Muốn cho con bất ngờ nên tôi tự bắt xe ôm từ bến xe về nhà thông gia. Để rồi bước vào cửa nhà ông bà thông gia, chứng kiến được một cảnh tượng mà tôi kinh hãi không tin vào mắt mình.
Gia đình tôi sống dưới quê, con trai sau khi học xong thì ở lại thủ đô làm việc. Lúc con trai lấy vợ, nhà con dâu ở thành phố, sau khi bàn bạc thống nhất thì con tôi quyết định ở rể nhà vợ.
Nhà con dâu có hai chị em, con dâu là chị cả, dưới có một cậu em trai còn độc thân. Nhà cửa rộng rãi, gia đình lại ít người, con tôi bảo bố mẹ vợ cũng là người hiểu lễ nghĩa nên có thể sống chung.
Tuy tôi không thích con mình đi ở rể nhưng ở nhà riêng vẫn hơn là thuê trọ, chưa nói còn tiết kiệm được tiền nhà. Sau đám cưới, tôi vẫn hay gọi điện lên hỏi thăm con sống thế nào, con dâu có đối xử tốt với chồng hay không, bố mẹ vợ có biết cách cư xử với con rể? Nghe con tôi nói mọi chuyện vẫn êm đẹp, tôi thầm yên tâm.
Tuy tôi không thích con mình đi ở rể nhưng ở nhà riêng vẫn hơn là thuê trọ… (Ảnh minh họa)
Đến nay thì con tôi đã kết hôn được 7 tháng rồi. Hôm vừa rồi lần đầu tiên tôi lên thành phố thăm thông gia và các con. Tôi dụng tâm chuẩn bị mấy món đặc sản quê nhà mang lên tặng thông gia, chắc hẳn ông bà ấy sẽ thích.
Con trai dặn tôi lên đến nơi thì gọi nó ra đón nhưng tôi đi chuyến sớm hơn so với kế hoạch, muốn cho con bất ngờ nên tôi tự bắt xe ôm từ bến xe về nhà thông gia. Để rồi bước vào cửa nhà ông bà thông gia, chứng kiến được một cảnh tượng mà tôi kinh hãi không tin vào mắt mình.
Tôi sốc lên sốc xuống thấy con trai mình đang bò ra lau sàn nhà, quần xắn ống thấp ống cao, tóc tai bù xù, tay chân ướt rượt chẳng còn chút hình tượng nào. Vừa thấy tôi, con trai chỉ kịp chào một câu đã quăng giẻ lau chạy ào vào bếp vì còn đang canh nồi nước dùng nấu phở cho bữa sáng.
Từ trong bếp ra con tôi mới đỡ hành lý cho mẹ rồi lại tiếp tục công việc lau nhà, dọn dẹp. Tôi tức đến tím mặt khi chỉ thấy mỗi con trai bận rộn hết việc nọ tới việc kia như osin, còn con dâu và ông bà thông gia thì không thấy đâu. “Bố mẹ vợ con đi tập thể dục, chắc lát nữa sẽ về đấy ạ. Còn vợ con thì vẫn đang ngủ”, con tôi cười trả lời khiến tôi càng tức đến không thở nổi.
Tôi định lôi con dâu dậy cho một bài học nhưng con trai lại ngăn cản. Con tôi ngốc quá! Dâu là con, rể là khách, dù nó ở rể nhà vợ nhưng nhà thông gia phải đối xử với nó khách sáo, tôn trọng chứ! Sao có thể bắt con rể làm những việc như của con dâu thế này? Thế mà con còn chấp nhận tất cả, rất vui vẻ và chủ động làm.
Nó là đàn ông, sao có thể làm những việc như của phụ nữ? (Ảnh minh họa)
“Ôi thời nay rồi ai còn phân biệt việc của đàn ông hay phụ nữ nữa hả mẹ. Nếu vợ con đi làm dâu thì cô ấy cũng phải làm những việc thế này, bây giờ con ở rể làm cũng là điều bình thường. Chăm sóc bố mẹ vợ là điều đương nhiên, còn cô ấy ở nhà mình nhiều khi hơi ỷ lại chồng, con chiều cô ấy thêm một chút cũng không sao. Bố mẹ vợ càng yêu quý con thôi chứ đi đâu mà thiệt”, con trai tôi còn bênh vợ và nhà vợ như thế đấy.
Hôm đó tôi chỉ ở lại chơi một lúc, chào hỏi nhà thông gia xong thì về ngay, không muốn ở lại thêm một phút giây nào nữa. Nghĩ đến cảnh con trai tôi ở rể vất vả khổ sở mà lòng tôi đau như cắt. Đêm về không kiềm chế được, thương con tôi khóc đẫm cả gối.
Tôi quyết định bán mảnh đất nhỏ, vời đàn lợn 30 con đi cũng được gần 800 triệu, đưa cho con mua cái chung cư mini ra ở riêng, chứ tôi nhìn con tôi không chịu được
Nó là đàn ông, sao có thể làm những việc như của phụ nữ? Đứa con trai tôi luôn nâng niu không để động tay vào việc gì, bây giờ ở rể nhà vợ chẳng khác gì người giúp việc cho nhà thông gia! Tôi phải làm thế nào?