Căn biệt thự lộng lẫy tọa lạc trên đỉnh đồi, nơi mỗi năm vào ngày 15 tháng 1, bố dượng tôi – ông Hoàng – tổ chức một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng cho con gái cưng của ông, Ly. Là vợ sau, tôi không phải mẹ ruột của Ly, nhưng tôi luôn cố gắng giữ vai trò của mình trong gia đình, tạo không khí hòa thuận và vui vẻ.
Từ ngày cưới ông Hoàng, tôi không thể phủ nhận rằng cuộc sống của mình thay đổi hoàn toàn. Ông là một doanh nhân thành đạt, sở hữu nhiều bất động sản và công ty lớn. Ly, cô con gái duy nhất của ông, trở thành tâm điểm chú ý trong mọi dịp đặc biệt, đặc biệt là ngày sinh nhật.
Bữa tiệc năm nay không ngoại lệ. Khách mời là những nhân vật quyền lực trong giới kinh doanh và chính trị, ăn vận sang trọng, nâng ly champagne và trao nhau những lời chúc tụng. Ly, trong chiếc váy lộng lẫy màu ngọc bích, đứng bên cạnh bố cô, cười rạng rỡ. Họ trông như một cặp đôi cha con hoàn hảo – thân thiết và hòa hợp.
Những cử chỉ thân mật giữa họ ban đầu không khiến tôi bận tâm. Ông Hoàng luôn dành sự chú ý đặc biệt cho Ly. Ông thường đưa cô đi du lịch nước ngoài, tặng cô những món quà đắt tiền, và không tiếc bất cứ điều gì để làm cô vui. Là mẹ kế, tôi nghĩ mình chỉ cần đứng bên lề và không can thiệp.
Nhưng có điều gì đó trong ánh mắt của Ly vào tối hôm đó làm tôi không khỏi băn khoăn.
Sau khi khách mời ra về, tôi trở lại phòng riêng để nghỉ ngơi. Đêm khuya, khi cả căn biệt thự dường như đã chìm vào yên tĩnh, tôi bỗng nghe thấy tiếng động lạ.
Tiếng ú ớ, giống như tiếng r::ên r:ỉ, phát ra từ phòng của Ly. Lòng tôi dậy lên sự tò mò xen lẫn lo lắng. Tôi rón rén bước về phía phòng con bé.
Cánh cửa phòng chỉ khép hờ, để lộ một khoảng tối mờ. Tôi nhẹ nhàng hé cửa, đôi mắt cố gắng nhìn vào bên trong mà không gây tiếng động. Và rồi tôi sững người.
Trước mắt tôi là cảnh tượng mà tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ chứng kiến.
Ly nằm trên giường, đôi mắt mờ mịt. Bên cạnh cô, ông Hoàng ngồi trên mép giường, bàn tay vuốt ve tóc cô một cách ân cần nhưng lại có điều gì đó không đúng. Không khí trong phòng căng thẳng và ngột ngạt đến mức tôi cảm thấy khó thở.
Tôi không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng cảm giác bất an dâng lên trong lòng. Ông Hoàng quay đầu, ánh mắt bắt gặp tôi qua khe cửa. Một khoảnh khắc dài như vô tận, chúng tôi nhìn nhau.
Tôi lập tức đóng cửa lại, trở về phòng mình mà không nói lời nào. Tim tôi đập loạn nhịp, đầu óc quay cuồng với những câu hỏi.
Sáng hôm sau, tôi ngồi bên bàn ăn, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. Ông Hoàng và Ly xuất hiện, cả hai trông hoàn toàn bình thường. Ly vẫn tươi cười rạng rỡ, không có vẻ gì bất thường. Tôi tự hỏi liệu mình có đang suy diễn quá nhiều?
Nhưng linh cảm của tôi nói rằng có điều gì đó không ổn.
Tôi bắt đầu chú ý hơn đến mối quan hệ giữa ông Hoàng và Ly. Những cử chỉ thân mật giữa họ dần trở nên khó lý giải. Bàn tay ông thường đặt lên vai cô quá lâu, ánh mắt ông nhìn cô đôi khi không giống ánh mắt của một người cha dành cho con gái.
Một ngày nọ, khi chỉ có hai mẹ con ngồi với nhau, tôi quyết định mở lời.
- Ly, con có chuyện gì muốn nói với mẹ không?
Ly thoáng ngập ngừng, nhưng rồi lắc đầu.
- Không, mẹ. Mọi thứ đều ổn.
Nhìn ánh mắt của Ly, tôi biết cô đang che giấu điều gì đó.
Sau nhiều đêm trăn trở, tôi quyết định phải làm rõ mọi chuyện. Tôi bí mật lắp một camera trong phòng khách, nơi ông Hoàng và Ly thường ngồi trò chuyện vào buổi tối.
Những gì tôi thấy sau đó khiến tôi không thể đứng yên.
Qua màn hình, tôi thấy ông Hoàng vuốt ve tay Ly một cách trìu mến. Cô không phản kháng, nhưng biểu cảm trên gương mặt cô không thoải mái. Ông Hoàng nói gì đó, và Ly chỉ cúi đầu im lặng.
Đêm đó, tôi quyết định đối mặt với ông Hoàng.
- Anh có điều gì muốn giải thích không? – Tôi hỏi thẳng thừng, tay run run đặt lên bàn.
Ông Hoàng thoáng giật mình, nhưng rồi nở một nụ cười bình thản.
- Em đang nói gì vậy?
- Anh biết rõ tôi đang nói về điều gì. Tôi đã thấy những gì anh làm với Ly.
Sự im lặng bao trùm căn phòng. Rồi ông Hoàng nhìn tôi, ánh mắt lạnh lùng:
- Em nên biết rằng gia đình này tồn tại được là nhờ vào anh. Đừng xen vào những chuyện không liên quan đến mình.
Lời nói của ông khiến tôi nghẹn lại. Tôi hiểu rõ quyền lực và sức ảnh hưởng của ông Hoàng. Nếu tôi phản kháng, hậu quả sẽ không chỉ ảnh hưởng đến tôi, mà còn cả Ly.
Tôi bắt đầu lên kế hoạch đưa Ly rời khỏi căn biệt thự. Tôi không thể để cô tiếp tục sống trong sự kiểm soát của ông Hoàng.
Một đêm, khi ông Hoàng vắng nhà vì công việc, tôi kéo Ly ra ngoài, nói với cô về những gì tôi biết và ý định của mình. Ban đầu, Ly hoảng sợ và từ chối, nhưng cuối cùng cô cũng đồng ý.
Chúng tôi rời đi, bắt đầu một cuộc sống mới.
Đây là câu chuyện về một lựa chọn khó khăn nhưng cần thiết. Tôi đã mất đi cuộc sống xa hoa bên cạnh ông Hoàng, nhưng đổi lại, tôi giành được sự tự do và bình yên cho mình và Ly.