Buổi tối muộn tại một nhà hàng sang trọng bậc nhất thành phố, doanh nhân triệu phú Trần Hưng đang thưởng thức bữa tối lãng mạn cùng người vợ trẻ, Lâm Thanh.
Nhà hàng lung linh ánh nến, tiếng nhạc du dương vang lên, món bít tết đắt đỏ vừa được phục vụ trên bàn. Trần Hưng nâng ly rượu vang lên, mỉm cười nhìn vợ. Đúng lúc đó, cánh cửa nhà hàng bất ngờ bật mở. Một cô bé ăn xin, áo quần rách rưới, gương mặt lem luốc lao vào.
Tất cả mọi người trong nhà hàng đều sững sờ. Cô bé thở hổn hển, ánh mắt hoảng loạn nhìn chằm chằm vào Trần Hưng rồi hét lên:
- ĐỪNG ĂN! VỢ ÔNG ĐÃ ĐẦU ĐỘC!
Không khí trở nên căng thẳng đến nghẹt thở. Trần Hưng sững sờ, bàn tay đang cầm dao nĩa bỗng run rẩy. Anh quay sang nhìn Lâm Thanh, người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh. Gương mặt cô tái mét, đôi mắt lộ rõ vẻ kinh hoàng.
Người quản lý nhà hàng lao đến định kéo cô bé ra ngoài, nhưng Trần Hưng giơ tay ngăn lại.
- Cháu nói gì? Cháu có bằng chứng không? – Anh hỏi, giọng đầy nghi hoặc.
Cô bé hổn hển nói:
- Cháu làm trong bếp. Lúc nãy cháu thấy bà ấy lén bỏ thứ gì đó vào đồ ăn của chú!
Mọi người trong nhà hàng bắt đầu xì xào bàn tán. Trần Hưng nhìn chằm chằm vào vợ mình. Đôi mắt Lâm Thanh đảo nhanh, trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi.
- Anh yêu, anh đừng tin con bé này! Nó chỉ là một kẻ ăn xin vô danh, làm sao biết được chuyện gì trong bếp? – Cô nói, giọng run rẩy.
Nhưng sự căng thẳng trong ánh mắt vợ khiến Trần Hưng càng thêm nghi ngờ. Anh lập tức gọi quản lý nhà hàng yêu cầu kiểm tra camera bếp. Chỉ sau vài phút, sự thật kinh hoàng hiện ra trên màn hình.
Trong đoạn video, Lâm Thanh lén lút rắc một chất bột lạ vào phần thức ăn của chồng khi nhân viên không để ý.
Không khí trong nhà hàng chùng xuống. Trần Hưng lạnh người, tim đập loạn xạ. Anh không thể tin người vợ mà anh yêu thương lại có ý định giết mình.
- Vì sao? – Anh hỏi, giọng khàn đặc.
Lâm Thanh lùi lại, nước mắt trào ra. Nhưng khi thấy ánh mắt của mọi người, cô ta biết mình không thể chối cãi.
- Tôi… Tôi không muốn đợi anh chết già rồi mới được thừa hưởng tài sản! Tôi đã chán anh từ lâu, tôi muốn tự do! – Giọng cô ta đầy cay độc.
Lời thú nhận ấy như một nhát dao đâm vào tim Trần Hưng. Anh nhắm mắt, đau đớn đến tận cùng.
Cảnh sát được gọi đến. Lâm Thanh bị bắt ngay tại chỗ. Trước khi bị giải đi, cô ta nhìn Trần Hưng với ánh mắt oán hận, nhưng anh không còn bận tâm nữa.
Cô bé ăn xin run rẩy đứng yên một góc, tưởng chừng sẽ bị đuổi đi, nhưng Trần Hưng bước đến, nhẹ nhàng hỏi:
- Cháu tên gì?
- Dạ… cháu là Ngọc. – Cô bé lí nhí trả lời.
Trần Hưng mỉm cười, ánh mắt tràn đầy biết ơn. Anh quỳ xuống, đặt tay lên vai cô bé.
- Cháu đã cứu mạng chú. Từ giờ trở đi, cháu không phải ăn xin nữa. Cháu sẽ có một mái nhà.
Ngọc sững sờ, nước mắt lăn dài trên má. Từ một cô bé vô gia cư, hôm nay cô đã trở thành ân nhân của một triệu phú. Và cuộc đời cô, cũng từ đây, bước sang một trang mới.
Trong khi đó, Lâm Thanh bị kết án 15 năm tù vì tội cố ý giết người. Cô ta từng là một người phụ nữ giàu có, kiêu sa, nhưng giờ đây phải sống trong cảnh tù tội, hối hận cũng đã muộn màng.
Thời gian trôi qua, Trần Hưng dần quên đi nỗi đau ngày ấy. Nhưng ông không còn tin vào tình yêu nữa. Ông dành hết tâm huyết vào công việc và nuôi dạy Ngọc trưởng thành.
Mười năm sau…
Ngọc lúc này đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, thông minh và tràn đầy nhiệt huyết. Cô tốt nghiệp đại học với thành tích xuất sắc và quyết định tiếp quản một phần công việc kinh doanh của Trần Hưng. Người đàn ông từng trải qua nỗi đau bị phản bội giờ đây đã có một cô con gái nuôi tài giỏi bên cạnh.
Trong một buổi chiều, Trần Hưng nhìn Ngọc và mỉm cười:
Nếu không có cháu ngày ấy, chú đã không còn tồn tại. Bây giờ, hãy giúp chú tiếp tục xây dựng đế chế này nhé!
Ngọc gật đầu, trong mắt lấp lánh sự quyết tâm.
Và từ đó, họ cùng nhau bước tiếp trên con đường mới, để lại quá khứ đau thương phía sau và hướng về một tương lai đầy hy vọng.