Có một cụ già viết thư cho các con của mình. Bức thư chỉ vỏn vẹn 10 câu nhưng đáng để tất cả chúng ta cùng đọc và ngẫm.
Nội dung bức thư
1. Các con, trách nhiệm của bố mẹ là nuôi các con thành người, cho con tất cả sự quan tâm mà chúng ta có thể làm được theo khả năng của mình. Trên con đường trưởng thành, quyết định quan trọng nhất, thực ra luôn yêu cầu con phải tự lựa chọn.
2. Các con, đi thật vững trên đường đời là việc thực sự không dễ dàng. Nhưng đừng tạo quá nhiều áp lực cho bản thân.
Phấn đấu mưu sinh quả thực rất vất vả, các con phải biết động viên bản thân và cân nhắc cho thấu đáo, các con nên để mình ở vào tình thế chủ động chịu khổ, chịu khó khăn chứ không được để mình chịu đựng nó một cách bị động.
3. Các con, bố mẹ đã cho các con sinh mệnh, hy vọng các con trân trọng giữ gìn. Một đời người rất ngắn, đời người không thể tái hiện lần hai, phải trân trọng hết sức. Nhà mãi mãi là bến đỗ yên bình của các con, chúng ta mãi mãi chờ các con trở về.
4. Các con, năng lực của một người có cao có thấp, đừng quá nặng nề về việc so sánh mình với người này, người khác.
Hãy cứ lập mục tiêu và lý tưởng lớn, nỗ lực hết mình hướng về phía trước, làm những việc mà mình hỏi lòng không thẹn, nư vậy là con đã có thành công mà con mong muốn trong đời.
5. Các con, thất bại không đáng sợ, đáng sợ chính là con không có niềm tin và dũng khí để đối mặt. Đừng nhụt chí nản lòng, các con nhất định phải bước tiếp về phía trước, chuẩn bị tốt mọi thứ, ta tin các con sẽ chinh phục được mục tiêu của mình.
6. Các con, đừng sợ hãi khi gặp phải khó khăn hay rào cản trong cuộc sống. Đời người, mười việc thì có đến tám, chín việc không được như ý, chẳng có ai sống mà mọi sự lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió.
Chủ động đối mặt với khó khăn chồng khó khăn, các con mới càng trưởng thành, mới thành người.
7. Các con, trong bất cứ tình huống nào, bất cứ thời điểm nào cũng không được từ bỏ mục tiêu của đời người. Hãy luôn giữ một trái tim bình thường, làm tốt việc của nhân sinh, nỗ lực hết mình, không bỏ cuộc, nhất định các con sẽ chạm được tới hành trình tươi đẹp ở phía trước.
8. Các con, đạo lý về lẽ sống, lối sống của con người trên đời, các con phải nỗ lực học cho bằng được. Tuyệt đối không được nhu nhược và yếu đuối. Ngựa tốt bị người cưỡi, người lương thiện dễ bị người bắt nạt, chỉ khi con lớn mạnh về mọi mặt, người khác mới xem trọng con.
9. Các con, nhà nào cũng có việc khó nói, người nào cũng có điều khổ tâm. Nhưng các con chỉ cần nhớ, với gia đình, điều quan trọng nhất là mọi người sống với nhau hòa thuận và coi đó làm nguyên tắc cao nhất là đuộc.
10. Các con, oán trách, giận dữ, trốn tránh đều không phải là cách để giải quyết vấn đề. Chỉ khi các con sẵn sàng ngẩng đầu, xốc lại tình thần, tìm đúng phương hướng, các con mới có thể “đánh đông dẹp tây”, loại bỏ mọi khó khăn.
Chỉ cần các con dũng cảm dốc sức phấn đấu, đường đời chắc chắc sẽ càng đi càng rộng, càng thoáng!
Lời kết
Nhiều khả năng, đây chỉ là một bức thư giả định dưới cái danh thư cha mẹ viết cho con nhưng quả thực, từng câu từng chữ trong đó đều không hề thừa, cũng chẳng hề sai.
Đó không phải là tâm tư nguyện vọng của riêng một người cha, người mẹ nào trên đời mà là tâm tư của mọi bậc phụ huynh đã có con.
Làm cha mẹ, có ai không muốn truyền lửa cho con, có ai không muốn con trưởng thành, mạnh mẽ, không gục ngã trước cuộc đời?
Con cái dù có lớn thế nào thì trong mắt cha mẹ vẫn là những đứa trẻ. Và những triết lý dạy con, động viên con sâu sắc như bức thư đề cập là điều mà bất cứ bậc cha mẹ nào cũng muốn gửi đi để động viên những đứa trẻ của mình.
Vậy nên, đây là một bức thư không chỉ người làm con cần lắng nghe mà những người làm cha mẹ cũng nên tham khảo để khuyến khích con cái.
Theo Tri Thức Trẻ