Bị vợ hờ hững chuyện chăn gối, tôi nhanh chóng sa vào chuyện tình trong bóng tối với cô nhân tình trẻ đẹp.
Tôi năm nay 35 tuổi, là trưởng phòng của một công ty xuất nhập khẩu xe ô tô, thu nhập có thể nói là khá cao. Gia đình tôi khá ổn trong con mắt của người ngoài nhìn vào. Vợ tôi không quá đẹp nhưng em rất hiền lành, đảm đang, khéo léo trong cư xử. Sau khi sinh con trai đầu lòng, vợ tôi nghỉ việc mở shop online để có thêm thời gian chăm bẵm con.
Thú thật, đây cũng là khoảng thời gian vợ tôi thay đổi chóng mặt, từ nhân viên văn phòng gọn gàng, dễ nhìn, cô ấy trông lúc nào cũng sồ sề, lôi thôi, lếch thếch trong bộ đồ ngủ. Tôi nhiều lần cũng góp ý với vợ rằng cô ấy nên ăn mặc gọn gàng, tóc tai cũng nên cắt hoặc làm lại thì cô ấy chỉ nói: “Em ở nhà quay cuồng với con cả ngày, thời gian đi gội đầu con không có nói gì đến làm tóc. Em đang cho con bú, không ăn thì sao có sữa”.
Thú thật cũng vì tại vợ mà tôi chẳng dám dẫn đồng nghiệp về nhà. Tôi xấu hổ khi thấy vợ người tha eo thon, nuột nà, còn vợ tôi… sồ sề, lôi thôi, luộm thuộm. Nhờ vợ tiết kiệm tiền, vun vén, sau 5 năm bươn chải ở thành phố, chúng tôi đã mua được 1 căn hộ 120m2. Thấy tuổi đã lớn, chúng tôi cân nhắc sinh đứa con thứ 2. Vợ tôi mau chóng có bầu sau vài tháng “thả”. Đây cũng là thời điểm tôi ngã vào vòng tay khác.
Trong một chuyến công tác, tôi quen My – cô thư ký của công ty đối tác. My trẻ hơn tôi 10 tuổi, da trắng, dáng cao, nụ cười tươi sáng làm tôi muốn ngắm mãi không thôi. Khi tôi vẫn cố gắng giữ mọi thứ ở đúng chừng mực thì My tấn công tôi liên tục. My nói cô ấy ngưỡng mộ tôi, yêu tôi, chỉ cần tình yêu của tôi mà không cần danh phận. Bị vợ hờ hững chuyện chăn gối, tôi nhanh chóng sa vào chuyện tình trong bóng tối với My. Tôi tìm mọi cơ hội để hẹn hò, gặp gỡ My một cách trót lọt. Hầu như cả tháng, tôi chẳng về ăn cơm với vợ con đến một lần. Mải mê với tình trẻ, tôi chẳng quan tâm rằng vợ tôi sắp đến ngày sinh nở.
Hôm đó, tôi đang đi làm thì vợ gọi điện nói rằng cô ấy bị vỡ ối và muốn tôi đưa ngay đến bệnh viện. Tôi nhờ mẹ tôi đưa vợ đến bệnh viện và nói với vợ rằng tôi đang bận cuộc họp quan trọng. Tối đó, vợ tôi sinh con thứ 2 nhờ phương pháp sinh mổ. Tôi chỉ vào thăm con khoảng 15 phút rồi đi ngay.
Biết vợ sinh mổ, phải nằm viện ít nhất 1 tuần, tôi nghĩ ngay đến nhân tình. Ngay tối hôm đó, tôi hẹn My đến nhà để tình tự. Sau 1 màn ái ân cuồng nhiệt, cô nhân tình nũng nịu đòi tôi vào bếp nấu gì cho cô ấy ăn. Thú thật đã lâu lắm rồi tôi không vào bếp nấu bất cứ thứ gì. Tôi đành mở tủ lạnh xem trong đó có gì để ăn không thì bất ngờ khi thấy trên cánh tủ lạnh có dán rất nhiều giấy nhớ. “Hôm nay anh về muộn thế, em có nấu chè long nhãn để trong tủ cho anh đấy”, “Trong tủ có món sườn xào chua ngọt mà anh thích, anh hâm lại rồi ăn nhé”, “Anh đói thì ăn tạm chút mì xào em để trong tủ nhé”, “Chắc anh mệt rồi, anh ăn nhiều nhé”.
Đọc những dòng chữ nghuệch ngoạc vợ, tôi nhớ lại rằng đã lâu lắm rồi tôi không vào bếp, không mở tủ lạnh, không ăn cơm với vợ con nên không để ý đến những mảnh giấy này. Tôi nghĩ rằng tôi nợ vợ một lời xin lỗi vì khi cô ấy mang thai, tôi chẳng quan tâm gì. Tôi đã bỏ mặc vợ một mình. Nhưng vợ tôi vẫn luôn quan tâm đến tôi, luôn chăm chút cho tôi từng chút một.
Nhớ lại những giây phút ở bên nhau, tôi hối hận thực sự. Đang suy nghĩ thì My vòng tay ôm tôi từ phía sau và nũng nịu đòi tôi đưa đi ăn hàng và mua đồ. “Anh bắn vào tài khoản cho em 5 triệu nữa nhé, tháng này em tiêu hơi nhiều nên kẹt quá”, My vừa nói vừa vuốt ve tôi.
“Em về trước đi, hôm nay anh mệt, anh sẽ đưa em đi sau”, tôi nói.
“Về gì, em ở lại đây luôn ấy chứ. Vợ anh đẻ mổ, phải nằm viện ít nhất 1 tuần còn gì”, My nói.
“Về đi, đừng nói nhiều”, tôi quát.
Tiễn My ra cửa, tôi chạy vội đến bệnh viện. Đêm đến, nhưng mỗi buồng bệnh vẫn sáng đèn. Tôi rưng rưng nước mắt khi thấy vợ tôi gương mặt phờ phạc, vừa cho con bú, vừa ê a lời ru ầu ơ…