Nghe tin con dâu sẩy thai , mẹ chồng lập tức từ quê bắt xe ra ngay . Bà nhất định phải ra để xem làm sao và đỡ đần cho con dâu việc nhà .
Bà nhấn mạnh : Một con sa bằng ba con đẻ nên phải kiêng cữ . Tôi thấy mình không đến nỗi nào , nhưng mẹ vẫn không cho làm gì .
Bà trách tôi , mới có bầu mà không cẩn thận , ham việc , chắc làm việc nặng đây .
Mẹ có biết đâu , tôi bị sẩy thai chỉ vì một cú sốc quá lớn . Phát hiện mình có bầu , cũng là lúc tôi biết chồng ngoại tình.
Nỗi đau ấy tôi không thể chịu đựng được . Tôi vật vã mấy ngày liền và mất ngủ triền miên . Chỉ trong vòng một tuần , tôi gầy hẳn đi . Cuối cùng cái thai mới tạo hình đã không giữ được .
Chồng tôi rất hối hận . Anh xin lỗi , thề thốt đủ điều . Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu . Chưa có gì quá đáng , anh xin tôi tha thứ và đừng nói với mẹ . Nỗi đau cất giấu một mình khiến tôi như muốn ngộp thở , cứ ở một mình nghĩ đến việc này tôi lại bật khóc .
Bẵng đi 1tuần , ấm ức tôi hỏi : Mẹ có nghĩ chồng con có bồ bên ngoài không ?
Bà liền mắng tôi . Mẹ luôn tin con trai mình không phải là hạng người ấy : Nó có thể không giỏi dang . Nhưng chuyện gái gú bên ngoài chắc chắn là không có. Con đừng suy nghĩ linh tinh mà hại cho sức khỏe .
Tôi đã òa khóc như một đứa trẻ . Nỗi đau của tôi chất chứa trong lòng . Tôi nhất định phải chia sẻ , giãi bày .
Mẹ chồng ngồi im lặng nghe tôi kể . Bà không nói không rằng , nỗi tức giận hằn lên mặt . Tôi nói tôi chỉ chia sẻ với bà cho vơi bớt nỗi đau . Mẹ đừng chửi mắng anh ấy , anh ấy đã biết sai .
Chiều tối hôm đó mẹ nói : Chuyện này mẹ phải nói . Mẹ tưởng con ham việc , bất cẩn mà sảy thai . Mẹ mất cháu chỉ vì lý do này thì không chấp nhận được .
Tôi ậm ờ rồi , vì mệt quá xin phép mẹ đi ngủ sớm . Nửa đêm , tỉnh giấc nghe tiếng khóc ở nhà ngoài . Tôi ra khỏi giường , thấy chồng và mẹ ngồi ở phòng khách . Chồng tôi im lặng cúi đầu , bộ dạng rất đáng thương . Mẹ chồng tôi nói mà nước mắt vòng quanh .
Bố con đi làm xa , một mình mẹ nuôi các con khôn lớn . Là con cả , mẹ đặt hết hi vọng vào con . Hi vọng khi bố mẹ không còn , con làm gương cho mấy đứa em . Sống tử tế , có trách nhiệm , biết yêu thương đùm bọc lẫn nhau .
Con khiến mẹ thất vọng và đau lòng quá , bà nấc lên nghẹn ngào…
Mẹ biết , là đàn ông đôi khi không tránh khỏi những cám dỗ . Nhưng mình là đàn ông có gia đình , làm gì cũng phải nghĩ đến hậu quả .
Ngày xưa khi biết con gái lấy chồng xa xôi cách trở . Ông bà thông gia không muốn gả cho con . Con quỳ xuống xin người ta cho cưới . Con gái người ta sinh ra nuôi nâng mấy chục năm trời . Nuôi lớn ăn học , rồi gả cho con chỉ mong được con yêu thương . Nó về làm vợ con , xa cha mẹ , xa gia đình , chỉ có con làm chỗ dựa . Con làm nó khổ sở như vậy mà không thấy hổ thẹn hay sao ? Phụ nữ ngoài đường chẳng vì con bất cứ điều gì . Phản bội vợ , làm tổn thương vợ mình . Cái giá phải trả bằng sinh mệnh một đứa con . Con xem có đáng hay không ?
Mẹ nói cho con biết , vợ con nó nói tha thứ cho con . Nhưng vết thương lòng chắc chắn sẽ để lại sẹo . Vết sẹo đó con có xóa đi đc ko . Mẹ cũng sẽ tha thứ và tin tưởng con sẽ thay đổi . Nếu con còn chưa biết sai , đừng nhìn mặt mẹ nữa .
Ngày hôm sau , mẹ chồng ngồi nói chuyện với tôi suốt một buổi . Bà kể ngày xưa chồng đi làm xa, cũng ba bốn bận khóc hết nước mắt vì ghen tuông tủi hờn . Bà nói với tôi : Phụ nữ , đôi khi biết thiệt thòi mà vẫn phải chịu . Mẹ không bênh con trai . Mẹ sinh ra nó , chưa từng dạy nó làm những chuyện xấu xa . Có chuyện gì con phải kể với mẹ . Đôi khi lời nói của con không có tác dụng nhưng mẹ thì khác . Chồng con là đứa còn dạy bảo được , không phải đồ vứt đi . Nếu con thương chồng thì cho nó một cơ hội . Ai cũng có lúc vì u mê , quan trọng là biết quay đầu .
Mẹ chồng vừa nói vừa ôm tôi . Tôi khóc , bà cũng khóc rồi vỗ về : Mẹ hiểu , mẹ trải qua cảm giác này . Con trai mẹ hư , mẹ cũng đau lòng như con vậy . Sau này dù có bất cứ chuyện gì cũng đừng giấu mẹ . Bởi vì chỉ có mẹ mới chia sẻ và giúp được con .
Tôi làm dâu mẹ đã tám năm . Sau khi cưới , hai đứa lên thành phố sống . Tôi chỉ làm dâu dăm ba ngày lễ tết khi về quê . Tôi vẫn luôn giữ khoảng cách với mọi người trong nhà chồng . Vợ chồng có ấm ức mâu thuẫn gì cũng không dám cho mẹ chồng hay , chỉ sợ bà bênh vực con trai . Tôi nào đâu biết mẹ chồng thương mình nhiều như vậy.
Người ta vẫn nói : Chồng tốt thì ấm tấm thân . Có được mẹ chồng tốt thì ấm từ chân đến đầu . Tôi nhờ có tình thương và sự thấu hiểu của mẹ chồng mà dễ tha thứ cho chồng mình hơn . Ai chẳng có lúc u mê , quan trọng là có người đồng cảm , để cùng ta kéo người lạc đường quay trở lại .
Sưu tầm không rõ tác giả