Thấy con trai gội đầu cho vợ b::ầu 8 tháng, mẹ chồng em xỉa xói cả ngày có đau tay đau chân đâu, tôi cưới cô về để làm dâu chứ không cưới về để bắt con tôi hầu, em chỉ cườii khẩu nhưng rồi màn phản ứng sau đó của chồng em mới khiến cả nhà phải ch:;et lặng toàn tập…

259

Trước khi lấy chồng, em đã biết việc sống chung với mẹ chồng là không đơn giản. Nhà em với nhà chồng gần nhau, thành ra khi biết hai đứa đang tìm hiểu, mẹ em cũng nghe ngóng khắp nơi rồi. Về nhà, bà mới bảo em:

“Này, phải nghĩ cho kỹ đấy. Bà mẹ thằng đó không phải dạng vừa đâu. Nghe nói cũng ghê gớm lắm. Mẹ lo con mà làm dâu nhà đó thì chỉ được 3721 ngày thôi”.

Thực ra em cũng biết, nếu em kết hôn với Hoàng thì cuộc sống sẽ có nhiều sóng gió. Vì sau nhiều lần tiếp xúc, em biết mẹ anh là người vừa độc đoán, lại khó tính khó chiều. Nhưng yêu vào rồi, làm sao còn đủ lý trí mà thoát ra nữa các chị? Vậy nên sau một thời gian tìm hiểu, bọn em vẫn quyết định sẽ đi đến hôn nhân.

Tới khi về nhà chồng rồi, em mới tận mắt chứng kiến việc mẹ chồng làm vương làm tướng trong nhà. Thật chứ em chưa thấy ai có cá tính mạnh như bà. Nhà có công to việc lớn đều là mẹ chồng em đứng ra làm. Nhiều khi bố chồng muốn quản cũng chả được. Vì đụng đến cái gì là vợ lại quát ầm lên. Mẹ chồng em chuyên trị có cái điệp khúc:

“Ông nhìn đi, ông làm được cái gì cho đời chưa mà mở mồm dạy vợ dạy con. Tiền trong nhà này tôi kiếm thì việc trong nhà phải là tôi quyết”.

Đúng là mẹ chồng em kiếm được nhiều tiền hơn thật. Nhưng trên đời này nhiều người cũng như vậy. Họ đâu có xem thường chồng đến thế. Nhiều gia đình vẫn hạnh phúc khi vợ kiếm tiền giỏi hơn chồng đấy thôi. Đằng này dù đã có con dâu, mẹ chồng em vẫn không nể nang gì. Nhiều hôm trước mặt em, bà vẫn quát chồng xa xả. Mà bà không nói thì thôi, mỗi khi nói đến chuyện gì là y rằng nhắc đi nhắc lại đến chán mới thôi.

Có thể là hình ảnh về 3 người và trẻ em

Em nhớ đầu năm ngoái bố chồng em có gửi 50 triệu về cho ông bà nội ở quê xây lại cái bếp. Biết tính vợ không hảo sảng nên ông giấu. Không ngờ hôm mẹ chồng em về quê, biết được thế là nhà cửa lại một phen náo loạn.

Cho đến bây giờ, thi thoảng mẹ chồng em vẫn nhắc lại đấy. Bà cứ bảo:

“Gớm ôi, ngày xưa mua đất, xin ông bà ấy có chục triệu thì chả cho. Thế mà bây giờ còn ngửa tay cầm 50 triệu của con”.

Thú thật, nghe mẹ chồng nói mà em còn nóng cả mặt. Ông bà nội già rồi, bố chồng em có lo toan một chút thì cũng có sao đâu. Với cả 50 triệu với người khác là nhiều, còn như bố mẹ chồng em thì đáng bao nhiêu chứ. Như người đàn ông khác mà cục tính, chắc mẹ chồng em bị đánh cho lên bờ xuống ruộng rồi. Mà có phải mình bố chồng em đâu. Em làm cái gì cũng không vừa mắt với bà. Em nấu ăn, cả nhà khen ngon, chỉ có mẹ chồng là bĩu môi chê hết cái này đến cái khác. Vậy mà lạ lắm, em bầu bí ốm nghén mấy tháng trời, chẳng bữa nào bà nấu giúp hôm nào. Có điều tính em cũng hèn nên chẳng dám nói lại, chồng thì sợ mẹ một phép, thành ra, mẹ chồng em cứ được đằng chân, lân đằng đầu.

Đợt này em bầu 8 tháng, người bắt đầu nặng nề nên toàn ra quán gội đầu. Hôm qua có việc cần đi gấp, quán gội đầu thì kêu đông khách nên phải chờ. Em ngại ra quán khác, thế là mới quyết định gội ở nhà. Chồng em thấy vợ cúi, sợ ảnh hưởng tới con nên mới mang cái chậu nước vào phòng rồi gội cho em. Đang gội thì mẹ chồng em đi qua, nhìn thấy, bà bắt đầu nổi cơn tam bành các chị ạ:

“Có tay có chân chứ nằm một chỗ đâu mà để chồng phải gội đầu tận giường như thế? Tôi cưới cô về để làm dâu chứ cưới về để bắt con tôi hầu đâu”.

Em giật mình ngồi bật dậy. Thế mà chồng gì xuống không cho. Anh nói thẳng với mẹ:

“Mẹ quá đáng vừa vừa thôi. Lâu nay con đã không nói gì rồi. Vợ con nó nặng nề, con gội đầu giúp thì đã sao mà mẹ bảo thế. Mẹ nghĩ sao thì tùy. Nhưng mà nên nhớ cái gì cũng có giới hạn, làm quá mất hay”.

Vậy là hai mẹ con nói qua nói lại thành cãi nhau luôn các chị ạ. Đến giờ em vẫn chưa hết sợ đây các chị. Lần đầu thấy mẹ chồng với chồng em cãi nhau. Bình thường lão cũng bàng quan với chuyện của vợ lắm. Thế mà chả hiểu sao hôm nay lại lỡ lời thế cơ chứ. Mà em bảo chồng đừng có cãi mẹ nữa, anh còn gắt lên:

“Em thôi đi. Anh nhịn bà ấy nhiều lắm rồi. Từ nay mà đụng đến em hay là ai, anh đều không bỏ qua đâu. Cùng lắm thì ra ở riêng”.

Chồng em đứng phắt dậy:

“Nhà dột từ nóc, bố cũng có dạy được mẹ đâu mà bảo con dạy vợ. Mẹ một vừa hai phải thôi. Chuyện bé xé to, cái nhà này loạn lên, tất cả là tại mẹ đấy”.

Kiểu gì sau này, em cũng khổ với mẹ chồng, rồi bà lại cho rằng em kích động để con trai cãi lại mình. Nhưng mẹ chồng em cũng quá đáng nữa cơ. Em đang nghĩ hay là nhân cơ hội này thuyết phục chồng ra ở riêng, các chị thấy thế có hợp lý không?