Tài xế xe buýt chờ ông lão lên xe, bị đuổi việc vì đến muộn – hôm sau, 5 xe sang xuất hiện
Mặt trời buổi chiều muộn đổ những vệt nắng dài xuống con đường đông đúc. Minh – một tài xế xe buýt lâu năm, với gương mặt hiền lành và nụ cười ấm áp, đang lái chuyến xe cuối cùng trong ngày. Tuyến đường này đã quá quen thuộc với anh, mỗi trạm dừng, mỗi hành khách thường xuyên lên xe, anh đều nhớ rõ.
Hôm nay, xe đông hơn bình thường. Hành khách đã bắt đầu sốt ruột vì sợ trễ giờ về nhà. Minh nhìn đồng hồ, anh chỉ còn vài phút để đến trạm cuối đúng giờ. Nếu chậm, anh sẽ bị công ty khiển trách. Nhưng đúng lúc đó, khi xe dừng tại một trạm nhỏ, anh nhìn thấy một ông lão đang lom khom bước đi. Ông mặc một bộ quần áo cũ, có vẻ như đã bạc màu theo năm tháng. Ông lão vẫy tay với vẻ mặt đầy mong chờ.
Hành khách trên xe bắt đầu tỏ vẻ khó chịu. Một số người hối thúc Minh lái tiếp. Nhưng anh nhìn ông lão, rồi nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn ông. Một quyết định thoáng qua trong đầu – anh sẽ chờ.
Ông lão di chuyển chậm chạp, từng bước nặng nề lên xe. Minh thậm chí đã bước xuống, nắm lấy tay ông, dìu ông lên ghế ngồi. “Cảm ơn cậu, cậu thật tốt,” ông lão khẽ nói, ánh mắt đầy sự biết ơn. Minh chỉ mỉm cười rồi nhanh chóng trở lại ghế lái, tăng tốc về trạm cuối.
Nhưng dù anh có cố gắng thế nào, xe vẫn đến muộn. Ngay khi dừng lại, giám sát của công ty đã đứng chờ sẵn. Ông ta cau mày, giọng nghiêm khắc:
- Anh Minh, anh đến trễ 7 phút. Đây không phải lần đầu tiên. Anh biết rõ quy định công ty chứ?
- Tôi biết, nhưng hôm nay…
- Không cần giải thích! – Người giám sát cắt ngang – Công ty không chấp nhận việc trễ giờ vì bất kỳ lý do gì. Anh bị đình chỉ công tác ngay lập tức!
Minh há hốc miệng. Anh đã làm điều đúng, nhưng giờ đây anh lại mất việc. Không ai đứng ra bênh vực. Minh thất thểu ra về, lòng nặng trĩu.
Sáng hôm sau, khi Minh quay lại bến xe để thu dọn đồ đạc, một cảnh tượng không tưởng diễn ra. Năm chiếc xe sang trọng – từ Rolls-Royce, Mercedes đến BMW – nối đuôi nhau tiến vào bãi xe buýt cũ kỹ. Cửa xe mở ra, một nhóm người trong vest bước xuống, dẫn đầu là một ông lão quen thuộc.
Chính là ông lão ngày hôm qua!
Tất cả mọi người tròn mắt nhìn nhau, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ông lão tiến về phía Minh, nở một nụ cười hiền hậu.
- Minh, hôm qua cậu đã giúp tôi mà không hề biết tôi là ai. Giờ là lúc tôi đáp lại lòng tốt của cậu.
Tất cả mọi người nín thở. Minh sững sờ.
- Tôi là Trần Gia Bảo, chủ tịch của tập đoàn Gia Bảo Group. Hôm qua, tôi chỉ muốn thử xem giữa cuộc sống vội vã này, có ai còn đủ kiên nhẫn để giúp một người xa lạ hay không. Và cậu đã làm điều đó.
Minh vẫn chưa hết bất ngờ, còn những người xung quanh thì xì xào bàn tán. Ông lão tiếp tục:
- Tôi muốn mời cậu về làm tài xế riêng cho tôi. Mức lương gấp 10 lần công việc cũ của cậu. Ngoài ra, nếu cậu có ý định kinh doanh hay học thêm, tôi sẽ tài trợ toàn bộ.
Cả bến xe vỡ òa. Minh lắp bắp:
- Cháu… cháu không biết nói gì nữa…
Ông lão vỗ nhẹ vai anh:
- Chỉ cần tiếp tục là một người tốt, vậy là đủ rồi.
Minh gật đầu, nước mắt chực trào. Anh không ngờ một hành động nhỏ của mình lại thay đổi cả cuộc đời. Những đồng nghiệp từng chế giễu anh giờ đây chỉ biết đứng lặng, không dám nói gì.
Câu chuyện của Minh nhanh chóng lan truyền, trở thành minh chứng cho một chân lý giản đơn: lòng tốt sẽ không bao giờ bị lãng quên. Dù đôi khi, nó có thể khiến bạn chịu thiệt thòi, nhưng nếu bạn luôn giữ vững tâm hồn thiện lương, cuộc đời sẽ có cách để đáp trả xứng đáng.