Vợ chồng tôi cưới được 6 năm, nội ngoại cách nhau có chục cây số. Bên ông già vợ có điều kiện, trước buôn đất cát giờ có mấy mảnh để chia cho con cháu. Nhà vợ không có con trai mà tận 3 chị em gái, vợ tôi là thứ 2. Dạo trước ông bà gọi 3 thằng rể về chơi bảo:
“Các con biết đấy, bố mẹ chỉ có mấy chị em nó. Ai đồng ý ở rể thì bố cho cái nhà mặt tiền này mà kinh doanh buôn bán. Còn không bố vẫn chia cho mỗi đứa một miếng đất mà làm vốn”.
Tôi thì xưa nay chưa bao giờ có tư tưởng phải phụ thuộc người khác. Bố mẹ vợ còn trẻ như vậy sống chung thì khác gì ở nhờ, biết đến khi nào ông bà mới mất. Tính tôi thích tự chủ, thoải mái, không thể chịu cảnh chui gầm chạn như vậy nên nói luôn:
“Con không ở đâu. Ông cho được miếng nào thì con xin”.
Tôi rất thẳng thắn, không thích vòng vo tam quốc nên bị bố vợ ghét. Còn hai anh em đồng hao thì lại xúm vào nịnh, chú út nhận ở rể được luôn căn nhà mặt đường 3 tầng rõ ngon. Vợ chồng chú ấy cải tạo tầng 1 để buôn bán, kinh doanh.
Ảnh minh họa: Nguồn Pantip.com
Còn anh rể cả rất khôn, chẳng biết nịnh bợ thế nào bố vợ chia luôn cho một miếng đất tuy trong ngõ nhưng vuông vắn, to và đẹp lắm. Tôi đi xem rồi chỗ đó phong thuỷ đẹp kiểu gì sau này bán đi chẳng lãi to.
Còn số tôi nhọ, không biết hót với ông già vợ, cái gì cũng nói thẳng toẹt ra nên chẳng được lòng. Hôm ông gọi sang để làm thủ tục giao đất, đi xem phần của mình mà tôi tức anh ách. Miếng đất của vợ chồng tôi bé toen hoẻn lại còn ở tít trong ngõ cụt, chỗ này xác định đất có lên bán cũng chẳng được bao nhiêu.
Bố vợ tôi còn bảo:
“Đấy, như vậy là công bằng rồi nhé, 3 đứa con gái đứa nào cũng có phần, thế là bố mẹ nhẹ lòng”.
Tôi tức quá vứt luôn sổ đỏ cho vợ cầm rồi về trước. Đến nhà vợ cằn nhằn:
“Nay anh tỏ thái độ gì trước mặt bố thế? Ông không hài lòng tí nào đâu đấy”.
“Không hài lòng thì thôi, tôi cần à”.
Ông ấy chia như vậy thì công bằng ở đâu, cùng là con gái mà thiên vị quá. Người thì được nhà cao cửa rộng còn mình cho miếng nhỏ như bàn tay lại tít trong ngõ, vậy mà không tức à. Cũng tại vợ tôi lẽ ra phải đòi cho công bằng chứ, bị phân biệt đối xử vậy cũng chịu được.
Thế nhưng cô ấy vẫn bênh bố chằm chặp, bảo ông chia như thế là tốt lắm rồi còn quay ra chê ngược lại nhà chồng:
“Thế ông bà nội đã cho được cái gì chưa mà anh đòi hỏi. Anh đừng có tham quá”.
Nghe thế có bực không, tôi bảo thẳng với cô ấy:
“Từ giờ cấm cô vác mặt sang đấy, không nghe thì đừng có trách”.
Vợ cứ lì mặt ra, nếu không nghe thì cuốn gói về bên ngoại mà ở. Tôi thách đấy, một là chọn chồng hai là bố mẹ, xem cô ấy theo đằng nào.
Ảnh minh họa: Nguồn Sanook.com