Cuộc sống này có vô vàn những điều mà bạn phải cảm nhận do đó đừng so sánh bản thân với người khác, hãy chấp nhận hoàn cảnh, tự mình đứng lên.
Cuộc sống này có vô vàn những điều mà bạn phải cảm nhận do đó đừng so sánh bản thân với người khác mà hãy chấp nhận hoàn cảnh, tự mình đứng lên. Câu chuyện dưới đây sẽ cho bạn những suy ngẫm.
1. Nếu như để 10 người đàn ông và 1 người phụ nữ trên đảo hoang, 3 tháng sau những người đàn ông này sẽ làm một chiếc kiệu để khiêng người phụ nữ khi cô ấy cần di chuyển. Và rồi người ta ngày nào cũng nhìn thấy cô chơi đùa vui vẻ hạnh phúc và càng xinh đẹp hơn.
Nhưng nếu để 10 người phụ nữ và 1 người đàn ông trên đảo hoang, ba tháng sau, những người phụ nữ này sẽ vây xung quanh người đàn ông đang bám chặt trên thân cây dừa để trêu ghẹo. Có người thậm chí ném đá lên trên cây.
Qua câu chuyện này ta mới suy ngẫm ra rằng, hạnh phúc là thứ nhìn ra được còn đau khổ là thứ hiểu ra được. Chúng ta luôn thích so sánh hạnh phúc bề ngoài của người khác với nỗi đau tiềm ẩn của chúng ta để rồi chán nản lo lắng.
Do đó, thay vì so sánh bản thân với người khác thì hãy coi đau khổ của mình là cơ hội để vươn lên. Hãy biết chấp nhận hoàn cảnh, lấy khổ làm vui và đôn đốc bản thân thì cuộc đời bạn tự khắc sẽ thay đổi mà thôi.
Cuộc sống này có rất nhiều người hao phí hơn nửa đời người chỉ vì muốn xây dựng một căn nhà. Thế nhưng một ngày họ phát hiện ra, nơi về cuối cùng của chúng ta không phải là “căn nhà” mà là “cái hòm”. Sự chênh lệch giá giữa căn nhà và cái hòm chính là sự lãng phí mà chúng ta không thể mang theo lúc cuối đời. Bởi vì tất cả mọi thứ chúng ta đều không thể mang đến khi sinh ra và cũng không thể mang theo đi khi chết.
Thế mới thấy, con người nhiều khi đang tự trói buộc chính mình trong một không gian chật hẹp để rồi tự thấy khổ đau. Vì vậy hãy nghĩ thoáng đi, buông bỏ đi thì tự nhiên tâm hồn sẽ rộng mở vui tươi.
2. Rất nhiều người vì ngôi nhà mà đã hao phí hơn nửa đời người, cuối cùng một ngày phát hiện rằng, nơi về sau cùng của chúng ta không phải “ngôi nhà” mà là “cái hòm” (quan tài). Giá trị khác nhau giữa ngôi nhà và cái hòm chính là sự lãng phí mà chúng ta không mang theo được.
Cảm ngộ: Xem khổ nạn gặp phải là trò vui, cuộc đời của bạn sẽ rất tự nhiên! Xem trò vui là khổ nạn, cuộc đời của bạn sẽ rất phức tạp!
3. Du lịch là chỉ sự di chuyển từ nơi không thích sống của bản thân đến một nơi không thích sống của người khác.
Cảm ngộ: Bởi vì tôi không có cánh, vì vậy tôi không hoàn mỹ. Bởi vì tôi rất vui vẻ, vì vậy tôi không đau khổ. Bởi vì tôi không thông minh, vậy nên tôi rất ngốc. Bởi vì những thứ tôi muốn không nhiều, vì vậy tôi được rất nhiều.
4. Hiểu rõ chính mình quan trọng hơn nhiều so với việc hiểu rõ người khác, một người mà không biết bản thân mình là ai, sẽ không bao giờ rõ được ai là ai?
Cảm ngộ: Khi bạn cảm thấy không hài lòng hoặc thất vọng đối với hiện trạng của bản thân mình, vậy làm sao để điều chỉnh tâm thái đây? Rất đơn giản, tưởng tượng một loại trạng thái tệ hại hơn hiện trạng của bạn, sau đó, bạn sẽ cảm thấy bản thân mình vẫn là may mắn hơn rất nhiều.
5. Ràng buộc là gì? Phật giáo giải thích là chấp trước. Một người quá chấp trước, sẽ rất khó có cảm giác hạnh phúc, càng để tâm đến người khác lại càng thấy chẳng một ai đếm xỉa tới mình.
Cảm ngộ: Thượng Đế xưa nay không oán trách sự ngu xuẩn của con người, ngược lại con người lại luôn oán trách Thượng Đế bất công, ý nghĩa của sinh mệnh là như nhau, nhưng giá trị của sinh mệnh thì lại không thể như nhau được.
Nguồn : https://ngaynay.vn/dieu-khac-biet-khi-de-10-nam-cung-1-nu-tren-dao-hoang-nguoc-lai-post701.html
- Mẹ chồng bỏ điện thoại xuống, h:í h:ửng bảo với con dâu cả rằng thằng út sắp về, có cả cô người yêu về cùng. Nó nói chuyến này đưa về giới thiệu rồi đi làm giấy kết hôn luôn. Dâu cả bảo chú út học hành tử tế, cũng kỹ tính nữa, chọn ai là chú ấy tìm hiểu cẩn thận rồi đấy, mẹ đừng lo. Mẹ chồng như được con dâu ủng hộ, nói thêm, đúng đấy, nó quả quyết cô này mà còn ch::ê thì nhất định không lấy vợ. Này, nghe bảo xinh lắm, vùng quê mình không ai đẹp như thế. Dâu cả chợt thấy t::ủi th::ân. Biết đâu mẹ nói vậy là có ý ch::ê đứa dâu này..để rồi ….
- Bị ốm nặng phải nằm viện tận 4 ngày, sau khi xuất viện, dì ruột đến thăm, mang cho 2 con chim bồ câu đã được làm sạch sẽ, bảo cho tôi hầm cháo ăn. Tôi vừa cho chim vào hầm chưa kịp múc ra thì thấy nhà cửa bừa bộn quá nên đành cố dọn qua. Đến lúc quay vào nhà liền thấy chồng đang ngồi ăn bát cháo mà tôi múc ra. Thấy ít xương anh nhằn ra ném ở bàn mà tôi giận tím mặt. Chồng vô tư ăn hết bát cháo liền cầm bát đứng dậy. Tôi tưởng anh đi rửa bát, ngờ đâu anh lại gần xong cháo, mở nắp ra, kinh ngạc nói: “Ồ, còn 1 con nữa này, em có ăn không, không thì để anh ăn nốt”. Tôi ức chế quá bèn gọi mẹ chồng sang phân xử, tưởng rằng bà sẽ khuyên nhủ con trai nào ng;;ờ rút trong túi ra 1 bọc tiền rồi nói câu khiến tôi điế;;ng người…
- Kinh tế tôi làm ra còn nhiều hơn cả chồng. Chồng tôi phụ thuộc mẹ, mỗi tháng bao nhiêu tiền bà giữ hết, cần gì anh phải ngửa tay xin. Trong khi đó, tôi tự chủ tiền bạc, lo cho hai đứa con thoải mái, còn chăm chút được cho cả bản thân mình. Thấy con dâu chưng diện, làm tóc, ăn mặc sang trọng đi làm, mẹ chồng có vẻ không vui, cả ngày soi mói, đặt điều tôi có dấu hiệu l/ăng nh/ăng. Hàng ngày, mẹ chồng luôn rao giảng tôi về đạo đức làm vợ, phải biết hi sinh, chung thủy với chồng. Nhưng một ngày, tôi bất ngờ khi gặp bà vào nhà nghỉ với nh/ân t/ình. Hôm đó, tôi cùng bạn bè đi ăn thịt nướng, mừng sinh nhật. Sau đó cả nhóm rủ nhau vào quán karaoke hát hò. Khi tàn cuộc vui, ra lấy xe, tôi gi/ật m/ình thấy mẹ chồng ngồi sau xe một nam thanh niên trẻ, ph//óng thẳng vào nhà nghỉ….
- 90t rồi vẫn dùng mọi cách có con với gá/i trẻ để có con trai nối dõi, cụ ông ôm mặt khóc khi nhìn thấy mặt c/on lúc ra khỏi phòng sinh 👇