Home Blog Page 156

Đàn ông thích gì sau khi làm ‘chuyện đó’? Câu trả lời khiến hội chị em ‘đỏ mặt tía tai’

0

Sử dụng một vài mánh khóe để kích thích chàng sau khi làm chuyện ấy, đảm bảo các chàng sẽ sung sướng đến ‘phát điên’ lên đấy!

Ôm ấp cùng với cử chỉ thân mật

Một người đàn ông yêu thật lòng sau khi quan hệ với người tình chắc chắn không hề thích thú cảnh mỗi người một nơi. Họ thích cảm giác ôm ấp quấn quýt. Vậy nên những cô ái cứ luôn thắc mắc đàn ông thích gì sau khi quan hệ thì bớt suy nghĩ xa xôi nhé. Đơn giản họ chỉ cần cái ôm ấp, vuốt ve tình cảm nhất mà thôi.

Giữ nguyên tư thế, hôn nồng nhiệt để dâng trào cảm xúc

Dư âm khi ân ái không chỉ tồn tại ở phụ nữ mà còn cả ở đàn ông. Khi đạt được khoái cảm và xuất tinh, phái mạnh cũng muốn lưu giữ cảm giác lâng lâng này lâu hơn một chút. Đàn ông thích sau khi quan hệ xong vẫn được giữ nguyên tư thế đó và cùng người bạn tình nồng nhiệt qua một nụ hôn dài.


Ảnh minh họa: Internet

Cùng nhau tâm sự mọi thứ chuyện 

Tâm sự sau khi ân ái cũng là sở thích của các anh. Bởi giao tiếp, trò chuyện sau khi quan hệ sẽ khiến hai người đến gần nhau hơn. Chủ đề khi nói chuyện là vô biên. Từ việc lắng nghe cảm xúc của người trong cuộc trong lần ân ái vừa xong, rút kinh nghiệm cho những lần sau. Đến những câu chuyện sinh hoạt đời thường.

Cùng nhau tâm sự mọi chuyện khiến tâm hồn 2 người được kết nối bền chặt hơn. Đây đương nhiên là điều mà cánh đàn ông muốn làm sau khi quan hệ.

Cùng nhau đi tắm

Hầu hết nam giới đều có sở thích được ngâm mình dưới làn nước mát sau mỗi trận “mây mưa”. Tuy nhiên, các anh không thích đi tắm một mình trong tình huống này mà muốn cùng người bạn tình của mình thực hiện chung. Và điều này đã được vô số cánh đàn ông thú nhận rồi các nàng ạ.

Ảnh minh họa: Internet

Nghe nàng gạ gẫm “hiệp hai”

Điểm yếu của đàn ông khi quan hệ hiệp 1 chính là nhanh chóng “hết đạn”. Thời gian quan hệ không kéo dài được lâu. Bởi vậy đàn ông rất thích được chinh chiến tiếp “hiệp 2” sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi. Tuy nhiên họ lại lo lắng là người kia đã mệt mỏi, không thể đáp ứng nên không dám nói ra.

Muốn chiều chuộng người đàn ông của mình, sau khi quan hệ hãy tâm sự. Tiếp đến, chị em hãy chuyển sang gạ gẫm, sử dụng một vài mánh khóe để kích thích chàng chuẩn bị trong hiệp 2 nhé. Đảm bảo các chàng sẽ sung sướng đến phát điên lên đấy!

Nguồn : https://www.phunuvagiadinh.vn/phu-nu-yeu-221/an-ong-thich-gi-sau-khi-quan-he-cau-tra-loi-khien-hoi-chi-em-o-mat-tia-tai-532266

4 con giáp đang hớt hết vận may năm 2024, cuối năm nhà xe có đủ

0

Trong nửa cuối năm 2024 và bước sang năm 2025, 4 con giáp này đang “hớt” hết vận may, dần dần chứng tỏ sự giàu có và thành công vang dội trong sự nghiệp.

Tuổi Ngọ

Trong nửa cuối năm 2024, những người tuổi Ngọ sẽ tiếp tục gặt hái thành công trên con đường danh vọng và tài lộc. Với bản lĩnh và sự dũng cảm, họ sẽ chứng tỏ được sự xuất sắc trong sự nghiệp và được đền đáp xứng đáng cho những nỗ lực không ngừng nghỉ.

Tại nơi làm việc, tinh thần tiên phong và khả năng sáng tạo của tuổi Ngọ sẽ tỏa sáng rực rỡ, nhận được sự công nhận và tôn trọng từ cấp trên và đồng nghiệp. Sự đổi mới và táo bạo của bạn sẽ là yếu tố nổi bật, giúp nâng cao uy tín và thành tích cá nhân.

Với sự hỗ trợ từ Thần Tài, các quyết định đầu tư và kế hoạch tài chính thông minh sẽ mang lại những nguồn tài lộc dồi dào, góp phần làm phong phú thêm cuộc sống của tuổi Ngọ. Tuy nhiên, hãy luôn giữ sự tỉnh táo và tránh những quyết định vội vàng để bảo vệ cơ hội tài chính lâu dài.

Về mặt tình cảm, vận may cũng mỉm cười với tuổi Ngọ. Những người độc thân có khả năng gặp gỡ một người đặc biệt mà họ không ngờ tới, trong khi các mối quan hệ lâu dài sẽ trở nên vững chắc hơn, cùng nhau tiến bước trên con đường tài lộc và hạnh phúc.

Hãy sẵn sàng đón nhận những cơ hội vàng trong sự nghiệp và tài chính, vì tuổi Ngọ sẽ là trung tâm của sự thành công và giàu có trong thời gian tới.

Tuổi Tuất

Tuổi Tuất nổi bật với những phẩm chất trung thành và trung thực, chính là nền tảng vững chắc để họ phát huy hết tài năng trong những tháng cuối năm nay. Mỗi bước tiến trong sự nghiệp của tuổi Tuất không chỉ phản ánh sự chăm chỉ mà còn chứng minh cho bản lĩnh và các đức tính quý báu của họ.

Trong những thời điểm quyết định, tuổi Tuất sẽ không đơn độc. Họ sẽ được bao quanh bởi những người đáng tin cậy, sẵn sàng hỗ trợ và giúp đỡ họ vượt qua mọi thử thách. Với sự chăm chỉ và kiên trì, sự nghiệp của tuổi Tuất sẽ đạt được những thành tựu đáng kể và mở ra những cơ hội mới.

Không chỉ trong công việc, mà cả trong các mối quan hệ cá nhân, sự chân thành và ấm áp của tuổi Tuất sẽ chinh phục trái tim của những người xung quanh. Những người độc thân có khả năng bước vào một mối quan hệ tình cảm nồng ấm, trong khi những người đã kết hôn sẽ trải nghiệm cuộc sống gia đình hòa thuận và hạnh phúc hơn.

Trong nửa cuối năm 2024, hãy tiếp tục giữ vững chính mình và nỗ lực, vì vận may và thành công đang mỉm cười với tuổi Tuất.

Tuổi Dậu

Trong nửa cuối năm 2024, những người tuổi Dậu sắp sửa trải qua một giai đoạn đầy hứa hẹn và cơ hội sáng lạn. Với trí thông minh sắc sảo và sự hài hước đặc trưng, bạn sẽ là điểm sáng trong mọi tình huống, thu hút sự chú ý và sự tôn trọng từ cấp trên cũng như đồng nghiệp. Khả năng phân tích sắc bén và hiệu suất làm việc nổi bật sẽ nâng cao uy tín của bạn tại nơi làm việc.

Khả năng tinh tế và khéo léo trong lĩnh vực đầu tư và kinh doanh của bạn sẽ đạt được những bước tiến vượt bậc, mang lại sự thịnh vượng tài chính với tốc độ nhanh chóng. Sự giàu có của bạn sẽ tăng trưởng đều đặn và đáng ghen tị. Tuy nhiên, hãy luôn giữ tâm hồn khiêm tốn và tiếp tục học hỏi để đảm bảo sự phát triển bền vững và không ngừng nâng cao bản thân.

Về mặt tình cảm, tuổi Dậu sẽ trở thành trung tâm của sự quan tâm với vẻ ngoài lôi cuốn và trái tim ấm áp. Bạn sẽ không thiếu những cơ hội kết nối và xây dựng mối quan hệ lâu dài. Những ai đã tìm thấy bạn đời của mình sẽ cảm nhận được sự gắn kết sâu sắc hơn, và cùng nhau, các bạn sẽ vạch ra những kế hoạch vững chắc cho một tương lai tươi sáng.

Hãy tận dụng từng cơ hội, tuổi Dậu, vì nửa cuối năm 2024 hứa hẹn sẽ là một bức tranh rực rỡ với những gam màu của may mắn và thành công.

Tuổi Thân

Nửa cuối năm 2024 là thời điểm mà bánh xe vận mệnh đang mỉm cười với tuổi Thân. Đây là cơ hội vàng để bạn phát huy tài năng, trí tuệ nhanh nhạy và chiến lược tinh tế của mình. Những người sinh năm Thân, với biểu tượng của sự lanh lợi và mưu trí, sẽ chứng kiến sự nghiệp của mình thăng hoa với những bước tiến vượt bậc, từ việc thăng chức đến mở rộng kinh doanh.

Thành công trong sự nghiệp của bạn sẽ đến nhờ vào khả năng lãnh đạo, kế hoạch và đầu tư chiến lược. Sự thông minh và linh hoạt của bạn sẽ mở ra cánh cửa tài lộc, mang lại sự thịnh vượng chưa từng có. Tuy nhiên, hãy tránh những quyết định mạo hiểm không tính toán kỹ lưỡng; sự cân nhắc và lý trí sẽ giúp bạn duy trì tài chính vững vàng.

Không chỉ trong công việc, sức hút tự nhiên và trí tuệ sắc bén của tuổi Thân sẽ thu hút sự ngưỡng mộ và quan tâm từ nhiều người. Đối với những người độc thân, đây có thể là thời điểm tìm thấy người bạn đời lý tưởng, trong khi những người đã có gia đình sẽ cảm nhận sự gắn kết và mối quan hệ ngày càng bền chặt.

Dù bạn có phải là một trong những con giáp may mắn hoàn toàn hay không, hãy nhớ rằng bạn chính là người tạo ra vận may của mình. Với sự kiên trì và công việc chăm chỉ, bạn sẽ từng bước hướng tới một tương lai rực rỡ và viên mãn hơn.

Hãy đón nhận mọi thử thách bằng thái độ tích cực và lạc quan, cùng nhau xây dựng chương mới rực rỡ trong cuộc đời bạn. Chúc bạn và tất cả những ai đang theo dõi một nửa cuối năm 2024 đầy thành công, hạnh phúc và một tương lai tươi sáng!

(Thông tin mang tính chiêm nghiệm)

Nguồn: https://www.giaitri.thoibaovhnt.com.vn/4-con-giap-dang-hot-het-van-may-nam-2024-cuoi-nam-nha-xe-co-du-842833.html

Cả đêm tôi bỏ sang nhà bạn và tắt điện thoại sau khi cãi nhau với chồng, sáng hôm sau mở lên thấy 30 cuộc gọi nhỡ, về nhà thì thấy phông rạp đã dựng…

0

Cả đêm hôm ấy, tôi ở nhà bạn và tắt máy. Cho đến sáng hôm sau, khi mở điện thoại, tôi thấy 30 cuộc gọi nhỡ của chồng. Chạy về đến nhà thì thấy phông rạp đã được dựng lên.

Đến giờ phút này, tôi và chồng vẫn không tin vào những gì mà chúng tôi đã trải qua. Giống như nhiều người vẫn thường nói, những người có duyên, đi một vòng rồi sẽ quay trở về bên nhau. Chúng tôi cũng như vậy.

Tôi kết hôn lần đầu tiên năm 22 tuổi. Khi ấy, chồng tôi mới 24. Vì cả hai vợ chồng đều còn quá trẻ, chưa có kinh nghiệm sống nên khi về chung một nhà, chúng tôi thường xuyên xảy ra mâu thuẫn.

Thật ra đều là những chuyện nhỏ nhặt, như việc chồng tôi ham chơi với bạn và vô tâm, không biết lo lắng cho gia đình. Còn tôi cũng chưa biết vun vén cho gia đình. Tôi vẫn nhớ như in, có một lần vợ chồng tôi cãi nhau, tôi tức giận bỏ ra ngoài dù lúc đó mẹ chồng tôi đang ốm nặng.

Cả đêm hôm ấy, tôi ở nhà bạn và tắt máy. Cho đến sáng hôm sau, khi mở điện thoại, tôi thấy 23 cuộc gọi nhỡ của chồng. Chạy về đến nhà thì thấy phông rạp đã được dựng lên, mẹ chồng tôi qua đời và tôi thật có lỗi khi không biết chuyện ấy sớm hơn.

Sau khi đám tang của mẹ chồng kết thúc, tôi và chồng đã ngồi lại. Chúng tôi quyết định chia tay vì nghĩ rằng cả hai vẫn chưa đủ tình yêu để bao dung cho những khuyết điểm của đối phương.

Thật sự khi chia tay, tôi và anh vẫn còn yêu nhau. Vì thế nên khi nhận được phán quyết của tòa án, tôi quyết định rời tỉnh để đến một nơi khác làm việc. 3 năm sau đó, tôi vẫn không tìm được người đàn ông nào có thể hiểu mình. Nhiều lần nghĩ đến thời gian sống với chồng, tôi lại thấy nhớ nhung khắc khoải.

Thật tình cờ, một thời gian sau, tôi gặp anh với cương vị là đối tác trong công việc. Lúc này, chúng tôi đã trưởng thành hơn, biết lắng nghe hơn. Khi biết tôi chưa có người mới, anh đã nhắn tin hỏi han. Và chẳng hiểu sao tôi lại thấy rung động thêm một lần nữa.

 

Lần này, chúng tôi đã tìm hiểu thêm 2 năm rồi mới quyết định quay lại. Ngày vợ chồng tôi làm đám cưới, ai cũng thấy bất ngờ vì chú rể quá quen thuộc. Cả tôi và chồng cũng tủm tỉm cười khi nghĩ đến quá trình yêu, chia tay rồi quay lại của mình.

Đã một năm sau khi tái hôn. Giờ đây tôi cảm thấy cuộc sống của mình thật hạnh phúc. Chúng tôi vừa chào đón đứa con đầu lòng được 2 tháng. Chồng tôi yêu con lắm, hết giờ làm là anh về phụ tôi chăm con. Đêm nào con ọ ẹ khóc, anh lại dậy bế con cho vợ ngủ.

Nhìn người đàn ông bây giờ và người đàn ông tôi từng ly hôn năm ấy, tôi có cảm giác anh rất khác biệt. May mắn thay, chúng tôi đã tìm được nhau sau bao mất mát. Chúng tôi đã bao dung cho những sai lầm và bồng bột trong quá khứ, để rồi bây giờ, tôi và anh lại cùng nhau vun đắp cho mình một gia đình hạnh phúc bên những đứa con.

Mᴜốn ɡіа đình êm ấm, tᴜyệt đốі khônɡ tіết lộ 2 đіềᴜ vớі nɡườі thân: Tôі đã sаі và phảі trả ɡіá

0

Ở tuổi hưu 59, bản thân mình đã trải qua đủ mọi buồn vui, sướng khổ trong cuộc sống, tôi mới nghiệm ra 2 điều ‘cơ mật’ mà dù là ai cũng đừng bao giờ nên tiết lộ với người thân, anh em bố mẹ trong gia đình. Nếu làm được thì cả nhà sẽ vui vẻ và hạnh phúc chứ không có chuyện săm soi nhau rồi mất đoàn kết đâu

Tôi nói ra đây bằng chính trải nghiệm thật của mình, mọi người cùng suy nghĩ và chiêm nghiệm xem, có lẽ sẽ có những người cũng đã rơi vào hoàn cảnh như tôi đấy!

Thẳng thắn là tôi nghỉ hưu với mức lương 15 triệu đồng!

Bố mẹ tôi đều đã già nhưng may mắn là đang còn sức khỏe tốt, chưa phải cây nhờ con cháu nhiều.

Trong gia đình, tôi là người duy nhất học đại học, tôi có một em gái và một em trai nhưng hiện đều đang đi làm (công nhân). Tôi biết các em vất vả nên cũng thường xuyên chủ động giúp đỡ, động viên, nhất là về mặt tiền bạc. 

hình ảnh

Thời gian đi làm, vì mải mê kiếm tiền nên tôi hầu như không có thời gian trò chuyện với gia đình nhiều. Mỗi dịp cuối tuần, anh chị em trong nhà đoàn tụ nhưng cũng chỉ nói vài câu rồi lại vội vàng đi làm việc của mình.

Giờ đây là quãng thời gian nghỉ hưu, tôi chợt mới nhận ra cuộc sống thực sự rất cô đơn, không có ai hiểu mình để tâm sự, chia sẻ nhiều điều. Vì vậy, tôi đã gần gũi với gia đình nhiều hơn, mong rằng sẽ cùng nhau yêu thương, chia sẻ ở tuổi xế chiều. Nhưng cũng trong thời gian này, tôi nhận ra, có 2 điều đã làm khi còn trẻ. Và điều này khiến tình cảm ruột thịt rạn nứt, hôn nhân ảnh hưởng. Đến giờ tôi càng thấy đúng!

Thứ nhất là tiết lộ tiền lương, thu nhập với người thân

Lần đó tất cả anh em tụ tập để dự sinh nhật mẹ tôi. Khi một người bác trong họ thẳng thắn hỏi mức lương hưu của tất cả mọi người trong gia đình. Lúc này tôi đã định im lặng nhưng vì nghĩ tất cả đều là người thân, có biết cũng không sao. Tôi nói lương hưu của mình là 15 triệu mỗi tháng. Tất cả bỗng dưng im lặng vài giây rồi ồ lên, ai cũng cảm thấy ngạc nhiên vì mức lương đó quá cao.

hình ảnh

Đặc biệt em trai của tôi còn nói mức lương đó còn nhiều hơn mức lương mà cậu ấy đang đi làm (13,8 triệu đồng). Lúc này, em dâu lại nói lời chê bai chồng, cho rằng chồng kém cỏi không bằng ‘phụ nữ’. Bất chợt, tôi thấy em trai mình cúi đầu không biết nói gì, có lẽ cậu ấy cảm thấy hổ thẹn trong lòng.

Phá vỡ bầu không khí sượng sùng, em gái tôi tiếp lời: “Không sao, sau này hết tiền chúng ta sẽ xin chị cả. Chị ấy là người hào phóng mà”. Nói rồi, hai em nhìn về phía người tôi. Tôi cũng không ngần ngại đáp lời: “Được thôi, có gì cần việc gì thì cứ alo chị”.

Kể từ dip đó, khi tới các ngày lễ tết, những người họ hàng ở quê thường xuyên gửi đồ ra nhưng tôi gần như không có phần. Mọi người đều cho rằng gia đình tôi có tiền chắc không thiếu mấy món thực phẩm đó. Vậy nhưng mỗi lần về quê, mua đồ cảm ơn họ hàng, tôi đều là người trả tiền.

Tới các dịp lễ tết, công việc trong gia đình, các em đều nói tôi phải trả các khoản tiền sắm sửa, thậm chí còn bảo tôi chuẩn bị phong bao lì xì cho cả nhà. Lý do thì ai cũng biết rồi.

hình ảnh

Tôi bắt đầu cảm thấy mình như có nghĩa vụ phải chi trả cho tất cả và mọi người cũng coi đó là điều đương nhiên, tôi thật sự mệt mỏi nhưng không biết chia sẻ cùng ai vì ai cũng nói: Đã giàu rồi còn gì nữa. Tôi thật sự hối hận vì đã vô tư nói ra mức thu nhập của mình với người thân để giờ đây không biết nên làm gì cho đúng nữa.

Điều thứ hai tôi nhận ra là không nên tiết lộ quá nhiều chuyện riêng tư của gia đình nhỏ của mình với người thân như bố mẹ, anh chị em ruột thịt trong nhà

Cụ thể là một lần tình cờ đến nhà bố mẹ đẻ chơi, em gái tôi phát hiện chị có vết sẹo lớn trên đầu. Tôi đã nói mình bị ngã nhưng cả nhà vẫn  tò mò bắt bà nói ra sự thật.

Tôi nghĩ đây cũng toàn là những người ruột thịt của mình nên đã chia sẻ rằng đó là vì đêm qua 2 vợ chồng có tranh cãi vì chuyện con cái, và chồng tôi lỡ tay đẩy cánh cửa trúng vào người tôi. Tôi cũng nói rõ đây hoàn toàn là sự cố ngoài ý muốn của cả 2 vợ chồng và anh ấy cũng đã xin lỗi tôi rồi.

Vậy nhưng khoảng 2 tuần sau đó, trong buổi tụ họp gia đình, bố tôi đã dạy cho con rể một bài học, quở trách con rể ‘vung tay’ với vợ. Chồng tôi cố giải thích đó là một sự cố, xảy ra từ lâu và không còn ai nhắc đến nữa. Sau một hồi cãi vã, hai người lại không ai muốn nhìn mặt ai.

Hôm đó khi về nhà, chồng tôi vào phòng ngủ, khóa chặt cửa, anh trách tôi vì đã nói xấu chồng với nhà bố mẹ đẻ. Có ai hiểu đó là điều mà bà không mong muốn. Chỉ là những người thân không chịu hiểu mà thôi!

Sau đó, tôi mới rút ra được bài học lớn của đời mình. Tình yêu thương cho gia đình là vô bờ bến nhưng không phải là không có bí mật!

Vợ mất trên bàn đ:ẻ, tôi nén nỗi đau gà trống nuôi con. 2 năm sau 1 lần đưa con đi chơi thấy con ú ớ gọi: “Mẹ ơi!”, tôi quay lại thì lạnh sống lưng thấy cảnh…

0

Vợ mất trên bàn đ:ẻ, tôi nén nỗi đau gà trống nuôi con. 2 năm sau 1 lần đưa con đi chơi thấy con ú ớ gọi: “Mẹ ơi!”, tôi quay lại thì lạnh sống lưng thấy cảnh…

Yêu nhau 9 năm mới anh chị mới có thể làm đám cưới. 9 năm yêu nhau có đến 5 năm anh phải nằm trên giường bệnh chữa trị và anh đã đừng khuyên chị lấy chồng nhiều lần. Song chị quyết đợi tới ngày anh có thể đi lại bằng chính đôi chân của mình để họ có thể làm đám cưới.

Và cuối cùng nhờ tình yêu thương và sự tận tụy chăm sóc hết lòng của chị cuối cùng anh đã vượt qua được bệnh tật để có thể khoác bộ vest chú rể sánh bước bên chị trong ngày cưới. Bạn bè ai cũng cảm phục chị, còn gia đình anh thì biết ơn chị vô cùng. Chị như người tái sinh cho anh vậy, nếu không có chị thì chắc chắn anh đã không thể có ngày hôm nay.

Đám cưới diễn ra trong sự chúc mừng của bạn bè họ hàng. Ai cũng cầu chúc cho vợ chồng anh chị có 1 cuộc sống hạnh phúc. Niềm vui nhân lên gấp bội khi 4 tháng sau đó chị bất ngờ thông báo mình có tin vui cho cả gia đình nhà chồng. Không ngày nào mẹ chồng chị không lên chùa thắp hương cầu nguyện cho con dâu và cháu

Chị được mẹ chồng và chồng chăm sóc hết mực. Cái thai cứ lớn lên trong bụng chị hàng ngày và vô cùng khỏe mạnh, vợ chồng chị mong ngóng từng ngày để được gặp con. Nhưng chẳng ai có thể ngờ, khi chỉ còn nửa tháng nữa là tới ngày sinh thì chị bất ngờ gặp tai nạn khi đang trên đường từ công ty về.

Chị được đưa đi cấp cứu ngay lập tức nhưng cái kết thì quá đau đớn. Bác sĩ vừa mổ lấy con ra thì chị đã nhắm mắt mãi mãi. Chị còn chưa được nhìn mặt con lần cuối vì đứa con gái nhỏ phải được bác sĩ chăm sóc đặc biệt vì nó cũng bị ảnh hưởng khi mẹ bị tai nạn. Cả nhà chồng chị đau đớn khóc than thương tiếc con dâu. Sao ông trời lại nhẫn tâm với chị như vậy?

Anh nằm đó ôm lấy quan tài của vợ . Anh không muốn đem chị đi chôn, chỉ muốn để vợ nằm đó mãi bên mình. Mọi người phải dùng sức mới lôi được anh ra để đưa quan tài của chị mang đi chôn. Những ngày ấy gia đình anh ngập trong nước mắt.

May mắn đứa con gái bé nhỏ được bác sĩ cứu sống, nhưng mãi mãi nó không bao giờ được thấy mặt mẹ. Ngày nào anh cũng ôm con trong tay, nói chuyện với con rồi giơ tấm ảnh mẹ ra cho con xem. Con bé có rất nhiều nét giống với mẹ nên nhiều lúc ngắm con mà anh lại trào nước mắt.

Cả gia đình anh dồn tình thương vào cho con gái. 2 năm sau ngày vợ mất anh vẫn chưa có cảm tình với bất cứ 1 cô gái nào khác, dù cho anh là con 1 trong gia đình có điều kiện. Bố mẹ anh cũng không dám giục con trai vì ông bà biết anh không thể nào quên được vợ, và cũng vì không muốn làm việc gì khiến con dâu ở suối vàng phải đau khổ.

Mùng 1 nào anh cũng đưa con lên chùa thắp hương cho mẹ. Con bé được bố cho xem ảnh mẹ nhiều tới mức cứ nhìn thấy ảnh mẹ ở bất cứ nơi đâu trong nhà là nó lao tới gọi “Mẹ ơi” ngay. Anh chăm sóc con rất cẩn thận, hàng đêm đều đọc truyện cho con bé nghe rồi gối đầu tay cho con ngủ, con bé cũng quấn bố vô cùng.

2 năm nay anh đã từ chối tất cả các chuyến công tác của công ty, giờ con cũng lớn rồi, con bé cũng ngoan nên anh cũng phải cống hiến cho công việc, không mọi người lại bàn tán tị nạnh. Hôm ấy tranh thủ ngày nghỉ cuối tuần trước khi có chuyến công tác 1 tháng, anh đưa con đi công viên chơi.

Anh bế con tới chỗ có vòng đu quay ở công viên để cho con chơi trò đó vì con bé rất thích. Lần này anh sẽ cùng con ngồi trên đó. Nhưng rồi vừa mới bế con tới gần thì bất ngờ anh giật bắn mình khi thấy đứa con gái đang ôm vai bố ú ớ gọi: “Mẹ ơi!!”. Theo phản xạ anh quay người lại, con bé chỉ tay về hướng xa xa: “Con thấy mẹ bố à”. Anh bước về phía con chỉ và rồi khi bố con anh mới đi được chừng 4 bước thì bất ngờ nghe tiếng “uỳnh” rất lớn sau lưng mình.

Chiếc đu quay rơi tự do, lao thẳng xuống đất trong tiếng la hét hoảng sợ của những người chứng kiến. Trên vòng quay lúc đó vẫn có người. Lúc đấy anh mới biết bố con anh vừa thoát chết. Mặc mọi người đang nhốn nháo đứa con thì cứ quay lại nhìn chỗ nó thấy mẹ rồi lay bố. “Bố ơi, mẹ đâu rồi. Không thấy mẹ nữa”.

Anh ôm chặt lấy con. Anh biết hôm nay chính vợ đã cứu bố con mình. Nếu con bé không nhìn thấy bóng mẹ thì số phận bố con anh không biết ra sao?? Vợ anh đã mãi mãi không còn trên cõi đời này nữa nhưng lúc nào cô ấy cũng dõi theo bố con anh. Chiều ấy anh lại đưa con lên chùa cầu nguyện cho vợ, anh đã quyết định cả đời này không bao giờ lấy vợ mà ở vậy nuôi con gái. Vì khó có người phụ nữ nào có thể thay thế được vợ trong lòng anh.

Nếu người Việt cứ uống cà phê như hiện tại, đường đi từ quán nước đến nghĩa địa không còn xa…

0

90% người Việt chưa biết thưởng thức ly cà phê đích thực. Dòng cà phê thị hiếu của người Việt đang là loại cà phê pha trộn với đậu tương, caramen… dễ gây hủy hoại cơ thể con người. Với cách uống này, đường đi từ quán cà phê đến nấm mồ không xa.

Khi thất tình tôi uống .... cà phê!

“Cách uống của người Việt Nam đang đi ngược lại so với thế giới”, ông Nguyễn Văn An – Tổng Giám đốc CTCP Tập đoàn Thái Hòa Việt Nam – cho biết tại tọa đàm “Năng suất, chất lượng, giá trị gia tăng của cà phê” diễn ra cuối tuần trước.

Theo ông An, trong khi thế giới chỉ lấy hương cà phê mà không lấy vị cà phê, thì Việt Nam đang làm ngược lại.

“Nhiều người tiêu dùng nghĩ rằng cà phê thật không ngon mà phải độn phụ gia mới ngon”, ông An nói.

“Người dùng cà phê Việt Nam đang uống nhiều chất độn hơn chất cà phê. Tại sao từ ly cà phê đến nấm mồ nhanh? Là vì uống cà phê giờ không phải từ cà phê mà uống từ hóa chất hoặc từ nông sản rang cháy”.

Ông An cho biết: Nhiều cơ sở chế biến nhỏ vì lợi nhuận và vì thiếu hiểu biết trong vấn đề an toàn thực phẩm mà sản xuất ra những sản phẩm không tốt, thậm chí mang tính độc hại. Họ rang đậu tương cháy để lấy độ đậm đắng và vị chát được lấy từ nhân cau để tăng thêm phần phấn khích khi uống cà phê.

Điều đó vô hình trung đã hủy hoại cơ thể con người vì chất cháy, tinh dầu cháy sẽ gây ung thư, nhịp tim loạn, giảm trí nhớ.

Bên cạnh đó, caramen từ đường cháy, bơ hòa tan ở nhiệt độ cao họ đem dùng để láng phủ lên bề mặt cà phê, sau một thời gian ở nhiệt độ bình thường sẽ gây mốc độc tố. Thế giới đang nghiêm cấm dòng cà phê này, nếu phát hiện sẽ cho tiêu hủy sản phẩm.

Với những cách chế biến trên thì chỉ lấy được vị cà phê. Khi nước vào sẽ mang tính chất rửa trôi caramen, cà phê có vị đắng chát. Nhưng nếu muốn đẩy được hương cà phê thì phải dùng nhiệt độ hóa hơi, muốn có hương cà phê thì phải cho chất tạo hương.

“Với tỷ lệ caffeine chỉ trên dưới 1%, người uống sẽ uống được nhiều, không bị say vì caffeine gần như không có. Nếu nghiện uống món cà phê này liên tục thì người uống từ việc ngồi quán cà phê sẽ đi xuống nấm mồ không xa”, ông An khuyến cáo.

Nếu người Việt cứ uống cà phê như hiện tại, đường đi từ quán nước đến nghĩa địa không còn xa... - Ảnh 1.

 Thế giới dùng hương cà phê, không dùng vị cà phê. Nguồn: Internet.

Đồng tình với ý kiến trên, ông Phan Minh Thông – Tổng Giám đốc Công ty TNHH Phúc Sinh cho rằng: “Chúng ta rất thiệt thòi. Chúng ta toàn uống bắp ngô, đậu, hương liệu mà cả thế giới người ta uống cà phê chứ không uống nguyên liệu”.

Theo các chuyên gia, với thể trọng hiện nay, người Việt Nam tốt nhất uống cà phê không thấp hơn tỷ lệ 1,5% caffeine/tổng chất khô, và nên dưới 2% caffeine/tổng chất khô. Đồng thời, chỉ nên uống từ 12 đến 15 gram cà phê xay nguyên chất.

Không nên lạm dụng uống quá nhiều, vì lượng caffeine/tổng chất khô nếu lớn hơn 2%, khi vào cơ thể nhiều sẽ gây ức chế thần kinh, làm giòn xương, tăng nhịp đập của tim….

“Người thông thái chỉ nên uống cà phê có tỷ lệ cafe Arabica cao là trên 1,5% và dưới 2% tổng chất khô, và chỉ dùng hương cà phê mà không lấy vị cà phê”, ông An nói.

Tỷ lệ caffeine/tổng chất khô ở 2 loại cafe phổ biến nhất Việt Nam – cafe Arabica là 1,5%; cafe Robusta là 2,5%.

Việt Nam đang tồn tại một nghịch lý khi là nước xuất khẩu cà phê thứ 2 thế giới, nhưng tăng trưởng tiêu dùng cà phê của Việt Nam rất thấp.

Trong khi các quốc gia khác bao giờ cũng khuyến khích tiêu dùng trong nước, khi dư thừa tiêu dùng trong nước mới tính đến xuất khẩu, thì tại Việt Nam, các sản phẩm cà phê ngon đều xuất khẩu ra nước ngoài.

Mời đồng nghiệp về quê Nam Định ăn giỗ, tôi được phen ê chề xấu hổ với anh em họ hàng: Bài học cả đời không quên

0

Gia đình tôi sống ở Hà Nội nhưng quê ở Nam Định. Nhiều năm nay, chồng tôi được mời đi ăn cỗ, ăn giỗ nhiều nhà nhưng không có dịp đáp lễ. Năm nay, do mới sửa sang cho mẹ ngôi nhà nên nhân dịp giỗ bố, hai vợ chồng bàn nhau mời bạn bè đồng nghiệp về thăm nhà, cũng là để mọi người biết nhà cửa của chúng tôi ở quê cho tình cảm thêm  gắn bó.

Ban đầu, tôi chỉ định mời đồng nghiệp ở cơ quan chồng vì cơ quan tôi không có thói quen mời nhau đến nhà ăn giỗ. Thế nhưng, anh gợi ý mời cả cơ quan vợ cho vui nên tôi quyết định mời mấy người cùng phòng, đều là các chị em thân thiết đã làm việc gắn bó với nhau nhiều năm, biết hết hoàn cảnh gia đình nhau chỉ là chưa từng trực tiếp về thăm nhà bao giờ

Tới ngày giỗ, cỗ bàn vừa bày lên mâm thì khách khứa cũng có mặt đông đủ. Bạn bè của chồng có khoảng chục người đến trước, tay xách đủ thứ hoa quả, quà bánh. Mẹ và vợ chồng tôi đon đả ra chào mời mọi người vào nhà.

Một lúc sau, đồng nghiệp của tôi cũng tới. Nhưng tôi có chút bất ngờ vì đoàn khá đông. Tôi chỉ mời 3 đồng nghiệp nhưng họ lại đưa cả chồng và con đến. Có em bảo, nhân tiện về quê nên cho cả nhà đi, coi như đi du lịch. Điều đáng nói là, dù đi đông như vậy nhưng mấy chị em đều đến tay không, không quà bánh, cũng không ai vào ban thờ thắp cho bố tôi một nén nhang.

Bữa hôm đó, khách phải ngồi dồn mâm vì quá chật. Khách của tôi chiếm hơn 2 mâm mà dự tính ban đầu chỉ có 3 người. Mỗi mâm cỗ, tôi phải bỏ ra khoảng 1 triệu đồng mua nguyên liệu. Trẻ con đông, ăn uống vương vãi, chạy nhảy trong nhà thực sự là cảnh khiến tôi không hài lòng và có phần ái ngại với chồng và gia đình nhà chồng. Tự nhiên tôi có chút xấu hổ với mẹ chồng cũng như  các bà con cô bác ở quê chồng.

Ở quê chồng tôi khi đi ăn giỗ, ai cũng mang theo phong bì thắp hương hoặc mua hoa quả đến tỏ chút lòng thành. Vậy nên, chuyện đồng nghiệp tôi đưa cả nhà đến tay không, khiến tôi bất ngờ. Lại càng lăn tăn hơn khi ở quê, tôi luôn có tiếng là cô công ăn việc làm tốt, đồng nghiệp là những người có điều kiện và có học thức cao. Vậy mà hôm nay xảy ra tình huống này khiến tôi sượng sùng và hối hận khi đã mời đồng nghiệp đến nhà.

hình ảnh

Tôi không bao giờ mời đồng nghiệp về quê mình nữa, ảnh: dSD

Đã thế, trong bữa ăn thường thiếu thứ này thứ nọ, tôi liên tục phải đứng lên lấy nhưng mấy người đồng nghiệp của tôi lại không hề để ý. Họ cứ vô tư ngồi gắp thức ăn và chăm sóc con cái của mình. Có lúc còn nhắc khéo chủ nhà “có tương ớt không em”, “chị ơi cho em xin thêm mấy đôi đũa”. Thấy tôi tất tả, mẹ chồng còn chạy ra phụ giúp khiến tôi càng ngại ngùng hơn.

Đến lúc ăn xong rồi bắt đầu phải dọn dẹp, đồng nghiệp của tôi cũng chỉ thu xếp một vài cái bát ở mâm rồi mặc mấy bác lớn tuổi trong họ bê đi rửa. Họ ra thăm vườn rồi cùng nhau hái trái cây, chụp ảnh mặc cho ở trong nhà mọi người bên nhà chồng tôi đang tấp nập dọn dẹp bát đũa, mỗi người một chân một tay không có ai chơi cả.

Đặc biệt, khi thấy mọi người  đang ngồi rửa bát giữa nắng, một chị đồng nghiệp của tôi đi qua và nói:

– Nắng quá nhỉ, sao không đặt cỗ cho vừa ngon vừa nhàn cả nhà ơi. Năm sau đặt cỗ cho khỏi phải rửa bát ạ.

Câu nói khiến tôi sượng trân không biết trả lời thế nào mà chỉ gượng cười rồi bảo: ‘Thôi chị cứ ra vườn chụp ảnh đi, chẳng mấy khi được về thăm quê em, mấy cái bát bọn em rửa một loáng là xong, ở quê không có thói quen đặt cỗ làm sẵn nên mọi người làm cũng quen rồi’

Khi các bạn ra về, tôi vào gói ghém lộc đưa cho đồng nghiệp để tỏ lòng hiếu khách, nhưng nói thật trong lòng tôi cứ lấn cấn mãi câu hỏi tại sao họ lại ứng xử lạ thế. Đều là người có ăn có học và tôi biết gia đình họ đều thuộc dạng có điều kiện chứ không hề khó khăn gì.

Tình huống này làm cho tôi phải tự vấn bản thân mình. Tôi làm việc ở cơ quan đến nay gần chục năm rồi, mọi người đều biết tôi là người ăn ở tốt, có đi có lại, chưa bao giờ có chuyện ăn không của ai cái gì. Vậy mà hôm nay không hiểu sao mọi người lại cư xử như vậy khi đến nhà tôi ăn giỗ.

Bản thân tôi mỗi khi đến nhà đồng nghiệp hay các bạn bè, dù không phải dự cỗ bàn, giỗ chạp cũng sẽ mua đồ này, đồ kia, thậm chí còn mua quà cho con cái họ. Thế nên cách hành xử của mấy đồng nghiệp trong bữa giỗ đó khiến tôi thấy khó chịu. Lúc này tôi thật sự vô cùng hối hận vì đã mời các đồng nghiệp về quê, vừa tiếp đãi cực khổ mà lại được phen ê chề với họ hàng nhà chồng.

Rồi sau này nếu chồng tôi có thắc mắc thì tôi  cũng chẳng biết giải thích thế nào. Chẳng biết họ vô tâm hay do tôi suy nghĩ hẹp hòi nữa.

Có tiền tỷ gửi ngân hàng, bố mẹ chồng vẫn mặc kệ gia đình tôi lay lắt đi ở trọ, rau cháo qua ngày

0

Từ khi yêu nhau cho đến khi cưới chồng, tôi luôn tâm niệm, tự làm tự ăn, chưa bao giờ có ý định nhìn ngó của cải của bố mẹ chồng (và kể cả bố mẹ mình). Vậy nhưng, cái gì cũng phải đến đúng thì thôi. Tôi kể câu chuyện của gia đình tôi ra đây xem mọi người thấy bố mẹ chồng tôi làm như vậy có được không.

Tôi và chồng lấy nhau 8 năm, có hai cậu con trai. Hai vợ chồng đều quê tỉnh lẻ, cùng lên làm công nhân trong một khu công nghiệp ở Hà Nội, gặp nhau rồi nên duyên vợ chồng.

Thu nhập hai vợ chồng cộng lại cũng gọi là đủ ăn. Hàng tháng, trừ các khoản cố định như tiền thuê nhà, tiền điện nước, tiền học cho con, tiền chi tiêu sinh hoạt hàng ngày, còn lại chẳng đáng bao nhiêu. Nhưng tôi luôn cố gắng chắt bóp chi tiêu nên cũng chưa để chồng con phải đói bao giờ. Ngoài ra, mỗi tháng vẫn cố gắng để lại chút tiền tiết kiệm để có vốn liếng đề phòng những việc đột xuất.

hình ảnh

Mơ ước của vợ chồng tôi là có một chỗ ở tốt hơn, sạch sẽ hơn cho con cái, điều đó bố mẹ chồng tôi cũng biết rất rõ, ảnh: dSD

Năm ngoái, chúng tôi mới mua được mảnh đất nhỏ 58m2 ở một làng gần khu công nghiệp. Tính để đó rồi cố gắng tiếp khi nào có tiền thì xây nhà.

Nhiều khi nằm trong căn phòng trọ chật chội, nóng bức vào mùa hè, tôi thật sự khát khao có một mái nhà rộng rãi hơn. Nhưng nhìn vào tình hình thu nhập hai vợ chồng, chưa biết ước mơ ấy bao giờ mới thành hiện thực.

Người ta khó khăn còn có chỗ cậy nhờ. Còn chúng tôi, hai bên nội ngoại đều làm nông, về cơ bản cũng không khá giả. Chồng tôi thường động viên: “Chỉ cầu có sức khỏe, chí thú làm ăn, tích tiểu thành đại, chẳng lẽ lại đi thuê trọ cả đời. Mà nếu không mua được nhà, già rồi mình về quê ở”.

Có lần tôi bàn bạc với chồng, nếu chờ đủ tiền xây nhà, chắc mình cũng già rồi, các con thì ngày càng lớn, không thể ở mãi trong một cái căn phòng trọ bé tí thế này. Tôi muốn nhờ hai bên nội ngoại hỗ trợ cho vay, xây căn nhà cấp 4 ở tạm.

Ông bà ngoại nói không có sẵn tiền nhưng có thể cầm cố sổ đỏ vay ngân hàng cho chúng tôi vay vài ba trăm triệu, ông bà sẽ trả lãi cho. Nhưng ông bà nội thì nói không có tiền. Nếu làm nhà, ông bà chỉ cho được 20 triệu đồng.

Tôi nghĩ, tự nhiên mình làm cái nhà, bên nội không giúp gì, lại để ông bà ngoại vay ngân hàng rồi phải gánh lãi hàng tháng nên quyết định thôi, không cố nữa. Lại quay về cảnh sống chật hẹp, tù túng hàng ngày.

Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như đợt vừa rồi về quê đám giỗ bên nhà nội, tôi mới biết một chuyện. Hôm đó, khi mấy chị em đang ngồi rửa bát đũa ở góc sân, chị họ của chồng tôi đến ngồi rửa cùng.

Chị ấy hỏi tôi, nghe bảo đã mua được đất, định bao giờ làm nhà? Nghe tôi bảo chưa có tiền, chị nói: “Thế bố mẹ chồng không cho ít nào thêm vào mà làm à? Năm ngoái, ông bà được đền bù tiền ruộng nhiều lắm, có tiền tỷ gửi ngân hàng còn gì”.

hình ảnh

Tôi rất thất vọng khi biết bố mẹ chồng có tiền tỷ gửi ngân hàng nhưng nhất quyết không cho các con vay, ảnh: dSD

Tôi nghe xong rất ngạc nhiên. Việc ông bà nội được đền bù tiền ruộng tôi có biết. Đợt đó, ông bà cũng có cho hai đứa con tôi 10 triệu đồng, nói là lộc của ông bà. Tôi nghĩ số tiền ấy chắc cũng ít thôi, không nghĩ nhiều đến tiền tỷ.

Tối hôm đó, sau bữa cơm, tôi nói với cả nhà: “Ông bà có tiền gửi ngân hàng, cho chúng con vay làm nhà, chúng con trả dần ạ”. Cả hai ông bà đều xua tay nói không có. Tôi cười bảo, cả làng ai cũng biết ông bà có tiền tỷ gửi ngân hàng, chỉ có con cái là không biết.

Đến lúc này, bố mẹ chồng mới bối rối nhìn nhau. Sau rồi biết không thể giấu được nữa, ông mối lớn tiếng: “Tiền của chúng tôi, chúng tôi cho vay hay không là quyền của chúng tôi chứ. Mấy đứa xem, chúng tôi già rồi, tiền bạc cũng phải dành lúc già cả, ốm đau để không phiền hà con cái. Chả lẽ, đến lúc ấy bắt các con nuôi à?”.

Nghe những lời này, tôi cảm thấy thật sự thất vọng. Chồng tôi không biết chuyện này, có vẻ hơi ngạc nhiên vì điều vừa biết. Rồi anh nói lớn: “Đúng rồi, tiền của bố mẹ, bố mẹ cứ giữ lấy để sau này dưỡng già. Chúng con bằng này tuổi rồi, chẳng lẽ còn dòm ngó tiền của bố mẹ”.

Sau đó, chồng kéo tôi ra ngoài, phê bình cách ứng xử của tôi. Anh nói, anh không biết ông bà có tiền. Nhưng dù có thì đó cũng là tiền của ông bà. Với tình hình nhà mình, lo thêm cho ông bà lúc đau ốm cũng rất khó khăn. Ông bà có tiền để dành, coi như mình an tâm một việc.

Nói thì nói vậy, tôi vẫn thấy bất mãn vô cùng. Người ta nói: “Trẻ cậy cha, già cậy con”. Lúc con cái cần thì bố mẹ giang tay giúp đỡ. Lúc bố mẹ già yếu thì con cái chăm sóc là lẽ thường.

Đằng này, bố mẹ có tiền tỷ gửi ngân hàng mà để con cháu mình lay lắt đi ở trọ, 4 người chen chúc trong căn phòng chật chội như thế. Vậy mà lúc nào ông bà cũng nói thương cháu, thương con, hóa ra chỉ là “đầu môi chót lưỡi”.

Vả lại, dù ông bà có tiền, khi ốm yếu vẫn cần con cái trông nom, chẳng lẽ ông bà dùng tiền thuê người khác chăm, còn chúng tôi không cần có trách nhiệm hay sao.

Chồng mất để lại hơn 350 triệu tiết kiệm nhưng khi tôi ra ngân hàng rút thì họ nói ‘số tiền đó đã bị lấy hết rồi’

0

Đây là câu chuyện có thật của bà Tiên Hồng, một người phụ nữ Trung Quốc gây rúng động mạng xã hội và cũng là bài học cho tất cả mọi người cảnh giác để không mất tiền nhé!

Câu chuyện này được bà Tiên Hồng kể như sau:

Một năm trước, chồng của tôi bị bệnh nặng, thấy bệnh không có khả năng khỏi bệnh nên chồng tôi nhất quyết đòi xuất viện và về nhà nghỉ ngơi. Tôi và các con muốn chồng được thoải mái nên cũng đồng ý.

Tôi cũng hiểu rõ bệnh tình của chồng mình, bác sĩ cũng nói rằng bệnh của chồng tôi khó thể chữa khỏi và việc điều trị thêm sẽ không giúp ích gì và lãng phí tiền bạc. Dù vậy, tiền bạc trong gia đình tôi cũng đã dồn vào chữa bệnh cho chồng.

Ngày ra viện, chồng nắm tay tôi bảo: “Về nhà thôi. Ở đây thật lạnh lẽo. Về nhà ấm áp hơn. Anh không muốn lãng phí tiền thêm nữa”. Tôi bật khóc, gật đầu rồi đưa chồng ra xe. Tôi và chồng đã cùng nhau trải qua bao nhiêu thăng trầm trong cuộc đời. Chúng tôi trở thành chỗ dựa cho nhau nếu một bên ngã.

Không lâu sau khi trở về nhà chồng tôi mất…

Trước khi lìa xa nhân thế, chồng để lại cho tôi một số tiền nhỏ là 100.000 NDT (khoảng hơn 350 triệu đồng) để lo cho con cái và dặn tôi chăm sóc tốt cho bản thân. Chồng tôi bảo tôi nên gửi 100.000 NDT (hơn 350 triệu đồng) vào ngân hàng và sau đó  dùng số tiền tiết kiệm cuối cùng để có thể đầu tư cho con học đại học.

Vợ chồng tôi cả đời làm ruộng và gắn bó với đất đai, vì vậy với mong muốn con cái thành đạt nên chúng tôi đầu tư cho con học. Và con trai đã không làm chúng tôi thất vọng, điểm số luôn nằm trong top 10.

Khi đến ngân hàng, ngoài viết được tên của chính mình, tôi không biết nhiều về những từ ngữ khác. Tôi mới chỉ học hết lớp 5. Tôi chưa đến ngân hàng gửi tiền lần nào nên không biết cách gửi. Khi đến ngân hàng tôi thực sự bối rối, một nhân viên ngân hàng tên Lưu đã đến và nhiệt tình hỗ trợ tôi.

Tôi xấu hổ nói rằng mình không biết nhiều lắm. Thay vì tỏ ra mất kiên nhẫn, anh nhân viên Lưu lại nhiệt tình hỗ trợ tôi. Anh ta kéo tôi sang một bên và an ủi: “Những khách hàng như cô thường được giúp đỡ nhiệt tình và được giải quyết một cách nhanh chóng”.

Đồng thời, anh ta cho biết không cần xếp hàng, anh ta sẽ hỗ trợ tôi toàn bộ thủ tục. Tôi rất cảm động và đặt niềm tin vào chàng trai trẻ này. Lúc này, anh Lưu có giới thiệu cho tôi một gói cho vay có lợi nhuận cao so với gửi thông thường, gửi càng lâu lãi càng nhiều.

hình ảnh

Tôi mong mọi người sẽ cảnh giác hơn để không rơi vào hoàn cảnh như tôi, ảnh: DS

Nghe thấy vậy tôi nói: “Đây là tiền học phí của con trai tôi năm sau vào đại học, tốt nhất là nên gửi đều đặn trong 1 năm thôi”. Thấy tôi nói vậy, Lưu trả lời tôi với thái độ rất tích cực: “Đây là tiền gửi, bác có thể rút trong một năm. Gói này không có sự khác biệt nào khác so với tiền gửi thông thường ngoại trừ lãi suất cao”.

Nhìn thái độ chân thành của Lưu, cộng thêm lãi suất lại cao, quả thực tôi thấy rất hấp dẫn. Sau đó, tôi làm theo mọi hướng dẫn của cậu nhân viên. Sau khi hoàn thành, Lưu có lấy ra một văn bản và đưa tôi ký. Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng những đồng tiền quý giá của vợ chồng mình cuối cùng cũng an toàn.

Chớp mắt một năm trôi qua, con trai tôi cũng vào đại học như mong đợi. Tôi háo hức chạy đến ngân hàng để rút số tiền mang về. Khi đến ngân hàng tôi có hỏi về cậu nhân viên Lưu nhưng họ nói cậu ta đã nghỉ việc từ lâu. Một cô nhân viên khác đến tiếp và hỗ trợ tôi.

Những gì xảy ra tiếp theo thực sự khiến tôi sốc. Cô nhân viên hỗ trợ tôi việc rút tiền nói rằng không có tiền trong tài khoản. Tôi yêu cầu cô xác nhận lại, cô ấy khẳng định tôi đã mua sản phẩm tài chính chứ không phải gửi tiền. Tôi choáng váng, bật khóc ngay tại quầy. Tôi có nói rằng cậu nhân viên tên Lưu đã giúp tôi gửi tiền.

Khi đó, ngân hàng có mang ra một bản hợp đồng mua sản phẩm tài chính có chữ ký của tôi. Thấy 100.000 NDT (hơn 350 triệu đồng) mà vợ chồng vất vả tích cóp được trở nên vô ích, lại nghĩ rằng con trai đang đợi số tiền đó đi học, tôi quỵ xuống ngay tại chỗ, mong ngân hàng có thể trả lại tôi số tiền đó.

Tuy nhiên, phía ngân hàng cho biết họ cũng rất thông cảm với tôi nhưng họ không thể làm gì được. Họ cho rằng đây là hành vi cá nhân giữa tôi và nhân viên Lưu và không liên quan gì đến ngân hàng.

Tôi suy sụp hoàn toàn. Họ nói rằng, nếu được tôi chỉ có thể tìm nhân viên Lưu kia đòi tiền bởi ngân hàng không nhận được số tiền tương ứng nào của tôi, đồng thời không có văn bản, hóa đơn liên quan nào được ngân hàng ký. Tôi thực sự trách bản thân vì đã quá tin người, không tìm hiểu kĩ… Tôi cảm thấy rất buồn vì có lẽ đã làm chồng mình phải thất vọng. Còn con tôi không biết xoay sở thế nào cho nó lấy tiền học đại học đây.

Lan Phương sau 5 tháng sinh lần 2: Từng khóc cả ngày vì mệt mỏi, tủi thân khi một mình chăm con

0

Lan Phương cho biết ở thời điểm hiện tại cô thấy mình trẻ trung và tràn đầy năng lượng.

Sau thời gian ở cữ, mới đây Lan Phương cùng con gái đã xuất hiện trong bộ ảnh mới nhất. Nhiều người nhận xét cô trông rạng rỡ, đằm thắm hơn nhiều từ khi sinh con thứ hai.

Được biết, Lan Phương sinh con gái thứ 2 vào tháng 3/2024, cô nuôi con hoàn toàn bằng sữa mẹ. Nữ diễn viên cũng cho biết cô thấy mình ở thời điểm hiện tại còn giàu năng lượng, gợi cảm, và trẻ trung hơn trước khi bầu.

Lan Phương sau 5 tháng sinh lần 2: Từng khóc cả ngày vì mệt mỏi, tủi thân khi một mình chăm con- Ảnh 1.

Theo Lan Phương, cô đã giảm tổng cộng 15 kg so với khi mang bầu em bé Mia. Trong hai tháng gần đây, cô giảm được 8 kg nhờ chăm chỉ tập pilates và gym.

Trở lại luyện tập sau thời gian dài không dám vận động vì bị dây rốn bám màng khi mang thai và đau vết mổ sau sinh, cô cảm thấy cơ thể trở nên năng động và tinh thần cũng phấn chấn hơn.

Tập luyện cũng giúp cô cảm thấy sức khỏe tăng cường, cơ thể phục hồi nhanh hơn. Vóc dáng cô thay đổi nhanh chóng và cân nặng giảm xuống hàng tuần. Dù chưa trở lại được số cân nặng như trước khi bầu, Lan Phương vẫn cảm thấy vui và phấn chấn hơn vì cơ thể đang trở nên săn chắc, giàu sức sống và cân đối hơn.

Lan Phương sau 5 tháng sinh lần 2: Từng khóc cả ngày vì mệt mỏi, tủi thân khi một mình chăm con- Ảnh 2.

Cùng với việc luyện tập, Lan Phương cắt giảm tinh bột trắng và đồ chiên rán, dầu mỡ trong chế độ ăn. Thay vì ăn thoải mái các loại tinh bột trắng từ cơm trắng, bánh mỳ trắng như trước đây, cô chuyển sang ăn khoai lang, cơm gạo lứt hay bánh mì đen. Cô cũng bớt dầu mỡ khi xào nấu hay chiên rán, cắt giảm đồ ngọt. Ngoài ra, cô không kiêng khem bất kỳ loại đồ ăn nào mà bổ sung đầy đủ các nhóm chất từ rau xanh, trái cây, thịt, cá nạc, sữa hạt… để sữa cho con bú.

Lan Phương sau 5 tháng sinh lần 2: Từng khóc cả ngày vì mệt mỏi, tủi thân khi một mình chăm con- Ảnh 3.
Lan Phương sau 5 tháng sinh lần 2: Từng khóc cả ngày vì mệt mỏi, tủi thân khi một mình chăm con- Ảnh 4.

Theo nữ diễn viên, lượng đồ ăn nạp vào cơ thể ít lại không ảnh hưởng đến lượng sữa của mẹ. Từ ngày luyện tập và điều chỉnh chế độ ăn, cô vẫn thấy đủ sữa cho con bú. Những lúc phải ra ngoài làm việc, không thể cho con bú trực tiếp, cô sẽ hút sữa 4-5 lần mỗi ngày để gửi về cho bé bú. Cô muốn duy trì việc nuôi con hoàn toàn bằng sữa mẹ càng lâu càng tốt, ít nhất là cho đến khi bé tròn 6 tháng tuổi.

Lan Phương bắt đầu trở lại công việc sau một tháng ở cữ. Cô chưa nhận phim mà chỉ nhận một số job quảng cáo, đi sự kiện nên vẫn có thể dành nhiều thời gian cho con. Từ khi em bé Mia tròn 5 tháng tuổi, Lan Phương đưa hai con vào Đà Nẵng đoàn tụ với chồng. Cô dự định đi lại giữa Đà Nẵng và Hà Nội để phù hợp công việc và cuộc sống. Một ngày của cô hiện chủ yếu xoay quanh việc chăm sóc bé Mia, đưa con gái lớn Lina đi học, luyện tập và điều hành từ xa quán Kids cafe ở Hà Nội.

Lan Phương sau 5 tháng sinh lần 2: Từng khóc cả ngày vì mệt mỏi, tủi thân khi một mình chăm con- Ảnh 5.

Nữ diễn viên “Gia đình mình vui bất thình lình” từng trải qua trầm cảm khi mang bầu và sinh con thứ hai. Không thể tập luyện, phải hạn chế vận động vì chứng dây rốn bám màng khiến Lan Phương thấy cơ thể khi mang bầu lần hai trở nên nặng nề, mệt mỏi hơn nhiều so với lần một. Việc ông xã phải chuyển công tác vào Đà Nẵng, phải xa chồng trong lúc mang thai và sinh con nhỏ cũng khiến cô thấy tủi thân.

Có nhiều lúc cô khóc vài lần mỗi ngày vì thấy nặng nề, mệt mỏi, tủi thân khi một mình chăm con, tập cho con ti mẹ đúng khớp ngậm, kích sữa khi vết mổ còn đau đớn, áp lực con không tăng cân…

Đến khi con tăng cân vì tiếp nhận sữa mẹ tốt hơn, con tập tự ngủ và bản thân có thể luyện tập trở lại, cô thấy mọi thứ trở nên dễ dàng và tích cực hơn rất nhiều.

Lan Phương sau 5 tháng sinh lần 2: Từng khóc cả ngày vì mệt mỏi, tủi thân khi một mình chăm con- Ảnh 6.

Sau năm tháng sinh con, Lan Phương nhận nhiều lời mời đóng phim nhưng phải từ chối vì em bé còn quá nhỏ. Hiện tại, cô muốn dành sự ưu tiên lớn nhất dành cho bé. Nữ diễn viên dự định sẽ trở lại với việc đóng phim khi Mia qua mốc 6 tháng, có thể ăn dặm và đủ cứng cáp. Nếu đóng phim lại thì Lan Phương cho biết vẫn duy trì việc hút sữa mang về cho con lâu nhất có thể như hồi đóng phim “Nàng dâu order”.

Lan Phương sinh năm 1983, được biết đến từ vai Mai Lan trong phim “Cô gái xấu xí” phát sóng năm 2004. Từ đó, cô có hàng chục bộ phim cả truyền hình lẫn điện ảnh. Vài năm gần đây, cô tham gia các phim: “Cả một đời ân oán”, “Thương ngày nắng về”, “Gia đình mình vui bất thình lình”, “Tết ở làng Địa Ngục”…