Sau cuộc ph-ẫ-u th-uật, mẹ chồng nằng nặc sang nhà tôi ở để dưỡng thương. Hôm nay đi làm về, vừa mở tủ bếp lấy đồ nấu cơm thì ng-ớ ng-ười khi thấy tờ giấy A4 rơi ra

68

Để tránh mặt, nhiều hôm tôi cố tình ở lại cơ quan tới tận tối muộn.

Ngay từ đầu, mẹ chồng đã không ưa gì xuất thân của tôi vì cho rằng gia cảnh nhà tôi nghèo, không xứng. Sau khi kết hôn, để có cuộc sống yên tĩnh hơn, tôi và chồng đã dùng tiền tiết kiệm, vay nợ thêm, cùng nhau mua một căn hộ 3 phòng ngủ. Bố mẹ chồng tôi vốn sống ở nhà tập thể và cũng không thích qua lại nhà con cái.Khi tôi sinh con, mẹ chồng không đề cập đến chuyện giúp đỡ chăm sóc cháu, chồng tôi cũng không nhờ mẹ, bản thân tôi là người có tự trọng cao nên đã tự cáng đáng hết mọi việc. Vất vả đến mấy cũng không mở miệng kêu than vì tôi nghĩ con mình thì mình tự chăm. Lần lượt 2 đứa con ra đời, 5 năm đầu tiên tôi phải nghỉ việc để trông coi, đến khi cả 2 đứa đều đi lớp thì tôi mới xin việc làm lại2 năm trở lại đây, bố mẹ chồng bỗng dưng thường xuyên đến nhà tôi chơi, lần nào cũng mua rất nhiều thứ, khi thì hoa quả bánh kẹo, lúc lại con cá, cân thịt bò… Tôi thấy lạ, hỏi chồng thì anh bảo mẹ thấy em hiền lành, biết cách cư xử nên muốn cải thiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Ông bà có ý định sắp tới sẽ chuyển đến ở cùng 2 vợ chồng.

Nghe thế là tôi hiểu ông bà tuổi đã cao, giờ muốn về sống cùng con cái để được con dâu phục vụ. Tôi không đồng ý, tôi nói thẳng với chồng rằng bố mẹ giờ vẫn đi lại được thì cứ ở bên nhà của ông bà, sau này họ già yếu không còn tự nấu cơm được thì lúc đó em sẽ nấu mang sang, ốm đau đi viện thì em chăm nom, nhưng giờ thì đừng chuyển đến ở cùng. Chồng tôi nghe thế thì im lặng, cũng không nhắc tới chuyện này nữa.

Tháng trước, mẹ chồng tôi phát hiện có khối u trong bụng, phải phẫu thuật. Nhân cơ hội này, bà lại đưa ra yêu cầu muốn đến nhà tôi ở để dưỡng bệnh.

Chồng tôi thấy mẹ bị bệnh thì cũng sốt sắng về hỏi ý tôi. Anh nói bố mẹ già rồi, giờ mẹ lại ốm đau cần người chăm sóc. Cứ để bố mẹ ở cùng một thời gian, bệnh tình ổn hơn thì lại đưa ông bà về bên khu nhà tập thể.

Chồng đã nói vậy thì tôi chỉ còn biết ngậm ngùi đồng ý. Và cũng từ đây, tôi mới thấm thía cảnh sống chung với bố mẹ chồng

Bố mẹ chồng tôi nhiều bệnh, mẹ chồng vừa mới phẫu thuật xong, bố chồng thì bệnh tiểu đường, thực đơn ăn uống của 2 người phải nấu riêng. Chưa kể họ hàng, bạn bè đến thăm mẹ chồng tôi rất đông. Mỗi lần có khách tới, tôi lại phải tiếp đón, rót nước, gọt hoa quả, bày biện bánh kẹo rồi nói chuyện xã giao với mọi người. Ngày nào cũng phải có 2-3 tốp kéo đến khiến tôi vô cùng mệt mỏi, không có thời gian cho bản thân. Có vài họ hàng từ quê lên chơi còn ở lại ăn cơm và ngủ qua đêm khiến tôi tất bật nấu nướng, dọn dẹp.

Trong khi chồng tôi thì chẳng bao giờ động tay vào việc nhà. Thậm chí, khi có khách đến, anh chỉ ngồi “tám chuyện”, ăn uống, còn mọi việc đều đến tay tôi. Lúc đầu tôi nghĩ khách khứa cũng chỉ đến trong thời gian đầu mẹ chồng mới mổ xong thôi, không ngờ cả tháng trời rồi mà nhà lúc nào cũng đông người