Tôi là cô giáo tiểu học hàng tháng nhận lương 6 triệu/ tháng, sau 4 năm chăm chỉ cày cuốc tôi xây được nhà 13 tỷ, hàng xóm ai cũng b-ĩu m-ôi nói tôi làm…chứ giáo viên gì, tôi đáp trả luôn 1 câu, tất cả t-ắt đ-iện

Tôi là cô giáo tiểu học, hàng tháng nhận lương 6 triệu/tháng, sau 4 năm chăm chỉ cày cuốc tôi xây được nhà 13 tỷ, hàng xóm ai cũng bĩu môi nói tôi làm…chứ giáo viên gì, tôi đáp trả luôn một câu, tất cả tắt điện

Tôi là Lan, một cô giáo tiểu học đã gắn bó với nghề được hơn 10 năm. Công việc hàng ngày của tôi là đứng lớp, giảng dạy cho những em nhỏ những bài học đầu đời. Lương giáo viên như mọi người biết, chẳng phải là cao. Mỗi tháng tôi nhận được khoảng 6 triệu đồng, đủ để trang trải những chi phí cơ bản của cuộc sống, nhưng chẳng bao giờ là đủ cho những ước mơ lớn lao hơn.

Trang phục phản cảm bị chỉ trích của những cô giáo Trung Quốc

Tuy nhiên, tôi luôn tự hào về công việc của mình, vì đó là đam mê từ nhỏ. Tôi thích được dạy dỗ trẻ em, thấy chúng lớn lên và trưởng thành từng ngày. Nhưng những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống lại thường khiến tôi mệt mỏi. Một trong những điều đó là sự dò xét, ghen tị và phán xét từ những người xung quanh.

Sau 4 năm làm việc chăm chỉ, tôi đã xây được một căn nhà khang trang trị giá 13 tỷ đồng, điều mà không ít người xung quanh lấy làm lạ. Họ bắt đầu xì xào, bàn tán về tôi. Những câu hỏi như: “Làm gì mà giáo viên lương ba cọc ba đồng mà xây được nhà to thế?”, “Cô Lan chắc có nguồn thu nhập khác chứ làm giáo viên sao đủ tiền?” cứ vang lên. Dần dần, lời đồn thổi rằng tôi làm những việc không minh bạch để có tiền lan ra khắp khu phố.

Thậm chí, một số người hàng xóm còn chẳng thèm giữ thái độ lịch sự, họ bĩu môi mỗi lần đi qua nhà tôi, không ngần ngại nói những lời mỉa mai, đầy ác ý. “Làm giáo viên gì mà giàu thế, chắc có đường dây nào đấy chứ lương ba cọc ba đồng làm sao mà xây nổi nhà to thế này!”

Ban đầu, tôi bỏ ngoài tai những lời đó, không muốn phải giải thích hay đôi co. Nhưng càng ngày, sự tò mò và phán xét của họ càng trở nên khó chịu. Đến một ngày, tôi quyết định không im lặng nữa. Một buổi chiều nọ, khi một vài người hàng xóm lại tiếp tục đứng trước cửa nhà tôi bàn tán về căn nhà mới xây, tôi bước ra, nhìn họ thẳng thắn và nói:

“Các anh chị nghĩ rằng tôi không thể xây nhà chỉ với lương giáo viên đúng không? Các anh chị nói đúng, tôi không chỉ sống nhờ vào đồng lương giáo viên.”

Cô giáo” xinh đẹp khiến các thanh niên đòi đi học lại và sự thật sau về bức  ảnh tạo dáng trên bục giảng

Cả đám đông im bặt, bắt đầu tỏ vẻ thỏa mãn vì nghĩ mình đoán đúng. Tôi tiếp tục:

“Nhưng các anh chị có biết, tôi đã làm thêm rất nhiều việc khác không? Ngoài giờ đứng lớp, tôi còn dạy thêm buổi tối, mở lớp online, viết sách, làm gia sư. Cuối tuần, tôi tham gia những dự án dạy học miễn phí, được tài trợ bởi các tổ chức. Tôi tiết kiệm từng đồng một, và tôi không bao giờ tiêu pha hoang phí. Tất cả những gì tôi có hôm nay đều nhờ công sức và sự nỗ lực không ngừng nghỉ của mình. Đừng bao giờ nghĩ rằng người khác giàu có là do họ phải làm việc không chính đáng.”

Cả khu phố lặng thinh. Những ánh mắt dò xét trước đây giờ đổi thành ngượng ngùng. Họ không ngờ rằng tôi lại có thể trả lời một cách mạnh mẽ và tự tin như vậy. Sau khi nghe xong, không ai còn dám mỉa mai hay phán xét tôi nữa. Họ có lẽ đã hiểu rằng, thành công không phải lúc nào cũng là nhờ may mắn hay những con đường tắt, mà đôi khi nó đến từ sự kiên trì, nỗ lực và chăm chỉ từng ngày, dù cho nghề nghiệp có thể không mang lại nhiều tiền bạc.

Từ hôm đó, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Tôi đã bảo vệ được danh dự của mình, và hơn hết là làm cho những người xung quanh hiểu rằng không ai có quyền phán xét cuộc sống của người khác khi họ không thực sự biết câu chuyện đằng sau.