Muôn thủa cái chuyện con yêu con ghét.
– Mẹ trả góp cho cậu Hưng mỗi tháng 5 triệu. Hai đứa tạo điều kiện cho em út đi.
Vâng! Tôi vừa mới bị mẹ chồng đuổi thẳng cổ ra khỏi nhà, chồng tôi bênh vợ cũng bị đuổi tống theo luôn. May quá! Chúng tôi không ở chung với bố mẹ chồng lâu rồi nên bà có đuổi thì chúng tôi vẫn có chỗ để ở.
Ngày xưa, hồi hai vợ chồng nghèo rách xơ mướp tiền ăn còn chẳng đủ, phải ở chung nhà với bố mẹ chồng thì cứ tuần đều đặn 2 lần mẹ đuổi tôi và chồng ra ngoài. Sau này đẻ bé Ngọ xong thì kinh tế cũng chẳng khá hơn mấy nhưng tôi thà gửi con đi trẻ từ 6 tháng tuổi để nai lưng ra đi làm kiếm tiền cùng chồng còn hơn ở chung. Vợ chồng tôi nghe đuổi thì quen rồi chả sao nhưng tôi không muốn con tôi phải nghe cái câu “vợ chồng con cái chúng mày cút ra khỏi nhà tao” một lần nào nữa.
Vợ chồng tôi ra ngoài thuê cái nhà bé tí teo, ăn tằn uống tiện nhưng chả hiểu sao lại thấy sống thế thoải mái hơn rất nhiều. Dần dần hai đưa thuê được cái nhà tử tế hơn, cho đến hiện tại thì vẫn thuê nhà thôi nhưng ít nhất là cái nhà đàng hoàng, rộng rãi tiện nghi.
Mấy năm gần đây thì vợ chồng tôi khấm khá thật, chúng tôi mua được cái xe để đi đi lại lại, cũng để ra được một ít. Năm ngoái, hai vợ chồng cố vay mượn bạn bè thêm một chút thì mua được miếng đất nho nhỏ.
Tôi và chồng xác định cứ mua thôi, để đấy lãi thì bán thế mà thế nào lại được lộc trời cho. Sau 6 tháng thì chúng tôi lãi được ra kha khá nên tiếp tục dùng số tiền ấy để mua miếng khác. Định bụng sẽ xây cái nhà để vợ chồng con cái có chỗ chui ra chui vào. Miếng đấy kia vợ chồng tôi mua cũng chỉ hơn 600 triệu thôi nhưng đó là toàn bộ tài sản của chúng tôi thậm chí vẫn còn đang trả nợ chưa xong. Ấy vậy mà khi hai đứa đang đẽo cày trả nợ thì mẹ chồng tôi gọi hai đưa về họp gia đình.
Chẳng biết chim lợn ở đâu kể chuyện chúng tôi mua đất có lãi cho bà nghe, rồi kể luôn cả chuyện chúng tôi lại vừa mua thêm miếng mới nữa. Bà biết chuyện gọi hai đứa con trai con dâu mà cả chục năm rồi bà chẳng thèm quan tâm sống chết ra sao về để đàm phán.
Bà muốn chúng tôi bán lại miếng đất kia cho chú Hưng – em trai chồng. Nếu mua bán sòng phẳng thì tôi cũng đồng ý thôi nhưng các bác biết mẹ chồng tôi muốn mua kiểu gì không?
Bà muốn chúng tôi sang tên luôn miếng đất cho chú Hưng nhưng tiền thì không trả luôn mà sẽ trả góp mà còn là góp mỗi tháng 5 triệu!
Đến đi mua nhà trả góp người ta còn yêu cầu cọc một khoản đây mẹ chồng tôi muốn là trả góp hết luôn. Mà còn là mẹ chồng tôi đứng ra trả tiền chứ không phải chú Hưng. Thế giờ tôi dại mồm mà mấy năm nữa bà về trời thì vợ chồng tôi đi kiện củ khoai à?
Tôi không đồng ý thì bà nhảy lên đòi chết với bắt chồng tôi “xử lý con vợ mày cho tao”.
Khổ, chồng tôi lại quá hiểu bà rồi. Bà chiều con trai út, coi thường con trai lớn. Cái gì bà chẳng để cho con trai yêu của bà. Chồng tôi đang học đại học bà còn bắt nghỉ giữa chừng để kiếm tiền nuôi em cơ mà.
Mấy năm nay vợ chồng tôi đùm bọc nhau mà sống. Có những khi tôi ốm còn không dám đi viện vì sợ đi viện thì hết tiền cho chồng con ăn. Chúng tôi đang yên đang lành thì hà cớ gì bà bắt được chồng tôi phải “xử lý” tôi.
Tôi thà làm đứa con dâu mất dậy còn hơn để bà tiếp tục ủy khuất chồng mình. Tôi nói thẳng sẽ không bán chác gì hết và cũng xin bà để vợ chồng con cái chúng tôi được yên.
Đến lúc hai vợ chồng dắt nhau về bà vẫn oang oang lên chửi, lăn đùng ra sân khóc la om sòm để hàng xóm đến xem. Nhưng mà khổ, hàng xóm của bà chứ có phải hàng xóm của vợ chồng tôi đâu mà phải sợ người ta dị nghị