Chồng mất khi chỉ mới cưới tròn 1 năm…Liên như rơi vào cảnh trầm cảm vì không thể nào chấp nhận nổi sự thật. Ngày giỗ 49 của chồng thì bố chồng của Liên rớm nước mắt:
– Con hãy đi thêm bước nữa đi…con còn trẻ. Dùng thanh xuân thờ chồng là tội con. Bố không ép con ở nhà này đâu.
Nhiều người phụ nữ sau khi chồng mất con còn nhỏ họ còn đi lấy chồng mới, huống hồ ở đây Liên còn chưa có con chung với chồng nên làm lại cuộc đời cũng dễ. Vậy nhưng không, Liên thương bố chồng của mình lắm. Ông chỉ có mình chồng Liên là con, mẹ chồng Liên mất trước khi Liên về làm dâu. Giờ đây còn mình bố chồng thì thật sự là Liên không cam tâm để ông sống cảnh neo đơn đến cuối đời.
– Con sẽ không đi bước nữa. Hãy để con chăm sóc cho bố…bố là bố chồng nhưng con thương bố như bố đẻ.
Ai cũng tấm tắc khen Liên là cô con dâu hiếu thảo, đúng ngày hết khó của chồng thì bố chồng Liên trải qua trận ốm nặng khiến ông nằm một chỗ không dậy nổi. Lúc này ai cũng thấy nếu không có Liên ở bên thì thật sự không biết ông sẽ ra sao nữa.
Ở trong xóm Liên thì ai cũng nêu gương cô để học hỏi về sự hiếu thảo. Nhưng rồi cho đến một ngày thì người ta phát hiện ra Liên hay mặc áo rộng thùng thình. Rồi có người nhìn thấy bụng Liên phình to ra…lúc này biết Liên có bầu thì hàng xóm quay ra xì xào rồi chửi rủa.
– Cái Liên chồng mất mà có bầu thì thật vô lý. Rốt cuộc ai là làm cô ta có bầu nhỉ??
– Còn ai vào đây nữa…chắc là ông bố chồng rồi. Tưởng hiếu thảo cỡ nào, ai dè chồng mất thì ăn nằm luôn với bố chồng. Đúng là l:oạּ:n l::uâּ:n, không ch::ửa to bụng thế kia thì tôi vẫn còn nghĩ con bé kia hiếu thảo mẫu mực lắm. Đúng là nhìn mặt không đến nỗi nào nhưng tâm địa thì xấu xa. Thằng chồng dưới suối vàng chắc không nhắm nổi mắt.
Hàng xóm cứ mỉa mai chê trách này nọ nhưng cả Liên và bố chồng đều im lặng. Thậm chí bố chồng Liên còn tổ chức đám cưới mời tất cả mọi người khiến hàng xóm bất bình vô cùng.
– Già đầu rồi mà còn mất nết. Làm con dâu có bầu mà còn làm đám cưới to nữa. Không thấy có lỗi với đứa con ruột đã chết của mình hay sao cơ chứ.
Thế là bà con hàng xóm quyết định rủ nhau đừng đến dự đám cưới của nhà Liên để cho họ xấu mặt với mọi người.
– Đừng có đi ăn cưới nhé mọi người.
Dù mâm cỗ soạn đầy nhưng khách khứa không ai đến, bố chồng nhìn Liên.
– Con đừng nghĩ gì cả, chỉ cần con hạnh phúc là được.
Mọi người cứ nghĩ cô dâu là Liên, chú rể là bố chồng. Nhưng lúc thấy dàn xe sang tiến đến đón dâu thì ai cũng sốc, nhất là lúc chú rể bước xuống thì mọi người đều kinh ngạc. Đó là một chàng trai trẻ, khôi ngô tuấn tú…chàng trai tiến đến gọi bố chồng Liên là bố.
– Cảm ơn con đã lấy con dâu của ta. Nó là con dâu nhưng từ khi thằng Hoan ( tên chồng Liên) mất thì ta coi nó như con gái. Con lại chính là bạn thân của con trai ta…vậy nên ta mong con hãy yêu thương nó.
– Con cảm ơn bố. Con cảm ơn bố vì đã không trách chuyện con đã khiến Liên mang thai.
– Ta mừng còn không được ấy chứ. Ta chỉ buồn vì sức khỏe yếu quá chưa cho hai đứa cưới xin sớm hơn trước khi cái thai to như này…để hàng xóm dị nghị về nhân cách của con Liên…Hãy chăm sóc cho con bé nhé.
– Từ nay con sẽ chăm sóc cho mẹ con Liên thật tốt. Con cũng sẽ đón bố về ở với chúng con rồi hương khói cho cả mẹ và Hoan chu đáo. Con cảm ơn bố đã đồng ý chuyện cưới xin cho bọn con.
– Được…rồi. Ta nghĩ thằng Hoan ở dưới suối vàng sẽ đồng ý với quyết định của ta ngày hôm nay. Con Liên nó chịu vất vả quá nhiều rồi, nó là một người con tốt…hiếu thảo…
Lúc này mọi người mới òa khóc, những người từng hiểu sai, nói xấu Liên và bố chồng cô đều cúi mặt xin lỗi. Hôm đó mọi người kéo nhau tới chúc mừng, thậm chí những người ở xa không quen biết, không được mời cùng đến chung vui và truyền tai nhau về câu chuyện cảm động giữa nàng dâu và người bố chồng hết sức tuyệt vời.