Chăm bố mẹ vợ 4 năm ròng. Ai ngờ ông bà bán hết đất đai ôm tiền vào Nam với con trai còn nhà tôi chẳng được chia x::u l:ẻ nào. Đó là sự lựa chọn của bố mẹ, tôi cũng chẳng thể can thiệp. Nhưng ấm ức nhất là sau khi bán hết mọi thứ thì ông bà không chia cho vợ chồng tôi một đồng nào cả, mang hết vào xây nhà cho con trai. Tôi l::ặng ng::ười khi biết hàng động sau đó của chồng…

60

Anh luôn coi bố mẹ vợ chẳng khác gì bố mẹ đẻ. Tôi biếu xén tiền nong cho bố mẹ bồi bổ và chữa bệnh, anh cũng chẳng bao giờ tính toán chi li.

Gia đình tôi có 2 anh em trai, tôi là con gái út của bố mẹ. Anh trai tôi học hết cấp 3 thì tha phương làm ăn rồi lấy vợ định cư trong Nam. Bố mẹ tôi vẫn ở ngoài Bắc, tôi lấy chồng cũng gần nhà nên thường xuyên ghé về nhà.

Tôi lấy chồng không lâu thì bố mẹ tôi liên tiếp gặp sự cố không may về sức khỏe. Bố tôi trong lúc đi làm bị trượt chân ngã rạn xương đùi. Sau đó một thời gian, mẹ tôi đi chợ bán hàng lại bị một gã say rượu tông trúng. Thêm tuổi già sức khỏe càng ngày càng kém, ông bà thường xuyên đau nhức mình mẩy, thoái hóa xương khớp, hoa mắt chóng mặt.

Trong suốt 4 năm, chỉ có tôi và chồng bên cạnh chăm sóc bố mẹ tôi. Anh trai tôi đưa vợ con về chơi được 2 lần, mỗi lần vài ngày. Còn lại anh phó mặc mọi chuyện cho vợ chồng em rể và em gái. Thế như chồng tôi chưa bao giờ phàn nàn nửa lời. Anh luôn coi bố mẹ vợ chẳng khác gì bố mẹ đẻ. Tôi biếu xén tiền nong cho bố mẹ bồi bổ và chữa bệnh, anh cũng chẳng bao giờ tính toán chi li. Tôi cảm thấy rất tự hào và may mắn khi có một người chồng tốt như anh.

4 năm sau ngày cưới của tôi, anh trai tôi bỗng gọi về bảo bố mẹ bán hết đất đai, nhà cửa vào trong đó sống với vợ chồng anh. Bố mẹ tôi lúc nào cũng thương nhớ con trai, dù anh thờ ơ và vô tâm với ông bà. Vừa nghe con trai đề nghị, ông bà lập tức gọi người bán hết mọi thứ để vào đó với anh.

Đó là sự lựa chọn của bố mẹ, tôi cũng chẳng thể can thiệp. Nhưng ấm ức nhất là sau khi bán hết mọi thứ thì ông bà không chia cho vợ chồng tôi một đồng nào cả, mang hết vào xây nhà cho con trai. Ông bà giải thích rằng muốn xây nhà to đẹp nên không còn dư tiền chia cho vợ chồng tôi.

Chăm sóc bố mẹ vợ 4 năm ròng mà chẳng được chia xu lẻ nào, chồng tôi vẫn vui vẻ bình thường, ai ngờ đúng một năm sau anh tuyên bố câu chết điếng - Hình 1

Tôi cứ nghĩ chồng sẽ tức giận lắm nhưng anh vẫn vui vẻ bình thường trước quyết định của bố mẹ vợ. Điều đó khiến tôi vừa ngạc nhiên và cũng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời càng biết ơn và cảm kích trước tấm lòng của anh hơn.

Bố mẹ tôi vào với anh trai được một năm, khi căn nhà đã hoàn thiện xong xuôi thì ông bà lại đột ngột thông báo sẽ về quê. Mẹ tôi khóc lóc kể rằng không ở được với chị dâu. Lúc nhà chưa xây xong, chị ngọt nhạt lấy lòng bố mẹ chồng lắm. Nhưng nhà mới vừa khánh thành thì chị lập tức trở mặt. Anh trai tôi đứng về phía vợ khiến ông bà rất đau đớn và chua xót. Nhà xây trên đất của anh chị, ông bà như người đi ở nhờ. Không chịu được cảnh đó, bố mẹ tôi quyết định về quê. Nhà cửa đã không còn, ông bà muốn đến nhà tôi ở.

Chồng tôi nghe xong chỉ đủng đỉnh nói một câu: “Trách nhiệm phụng dưỡng ông bà đã xong, ông bà thế nào không liên quan gì đến vợ chồng mình nữa. Em muốn đón ông bà về ở cùng thì chúng ta ly hôn”.

Tôi lặng người không biết phản bác thế nào vì thực sự bố mẹ tôi cũng rất quá đáng. Nhưng bây giờ cứ kệ mặc ông bà thì lương tâm tôi không thể thanh thản. Tư cách của anh trai tôi thì quá rõ rồi, nếu anh ấy thương bố mẹ đã chẳng cư xử như vậy. Tôi phải làm thế nào để thuyết phục chồng đồng ý cho bố mẹ vợ về ở chung?