Tôi lấy chồng 8 năm nay, luôn được cánh chị em ngưỡng mộ vì có người chồng tài giỏi, kiếm ra tiền. Khi chúng tôi kết hôn, chồng đã có nhà riêng, ô tô xịn, cuộc sống rất ổn định. Ba mẹ anh ở Mỹ. Thu nhập của anh hàng tháng phải đến cả trăm triệu, chưa kể các khoản khác, chẳng giấu vợ bao giờ. Chồng lại động viên tôi đi làm, nhưng tôi không muốn đi làm lại từ đấy thua bạn bè. Giữa lúc mâu thuẫn ấy chưa hòa giải được thì chồng tôi đột ngột báo ở nhà xin nghỉ việc…Tôi kinh ngạc vô cùng về quyết định của chồng… và rồi …

Tôi lấy chồng 8 năm nay, luôn được cánh chị em ngưỡng mộ vì có người chồng tài giỏi, kiếm ra tiền. Khi chúng tôi kết hôn, chồng đã có nhà riêng, ô tô xịn, cuộc sống rất ổn định. Ba mẹ anh ở Mỹ.
Thu nhập của anh hàng tháng phải đến cả trăm triệu, chưa kể các khoản khác, chẳng giấu vợ bao giờ, nhưng phần tính toán anh giỏi hơn, vì anh học Kế Toán- Tài Chính. Chính vì thế mà những năm qua tôi đều ở nhà trông con, dù anh nói gửi con đi làm lại, anh cũng muốn tôi ra ngoài làm tám tiếng thôi, nếu việc nhà không kịp thì thuê giúp việc, nhưng vì nghỉ lâu nên tôi ngại đi làm phần muốn toàn tâm với chồng con nên tôi chọn ở nhà, nghĩ một mình chồng cũng dư sức lo cho cả gia đình cuộc sống đủ đầy.
Hai đứa con của chúng tôi cũng lớn dần rồi. Chồng lại động viên tôi đi làm, nhưng tôi không muốn đi làm lại từ đấy thua bạn bè. Giữa lúc mâu thuẫn ấy chưa hòa giải được thì chồng tôi đột ngột báo ở nhà xin nghỉ việc.
Tôi kinh ngạc vô cùng về quyết định của chồng. Trước đó anh chưa hề phàn nàn, ca thán về công việc hay có ý định triển khai kế hoạch khác. Thậm chí chồng tôi còn rất kỳ vọng vào tương lai phát triển ở công ty này.
Tôi hỏi và chồng bảo có mâu thuẫn với sếp tổng. Nhưng cả tháng sau đó tôi chỉ thấy chồng ở nhà ăn chơi không hề có ý định đi xin việc chỗ khác, thỉnh thoảng lại đi đâu đó rồi về ngồi thở dài. Sốt ruột hỏi anh thì chồng cáu gắt loạn lên. Anh bảo bao năm làm việc phục dịch vợ con, bây giờ chẳng lẽ không nghỉ ngơi được một thời gian hay sao.
Nói thật chồng tôi thu nhập cao nhưng đi liền với đó cũng là rất nhiều chi phí phát sinh. Lại thêm 2 đứa con nhỏ, cho nên những năm qua chúng tôi cũng không để dư ra được nhiều, tính tôi lại thoáng hay mua đồ cá nhân thuộc xịn. Nếu chồng tôi không sớm đi làm, sợ rằng gia đình sẽ lâm vào cảnh khó khăn.
Nghĩ trong bụng như vậy nhưng tôi không dám giục nhiều vì đúng thật là anh đã phải chịu nhiều áp lực khi đi làm với mức thu nhập cao như thế. Cho đến khi tôi phát hiện chồng bán chiếc ô tô mà anh vẫn dùng để đi làm thì mới tá hỏa phát hiện có điều gì đó lạ thường.
Tôi thẳng thắn hỏi anh để rồi bần thần đến chết lặng khi biết nguyên do:
– Chồng tôi đang bị ung thư giai đoạn hai, anh ấy mới phát hiện ra thời gian gần đây trong một lần đi khám sức khỏe.
Tôi đau đớn tưởng gục ngã. Nhưng lời tuyên bố của anh sau đó lại khiến tôi đờ đẫn không biết phải đáp lại ra sao:
– “Thôi thì số phận đã an bài, tôi cũng chấp nhận chẳng kêu ca, than phiền gì. Nhưng bao năm vất vả cực nhọc lo cho người khác, bây giờ tôi phải sống cho mình, tận hưởng nốt những ngày còn lại”.
Nói rồi chồng tôi bảo anh sẽ bán nhà và rút hết sạch số tiền tiết kiệm còn lại trong ngân hàng, sau đó một mình đi du lịch, anh để lại cho 3 mẹ con tôi một số tiền đủ để trang trải cuộc sống vài năm, sau đó tôi tự lo.
Tôi gật đầu đồng ý. Anh xứng đáng được hưởng những điều đó. Tôi sẽ xin đi làm để kiếm tiền nuôi 2 con. Nhưng nghĩ đến những tháng ngày trước mặt mà tôi thấy chới với, chông chênh quá. Chồng tôi để tôi gánh nặng cả hai vai, nếu bán nhà chữa bệnh còn nước còn tát tôi không kêu ca gì, nay chỉ để anh đi du lịch với số tiền ấy mẹ con tôi thuê nhà ở được bao lâu ..
Ai đến thăm anh anh đều nói chuyện bán nhà, vì nhà anh có trước hôn nhân nên tôi không phản đối được. Ba mẹ anh về nước đưa anh đi kiểm tra, về tôi thì không dám hỏi mà anh cũng không nói gì với tôi ngoài : – Bán nhà ..
Mấy người bạn cùng công ty đến thăm anh cũng nói : – Mai tao bán nhà đi du lịch một mình rồi “về đi” là vừa ..
Họ vừa cười vừa nói : – Khi nào bán nhà gọi tao ..
Có lẽ vì sự vô tâm của tôi chỉ biết hưởng thụ, chồng bệnh mà không biết, thậm chí chưa lần nào cùng anh đi khám bệnh, lúc nào cùng vì con, để cho ba mẹ từ nước ngoài về theo anh đi điều trị tôi mới biết chồng bị ung thư xương ống quyển chân trái, khả năng tháo khớp nay mai thôi. Ba mẹ chồng cũng không nói năng gì tôi mà qua con lớn mới biết bệnh chồng.
Tôi tâm sự với mẹ ruột thì bị mắng một trận, bà chỉ ra mọi sự sai trái của tôi. Vậy tôi làm hồ sơ nhờ bạn chồng xin đi làm lại. Con cái có xe đưa rước, chồng có bố mẹ chồng lo còn tôi tập tễnh làm lại từ đầu.
“ Mai tao bán nhà” chắc vì hoảng loạn khi biết mình ung thư, Chồng lại thích du lịch, mà tôi luôn luôn can chồng xem ti vi được rồi đi làm gì cho tốn tiền …
Tôi phải sửa đổi lại cách sống của mình, đừng nhận hết mọi quan tâm của chồng mà mình ỷ lại. Mình phải đi làm để lỡ chồng không kiếm được tiền mình vẫn sống tốt ..
Hiện tại “ Mai tao bán nhà “ là anh đã theo ba mẹ sang Mỹ chữa bệnh. Nhà không ai hỏi mua dù nhà đẹp. Tôi đã đi làm, tuy lương 12 triệu nhưng gặp gỡ mọi người vui vẻ, tôi hứa sẽ sửa tính vô tâm của mình..