Home Blog Page 108

Giá vàng hôm nay 5/12: Nhiều người n:ín thở ….

0
Sáng nay (6/12), giá vàng trong nước ngày thứ 2 đứng im quanh mốc 84 – 85 triệu đồng/lượng. Chuyên gia cho rằng, nhà đầu tư có thể mua vào nhưng nên mua số lượng vừa phải.

Công ty Vàng bạc đá quý Sài Gòn niêm yết giá vàng miếng SJC 83 – 85,5 triệu đồng/lượng, đứng im so với sáng qua.

Giá vàng miếng SJC tại các doanh nghiệp kinh doanh vàng lớn như Công ty TNHH Bảo Tín Minh Châu, Tập đoàn Doji… cũng đồng loạt giữ nguyên mức giá 85,5 triệu đồng/lượng.

Đây cũng là mức giá bán vàng của nhóm ngân hàng thương mại nhà nước (Vietcombank, BIDV, Vietinbank, Agribank).

Giá vàng đứng im, có nên mua vào lúc này? ảnh 1

Giá vàng nhẫn đứng im quanh mốc 84 triệu đồng/lượng (ảnh: Như Ý).

Giá vàng nhẫn của các thương hiệu cũng đồng loạt đứng im. Công ty TNHH Bảo Tín Minh Châu niêm yết giá vàng nhẫn ở mức 83,28 – 84,38 triệu đồng/lượng; Tập đoàn Doji niêm yết giá vàng nhẫn 83,3 – 84,3 triệu đồng/lượng.

Sáng nay, giá vàng thế giới ở mức 2.633 USD/ounce, giảm 17 USD/ounce so với sáng qua.

Chuyên gia vàng Trần Duy Phương cho biết, thời điểm này là nhịp giảm của giá vàng nên nhà đầu tư có thể tranh thủ mua vào. Tuy nhiên, giá vàng khả năng còn giảm tiếp nên nhà đầu tư chỉ mua ít một để thăm dò thị trường.

Theo ông Phương, về lâu dài, giá vàng sẽ tăng trở lại. Theo đó, giá vàng thế giới năm 2025 được dự báo sẽ tăng lên mốc 3.000 USD/ounce và trong nước sẽ tăng theo.

Trên thị trường tệ, tỷ giá trung tâm được Ngân hàng Nhà nước niêm yết ở mức 24.262 đồng/USD, tăng 4 đồng/USD so với sáng qua.

Các ngân hàng thương mại cũng điều chỉnh tăng giá USD. Cụ thể, tỷ giá USD tại Vietcombank niêm yết giá mua – bán USD ở mức 25.145 – 25.479 đồng/USD, tăng 3 đồng/USD chiều mua và tăng 4 đồng/USD chiều bán ra so với sáng qua.

BIDV niêm yết giá mua – bán USD ở mức 25.177 – 25.479 đồng/USD, tăng 4 đồng/USD chiều bán ra.

Eximbank giao dịch đồng USD ở mức 25.170 – 25.479 đồng/USD, đi ngang chiều mua và tăng 4 đồng/USD chiều bán ra.

Trên thị trường tự do, giá USD ở quanh mức 25.631 – 25.731 đồng/USD mua – bán.

Cô b::ồ mang th::ai con trai đến ngày chuyển dạ, tôi vội gọi cho vợ: “Anh đi công tác đột xuất 1 tuần” rồi lao vào viện chăm b:ồ. 7 ngày sau trở về, tôi ho:ả:ng h:ố:t thấy phông rạp đã dựng ở ngoài sân, gọi 20 cuộc nhưng vợ không nghe máy…

0

Ngày tôi trở về nhà sau khi vừa sinh con ở bệnh viện, lòng đầy háo hức khi nghĩ đến việc bắt đầu cuộc sống mới bên chồng và con gái.

Nhưng cánh cửa mở ra không phải chồng tôi, mà là em chồng. Tôi bàng hoàng, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì mẹ chồng xuất hiện, lạnh lùng nói: “Con về rồi à, chắc vài ngày nữa 2 đứa tìm chỗ nào đó thuê trọ ở tạm, mẹ tính mượn căn nhà này cho em chồng con ở nhé”.

Lời nói của bà khiến tôi chết lặng. Sau đó, tôi mới biết mẹ chồng muốn tôi nhường căn nhà hồi môn mà bố mẹ tôi mua cho tôi làm quà cưới có trị giá 3 tỷ, đứng tên tôi để cho em chồng làm phòng cưới. Chồng tôi, người mà tôi từng tin tưởng và dựa dẫm, chẳng những không phản đối mà còn khuyên tôi hy sinh căn nhà này vì “tương lai sẽ nhẹ nhàng hơn”.

Lúc đó, tôi cảm thấy như cả thế giới đang chống lại mình. Tôi vừa sinh xong, cơ thể còn yếu, tâm lý bất ổn, nhưng những biến cố liên tiếp ập đến khiến tôi rơi vào trạng thái trầm cảm nặng nề.

Mang thai vốn đã không dễ dàng với tôi. Tôi từng đấu tranh với gia đình mình để được cưới anh, một người đàn ông xuất thân từ gia đình đơn thân, với một người mẹ khó tính và một em gái không may mắn bị khiếm khuyết trí tuệ. Nhưng vì yêu, tôi đã chấp nhận tất cả, nghĩ rằng chỉ cần vợ chồng đồng lòng thì khó khăn nào cũng vượt qua được.

 

Mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng ngày càng căng thẳng. (Ảnh minh họa)

 

Mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng ngày càng căng thẳng. (Ảnh minh họa)

Trong thai kỳ, tôi đã cảm thấy bất an khi em chồng đến sống cùng chúng tôi 3 tháng. Anh chăm sóc cô ấy chu đáo hơn cả tôi, khiến tôi nhiều lần tự hỏi liệu mình có đang bị bỏ rơi không. Nhưng tôi cố gắng gạt đi cảm giác đó, tự nhủ rằng anh chỉ đang làm tròn trách nhiệm với gia đình. Tôi không ngờ rằng, ngay khi tôi đang vất vả sinh con trong bệnh viện, mẹ chồng và em chồng đã chuyển vào căn nhà của tôi một cách hiển nhiên, coi đó như tài sản của họ.

Ngày tôi trở về, hy vọng về một tổ ấm hạnh phúc tan vỡ hoàn toàn. Tôi vừa yếu ớt sau sinh, vừa bị mẹ chồng đối xử lạnh nhạt. Bà không nấu nướng tử tế, mỗi bữa chỉ có mì tôm, mặc kệ tôi cần được tẩm bổ để hồi phục sức khỏe. Còn chồng tôi, người đáng ra phải là chỗ dựa, lại lấy lý do tăng ca để tránh mặt, để mặc tôi xoay xở một mình.

Tôi không nhớ bao nhiêu lần mình khóc thầm khi nhìn thấy anh mang đồ chơi về cho em gái, trong khi tôi đang bụng mang dạ chửa bị anh hoàn toàn phớt lờ. Tôi cảm thấy mình như một người vô hình trong chính ngôi nhà của mình. Đến khi đang ở cữ, mỗi khi cho con bú, tôi lại ngửi thấy mùi mì tôm trong sữa, lòng đau như cắt.

Đỉnh điểm là ngày tôi đưa con đi khám về, phát hiện mẹ chồng đang tiếp khách trong nhà. Họ bàn chuyện hôn lễ của em chồng, và bà thản nhiên tuyên bố sẽ chuyển quyền sở hữu căn nhà cho em ấy. Lời nói đó như nhát dao cắt đứt mọi hy vọng cuối cùng trong tôi.

Tôi gọi chồng về, mong anh đứng về phía mình. Nhưng anh chỉ thở dài, nói: “Em gái anh cần có chỗ dựa. Chúng ta mất căn nhà này, nhưng tương lai sẽ nhẹ nhàng hơn”. Tôi nhìn anh, nhận ra rằng tình yêu và sự hy sinh của tôi chưa bao giờ được trân trọng.

Đêm đó, tôi quyết định dứt khoát. Tôi nói với anh: “Nếu anh muốn hy sinh mọi thứ cho em gái anh, vậy hãy mang cô ấy đi cùng, rời khỏi cuộc đời tôi. Tôi không thể sống như thế này thêm một ngày nào nữa”.

Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi quyết định ly hôn. Không chỉ vì căn nhà, mà vì tôi không thể chịu đựng một người chồng đặt trách nhiệm với gia đình anh lên trên hạnh phúc của vợ con. Tôi không muốn con gái lớn lên trong một gia đình mà mẹ phải chịu đựng, cha thì vô tâm.

Ly hôn là một quyết định đau đớn, nhưng tôi biết đó là con đường đúng đắn. Tôi phải mạnh mẽ, không chỉ vì bản thân, mà còn vì con gái. Tôi không thể để mình chìm sâu hơn trong trầm cảm hay để những tổn thương hủy hoại tương lai của hai mẹ con.

Tôi nhận ra rằng, quãng thời gian ở cữ không chỉ là lúc để hồi phục sức khỏe mà còn là giai đoạn quan trọng để bảo vệ tinh thần của bản thân. Những biến cố xảy ra khiến tôi chìm trong mệt mỏi và áp lực, nhưng cũng dạy tôi một bài học lớn: Mẹ sau sinh không chỉ cần được chăm sóc thể chất mà còn cần một môi trường tinh thần tích cực.

Tôi quyết định đặt sức khỏe và sự bình yên của mình lên hàng đầu. Tôi học cách buông bỏ những mối quan hệ gây tổn thương, tập trung vào việc chăm sóc con gái và tìm kiếm sự hỗ trợ từ gia đình ruột thịt. Mỗi ngày, tôi cố gắng giữ tâm trạng thoải mái bằng cách tập những bài yoga nhẹ nhàng, đọc sách về nuôi dạy con và kết nối với những người bạn đồng cảm.

Điều quan trọng nhất tôi nhận ra là, để tránh xa trầm cảm sau sinh, người mẹ cần được yêu thương và hỗ trợ, nhưng hơn hết là phải biết tự yêu thương chính mình. Tôi chọn yêu bản thân, dành thời gian để chăm sóc sức khỏe và xây dựng một môi trường an lành cho con gái. Cuộc hành trình làm mẹ không dễ dàng, nhưng tôi tin rằng, với sự bình an trong tâm hồn, tôi và con gái sẽ cùng nhau bước qua những ngày tháng hạnh phúc và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Bài tâm sự được gửi từ độc giả có email: chiminhem…[email protected]

Vì sao thời gian ở cữ lại là giai đoạn nhạy cảm khiến nhiều bà mẹ dễ rơi vào trạng thái trầm cảm sau sinh?

Thời gian ở cữ là giai đoạn đặc biệt nhạy cảm đối với các bà mẹ, cả về thể chất lẫn tinh thần, nên dễ dẫn đến tình trạng trầm cảm sau sinh nếu không được chăm sóc và hỗ trợ đúng cách. Dưới đây là những nguyên nhân chính:

– Sự thay đổi hormone: Sau khi sinh, cơ thể người mẹ trải qua sự sụt giảm đột ngột của các hormone như estrogen và progesterone. Sự thay đổi này có thể ảnh hưởng đến tâm trạng, khiến mẹ dễ cảm thấy buồn bã, lo lắng hoặc thậm chí là tuyệt vọng.

– Áp lực chăm sóc con: Những bà mẹ lần đầu sinh con thường cảm thấy choáng ngợp trước việc chăm sóc em bé. Thiếu kinh nghiệm, kết hợp với việc mất ngủ và kiệt sức, có thể dẫn đến căng thẳng kéo dài.

– Thiếu sự hỗ trợ từ gia đình: Một số bà mẹ không nhận được sự giúp đỡ hay chia sẻ công việc từ người thân, đặc biệt là chồng, dễ cảm thấy cô đơn và áp lực. Điều này càng trở nên nghiêm trọng nếu mẹ phải đối mặt với những mâu thuẫn gia đình hoặc sự can thiệp quá mức từ người lớn tuổi.

– Kỳ vọng xã hội: Áp lực từ việc phải trở thành một “người mẹ hoàn hảo” khiến nhiều phụ nữ tự trách mình nếu không thể chăm sóc con một cách tốt nhất. Những so sánh với người khác cũng góp phần làm gia tăng cảm giác tự ti.

– Thay đổi vai trò và cuộc sống: Sự chuyển đổi từ cuộc sống trước đây sang vai trò làm mẹ có thể khiến nhiều phụ nữ cảm thấy mất tự do hoặc lạc lõng. Những thay đổi này đòi hỏi sự thích nghi mà không phải ai cũng dễ dàng vượt qua.

Để giảm thiểu nguy cơ trầm cảm sau sinh trong thời gian ở cữ, các bà mẹ cần được quan tâm và hỗ trợ từ gia đình, được nghỉ ngơi đầy đủ và duy trì giao tiếp tích cực với những người thân yêu. Đồng thời, mẹ cũng nên tìm đến các chuyên gia tâm lý hoặc bác sĩ khi cảm thấy tình trạng tâm lý bất ổn kéo dài. Hành trình làm mẹ tuy nhiều thử thách nhưng sẽ nhẹ nhàng hơn khi có sự chia sẻ và đồng hành.

Có căn nhà mới nhà ngoại mua cho để 2 vợ chồng an tâm làm ăn, ngày từ viện về nhà, cả gia đình chồng kéo đến sống chung. Cả mẹ chồng lẫn em chồng kéo đến “ở nhờ” vì lý do “nhà con rộng”. Hỏi ra mới biết mẹ chồng muốn tôi nhường 1 phòng trong căn nhà hồi môn mà bố mẹ tôi mua cho để cho em chồng làm phòng cưới. Đỉ;;nh điểm là ngày tôi đưa con đi khám về, phát hiện mẹ chồng đang bàn chuyện hôn lễ của em chồng, và thản nhiên tuyên bố sẽ chuyển quyền sở hữu căn nhà này cho em ấy. Thật trắng trợn, tôi gọi về cho bố mẹ đẻ, sáng hôm sau chính quyền đến làm giấy tờ thì mẹ chồng tôi lăn đùng ra…

0

Ngày tôi trở về nhà sau khi vừa sinh con ở bệnh viện, lòng đầy háo hức khi nghĩ đến việc bắt đầu cuộc sống mới bên chồng và con gái.

Nhưng cánh cửa mở ra không phải chồng tôi, mà là em chồng. Tôi bàng hoàng, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì mẹ chồng xuất hiện, lạnh lùng nói: “Con về rồi à, chắc vài ngày nữa 2 đứa tìm chỗ nào đó thuê trọ ở tạm, mẹ tính mượn căn nhà này cho em chồng con ở nhé”.

Lời nói của bà khiến tôi chết lặng. Sau đó, tôi mới biết mẹ chồng muốn tôi nhường căn nhà hồi môn mà bố mẹ tôi mua cho tôi làm quà cưới có trị giá 3 tỷ, đứng tên tôi để cho em chồng làm phòng cưới. Chồng tôi, người mà tôi từng tin tưởng và dựa dẫm, chẳng những không phản đối mà còn khuyên tôi hy sinh căn nhà này vì “tương lai sẽ nhẹ nhàng hơn”.

Lúc đó, tôi cảm thấy như cả thế giới đang chống lại mình. Tôi vừa sinh xong, cơ thể còn yếu, tâm lý bất ổn, nhưng những biến cố liên tiếp ập đến khiến tôi rơi vào trạng thái trầm cảm nặng nề.

Mang thai vốn đã không dễ dàng với tôi. Tôi từng đấu tranh với gia đình mình để được cưới anh, một người đàn ông xuất thân từ gia đình đơn thân, với một người mẹ khó tính và một em gái không may mắn bị khiếm khuyết trí tuệ. Nhưng vì yêu, tôi đã chấp nhận tất cả, nghĩ rằng chỉ cần vợ chồng đồng lòng thì khó khăn nào cũng vượt qua được.

 

Mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng ngày càng căng thẳng. (Ảnh minh họa)

 

Mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng ngày càng căng thẳng. (Ảnh minh họa)

Trong thai kỳ, tôi đã cảm thấy bất an khi em chồng đến sống cùng chúng tôi 3 tháng. Anh chăm sóc cô ấy chu đáo hơn cả tôi, khiến tôi nhiều lần tự hỏi liệu mình có đang bị bỏ rơi không. Nhưng tôi cố gắng gạt đi cảm giác đó, tự nhủ rằng anh chỉ đang làm tròn trách nhiệm với gia đình. Tôi không ngờ rằng, ngay khi tôi đang vất vả sinh con trong bệnh viện, mẹ chồng và em chồng đã chuyển vào căn nhà của tôi một cách hiển nhiên, coi đó như tài sản của họ.

Ngày tôi trở về, hy vọng về một tổ ấm hạnh phúc tan vỡ hoàn toàn. Tôi vừa yếu ớt sau sinh, vừa bị mẹ chồng đối xử lạnh nhạt. Bà không nấu nướng tử tế, mỗi bữa chỉ có mì tôm, mặc kệ tôi cần được tẩm bổ để hồi phục sức khỏe. Còn chồng tôi, người đáng ra phải là chỗ dựa, lại lấy lý do tăng ca để tránh mặt, để mặc tôi xoay xở một mình.

Tôi không nhớ bao nhiêu lần mình khóc thầm khi nhìn thấy anh mang đồ chơi về cho em gái, trong khi tôi đang bụng mang dạ chửa bị anh hoàn toàn phớt lờ. Tôi cảm thấy mình như một người vô hình trong chính ngôi nhà của mình. Đến khi đang ở cữ, mỗi khi cho con bú, tôi lại ngửi thấy mùi mì tôm trong sữa, lòng đau như cắt.

Đỉnh điểm là ngày tôi đưa con đi khám về, phát hiện mẹ chồng đang tiếp khách trong nhà. Họ bàn chuyện hôn lễ của em chồng, và bà thản nhiên tuyên bố sẽ chuyển quyền sở hữu căn nhà cho em ấy. Lời nói đó như nhát dao cắt đứt mọi hy vọng cuối cùng trong tôi.

Tôi gọi chồng về, mong anh đứng về phía mình. Nhưng anh chỉ thở dài, nói: “Em gái anh cần có chỗ dựa. Chúng ta mất căn nhà này, nhưng tương lai sẽ nhẹ nhàng hơn”. Tôi nhìn anh, nhận ra rằng tình yêu và sự hy sinh của tôi chưa bao giờ được trân trọng.

Đêm đó, tôi quyết định dứt khoát. Tôi nói với anh: “Nếu anh muốn hy sinh mọi thứ cho em gái anh, vậy hãy mang cô ấy đi cùng, rời khỏi cuộc đời tôi. Tôi không thể sống như thế này thêm một ngày nào nữa”.

Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi quyết định ly hôn. Không chỉ vì căn nhà, mà vì tôi không thể chịu đựng một người chồng đặt trách nhiệm với gia đình anh lên trên hạnh phúc của vợ con. Tôi không muốn con gái lớn lên trong một gia đình mà mẹ phải chịu đựng, cha thì vô tâm.

Ly hôn là một quyết định đau đớn, nhưng tôi biết đó là con đường đúng đắn. Tôi phải mạnh mẽ, không chỉ vì bản thân, mà còn vì con gái. Tôi không thể để mình chìm sâu hơn trong trầm cảm hay để những tổn thương hủy hoại tương lai của hai mẹ con.

Tôi nhận ra rằng, quãng thời gian ở cữ không chỉ là lúc để hồi phục sức khỏe mà còn là giai đoạn quan trọng để bảo vệ tinh thần của bản thân. Những biến cố xảy ra khiến tôi chìm trong mệt mỏi và áp lực, nhưng cũng dạy tôi một bài học lớn: Mẹ sau sinh không chỉ cần được chăm sóc thể chất mà còn cần một môi trường tinh thần tích cực.

Tôi quyết định đặt sức khỏe và sự bình yên của mình lên hàng đầu. Tôi học cách buông bỏ những mối quan hệ gây tổn thương, tập trung vào việc chăm sóc con gái và tìm kiếm sự hỗ trợ từ gia đình ruột thịt. Mỗi ngày, tôi cố gắng giữ tâm trạng thoải mái bằng cách tập những bài yoga nhẹ nhàng, đọc sách về nuôi dạy con và kết nối với những người bạn đồng cảm.

Điều quan trọng nhất tôi nhận ra là, để tránh xa trầm cảm sau sinh, người mẹ cần được yêu thương và hỗ trợ, nhưng hơn hết là phải biết tự yêu thương chính mình. Tôi chọn yêu bản thân, dành thời gian để chăm sóc sức khỏe và xây dựng một môi trường an lành cho con gái. Cuộc hành trình làm mẹ không dễ dàng, nhưng tôi tin rằng, với sự bình an trong tâm hồn, tôi và con gái sẽ cùng nhau bước qua những ngày tháng hạnh phúc và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Bài tâm sự được gửi từ độc giả có email: chiminhem…[email protected]

Vì sao thời gian ở cữ lại là giai đoạn nhạy cảm khiến nhiều bà mẹ dễ rơi vào trạng thái trầm cảm sau sinh?

Thời gian ở cữ là giai đoạn đặc biệt nhạy cảm đối với các bà mẹ, cả về thể chất lẫn tinh thần, nên dễ dẫn đến tình trạng trầm cảm sau sinh nếu không được chăm sóc và hỗ trợ đúng cách. Dưới đây là những nguyên nhân chính:

– Sự thay đổi hormone: Sau khi sinh, cơ thể người mẹ trải qua sự sụt giảm đột ngột của các hormone như estrogen và progesterone. Sự thay đổi này có thể ảnh hưởng đến tâm trạng, khiến mẹ dễ cảm thấy buồn bã, lo lắng hoặc thậm chí là tuyệt vọng.

– Áp lực chăm sóc con: Những bà mẹ lần đầu sinh con thường cảm thấy choáng ngợp trước việc chăm sóc em bé. Thiếu kinh nghiệm, kết hợp với việc mất ngủ và kiệt sức, có thể dẫn đến căng thẳng kéo dài.

– Thiếu sự hỗ trợ từ gia đình: Một số bà mẹ không nhận được sự giúp đỡ hay chia sẻ công việc từ người thân, đặc biệt là chồng, dễ cảm thấy cô đơn và áp lực. Điều này càng trở nên nghiêm trọng nếu mẹ phải đối mặt với những mâu thuẫn gia đình hoặc sự can thiệp quá mức từ người lớn tuổi.

– Kỳ vọng xã hội: Áp lực từ việc phải trở thành một “người mẹ hoàn hảo” khiến nhiều phụ nữ tự trách mình nếu không thể chăm sóc con một cách tốt nhất. Những so sánh với người khác cũng góp phần làm gia tăng cảm giác tự ti.

– Thay đổi vai trò và cuộc sống: Sự chuyển đổi từ cuộc sống trước đây sang vai trò làm mẹ có thể khiến nhiều phụ nữ cảm thấy mất tự do hoặc lạc lõng. Những thay đổi này đòi hỏi sự thích nghi mà không phải ai cũng dễ dàng vượt qua.

Để giảm thiểu nguy cơ trầm cảm sau sinh trong thời gian ở cữ, các bà mẹ cần được quan tâm và hỗ trợ từ gia đình, được nghỉ ngơi đầy đủ và duy trì giao tiếp tích cực với những người thân yêu. Đồng thời, mẹ cũng nên tìm đến các chuyên gia tâm lý hoặc bác sĩ khi cảm thấy tình trạng tâm lý bất ổn kéo dài. Hành trình làm mẹ tuy nhiều thử thách nhưng sẽ nhẹ nhàng hơn khi có sự chia sẻ và đồng hành.

Tượng Phật cao 12m bất ngờ đổ sập khiến nhà sư không qua khỏi. Giây phút cuối cùng không tr:ánh khỏi số trời …

0

Bức tượng Phật cao 12m đang được xây dựng trong tu viện Kaeng Kansung ở quận Chanuman, Amnat Charoen, bất ngờ đổ sập khiến 1 nhà sư thiệt mạng và 5 người khác bị thương.

Báo Vietnamnet ngày 04/12 đưa thông tin với tiêu đề: “Tượng Phật cao 12m bất ngờ đổ sập khiến nhà sư thiệt mạng” cùng nội dung như sau: 

Theo Thaiger, các sĩ quan cảnh sát ở Chanuman đã được giao nhiệm vụ điều tra về vụ việc xảy ra hôm 29/11 vừa qua. Theo các nhân chứng, trước đó các nhà sư đang tháo khuôn tượng.

COVER PIC 39.jpgPhần đế hoa sen còn lại sau vụ việc. Ảnh: Khaosod

Đây là bức tượng Phật trong tư thế đứng, cao 12m, bao gồm cả bệ hoa sen.

Hình ảnh được ghi lại cho thấy bức tượng đổ sụp xuống đất, suýt trúng một nhà sư. 5 người đang làm việc gần bức tượng đã bị thương. Nhà sư Patipan Udonlap, 37 tuổi, là người duy nhất thiệt mạng trong vụ việc.

“Dù ở khá xa bức tượng nhưng tôi vẫn bị thương do các mảnh vỡ văng vào người. Hôm đó, gió rất mạnh. Đó có thể là một trong những nguyên nhân dẫn đến vụ việc”, Paiwan Wantangphong, 1 trong 5 nạn nhân bị thương kể với Amarin TV.

giphy0 097.gifẢnh cắt từ clip

Kênh truyền hình Channel 7 đã tiến hành phỏng vấn một số người dân địa phương và được biết, quá trình xây dựng bức tượng trên từng xảy ra một số sự cố.

Trụ trì của tu viện, Wirachate Chinwangso, giải thích rằng nhà sư giám sát xây dựng đến từ một ngôi chùa khác. Khuôn mẫu đã được tháo ra khỏi bức tượng chỉ 1 ngày sau khi đổ bê tông.

Wirachate thừa nhận ông từng lo ngại về việc tháo khuôn sớm, nhưng nhà sư chịu trách nhiệm giám sát đã đảm bảo với ông về sự an toàn của khuôn. Ngoài ra, một ngôi chùa khác cần khuôn gấp nên việc tháo khuôn sớm đã được đẩy nhanh.

Trước đó, báo Người đưa tin ngày 03/12 cũng có bài đăng với thông tin: “Tượng phật cao 12 mét bất ngờ đổ sập khiến 1 nhà sư tử vong”. Nội dung được báo đưa như sau:

Một tượng phật bất ngờ đổ sập ở tỉnh Isaan, Amnat Charoen, Thái Lan vào ngày 29/11, khiến một nhà sư thiệt mạng và 5 người khác bị thương.

Các sĩ quan từ Đồn cảnh sát Chanuman đã điều tra vụ tai nạn chết người tại Tu viện Kaeng Kansung ở quận Chanuman, Amnat Charoen. Khi đến nơi, họ phát hiện một bức tượng Phật bị vỡ ở chân tượng. Vụ việc xảy ra trong khi các nhà sư đang tháo khuôn tượng sau khi đổ bê tông vào.

Tượng là tượng Phật lớn trong tư thế đứng. Tượng cao 12 mét, bao gồm cả bệ hoa sen.

Tượng phật cao 12 mét bất ngờ đổ sập khiến 1 nhà sư tử vong- Ảnh 1.

Nhà sư bỏ chạy khi bức tượng phật đổ xuống.

Đoạn clip ghi lại cho thấy bức tượng bất ngờ đổ xuống đất, suýt trúng một nhà sư và một con chó, cả hai đều may mắn chạy thoát khỏi hiện trường.

Tuy nhiên, 5 nhà sư làm việc gần bức tượng đã bị thương và Patipan Udonlap, 37 tuổi, đã mất mạng trong vụ việc. Trong số những người bị thương có Paiwan Wantangphong, 33 tuổi, người đã nói với Amarin TV rằng anh ở khá xa bức tượng và bị thương do các mảnh vỡ rơi xuống.

Paiwan suy đoán rằng gió mạnh vào ngày hôm đó có thể là nguyên nhân gây ra sự cố nhưng không chắc chắn về nguyên nhân chính xác.

Tượng phật cao 12 mét bất ngờ đổ sập khiến 1 nhà sư tử vong- Ảnh 2.

Trụ trì của tu viện, Wirachate Chinwangso, giải thích rằng nhà sư giám sát việc xây dựng đến từ một ngôi chùa khác. Khuôn mẫu đã được tháo ra khỏi bức tượng chỉ một ngày sau khi đổ bê tông.

Wirachate thừa nhận ông lo ngại về việc tháo khuôn sớm, nhưng nhà sư giám sát đã đảm bảo với ông về sự an toàn của khuôn. Ngoài ra, một ngôi chùa khác cần khuôn gấp nên việc tháo khuôn sớm đã được đẩy nhanh.

Luật sư nổi tiếng và chủ tịch Quỹ Luật sư Dhamma, Ananchai Chaiyadate, đã bình luận về vụ việc, cho rằng nguyên nhân là do thiếu chuyên môn trong xây dựng.

Ananchai nhấn mạnh rằng nhiều ngôi đền, đặc biệt là ở Isaan, không có giấy phép hoặc không thuê chuyên gia đủ tiêu chuẩn cho các dự án xây dựng. Ông kêu gọi các cơ quan chính phủ có liên quan thực thi các quy định chặt chẽ hơn đối với các dự án xây dựng tôn giáo để ngăn ngừa những thảm kịch tương tự trong tương lai.

Ngày mới lấy Tuấn, Mai cảm thấy mình may mắn khi có mẹ chồng chân chất, quan tâm và thoải mái với con dâu. Nhưng cuộc sống vợ chồng cô thay đổi khi Mai sinh con trai đầu lòng và mẹ chồng lên chăm cháu. Tháng đầu ở cữ, mẹ chồng Mai hôm nào cũng cho cô ăn cơm với rau ngót, trứng luộc. Hôm nào đổi bữa thì có rau cải và vài miếng thịt cộng bát nước chấm. Nhiều hôm, nhìn mâm cơm mẹ chồng dọn ra cho mình, Mai ứa nước mắt nuốt không trôi. Chưa kể, sau mỗi lần nấu cơm cho con dâu, nhà và bếp của vợ chồng Mai như bãi chiến trường. Mùi mắm ớt sực nức cộng với khu bếp dầu ăn rây loang lổ, bát đĩa bày bừa, chậu rửa két bẩn khiến Mai v:ết m:ổ còn chưa khô lại phải ra dọn. Nhưng điều Mai hoảng nhất ở mẹ chồng đó là việc giặt quần áo cho cháu. Nhiều hôm ra rút quần áo vào, Mai ngạc nhiên thấy tã và quần của con vẫn còn nguyên màu vàng…

0

Nhiều hôm, nhìn mâm cơm mẹ chồng dọn ra cho mình, Mai ứa nước mắt nuốt không trôi. Lần đầu làm mẹ, thức đêm thức hôm cộng với mệt mỏi, ăn uống không ngon miệng, Mai bị mất sữa.

Ngày mới lấy Tuấn, Mai cảm thấy mình may mắn khi có mẹ chồng chân chất, quan tâm và thoải mái với con dâu.

Bố mẹ Tuấn ở Bắc Giang trong khi vợ chồng Mai lại sống và làm việc trên Hà Nội nên chỉ thi thoảng cuối tuần hoặc dịp nghỉ lễ, Tết vợ chồng cô mới về thăm ông bà.

Cuộc sống vợ chồng cô thay đổi khi Mai sinh con trai đầu lòng, vì mẹ đẻ ở xa lại ốm yếu nên mẹ chồng Mai tình nguyện lên chăm con dâu. Từ đây, chuỗi ngày mệt mỏi của Mai bắt đầu. Tất cả là vì mẹ chồng đoảng và vụng quá. Đơn giản là vì dù ở quê nhưng nhà chồng Mai có điều kiện, mẹ chồng không phải lăn lộn vất vả chăm sóc chồng con.

Cứ nghĩ mẹ chồng có kinh nghiệm nuôi hai con trai lớn rồi, Mai không thuê người đến tắm, nào ngờ lúc hỏi mẹ, bà lắc đầu từ chối khiến cô vừa mới sinh mổ xong, bụng còn đau vẫn phải bế con tắm. Đã thế, tiếng là lên chăm cháu nhưng chẳng mấy khi bà bế cháu bởi: “Mẹ lâu không bế trẻ con mới sinh, sợ lọt tay”.

img

Nhiều hôm, Mai cảm thấy stress vì chăm con nhỏ và ở cạnh mẹ chồng. Ảnh minh họa.

Chồng Mai đi làm từ sáng đến tối mịt mới về. Tháng đầu ở cữ, mẹ chồng Mai hôm nào cũng cho cô ăn cơm với rau ngót, trứng luộc. Hôm nào đổi bữa thì có rau cải và vài miếng thịt cộng bát nước chấm. Nhiều hôm, nhìn mâm cơm mẹ chồng dọn ra cho mình, Mai ứa nước mắt nuốt không trôi. Lần đầu làm mẹ, thức đêm thức hôm cộng với mệt mỏi, ăn uống không ngon miệng, Mai bị mất sữa.

Đành vậy, sau mỗi lần nấu cơm cho con dâu, nhà và bếp của vợ chồng Mai như bãi chiến trường. Mùi mắm ớt sực nức cộng với khu bếp dầu ăn rây loang lổ, bát đĩa bày bừa, chậu rửa két bẩn khiến Mai lại phải ra dọn.

Nhưng điều Mai hoảng nhất ở mẹ chồng đó là việc giặt quần áo cho cháu. Nhiều hôm ra rút quần áo vào, Mai ngạc nhiên thấy tã và quần của con vẫn còn nguyên màu vàng. Thấy vậy, cô đem vào nhà tắm ngâm xà phòng để bà giặt lại. Hôm sau Mai thấy quần áo của con trắng hơn nhưng có các vệt loang lổ, ngửi mùi cô mới tá hỏa hình như là mùi của nước tẩy rửa bồn cầu. Vốn nhẹ nhàng, tính lại hay ngại, cô không dám nói lại với mẹ chồng mà âm thầm vứt bỏ chúng vào sọt rác.

Nhiều hôm mệt mỏi quá, Mai nhờ bà nội ngủ cùng để trông cháu. Vậy mà bà ngủ liền một mạch, thậm chí ngáy o o, cháu khóc đêm mấy lần mà không hề biết, làm Mai lại lật đật dậy pha sữa cho con. Đã thế, đi đâu, gặp ai bà cũng nói: “Trộm vía, thằng này ngoan ơi là ngoan, đêm chẳng quấy khóc gì, mẹ nó cũng nhàn” khiến Mai bực không thốt lên lời.

Hơn 5 tháng ở cùng mẹ chồng, Mai phải chịu nhiều khó chịu nhưng cô gắng bỏ qua. Vài lần góp ý nhẹ nhàng với mẹ thì bà giận dỗi ra mặt. Cô phản ánh với chồng, anh nói: “Mẹ thế là quá tốt rồi. Mẹ đã rất cố gắng, em đừng đòi hỏi thêm” hoặc “mẹ đoảng nhưng mẹ vẫn nuôi được hai anh em anh to cao, khỏe mạnh đấy thôi. Anh chỉ cần em được như mẹ là quá tốt”. Mai nghe mà ức phát khóc.

Mai cảm thấy bế tắc. Cô nghĩ đến việc tìm người giúp việc để đi làm trở lại nhưng Tuấn gạt ngay. Đã thế, mẹ chồng cô cũng không đồng ý bởi bà lo tốn kém, con trai phải vất vả kiếm thêm tiền. Vậy là Mai vẫn phải tiếp tục sống những ngày khó chịu, stress.

Mẹ tôi dưới quê lên thăm con cháu 3 hôm thì đòi về. Tôi nhờ chồng đưa bà ra bến xe giúp, anh bảo “Mẹ cứ thong thả đi bộ ra đầu ngõ, con chở đồ theo sau”. Không ngờ anh cầm theo chiếc túi xách rồi có 1 hành động x/ú/c ph/a/m khiến tôi lập tức viết đơn ly h/ô/n. May mà mẹ tôi không biết điều này…

0

Tôi không ngờ, chỉ vì những thứ nhỏ nhặt không đáng có mà chồng lỡ đòi ly hôn vợ.

Tôi lấy chồng cách đây 6 năm, hôn nhân của tôi tương đối phẳng lặng. Cả tôi và chồng sống với nhau luôn lấy gia đình làm trọng, bởi vậy tất cả đều hướng đến mục đích chung nhất. Chồng chỉ là một người bình thường, có công ăn việc làm ổn định, thu nhập không cao nhưng cùng với lương của tôi nữa là đủ cho mọi chi phí sinh hoạt trong nhà.

Chồng tôi thuộc mẫu người ít nói, trầm tính, ít khi thể hiện cảm xúc của mình. Thú thật, nhiều khi tôi thấy hôn nhân nhạt nhẽo vì người chồng kém lãng mạn, nhưng cứ an ủi mình hài lòng với những gì đang có. Chồng có thu nhập thuộc diện trung bình trong xã hội, nhưng bù lại anh ấy quý trọng đồng tiền, ít khi ăn nhậu, chơi bời tốn kém. Anh ấy tiết kiệm nên tôi cũng không dám tiêu pha lãng phí, mua gì cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng.

Nhiều lúc nghĩ lại, đúng là tài tình vì với mức thu nhập của hai vợ chồng như vậy mà vẫn có cuộc sống đầy đủ, ổn định. So với xã hội thì không bằng ai, nhưng nhìn một số bạn bè của tôi người vẫn còn đi ở trọ, người thất nghiệp, hôn nhân đổ vỡ… Mà tôi thấy mình dẫu được như bây giờ cũng đã là quá thành công với bản thân mình rồi. Đó cũng là nhờ vào tài chi tiêu hợp lý, tiết kiệm từng đồng của tôi.

Tôi cũng thấy những điều chồng luôn để ý, can thiệp vào chuyện tiêu tiền của vợ đang mang lại hiệu quả. Nhưng vừa rồi, chuyến thăm nhà con gái của mẹ đẻ tôi mới vỡ lẽ mọi thứ về chồng. Mẹ vợ lên chơi, con rể lấy mọi lý do để vắng mặt ở nhà. Chỉ đến bữa ăn mới về, anh ấy không phải vì không muốn ăn cơm cùng mẹ vợ, mà để xem vợ có chi tiêu gì quá tay cho bữa cơm không.

Mẹ vợ lên chơi nhà, khi về bị con rể lục tung túi quà quần áo cũ con gái cho cho vì nghi ngờ có tiền - Hình 1

​ Mẹ vợ lên chơi nhà, hành động của con rể khiến vợ hụt hẫng muốn ly hôn.

Biết chồng có ý nghĩ đó nên tôi cũng khéo léo, mỗi bữa chỉ ăn một món gọi là đắt hơn bữa bình thường hàng ngày một chút, còn lại vẫn là rau, đậu, trứng. Chồng cũng chưa vừa lòng, nhưng cũng vì nể nang mà không ý kiến gì. Chơi 3 hôm với con cháu, mẹ tôi muốn về nhà.

Trước khi mẹ về, tôi cũng đã khéo léo đưa riêng cho bà tiền xe để về, lúc đó không có chồng ở nhà. Để chuẩn bị quà cho mẹ chồng, tôi cũng không có gì, ngoài mấy bộ quần áo cũ, vài cân hoa quả để bà mang về cho ông ăn cùng. Tôi để mọi thứ cẩn thận, gọn gàng trong chiếc túi để mẹ đi đường cho thuận tiện.

Chồng tôi trưa đi làm về, anh ấy có trách nhiệm đưa mẹ vợ ra bến xe để về quê. Chuyện không có gì nếu không có hành động bất ngờ của con rể với mẹ vợ. Thấy có túi quà to, chồng tôi liền nói với mẹ vợ đi bộ ra ngoài ngõ chờ trước, sẽ chở đồ ra đón bà đi sau. Mẹ tôi vừa ra khỏi nhà, chồng đã lục tung túi quà của tôi chuẩn bị cho mẹ.

Thấy không có gì đáng giá, chồng tôi lại nhét vội mọi thứ vào trong túi và buộc lại. Tôi thắc mắc sao chồng lại làm thế, anh ấy tỏ vẻ bực tức: “Tôi cứ phải kiểm tra cho kỹ, chứ tôi mà không về nhanh như vậy chắc cô đã mua đủ thứ, cho mẹ đẻ cô nhiều tiền rồi. Bà lên đây chơi, sao mà cứ phải quà cáp tốn kém làm gì, quần áo kia đang mặc cho mẹ thì cô lại lấy cớ mua đồ mới à?”.

Tôi bật khóc, tổn thương nặng nề nhưng cố bình tĩnh nói chồng đưa mẹ ra bến xe kẻo bà chờ lâu, nhỡ chuyến. Tối hôm đó, tôi và chồng đã cãi nhau, chồng buông lời xúc phạm tới tôi và bố mẹ đẻ. Anh ấy dù không bằng chứng nhưng vẫn quy kết vợ thường xuyên gửi rất nhiều tiền, quà về nhà ngoại.

Chịu đựng sự khắt khe của chồng mỗi ngày tôi đều bỏ qua và cảm thấy điều đó là vì gia đình. Nhưng qua chuyện lục tung túi quà của mẹ vợ thì tôi thấy chồng đã thiếu tôn trọng vợ và nhà ngoại. Cả tuần nay tôi rất buồn, tôi lo cho cuộc sống sau này của mình với người chồng như vậy.

Tôi phải làm gì để chồng bỏ tính keo kiệt và nghĩ lệch lạc về vợ và bố mẹ vợ? Nếu chuyện này không được cải thiện, tôi có nên ly hôn không?

Từ 1/1/2025: Người dân mua xe cũ không sang tên chính chủ bị CSGT phạt tới 4 triệu đồng..

0

Sang năm 2025, khi mua xe cũ không sang tên chính chủ sẽ bị xử phạt thế nào, hãy cùng tìm hiểu.

Lỗi xe không chính chủ là gì?

Theo quy định tại Luật Giao thông đường bộ 2008, Nghị định 100 năm 2019, Nghị định 123 năm 2021 thì có thể lỗi không chính chủ là việc chủ xe không làm thủ tục đăng ký sang tên xe tại cơ quan nhà nước có thẩm quyền khi được mua hay được cho hay được tặng,  được phân bổ, được điều chuyển, được thừa kế tài sản là xe mô tô, xe gắn máy, các loại xe tương tự xe mô tô; xe ô tô, máy kéo, xe máy chuyên dùng, các loại xe tương tự xe ô tô.

Như vậy, theo Nghị định 100, không có lỗi nào được gọi là lỗi đi xe không chính chủ mà chỉ quy định về việc xử phạt với hành vi không làm thủ tục đăng ký sang tên xe để chuyển tên chủ xe trong giấy đăng ký xe sang tên theo quy định của pháp luật.

Theo quy định cụ thể tại khoản 10 Điều 80 Nghị định 100 thì việc xác minh để phát hiện hành vi vi phạm quy định về sang tên xe chỉ được thực hiện thông qua công tác điều tra, giải quyết vụ tai nạn giao thông; qua công tác đăng ký xe.

Như vậy có thể hiểu là: Nếu người điều khiển mượn xe người khác đi ra đường mà vi phạm giao thông thì không bị xử phạt lỗi vi phạm này trừ trường hợp gây tai nạn mà qua công tác điều tra, xác minh được các chủ thể đó đã có hành vi không làm thủ tục đăng ký sang tên xe máy, ô tô. Còn khi CSGT dừng xe để kiểm tra giấy tờ, xử phạt lỗi giao thông thì người dân sẽ không bị kiểm tra về lỗi xe không chính chủ.

Từ 1/1/2015, phạt nặng mua bán xe không sang tên chính chủ

Từ 1/1/2015, phạt nặng mua bán xe không sang tên chính chủ

Tuy nhiên, khi mượn xe người thân, bạn bè,… để chạy trên đường thì sẽ không bị phạt lỗi xe không chính chủ.

Người điểu khiển xe khi CSGT kiểm tra thì các chủ thể đó sẽ cần xuất trình đầy đủ các loại giấy tờ sau thì sẽ không bị xử phạt về lỗi sang tên xe dù tên trên cà vẹt và CMND/CCCD của người điều khiển khác nhau:

– CMND/CCCD của người điều khiển phương tiện.

– Giấy đăng ký xe.

– Bằng lái xe của người điều khiển phương tiện.

– Bảo hiểm bắt buộc xe máy hoặc xe ô tô.

– Giấy đăng kiểm xe (chỉ áp dụng đối với ô tô).

Từ 1/1/2015, phạt nặng mua bán xe không sang tên chính chủ

Phòng CSGT, CATP Hà Nội (PC67) cho biết, từ 1/1/2015, thông qua công tác đăng ký phương tiện; điều tra, giải quyết tai nạn giao thông nếu phát hiện chủ phương tiện khi mua bán xe không thực hiện sang tên đổi chủ sẽ bị phạt mức cao nhất là 4 triệu đồng.

Cụ thể, trường hợp chủ xe ô tô, máy kéo, xe máy chuyên dùng và các loại xe tương tự xe ô tô không thực hiện việc chuyển quyền sở hữu phương tiện theo quy định sẽ bị phạt từ 1 triệu đến 2 triệu đồng đối với cá nhân; từ 2 triệu đồng đến 4 triệu đồng đối với tổ chức là chủ xe ô tô, máy kéo, xe máy chuyên dùng và các loại xe tương tự không làm thủ tục đăng ký sang tên xe khi mua bán, cho – tặng…

Theo quy định, ngay khi có quyết định điều chuyển, bán, cho, tặng xe, chủ xe phải thông báo bằng văn bản cho cơ quan đó cấp giấy chứng nhận đăng ký xe đó để theo dõi. Trong thời hạn 30 ngày kể từ ngày làm chứng từ chuyển quyền sở hữu xe, tổ chức, cá nhân mua, được điều chuyển, cho, tặng phải đến cơ quan đăng ký xe làm thủ tục đăng ký sang tên, di chuyển xe.

Một ngày nọ, Cha tới mượn tiền tôi. Cha nói sức khỏe không tốt, cần phải tới bệnh viện để kiểm tra tổng quát, vậy nên tôi đã gửi tiền cho Cha. Không ngờ, chưa được bao lâu, Cha lại gọi điện tới, nói muốn mua một chiếc xe điện 3 bánh. Tôi lưỡng lự một lúc, Cha dường như nghe thấy sự do dự của tôi bèn nói: “Con cho Cha một nửa, Cha tự bỏ ra một nửa, đem bán mấy con dê nhà nuôi”. Nghe thấy vậy, tôi liền mềm lòng…và rồi …

0
Một ngày nọ, Cha tới mượn tiền tôi. Cha nói sức khỏe không tốt, cần phải tới bệnh viện để kiểm tra tổng quát, vậy nên tôi đã gửi tiền cho Cha.
Không ngờ, chưa được bao lâu, Cha lại gọi điện tới, nói muốn mua một chiếc xe điện 3 bánh. Tôi lưỡng lự một lúc, Cha dường như nghe thấy sự do dự của tôi bèn nói:
“Con cho Cha một nửa, Cha tự bỏ ra một nửa, đem bán mấy con dê nhà nuôi”.
Nghe thấy vậy, tôi liền mềm lòng. Mấy năm gần đây, Cha tôi đã nuôi hơn chục con dê, nuôi lớn rồi lại đem bán để trang trải chi tiêu hàng ngày. Sau khi Mẹ tôi mất đi, tôi muốn đón Cha lên thành phố ở chung, Cha quyết không chịu đi.
Thằng em trai đang sống ở thị trấn cũng muốn đón Cha tới, nhưng Cha nói đã quen với cuộc sống ở quê, quen với những người trong thôn nên không muốn rời đi.
Không có cách nào thuyết phục, đành theo ý Cha. Tuy nhiên, muốn biếu Cha chi phí sinh hoạt hàng ngày ông cũng không lấy, lần nào cũng nói, cuộc sống thôn dã đơn giản, chi phí ít, cũng không tiêu gì. Mà bây giờ… chuyển tiền cho Cha, nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó không đúng.
3 tháng trôi qua, tôi quyết định đưa con gái về nhà thăm Cha.
Cửa nhà khóa, chú hàng xóm nói Cha tôi đang đi chăn dê. Tôi bèn dắt con gái xuống dốc, từ xa đã nhìn thấy đàn dê, tới gần mới thấy Cha đang ngồi ngủ bên gốc cây, bên cạnh trải một tấm vải, trên tấm vải có một cái bánh đã ăn được một nửa, một túi dưa muối nhỏ, còn có một bình nước… Trong lòng chợt thấy chua xót, tôi liền gọi: “Cha ơi”!
Cha giật mình tỉnh giấc, hồi lâu sau mới nói:
“Con bé này, sao về nhà mà không báo trước?”.
Con gái tôi liền giành nói trước: “Mẹ con nói muốn cho ông ngoại một bất ngờ”.
Cha tôi thực sự rất vui mừng, không nói thêm với tôi điều gì, chỉ kéo cháu gái tới làm quen với bầy dê bảo bối của mình. Một bầy dê nho nhỏ có trên chục con, Cha tôi vui vẻ nói:
“Đợi thêm một khoảng thời gian nữa có thể bán được rồi, chắc chắn sẽ bán được rất nhiều tiền! Bây giờ giá dê đang tăng”.
Về tới nhà, trong sân có chút bừa bộn, chiếc xe 3 bánh Cha tôi đã đi nhiều năm nằm ở một góc sân.
Tôi thuận miệng liền hỏi:
“Cha, chiếc xe 3 bánh Cha mới mua đâu rồi?”.
Ông bối rối trả lời:
“Cha… vẫn chưa mua! Nghe người ta nói tháng sau giá sẽ giảm”.
Trong lúc tôi dọn dẹp ngoài sân, nghe thấy Cha gọi điện cho thằng em trai nói:
“Chị gái con về nhà, tối nay con cũng về nhà cùng ăn cơm đi!”.
Sau đó Cha còn dặn nhỏ một câu:
“Mua thêm nhiều đồ ăn ngon nhé”!
Tôi định nói vài câu, rồi lại thôi. Hồi trước, tôi luôn để ý tới sự thiên vị của cha mẹ. Bởi vì sự đố kỵ lúc còn nhỏ mà tôi luôn xa cách thằng em trai, sau đó thì giận dỗi quyết định thi vào một trường đại học thật tốt, cuối cùng có thể hãnh diện rời khỏi nhà.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi vào làm việc ở một công ty nước ngoài khá tốt, còn em trai tôi miễn cưỡng cũng học xong trung cấp nghề, trở thành một công nhân làm trong một dây chuyền lắp ráp tại thị trấn, thằng út lại càng ngưỡng mộ và tôn trọng tôi hơn.
Buổi chiều, thằng em trai mang theo con về nhà, còn mua rất nhiều đồ.
Cha tôi đích thân xuống bếp, cùng với em trai làm rất nhiều món ngon, đều là những món tôi ưa thích. Lúc Mẹ tôi còn sống, Cha tôi chưa từng nấu ăn. Thật kỳ lạ là mỗi món ăn Cha làm đều giống y như mùi vị thức ăn Mẹ nấu. Ăn từng miếng, tôi dường như sắp khóc.
Buổi tối, tôi ngồi nói chuyện với Cha trong sân, chỉ là không ngờ tới, ông vòng vo một hồi lâu, nói từ chuyện trong thôn, nói tới việc lúc còn sống Mẹ tôi muốn xây lại nhà,… cuối cùng mới nói tới vấn đề chính:
“Các con, nếu như không quá khó khăn, có thể… con biết đấy, thằng em của con…”
Tôi ngắt lời ông, hỏi:
“Cha, sửa nhà cần bao nhiêu tiền”, trong lòng đột nhiên có một nỗi buồn không thể diễn đạt bằng lời.
“Khoảng, khoảng 200 triệu …..”, giọng của ông nhỏ lại, liền lập tức bổ sung, “nếu bán được bầy dê cũng sẽ được vài chục triệu”.
Tôi ngạc nhiên một lúc, 200 triệu với tôi cũng không phải là con số nhỏ, tôi ngập ngừng nói: “Cha, đợi con về nhà tính lại rồi nói, cũng không phải vấn đề quá lớn”.
Ông cúi thấp đầu nói:
“Con gái, làm khó con rồi. Con xem có thể được bao nhiêu, Cha già rồi, sẽ không tiêu tốn khoản nào nữa….”.
Tôi cười nhẹ. trong ánh trăng mờ ảo, chắc chắn Cha không thấy được sự cay đắng trong nụ cười đó.
Bàn bạc với chồng về chuyện của Cha, cả nửa ngày, anh ấy cũng không nói gì, chồng tôi không phải một người nhỏ mọn, nhưng năm nay, tình cảnh của anh ấy còn tệ hơn tôi. Chồng tôi mở một công ty xuất khẩu nhỏ, bây giờ đến tiền lương cũng trở thành vấn đề.
Cuối cùng anh ấy nói:
“Em đưa tiền cho Cha đi, chúng ta tự thắt chặt chi tiêu chút, vẫn có thể chịu được”.
Nửa tháng sau khi tôi chuyển tiền cho Cha, tôi gặp được một người họ hàng lên thành phố làm việc, trong lúc trò chuyện tôi liền thuận miệng hỏi:
“Nhà của con đã bắt đầu sửa lại chưa ạ”?
Ông ấy hơi ngạc nhiên:
“Không thấy Cha con nói tới việc sửa lại nhà!”, nghĩ một lúc người đó nói, “Đúng rồi, Cha con đem dê bán hết rồi, giúp em trai con mua một chiếc xe giao hàng nhỏ, em trai con không còn làm ở chỗ cũ nữa, đã tự lái xe đi giao hàng rồi. Kiếm được kha khá…”.
Trái tim tôi giống như bị ném vào băng vậy, cảm thấy thực sự lạnh lẽo.
Hoá ra Cha đã nói dối tôi, từ đầu tới cuối luôn đứng về phía thằng em trai, thiên vị tới mức nói dối tôi lấy tiền giúp đỡ nó, không thể oán hận Cha nhưng có bao nhiêu bất mãn chính tôi cũng không rõ.
Về tới nhà, tôi không thể chịu đựng được nữa, nhốt mình trong phòng vệ sinh, vừa mở nước vừa khóc một trận.
Vài ngày sau đó, tôi đều không chủ động gọi điện thoại cho Cha. Cuối cùng cũng làm Cha gọi trước, tôi chỉ trả lời lấy lệ, Cha cũng đành phải cúp máy. Nhưng không ngờ rằng, đó lại là lần cuối cùng tôi được nghe giọng của ba…
3 ngày sau, tôi nhận được điện thoại của thằng em trai, nói rằng Cha đã qua đời vì bị nhồi máu cơ tim… bỗng nhiên nhớ lại cuộc điện thoại 3 ngày trước, những lời dặn dò vụn vặt cùng sự lạnh lùng của tôi, khiến tôi không thể nhớ nổi.
Lập tức trở về nhà, lần đầu tiên tôi và thằng em trai ôm nhau khóc, lúc Mẹ mất tôi vẫn có thể dựa vào vòng tay Cha, còn bây giờ… tất cả những oán trách đối với Cha đều bị sự ra đi đột ngột này làm tan đi hết, chỉ còn sự đau thương bao trùm lấy tôi.
Sau khi lo liệu xong hậu sự của Cha, lúc rời đi, thằng em trai tiễn tôi tới bến xe rồi nói:
“Chị ơi, hãy thường về nhà nhé, Cha Mẹ đều không còn, nhưng nhà của chúng ta vẫn còn”.
Một câu nói đó đã khiến cho tôi vốn đã khóc tới cạn nước mắt lại dâng lên dòng lệ. Nắm tay thằng em trai tôi dặn dò nó giữ gìn sức khỏe rồi lên xe đi. Tôi đã nghĩ rằng, có thể sau này tôi sẽ không thường về nơi được gọi là nhà của chúng tôi nữa!
Trải qua vài ngày, tôi mới có thể bình tĩnh lại sau việc Cha qua đời…
Nhưng cuộc đời con người, quả thật là hoạ vô đơn chí, chuyện bất hạnh lại tiếp tục xảy tới, công ty của chồng tôi gặp sự cố, anh ấy bị khách hàng lừa mất toàn bộ tài sản.
Chồng tôi lúc đó gần như sụp đổ, từ một người không bao giờ uống rượu lại thành kẻ say sưa tối ngày. Tôi vô cùng lo lắng, sốt ruột, lại không có cách nào có thể giúp đỡ, suy nghĩ một đêm, cuối cùng quyết định bán nhà.
Trưa ngày hôm đó thằng em trai gọi điện tới, sau khi Cha mất, thằng em ngược lại rất thường xuyên gọi điện thoại tới. Tôi không có tâm trạng nói chuyện với nó, nó cũng hiểu được sự nôn nóng của tôi, nhẫn nại hỏi, tôi cố gắng mới nói được hết cho thằng út nghe.
Không ngờ được rằng, em trai tôi ngồi tàu hỏa, sáng hôm sau liền tới, bước vào nhà không nói gì hết, từ trong tay lấy ra một cọc tiền. “Chị, đây là 500 triệu, không nhiều, dùng giải quyết trước đã”.
Tôi vô cùng ngạc nhiên hỏi:
“Tiền này em lấy ở đâu?”. “Một phần từ mấy tháng nay em chở hàng kiếm được 300 triệu, nhà trên thị trấn không được bao nhiêu, chỉ có điều có được từng này…”.
Tôi cảm động, cầm tiền đưa lại cho em trai, nói:
“Chị không thể cầm tiền của em”.
Nó vội vã nói:
“Chị ơi, năm ngoái xưởng đóng cửa, em và vợ bị mất việc, muốn mua một chiếc xe chở hàng nhưng không có tiền, chị đã đưa ba 400 triệu, nói Cha đưa cho em, còn dặn Cha không được cho tụi em biết là tiền của chị”.
Tôi ngây người, em trai nói tiếp:
“Cha nói, hồi nhỏ, đều là chị nhường em, bởi vì em là em, bây giờ em phải bảo vệ chị, bởi vì chị là con gái. Cha còn nói, tới lúc Cha không còn nữa, em chính là nhà của chị…”.
“Cha”!
Tôi quay đầu, nước mắt rơi xuống như mưa. Tôi là đứa con bất hiếu! Sao lại không hiểu cho sự khổ tâm của Cha. Cha đã biết trước không còn sống được bao lâu, lại càng biết tôi vốn là đứa kiêu ngạo, ngay cả người thân cũng sẽ không nhờ vả dựa dẫm, chính vì vậy đã để lại sự yêu thương, dành cho tôi sau này.
Lúc đầu, khi Cha mượn tiền tôi, trong lòng Cha đã biết khó xử, đã phải dùng bao nhiêu dũng khí. Nhưng Cha vẫn làm vậy, chỉ để khi ông mất đi, chúng tôi còn có chỗ dựa, còn có người thân.
Thì ra đứa con mà ông yêu thương nhất lại chính là tôi. Tôi quay lại ôm lấy em trai, không thể nói một lời nào, chỉ ôm thật chặt nó.
Giây phút này, Cha tôi đang ở trên thiên đường cũng cảm thấy an lòng, bởi vì đứa con được sống trong tình yêu của ông mà hoàn toàn không biết, cuối cùng đã hiểu được tất cả.

Tôi quyết định bỏ Hưng, anh người yêu 4 năm nghèo rớt để cưới doanh nhân hơn 1 giáp. Đêm đầu tiên tôi choáng ngợp vì đã trở thành bà chủ căn biệt thự triệu đô ngay thành phố. Diện chiếc váy ngủ m::ỏng m::anh, tôi tiến lại gần chồng nhưng đã thấy anh đưa ra tờ giấy khiến tôi sụp đổ: “Trước khi cưới em 2 tháng, anh đã…tr::ời ơ:i…

0

Đêm đó, tôi không thể ngủ. Cả căn phòng sang trọng như đang bóp nghẹt lấy tôi.

Tôi từng yêu một chàng trai nghèo ở quê suốt 4 năm. Anh ấy tốt bụng, chăm chỉ, nhưng cuộc sống cơ cực khiến anh không thể cho tôi một tương lai mà tôi mơ ước. Ngày tôi quyết định rời bỏ anh để bước vào cuộc hôn nhân với người đàn ông giàu có, cả gia đình, bạn bè đều ngỡ ngàng. Họ nói tôi tham lam, thực dụng. Nhưng tôi tin mình chọn đúng. Tôi không thể sống mãi trong cảnh túng thiếu.

Chồng tôi tên Khánh, anh là một doanh nhân thành đạt hơn tôi 12 tuổi. Chúng tôi quen nhau qua mai mối, và chỉ sau 6 tháng, anh đã ngỏ lời cầu hôn. Ở anh, tôi thấy được sự chín chắn, một cuộc sống đầy đủ, không phải lo nghĩ về cơm áo gạo tiền. Thế nhưng, đến đêm tân hôn, những lời anh nói khiến tôi chết lặng và nhận ra mình đã sai lầm.

Bỏ người yêu nghèo để cưới chồng giàu, đêm tân hôn tôi khóc nghẹn vì hành động lạ của anh - 1

Đêm tân hôn tôi lặng người trước hành động lạ của chồng. (Ảnh minh họa)

Sau một ngày dài với tiệc cưới xa hoa, chúng tôi trở về căn biệt thự của anh. Căn phòng ngủ được trang trí lộng lẫy, mọi thứ đều hoàn hảo như trong giấc mơ. Nhưng khi đèn tắt thì anh lại ôm gối sang phòng khác ngủ, ánh mắt anh trầm xuống, không còn vẻ vui mừng như ban ngày.

 “Anh muốn nói với em điều này”, anh bắt đầu, giọng điềm tĩnh nhưng có chút nặng nề.

Tôi nhìn anh, trong lòng dấy lên một nỗi lo lắng.

 “Anh từng có một cuộc hôn nhân thất bại. Vợ cũ anh đã bỏ đi sau khi anh quyết định triệt sản. Anh không muốn sinh con nữa, vì anh không có thời gian và anh nghĩ việc nuôi dạy con cái không phù hợp với cuộc sống của mình”.

Tôi ngỡ ngàng, không tin vào tai mình. Những lời anh nói như gáo nước lạnh dội thẳng vào hy vọng và ước mơ của tôi. Tôi muốn có một gia đình, muốn có những đứa con để vun đắp hạnh phúc, nhưng anh đã đóng lại cánh cửa đó mà không một lời bàn bạc trước.

– “Tại sao anh không nói với em sớm?”. Tôi nghẹn ngào, nước mắt trào ra. “Em đã từ bỏ tất cả để đến với anh, vậy mà anh lại giấu em chuyện này?”.

Anh nhìn tôi, ánh mắt anh không có vẻ áy náy, chỉ có sự bình thản.

 “Anh nghĩ em lấy anh không phải vì muốn có con, mà vì em muốn một cuộc sống đủ đầy hơn. Anh tin em sẽ hiểu và chấp nhận điều này”.

Đêm đó, tôi không thể ngủ. Cả căn phòng sang trọng như đang bóp nghẹt lấy tôi. Hình ảnh chàng trai nghèo ở quê lại hiện về. Anh ấy từng nói với tôi:

 “Chúng ta không giàu, nhưng anh sẽ làm tất cả để em hạnh phúc. Chỉ cần em tin anh”.

Tôi đã cười nhạt trước lời hứa đó. Nhưng giờ đây, giữa căn biệt thự lộng lẫy này, tôi lại thèm khát sự chân thành ấy biết bao.

Những ngày sau, tôi cố gắng giữ vẻ ngoài bình thường. Tôi không dám kể với ai về sự thật. Mỗi ngày sống bên anh Khánh, tôi càng thấy lạc lõng. Anh là người chồng tốt, chu cấp đầy đủ, nhưng khoảng cách trong tâm hồn giữa chúng tôi ngày càng lớn. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tự hỏi mình có thể sống tiếp cuộc hôn nhân này không. Nhưng mỗi khi thấy anh hờ hững trước mong muốn làm mẹ của tôi, tôi nhận ra mình không thể thay đổi anh. Ngày mai, tôi sẽ quyết định rời xa cuộc hôn nhân này vì tôi biết mình không thể ôm hy vọng có con với 1 người đàn ông đã triệt sản.

Bài tâm sự được gửi từ độc giả có email: muahanang…@gmail.com

Đàn ông đã triệt sản liệu còn có khả năng có con hay không?

Sau khi triệt sản, đàn ông thường không thể có con một cách tự nhiên, vì quá trình này cắt hoặc thắt ống dẫn tinh, ngăn tinh trùng tiếp xúc với tinh dịch. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, khả năng có con vẫn có thể được khôi phục thông qua:

– Phẫu thuật nối ống dẫn tinh: Đây là phương pháp tái thông ống dẫn tinh để tinh trùng có thể di chuyển trở lại. Tỷ lệ thành công phụ thuộc vào thời gian từ khi triệt sản đến lúc thực hiện phẫu thuật và tình trạng sức khỏe của người đàn ông.

– Thụ tinh trong ống nghiệm (IVF): Tinh trùng có thể được lấy trực tiếp từ tinh hoàn thông qua các kỹ thuật như chọc hút hoặc sinh thiết, sau đó sử dụng để thụ tinh với trứng trong phòng thí nghiệm.

Điều quan trọng là cần tham khảo ý kiến bác sĩ chuyên khoa để đánh giá tình trạng cụ thể và lựa chọn phương pháp phù hợp. Triệt sản được xem là biện pháp tránh thai lâu dài, nhưng trong một số trường hợp, các giải pháp y học vẫn có thể hỗ trợ sinh sản.

Hàng xóm mượn sân để vật liệu xây nhà rồi vô tư xây cổng lấn ra 10 phân ra phần đường chung, tôi biết tính anh ta nên cũng không nói gì nhiều chỉ lẳng lặng làm 1 việc: Hôm sau anh ta sợ xanh mắt phải tự tay đ/ập b/ỏ tường lùi vào 50 phân mà không kêu ca nửa lời

0

Hàng xóm mượn sân để vật liệu xây nhà rồi vô tư xây cổng lấn ra 10 phân ra phần đường chung, tôi biết tính anh ta nên cũng không nói gì nhiều chỉ lẳng lặng làm 1 việc: Hôm sau anh ta sợ xanh mắt phải tự tay đ/ập b/ỏ tường lùi vào 50 phân mà không kêu ca nửa lời.

Ngay sau đó, anh Hoàng cho người đập tường mới làm và xây lùi vào 50 phân. Vậy là đoạn đường 2 nhà đều lùi lại và đường đi được mở rộng hơn.

Nhà tôi và anh Hoàng là hàng xóm của nhau, tính đến nay cũng được 6 năm. 2 gia đình ít khi giao lưu với nhau, mỗi lần chạm mặt chỉ chào hỏi vài câu rồi đi ngay. Chúng tôi bận rộn công việc nên đi làm cả ngày, tối về chuyện con cái nên cũng chẳng có thời gian để trò chuyện.

Nhà anh Hoàng lúc nào cũng đóng cổng, thỉnh thoảng rảnh rỗi tôi cũng muốn sang chơi nhưng cửa khóa khen cài, ai dám gõ cửa làm phiền.

Đầu năm nay, anh Hoàng đập bỏ nhà cũ đi và xây mới. Trong quá trình xây dựng, đất nhà anh ấy hẹp nên phải nhờ vả nhà tôi nhiều. Chẳng hạn như nguyên vật liệu để nhờ nhà tôi, rồi thợ ngồi uống nước hay cỗ bàn cũng nhờ.

Tính vợ chồng tôi xởi lởi, gia đình hàng xóm gặp khó khăn, chúng tôi giúp được gì luôn sẵn sàng, không tính toán nhỏ nhen. Vài lần thấy đám thợ nhà anh Hoàng làm cả ngày mà không được ăn bữa phụ, vợ tôi thương tình mang bánh kẹo trong nhà mời họ ăn. Còn tôi thường xuyên hãm chè ngon đãi thợ.

Mấy người thợ phàn nàn rất nhiều về vợ chồng anh Hoàng:

“Thợ làm vất vả thế mà không có bồi dưỡng bữa ăn phụ. Đến trưa mệt yếu, chẳng còn sức mà làm. Làm nửa năm mới được bồi dưỡng mỗi người 100 nghìn.

Keo kiệt, khắt khe, cầu toàn. Mỗi lần anh Hoàng đến kiểm tra công trình mà thấy lỗi nào không được mắt là bắt sửa luôn, nếu không sẽ phạt hợp đồng. Chắc anh chị làm hàng xóm với người hà tiện thế chịu nhiều thiệt thòi lắm nhỉ?”.

Xây nhà cấp 4 ở nông thôn có cần xin giấy phép không?

 

Trong quá trình xây dựng, đất nhà anh ấy hẹp nên phải nhờ vả nhà tôi nhiều. (Ảnh minh họa)

Từ trước đến nay, tôi và hàng xóm không có xích mích và không xảy ra xô xát gì nên tôi không thể nói xấu anh Hoàng được. Mỗi lần nghe mọi người kể xấu về vợ chồng hàng xóm, tôi chỉ cười trừ cho qua chuyện.

Cứ nghĩ hàng xóm nhờ vả nhà chúng tôi nhiều thế thì xây xong nhà sẽ qua mà dọn dẹp sân cho sạch sẽ để nhà người ta còn sinh hoạt bình thường. Nào ngờ khi chuẩn bị lên nhà mới, anh Hoàng chỉ dọn mỗi sân nhà anh ấy, còn nhà chúng tôi coi như vô hình.

Vợ tôi định qua nhắc nhở, tôi bảo các con ra lau dọn sân cho thoải mái đầu óc, học nhiều quá cũng không tốt.

Tuần vừa rồi, anh Hoàng chỉ đạo cho đám thợ xây cổng và lấn ra đường đi chung của 2 nhà khoảng 10 phân. Đường vốn đã hẹp, giờ nhà hàng xóm xây lấn khiến đường càng hẹp hơn như thế ô tô khó mà đi vào được

Vợ tôi bức xúc lắm:

“Vợ chồng anh Hoàng đúng là kẻ “ăn cháo đá bát”, gần một năm trời nhờ vả sân nhà mình để xây dựng, vậy mà nhà xây xong lại lấn đường làm của riêng. Em không thể nhịn được nữa, phải qua nói cho vợ chồng nhà đó sáng mắt ra mới được”.

Hàng xóm lấn ngõ đi chung và xây nhà trên đất ao?

Anh Hoàng chỉ đạo cho đám thợ xây cổng và lấn ra đường đi chung của 2 nhà khoảng 10 phân. (Ảnh minh họa)

Tôi ngăn vợ lại ngay lập tức:

“Người có bản tính ích kỷ như thế có nói người ta cũng chẳng nghe theo mà còn làm 2 gia đình căng thẳng. Chúng ta cũng chưa hiểu rõ về con người của anh Hoàng thế nào. Chẳng may anh ta là người cục tính, rồi thù hằn, hãm hại gia đình mình thì sao. Người ta lấn chiếm thì mình xây lùi lại”.

Ngay hôm sau, tôi đập bỏ tường và cổng xây lùi vào trong 50 phân để mở rộng đường. Thấy việc làm của nhà tôi, anh Hoàng rất bất ngờ và cảm thấy ngại khi nhìn thấy cái cổng đu ra đường.

Ngay sau đó, anh Hoàng cho người đập tường mới làm và xây lùi vào 50 phân. Vậy là đoạn đường 2 nhà đều lùi lại và đường đi được mở rộng hơn.

Hôm qua, anh Hoàng gọi tôi qua ăn bữa cơm gia đình. Trong lúc ngồi uống rượu, anh ấy cảm ơn vợ chồng tôi rất nhiều. Nhờ lòng tốt và bao dung của chúng tôi mà anh ấy đã hiểu được tình làng nghĩa xóm quan trọng đến thế nào.