Home Blog Page 73

Chùa Phổ Quang (Phú Thọ) sau vụ cháy: 27 pho tượng Phật bị thiêu rụi, bảo vật Quốc Gia cũng bị vỡ 1 phần. Vụ cháy lớn vào sáng 23/10 đã thiêu rụi gần như hoàn toàn gian chính của chùa Phổ Quang, một ngôi chùa có niên đại khoảng 800 năm. Thiệt hại ước tính 25 tỷ đồng.

0

Qua xác minh, UBND xã Xuân Lũng xác định vụ cháy chùa Phổ Quang khiến 27 tượng Phật bị thiêu rụi, thiệt hại ước tính 25 tỷ đồng.

Có thể là hình ảnh về ngọn lửa và đền thờ

Liên quan đến vụ cháy chùa Phổ Quang (tỉnh Phú Thọ), theo báo cáo của UBND xã Xuân Lũng (huyện Lâm Thao), vào khoảng 9h45 ngày 23/10, chính quyền địa phương nhận tin báo cháy xảy ra tại ngôi chùa này.

Có thể là hình ảnh về xưởng đúc

Ngay sau đó, UBND xã Xuân Lũng thông báo và huy động lực lượng đến ứng cứu, đồng thời báo cáo UBND huyện Lâm Thao và các cơ quan chức năng của huyện.

Song khi lực lượng cán bộ xã có mặt tại hiện trường ngọn lửa bốc cháy dữ dội. Trong khi chờ cứu hỏa tới, lực lượng chức năng địa phương đã sử dụng các phương tiện tại chỗ để xử lý đám cháy.

Có thể là hình ảnh về 5 người

Khoảng 10h30, lực lượng cứu hỏa có mặt tại hiện trường và thực hiện các biện pháp nghiệp vụ, đến 11h30 cùng ngày ngọn lửa được dập tắt hoàn toàn.

Cháy chùa Phổ Quang khiến 27 pho tượng bị thiêu rụi, thiệt hại 25 tỷ đồng - 1Hiện trường vụ cháy chùa Phổ Quang (Ảnh: Cục Di sản văn hóa).

Thống kê thiệt hại cho thấy, vụ cháy đã thiêu rụi tòa Tam Bảo; bệ đá hoa sen bị vỡ cánh hoa. Đồng thời, 27 pho tượng Phật bị thiêu rụi hoàn toàn cùng toàn bộ cơ sở vật chất trong chùa. Tổng thiệt hại ước tính khoảng 25 tỷ đồng.

Các cơ quan chức năng đang điều tra, xác minh và làm rõ nguyên nhân vụ cháy.

Cũng trong chiều nay, Cục Di sản văn hóa (Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch) đã có văn bản gửi Sở Văn hóa Thể thao và Du lịch tỉnh Phú Thọ đề nghị chỉ đạo các cơ quan chức năng phối hợp chính quyền địa phương khẩn trương kiểm tra thực tế tại di tích chùa Phổ Quang, có ngay biện pháp bảo vệ bảo vật quốc gia bàn thờ Phật bằng đá, đánh giá mức độ thiệt hại và đề xuất phương án xử lý.

Báo cáo phải hoàn tất, gửi về UBND tỉnh Phú Thọ và Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch trước 10h ngày 24/10.

Chùa Phổ Quang, tọa lạc tại xóm Chùa, xã Xuân Lũng. Chùa được xây dựng vào khoảng đầu thời Trần, đã trải qua nhiều lần tu sửa. Chùa được tu sửa lớn nhất vào năm 1626 và lần gần đây nhất vào tháng 4 năm 2021.

Có thể là hình ảnh về đền thờ

Ngôi chùa có niên đại trên 800 năm và còn lưu giữ được nhiều di vật, cổ vật có giá trị. Quần thể chùa Phổ Quang gồm các công trình kiến trúc cơ bản: Tam quan – gác chuông, nhà văn chỉ, nhà bia, nhà Tổ.

Tam quan – gác chuông tại chùa vẫn bảo lưu được kiến trúc cổ trên địa bàn tỉnh Phú Thọ, với hệ mái chồng diêm 2 tầng 8 mái, đao cong thanh thoát, bờ nóc đắp hình Long cuốn thủy.

Năm 1980, chùa Phổ Quang được công nhận là di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia.

Lương hưu 10 triệu/tháng mà không đủ tiêu, bất đắc dĩ tôi phải xin tiền con trai: Một câu con trách “đúng là nợ đời” khiến tôi phải nuốt nước mắt..

0

Trong một lần đi ăn nhậu ở cơ quan trở về, chồng tôi bị tai nạn rất nặng. Toàn bộ số tiền tiết kiệm dốc hết chữa trị cho anh ấy mới thoát khỏi tử thần. Nhưng sau ngày xuất viện chồng tôi nằm liệt một chỗ, kinh tế gia đình cũng sa sút từ đó.

Từ một người tràn đầy sức trẻ, là trụ cột chính trong gia đình, bây giờ nằm một chỗ, ăn bám vợ, chồng chịu sự đả kích ghê gớm. Nhiều lần anh muốn quyên sinh để bớt gánh nặng cho vợ con. Tôi biết được đã ra sức khuyên can chồng.

Tôi bảo số phận thế, chưa chắc chồng chết tôi đã sướng hơn hay chồng tự tử không thành lại tốn thêm khoản tiền chữa trị, vợ còn khổ hơn. Đã là vợ chồng có sướng cùng hưởng, có khổ cùng chịu, mong anh nghĩ thông suốt để vợ yên tâm làm việc.

Có lẽ hiểu được nỗi khổ của vợ, chồng chấp nhận thân hình và cuộc đời mới. Suốt những năm qua, tiền tôi làm ra được đồng nào lo cho con trai ăn học, chi tiêu sinh hoạt và thuốc thang chữa trị cho chồng.

Tuy chồng nằm một chỗ không thể làm gì được nhưng anh có thể dạy con học hành. Nhờ có bố chỉ bảo nên con tôi học rất tốt, luôn đạt thành tích cao trên trường. Đỗ đại học với điểm số rất cao và trúng trường con thích. Hiện tại con đã có công việc lương cao.

Năm vừa rồi vợ chồng con tôi đã mua được nhà riêng trị giá 4 tỷ. Nhìn thấy thành quả con gặt hái được chúng tôi mãn nguyện vô cùng.

Ảnh minh họa

Tôi về hưu nửa năm nay, từ ngày nghỉ hưu đến giờ thu nhập bị giảm đột ngột khiến cuộc sống của vợ chồng tôi gặp rất nhiều khó khăn. Mấy năm nay sức khỏe của chồng tôi yếu, nằm lâu một chỗ mắc thêm nhiều bệnh. Tháng nào tôi cũng phải thuê xe đưa chồng vào bệnh viện chữa trị. Có những tháng thời gian anh nằm viện còn nhiều hơn ở nhà.

Nhiều người cho rằng với mức lương hưu 10 triệu mỗi tháng, chúng tôi chi tiêu ăn uống thoải mái. Nhưng thực tế lại không như mọi người nghĩ. Toàn bộ tiền hưu trí của tôi dành để chữa bệnh và thuê xe đưa chồng đi viện.

Còn tiền chi tiêu sinh hoạt và điện nước mỗi tháng tôi phải hỏi xin con trai. Khi chưa có vợ thì con vui vẻ chu cấp tiền cho bố mẹ mỗi tháng, từ ngày có gia đình, con trai nộp hết tiền lương cho vợ nên mỗi lần tôi nhắc đến chuyện tiền nong con rất khó chịu.

Hôm vừa rồi, chồng phải cấp cứu, trong nhà không có tiền, tôi hỏi xin con trai 5 triệu để nộp viện phí. Nào ngờ con bức xúc nói:

“Ông bà đúng là nợ đời, bao giờ tôi mới thoát khỏi cục nợ này đây?”.

Nghe lời con nói mà cổ họng tôi nghẹn lại, nước mắt không ngừng rơi. Những năm qua, tôi vất vả nuôi con khôn lớn, chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ. Tôi chưa bao giờ kêu ca phàn nàn nửa câu, thế mà giờ đây con lại báo đáp bằng lời nói mang tính sát thương đến vậy.

Dù mắng bố mẹ nhưng con vẫn gọi điện cho vợ chuyển tiền để chữa bệnh cho bố. Chồng tôi chưa nghe thấy con nói năng với mẹ những lời khó nghe vậy. Nếu anh mà biết được chắc uất đến chết. Tôi không biết phải nói sao để con trai vui vẻ chung tay góp tiền chữa bệnh cho bố đây?

Bác tôi là người đàn ông cả đời không vợ con, sống vô lo vô nghĩ, chỉ biết hưởng thụ niềm vui. Một ngày, bác gọi cho bố tôi vào nửa đêm, khóc lóc than thở về sự cô đơn, lạc lõng. Bác hứa sẽ di chúc để lại cho tôi tổng tài sản 30 tỷ, cả nhà khấp khởi mừng thầm, cho tới ngày bác qua đời thì vỡ lẽ quả đắng…

0

Chúng tôi nhận di chúc. Đúng như lời bác nói, sau khi bác mất, toàn bộ tài sản sẽ thuộc về tôi.

Di chúc lập sẵn của người bác ruột

Bác tôi là người đàn ông cả đời không vợ con, sống vô lo vô nghĩ, chỉ biết hưởng thụ niềm vui. Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bác muốn làm gì thì làm. Nhưng rồi sức khỏe bác yếu đi, thường xuyên phải vào viện. Lúc này, bác mới nhận ra sự nghiêm trọng của việc sống một mình.

10 năm đi giúp việc cho người giàu, tôi phát hiện ra điểm chung “đau lòng”  của đời người: Dù giàu hay nghèo thì già cả cũng giống nhau 1 điều

Tôi nhớ quãng thời gian đó, bác thường gọi điện cho bố tôi vào nửa đêm, khóc lóc than thở về sự cô đơn, lạc lõng. Mỗi khi bác tâm sự, bố tôi đều nhẹ nhàng an ủi, rồi tìm thời gian đưa cả gia đình đến thăm nom, mua cho bác vài thứ, an ủi động viên.

Có lẽ sự chân thành của bố đã lay động bác. Một ngày nọ, bác gọi cả nhà chúng tôi đến và tuyên bố: “Bác rồi cũng có ngày rời xa cõi đời này. Tài sản của bác thì vẫn còn. Mấy hôm nay bác ngẫm nghĩ, thấy người thân vẫn là quan trọng nhất. Các cháu chính là người nhà của bác. Bác có chút tiền tiết kiệm, cộng với căn nhà này, tổng cộng cũng được hơn 30 tỷ. Sau khi bác mất, tất cả sẽ để lại cho cháu trai”.

Lúc đó, tôi sững sờ, bố mẹ cũng ngạc nhiên không tin vào tai mình. Một lúc sau, bố tôi mới lên tiếng: “Anh nói gì vậy?”. Bác xua tay, ho khan vài tiếng rồi quả quyết: “Di chúc bác đã lập xong, để trong tủ, mọi người cứ cầm lấy. Đến lúc đó, cứ theo di chúc mà nhận”.

Chúng tôi nhận di chúc. Đúng như lời bác nói, sau khi bác mất, toàn bộ tài sản sẽ thuộc về tôi. Nhìn tờ di chúc, bố tôi xúc động rơi nước mắt: “Không ngờ anh ấy lại nghĩ cho chúng ta như vậy. Trước đây tôi còn nói xấu anh ấy, thật không nên”. Mẹ tôi cũng thở dài: “Đúng vậy, từ giờ chúng ta đối xử tốt với anh ấy hơn”.

Kể từ đó, bố mẹ tôi đối xử với bác rất tốt, thường xuyên mua quà cáp, dịp lễ Tết nhất định đón bác về ăn uống. Tôi cũng đối xử tốt với bác, dù sao bác cũng đã có ý tốt với gia đình tôi như vậy.

Không biết ai là người tiết lộ, họ hàng, bạn bè đều biết chuyện bác sẽ để lại toàn bộ tài sản cho tôi. Gần như ngay sau đó, rất nhiều người gọi điện cho gia đình tôi, khen chúng tôi may mắn. Thậm chí, khi gặp người quen trên đường, họ cũng hỏi han về chuyện này, như thể đó là một điều gì đó vô cùng to tát.

Bác tôi thì không nói gì, nhưng bố tôi lại cảm thấy rất ngại ngùng. Trước đây, bố đối xử tốt với bác là xuất phát từ tình cảm anh em chân thành. Nhưng giờ đây, khi bác đã tuyên bố để lại cho tôi khối tài sản lớn, mọi sự quan tâm của gia đình dành cho bác dường như trở nên vụ lợi, toan tính. Cứ như thể chúng tôi đang cầu cạnh điều gì đó từ bác.

 

Bố tôi không chịu được những lời ra tiếng vào nên dần không quan tâm tới bác nhiều nữa. Tuy nhiên, ông vẫn gọi điện hỏi han, thỉnh thoảng mua quà cáp biếu bác.

Nhờ sự chăm sóc của gia đình, sức khỏe bác tôi dần hồi phục, tinh thần cũng tốt hơn trước rất nhiều. Bác lại tiếp tục những thú vui của mình. Trong khi bố tôi ngày đêm vất vả làm việc để kiếm tiền cho tôi lấy vợ, thì bác tôi lại dành phần lớn thời gian để đi du lịch, mua sắm, hưởng thụ cuộc sống.

Việc bác tiêu xài hoang phí khiến mẹ tôi không hài lòng. Bà cho rằng bác đã hứa để lại tài sản cho tôi, vậy mà lại phung phí tiền bạc như vậy là quá đáng. Bố tôi nghe vậy liền mắng mẹ: “Đó là tiền của người ta, họ muốn tiêu gì là quyền của họ, em nói linh tinh cái gì?”. Bố mẹ tôi cãi nhau một trận lớn rồi thôi. Lúc đó, tôi không nghĩ nhiều, cũng không màng đến tài sản của bác. Tôi chỉ thấy mừng vì bác đã tìm lại được niềm vui sống như trước kia.

Bác ruột lập sẵn di chúc cho cháu trai thừa kế 30 tỷ, cả nhà khấp khởi mừng thầm, cho tới ngày bác qua đời thì vỡ lẽ quả đắng- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Cái kết bất ngờ
Vài năm sau, gia đình tôi mua được nhà, mua được xe, tôi cũng kết hôn. Bác tôi vẫn vui vẻ hưởng thụ cuộc sống. Dù thi thoảng sức khỏe có vấn đề, nhưng nhìn chung, bác vẫn rất hạnh phúc. Chuyện bác tiêu xài hoang phí, mẹ tôi cũng không còn bận tâm nữa. Bởi lẽ, ngần ấy năm trôi qua, ai biết được bác có còn giữ lời hứa để lại tài sản cho tôi hay không.

Kể từ ngày bác lập di chúc đến nay đã 6 năm. Con trai tôi đã đến tuổi đi mẫu giáo, bác tôi vẫn sống an nhàn, thảnh thơi. Thế nhưng, thời gian gần đây, bác bỗng nhiên thay đổi thói quen sinh hoạt. Bác không còn ăn uống thả ga như trước, cũng không còn la cà du lịch, mua sắm nữa mà chỉ ru rú ở nhà.

Sự thay đổi kỳ lạ này khiến cả nhà tôi đều ngạc nhiên. Sau đó, bố tôi đã đến hỏi han xem bác có gặp khó khăn gì không? Bác tôi cười xòa đáp: “Ấy, chẳng phải đã có di chúc rồi sao? Sau này mọi thứ đều là của cháu trai, bác không thể tiêu hoang được nữa, phải tiết kiệm cho cháu chứ”. Nghe bác nói vậy, bố tôi vô cùng cảm động. Về đến nhà, ông liền mang ngay chiếc chăn mới mua sang cho bác, nói là không thể để bác sống thiếu thốn được.

Gia đình tôi lại quan tâm, chăm sóc bác như trước, thậm chí còn chu đáo hơn. Bởi lẽ, bản thân bác đã không tiếc tiền của, cố gắng tiết kiệm cho tôi như vậy, nếu chúng tôi còn không đối xử tốt với bác thì thật có lỗi. Không chỉ bố mẹ, ngay cả tôi cũng thường xuyên đến thăm nom, mỗi lần đến đều dúi cho bác ít tiền, bảo bác đừng tiết kiệm, cứ thoải mái chi tiêu.

Thế nhưng, tuổi cao sức yếu, lại cộng thêm lối sống buông thả trước kia, sức khỏe bác tôi ngày càng giảm sút. Đến cuối cùng, bác yếu đến mức không thể tự xuống giường được. Không còn cách nào khác, bố tôi đành đón bác về nhà chăm sóc.

Suốt thời gian ở nhà tôi, bác không phải chịu bất kỳ ấm ức nào. Sau đó, khi bệnh tình trở nặng, chúng tôi đưa bác vào viện điều trị. Đáng tiếc là bệnh tình của bác đã quá nặng, mọi sự cứu chữa đều trở nên vô vọng. Chưa đầy hai tuần sau, bác tôi qua đời.

Lo liệu tang lễ cho bác xong xuôi, chúng tôi đến nhà bác, tìm thấy một chiếc thẻ ngân hàng. Kết quả kiểm tra số dư khiến cả nhà chết lặng: chỉ vỏn vẹn 280 ngàn. Chúng tôi bàng hoàng, nghĩ rằng mình đã tìm nhầm thẻ. Thế nhưng, sau khi lục tung toàn bộ căn nhà, chúng tôi chỉ tìm thấy thêm vài đồng lẻ, ngoài ra không còn gì đáng giá.

Chúng tôi định bán căn nhà của bác để lấy tiền, nhưng sau khi tìm hiểu mới biết, căn nhà đã được thế chấp để vay tiền từ lâu. Di chúc mà bác đưa năm xưa giờ đây chẳng khác nào tờ giấy lộn. Bố tôi đau đớn ngồi bệt xuống đất: “Anh ơi, dù sao cũng là anh em một nhà, sao anh lại nỡ lừa chúng tôi như vậy?”.

Ban đầu, tôi cứ ngỡ bác lập di chúc để lại toàn bộ tài sản cho tôi là có ý tốt. Nào ngờ đâu, đó chỉ là chiêu trò “tay không bắt giặc” của bác, dùng vài lời nói suông để đổi lấy sự quan tâm, chăm sóc của gia đình tôi suốt bao năm qua. Tiền bạc mất đi, chúng tôi có thể không tiếc, nhưng điều khiến chúng tôi đau lòng nhất chính là bị chính người thân của mình lừa dối. Đến lúc sắp lìa đời, bác vẫn gài bẫy chúng tôi một vố đau điếng.

Ph/án q/uyết chính thức của Tòa án Tây Ban Nha về vụ việc của Hồ Hoài Anh và Hồng Đăng có nội dung thế nào mà người hâm mộ cả nước lại d/ậy s/óng thêm lần nữa…👇👇

0

Sau 2 năm, vụ lùm xùm của Hồ Hoài Anh và Hồng Đăng tại Tây Ban Nha đã có diễn biến mới.

Hồi tháng 7/2022, vụ việc một diễn viên và nhạc sĩ nổi tiếng của Việt Nam bị cô gái 17 tuổ.i người Anh tố cưỡn.g hiế.p trên đảo Mallorca (Tây Ban Nha) gây chấn động Vbiz. Thời điểm đó, danh tính 2 người Việt Nam này không được công khai nhưng dựa vào những chi tiết như nghề nghiệp, tuổ.i tác… thì Hồ Hoài Anh và Hồng Đăng bị gọi tên. Bởi lẽ vào vài ngày trước khi xảy ra sự việc, Hồ Hoài Anh và Hồng Đăng liên tục cập nhật những hình ảnh đồng hành cùng nhau trong chuyến đi tại Tây Ban Nha.

Trong 2 năm qua, cuộc sống và sự nghiệp của Hồ Hoài Anh và Hồng Đăng cũng bị ảnh hưởng nhiều. Đến ngày 22/10, bà Trần Trà My – một người đang sinh sống tại Tây Ban Nha với kinh nghiệm từng làm luật tại Tây Ban Nha và làm công việc phiên dịch cho Toà án của Tây Ban Nha đã đăng bài viết cập nhật diễn biến sự việc. Trà My được Hồ Hoài Anh và Hồng Đăng nhờ hỗ trợ giải quyết sự việc này. Theo đó, bà Trần Trà My cho hay Toà án Palma de Mallorca đã ra quyết định lưu hồ sơ và đình chỉ vụ án có điều kiện vì không tìm được bằng chứng chứng minh hành vi phạm tội.

Nóng: Phán quyết của Tòa án về vụ việc của nhạc sĩ Hồ Hoài Anh và diễn viên Hồng Đăng tại Tây Ban Nha - Hình 1

Toà án Tây Ban Nha ra quyết định lưu hồ sơ và đình chỉ vụ án có điều kiện liên quan đến sự việc của Hồ Hoài Anh và Hồng Đăng

Nói về quá trình gặp gỡ, trao đổi và tìm hiểu sự việc trong 2 năm qua, bà Trà My chia sẻ: “Có những buổi phân tích, nói chuyện với Luật sư Tây Ban Nha, những thời điểm chúng ta cũng hoang mang và dự tính những diễn biến có thể xảy ra, nhưng rồi mọi chuyện cũng đã qua khi cơ quan điều tra không đưa ra được bất kỳ bằng chứng nào buộ.c tộ.i hai anh. Ngay khi các anh trở về Việt Nam vào đầu tháng 8 năm 2022, ba anh em đã rất vui mừng, nhưng vẫn thận trọng chưa thông báo trên truyền thông khi vụ việc vẫn còn chưa ngã ngũ”.

Vào tháng 7 năm 2024, Toà án Tây Ban Nha đã ban hành phán quyết về việc không tiếp tục điều tra, xét xử và quyết định lưu hồ sơ vụ án do không tìm được bằng chứng chứng minh hành vi phạm tội.

Bà Trần Trà My cũng đưa ra những quan điểm, ý kiến liên quan đến việc Hồ Hoài Anh, Hồng Đăng bị dư luận tấ.n côn.g trong thời gian qua: “Sự giận dữ và phẫn nộ của những người chưa hiểu rõ bản chất của vụ việc đã đưa câu chuyện đi rất xa. Chúng ta không thể trách họ, và cũng không thể đồng thời bào chữa cho hai anh ở thời điểm đó, mà đã lựa chọn cách im lặng để cho cơ quan tư pháp Tây Ban Nha thực hiện công việc của họ, và để cho những văn bản pháp lý chính thống nói lên kết quả cuối cùng”.

Nóng: Phán quyết của Tòa án về vụ việc của nhạc sĩ Hồ Hoài Anh và diễn viên Hồng Đăng tại Tây Ban Nha - Hình 2

Hồ Hoài Anh và Hồng Đăng cùng nhau đi du lịch tại Tây Ban Nha vào tháng 6-7/2022

Hồi tháng 7/2022, khi xảy ra sự việc lùm xùm này, Hồng Đăng và Hồ Hoài Anh chọn cách im lặng. Đến tháng 8/2022,Tòa án Palma trả lại hộ chiếu để cả hai về nước. Ngay thời điểm xảy ra sự việc, những bộ phim có Hồng Đăng tham gia phát sóng trên VTV bị cắt sóng, chiếu phim khác. Sau đó, Hồng Đăng thôi việc tại Nhà hát Kịch Hà Nội.

Về phía Hồ Hoài Anh, nam nhạc sĩ chủ động xin nghỉ việc tại Học Viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Trong 2 năm qua, Hồ Hoài Anh và Hồng Đăng trở nên kín tiếng hơn, hình ảnh ít nhiều đã bị ảnh hưởng trong mắt công chúng.

Con dâu chăm mẹ chồng gần chục năm trời, con trai không thèm đoái hoài. Ngày bà qua đời, toàn bộ tài sản, đất đai lại di chúc hết cho con trai còn con dâu không được gì. 2 năm sau tìm được mảnh giấy trong túi áo cũ của bà, con dâu đứng không vững rồi phải lên thắp hương xin lỗi bà…

0

Tôi xuất thân từ một gia đình nghèo khó ở ngôi làng miền núi nhỏ. Trước khi tốt nghiệp cấp 2, do gia cảnh nghèo khó nên tôi phải bỏ học, bắt đầu đi làm cùng hàng xóm.

Ở thành phố, tôi gặp người chồng sau này của mình, một người đàn ông chu đáo và có trách nhiệm. Tìm hiểu nhau được một thời gian thì tôi chính thức gặp gia đình anh, trong đó có mẹ anh.

Lần đầu tiên gặp mẹ chồng, tôi đã cảm thấy rất lo lắng. Tôi nghĩ rằng suy  cho cùng thì tôi chỉ là một cô gái quê mùa, còn gia đình chồng là người thành phố nên bất giác nảy sinh tâm lý tự ti. Tuy nhiên, mọi mặc cảm của tôi đã biến mất sau khi được gặp mẹ chồng, vì bà chào đón tôi rất nồng nhiệt.

Tôi và chồng lấy nhau đã 20 năm, có một cậu con trai vẫn đang học đại học. Điều bất hạnh lớn nhất trong cuộc sống hôn nhân của chúng tôi có lẽ là vì mẹ chồng bị đột quỵ cách đây vài năm. Rất may là bà đã được điều trị kịp thời, sức khoẻ không quá nghiêm trọng nhưng từ nay, mẹ sẽ phải sống trên xe lăn.

Đến năm 2015, bố chồng tôi qua đời vì bệnh ung thư dạ dày. Lúc này, mẹ chồng tôi rất đau buồn. Bà tâm sự rằng bà không biết phải làm gì với quãng đời còn lại khi người thân đã ra đi vĩnh viễn.

Sau khi bố chồng ra đi, mẹ dường như không thể chịu nổi cú sốc này nên bệnh tình trở nên nghiêm trọng. Tôi bàn với chồng rằng nên đưa mẹ vào viện dưỡng lão hay đón bà về nhà mình chăm sóc. Cuối cùng, vợ chồng tôi chọn vế sau.

Chăm mẹ chồng 8 năm, ngày bà qua đời, tôi không có tên trong di chúc: Tìm thấy di thư bị giấu của mẹ, tôi oà khóc nức nở - Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ

Tôi là một đứa trẻ ở vùng nông thôn, đã từng chứng kiến qua nhiều cảnh đời khốn khổ. Tôi hiểu được nỗi đau của người già ở tuổi sớm chiều khi một mình phải ở nhà, không có con cái hay bạn bè kề bên bầu bạn. Trường hợp của mẹ chồng tôi càng đặc biệt hơn, vì bà phải di chuyển bằng xe lăn nên gặp khó khăn trong đi lại, nên càng hiếm có người bầu bạn ở thành phố.

Vì lý do này, tôi chọn nghỉ việc và ở nhà chăm sóc mẹ chồng. Chồng tôi hàng tháng kiếm được không ít tiền, trong khi mẹ chồng còn có lương hưu nên cuộc sống của gia đình tôi khá suôn sẻ.

Trước khi tôi bắt đầu chăm sóc mẹ chồng, bà ấy đã nói với tôi: “Con gái, con không cần hy sinh sự nghiệp để ở nhà chăm sóc mẹ nhiều như vậy đâu. Dù mẹ chỉ có thể sử dụng xe lăn nhưng mẹ vẫn có thể cử động tay. Con không cần thiết phải ở bên cạnh mẹ mỗi ngày”.

Tôi rất cảm động khi nghe điều này. Người ta thường nói mối quan hệ giữa mẹ chồng và con dâu là rào cản của cuộc sống hôn nhân. Nhưng từ khi bước chân về nhà này, mẹ chồng đối xử với tôi rất tốt, chứ đừng nói gì đến chuyện hai mẹ con cãi vã.

Những ngày sau đó, khi tôi đang nấu ăn, mẹ sẽ ở bên cạnh phụ tôi nhặt rau. Khi tôi đi mua sắm, tôi sẽ đẩy mẹ đi ra ngoài dạo phố cùng tôi. Đôi khi tôi kể  cho mẹ chồng nghe những câu chuyện về miền núi nhỏ nơi tôi từng sinh sống, còn mẹ thì chia sẻ lại những câu chuyện thời trẻ của mẹ.

Có một lần mẹ chồng ốm phải nhập viện, nhiều ngày liền bà nằm trên giường bệnh nhưng không ăn được. Ngày đêm tôi ở bên cạnh dỗ dành bà, còn nói: “Khi mẹ ốm, cơ thể cần dinh dưỡng. Nếu mẹ không ăn thì làm sao sức khỏe tốt lên được?  Mẹ xem, mẹ muốn ăn uống gì, cơ thể thấy như thế nào thì nói với con. Mẹ đừng ngại phiền phức. Chỉ khi sức khoẻ của mẹ tốt hơn thì bọn con mới yên lòng”.

Trong thời gian mẹ ở bệnh viện, tôi cùng bà nói chuyện, chạy mua đồ vặt cho mẹ, động viên mẹ nghỉ ngơi và ăn uống đầy đủ. Mẹ chồng tôi rất cảm động. Sau khi khỏi bệnh và xuất viện, bà nói với tôi: “Con ơi, con thật tuyệt vời. Có được một người con dâu như con là phúc của gia đình mình”.

Chăm mẹ chồng 8 năm, ngày bà qua đời, tôi không có tên trong di chúc: Tìm thấy di thư bị giấu của mẹ, tôi oà khóc nức nở - Ảnh 2.

Ảnh minh hoạ

Dẫu chúng tôi có chăm sóc mẹ chu đáo thì sau nhiều năm, sức khỏe của bà vẫn ngày một yếu đi. Tôi và chồng đều biết rằng mẹ sẽ không còn sống được bao lâu nữa.

Nhiều năm sau, mẹ chồng không thể chịu nổi sự hành hạ của bệnh tật nên bà đã ra đi thanh thản. Tôi cảm thấy như mình đã mất đi trụ cột của cuộc đời. Dù khi còn sống, mẹ không thể giúp đỡ hai vợ chồng tôi nhưng tôi vẫn luôn yêu quý bà.

Cũng vì tình cảm kính trọng dành cho mẹ chồng nên sau khi bà ra đi, chứng kiến di chúc của mẹ không có tên mình thì tôi cũng không oán hận. Tôi hiểu rằng, mẹ vốn không có nhiều tiền tích luỹ, nên số tài sản nhỏ này sẽ chia cho các con ruột cũng là điều dễ hiểu. Từ đáy lòng mình tôi vẫn tin rằng, mẹ không phải là người muốn tôi chịu thiệt thòi.

Sau này, khi đang sắp xếp đồ đạc trong nhà, tôi bất ngờ khi tìm thấy một bức di thư của mẹ gửi cho mình. Nội dung như sau: “Con dâu, mẹ thấy mình thật may mắn khi có con là một thành viên của gia đình. Con chưa bao giờ đánh mất bình tĩnh với mẹ, càng không để mẹ ở một mình.

Mẹ thực sự hạnh phúc và hài lòng với những năm tháng cuối đời khi sống cùng vợ chồng con. Mẹ cảm động vì dù nhiều khi nhà ta còn khó khăn, hai con cũng không bỏ rơi mẹ. Từ lâu mẹ đã xem con như con gái ruột. Khi mẹ rời đi, con phải chăm sóc bản thân thật tốt nhé”.

Thông qua di chúc, tôi biết được mẹ đã tặng cho riêng mình cuốn sổ tiết kiệm trị giá 100.000 tệ (345 triệu) và chiếc vòng tay bằng ngọc bích. Mẹ nói rằng sở dĩ tên tôi không có trong di chúc, vì mẹ lo những người con ruột biết con dâu nhận được khoản thừa kế lớn sẽ tìm đến gây phiền phức  cho tôi. Đọc xong di thư của mẹ, tôi bật khóc và không biết phải nói gì để diễn tả cảm xúc của mình.

Chồng nói với tôi rằng cuốn sổ tiết kiệm và chiếc vòng là thứ mà tôi xứng đáng nhận được. “Em đã hy sinh rất nhiều cho gia đình này, và mọi người đều thấy điều đó!”, chồng an ủi. Tôi hiểu rằng, dù tuổi thơ của tôi có khó khăn đến đâu nhưng cuộc đời đã trả cho tôi một người bạn đời và mẹ chồng hoàn hảo. Trên đời này, nếu bạn sống tử tế thì nhất định sẽ được báo đáp, không chỉ bằng vật chất mà còn là tình yêu thương.

Bão Trami chính thức vào biển đông với tốc độ không ngờ: Cả nước đang c:ầu ng:uyện cho Đà Nẵng

0

Theo Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia, hồi 1 giờ ngày 24-10, cơn bão Trami, có vị trí tâm ở vào khoảng 17,2 độ Vĩ Bắc; 122,4 độ Kinh Đông, trên đất liền phía Đông đảo Luzon (Philippines). Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 9-10 (khoảng 75-102 km/giờ), giật cấp 12. Di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc, tốc độ 15-20 km/giờ.

Sau 24 giờ, bão Trami di chuyển theo hướng Tây đi vào biển Đông với tốc độ 15 km/giờ. Có vị trí vào khoảng 17 độ Vĩ Bắc; 118,9 độ Kinh Đông, trên vùng biển phía Đông khu vực Bắc Biển Đông. Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 9 , giật cấp 11. Khu vực bị ảnh hưởng của bão vào khoảng 14 -19,5 độ Vĩ Bắc; 116,5 độ Kinh Đông.

bao2410.jpg
Vị trí và đường đi của bão Trami. Ảnh: NCHMF

Từ 72 đến 120 giờ tiếp theo, bão di chuyển chủ yếu theo hướng Tây, mỗi giờ đi được 10-15km, sau có khả năng đổi hướng Tây Nam và di chuyển chậm lại.

Vùng biển phía Đông khu vực Bắc Biển Đông gió mạnh cấp 6-7, vùng gần tâm bão đi qua cấp 8-9 (62-88 km/giờ), giật cấp 11, sóng biển cao 3-5 m, vùng gần tâm bão 5-7 m; biển động rất mạnh.

Tàu thuyền hoạt động trong các vùng nguy hiểm nói trên đều có khả năng chịu tác động của dông, lốc, gió mạnh, sóng lớn.

Ngoài ra, ở vùng biển phía Đông của khu vực Bắc Biển Đông có mưa bão, khu vực giữa và Nam Biển Đông (bao gồm vùng biển Trường Sa), vùng biển từ Bình Thuận đến Cà Mau, Cà Mau đến Kiên Giang và vịnh Thái Lan có mưa rào và dông rải rác. Trong mưa dông có khả năng xảy ra lốc xoáy và gió giật mạnh cấp 7-8.

Dự báo thời tiết các khu vực trên cả nước:

Thủ đô Hà Nội ít mây, ngày nắng, đêm không mưa. Gió đông bắc cấp 2. Sáng sớm và đêm trời lạnh. Nhiệt độ thấp nhất 20-22 độ C. Nhiệt độ cao nhất 29-31 độ C.

Phía Tây Bắc bộ có mây, ngày nắng, đêm không mưa. Gió nhẹ. Sáng sớm và đêm trời rét. Nhiệt độ thấp nhất 18-21 độ C. Nhiệt độ cao nhất 29-32 độ C.

Phía Đông Bắc bộ ít mây, ngày nắng, đêm không mưa. Gió đông bắc cấp 2. Sáng sớm và đêm trời lạnh, vùng núi trời rét. Nhiệt độ thấp nhất 19-22 độ C. Nhiệt độ cao nhất 29-32 độ C.

Khu vực từ Thanh Hóa đến Thừa Thiên Huế có mây, có mưa rào và dông vài nơi. Gió bắc đến tây bắc cấp 2-3, vùng ven biển cấp 3-4. Nhiệt độ thấp nhất 20-23 độ C. Nhiệt độ cao nhất 28-31 độ C.

Các tỉnh, thành phố từ Đà Nẵng đến Bình Thuận có mây, có mưa rào và dông vài nơi. Gió đông bắc đến bắc cấp 2-3. Nhiệt độ thấp nhất 21-24 độ C. Nhiệt độ cao nhất 29-32 độ C.

Khu vực Tây Nguyên có mây, có mưa rào và dông vài nơi, ngày nắng. Gió nhẹ. Nhiệt độ thấp nhất 19-22 độ C. Nhiệt độ cao nhất 27-30 độ C.

Nam bộ có mây, có mưa rào và dông vài nơi, ngày nắng. Gió nhẹ. Nhiệt độ thấp nhất 23-26 độ C. Nhiệt độ cao nhất 30-33 độ C.

Bão Trà Mi ngày mai sẽ vào Biển Đông, tăng cấp “chóng mặt”, đạt cường độ cực đại giật cấp 15, các tỉnh Trung Bộ chú ý

0

Theo dự báo, ngày 24/10, bão Trà Mi sẽ đi vào Biển Đông và trở thành bão số 6. Bão sẽ hướng vào khu vực Trung Bộ, gây mưa lớn diện rộng

Theo thông tin từ Trung tâm sự báo Khí tượng Thủy văn Quốc gia, vào lúc 13 giờ ngày 23/10, cơn bão TRAMI (tiếng việt là Trà Mi), có vị trí tâm ở vào khoảng 16,2 độ Vĩ Bắc; 123,6 độ Kinh Đông, trên vùng biển phía Đông đảo Lu Dông (Philippines). Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 9 (75-88km/h), giật cấp 11. Di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc, tốc độ 15-20km/h.

Bão Trà Mi tăng cấp "chóng mặt", tiến thẳng vào biển Đông, có thể đạt cường độ cực đại giật cấp 15- Ảnh 1.

Bản đồ đường đi bão Trà Mi (bão số 6). Ảnh: NCHMF

 

Dự báo trong 24 giờ tới, bão Trà Mi tiếp tục di chuyển theo hướng Tây Bắc sau có khả năng đổi hướng Tây Tây Nam với tốc độ khoảng 15km/h, cường độ có khả năng mạnh thêm và đổ bộ vào đảo Lu Dông (Philippines). Đến 13h chiều mai (24/10), tâm bão ở trên vùng biển phía Đông khu vực Bắc Biển Đông, sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 9 (89 – 102km/h), giật cấp 11 (108-133km/h). Đây là cơn bão số 6 đi vào Biển Đông trong năm 2024.

Đến 13h ngày 25/10, bão Trà Mi đổi hướng di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc với tốc độ 10-15km/h. Vị trí tâm bão trên vùng biển phía Đông khu vực Bắc Biển Đông, cách quần đảo Hoàng Sa 640km về phía Đông, sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 10, giật cấp 12.

Đến 13h ngày 26/10, bão Trà Mi di chuyển theo hương Tây với tốc độ 15-20km/h. Vị trí tâm bão vào khoảng 17,5N-113,2E;  trên vùng biển phía Đông Bắc quần đảo Hoàng Sa, sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 12, giật cấp 15.

Từ 72 đến 120 giờ tiếp theo, bão di chuyển chủ yếu theo hướng Tây, mỗi giờ đi được khoảng 15km, sau có khả năng đổi hướng Nam Tây Nam và di chuyển chậm lại.

Vùng biển phía Đông khu vực Bắc Biển Đông gió mạnh cấp 6-7. Từ gần sáng ngày 24/10 tăng lên cấp 8 (62-74km/h), vùng gần tâm bão đi qua cấp 9-10 (75-102km/h), giật cấp 12, sóng biển cao 3,0-5,0m, vùng gần tâm bão 5,0-7,0m; biển động rất mạnh.

Tàu thuyền hoạt động trong các vùng nguy hiểm nói trên đều có khả năng chịu tác động của dông, lốc, gió mạnh, sóng lớn.

Vừa ký đơn ly hôn, chồng cũ n/é/m thẳng cái ba lô vào người tôi nói “Đồ của cô thì ôm về đi!”, về nhà mở ra tôi chết lặng thấy thứ bên trong

0

Ngày ra tòa ly hôn, tôi bế con nhìn sắc mặt chồng lạnh nhạt, hờ hững. Anh nhường quyền nuôi con cho tôi, còn anh chu cấp tiền nuôi dưỡng. Lúc chuẩn bị rời khỏi tòa, Quốc bất ngờ đi về phía tôi, vứt vào người tôi cái ba lô cũ trước mặt bố mẹ mình.

Tôi và Quốc yêu nhau 2 năm rồi kết hôn, nhưng chỉ ở với nhau 3 năm thì ly hôn. Lúc đó con trai của chúng tôi chưa tròn hai tuổi. Nguyên nhân chúng tôi chia tay không phải vì người thứ ba, mà là do bố mẹ của Quốc.

Tôi không ưu tú, tài giỏi như chồng. So với anh là giám đốc kiếm tiền nhiều, tôi chỉ làm nhân viên bình thường với vài đồng lương ít ỏi. Gia đình của Quốc cũng khá giả hơn gia đình tôi. Ban đầu, bố mẹ của Quốc không hề phản đối chúng tôi. Nhưng khi về sống chung, mọi thứ dần thay đổi.

Sau khi sinh, con trai tôi sức khỏe không tốt, chồng tôi khuyên tôi nghỉ việc một thời gian để chăm sóc con. Tôi không phản đối, bố mẹ chồng cũng đồng ý. Nhưng cũng từ đây, mâu thuẫn của tôi và bố mẹ chồng ngày một nhiều. Vì ở nhà trông con, bố mẹ chồng cho rằng tôi tiêu xài tiền của chồng phung phí, lén lút gửi tiền về nhà ngoại.

Quả thật gia đình bố mẹ tôi nghèo thật nhưng họ chưa bao giờ hỏi xin tôi chuyện tiền bạc. Thay vì yêu cầu chồng giúp đỡ bố mẹ vợ, tôi lại ái ngại vì sợ bố mẹ chồng biết thì sẽ coi thường mình và gia đình mình. Chưa kể, vì sợ tôi dụ dỗ lấy hết tiền của chồng, bố mẹ chồng đòi giữ tiền của vợ chồng tôi. Họ làm đủ cách để chồng tôi phải nghe theo.

Và thay vì tin tưởng và bảo vệ vợ, chồng tôi lại im lặng làm theo lời của bố mẹ. Tôi buồn quá nên quyết định ôm con nhỏ về nhà ngoại ở. Chồng tôi đưa tôi một ít tiền để chăm con, tôi còn chưa đụng đến thì mẹ chồng đã hỏi tôi có phải đem tiền phải cho nhà mẹ đẻ không. Nhẫn nhịn quá lâu khiến tôi không thể kiềm chế nữa, tôi cãi nhau với bố mẹ chồng.

Ngày ra tòa ly hôn, chồng cũ ném cái ba lô vào người tôi kèm theo lời nói dứt tình, về nhà mở ra tôi chết lặng thấy thứ bên trong - Ảnh 1

Ảnh minh họa: Internet

Bất mãn hơn, mẹ chồng còn ép chồng tôi cưới vợ mới, bà cho rằng tôi không tôn trọng bà. Sau đó vài ngày, Quốc viết đơn ly hôn, tôi cũng bằng lòng ký.

 

Ngày ra tòa ly hôn, tôi bế con nhìn sắc mặt chồng lạnh nhạt, hờ hững. Anh nhường quyền nuôi con cho tôi, còn anh chu cấp tiền nuôi dưỡng. Lúc chuẩn bị rời khỏi tòa, Quốc bất ngờ đi về phía tôi, vứt vào người tôi cái ba lô cũ trước mặt bố mẹ mình. Anh còn nói:

“Đồ của cô, cầm về đi”.

Về nhà, tôi cũng chẳng màng mở cái ba lô cũ đó ra. Quả thật đó là món quà chồng từng tặng tôi khi còn là vợ chồng. Giờ nhìn thấy nó, trong lòng tôi càng khó chịu. Đến hôm sau, tôi mới mở ra thì phát hiện bên trong có một cuốn sổ tiết kiệm và một tờ giấy có chữ viết của chồng cũ. Anh viết: “Tiền anh để dành bao lâu nay, em cứ cầm rồi nuôi con. Đừng để bố mẹ anh biết”.

Trong sổ tiết kiệm là số tiền 5 tỷ, tôi nhìn qua mà mắt nóng lên. Tôi biết chồng vẫn còn tình cảm nhưng anh không dám cãi lời bố mẹ. Tôi có nên tiêu số tiền này không, hay là trả lại chồng cũ?

Ng-ủ lại nhà bạn thân sau trận c-ãi vã với chồng, nửa đêm tôi điếng người khi nghe tiếng h-ổn h-ển dưới gầm giư-ờng

0

Ng-ủ lại nhà bạn thân sau trận c-ãi vã với chồng, nửa đêm tôi điếng người khi nghe tiếng h-ổn h-ển dưới gầm giư-ờng.

 

Tôi quá đau đớn và thất vọng, đi thẳng ra khỏi nơi đó. Cảm giác bị hai người mình quý mến phản bội thật rất khổ sở. Giờ tôi phải làm sao đây?Tôi và chồng lấy nhau hơn 2 năm. Năm đầu tiên, chúng tôi quyết định chưa có con vì muốn tận hưởng thời gian vợ chồng son. Đến năm thứ hai, tôi muốn có con thì chồng không chịu. Anh nói đợi một hai năm nữa, để anh có chút thành công trong công việc đã.Tôi cũng không làm khó chồng chuyện sinh con. Chỉ có một việc làm tôi phiền muộn, là chồng tôi ngày một bận rộn, không còn thời gian cho tôi. Chồng tôi mỗi ngày đều đi sớm về khuya, quan hệ với phụ nữ bên ngoài cũng lập lờ. Rất nhiều lần chúng tôi cãi nhau về chuyện này.

Nhưng lần nào vợ chồng cãi vã, chồng tôi cũng trách móc tôi không hiểu chuyện, lúc nào cũng nghĩ chồng tệ bạc ra ngoài làm chuyện có lỗi với vợ. Anh chưa từng hiểu cảm giác ghen tuông, lo sợ bất an của tôi. Đến một tối, chúng tôi cãi nhau to vì tôi thấy một tin nhắn lạ trong máy của anh. Trong tin nhắn, người phụ nữ kia hỏi anh tối nay có rảnh không. Cơn ghen của tôi lại cuồn cuộn. Chồng tôi nói nếu không tin tưởng anh thì ly hôn đi. Tôi trào nước mắt nhìn chồng bước ra khỏi nhà. Sau một hồi khóc lóc, tôi tìm đến nhà cô bạn thân tên Linh.
Ngủ lại nhà bạn thân sau trận cãi vã với chồng, nửa đêm tôi điếng tim khi nghe tiếng hổn hển dưới gầm giường - Ảnh 1

Ảnh minh họa: Internet

Linh là bạn đại học của tôi, cô ấy sống một mình 2 năm nay sau khi ly hôn chồng. Khi tôi gõ cửa nhà, Linh ra đón tôi với vẻ mặt hoảng hốt. Có lẽ cô ấy đang ngủ, vội vàng ra đón tôi mà áo còn mặc ngược. Sau đó tôi và Linh uống với nhau vài ly rượu, tôi kể hết mọi chuyện cho Linh nghe. Cô ấy khuyên tôi đừng nghĩ nhiều nữa, ngủ một giấc rồi sáng mai sẽ ổn hơn.Khi ngà ngà say, tôi đi thẳng vào phòng ngủ của Linh, dù cô ấy có chạy theo nói tôi sang ngủ phòng cho khách tôi cũng mặc kệ. Tôi nằm trên giường ngủ của Linh được một lúc thì mơ màng nghe tiếng rên rỉ phát ra từ dưới gầm giường. Tôi giật mình tỉnh cả rượu, nhảy xuống giường bật đèn lên. Tôi khom lưng nhìn xuống dưới gầm giường, chết sững thấy bộ dạng của chồng mình!.

Chồng tôi cởi trần, mặc chiếc quần lót nằm úp sát dưới đất. Vì nằm ở dưới đó quá lâu nên anh chị chuột rút, rên rỉ vì đau. Tôi mường tượng ra được chuyện gì đang xảy ra. Hóa ra sau khi cãi nhau với tôi, chồng tôi đến nhà Linh để âu yếm. Tôi cười đau xót, chồng và bạn thân ngoại tình mà tôi chẳng hề hay biết.
Ngủ lại nhà bạn thân sau trận cãi vã với chồng, nửa đêm tôi điếng tim khi nghe tiếng hổn hển dưới gầm giường - Ảnh 2Ảnh minh họa: Internet
Chồng tôi chui ra khỏi gầm giường, xin tôi tha thứ. Anh ấy nói không muốn ly hôn vợ, ảnh hưởng sự nghiệp đang trên đà. Anh ấy còn nói qua lại với Linh chỉ là phút chốc chơi bời, Linh cũng không có ý định lâu dài với anh ấy.

Tôi quá đau đớn và thất vọng, đi thẳng ra khỏi nơi đó. Cảm giác bị hai người mình quý mến phản bội thật rất khổ sở. Giờ tôi phải làm sao đây?

Áo cưới còn nguyên trên người, tôi tháo tất cả 100 cây vàng, 2 cuốn sổ đỏ trả lại cho mẹ chồng rồi bình thản kéo va ly rời khỏi căn biệt thự đó chỉ sau đúng 1 câu nói của bà

0

‘Cô tháo luôn vàng tại đây đi, quay vào trong kia quay ra biết đâu lại hụt mất vài cái kiềng với vài cái vòng tay thì sao’. Tôi choáng váng trước những gì mẹ chồng nói.

Yêu nhau hơn 3 năm tôi và anh quyết định làm đám cưới. Tôi biết so với gia đình chồng tương lai, gia đình tôi kém hơn nhiều về kinh tế bởi bố mẹ tôi chỉ là viên chức về hưu, còn bố mẹ anh vốn đã rất nổi tiếng trong giới làm ăn.

Tuy nhiên sau hơn 3 năm yêu nhau tôi đã chứng minh cho nhà chồng thấy rằng tôi không phải là cô gái kém cỏi, tôi đủ sức làm việc và có thu nhập không thua kém gì chồng. Và cũng vì nhìn thấy tôi, một cô gái mảnh mai nhỏ bé mà có thể làm trưởng phòng kinh doanh của một công ty có tiếng thì mẹ chồng cũng không còn chê trách tôi được gì nữa.

Còn nhớ ngày đầu tiên anh đưa tôi về nhà chơi, mẹ chồng đã nhìn tôi chẳng khác gì người ngoài hành tinh vậy. Tôi vốn người nhỏ bé lại không quen ăn mặc chải chuốt nên nhìn bề ngoài có vẻ quê quê. Vừa trông thấy tôi, mẹ anh đã nguýt dài rồi buông một câu khó nghe: “Thằng Hòa nhà này bị bỏ bùa hay sao thế không biết”. Rồi trước lúc tôi ra về, khi đó anh còn đang tìm chìa khóa xe để chở tôi bà đã không bỏ lỡ cơ hội buông một tràng:

Tình yêu, Hạnh phúc, Mẹ chồng giàu, Tâm sự

 

“Sau hôm nay thì buông tha con trai bác ra cháu nhé, bác nói thật nhìn cháu
còn không bằng ô sin nhà bác cơ” (Ảnh minh họa
)

“Sau hôm nay thì buông tha con trai bác ra cháu nhé, bác nói thật nhìn cháu còn không bằng ô sin nhà bác cơ. Trông nhà bác thế này thì chắc cháu hiểu bác phải tuyển con dâu thế nào rồi chứ. Lương cháu ít nhất phải 50 chục triệu thì hãy hi vọng nhé”.

Sau hôm đó tôi đã muốn chia tay rồi nhưng không ngờ anh cứ níu kéo nhưng tôi biết sẽ chẳng đến được với nhau nên tôi cũng không có ý định tiến thêm nữa. Tôi chỉ biết cố gắng trong công việc của mình, anh vẫn lặng lẽ ở bên quan tâm tới tôi còn tôi thú thực chỉ coi anh như một người bạn. Nhưng bản thân tôi cũng không ngờ anh đa tình đến vậy, 3 năm trời anh chẳng hề quen thêm một cô gái nào khác và nói rằng sẽ kiên quyết thuyết phục tôi bằng được.

Tấm lòng của anh đã khiến tôi rung động chấp nhận tới nhà anh lần thứ 2 sau 3 năm. Không ngờ lần này bố mẹ anh đã chấp nhận cho chúng tôi làm đám cưới, chính bố anh cũng đã phải khen ngợi tôi và ngỏ ý bảo tôi về làm cho ông, tuy nhiên tôi khéo léo từ chối và ông cũng không ép.

Khi quyết định làm đám cưới tôi đã nghĩ mẹ chồng đã hiểu mình hơn và chắc chắn không còn khoảng cách nào nữa. Bản thân tôi cũng ý thức chuyện sau này làm dâu sẽ cố gắng vun vén cho nhà chồng. Chắc chắn chuyện nghỉ việc chỗ mới về làm cho bố chồng muộn nhất cũng chỉ là hết năm nay mà thôi.

Hôm đám cưới diễn ra bố mẹ tôi không có nhiều chỉ trao cho con được 1 cái kiềng vàng 5 chỉ nhưng tôi cũng hạnh phúc lắm rồi vì đó là khoản tiết kiệm mà bố mẹ tôi cố gắng lắm mới có được. Lương công chắc đáng là bao, trong khi ông bà đã phải chèo chống nuôi 3 chị em tôi học đại học, anh tôi học y 6 năm liền. Hôm ấy nhà chồng trao cho chúng tôi khá nhiều hồi môn. Tôi đeo nặng trĩu cả cả cổ, đầy cổ tay và kín 10 ngón tay nữa, ai nhìn cũng phải xuýt xoa. Không chỉ dừng ở đó bố chồng còn trao cho chúng tôi 2 cuốn sổ đỏ, vì chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà mà.

Đám cưới kết thúc tôi, tôi còn chưa kịp thay váy thì mẹ chồng đã kéo ngay vào buồng và bảo: “Tháo hết vàng xuống bỏ vào hộp này rồi mẹ cất vào két cho”. Tôi không hề phản đối lại mà bảo mẹ để tôi thay váy xong rồi tôi tháo ra không ngờ bà kiên quyết bắt tháo luôn:

– Thôi cô tháo luôn vàng tại đây đi, chứ quay vào trong kia quay ra biết đâu lại hụt mất vài cái kiềng với vài cái vòng tay thì sao.

– Mẹ, con sao dám làm thế.

 

Tình yêu, Hạnh phúc, Mẹ chồng giàu, Tâm sự

Tôi biết đâu được với cô ấy, gớm nhiều thế này cô giấu vài cái mang về nhà cô
tôi cũng không kiểm soát được. (Ảnh minh họa
)

– Tôi biết đâu được với cô ấy, gớm nhiều thế này cô giấu vài cái mang về nhà cô tôi cũng không kiểm soát được. Mà tôi cũng nói luôn cho cô rõ nhé, cưới xong thì nghỉ luôn việc ở bên ngoài về đây làm không có cái kiểu con dâu nhà này mà tung tẩy ra ngoài để đú đởn được đâu.

– Mẹ à, công việc của con trước mắt con vẫn làm đã, đến khi con thu xếp ổn thỏa con sẽ về làm cho bố.

 

– Không được, tôi nói cô nghỉ ngay là phải nghỉ ngay. Cãi lại thì cuốn xéo khỏi cái nhà này.

Tôi choáng váng trước những gì mẹ chồng nói. Bà không tin tưởng tôi, thậm chí còn ép buộc tôi phải nghỉ việc. Về làm cho nhà chồng rồi tôi sẽ ra sao, có được coi trọng như dâu con hay là lại mang danh ô sin đúng nghĩa. Nhìn khuôn mặt mẹ chồng hằm hằm tay đưa lên gỡ vàng trên cổ con dâu mà tôi rùng mình ớn lạnh.

Tôi đợi bà gỡ hết 100 cây vàng trên người mình cùng 2 cuốn sổ đỏ trong tay ra mới bình thản nói: “Con về làm dâu nhưng công việc của con là do con quyết định không ai có thể ép con được. Con xin lỗi không thể làm theo ý của mẹ”.

Nói rồi tôi vào buồng thay váy và kéo va li bước ra khỏi căn biệt thự ấy trước sự ngỡ ngàng của mẹ chồng. Chồng lúc sau mới biết mọi chuyện gọi điện nhưng tôi đã nói rõ với anh, có lẽ chúng tôi có duyên mà không có phận. Tôi chúc cho anh sớm tìm được một người vợ vẹn toàn phù hợp với gia đình anh.