C;ắn răng lấy chồng già U60 để có tiền ra nước ngoài. Đêm tân hôn tôi ch;;iều chồng đủ 5 hiệp ông mới đ;ưa cho tôi 500 triệu làm kinh phí. Ngày ra sân bay tôi nghĩ đã th;;oát khỏi người đàn ông này rồi. Nhưng vừa đặt chân tới nước bạn, tôi r;ùng m;ình khi thấy bóng người quen quen. Chồng nở 1 nụ cười tươi , đưa tôi 1 thứ khiến tôi g;;ục ng;;ã

14790

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo, nơi mà giấc mơ đổi đời luôn là điều xa vời. Gia đình tôi rất khó khăn, bố mẹ đã già yếu và em trai vẫn còn đang học. Cả nhà chỉ trông chờ vào đồng lương ít ỏi từ công việc làm thêm của tôi và mấy sào ruộng. Trong lòng tôi luôn ấp ủ khát khao thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ này và mong muốn được ra nước ngoài. Nhưng giấc mơ đó dường như quá xa vời khi tôi chẳng có đủ tiền để trang trải cho cuộc hành trình này.

Rồi cơ hội ấy đến. Trong một lần đi làm thêm, tôi gặp ông Hùng – một người đàn ông ngoài 60 tuổi, dáng vẻ phong độ và đầy quyền lực. Ông là chủ một chuỗi nhà hàng lớn và có địa vị trong xã hội. Ngay từ đầu, ông Hùng đã bày tỏ sự quan tâm đặc biệt đến tôi, thường xuyên hỏi han và tặng quà. Ban đầu, tôi không nghĩ gì nhiều, nhưng rồi ông Hùng thẳng thắn đề nghị: nếu tôi chấp nhận lấy ông, ông sẽ cho tôi một khoản tiền lớn để tôi có thể ra nước ngoài và làm bất kỳ điều gì mình muốn.

'Ông Bố Điên' bị chỉ trích dữ dội vì bức ảnh nhạy cảm: Tác giả bức tranh lên tiếng - 4

Ý tưởng lấy một người đàn ông lớn hơn mình gần 40 tuổi thật kinh khủng, nhưng khi nghĩ về gia đình và giấc mơ của mình, tôi cắn răng chấp nhận. Tôi tự nhủ rằng cuộc hôn nhân này chỉ là một sự hy sinh tạm thời, sau khi có đủ tiền tôi sẽ rời bỏ ông và sống cuộc đời của mình.

Lễ cưới diễn ra nhanh chóng, tôi chính thức trở thành vợ của ông Hùng. Tuy nhiên, ông vẫn giữ lời hứa: trong đêm tân hôn, ông yêu cầu tôi phải làm tròn trách nhiệm của một người vợ. Ông muốn tôi phải “ch;iều” ông đến khi ông cảm thấy hài lòng. Đó là một đêm dài và mệt mỏi. Tôi cảm thấy bản thân như một c;ông c;ụ, nhưng vẫn gắng gượng để vượt qua. Khi ánh bình minh lên, ông đưa cho tôi một tấm séc trị giá 500 triệu, đúng như lời hứa. Cầm số tiền trong tay, tôi cảm thấy nhẹ nhõm, nghĩ rằng mình sắp thoát khỏi người đàn ông này.

Ba tuần sau, tôi hoàn tất thủ tục để xuất cảnh. Ngày lên máy bay, tôi cảm thấy hân hoan và tự do. Tôi tự nhủ rằng cuộc sống mới đang chờ đợi phía trước, nơi không còn sự ràng buộc của ông Hùng. Tôi tạm biệt gia đình và bước lên chuyến bay với tâm trạng ngập tràn hy vọng.

Máy bay hạ cánh, tôi kéo vali ra khỏi khu vực kiểm tra hành lý, lòng rộn ràng với viễn cảnh tươi sáng. Nhưng ngay khi bước ra khỏi cửa sân bay, tôi thoáng thấy một bóng dáng quen thuộc đứng chờ. Trái tim tôi như ngừng đập khi nhận ra người đó chính là ông Hùng. Ông đứng đó, nở một nụ cười bình thản, đầy tự tin, như thể mọi thứ vẫn nằm trong tính toán của ông.

Ông Hùng tiến lại gần, không chút vội vã. Ông cười nói: “Em nghĩ em có thể trốn khỏi tôi dễ dàng vậy sao? Tôi đã chuẩn bị mọi thứ để sống cùng em tại đây.” Nói rồi, ông đưa cho tôi một tập tài liệu, bảo rằng tôi nên xem kỹ.

Tôi run rẩy mở ra, bên trong là giấy hôn thú và hợp đồng hôn nhân với những điều khoản ràng buộc chặt chẽ. Ông đã ký sẵn tên mình, chỉ chờ tôi ký để hợp thức hóa cuộc hôn nhân này ở nước ngoài. Ông nói rằng, nếu tôi không ký, ông sẽ không ngại sử dụng mối quan hệ để ngăn cản tôi ở lại đây. Ông Hùng cười một cách đầy tự mãn: “Em cần tiền, tôi đã cho em. Còn tôi cần một người vợ trẻ để cùng sống những năm tháng cuối đời. Em nghĩ rằng có thể bỏ rơi tôi dễ dàng vậy sao?”

Tôi sững người, không biết phải làm sao. Từng dòng chữ trong hợp đồng là những điều kiện ngặt nghèo, biến cuộc hôn nhân này thành một bản án, giam cầm tôi bên ông Hùng. Nếu không ký, tôi sẽ mất quyền ở lại nước ngoài. Nhưng nếu ký, tôi sẽ chính thức trở thành vợ ông, không thể thoát khỏi ông, không còn tự do như tôi đã mơ tưởng.

Ngồi tại sân bay, tôi rơi nước mắt khi nhận ra rằng mình đã đánh đổi cả tuổi trẻ và tự do chỉ vì lòng tham và giấc mơ đổi đời. Lựa chọn của tôi bây giờ thật rõ ràng, nhưng thật cay đắng. Giấc mơ ra nước ngoài, sống cuộc sống tự do đã biến thành một cái bẫy tôi tự đặt mình vào.

Cuối cùng, tôi đặt bút ký vào bản hợp đồng đó. Tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Nhìn ông Hùng mỉm cười mãn nguyện, tôi biết rằng mình đã gục ngã trước cái giá phải trả cho giấc mơ đổi đời.