà Nội và Hoàng Thành Basketball Agency cũng như là Phó Chủ tịch Thường trực của Câu lạc bộ Shogi Việt Nam. Đấy là những vai trò hiện tại mình muốn mọi người biết đến về mình, còn có lẽ mọi người biết đến mình nhiều hơn với chức vô địch Đường lên đỉnh Olympia năm thứ 19.

Bị nói "thật tiếc cho em", Quán quân Olympia duy nhất không du học: "Không cần tiếc hộ, mình hài lòng với cuộc sống ở Việt Nam" - Ảnh 3.

Trung là Phó Chủ tịch Thường trực của Câu lạc bộ Shogi Việt Nam

Ngoài ra, bạn có sở thích hay đam mê nào khác nữa không?

Mình đang tự học Hán – Nôm và đang học thư pháp theo một thư pháp gia khá nổi tiếng ở Hà Nội. Mình dấn thân vào lĩnh vực này bởi niềm ham thích với lịch sử, văn hóa dân tộc – những di sản quý báu của cha ông để lại. Mình mong muốn sẽ được biết thêm, hiểu thêm về quá khứ hào hùng của tiền nhân, về bề dày ngàn năm văn hiến của dân tộc, và duy trì những truyền thống, văn hóa tốt đẹp từ ngàn xưa.

Dự định trong tương lai của bạn là gì?

Mình chưa dám 100% khẳng định mình sẽ làm gì trong tương lai, nhưng hiện tại mong muốn lớn nhất của mình cho sau này là phát triển Câu lạc bộ Shogi Việt Nam lớn mạnh với nhiều người biết đến và chơi môn shogi, cũng như tổ chức được nhiều giải đấu lớn trong nước để lan tỏa nét đẹp văn hóa từ Nhật Bản này cho công chúng Việt Nam.

Cảm ơn những chia sẻ của Thế Trung!

Ảnh: NVCC

Theo Đông

Theo PNM