Bố mẹ chồng tôi có 7 người con, gồm 4 trai và 3 gái, chồng tôi là con thứ 6 trong gia đình. Thật không may, mẹ chồng qua đời khi chồng tôi mới 3 t/uổi. Sau khi mẹ chồng mất, bố một mình nuôi 7 người con, không tái hôn nữa. Ngày tôi thông báo kết hôn với anh, cả họ đều phản đối vì gia đình anh phức tạp lại chẳng khá giả gì nhưng cảm mến nghị lực của anh, tôi vẫn quyết lấy cho bằng được. Lúc tôi s/i/nh con rồi ở cữ, bố chồng tận tình chu đáo đến nỗi mẹ r/uộ/t tôi còn phải trầm trồ thán phục. Thứ 7 tuần trước, bố chồng lại đưa đồ ăn lên thành phố cho chúng tôi. Ông không báo trước nên tôi rất ngạc nhiên khi thấy ông xuất hiện trước cửa, bèn vội vã mời ông vào nhà dùng bữa cơm rồi ở lại chơi nhưng ông nói nhất định phải về trước 5 giờ chiều. Thương ông vất vả, nhân lúc ông đang đi vệ sinh, tôi đã l/é/n để vào túi áo ông 5 triệu, vì sợ đưa trực tiếp chắc chắn ông sẽ từ chối. Đến tối, lúc mở túi quà quê bố mang lên, tôi òa khóc nức nở khi thấy thứ này rơi ra từ bên trong …..

Nhân lúc bố chồng đi vệ sinh trước khi về, tôi đã lén nhét vào túi áo ông 5 triệu, vì đưa trực tiếp chắc chắn ông sẽ từ chối.

Bố mẹ chồng tôi có 7 người con, gồm 4 trai và 3 gái, chồng tôi là con thứ 6 trong gia đình. Thật không may, mẹ chồng qua đời khi chồng tôi mới 3 tuổi. Sau khi mẹ chồng mất, bố một mình nuôi 7 người con, không tái hôn nữa.

Khi tôi và chồng yêu nhau, thực ra gia đình tôi không hề ủng hộ mối quan hệ này. Một là nhà chồng quá đông anh em, điều kiện kinh tế khó khăn. Hai là vì chồng tôi lúc nhỏ bị tai nạn nên chân phải bị thương, tàn tật suốt đời, đi hơi khập khiễng. Dù điều kiện của anh không tốt nhưng anh chưa bao giờ cảm thấy tự ti, và đây là điều tôi khâm phục nhất ở anh, nên quyết lấy làm chồng.

Hiện tại chúng tôi có 2 con trai. Dù cuộc sống không xa hoa, giàu sang nhưng chúng tôi sống một cuộc sống hạnh phúc. Không chỉ được chồng cưng chiều, con cái chăm ngoan và hiếu thảo, tôi còn được bố chồng và các anh chị em khác chăm sóc, quan tâm chu đáo.

Còn nhớ khi mang thai, bố chồng thường xuyên làm đồ ăn cho tôi. Biết công việc của tôi bận rộn, ăn uống không đúng giờ nên bố thường xuyên nhắc nhở:

– Công việc không quan trọng bằng sức khỏe của mình và con cái. Vì thế con phải chú ý nghỉ ngơi, ăn ngủ đúng giờ đúng giấc, không là hại sức khỏe lắm.

Những gì bố chồng nói khiến tôi cảm thấy hơi khó chịu nhưng ngẫm lại, lại thấy có lý. Sau ngày hôm đó, mỗi sáng bố chồng đều thức dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng và bữa trưa để tôi mang đi làm.

Khi tôi mang thai, bố chồng thường xuyên nhắc nhở tôi ăn uống đúng giờ đúng giấc. (Ảnh minh họa)

Hai lần tôi đi sinh, bố chồng đều túc trực ngoài phòng sinh không rời nửa bước. Sau khi tôi sinh, bố chồng đều nấu cho tôi những món ngon và bổ dưỡng để tẩm bổ. Thấy bố chồng chăm sóc tôi như vậy, mẹ tôi cũng phải cảm thán:

– Ông ấy chu đáo thật đấy, mẹ là phụ nữ cũng không cẩn thận, tỉ mỉ được như vậy. Con có một người bố chồng tuyệt vời đấy, sau này phải sống có hiếu với bố chồng nhé con.

Tôi luôn khắc ghi lời mẹ dặn và biết ơn sự quan tâm, chăm sóc của bố chồng. Vì thế, sau này dù chuyển lên thành phố sống, không ở cùng bố chồng nữa, tôi vẫn luôn quan tâm tới bố chồng để làm tròn chữ hiếu.

Về phía bố chồng, ông vẫn luôn chăm lo cho con cháu. Thỉnh thoảng, ông sẽ gửi ít thực phẩm lên thành phố cho vợ chồng tôi.

Thứ 7 tuần trước, bố chồng lại đưa đồ ăn lên thành phố cho chúng tôi. Bố chồng không báo trước nên tôi rất ngạc nhiên khi thấy ông xuất hiện trước cửa. Tôi vội vàng mời bố chồng vào nhà rồi ân cần hỏi:

– Bố ơi, dạo này trời bắt đầu chuyển lạnh rồi, sao bố không gọi chúng con về quê lấy đồ ăn hoặc gửi xe cũng được. Bố chạy đi chạy lại làm gì cho vất vả ra.

Bố chồng cười hiền từ nói:

– Cũng rảnh rỗi nên bố đưa đồ ăn lên cho các con rồi thăm cháu luôn. Lâu rồi mấy đứa không về nên bố nhớ tụi nhỏ quá.

Những lời này khiến tôi vừa xúc động vừa thấy có lỗi. Dạo này công việc bận rộn quá nên đã gần 3 tháng rồi chúng tôi chưa thể về thăm bố chồng, dù thành phố chúng tôi ở chỉ cách quê 60km.

Thứ 7 vừa rồi, bố chồng mới tới thăm chúng tôi. (Ảnh minh họa)

Bố chồng bảo rảnh rỗi, nhưng ngồi chơi được một lúc, ông lại đòi về. Dù tôi mời bố ở lại ăn cơm, nhưng ông kiên quyết từ chối. Hết cách, tôi đành để bố chồng về. Nhân lúc ông đi vệ sinh trước khi về, tôi đã lén nhét vào túi áo ông 5 triệu, vì đưa trực tiếp chắc chắn ông sẽ từ chối.

Sau khi bố chồng rời đi, tôi mở chiếc túi da rắn mà ông đưa, bên trong là một ít củ cải và bắp cải tự trồng, cùng với một ít trứng và 2 con gà đã được làm sạch sẽ. Nhìn những thứ này, tôi lại thấy cay khóe mắt. Bố chồng tôi năm nay 75 tuổi, nhưng ông vẫn không ngừng lao động, vừa nuôi gà nuôi lợn vừa trồng rau, trồng lúa và chia đều thành quả lao động của mình cho các con.

Trong lúc phân loại số thực phẩm bố chồng đưa để cho vào tủ lạnh, một chiếc túi bóng đen trong túi da rắn bỗng rơi ra.

Khi mở ra, tôi thấy bên trong có một xấp tiền dày, tổng cộng có 20 triệu. Mấy hôm trước bố chồng nói sắp bán lợn, đây có phải là số tiền ông bán lợn không? Tôi kể lại mọi chuyện cho chồng, anh thở dài nói:

– Đây là tấm lòng của bố. Bố biết đưa trực tiếp em lại chối nên mới cho vào túi rau củ thế kia. Em cứ nhận đi cho bố vui.

Bố chồng tôi vậy đấy, dù đã già nhưng vẫn luôn nghĩ cho con cho cháu, hỗ trợ con cháu bất cứ khi nào có tiền dư…