Từ trước đến nay, tôi và hàng xóm tên Hoàng không có xích mích hay x:ô x:át gì cho đến khi nhà anh sửa nhà. Cứ nghĩ hàng xóm nhờ vả vận chuyển vật liệu thì khi xây xong sẽ qua dọn dẹp sân cho sạch sẽ. Nào ngờ khi chuẩn bị lên nhà mới, anh Hoàng chỉ dọn mỗi sân nhà anh ấy, còn nhà chúng tôi coi như vô hình. chưa dừng lại ở đó, tuần vừa rồi, anh Hoàng chỉ đạo cho thợ xây cổng và lấn ra đường đi chung của 2 nhà. Đường vốn đã hẹp, giờ nhà hàng xóm xây lấn khiến đường càng hẹp hơn như thế ô tô khó mà đi vào được. Ngay hôm sau, tôi đập bỏ tường và cổng xây của mình, xây lùi vào trong 50 phân để mở rộng đường chung, ai cũng nói tôi h:âm d:ở cho đến khi Hoàng sang nhà tôi với 1 bọc màu đen…

Ngay sau đó, anh Hoàng cho người đập tường mới làm và xây lùi vào 50 phân. Vậy là đoạn đường 2 nhà đều lùi lại và đường đi được mở rộng hơn.

Nhà tôi và anh Hoàng là hàng xóm của nhau, tính đến nay cũng được 6 năm. 2 gia đình ít khi giao lưu với nhau, mỗi lần chạm mặt chỉ chào hỏi vài câu rồi đi ngay. Chúng tôi bận rộn công việc nên đi làm cả ngày, tối về chuyện con cái nên cũng chẳng có thời gian để trò chuyện.

Nhà anh Hoàng lúc nào cũng đóng cổng, thỉnh thoảng rảnh rỗi tôi cũng muốn sang chơi nhưng cửa khóa khen cài, ai dám gõ cửa làm phiền.

Đầu năm nay, anh Hoàng đập bỏ nhà cũ đi và xây mới. Trong quá trình xây dựng, đất nhà anh ấy hẹp nên phải nhờ vả nhà tôi nhiều. Chẳng hạn như nguyên vật liệu để nhờ nhà tôi, rồi thợ ngồi uống nước hay cỗ bàn cũng nhờ.

Tính vợ chồng tôi xởi lởi, gia đình hàng xóm gặp khó khăn, chúng tôi giúp được gì luôn sẵn sàng, không tính toán nhỏ nhen. Vài lần thấy đám thợ nhà anh Hoàng làm cả ngày mà không được ăn bữa phụ, vợ tôi thương tình mang bánh kẹo trong nhà mời họ ăn. Còn tôi thường xuyên hãm chè ngon đãi thợ.

Mấy người thợ phàn nàn rất nhiều về vợ chồng anh Hoàng:

“Thợ làm vất vả thế mà không có bồi dưỡng bữa ăn phụ. Đến trưa mệt yếu, chẳng còn sức mà làm. Làm nửa năm mới được bồi dưỡng mỗi người 100 nghìn.

Keo kiệt, khắt khe, cầu toàn. Mỗi lần anh Hoàng đến kiểm tra công trình mà thấy lỗi nào không được mắt là bắt sửa luôn, nếu không sẽ phạt hợp đồng. Chắc anh chị làm hàng xóm với người hà tiện thế chịu nhiều thiệt thòi lắm nhỉ?”.

Mẫu đơn khiếu nại lấn chiếm lối đi chung năm 2023

 

Trong quá trình xây dựng, đất nhà anh ấy hẹp nên phải nhờ vả nhà tôi nhiều. (Ảnh minh họa)

 

Từ trước đến nay, tôi và hàng xóm không có xích mích và không xảy ra xô xát gì nên tôi không thể nói xấu anh Hoàng được. Mỗi lần nghe mọi người kể xấu về vợ chồng hàng xóm, tôi chỉ cười trừ cho qua chuyện.

Cứ nghĩ hàng xóm nhờ vả nhà chúng tôi nhiều thế thì xây xong nhà sẽ qua mà dọn dẹp sân cho sạch sẽ để nhà người ta còn sinh hoạt bình thường. Nào ngờ khi chuẩn bị lên nhà mới, anh Hoàng chỉ dọn mỗi sân nhà anh ấy, còn nhà chúng tôi coi như vô hình.

Vợ tôi định qua nhắc nhở, tôi bảo các con ra lau dọn sân cho thoải mái đầu óc, học nhiều quá cũng không tốt.

Tuần vừa rồi, anh Hoàng chỉ đạo cho đám thợ xây cổng và lấn ra đường đi chung của 2 nhà khoảng 10 phân. Đường vốn đã hẹp, giờ nhà hàng xóm xây lấn khiến đường càng hẹp hơn như thế ô tô khó mà đi vào được.

Vợ tôi bức xúc lắm:

“Vợ chồng anh Hoàng đúng là kẻ “ăn cháo đá bát”, gần một năm trời nhờ vả sân nhà mình để xây dựng, vậy mà nhà xây xong lại lấn đường làm của riêng. Em không thể nhịn được nữa, phải qua nói cho vợ chồng nhà đó sáng mắt ra mới được”.

Hàng xóm xây cổng lấn ra 10 phân, tôi làm một việc khiến anh ấy đập bỏ tường lùi vào 50 phân - 2

Anh Hoàng chỉ đạo cho đám thợ xây cổng và lấn ra đường đi chung của 2 nhà khoảng 10 phân. (Ảnh minh họa)

Tôi ngăn vợ lại ngay lập tức:

“Người có bản tính ích kỷ như thế có nói người ta cũng chẳng nghe theo mà còn làm 2 gia đình căng thẳng. Chúng ta cũng chưa hiểu rõ về con người của anh Hoàng thế nào. Chẳng may anh ta là người cục tính, rồi thù hằn, hãm hại gia đình mình thì sao. Người ta lấn chiếm thì mình xây lùi lại”.

Ngay hôm sau, tôi quyết định làm một việc mà nhiều người hàng xóm không ngờ tới. Tôi đập bỏ cổng và bức tường nhà mình, xây lùi hẳn vào trong 50 phân, nhường chỗ cho con đường chung được mở rộng hơn. Mọi người trong xóm nhìn tôi mà không khỏi xì xào:

“Thật hâm dở! Cứ để cho anh Hoàng lấn, bây giờ lại tự đập tường nhà mình để mở rộng đường à? Lùi hẳn vào 50 phân cơ đấy!”

Tôi mặc những lời xầm xì, chỉ bảo vợ và con rằng: “Mình sống ở đây còn lâu dài, cứ mở rộng đường ra, mai sau ai đi cũng thoải mái.” Dù lòng không vui khi nghĩ về cách anh Hoàng đối xử với gia đình tôi sau bao tháng nhờ vả, nhưng tôi tự nhủ thôi thì giữ tình làng nghĩa xóm cho yên ổn.

Chiều hôm ấy, khi tôi đang ngồi hãm trà trong nhà thì anh Hoàng bất ngờ đến. Anh bước vào, tay cầm một chiếc bọc đen kín đáo. Anh ấy ngập ngừng, đôi mắt như có chút bối rối trước khi nói:

“Chào anh, tôi đến để nói lời cảm ơn anh chị. Thú thật là tôi ngại nói ra, nhưng thời gian qua gia đình anh đã giúp đỡ rất nhiều. Việc anh chủ động lùi bức tường vào trong làm tôi suy nghĩ mãi. Ban đầu, tôi có chút hiểu lầm và nghĩ rằng anh sẽ làm khó tôi vì chuyện lấn ra đường chung. Thật bất ngờ khi anh lại có lòng rộng lượng như vậy.”

Nói xong, anh đưa chiếc bọc đen cho tôi. “Đây là chút tấm lòng của tôi, mong anh đừng từ chối.” Mở bọc ra, tôi thấy trong đó là những món quà quê và một số tiền – một khoản không nhỏ. Anh Hoàng nhìn tôi với ánh mắt biết ơn, rồi chân thành tiếp lời:

“Nhờ anh chị mà gia đình tôi mới có thể xây nhà thuận lợi như thế. Tôi thực sự biết ơn anh chị rất nhiều. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên những gì anh chị đã làm.”

Tôi gật đầu, đáp lại với sự nhẹ nhõm và có phần bất ngờ. Thì ra, anh Hoàng không vô tâm như tôi tưởng. Có lẽ những va chạm, hiểu lầm ban đầu là điều khó tránh khỏi giữa hàng xóm với nhau, nhưng lòng chân thành và cách sống của mỗi người sẽ dần bộc lộ qua thời gian. Từ hôm đó, giữa hai gia đình chúng tôi dường như có một sợi dây kết nối mới, giản dị nhưng bền chặt hơn.