Tôi chỉ có một đứa con trai nên rất muốn nó được phát triển trong môi trường hạnh phúc. Nhưng khi có mẹ kế, nó lại phải sống trong âu lo.
Tôi chuẩn bị ly hôn lần thứ 2. Ở đời, ai cũng muốn chỉ kết hôn một lần duy nhất trong đời. Nhưng đúng là số tôi lận đận chuyện tình duyên. Cuộc hôn nhân đầu thì mới cưới 3 năm đã phát hiện vợ ngoại tình. Tôi ly hôn và nuôi cậu con trai. Còn vợ cũ, sau khi chia tay, cô ta chẳng đoái hoài gì đến con
Lúc đầu tôi cũng nghĩ sẽ ở vậy để nuôi con. Có điều tôi còn trẻ, mới ngoài 30, mọi người cứ động viên tái hôn vì cảnh gà trống nuôi con cũng khổ lắm. Thế là tôi mở lòng với một người khác, cô ấy là hàng xóm nhà tôi, lớn lên cùng nhau nên ít nhiều cũng hiểu tính cách đối phương.
Khi biết tôi sẽ nuôi con riêng sau khi kết hôn, cô ấy còn mạnh miệng nói:
“Anh yên tâm, em thích trẻ con lắm. Anh cứ để nó ở với bọn mình, đừng đưa thằng bé về nhà ông bà mà tội”.
Nghe vậy, tôi thấy yên tâm lắm. Người ta cứ bảo mẹ ghẻ con chồng nhưng trên đời này đâu phải ai cũng thế. Tôi chỉ hy vọng khi có mẹ mới, con trai của mình sẽ được bù đắp tinh thần khi bị mẹ đẻ bỏ rơi. Nhưng đúng là người ta nói không sai, mấy đời bánh khúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng.
Cưới nhau được nửa năm thì tôi đi làm xa do công ty luân chuyển công tác. Bình thường cuối tuần tôi mới về nhà. Khi về nhà thì không thấy con kêu ca gì cả. Còn nhìn cách vợ đối xử với thằng bé, tôi không có gì phải chê hết. Cô ấy nhẫn nại với con, làm việc gì cũng nhẹ nhàng chỉ bảo. Điều đặc biệt là trước kia, con tôi thuộc dạng bé so với các bạn. Vậy mà từ ngày ở với mẹ kế, tháng nào con cũng tăng 2kg liền. Tôi cứ nghĩ vợ mình khéo chăm con nên yên tâm giao con cho cô ấy ở nhà nuôi dưỡng. Cho đến đợt vừa rồi, tôi mới biết tại sao con lại lớn nhanh như vậy.
Hôm ấy gọi điện về nhà không được, tôi mới vào kiểm tra camera xem hai mẹ con ở nhà đang làm gì. Bình thường nhà có camera nhưng vì tôi bận nên chẳng bao giờ xem. Thành ra hôm đó là bữa đầu tiên tôi được thấy vợ con ở nhà sống thế nào.
Lúc đầu, nhìn vợ xúc cơm cho con ăn, tôi còn thấy cảm kích. Vậy mà ăn được nửa bát thì thằng bé không muốn ăn tiếp. Vợ tôi bắt đầu trợn mắt quát tháo, cô ấy còn lấy roi ra để dọa bắt con ăn đến hết bát thứ 2. Chưa kể là con tôi mới 8 tuổi thôi, vợ đã bắt phải phụ giúp làm việc nhà như nấu cơm, rửa bát rồi.
Sợ mình trách nhầm vợ, tôi cố tình theo dõi suốt vài ngày và nhận ra hôm nào cô ấy cũng làm thế. Mặc dù vợ không đánh con nhưng tôi nhìn mà xót. Điều đáng nói là khi tôi về nhà và yêu cầu vợ giải thích thì cô ấy bảo chỉ muốn con ăn nhiều cho khỏe mà thôi. Nếu có vậy mà tôi cũng không tin tưởng thì tốt nhất là ly hôn để khỏi phải suy nghĩ. Thấy vợ đã sai còn cãi cùn, tôi không thể kìm chế được nên đã nói nặng lời vài câu.
Hai người nói qua nói lại, kết quả là ra tòa nộp đơn ly hôn mọi người ạ, bây giờ chỉ đợi giải quyết nữa là xong. Tôi chỉ có một đứa con trai nên rất muốn nó được phát triển trong môi trường hạnh phúc. Nhưng khi có mẹ kế, nó lại phải sống trong âu lo. Ngay cả bữa cơm cũng không được vui vẻ thì có mẹ để làm gì cơ chứ?
Thà rằng tôi cứ sống cảnh gà trống nuôi con như trước còn hơn. Nhiều người nghe xong cứ bảo tôi dung túng và chiều hư con. Còn tôi thì thấy mình làm vậy chẳng có gì là sai cả.