Home Blog Page 101

Nghĩ mà buồn quá, tôi quay về giường, nằm chờ trời sáng thì lặng lẽ ra về. Con trai tôi mua nhà tiền 3 tỷ rồi đón bố mẹ vợ tới sống cùng, một hôm tôi lên chơi đúng giờ cơm tối, con trai liền to tiếng: Sao bố lên không nói trước với con? Đêm đó l;;ạ nhà nên tôi không ngủ được, dậy đi vệ sinh ngang qua phòng con trai liền vô tình nghe thấy cuộc hội thoại giữa 2 vợ chồng nó. Sáng hôm sau tôi lặng lẽ về quê sớm không nói với con một lời, vừa ngồi trên xe vừa rơi nước mắt, đúng lúc này con trai gọi điện tới…

0

Nghĩ mà buồn quá, tôi quay về giường, nằm chờ trời sáng thì lặng lẽ ra về.

Vợ chồng tôi chỉ có một cậu con trai duy nhất. Con là niềm tự hào của bố mẹ và dòng họ vì ngay từ khi còn bé, con đã học rất giỏi, năm nào cũng có giấy khen. Lớn lên con thi đỗ vào một trường đại học thuộc hàng top của cả nước, tốt nghiệp xong liền ở lại thành phố lớn làm việc.

Lúc con trai mới ra trường, tôi từng đề nghị con về quê tìm việc vì chúng tôi chỉ có mình con nên muốn được ở gần để tiện chăm lo. Nhưng con trai gạt đi và bảo về quê không có cơ hội phát triển, ở lại thành phố lớn mới mở mang tầm mắt, thăng tiến trong sự nghiệp được.

Vợ chồng tôi đều là những người nông dân quê mùa, nghe con nói vậy thì thấy cũng đúng. Con còn trẻ, muốn phát triển, bay nhảy là điều đúng đắn. Chúng tôi không nên hạn chế tự do vươn cao của con. Thế nên chúng tôi chỉ có thể giúp đỡ con bằng cách bán một mảnh đất ruộng, dồn hết tiền tiết kiệm cho con lấy vốn làm ăn. Lúc đó 300 triệu mà chúng tôi có là cả một gia tài. Nhưng lên thành phố, 300 triệu chẳng thấm vào đâu. Tôi gọi điện thăm hỏi thì con nói phải đi vay thêm cả tỷ bạc nữa mới đủ dùng.

Về ăn cơm cùng ba mẹ - Báo Phụ Nữ

Để giúp đỡ con trai trả nợ, chúng tôi làm lụng, chi tiêu tằn tiện, mỗi tháng gửi thêm cho con 5 triệu, chỉ mong con sớm trả hết nợ, công thành danh toại.

Rồi con trai tôi yêu đương, dẫn về nhà một cô gái người thành phố để ra mắt bố mẹ. Chúng tôi chỉ thấy đó là một cô gái đẹp, gia cảnh hơn nhà tôi vì bố mẹ đều là giáo viên. Các con nói làm đám cưới ở khách sạn chứ không tổ chức ở quê. Con sẽ bố trí xe để chở bố mẹ, các bác đại diện trong dòng họ ra ăn cưới.

Đám cưới con trai mà vợ chồng tôi chẳng lo được cái gì. Mọi thủ tục đều là con trai và nhà thông gia làm, hôm cưới thì vợ chồng tôi cùng họ hàng ngồi đủ một chuyến xe 30 chỗ lên thành phố. Làm bố mẹ, đến ngày trọng đại của con cũng không góp được gì nên chúng tôi quyết định dốc hết tiền túi và vay thêm họ hàng để mua 2 cây vàng tặng các con làm quà cưới.

Sau đám cưới của con, vợ chồng tôi không gửi tiền cho con nữa mà bắt đầu tiết kiệm để trả nợ họ hàng.

2 tháng sau thì con trai gọi điện thông báo mua nhà, hỏi chúng tôi có tiền không thì cho con mượn. Nhưng chúng tôi lúc này lấy đâu ra tiền nữa. Vợ tôi nói nếu cần thiết thì sẽ bán nốt mảnh ruộng còn lại. Con trai nghe vậy thì từ chối, bảo sẽ xoay xở cách khác.

Rồi con mua một căn hộ chung cư rộng hơn trăm mét. Vợ chồng tôi lên ăn tân gia mà choáng váng kinh ngạc. Căn hộ rất đẹp, đầy đủ nội thất hiện đại khiến 2 vợ chồng già nhà quê chúng tôi lóa mắt, chỉ biết trầm trồ khen ngợi và mừng cho các con. Khi tôi hỏi con lấy tiền đâu mua nhà thì con bảo: “Bố không phải lo, con còn nợ một ít nhưng sẽ sớm trả xong thôi”.

Từ khi lấy vợ và có nhà cửa đàng hoàng, con trai tôi cả năm chỉ về nhà vào mỗi dịp Tết. Trước kia khi còn ở trọ thì con còn 3-4 tháng về nhà thăm bố mẹ một lần, giờ thì về đúng mùng 3 Tết, hôm sau lại đi luôn. Vợ chồng tôi lủi thủi ở quê vẫn chỉ có 2 ông bà già với nhau.

Thời gian cứ thế trôi, khi con dâu sinh con, vợ tôi muốn lên chăm sóc thì con nói đã nhờ được ông bà ngoại trông coi rồi nên vợ tôi không đi nữa.

Cho tới cuối tuần vừa rồi, tôi lên thành phố khám bệnh vì gần đây bị ho tức ngực, rất khó chịu, khám xong thì quyết định về nhà con trai, tiện thể ở lại vài ngày chơi với cháu nội.

Tôi đến đúng vào giờ cơm tối, các con đều rất kinh ngạc. Con trai biết chuyện thì trách tôi không nói với con, để con về quê đón bố đi khám. Còn con dâu thì vội đi lấy thêm bát đũa. Tôi kinh ngạc khi thấy ông bà thông gia cũng đang ngồi ăn cơm ở đây.

Con trai mua nhà rồi đón bố mẹ vợ tới sống cùng, bố ruột lên chơi ở lại một đêm, hôm sau lặng lẽ rời đi- Ảnh 1.

 

Ảnh minh họa

Đến khi cơm nước xong xuôi, ngồi ghế sô pha nói chuyện, tôi mới biết sau khi mua nhà, con trai tôi đón bố mẹ vợ tới ở cùng, vừa để chăm sóc con dâu mang thai và sinh đẻ, vừa để hỗ trợ việc nhà. Thế mà bao nhiêu năm qua, vợ chồng tôi không hề biết. Lúc con dâu mới sinh xong, chúng tôi đến thăm thì cứ tưởng ông bà thông gia đến chăm cháu 1-2 tháng thôi. Ngờ đâu, họ ở đây từ lâu rồi và sẽ tiếp tục ở đến khi nhắm mắt xuôi tay.

Buổi đêm, lạ giường nên tôi trằn trọc không ngủ được liền dậy đi vệ sinh. Do chưa quen bố trí phòng nên tôi đi khắp nơi tìm nhà vệ sinh, thế nào lại đi ngang qua phòng con trai và nghe tiếng rù rì nói chuyện. Con dâu hỏi: “Bố anh định ở bao lâu? Liệu có phải ông lên xem xét để 2 ông bà chuyển đến ở cùng không? Em nói trước là em không đồng ý đâu nhé”.

Con trai tôi đáp lại: “Em yên tâm, anh biết mà. Bố mẹ anh không bỏ được quê đâu. Ông lên chơi vài ngày rồi lại về thôi”.

Con dâu tiếp: “Tốt nhất là thế. Anh đừng quên căn nhà này có hơn nửa tiền là của bố mẹ em cho, anh báo hiếu, phụng dưỡng bố mẹ em là đúng. Còn bố mẹ anh ở quê được rồi, sau ông bà già yếu thì anh thuê người chăm sóc là được”.

Con trai tôi nghe vợ nói thế thì liên tiếp khẳng định: “Anh biết, anh biết mà”.

Tôi đau thắt lòng. Hóa ra căn nhà này thông gia cho hơn nửa mua nhà nên con dâu có quyền lớn như vậy. Nhưng con trai không biết rằng, trước đó con lập nghiệp và trả nợ, vợ chồng tôi đã gom góp tính ra cũng cả tỷ bạc cho con. Vậy mà con không định báo hiếu chúng tôi sao?

Nghĩ mà buồn quá, tôi quay về giường, nằm chờ trời sáng thì lặng lẽ ra về. Ngồi trên xe, thấy con trai gọi điện, tôi nghe máy và nói đúng một câu: “Bố về quê rồi”. Con hỏi đi hỏi lại sao tôi không nói gì đã đi, có biết làm con lo lắng thế nào không? Không thoải mái ở đâu thì phải bảo con chứ sao lại tự ý đi… Tôi liền cúp máy, không trả lời thêm nữa.

Tôi ngẫm nghĩ mãi cũng hiểu ra rằng, con cái trưởng thành rồi, chúng ta không thể nào kiểm soát cuộc đời hay suy nghĩ của chúng. Chỉ có thể tự lo cho tuổi già của mình.

Trong lúc giúp đỡ con cái cũng đừng quên tiết kiệm một khoản tiền dưỡng lão, sau này về già, cho dù con cái không về, ít nhất bạn cũng có khả năng thuê người chăm sóc.

Trong đám tang mẹ chồng, 5 chị dâu đều khóc rũ rượi tiếc thương bà, chỉ có vợ tôi mặt tỉnh bơ như trút được n/ợ. Mấy bà mợ nhìn thấy bắt đầu bàn tán, tôi x::ấ:u h::ổ trước họ hàng liền quát ầm lên ch::ử:i cô ta: “Loại con dâu b;ấ;t hi;;ế/u, m/;á/;u l;ạ;n;h”. Đúng lúc hạ huyệt thì có sự lạ xảy ra, 5 chị dâu đang khóc bỗng tỉnh như sáo còn vợ tôi thì…

0

‘Anh bị ốm anh muốn được vợ con hay người giúp việc chăm sóc? Mỗi khi em đến nhìn mẹ vui hẳn lên, bà ăn được cả một bát cháo còn con bé giúp việc thì cứ quát bà ầm ầm’.

Bố mẹ tôi sinh được 6 người con trai, anh em tôi đều làm ăn phát đạt, ở riêng không ai sống cùng với bố mẹ cả. Vợ chồng tôi ở cách bố mẹ có 1 cây số nên ngày nào vợ cũng qua chăm sóc bố mẹ, dạo này mẹ tôi ốm liệt giường nên vợ thường xuyên phải nghỉ công việc để ở nhà thay quần áo, tắm rửa, phục vụ ăn uống cho mẹ tôi hàng ngày. Các anh chị thì bận rộn công việc hơn nên chẳng mấy khi có thời gian qua thăm được bà, chắc một tháng họ ghé qua một lần rồi nhanh chân mà về, bởi họ không ngửi được mùi khai và hôi ở căn nhà của bố mẹ tôi.

Nhiều lần thấy vợ vất vả tôi bảo:

– Thôi em cứ để cho con bé giúp việc nó làm chứ nhìn em lo cho mẹ, ốm cả người rồi đấy.

– Chẳng may anh bị ốm, anh muốn được vợ con hay người giúp việc chăm sóc? Mỗi khi em đến nhìn mẹ vui hẳn lên, bà ăn được cả một bát cháo đấy, còn con bé giúp việc thì cứ quát bà ầm ầm khiến em khó chịu lắm, nhiều lúc muốn cho nó nghỉ nhưng mà lấy ai bóp chân tay cho mẹ hàng ngày nên đành nín nhịn nó. Còn bố thì cũng yếu lắm rồi, chỉ lo được cho bản thân thôi chứ chẳng dám nhờ ông việc gì không kẻo hai cụ ốm thì lại khổ.

– Mà cũng lạ, tại sao mấy chị dâu chẳng bao giờ đút cho mẹ một thìa cơm nhỉ?

 

– Thôi mặc kệ họ, mình cứ có hiếu với bố mẹ là sau này con cái nhìn vào mà học tập, chứ mình là phận em làm sao mà chỉ đạo được các anh chị ấy.

đàn ông yêu,tâm sự nam giới,mẹ chồng mất,mẹ chồng nàng dâu

Mẹ tôi ốm liệt giường nên vợ thường xuyên phải nghỉ công việc để ở nhà
thay quần áo, tắm rửa, phục vụ ăn uống cho mẹ tôi hàng ngày
(Ảnh minh họa)

 

Dù anh em tôi đã mời nhiều thầy thuốc giỏi, hết lòng chăm sóc nhưng mẹ tôi không qua được mùa đông gió rét nên bà ra đi trong sự thương nhớ vô cùng của con cháu. Vừa báo tin mẹ tôi mất thì các anh chị cuống quýt cả lên, người thì gọi điện cho bạn bè, cơ quan đến phúng viếng, người thì lo thuê đồ tang lễ, người thì lo hậu sự… ai cũng tất bật chỉ có vợ tôi chẳng vội vàng gì, cứ ngồi bên cạnh mẹ chồng như thể tránh làm việc, nhiều lần tôi phải nhắc vợ giúp chồng một tay thì cô ấy mới chịu đứng dậy làm, làm xong cô ấy lại vào ngồi bên cạnh mẹ. Mấy bà chị bắt đầu xì xào:

– Chị em mình đang rối bời cả lên mà con dâu út cứ ngồi trong nhà canh mẹ chồng, làm như có hiếu lắm ấy.

Nghe những lời nói đó tôi bắt đầu nóng mặt nhưng cố nhẫn nhịn vợ, vì dù gì cô ấy cũng có tình cảm với mẹ chồng hơn mấy bà chị lắm chuyện kia. Đến khi khách đến rất đông thì vợ tôi lại ra tiếp nước, cười nói với mọi người như nhà có tiệc vui vậy. Trong khi các chị thì khóc vật khóc vã, khóc ngất cả đi, còn có chị phải truyền 2 chai nước để lấy lại sức. Nhìn thấy cách cư xử ngược đời của vợ, những người khách bắt đầu bàn tán, dị nghị, chê trách vợ tôi là cô con dâu chẳng ra gì:

– Các chị thì đau khổ khóc lóc còn chẳng hiểu cô dâu út dù không có tình cảm với mẹ chồng cũng phải thể hiện một tí chứ, đằng này lại cứ chạy hết chỗ này đến chỗ khác như thể bận lắm vậy, lại còn cười tươi nữa chứ, thật chẳng có tí hiếu nào cả.

Mỗi lần nhìn thấy vợ nở nụ cười hay nói chuyện vô tư với khách tôi đều đến lườm nguýt hay véo vợ một cái để cảnh báo là em quá vô duyên rồi đấy. Vậy mà chỉ được ít phút rồi đâu vẫn vào đó khiến tôi phát mệt với tính cách kỳ lạ của vợ mình.

Lúc đưa tiễn mẹ ra nghĩa trang, mấy chị ngất như ngả rạ khiến chị nào cũng 2 người đỡ 2 bên, chỉ có vợ tôi vẫn hăm hở đi như kiểu mẹ chết đỡ đi gánh nặng nên mừng quá thì phải. Đến lúc này tôi không chịu nổi nữa quát ầm lên chửi vợ:

– Em có tình người không vậy, nhìn các chị bày tỏ tình cảm với mẹ như vậy mà em chẳng thấy nhỏ một giọt nước mắt nào, em vô cảm quá đấy.

Vợ tôi vẫn không nói gì, không biết bố tôi từ đâu chống gậy bước đến bên tôi và tát cho tôi một cái đau điếng rồi ông quát:

– Đứa nào ngất thì đem chôn hết đi không phải tốn tiền để thuê người dìu đỡ làm gì, khi mẹ chúng mày còn sống thì chẳng bao giờ thấy chúng mày chăm sóc vậy mà khi chết sao khóc to thế, tao không cần nước mắt cá sấu của mấy cô con dâu để mua vui cho thiên hạ, tao chỉ cần có một người con dâu như con út là được rồi. Nó chăm sóc hết lòng khi mẹ mày còn sống thế là đủ rồi, chứ lúc chết rồi thì còn cần gì nữa mà khóc với lóc, chỉ là giả tạo hết. Đứa nào mà khóc hay ngất nữa tao đem chôn cùng với mẹ chúng mày ngay.

đàn ông yêu,tâm sự nam giới,mẹ chồng mất,mẹ chồng nàng dâu

 

Lời bố tôi vừa dứt, vợ tôi bật khóc (Ảnh minh họa)

Lời bố tôi vừa dứt mấy chị đang ngất cũng tỉnh như sáo, cúi đầu xuống như để thể hiện sự hối hận trước bố tôi. Lúc này thì vợ tôi lại bật khóc khiến tôi khó hiểu, cô ấy bắt đầu nói:

– Con cảm ơn những lời nói của bố đã giải tỏa được những nghi ngờ mà mọi người dành cho con, nếu không, chắc họ nghĩ con là kẻ đã gây ra cái chết của mẹ nhanh hơn đó. Thực lòng con coi mẹ chồng như mẹ của mình mà có ai hiểu cho nỗi lòng của con đâu, thật may có bố đã chứng kiến cho lòng thành của con.

Từ sau ngày mẹ tôi mất, mấy chị luôn nhìn vợ tôi với ánh mắt nể phục và thường xuyên đến thăm chăm bố tôi hơn. Đúng là khi chết thì ai còn cần gì mâm cao cỗ đầy hay người đến tấp nập phúng viếng, quan trọng khi sống phải đối xử tốt thì mới đáng mặt làm con.

Lời khai của kẻ tàn nhẫn mua xăng phóng hỏa quán hát ở Hà Nội khiến 11 ngườira đi

0

Rạng sáng 19/12, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an Thành phố đã ra Quyết định khởi tố vụ án “Giết người”, khởi tố bị can để điều tra, xử lý hành vi phóng hỏa làm nhiều người tử vong tại quận Bắc Từ Liêm vào đêm ngày 18/12/2024.

Tại cơ quan công an, C.V.H bước đầu khai nhận: H đến quán uống bia rồi phát sinh mâu thuẫn với nhân viên quán nên đã mua xăng đổ vào khu vực tầng 1 quán café (nơi có nhiều xe máy) rồi châm lửa đốt; khi thấy ngọn lửa bùng lên, H bỏ đi.

Theo thông tin ban đầu, hồi 23h03′ ngày 18/12/2024, Tổng đài 114 – Trung tâm Thông tin chỉ huy CATP Hà Nội tiếp nhận tin báo cháy quán café hát với nhau tại số 258 Phạm Văn Đồng, phường Cổ Nhuế 2, quận Bắc Từ Liêm, có nhiều người mắc kẹt bên trong. Ngay lập tức, Công an Thành phố đã điều động lực lượng Cảnh sát PCCC Công an Thành phố và Công an các quận Bắc Từ Liêm, Nam Từ Liêm, Cầu Giấy, Thanh Xuân, Tây Hồ đến hiện trường phối hợp chính quyền, người dân địa phương tổ chức chữa cháy, cứu nạn, cứu hộ.

Hiện trường vụ cháy, nhiều thi thể được đưa ra ngoài. Ảnh: Lữ Phụng Tiên

Lãnh đạo Thành phố Hà Nội trực tiếp có mặt chỉ đạo công tác khắc phục vụ việc
Trước tính chất nghiêm trọng của vụ việc, đồng chí Trung tướng Nguyễn Hải Trung – Giám đốc CATP cùng các đồng chí trong Ban Giám đốc và các Phòng nghiệp vụ CATP trực tiếp có mặt tại hiện trường chỉ đạo lực lượng chức năng triển khai các biện pháp cứu, chữa và điều tra, làm rõ nguyên nhân vụ cháy. Đồng chí Bí thư Thành ủy Bùi Thị Minh Hoài đến hiện trường chỉ đạo cấp ủy, chính quyền địa phương cùng các Sở, ngành liên quan nhanh chóng khắc phục hậu quả vụ cháy.

Một chiếc ô tô bên ngoài cũng bị ảnh hưởng thiệt hại nặng nề từ vụ cháy. Ảnh: Vân Đức

Đến 23h40’ cùng ngày, đám cháy được khống chế. Lực lượng chức năng đã hướng dẫn, hỗ trợ, đưa 07 người ra ngoài (trong đó 05 người sức khỏe ổn định, 02 người được đưa đi Bệnh viện cấp cứu) và phát hiện 11 người đã tử vong.

Qua xác minh ban đầu, lực lượng Công an nhận định nghi vấn quán café bị đốt và đã khẩn trương truy tìm, bắt giữ đối tượng gây án.

Đến khoảng 0h00’ ngày 19/12/2024, Công an Thành phố đã bắt giữ được đối tượng nghi vấn là C.V.H.

Hình ảnh nghi phạm C.V.H xách theo xô nghi đựng xăng hất vào ngôi nhà 258 đường Phạm Văn Đồng. Ảnh cắt từ camera an ninh

Hiện Giám đốc Công an Thành phố tiếp tục chỉ đạo Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an thành phố nhanh chóng điều tra, làm rõ nguyên nhân, động cơ, mục đích gây án của đối tượng để xử lý nghiêm theo quy định và xác minh, làm rõ danh tính các nạn nhân.

Đồng thời, chỉ đạo các đơn vị liên quan, Công an quận Bắc Từ Liêm phối hợp các Sở, ban, ngành Thành phố tổ chức thăm hỏi, động viên, hỗ trợ gia đình các nạn nhân và khẩn trương khắc phục hậu quả vụ cháy.

Nguồn : https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/loi-khai-cua-ke-phong-hoa-quan-karaoke-o-ha-noi-lam-11-nguoi-chet-a491296.html

Từ 2025: Chi phí chuyển đổi đất vườn sang đất ở mất rất ít, ai không biết là thiệt …

0
Chuyển đất vườn sang đất ở là nhu cầu phổ biến của người dân. Để chuyển sang đất ở thì hộ gia đình, cá nhân phải được sự đồng ý của UBND cấp huyện và phải nộp tiền sử dụng đất.

1. Căn cứ cho phép chuyển mục đích sử dụng đất

Điều 116 Luật Đất đai năm 2024 quy định căn cứ cho phép chuyển mục đích sử dụng đất như sau:

– Đối với danh mục các công trình, dự án dự kiến thực hiện trong năm; dự án bố trí đất ở, đất sản xuất cho đồng bào dân tộc thiểu số (nếu có); diện tích đất để đấu giá quyền sử dụng đất, các dự án thu hồi đất trong năm, dự án tái định cư, đất sản xuất dự kiến bồi thường cho người có đất thu hồi thì căn cứ vào:

  • Kế hoạch sử dụng đất hằng năm cấp huyện đã được phê duyệt và quyết định đầu tư hoặc;
  • Quyết định chấp thuận chủ trương đầu tư đồng thời cùng quyết định chấp thuận nhà đầu tư hoặc;
  • Quyết định chấp thuận nhà đầu tư hoặc;
  • Văn bản phê duyệt kết quả lựa chọn nhà đầu tư theo phương thức đối tác công tư.

– Đối với dự án chưa có trong kế hoạch sử dụng đất hằng năm cấp huyện thì căn cứ vào:

  • Quyết định đầu tư theo quy định về đầu tư công hoặc;
  • Quyết định chấp thuận chủ trương đầu tư đồng thời cùng quyết định chấp thuận nhà đầu tư hoặc;
  • Văn bản phê duyệt kết quả lựa chọn nhà đầu tư theo phương thức đối tác công tư.

– Đối với đất nông nghiệp trong khu dân cư hoặc trong cùng thửa đất có đất ở sang đất ở hoặc đất phi nông nghiệp không phải đất ở sang đất ở: Xét theo quy hoạch sử dụng đất cấp huyện/quy hoạch chung/quy hoạch phân khu đã được cơ quan có thẩm quyền phê duyệt.

chuyển đất vườn sang đất ở

2. Chuyển đất vườn sang đất ở phải xin phép ai?

Hiện nay, theo quy định tại khoản 2 Điều 123 Luật Đất đai 2024, Ủy ban nhân dân (UBND) cấp huyện là cơ quan có thẩm quyền quyết định cho hộ gia đình, cá nhân chuyển mục đích sử dụng đất sau khi nhận được đơn và thửa đất xin chuyển phù hợp với quy hoạch sử dụng đất cấp huyện.

Luật Đất đai 2024 hiện hành thì không quy định cụ thể giải thích thế nào là đất vườn, tuy nhiên, đất vườn có thể được xem là loại đất thuộc nhóm đất nông nghiệp căn cứ vào mục đích hiện trạng đang sử dụng.

Như vậy, từ 01/8/2024, căn cứ cho phép chuyển mục đích sử dụng đất vườn lên đất ở là quy hoạch sử dụng đất cấp huyện thay vì kế hoạch sử dụng đất cấp huyện hằng năm như trước kia.

Quy hoạch sử dụng đất cấp huyện được quy định là 10 năm (tầm nhìn 20 năm), còn kế hoạch sử dụng đất cấp huyện được lập hằng năm (căn cứ Điều 62 Luật đất đai 2024).

Nói tóm lại, hộ gia đình, cá nhân được phép chuyển mục đích sử dụng đất vườn sang đất ở khi có quy hoạch rõ ràng và quy hoạch đó đã được phê duyệt, nhằm đảm bảo tính hợp pháp và phù hợp với quy hoạch phát triển đô thị.

3. Trình tự, thủ tục chuyển đất vườn sang đất ở

Theo quy định tại Điều 227 Luật Đất đai 2024, trình tự, thủ tục chuyển mục đích sử dụng đất được thực hiện như sau:

Bước 1. Nộp hồ sơ đề nghị chuyển mục đích sử dụng đất theo quy định.

Bước 2. Cơ quan có thẩm quyền kiểm tra các điều kiện chuyển mục đích sử dụng đất. Trường hợp hồ sơ chưa bảo đảm thì người sử dụng đất bổ sung hồ sơ và nộp lại cho cơ quan quản lý đất đai.

Bước 3. Sau khi nộp đầy đủ hồ sơ, cơ quan có chức năng quản lý đất đai lập hồ sơ trình UBND cấp huyện ban hành quyết định cho phép chuyển mục đích sử dụng đất.

Bước 4. Nộp tiền sử dụng đất theo quy định, trừ trường hợp được miễn.

Bước 5. Chuyển hồ sơ đến Văn phòng/chi nhánh Văn phòng đăng ký đất đai để thực hiện việc đăng ký, cấp Sổ, đồng thời cập nhật, chỉnh lý cơ sở dữ liệu đất đai, hồ sơ địa chính và trả lại Sổ cho người sử dụng đất.

Trường hợp vừa chuyển quyền sử dụng, vừa chuyển mục đích sử dụng thì sẽ thực hiện thủ tục đăng ký chuyển quyền sử dụng đất đồng thời với thủ tục chuyển mục đích sử dụng đất theo quy định.

4. Chuyển đất vườn sang đất ở mất bao nhiêu tiền?

chuyển đất vườn sang đất ở
Chuyển từ đất vườn sang đất ở phải trả những khoản nào? (Ảnh minh họa)

(1) Tiền sử dụng đất

Theo quy định tại Điều 8 Nghị định 103/2024/NĐ-CP, tiền sử dụng đất khi chuyển mục đích sử dụng được tính như sau:

Tiền sử dụng đất khi chuyển mục đích sử dụng = Tiền sử dụng đất của loại đất sau khi chuyển mục đích sử dụng đất Tiền sử dụng đất của loại đất trước khi chuyển mục đích sử dụng đất (nếu có)

 (2) Lệ phí cấp Giấy chứng nhận

– Đối tượng áp dụng: Chỉ nộp lệ phí này nếu được cấp Giấy chứng nhận mới (được cấp bìa sổ mới).

– Mức nộp: Dù mỗi tỉnh thành có mức thu khác nhau nhưng hầu hết đều dưới 100.000 đồng/giấy/lần cấp.

(3) Lệ phí trước bạ

Theo quy định tại Điều 8 Nghị định 10/2022/NĐ-CP quy định, lệ phí trước bạ được tính như sau:

Lệ phí trước bạ = (Giá đất tại bảng giá đất x diện tích) x 0,5%.

Tôi và chồng cũ ly hôn đã tròn 5 năm. Từ đó đến nay, tôi không yêu ai cả. Tôi sống vì con trai. Chồng cũ không chu cấp, tôi cũng không cần. Nghe đâu anh ta đã lập gia đình mới, cuộc sống hạnh phúc lắm. Tôi chỉ thấy thương con, có cha mà cũng như không. Tôi con lại cho bà ngoại nuôi để bươn chải kiếm sống chỉ mong sau này mẹ con tôi đỡ khổ. Nhưng một ngày tôi ch::ế::t đứng khi nhận được cuộc gọi của mẹ, sao cuộc đời này lại ngh:::iệt ng::ã với con tôi như vậy. Mẹ bảo tôi hãy gọi cho chồng cũ nhưng…

0

Tôi không thể nào chấp nhận nổi chuyện này. Sao nó lại ập đến với tôi chứ?

Tôi và chồng cũ ly hôn đã tròn 5 năm. Từ đó đến nay, tôi không yêu ai cả. Tôi sống vì con trai. Chồng cũ không chu cấp, tôi cũng không cần. Nghe đâu anh ta đã lập gia đình mới, cuộc sống hạnh phúc lắm. Tôi chỉ thấy thương con, có cha mà cũng như không.

Vì tương lai của con, tôi phải làm việc tăng ca thường xuyên. Nếu chịu khó tăng ca liên tục thì mỗi tháng, tôi cũng kiếm được hơn 15 triệu. Với công nhân mà nói, đó là mức lương cao rồi. Nhưng tôi không có thời gian dành cho con. Việc ăn học, đưa đón đều do bố mẹ tôi hỗ trợ, giúp đỡ.

Năm ngoái, công ty cần 2 công nhân đến xưởng khác ở thành phố làm việc. Mức lương 20 triệu/tháng. Tôi đã xung phong đi. Tôi cần kiếm tiền. Con càng lớn, tiền chi phí học hành càng cao, tôi còn trẻ, phải cày vì tương lai của con. Tôi nhất định sẽ khiến chồng cũ phải hối hận, phải cắn rứt lương tâm vì đã không ngó ngàng đến con.

Gần một năm nay, tôi chỉ về nhà vào những dịp lễ lớn. Con trai 8 tuổi thương mẹ, không bao giờ trách cứ mà còn động viên mẹ cố gắng. Mỗi khi gọi điện, con luôn dặn dò tôi ăn uống và giữ sức khỏe. Mẹ tôi cũng khen thằng bé rất hiểu chuyện, tự giác học bài, còn phụ bà ngoại việc nhà nữa.

Đang tăng ca thì nhận điện thoại của mẹ, bà run rẩy thông báo tin tức khiến tôi bủn rủn tay chân, ngã quỵ xuống nền nhà - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tối qua, tôi đang tăng ca thì nhận được điện thoại của mẹ. Bà run rẩy một lúc rồi mới báo cho tôi một tin dữ: Con tôi bị một khối u trong phổi, cần phải nhập viện điều trị gấp. Tôi bàng hoàng, ngã quỵ xuống nền nhà.

Tại sao chuyện này lại ập đến với mẹ con tôi chứ?

Tôi tất tả đến bệnh viện. Con tôi đã được làm thủ tục chuyển viện đến thành phố, nơi tôi đang sống và làm việc. Thấy con nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, xung quanh là mấy cái máy đo nhịp tim, huyết áp… tim tôi như quặn thắt lại. Mẹ tôi kể, nói thằng bé cứ ho mãi, uống thuốc không đỡ. Mấy ngày trước, con ho ra máu ở trường và được cô giáo đưa đến bệnh viện xã. Bệnh viện xã khám rồi làm giấy tờ cho con chuyển đến tuyến huyện.

Mẹ tôi cứ nghĩ cháu bị cảm thông thường nên không gọi cho tôi. Đến khi bác sĩ thông báo tình hình và làm thủ tục chuyển tuyến, bà mới tá hỏa.

Hiện tại, con tôi vẫn còn nằm viện dài ngày, chi phí điều trị rất cao. Sau hàng loạt xét nghiệm, chụp chiếu, làm sinh thiết, bệnh viện thông báo con bị ung thư phổi. Tôi đau đớn đến gục ngã. Con còn bé bỏng quá, đáng yêu quá. Sao lại…

Mẹ tôi bảo gọi điện cho bố nó biết. Tôi không muốn. Nhưng làm thế, tôi có lỗi với con. Tôi có nên chủ động gọi điện báo tin cho chồng cũ để anh ta đến chăm sóc con không?

Chồng tôi có một cô bạn thân từ thời đại học, 2 người bằng tuổi nhau, chồng tôi đã có 1 vợ 2 con, còn chị ấy vẫn đ;ộc thân. Bạn thân của chồng tôi rất xinh, kiểu cá tính và “b;;ố;;c l;;ửa”. Cuộc sống đ;ộc thân nên chị ấy khá thoải mái về thời gian, cách sống cũng khác, thường xuyên đi ăn nh;;ậ;;u với bạn bè cả tuần. Nhiều ngày đi làm về chăm lo con cái, nấu cơm rồi đợi chồng về ăn, đến 7h tối lại nhận được cuộc điện thoại “cho anh đi nh;;ậ;;u với cái H.” tối nay nhé. Có lần tôi đã nói chuyện thẳng với chị ấy rằng chồng tôi còn gia đình, vợ con, thế mà…

0

Bạn thân của chồng tôi đã 40 tuổi nhưng vẫn chưa kết hôn. Tôi thấy khó chịu khi cứ cuối tuần được ngày nghỉ bên vợ con, thì cô bạn thân lại rủ chồng tôi đi nhậu nhẹt hết hội ngày hội kia, có hôm 12h đêm mới về.

Chồng tôi có một cô bạn thân từ thời đại học, 2 người bằng tuổi nhau, chồng tôi đã có 1 vợ 2 con, còn chị ấy vẫn độc thân. Bạn thân của chồng tôi rất xinh, kiểu cá tính và “bốc lửa”. Cuộc sống độc thân nên chị ấy khá thoải mái về thời gian, cách sống cũng khác, thường xuyên đi ăn nhậu với bạn bè cả tuần. Chồng tôi kể hiếm có ngày nào chị ấy ở nhà ăn cơm tối, hầu hết đều đi nhậu chỗ này chỗ kia. Tôi chẳng có ý kiến gì nếu như chị ấy không thường xuyên rủ chồng tôi đi cùng.

Bạn thân khác giới thường xuyên rủ chồng tôi đi nhậu tới khuya - Ảnh 1.

Bạn thân khác giới cũng là lý do khiến vợ chồng tôi thường xuyên cãi nhau (Ảnh minh họa, nguồn: KT)

Nhiều ngày đi làm về chăm lo con cái, nấu cơm rồi đợi chồng về ăn, đến 7h tối lại nhận được cuộc điện thoại “cho anh đi nhậu với cái H.” tối nay nhé. Hay hầu hết cuối tuần nào chị ấy cũng qua nhà rủ chồng tôi đi chơi, khi thì kêu công việc trục trặc, khi lại kêu thất tình…

Có lần tôi đã nói chuyện thẳng với chị ấy rằng chồng tôi còn gia đình, vợ con, không thể lúc nào cũng đi chơi cùng bạn như vậy được, thì bạn thân của chồng lại thản nhiên nói chị ấy không ép, chỉ rủ, còn việc đi hay không do chồng tôi.

Mặc dù đã cố gắng nhắc nhở chồng tôi rằng trách nhiệm gia đình là trên hết, nhưng dường như lời nói của tôi không có sức nặng bằng lời rủ rê của người bạn thân kia. Chồng tôi luôn lấy lý do rằng “anh cần giúp đỡ cô ấy,” hay “đàn ông phải có mối quan hệ bên ngoài.” Dù biết điều đó đúng một phần, nhưng việc anh đi cùng cô ấy quá nhiều lần khiến tôi không khỏi bất an.

Cuối tuần vừa rồi, chị ấy lại qua nhà rủ chồng tôi đi chơi với lý do vừa bị sếp khiển trách. Nhìn bóng chồng tôi vội vàng theo chị ấy ra khỏi nhà, tôi không giấu nổi cảm giác bực tức và lo lắng. Mặc dù tôi biết chồng tôi chưa làm gì sai, nhưng tôi không thể kìm được suy nghĩ rằng liệu mối quan hệ của họ có thực sự chỉ là bạn bè đơn thuần?

Tôi sốc khi phát hiện vợ đột nhiên bỏ tôi và con mà đi | Tin tức Online

Một đêm, khi chồng tôi về muộn, tôi ngồi lại và suy nghĩ nghiêm túc về cảm xúc của mình. Tôi nhận ra, điều làm tôi khó chịu không chỉ là việc anh đi chơi, mà còn là sự mơ hồ trong mối quan hệ giữa họ. Tôi quyết định sẽ ngồi lại, nói chuyện thẳng thắn với chồng một lần nữa, để hiểu rõ về suy nghĩ và ý định của anh. Đây là gia đình của tôi, và tôi không muốn nó bị ảnh hưởng bởi bất cứ điều gì không rõ ràng.

Hôm sau, khi anh về nhà, tôi mời anh ngồi xuống nói chuyện. Tôi nhẹ nhàng nhưng kiên quyết chia sẻ rằng những cảm giác bất an đã ảnh hưởng đến tôi thế nào, và hỏi anh có thật sự nghĩ rằng việc tiếp tục dành quá nhiều thời gian với cô bạn kia là điều hợp lý. Tôi nói rõ rằng tôi không cấm đoán anh, chỉ muốn anh hiểu rằng, đôi khi, sự vô tư của anh có thể khiến tôi cảm thấy bị tổn thương.

Chồng tôi im lặng một lúc lâu, rồi nắm lấy tay tôi, giải thích rằng anh chưa từng có ý nghĩ gì khác ngoài tình bạn với cô ấy. Anh hứa sẽ điều chỉnh lại, giảm bớt những cuộc gặp không cần thiết và dành nhiều thời gian hơn cho gia đình.

Tôi cảm thấy nhẹ lòng hơn. Sau cuộc trò chuyện đó, chồng tôi thật sự có thay đổi. Anh vẫn duy trì mối quan hệ bạn bè với cô ấy nhưng đặt gia đình lên trên hết. Còn tôi, cũng học cách tin tưởng và để anh tự cân nhắc.

Dẫu vậy, tôi vẫn hiểu rằng sự cân bằng trong mỗi mối quan hệ là điều không dễ dàng, nhất là khi có sự xuất hiện của những người bạn khác giới thân thiết như vậy. Nhưng sau tất cả, tôi tin rằng cuộc hôn nhân của mình vẫn có thể bền vững, nếu cả hai luôn dành cho nhau sự tôn trọng và thấu hiểu.

Lấy chồng 2 đã có con riêng là con trai. Đến lúc tôi có bầu, mẹ chồng quyết từ chối đứa bé. Vào đúng mồng 1 tết âm, mẹ chồng tôi đã tàn nhẫn đ;;uổi tôi cùng đứa cháu nội ra khỏi ngưỡng cửa. Không một lời giải thích, lý do chỉ vì con dâu cũ của bà gọi điện nói rằng chuẩn bị đưa cháu đích tôn của bà sang chơi. Bà không muốn con dâu cũ biết chuyện chồng tôi có vợ mới nên thẳng thừng đuổi tôi và cháu nội lúc ấy mới 18 tháng. 9 năm sau bà đột quỵ ;;liệt 1 chân liền nằng nặc đòi đứa cháu trai bà từ mặt đúng mùng 1 Tết 15 năm trước về chăm sóc. Tôi tức tối 1 mình bắt xe về nhà mẹ chồng, nấu mâm cơm thịnh soạn thắp hương tổ tiên rồi lạnh lùng tuyên bố khiến bà tăng xông…

0

Chúng tôi đã sống tốt mà không cần bà, và chúng tôi sẽ tiếp tục làm như vậy.

Tôi vẫn biết rằng ôm lòng hận thù thì người tổn thương đầu tiên chính là bản thân mình, thế nhưng bảo tôi quên hết đi mà sống như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra thì tôi không làm được. Dù rằng sau này tôi có bị chính sự oán hận trong lòng gặm nhấm thì giờ phút này tôi không thể buông bỏ và tha thứ cho con người đã từng đày đọa mẹ con tôi khổ sở đến thế.

Tôi đã từng có 1 đời chồng trước khi lấy chồng tôi hiện tại. Thế nhưng không biết vì lý do nào mà tôi và chồng cũ không thể có con với nhau. Sau 3 năm chung sống, tôi tình nguyện rời đi khi biết anh đã trót làm cô hàng xóm có bầu. Lúc ấy tuy nhiều người nói rằng tôi ngu dại, vì sao không làm ầm ĩ lên dù chồng cặp kè đến mức có con với bồ như thế, nhưng tôi lại thấy trong lòng vô cùng nhẹ nhàng, không có trách cứ gì cả 2 người họ hết. Đến tận giờ, tôi và chồng cũ vẫn giữ mối quan hệ xã giao, có thể hỏi han nhau vài câu vô thưởng vô phạt trên mạng xã hội.

Sau đó tôi gặp chồng mình bây giờ, anh đã có 1 cậu con riêng nên nói thật là ngay từ đầu tôi xác định chỉ yêu đương thôi chứ không tính gì đến chuyện lâu dài hơn. Vì thấy chồng cũ dễ dàng có con với người mới nên tôi chủ quan trong việc phòng tránh thai, ai ngờ đâu mới yêu đương được 1 năm thì tôi bất ngờ dính bầu.

Khi biết chuyện ấy, chồng tôi ngay lập tức có trách nhiệm với mẹ con tôi, chúng tôi đăng ký kết hôn nhưng không tổ chức đám cưới. Tuy nhiên, vướng bận của tôi và anh là ở mẹ anh, bà nhất quyết không chấp nhận tôi và cũng không chào đón đứa cháu nội trong bụng tôi vì bà vẫn nuôi mong ước con trai mình sẽ quay lại với vợ cũ để cháu đích tôn của bà có cả bố lẫn mẹ.

Chồng tôi luôn cố gắng hàn gắn mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu nhưng chưa lần nào anh thành công và đỉnh điểm khiến anh dừng lại để bảo vệ vợ con là chuyện đã xảy ra cách đây đúng tròn 15 năm.

Hơn một thập kỷ trôi qua, những vết thương trong lòng tôi vẫn không hề lành lại. Tết Nguyên đán – dịp lễ thiêng liêng nhất trong năm, nơi mọi người hàn gắn, yêu thương và sum họp, ấy vậy mà cũng chính vào mùng 1 Tết, mẹ chồng tôi đã tàn nhẫn đuổi tôi cùng đứa cháu nội ra khỏi ngưỡng cửa. Không một lời giải thích, lý do chỉ vì con dâu cũ của bà gọi điện nói rằng chuẩn bị đưa cháu đích tôn của bà sang chơi. Bà không muốn con dâu cũ biết chuyện chồng tôi có vợ mới nên thẳng thừng đuổi tôi và cháu nội lúc ấy mới 18 tháng.

 

Mẹ chồng đột quỵ liệt 1 chân liền đòi đứa cháu trai bà từ mặt đúng mùng 1 Tết 15 năm trước về chăm sóc- Ảnh 1.

Mười lăm năm trôi qua, bà không hề nhận cháu, không một lần hỏi han, không một lời xin lỗi hay thậm chí một ánh nhìn ấm áp nào dành cho đứa cháu nội của mình. Bà đã chọn cách cắt đứt mọi liên lạc, giả vờ như chúng tôi không tồn tại trong cuộc đời bà. Những dịp lễ Tết, khi mọi nhà đều rộn ràng tiếng cười, nhà bà lúc nào cũng vắng lặng, không bóng dáng của đứa trẻ nô đùa hay tiếng cười đùa giản dị của một gia đình bình thường.

Năm ấy chồng tôi trực ở đơn vị nên không về ăn Tết được, vì không muốn chồng phải bận tâm trong khi làm nhiệm vụ nên tôi quyết định không gọi điện cho anh để nói chuyện này. Ngày ấy, tôi bị đẩy vào hoàn cảnh một mình với đứa trẻ nhỏ trên tay, không một nơi nương tựa. Tôi lóc cóc bắt xe từ dưới quê chồng lên thành phố vào nhà trọ ở qua cái Tết, trời thì lạnh, thằng bé ngồi trên xe khách cứ rét run cầm cập, hình ảnh ấy nó ám ảnh vào tâm trí tôi đến nỗi giờ đã 15 năm trôi qua rồi tôi không thể nào quên nó đi được.

Và bây giờ, khi bà đột quỵ và liệt một bên chân, bà muốn chồng tôi, con trai duy nhất của bà, đưa đứa cháu nội mà bà từng phủ nhận về chăm sóc bà. Trong khi đó, đứa cháu đích tôn mà cưng hơn cả vàng bạc thì tuyệt nhiên không thấy mặt mũi đâu. Sau khi bà sang tên cho cháu nội và con dâu cũ cái nhà là bà hết giá trị với mẹ con nhà đấy luôn.

Giờ thì con trai tôi, thằng bé không nhận được bất kỳ trách nhiệm nào từ bà nội lại là đối tượng bà yêu cầu phải có trách nhiệm với bà. Cuộc đời lấy đâu ra mà dễ dàng đến thế?

Tôi không phải là một người không biết tha thứ, nhưng tha thứ không có nghĩa là quên lãng. Tha thứ không có nghĩa là để mình chịu đựng thêm những đau khổ. Bà đã chọn cách sống không có chúng tôi, và giờ đây tôi cũng sẽ chọn cách sống không có bà.

Tôi không thể nguyền rủa bà, nhưng tôi cũng không thể mở rộng vòng tay chào đón bà trở lại. Tôi đã dạy con trai mình cách sống tử tế, cách trân trọng những mối quan hệ và giá trị của sự tha thứ. Nhưng tôi cũng đã dạy con cách đứng vững trên đôi chân của mình, không chấp nhận sự giả tạo và sự giả dối.

Chúng tôi đã sống tốt mà không cần bà, và chúng tôi sẽ tiếp tục làm như vậy. Con trai tôi đã lớn lên mà không biết đến tình thương của người bà, và tôi sẽ không ép buộc con mình phải chấp nhận sự thay đổi muộn màng này chỉ vì sự ích kỷ của bà. Chúng tôi sẽ không trở về một ngôi nhà mà ở đó, chúng tôi từng bị đối xử như kẻ dưng, như những người xa lạ.

Cuộc sống luôn tiếp diễn và chúng tôi đã tìm được hạnh phúc của mình trong bóng tối mà bà đã gieo rắc. Đứa trẻ mà bà từ chối từng là nguồn sức mạnh giúp tôi vượt qua mọi khó khăn. Và bây giờ, không có bất cứ lý do nào để chúng tôi phải bước lùi trở lại với những ngày tháng đau khổ ấy.

Tôi sẽ bảo vệ con trai mình bằng mọi giá và không để bất cứ điều gì làm tổn thương đến con trai tôi nữa, kể cả sự áy náy muộn màng của một người mẹ chồng đã từng đẩy chúng tôi vào đau khổ. Con trai tôi xứng đáng được yêu thương và tôn trọng, không chỉ bởi vì bà đột nhiên cần đến chúng tôi.

Tôi viết những dòng này với sức mạnh và quyết tâm của một người mẹ đã chiến đấu không ngừng nghỉ để bảo vệ đứa con của mình. Chúng tôi sẽ không quay trở lại, và tôi không cảm thấy có bất kỳ điều gì phải hối tiếc về quyết định ấy. Tôi đã dành trọn vẹn tình yêu thương cho con trai mình và không ai, không gì có thể lấy đi điều đó từ chúng tôi.

Tôi sinh ra trong gia đình nghèo có mẹ đơn thân. Mẹ tôi luôn cố gắng chăm chỉ đi làm đủ mọi nghề để có thể nuôi tôi ăn học, lớn khôn. Sau khi tôi tốt nghiệp cấp 3, mẹ động viên tôi không cần lo lắng, cứ lên thành phố học hành rồi lập nghiệp để có tương lai rộng mở. Mặc dù rất thương và nhớ mẹ, tôi vẫn lên đường theo lời khuyên của mẹ. Tôi biết để tôi có thể học đại học trên thành phố, mẹ đã phải làm nhiều việc hơn. Tôi luôn tự nhủ với lòng cần phấn đấu hết sức, kiếm được dâu hiền vợ thảo để báo đáp công ơn của mẹ. Sau 10 năm học ngày học đêm, nỗ lực hết mình trong công việc, cuối cùng tôi cũng trở thành giám đốc một công ty, có thu nhập cao. Giờ đây, dù không giàu có, cuộc sống của tôi khá ổn, có thể mua nhà chung cư tại thành phố. Tôi mong muốn đón mẹ lên ở cùng nhưng mẹ không chịu. Mẹ bảo, mẹ ở quê quen rồi, không muốn đi đâu hết…để rồi …

0

Tôi sinh ra trong gia đình nghèo có mẹ đơn thân. Mẹ tôi luôn cố gắng chăm chỉ đi làm đủ mọi nghề để có thể nuôi tôi ăn học, lớn khôn. Sau khi tôi tốt nghiệp cấp 3, mẹ động viên tôi không cần lo lắng, cứ lên thành phố học hành rồi lập nghiệp để có tương lai rộng mở. Mặc dù rất thương và nhớ mẹ, tôi vẫn lên đường theo lời khuyên của mẹ. Tôi biết để tôi có thể học đại học trên thành phố, mẹ đã phải làm nhiều việc hơn. Tôi luôn tự nhủ với lòng cần phấn đấu hết sức, kiếm được dâu hiền vợ thảo để báo đáp công ơn của mẹ.

Sau 10 năm học ngày học đêm, nỗ lực hết mình trong công việc, cuối cùng tôi cũng trở thành giám đốc một công ty, có thu nhập cao. Giờ đây, dù không giàu có, cuộc sống của tôi khá ổn, có thể mua nhà chung cư tại thành phố. Tôi mong muốn đón mẹ lên ở cùng nhưng mẹ không chịu. Mẹ bảo, mẹ ở quê quen rồi, không muốn đi đâu hết.

Khi sự nghiệp của tôi khá rộng mở, ở tuổi 33, tôi mới dám nghĩ đến chuyện yêu đương, kết hôn.

May mắn không mất quá nhiều thời gian, tôi đã quen một cô gái xinh xắn, hoạt bát. Em không ở đâu xa lạ, chính là cấp dưới của tôi. Em là người chủ động “tấn công” tôi. Em tiết lộ đã “thầm thương trộm nhớ” tôi từ lâu nhưng mãi đến giờ mới có cơ hội. Hẹn hò được gần một năm, tôi đã đến tuổi muốn cưới vợ, còn em cũng rất sẵn sàng cho chuyện hôn nhân.

Chính vì vậy, tôi đưa em về quê ra mắt mẹ rồi sau đó sẽ đến xin phép gia đình em. Trước khi về quê, tôi nhiều lần muốn nói chi tiết cho em biết về hoàn cảnh gia đình tôi. Nhiều người thấy tôi hiện giữ vị trí giám đốc, cứ đồn bố mẹ tôi là ông này, bà kia, tôi sợ em hiểu lầm. Tuy nhiên, cứ mỗi lần tôi định kể sâu, em lại gạt đi nói: “Em hiểu mà anh, anh không cần nói quá nhiều đâu”.

Nghe em bảo vậy, tôi cũng yên tâm phần nào, vui vẻ đưa em về gặp mẹ. Vừa nhìn thấy ngôi nhà nhỏ, cũ kỹ ở quê của tôi, sắc mặt của em có chút thay đổi. Đang hào hứng xách túi quà, em bỗng dưng đứng khựng lại, còn hỏi đi hỏi lại đây có thực sự là nhà tôi không, tôi có nói đùa không…

Tôi chưa kịp trả lời, mẹ đã vui mừng chạy ra đón con dâu tương lai. Mẹ vừa hỏi han, quan tâm, vừa chạm tay vào người em thì em bỗng lùi lại. Nhìn qua tôi nhíu mày khó hiểu, em lại nở nụ cười chào hỏi mẹ.

Từ giây phút đấy đến sau bữa cơm trưa, tôi không thấy em cười nữa. Tưởng em ốm mệt, tôi hỏi thăm thì em nói không phải. Em cứ đi lòng vòng trong nhà tôi xong ra đến vườn ngó nghiêng như thể muốn tìm kiếm thứ gì đó.

– Em hỏi tôi: “Ở quê, anh còn ngôi nhà, mảnh đất nào nữa không?”.

– “Không em ạ, nhà anh chỉ có thế này thôi. Anh xuất thân nghèo khó, anh tưởng em biết rồi mà, anh lập gia đình sẽ đưa mẹ theo…”, tôi đáp.

– Bạn gái cứ ngớ người ra rồi xin phép đi vào nhà vệ sinh. Thấy em lâu quá chưa quay lại, tôi đi tìm thì thấy em ở sau vườn gọi điện cho ai đó. Đang định gọi em, tôi tình cờ nghe được đoạn hội thoại giữa em và mẹ em.

– “Ôi công ty đồn vớ vẩn rồi mẹ ơi, nhà anh ấy nghèo lắm, trong nhà còn chẳng có nổi thứ gì giá trị. Đã thế, mẹ anh còn là mẹ đơn thân, không hiểu hồi xưa ăn chơi hay làm sao mà không có chồng…”

– Lời em nói khiến tôi như chết lặng…

Lấy lý do có công việc gấp, tôi nhanh chóng xin phép mẹ đưa bạn gái lên thành phố ngay. Suốt cả đường đi, tôi không nói lời nào, trong đầu bủa vây hàng đống suy nghĩ. Đưa em về đến cửa nhà, tôi chỉ nói ngắn gọn:

“Bọn mình chia tay đi, không ai có quyền xúc phạm mẹ anh, kể cả em”.

Một tuần nay, tôi xin nghỉ phép, không đến cơ quan. Bạn gái liên tục tìm đến nhà, khóc lóc trước cửa. Cô ấy gọi điện, nhắn tin cho tôi không ngừng nói xin lỗi rồi lại bảo chắc tôi đã hiểu lầm chuyện gì đó.

Nhưng tôi đã quyết tâm hủy hôn, không có ý định thay đổi. Đối với tôi, sau những gì mẹ đã hy sinh cho tôi, mẹ luôn là nhất, không ai có quyền có thái độ không đúng với mẹ tôi. Tôi có thể không có chút kinh nghiệm nào trong chuyện yêu đương nhưng tôi tin lần này, tôi làm đúng.

Càng suy nghĩ về những chuyện từ trước đến nay, nhất là hôm về quê, tôi càng thấy rằng, bạn gái là người ham vật chất, coi thường người nghèo. Thậm chí, cô ấy còn tỏ ý chê mẹ tôi quê mùa, chê tay mẹ tôi không sạch. Tự dưng tôi chảy nước mắt vì thương mẹ, tôi đã quá có lỗi với mẹ khi không tìm hiểu kỹ, đưa về ra mắt người con dâu không xứng đáng. Tôi đang tìm mua nhà đưa mẹ lên thành phố ở với tôi, nhà cũ của mẹ tôi sẽ sửa sang thật ấm cúng để ngày nghỉ tôi đưa mẹ về kỷ niệm của mẹ ..

Thôi rồi lượm ơi: Đại luật sư ti:;ết lộ bà Phương Hằng vi phạm l;uật đảo Síp bị trục xuất khỏi EU?

0
Mặc dù đã sang châu Âu định cư song bà Phương Hằng vẫn khiến dân tình trong nước đứng ngồi không yên.

Tuy số lượt theo dõi và xem livestream không còn được như xưa nhưng mỗi phát ngôn của nữ đại gia vẫn gây xôn xao dư luận.

Mới đây, 1 tiktoker bất ngờ cho biết bà Hằng có thể bị trục xuất khỏi châu Âu vì 1 điều cấm kỵ.

Bà Phương Hằng bị tiktoker tố vi phạm luật Síp, có thể trục xuất khỏi EU? - Hình 1

Cụ thể, tiktoker “60 giây Định cư” đăng clip chỉ rõ nguyên nhân bà Phương Hằng có khả năng bị huỷ bỏ tư cách công dân Síp. Anh nói: “Bà có khả năng không được sinh sống ở châu Âu. Tuy nhiên, bà nói không thể sống ở trong nước nữa. Vậy tương lai của bà Hằng sẽ đi về đâu?

Bà Phương Hằng bị tiktoker tố vi phạm luật Síp, có thể trục xuất khỏi EU? - Hình 2

Chị khoe con vừa đậu vào 1 trường ở Síp nhưng chị không biết mình quy phạm 1 điều luật ở Đảo Síp làm cho chị có khả năng bị thu hồi quốc tịch châu Âu.

Bà Phương Hằng bị tiktoker tố vi phạm luật Síp, có thể trục xuất khỏi EU? - Hình 3

Trong luật của Síp, có 2 điều 1 là những người xin quốc tịch theo diện đầu tư thì có quy định trong vòng 5 năm kể từ cái ngày người này nhận quốc của Síp mà họ có bị kết án tại 1 quốc gia nào đó trên 12 tháng thì đương nhiên họ sẽ bị huỷ bỏ tư cách công dân của đảo Síp. Ai cũng biết chị thành lập công ty từ năm 2019 để đầu tư vào Síp. Tính từ 2019 đến năm 2023 (thời điểm bà Hằng bị kết án) cách nhau chỉ 4-5 năm. Nên khả năng chị đã quy phạm luật quốc tịch của Síp.

Bà Phương Hằng bị tiktoker tố vi phạm luật Síp, có thể trục xuất khỏi EU? - Hình 4

Ngoài ra, ở điều khoản thứ 2 cũng nêu rõ nếu người này mà đem lại tai tiếng cho Síp, thì họ vẫn có quyền huỷ tư cách công nhân ở đảo Síp”.

Mặc dù dẫn luật để minh chứng cho lời nói của mình song nam tiktoker vẫn nhận nhiều ch.ỉ tríc.h của người xem. Đại đa số dân mạng bức xúc cho rằng nam tiktoker đang mượn bà Hằng câu view, không tìm kỹ thông tin rằng bà Hằng đã có quốc tịch Síp được hơn 10 năm.

Bà Phương Hằng bị tiktoker tố vi phạm luật Síp, có thể trục xuất khỏi EU? - Hình 5

Hiện đoạn clip trên đạt 2 triệu lượt xem và vẫn đang là đề tài tranh luận của dân mạng.

Síp là thành viên của Liên minh châu Âu từ năm 2004 và nằm trong số những nơi định cư tốt nhất thế giới, theo khảo sát của hãng tư vấn bất động sản Knight Frank.

Hầu hết các nhà tư vấn thuế quốc tế đều cho rằng Cộng Hoà Síp là quốc gia có cơ chế thuế cá nhân trong nước giảm: 12,5% thuế doanh nghiệp (nước có mức thuế thấp nhất châu Âu); 0% thuế thừa kế và doanh thu bán cổ phiếu; không phải chịu thuế nếu có mặt ở Síp dưới 1 năm…

Cộng hòa Síp và Malta là những quốc đảo nhỏ tại Đại Trung Hải và đều là thành viên của Liên minh châu Âu (EU) vốn được biết đến rộng rãi với các chương trình đầu tư nhận quốc tịch.

Chương trình định cư Cộng hoà Síp thông qua đầu tư được ban hành vào tháng 4/2013 cho phép các nhà đầu tư trên thế giới có quyền thường trú nhân hoặc quốc tịch khi mua bất động sản Síp (Golden Visa). Chương trình đầu tư để trở thành công dân của Cộng hoà Síp căn cứ theo Quyết định của Hội đồng Bộ trưởng ngày 13/9/2016 ban hành, dựa theo điều 111A (2) của luật đăng ký nhận quốc tịch năm 2002.

Bà Phương Hằng bị tiktoker tố vi phạm luật Síp, có thể trục xuất khỏi EU? - Hình 6

Để tham gia vào chương trình đầu tư nhập quốc tịch Síp, nhà đầu tư sẽ phải bỏ ra tối thiểu từ 2 – 2,5 triệu euro (52 – 66 tỷ đồng) vào một bất động sản tại quốc gia này. Nhà đầu tư cũng được yêu cầu khuyên góp một khoản không hoàn lại trị giá 100.000 euro cho Quỹ Nghiên cứu và Đổi mới và 100.000 euro cho Tập đoàn phát triển đất đai của Cộng hoà Síp.

Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu

Với chương trình đầu tư định cư cấp thẻ thường trú nhân (thẻ xanh), nhà đầu tư đầu tư vào một bất động sản có giá ít nhất 300.000 euro và chứng minh thêm một số điều kiện về tài chính…

Theo số liệu từ World Bank, GDP của Cộng hoà Síp năm 2020 đạt 23,8 tỷ USD, dân số hơn 1,2 triệu người. Thu nhập quốc dân (GNI) trên đầu người năm 2020 đạt 26.110 USD.

Danh sách 11 n;ạn nhân trong vụ c;háy quán cà phê ở Hà Nội

0

Sáng 19/12 tại nhà tang lễ Bệnh viện 198, ông Nguyễn Xuân Ứng, Trưởng ban tổ chức Quận ủy Bắc Từ Liêm cho biết, đến thời điểm hiện tại, lực lượng chức năng đã xác định được danh tính 3 nạn nhân vụ cháy quán cafe đường Phạm Văn Đồng và bàn giao cho gia đình đưa về quê lo hậu sự.

Danh tính các nạn nhân là: anh PQT (SN 2000, ở xã Lê Thanh, huyện Mỹ Đức, Hà Nội). Anh  PTC ( SN 1985, phường Nam Sơn, TP Bắc Ninh) và chị ĐTN ( SN 1981, trú tại Nam Định).

Đã xác định được danh tính một số nạn nhân trong vụ cháy quán cà phê- Ảnh 1.

Đại diện UBND tp Hà Nội và quận Bắc Từ Liêm chia sẻ mất mát với gia đình nạn nhân (ảnh PV).

Cũng theo lãnh đạo quận Bắc Từ Liêm, đơn vị đang phối hợp với cơ quan công an tiến hành xác định nhân thân 8 người còn lại. Các thi thể được đưa về nhà tang lễ quận Cầu Giấy (phố Trần Vỹ)  và nhà tang lễ Bệnh viện 19/8 để phục vụ công tác xác định nhân thân và điều tra.

 

Tại nhà tang lễ 19/8, quận Bắc Từ Liêm cũng lập ban thường trực để tiếp nhận và hỗ trợ việc xác minh nhân thân người gặp nạn