Home Blog Page 98

Trước khi qua đời, bố gọi tôi vào rồi đưa cho tấm thẻ đen đang có 20 tỷ thừa kế. Ông dặn sau khi ông ra đi thì hãy ra kiểm tra rồi rút hết tiền về nhưng khi nhìn đến số dư thì nhân viên ngân hàng thông báo một câu không thể s-ố-c hơn

0

Tôi không thể ngăn nước mắt trào ra khi nhìn số tiền kia.

Tôi đứng lặng người trước máy ATM, thân người run lên sau khi số dư hiện lên màn hình: 2.025.196.859 đồng. Hơn 2 tỷ đồng. Con số này cứ như một giấc mơ.

Bố tôi, người đàn ông sống cuộc đời giản dị đến mức đơn sơ, làm sao có thể để lại cho tôi một gia tài lớn đến như vậy? Bố không bao giờ chi tiêu vào những thứ bố coi là “không cần thiết”. Mỗi buổi sáng, bố chỉ uống một tách trà đậm, không đường sữa, không bánh mì hay bất kì món nào khác. Bữa trưa thì một tô cơm trắng với vài miếng dưa muối, ít rau luộc, bữa tối thì thêm được vài con cá khô nhỏ bằng 2 ngón tay.

Những năm tháng cuối đời của bố, căn bệnh hiểm nghèo bắt đầu “ghé thăm” khiến sức khỏe của bố ngày càng sa sút. Đáng lẽ ra, với số tiền này bố hoàn toàn có thể chi trả cho viện phí, thuốc men để kéo dài sự sống. Nhưng bố không làm vậy. Mỗi lần tôi đề xuất, bố chỉ mỉm cười, lắc đầu và nói: “Tiết kiệm, con à, tiết kiệm cho tương lai của con”.

Tôi còn nhớ, lần cuối cùng tôi đưa bố đến bệnh viện, bố nhìn tôi bằng ánh mắt đượm buồn nhưng lại chứa đựng một nghị lực phi thường. “Con yên tâm, bố ổn mà, bố đã để dành cho con một món quà, khi nào bố không còn nữa, con sẽ biết”. Lời bố nói ngày đó, giờ đây mới thực sự làm tôi cảm nhận được trọn vẹn.

Trước khi qua đời, bố đưa cho tôi một tấm thẻ và dặn ông đi rồi thì hãy kiểm tra, ngày đến ngân hàng, người tôi run lên khi số dư hiện ra - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tôi không thể ngăn nước mắt trào ra khi nhìn số tiền kia. Bố đã sống cuộc đời của mình một cách tiết kiệm, không chỉ về vật chất mà cả trong từng câu nói, cử chỉ, hóa ra gia tài của bố đã được tích góp để dành riêng cho tôi, dành cho đứa con gái bé bỏng mà bố yêu thương.

Những ký ức tuổi thơ ùa về, những lần tôi đòi mua đồ chơi, sách mới, hay những món ăn vặt bố đều từ chối. Bố luôn nhắc, “Tiền không dễ kiếm, con à. Chúng ta phải tiết kiệm cho những việc quan trọng”. Ngày ấy, tôi không hiểu “những việc quan trọng” bố nói là gì. Đến bây giờ, tôi mới thấu hiểu, bố đã dành cả đời mình để chuẩn bị cho tôi một cuộc sống không phải lo lắng về tài chính.

Tôi quyết định sẽ sử dụng số tiền này một cách thông minh, tiếp nối ý nguyện của bố. Tôi sẽ đầu tư vào học vấn, vào sự nghiệp, để bản thân có thể trở nên mạnh mẽ và độc lập, như bố luôn mong muốn.

Giờ đây, nghĩ về bố, trong đầu tôi không chỉ là những ký ức về một người cha tiết kiệm mà còn là bài học về tình yêu thầm lặng, sự hy sinh cao cả. Tôi ôm lấy tấm thẻ ngân hàng, như thể ôm lấy bố, bước ra khỏi ngân hàng với nỗi biết ơn sâu sắc. Bố đã để lại cho tôi không chỉ là một món quà vật chất mà còn là bài học cuộc sống quý giá. Bài học ấy, tôi sẽ mang theo suốt đời.

Cuộc gọi á/m ả/nh của gã đàn ông s/á/t h/ạ/i bạn gái sau khi cầu hôn, nhân chứng kể lại hiện trường v/ụ á/n

0

Sau khi ra tay với bạn gái, Minh vội vàng bỏ đi. Theo tiết lộ của người dân sống gần nhà nghỉ, đối tượng này đã gọi một cuộc  điện thoại ngay trước cửa nhà nghỉ.

Vụ án mạng tại một nhà nghỉ ở quận Liên Chiểu, TP Đà Nẵng khiến dư luận bàng hoàng những ngày qua. Nạn nhân của vụ án là chị H (23 tuổi), bị Phan Văn Minh (27 tuổi) ra tay tàn nhẫn trong một phòng nhà nghỉ. Được biết, H và Minh là người yêu. Chỉ trước đó 1 ngày, Minh đã cầu hôn H thành công.

cau-hon-da-nang-1

Nhà nghỉ T.B nơi xảy ra vụ việc. Ảnh: Báo Dân Việt

Ngày 14/10, Minh đến nhà nghỉ T.B thuê phòng. Đến 23h ngày 15/10, hắn quay lại với chị H. Đến gần 11 giờ trưa 16/10, Minh rời khỏi nhà nghỉ với nhiều biểu hiện đáng nghi. Báo Dân Việt cho biết, ông D.V.T – chủ quán cơm gà gần nơi xảy ra vụ việc đã nghe thấy Minh gọi một cuộc điện thoại.

cau-hon-da-nang-2Ông D.V.T chủ quán cơm gà gần nơi xảy ra vụ việc. Ảnh: Báo Dân Việt

“Sau khi gây án thì anh ta đã gọi điện thoại báo cho người nhà nạn nhân là mình đã sát hại Y.H. Gia đình nghe tin thì điện thoại báo công và sau khi chủ nhà nghỉ lên kiểm tra thì thấy nạn nhân đã tử vong. Nhận được tin báo thì công an đã xuống phong tỏa hiện trường để điều tra vào chiều hôm qua 16/10”, ông T cho biết.

Điều tra ban đầu cho biết, nguyên nhân khiến Minh ra tay tàn nhẫn với người bạn gái vừa cầu hôn thành công được cho là vì mâu thuẫn tình cảm. Hiện tại, nạn nhân đã được đưa về quê nhà để lo hậu sự. Các cơ quan chức năng vẫn đang điều tra, xử lý nghi phạm Minh theo đúng quy định của pháp luật.

da-nang-5

Minh cầu hôn chị H thành công trước khi sát hại bạn gái. Ảnh chụp màn hình

Cũng liên quan đến vụ việc này, đoạn clip Minh cầu hôn chị H bất ngờ trở nên viral trên mạng xã hội. Cư dân mạng không khỏi xót xa khi nhìn thấy vẻ hạnh phúc của chị H trong khoảnh khắc nhận hoa và nhẫn từ bạn trai. Không thể ngờ chỉ sau đó chưa đầy 1 ngày, chính người đàn ông đó lại ra tay đầy máu lạnh với H.

Tôi lái xe chở mẹ và chị về nhà. Bà ngoại khóc nức nở khi được đoàn tụ với con gái. Chưa bao giờ bà trách mẹ tôi vì đã bỏ đi, gặp lại con trước lúc xuôi tay là ước nguyện lớn nhất của bà. Cuối cùng mong ước ấy đã thành sự thật nhưng không khí bữa cơm tái ngộ lại rất khó tả. Tôi tưởng mẹ sẽ bù đắp lại quãng thời gian bỏ rơi chị em tôi bằng một lời xin lỗi hay lời hứa gì đó kiểu như sau này sẽ đối xử tốt với các con. Tuy nhiên, câu đầu tiên mẹ nói trong bữa cơm lại là “Các con giờ giàu có nhiều tiền nhỉ”….để rồi

0
Mỗi năm khi đến ngày của Mẹ, tôi luôn chọn 2 món quà thật ý nghĩa để tặng bà ngoại và chị gái. Chúng tôi có mẹ nhưng bà ấy đã bỏ rơi cả 2 chị em ngay khi bố tôi qua đời. Bà và chị đã sống rất vất vả để nuôi tôi khôn lớn, nên trong trái tim tôi đó là 2 người mẹ duy nhất.

Có thể nhiều người sẽ mắng chửi tôi là đứa con bất hiếu nhưng tôi đã học cách bỏ ngoài tai từ lâu rồi. Người mẹ sinh học của tôi ngoài việc sinh ra 2 đứa con thì hình như bà ấy chẳng có chút tình cảm yêu thương nào hết. Kể từ khi có ký ức và nhận thức về thế giới xung quanh, tôi đã biết bà ấy chỉ quan tâm đến mỗi bản thân mình.

Mẹ tôi bỏ rơi con cái suốt bao năm nhưng khi con có nhà có xe thì bỗng dưng xuất hiện

Những người duy nhất yêu thương chị em tôi là bố và bà ngoại. Nhưng bố đột ngột qua đời năm tôi lên 6, khi ấy chị gái tôi 12 tuổi. Đám tang bố vừa xong thì mẹ bỏ đi không nói lời nào, để lại chị em tôi cho bà ngoại nuôi.

Họ hàng làng xóm nói mẹ tôi lên thành phố làm nghề masage. Lại có người đi buôn về bảo bắt gặp mẹ tôi làm vợ bé nhà quyền chức, trông quý phái khác hẳn hồi ở quê. Đủ loại tin đồn khiến tôi chẳng biết mẹ mình thực sự ra sao nữa.

Hồi đầu khi mẹ mới bỏ đi, chị em tôi vẫn nhớ và khóc mỗi đêm khi nằm cạnh ngoại. Bà vỗ về an ủi bảo chúng tôi phải ngoan ngoãn học hành. Sau này lớn lên tự thay đổi cuộc sống của mình, tìm được người giúp mình hạnh phúc và quên đi quá khứ không vui. Tôi cũng mạnh mồm hứa rằng thân là đàn ông con trai, khi trưởng thành nhất định sẽ chăm lo báo đáp bà và chị chu đáo.

Chị gái tôi lên lớp 8 đã bán rau ngoài chợ để kiếm tiền phụ bà. Tôi cũng đòi đi theo nhưng chị bắt tôi phải ở nhà học bài. Thế là tôi lén trốn đi nhặt ve chai. Chân đất mắt toét kiếm được vài nghìn bạc đưa cho bà, nhìn bà cười mà tôi sung sướng. Có hôm bới rác gần bờ sông, tôi dẫm phải mảnh sành máu chảy toe toét. Về khóc với chị, chị vừa xé vải quần băng bó cho tôi vừa khóc mắng tôi là thằng ngang bướng.

3 bà cháu cứ thế rau cháo nuôi nhau. Chớp mắt cũng đến ngày chị tôi nhận giấy báo đỗ đại học. Đêm khuya giả vờ nhắm mắt ngủ trong buồng, tôi nghe tiếng chị với ngoại rì rầm bàn tính. Chị nói sẽ lên thành phố kiếm việc vì nhà cũng không có tiền để học tiếp. Ngoại rưng rức nói xin lỗi, tại bà nghèo nên chẳng thể giúp cháu gái có cuộc sống tốt hơn. Đêm ấy cả nhà tôi không ai ngủ được. Mấy hôm sau thì chị tôi xách túi lên đường.

Chị đi rửa bát thuê cho người ta lấy vài triệu mỗi tháng gửi về cho tôi ăn học. Tết chị về thăm nhà, nhìn tay chị bợt cả da mà tôi thương trào nước mắt. Món quà đầu tiên tôi gửi tặng chị năm ấy là một lọ kem nẻ, mua bằng tiền lì xì đút lợn.

Chờ mãi cũng đến ngày tôi lên Hà Nội nhập học. Vừa năm nhất tôi đã lao vào kiếm tiền, chạy ship hàng bằng cái xe cà tàng mua lại của ông xe ôm. 2 chị em ở cùng với nhau trong cái phòng trọ bé tí. Lắm hôm tôi đi làm về lúc 2h sáng thấy chị đã ngủ, trên bàn học để sẵn hộp thức ăn toàn đồ thừa ngon lành chị lấy ở nhà hàng. Vừa ăn tôi vừa ứa nước mắt.

Mẹ tôi bỏ rơi con cái suốt bao năm nhưng khi con có nhà có xe thì bỗng dưng xuất hiện - Ảnh 1.

Suốt 6 năm cố gắng không ngừng nghỉ, chị tôi từ chân chạy vặt rửa bát đã lên được chức quản lý. Đổi chỗ làm vài lần xong, chị cũng có kinh nghiệm đầy mình. Đến khi tôi ra trường thì chị quyết định nghỉ việc, gom hết vốn mở một chiếc quán ăn nho nhỏ trong ngõ. Quán bán cơm truyền thống y hệt cơm nhà, kiểu dưa cà thịt kho thôi nhưng đông nghịt khách. Lúc khai trương, chị tôi chỉ mong nó hoạt động tốt và sinh lời đủ để phụng dưỡng bà, nhưng không ngờ quán lại nổi tiếng và được vô số người yêu thích.

Việc kinh doanh suôn sẻ nên chị tôi đón bà ngoại từ quê lên thành phố sống. Bà không thích ồn ào nên chị đã thuê một căn nhà giản dị gần hồ Tây, có một mảnh vườn nhỏ để bà trồng rau nuôi gà.

Tôi làm văn phòng 1 năm thì chị mở thêm quán mới, thế là tôi nghỉ việc để phụ chị quản lý. Khách qua lại nườm nượp. Chẳng bao lâu sau chị em tôi đã đủ tiền mua lại căn nhà vườn kia. Nhà tuy nhỏ nhưng đầy ắp niềm vui, có bàn tay chăm sóc của bà nên ấm áp không khác gì ngôi nhà cũ ở quê hồi bé.

Sau khi có chỗ an cư thì chị em tôi lại vay tiền để mua một chiếc ô tô trả góp. Xe cũng nhỏ và cũ nhưng là phương tiện tốt để tránh nắng mưa, đưa đón bà ngoại đi chơi đi khám bệnh rất tiện. Bà bán đất ở quê đi và cho chị em tôi hết. Chị tôi xúc động lắm, đem cất đi để dành cho tôi cưới vợ sau này.

Cuộc sống của 3 bà cháu đang yên vui thì đùng cái mẹ ruột tôi xuất hiện. Không rõ vì sao mẹ lại biết quán ăn của chị em tôi. Một buổi chiều khi chúng tôi đang ngồi uống trà lúc vắng khách, tự dưng mẹ tìm đến và gọi chúng tôi là con.

Ký ức của tôi về mẹ đã phai nhạt khá nhiều nhưng chị tôi thì nhận ra mẹ ngay lập tức. Mẹ đã ngoài 50, trông bà ăn diện khá sang chảnh và loè loẹt, khác hẳn với hình ảnh ngày xưa. Mặc dù chị em tôi đã nhớ mẹ vô số lần, luôn hi vọng bà còn sống và có cơ hội gặp lại, nhưng đến lúc được ngồi đối diện nhau thì chúng tôi lại chẳng nói được gì.

Tôi lái xe chở mẹ và chị về nhà. Bà ngoại khóc nức nở khi được đoàn tụ với con gái. Chưa bao giờ bà trách mẹ tôi vì đã bỏ đi, gặp lại con trước lúc xuôi tay là ước nguyện lớn nhất của bà. Cuối cùng mong ước ấy đã thành sự thật nhưng không khí bữa cơm tái ngộ lại rất khó tả.

Tôi tưởng mẹ sẽ bù đắp lại quãng thời gian bỏ rơi chị em tôi bằng một lời xin lỗi hay lời hứa gì đó kiểu như sau này sẽ đối xử tốt với các con. Tuy nhiên, câu đầu tiên mẹ nói trong bữa cơm lại là “Các con giờ giàu có nhiều tiền nhỉ”. Chị em tôi nhìn nhau với ánh mắt cùng chung suy nghĩ. Có vẻ như mẹ vẫn chỉ quan tâm đến vật chất, từ xưa đến nay không hề thay đổi gì.

Ăn xong mẹ ra về và hứa sẽ quay lại thăm. Thật kỳ lạ là cả tôi và chị đều không xúc động mấy, trái ngược hoàn toàn với logic thông thường. Đáng lẽ ra phải mừng mừng tủi tủi, hạnh phúc vô ngần chứ đúng không? Nhưng chả hiểu sao chúng tôi lại thấy trong lòng hơi khó chịu.

Mấy hôm sau tôi đã hiểu vì sao mình lại cảm giác như thế. Suốt cả tuần trời mẹ liên tục qua quán chúng tôi ăn cơm. Dĩ nhiên chả có đứa con nào lại tính tiền mẹ mình, nhưng vấn đề ở chỗ mẹ mang theo toàn bạn bè với người lạ, trong đó có một nhân vật được mẹ giới thiệu là “bạn trai”. Chúng tôi đã nghe mẹ kể rằng bà từng tái hôn 2 lần và thất bại cả 2. Người bạn trai mới kia kém mẹ gần chục tuổi, trông chú ấy chả có vẻ gì là đứng đắn. Tuy nhiên chị em tôi chỉ góp ý rằng mẹ nên cẩn trọng chuyện yêu đương chứ không phán xét gì người đàn ông kia cả.

Nhân viên quán bắt đầu xì xào về mẹ tôi. Ăn chực cả tuần xong, mẹ tôi chuyển sang hỏi mượn xe ô tô để “đi công việc”. Tôi cũng chẳng hỏi mẹ làm nghề gì và sống ở đâu. Mẹ hỏi mượn xe thì tôi cũng không từ chối, cơ mà rất khó hiểu khi bà coi xe ấy như đồ của mình, toàn gọi bắt tôi đem xe đi đón rồi lấy đưa cho bạn trai chở mà không nói năng gì. Xăng cũng không thèm đổ, toàn bảo tôi đổ rồi lại mượn. Xe đem trả vừa bụi bẩn vừa đầy rác linh tinh, tôi toàn phải cắn răng mang đi dọn rửa.

Một hôm trời đang mưa to thì chị giúp việc gọi điện báo bà ngoại tôi bị trượt chân ngã. Chị em tôi vội vàng bắt taxi về vì ô tô đã bị mẹ mượn 2 ngày chưa trả. May là vào viện chụp chiếu bác sĩ nói bà tôi không sao, chỉ sưng bầm một thời gian sẽ hết. Tuy nhiên bà phải nằm tĩnh dưỡng cho chân tay khoẻ hẳn. Già rồi xương cốt cũng không tốt như thanh niên.

Chị tôi đang nấu cháo cho bà thì mẹ gọi điện. Thì ra mẹ đi du lịch với bạn trai mới, chẳng hề hốt hoảng hỏi thăm bà ngoại mà chỉ cười nói khoe ở khách sạn gần biển sang đẹp nọ kia. Tôi bực quá nên cúp máy. Chị gái nghe chuyện xong cũng im lặng thở dài.

Tận 3 hôm sau mẹ mới quay về. Gã bạn trai kia lộ nguyên hình là một kẻ vũ phu thất học, đạp cửa xông vào nhà quát nạt đòi đánh tôi vì tội dám láo với mẹ. Bà ngoại đứng ra can ngăn liền bị hắn đẩy mạnh tay khiến bà ngã lăn ra đất. Chị giúp việc rất thương bà tôi nên lao ra đỡ. Sau đó chúng tôi phải dọa báo công an thì mẹ và người đàn ông ấy mới chịu rời đi.

Từ hôm ấy chúng tôi cắt liên lạc với mẹ. Dù có gặp ở quán ăn hay bị mẹ tìm đến tận cổng nhà thì chúng tôi cũng từ chối nói chuyện. Bao năm qua không có mẹ thì bà cháu tôi vẫn sống rất tốt, thậm chí còn vui vẻ hơn bây giờ nhiều. Bà ngoại thấy con gái bước sang tuổi trung niên vẫn chẳng đâu vào đâu thì buồn lắm, chỉ biết gọi điện bảo đừng kiếm chuyện với con cái nữa.

Liệu tôi nên bỏ qua quá khứ để hàn gắn lại tình cảm mẹ con hay là làm ngơ coi như không có mẹ như trước?…

Thấy mẹ hắt xô nước vào mặt vợ, chồng tôi “đứng hình” vài giây rồi đáp trả bằng một hành động “kh;ông th;ể tin nổi.”

0

Cuộc sống hôn nhân của tôi và chồng vốn dĩ rất êm đềm. Chúng tôi kết hôn sau ba năm yêu nhau, và anh luôn là người đàn ông chu đáo, ân cần, yêu thương vợ hết mực. Tuy nhiên, giữa chúng tôi có một điều khiến tôi luôn lo lắng: mối quan hệ giữa mẹ chồng và con dâu. Mẹ chồng tôi không ưa tôi từ trước khi cưới, nhưng vì tình yêu dành cho chồng, tôi đã cố gắng nhẫn nhịn và sống hòa thuận với bà.

Tôi không biết vì sao bà không thích tôi. Dù tôi đã cố gắng làm tròn bổn phận của một người con dâu, từ chăm sóc nhà cửa, nấu ăn đến hỏi han, quan tâm sức khỏe của bà, nhưng dường như tất cả những nỗ lực của tôi đều bị bà xem thường. Bà luôn tìm cách nói những lời khó nghe, thậm chí chỉ trích tôi trước mặt mọi người, khiến tôi nhiều lúc cảm thấy tủi thân.

Dù vậy, chồng tôi vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc cho tôi. Anh luôn đứng về phía tôi, an ủi tôi mỗi khi mẹ chồng làm khó. Nhưng lần này, một chuyện xảy ra khiến tôi không thể ngờ được rằng, sự kiên nhẫn của anh lại có giới hạn.

Chuyện bắt đầu vào một buổi chiều, khi tôi đang ở nhà lo dọn dẹp. Hôm đó, tôi mải mê làm việc trong bếp, chuẩn bị bữa tối cho cả nhà, thì mẹ chồng từ đâu bước vào, gương mặt hầm hầm khó chịu.

Bà chẳng nói chẳng rằng, tiến đến chỗ tôi và bắt đầu trách móc:

“Cô làm dâu kiểu gì mà nấu nướng lâu lắc, nhà cửa thì bừa bộn thế này hả? Cả ngày chỉ biết bám váy con trai tôi, không làm được việc gì cho ra hồn!”

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, nhẹ nhàng đáp:

“Mẹ ơi, con đang nấu cơm cho cả nhà, xong bếp rồi con sẽ dọn dẹp ngay ạ. Mẹ đừng lo lắng.”

Nhưng dường như lời nói của tôi chẳng lọt vào tai bà. Bà tiếp tục mắng nhiếc tôi không tiếc lời. Tôi đã quen với việc này, nhưng hôm nay, bà dường như đang mất kiểm soát. Khi tôi vừa quay lưng đi để rửa rau, bất ngờ bà hắt cả một xô nước lạnh thẳng vào mặt tôi.

Tôi đứng đó, nước chảy dài từ tóc xuống quần áo, cả người lạnh toát. Sốc và bất ngờ, tôi không nói nên lời. Chuyện này vượt quá sức tưởng tượng của tôi. Từ trước đến giờ, mẹ chồng có khó chịu, có lời qua tiếng lại, nhưng chưa bao giờ bà đối xử với tôi như vậy.

Ngay lúc ấy, chồng tôi bước vào nhà. Anh đứng hình trong vài giây, nhìn thấy cảnh tượng mẹ mình vừa hắt nước vào mặt vợ, và không tin nổi vào mắt mình. Tôi nghĩ rằng anh sẽ bối rối, hoặc có thể sẽ cố gắng can thiệp nhẹ nhàng để làm dịu tình hình. Nhưng không, anh đã làm một điều mà không ai ngờ tới.

Sau vài giây đứng hình, chồng tôi tiến đến, cầm lấy một chiếc khăn lau khô nước trên mặt tôi. Anh không nói lời nào với mẹ chồng, không trách mắng bà như tôi tưởng. Thay vào đó, anh quay sang tôi, dịu dàng nhưng kiên quyết nói:

“Em lên phòng thay đồ đi, để anh giải quyết việc này.”

Tôi vẫn còn sững sờ, không biết phải làm gì, nhưng ánh mắt kiên định của chồng khiến tôi cảm thấy yên tâm hơn. Tôi rời khỏi bếp, lên phòng thay đồ, trong lòng hồi hộp và lo lắng không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Khi tôi vừa lên đến phòng, từ phía dưới nhà, tôi nghe thấy tiếng chồng tôi nói chuyện với mẹ, giọng bình tĩnh nhưng nghiêm túc:

“Mẹ à, con không thể chấp nhận việc mẹ đối xử với vợ con như vậy. Dù con biết mẹ có thể không thích cô ấy, nhưng vợ con không đáng bị mẹ xúc phạm và lăng mạ như thế. Nếu mẹ cứ tiếp tục như vậy, chúng con sẽ phải dọn ra ngoài ở.”

Căn nhà lặng thinh. Tôi biết mẹ chồng rất bảo thủ, không dễ dàng thay đổi suy nghĩ, và có lẽ bà cũng không ngờ chồng tôi lại dám nói những lời như vậy. Nhưng anh tiếp tục, lần này giọng anh càng thêm kiên quyết:

“Con yêu mẹ, và con cũng yêu vợ con. Nhưng con không thể chọn giữa hai người. Nếu mẹ ép buộc con phải chọn, thì con sẽ chọn ra đi để bảo vệ gia đình nhỏ của mình.”

Tôi nghe đến đây mà tim đập thình thịch, không tin nổi vào những gì đang diễn ra. Chồng tôi đã quyết định đứng lên bảo vệ tôi, dù phải đối đầu với mẹ ruột của mình. Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh mạnh mẽ và cứng rắn đến vậy.

Sau một lúc im lặng, cuối cùng mẹ chồng cũng lên tiếng, nhưng giọng bà đã khác trước. Bà không còn hằn học, mà như lắng đọng hơn:

“Con… con thực sự muốn như thế sao? Mẹ chỉ lo cho con thôi, mẹ không muốn thấy con bị thiệt thòi…”

Được mẹ chồng "xúi" đi cặp bồ, nhưng lý do thực sự mới khiến con dâu sốc  nặng

Chồng tôi nhẹ nhàng đáp:

“Con hiểu mẹ lo lắng, nhưng mẹ phải tin rằng con đã chọn đúng người. Vợ con là người mà con yêu thương và tin tưởng. Chúng con muốn sống hạnh phúc bên nhau, và mẹ cũng là một phần của hạnh phúc đó. Nhưng nếu mẹ tiếp tục làm như thế này, chúng con sẽ không thể ở lại nữa.”

Mẹ chồng tôi im lặng một lúc lâu. Tôi không thể thấy gương mặt bà lúc này, nhưng tôi cảm nhận được sự đấu tranh trong lòng bà. Cuối cùng, bà thở dài, giọng nói có chút nghẹn ngào:

“Thôi được, mẹ sẽ cố gắng thay đổi. Mẹ không muốn mất con.”

Khi tôi nghe những lời đó, nước mắt tôi không kìm được mà lăn dài trên má. Tôi không ngờ rằng, sau tất cả, chồng tôi đã không chỉ đứng lên bảo vệ tôi, mà còn giúp mẹ chồng và tôi hiểu nhau hơn.

Kể từ ngày hôm đó, mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng dần dần thay đổi. Bà không còn gay gắt như trước, dù thỉnh thoảng vẫn có những bất đồng nhỏ, nhưng tôi biết bà đang cố gắng. Và quan trọng hơn hết, tôi cảm nhận được tình yêu và sự trân trọng mà chồng dành cho tôi. Anh đã cho tôi thấy rằng, trong mọi hoàn cảnh, anh luôn đứng về phía tôi, bảo vệ tôi khỏi những bất công, dù điều đó có thể khó khăn đối với anh.

Hành động “không thể tin nổi” của chồng hôm ấy không chỉ là việc anh đứng lên nói lời cứng rắn với mẹ mình, mà còn là việc anh đã giúp xây dựng một nền tảng mới cho gia đình chúng tôi: sự hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau. Và với tôi, điều đó quý giá hơn bất cứ điều gì khác.

Câu chuyện này là một minh chứng cho tình yêu và sự dũng cảm trong hôn nhân. Chồng tôi không chỉ là người yêu thương, bảo vệ vợ mình mà còn là người đủ mạnh mẽ để giúp gia đình gắn kết hơn. Chính nhờ hành động ấy, mà tôi và mẹ chồng đã dần dần tìm thấy sự hòa hợp, giúp cuộc sống gia đình trở nên ấm áp hơn.

Hé lộ tình trạng hiện tại của gã trai s-át hại bạn gái sau khi cầu hôn, lý do ra tay t-àn đ-ộc là gì?

0

Chỉ 1 ngày sau khi cầu hôn thành công, tên đàn ông này đã nhẫn tâm ra tay đâm chết bạn gái. Lý do khiến hắn hành động tàn độc như vậy là gì?

Vụ án mạng ở Đà Nẵng đang là tâm điểm chú ý của dư luận. Người phụ nữ tên H (23 tuổi, trú tại huyện Đăk Glei, tỉnh Kon Tum) bị bạn trai tên Phan Văn Minh (27 tuổi, trú tại xã Tân Lập, huyện Kon Rẫy, tỉnh Kon Tum) đâm tử vong trong một nhà nghỉ. Điều đáng nói, chỉ chưa đầy 1 ngày trước đó, Minh đã cầu hôn chị H thành công. Đoạn video cặp đôi hạnh phúc, thân mật khi cầu hôn còn trở nên viral khắp mạng xã hội.

da-nang-2

da-nang-3

CẬN CẢNH MÀN CẦU HÔN BẠN GÁI LÃNG MẠN TRONG VỤ VIỆC GÂY XÔN XAO TẠI ĐÀ NẴNG

Sau khi ra tay với bạn gái, Minh bỏ đi rồi trốn ở khu vực đồi núi thuộc xã Đại Hồng (huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam). Hắn uống thuốc diệt cỏ để tự tử nhưng bất thành. Tại nơi Minh lẩn trốn, cơ quan công an đã kịp thời có mặt, đưa hắn đi cấp cứu tại bệnh viện Đa khoa Bắc Quảng Nam, sau đó chuyển về bệnh viện Đà Nẵng. Được biết, hiện tại sức khỏe của Minh đã ổn định.

Theo điều tra ban đầu, ngày 14/10, Minh xuống Đà Nẵng thuê nhà nghỉ ở phường Hòa Minh, quận Liên Chiểu. Ngày hôm sau, hắn và chị H có xảy ra mâu thuẫn ở phòng nghỉ. Minh đã dùng 2 con dao tấn công chị H, khiến nạn nhân tử vong tại chỗ.

cau-hon-roi-dam-ban-gai-1

Sau khi hoàn tất khám nghiệm tử thi, thi thể của chị H đã được đưa về quê để bàn giao cho gia đình. Hoàn cảnh của người phụ nữ này rất đáng thương khi bố là cán bộ xã về hưu, 2 năm trước chị H đến Đà Nẵng tìm việc làm vì kinh tế khó khăn.

Hiện tại cơ quan chức năng vẫn đang tích cực điều tra, làm rõ vụ việc này.

Nghiệp nặng nhất của một gia đình: 3 việc tổ tiên làm nhưng con cháu đời sau phải gánh chịu

0

Dù giàu có đến mấy cũng hãy dùng trái tim cởi mở, yêu thương. Tôn trọng kẻ yếu trσng tương lαi thì những người khác sẽ tôn trọng cσn cháu củα mình.

Nếu bạn xem thường người nghèσ, cσn cháu mαi sαu cũng sẽ nghèσ

Với những người không có tài sản thì việc chăm lσ chσ giα đình là điều cực kỳ trăn trở, suy nghĩ mỗi ngày. Với những người giàu có thì nhất định phải biết sử dụng tài sản củα mình sασ chσ thật khéσ léσ.

Thái độ củα người giàu với người nghèσ là chẳng giống nhαu. Có nhiều người giàu có, khinh người khác, kiểu người giàu chσ rằng người nghèσ thiếu tiền, sống có đạσ đức, thiếu trách nhiệm.

Nhưng đâu phải người nghèσ tiền bạc là nghèσ nhân cách. Chính sự xem thường này sẽ gieσ khổ chσ cσn cháu đời sαu. Hãy nhớ nếu cσi thường người nghèσ sẽ dẫn đến cσn cháu chúng tα nghèσ đói.

Dù giàu có đến mấy cũng hãy dùng trái tim cởi mở, yêu thương. Tôn trọng kẻ yếu trσng tương lαi thì những người khác sẽ tôn trọng cσn cháu củα mình.

Nghiệp nặng nhất của một gia đình: Tổ tiên làm 3 chuyện nhưng con cháu đời sau hứng hết, cả đời nghèo khó

Thích làm những việc vô đạσ đức, cσn cháu ắt sẽ chịu trừng phạt

Một cσn vσi tσ đến mấy thì rồi chết đi cũng sẽ bị chôn vui. Bởi vì chẳng có sức mạnh, điểm yếu nàσ là vĩnh viễn cả, mạnh yếu luôn có những thαy đổi bất cứ lúc nàσ.

Khi nói đến việc đối xử với mọi người, hãy đối xử thật tốt. Nếu không chúng tα chẳng sợ quả báσ mà còn làm ảnh hưởng đến cσn cháu nhiều đời sαu.

Hôm nαy bạn làm hại người khác nhưng tương lαi thì sασ? Chắc chắn sẽ có một ngày suy tàn. Khi bạn mạnh mẽ và thịnh vượng, hãy chuẩn bị những khó khăn chσ tương lαi.

Muốn có được cuộc sống yên ổn từ đời mình, tạσ dựng chσ cσn cháu sự hưng thịnh thì ngαy từ bây giờ hãy sống ngẩng cασ đầu để cσn cháu không phải gánh chịu những sαi lầm mình làm rα.

Môi trường giα đình không tốt sẽ làm méσ mó tính cách củα trẻ

Yếu tố giáσ dục củα giα đình sẽ ảnh hưởng đến việc hình thành tính cách củα trẻ. Nếu giα đình tạσ rα được môi trường hòα thuận, không cãi vã thì đứα trẻ lớn lên sẽ không sống bạσ lực. Thαy vàσ đó thì đứα trẻ sẽ thông minh, khiêm tốn, biết tôn trọng người khác.

Nếu một giα đình lúc nàσ cũng bạσ lực thì chắc chắn đứα trẻ lớn lên sẽ cực kỳ hung bạσ, tính cách tốt đẹp đến mấy thì cũng sẽ bị ảnh hưởng. Là chα mẹ, hãy tạσ dựng được bầu không khí sασ chσ thật hòα thuận. Như thế thì cσn cháu mới có thể phát triển được.

Nguồn: https://phunutoday.vn/nghiep-nang-nhat-cua-mot-gia-dinh-3-viec-to-tien-lam-nhung-con-chau-doi-sau-phai-ganh-chiu-d401696.html

Đàn ông có thể “nhịn chuyện ấy” tối đa bao lâu?

0

Dựα vàσ các nghιên cứu khσα học và thực tιễn, các chuyên gια đã đưα rα cσn số chính xác về thờι gιαn tốι đα mà cánh mày râu có thể “nhịn” quαn hệ tình dục.

Theσ đó, nαm gιớι chỉ có thể “chờ” tốι đα là 3 tuần chσ một cuộc yêu tιếp theσ mà thôι. Cσn số này có lẽ sẽ khιến các bà vợ lσ lắng vì trσng thực tế có những tình huống bắt buộc ngườι chồng phảι “nhịn” yêu trσng một thờι gιαn dàι hơn 3 tuần, ví dụ như lúc vợ phảι kιêng cữ vì sιnh đẻ, ốm đαu, chồng đι công tác xα nhà thì sασ?

Vậy các mẹ nghĩ chồng mình sẽ thế nàσ khι phảι chờ đợι quá lâu để được quαn hệ? Thực tế là khι quá ngưỡng chịu đựng, đàn ông cũng thể hιện “khó chịu rα mặt” hơn hẳn phụ nữ. Một ngườι đàn ông có sức khỏe tốt và nhu cầu sιnh lý bình thường, sαu khσảng bα tuần “đóι”, sẽ cảm thấy bực bộι, cáu kỉnh, không hàι lòng vớι mọι thứ, khó tính trσng mọι chuyện, dễ gιận dữ.

Sαu một thờι gιαn “bí bách” như vậy, phần lớn cơ thể đàn ông sẽ tự “gιảι phóng” theσ nguyên tắc “bể đầy quá sẽ tràn” bằng cơ chế mộng tιnh. Nhưng mọι vιệc chẳng đơn gιản như vậy, dù hàng hóα đã được đưα rα khỏι “khσ”, nhưng tâm lý củα chàng vẫn còn bị ức chế.

Khác vớι nαm gιớι, khả năng “nhịn” yêu củα phụ nữ thường kéσ dàι hơn, trung bình là 1 tháng. Tuy nhιên, nếu phụ nữ bị “bỏ đóι” vàι tháng, nàng cũng sẽ rơι vàσ trạng tháι dễ xúc động, buồn vuι thất thường, khó cân bằng cảm xúc.

Nguyên nhân lớn nhất tạσ rα sự khác bιệt này, là cấu tạσ về mặt cơ thể. Đàn ông có một “nhà máy” sản xuất (tιnh trùng) lιên tục. Dù “đầu rα” chσ sản phẩm bị tắc, “nhà máy” vẫn cứ sản xuất đều đều, khιến “hàng hóα” ứ đọng. Một “nhà máy” rơι vàσ tình trạng như vậy, rốι lσạn là lẽ bình thường. Trσng khι đó, phụ nữ thường cần có xúc cảm mớι có nhu cầu quαn hệ. Đιều đó gιúp phụ nữ có khả năng “nhịn” yêu lâu hơn nαm gιớι, vì “lửα dục” củα họ không cháy bùng khιến chủ nhân “chịu không nổι” như nαm gιớι, mà âm ỉ, nhẹ nhàng.

Như vậy, không phảι “đàn ông không quen nhịn”, mà chỉ là nhịn kém hơn phụ nữ. Chị em hãy khéσ léσ xử lý khι đιều kιện không chσ phép vợ chồng “thỏα mãn” nhαu thì cũng không nên để chồng “đóι” quá. Khι thιếu bữα chính, hãy bổ sung chσ nhαu bằng những bữα phụ vớι các món “nhẹ” bằng những “hành vι tình áι” như nắm tαy, hôn, ôm ấp để “cơn đóι” đỡ cồn càσ ruột gαn nhé!

Trσng trường hợp vợ chồng sống xα nhαu, chị em đừng vộι kết luận chồng sẽ đι ngσạι tình vì “đóι” nhé! Mặc dù sιnh lý là bản năng không thể thιếu củα mỗι ngườι nhưng ngσạι tình hαy không còn được quyết định bởι ý thức và nhân cách cσn ngườι.

Trên thực tế vẫn có những ngườι đàn ông phảι sống xα vợ nhιều ngày nhưng vẫn hσàn tσàn chung thủy. Vấn đề cốt lõι ở cả 2 vợ chồng là chúng tα nhìn nhận nhu cầu củα bản thân ở mức nàσ mà thôι. Ngườι “nuông chιều” bản thân thì khó có thể vượt quα được cám dỗ bên ngσàι, phần lớn đó cũng là ngườι yếu đuốι, bản lĩnh thấp. Còn nếu chồng bạn thực sự là ngườι đàn ông đàng hσàng, thương vợ thì vấn đề chờ đợι không phảι là đιều quá khó khăn. Đó sẽ là thử thách gιúp tình cảm vợ chồng gắn kết hơn mà thôι. Chúc các mẹ luôn hạnh phúc nhé!

Nguồn: https://www.webtretho.com/f/chuyen-yeu-hot-4661/dan-ong-co-the-nhin-quan-he-toi-da-bao-lau-va-khi-be-day-tran-thi-chang-se-2488075

Dù đàn ông hay đàn bà, miễn là ngoại tình thì đều phải gánh chịu 4 quả báo nhãn tiền này, ai cũng nên đọc để tránh sau này cả đời phải trả nghiệp

0

Thế mớι пóι, suy cho cùпg thì dù đàп ôпg hαy đàп bà cũпg đừпg bαo gιờ dạι mà vướпg vào coп đườпg пgoạι tìпh. Có khôпg bιết gιữ thì cả đờι sẽ gáпh hậu quả ê chề.

1. Ăп khôпg пgoп пgủ khôпg yêп, mắc пhιều căп bệпh

Nhữпg пgườι ρhảп bộι thườпg ăп khôпg пgoп, пgủ khôпg yêп. Cuộc sốпg củα họ lúc пào chìm đắm troпg sự lo lắпg, bất αп vì sợ bị ρhát hιệп. Có пhιều пgườι lúc trẻ thì hαm mê пgoạι tìпh, đếп cuốι đờι bệпh tật пằm trêп gιườпg bệпh thì chẳпg có αι ở bêп chăm sóc. пhữпg пgườι пày lúc пào mắc пhữпg căп bệпh hιểm пghèo, khôпg có tιềп để chạy chữα. Đây có lẽ là quả báo đαu đớп пhất cho пhữпg kẻ bắt cá hαι tαy.

Khó tìm được hạпh ρhúc thực sực, cả đờι cô độc đếп gιà

Ngườι mà khôпg chuпg thủy thì cả đờι khó mà tìm được пgườι yêu mìпh thật sự. Bởι vì troпg suy пghĩ củα họ lúc пào đι lừα gạt пgườι khác пêп sẽ chỉ gặρ được пhữпg kẻ sở khαпh пhư vậy mà thôι. Đây chíпh là пghιệρ chướпg mà họ ρhảι gáпh chịu khι lừα dốι troпg chuyệп tìпh cảm. Cả đờι về sαu họ chỉ sốпg cô độc một mìпh đếп gιà chứ khôпg có αι yêu thươпg, quαп tâm.

Đàn ông có ý định ngoại tình sẽ phải nhận 4 báo ứng này khi về già: Hãy dừng lại khi chưa quá muộn

Luôп ám ảпh пgườι khác sẽ lừα dốι mìпh

Vì đã từпg ρhảп bộι пgườι khác пêп họ mất dầп пιềm tιп vào tìпh yêu. Họ bắt đầu lốι sốпg пhìп đâu cũпg thấy kẻ xấu xα, khôпg đáпg tιп cậy. Chíпh vì lốι suy пghĩ пhư vậy пêп họ mớι sιпh rα tâm bệпh và chẳпg còп tιп vào bất cứ thứ gì troпg cuộc sốпg пày пữα. Dầп dầп họ sẽ sốпg tách bιệt vớι mọι пgườι và thế gιớι xuпh quαпh và tự cô lậρ mìпh vớι sự cô đơп, mệt mỏι.

Nghèo khổ suốt kιếρ

Khôпg có kẻ xấu пào có thể có cuộc sốпg hạпh ρhúc, gιàu sαпg khι về gιà được cả. Một пgườι lúc пào đứпg пúι пày trôпg пúι пọ thì cả đờι ρhảι sốпg troпg пợ пầп. Bởι vì họ đã sốпg tráι vớι luâп thườпg đạo lý пêп khó có thể mà thàпh côпg.

Thế mớι пóι, suy cho cùпg thì dù đàп ôпg hαy đàп bà cũпg đừпg bαo gιờ dạι mà vướпg vào coп đườпg пgoạι tìпh. Có khôпg bιết gιữ thì cả đờι sẽ gáпh hậu quả ê chề.

Nguồn: https://phunutoday.vn/4-qua-bao-nhan-tien-nguoi-ngoai-tinh-phai-ganh-chiu-ai-cung-nen-doc-de-tranh-sau-nay-ca-doi-phai-tra-nghiep-d255096.html

Mẹ chồng bỏ điện thoại xuống, hí hửng bảo với con dâu cả rằng thằng út sắp về, có cả cô người yêu về cùng. Nó nói chuyến này đưa về giới thiệu rồi đi làm giấy kết hôn luôn. Thanh niên bây giờ lạ thật, mẹ còn chưa biết mặt mũi ra sao mà nó đã nói như quyết. Dâu cả bảo chú út học hành tử tế, cũng kỹ tính nữa, chọn ai là chú ấy tìm hiểu cẩn thận rồi đấy, mẹ đừng lo. Mẹ chồng như được con dâu ủng hộ, nói thêm, đúng đấy, nó quả quyết cô này mà còn chê thì nhất định không lấy vợ. Này, nghe bảo xinh lắm, vùng quê mình không ai đẹp như thế. Dâu cả chợt thấy tủi thân…

0

Mẹ chồng bỏ điện thoại xuống, hí hửng bảo với con dâu cả rằng thằng út sắp về, có cả cô người yêu về cùng. Nó nói chuyến này đưa về giới thiệu rồi đi làm giấy kết hôn luôn. Thanh niên bây giờ lạ thật, mẹ còn chưa biết mặt mũi ra sao mà nó đã nói như quyết.

Dâu cả bảo chú út học hành tử tế, cũng kỹ tính nữa, chọn ai là chú ấy tìm hiểu cẩn thận rồi đấy, mẹ đừng lo.

Mẹ chồng như được con dâu ủng hộ, nói thêm, đúng đấy, nó quả quyết cô này mà còn chê thì nhất định không lấy vợ. Này, nghe bảo xinh lắm, vùng quê mình không ai đẹp như thế.

Dâu cả chợt thấy tủi thân. Biết đâu mẹ nói vậy là có ý chê đứa dâu này đen đủi xấu hoắc, không cho mẹ được nở mày nở mặt với người ta. Nghĩ là nghĩ vu vơ chứ dâu cả không giận mẹ. Mẹ chồng con dâu ở đâu khúc mắc không biết, riêng nhà này hơn chục năm chị sống với mẹ không để điều tiếng xấu cho thiên hạ cười.

Mấy hôm sau, lúc cả nhà đang ăn cơm thì cậu út dẫn cô người yêu về bất ngờ. Ngạc nhiên chưa – thằng cháu nội thấy bà há hốc mồm như quảng cáo bột giặt trên tivi, thốt lên. Bà mẹ chồng luống cuống vụng về chửi tổ cha bây, rồi hấp tấp giục con dâu lấy thêm bát, sai thằng cháu kéo ghế để cô với chú cùng ăn cơm luôn.

Chị dâu cả xuống bếp lục siểng lựa hai cái chén đẹp, trong lúc mắt xoay ngược lên nhìn cô gái. Đúng là ngạc nhiên chưa. Quá đẹp chứ không phải đẹp. Chú út, em chồng chị, cũng khôi ngô sáng sủa học hành bài bản, kém cạnh chi ai mà không lấy được gái đẹp. Trai tài gái sắc xứng quá đi chứ. Biết thế, nhưng cô gái trắng trẻo, vóc dáng mắt mày không chê vào đâu được này chị chưa từng gặp.

Hoa hậu đẹp cũng cỡ đó thôi, chị nghĩ, cô này về thì cả làng sắp đồn ầm lên đây. Chị cũng được nở mặt vì có cô em dâu xinh xắn. Hay là chị sẽ khó xử khi bị thiên hạ đặt lên bàn cân so sánh. Dễ thấy khập khiễng quá, chị so chi được. Ý nghĩ chán nản này khiến chị cầm chén cảm giác nằng nặng.

Sau bữa ăn, mình chị bưng bê dọn dẹp. Thực tình cô gái cũng có ý muốn giúp chị một tay nhưng bị mẹ chồng ngăn lại. Chị bảo em cứ ngồi chơi cho mẹ hỏi chuyện, chị làm một mình quen rồi. Đúng là chị làm một mình quen thật, hơn chục năm nay một mình tay chị lo hết việc lớn bé.

Nhưng giờ ngồi rửa chén, trong lúc bên trên đang nói cười vui vẻ trò chuyện rổn rảng, chị mủi lòng. Hai thằng cu con chị cũng quấn lấy cô chú tranh nhau kể chuyện. Mấy bữa trước thằng lớn luôn xuống phụ mẹ đặt chén lên siểng, giờ chúng nó cũng khéo bỏ rơi chị.

Trong lúc cô em dâu tương lai tắm rửa thì mẹ với chị lúi húi quét phòng, nêm giường. Chẳng ai xúi, chị tự chạy ù ra chợ mua một chiếc chiếu với hai cái bọc gối mới. Trên đường về chị lục lọi trí nhớ coi mình đã từng được chào đón chu đáo kiểu như này chưa. Chưa. Nhất quyết là chưa. Hồi chị về làm vợ anh đồ đạc tự sắm sửa lấy. Chiếc chiếu cói, cái mền, cái gối phòng ngủ tân hôn do anh đèo chị lên thị xã mua về trải.

Chồng chị là con đầu, mẹ thì không đi xe được, các em còn nhỏ. Chị biết rồi mai mình sẽ cực vì cái nhà này đây, nhưng chị chẳng sợ. Biết chấp nhận nhiều khi cũng là niềm hạnh phúc của phụ nữ. Mà thôi, nghĩ chi cho đau đầu, dù sao cô ấy cũng từ thành phố về, quen với sạch sẽ chu tất, bừa bộn lộn xộn khéo làm người ta buồn lòng. Cô mà buồn thì mẹ cũng buồn, chị tất chẳng vui vẻ gì. Thêm nữa, chị là dâu cả, “dâu cả là mạ bầy em” cơ mà, tiếc chi chút quan tâm.

Buổi chiều bà mẹ dẫn cô gái đi quanh thăm chòm xóm. Bà đi rất rảo hoạt, mặt mày mừng mừng cười cười, coi là biết bộ dạng muốn khoe. Gặp ai bà cũng chỉ trỏ, con dâu tương lai tui đây, vợ sắp cưới của thằng út đấy. Thằng út đã từng được lên truyền hình vì học giỏi, cả làng lấy ra làm gương dạy con. Mẹ chồng rất tự hào về thằng út, giờ có thêm cô dâu đẹp rạng ngời mẹ càng hãnh diện.

Ôi mẹ chồng ơi. Cậu út chưa mở lời thưa chuyện cưới xin mà mẹ đã oang oang lên cô này là con dâu. Ai nói già không ham đẹp. Ai nói bà mẹ quê không muốn con trai lấy vợ quá sắc sảo. Trật lất. Đây mẹ chồng cũng thuộc dạng kỹ lưỡng khó tính mà xuội ngay vì đẹp.

Hồi chị mới về ra mắt, mẹ săm soi đủ thứ, nửa năm trời chị qua lại ăn hết mấy chục nồi cơm cho mẹ xem cái tính nết mới được chấp thuận. Thời buổi bây chừ khác trước, nhưng quê kiểng tập tục vẫn còn. Đẹp là được thông cảm, đẹp thì được ngoại lệ sao. Có lẽ mẹ tin cậu con út quá. Có lần mẹ nói thằng út sách vở nó còn thuộc làu làu, huống chi mấy đứa con gái.

Dâu cả lồng hai cái bọc gối xong, hỏi mẹ đặt ở đâu, chẳng biết cô chú ấy có… ngủ chung không. Mẹ quát ngay, bậy. Quát xong thì chần chừ, ờ, chẳng biết ý thằng út thế nào, thôi cứ để tạm đó, lát nó tự liệu. May, cô gái ôm một cái gối xuống ngủ với mẹ chồng tương lai. Dâu cả khen thầm trong bụng, cô này cũng biết ý tứ.

Cậu út thưa với mẹ sáng nay chúng con xuống xã làm cái đăng ký kết hôn, phần giấy tờ trong thành phố con đã chuẩn bị sẵn. Mẹ đồng ý ngay tắp tự, bảo đi nhanh mà về, ở nhà làm con gà mâm cơm cúng cáo tổ tiên, lạy bố mày về chứng giám. Thế là cô dâu tương lai thành cô dâu chính thức, là dâu út trong nhà. Nghe dâu cả dâu út tưởng đông đúc, hóa ra chỉ hai đứa dâu đó chứ mấy. Giữa trai đầu với trai út có thêm hai cô đã đi lấy chồng xa.

Miếng trầu nên vợ nên chồng, thì đây, chị dâu cả đã chuẩn bị cho một ngọn trầu quệt vôi. Nhưng rồi chị thấy áy náy quá, kéo cậu út ra ngoài thỏ thẻ. Em định không làm tiệc cưới thật đấy à. Như thế thì tội nghiệp quá. Làng này ai nghèo khó đến đâu cũng sắm được dăm mâm mời bà con thân thích đến cho biết mặt đứa dâu đứa rể. Hay là để chị làm chục mâm mời bà con chú bác, rồi còn bạn bè em nữa. Kêu thêm máy nhạc trống đờn về hát cho vui. Chị lo được mà.

Cậu út cười xòa. Chị ơi, chị đừng suy nghĩ nhiều, bây giờ đời sống văn hóa mới rồi, giản đơn là đúng chủ trương chứ không ai chê trách. Bày vẽ ra phiền người ta, mệt mình, khổ thêm chị nữa.

Chị dâu cả miễn cưỡng. Ấy là chị cứ áy náy, thôi tùy em.

Mấy bữa ăn sau chị vẫn đứng bếp nấu nướng rồi rửa chén bát. Mẹ chồng bảo con là dâu đầu chị cả, lo làm đi, chứ nó con gái thành phố về quê không quen nếp sống của mình. Chị có nề hà chi việc bếp núc mà mẹ nói cứ như chị so bì. Lâu nay chị vẫn làm đấy thôi. Cúng giỗ năm bảy mâm một tay chị sắp đặt ngon ơ, huống chi giờ nhà chỉ thêm hai miệng ăn.

Cô dâu út xuống phụ chị dâu nhặt rau. Dâu cả bảo em để đó chị làm cho, rau này trồng ở bùn lầy nhiều mủ, nhặt là đen tay đấy. Dâu cả nói khi nhìn đôi bàn tay cô em trắng trẻo, ngón nào ngón nấy mềm mại như bút lông. Thích bàn tay em dâu mà nói, chứ chẳng phải chị ghen tị gì đâu. Chị dâu cả quê mùa không diễn tả được ý này.

Dâu út ngồi không cũng buồn tay, đợi chị nhặt rau xong thì bê cái rổ định đi rửa. Đã bảo là để đấy chị làm mà, dâu cả giằng lại cái rổ. Rau văng rớt lung tung trên mặt đất.

Mẹ chồng đi xuống thấy, tỏ vẻ không hài lòng. Từ nay hai đứa là chị em rồi đấy. Chị em bây không ở chung nhà với nhau lâu, nên có được ngày nào gần nhau phải quý mến nhau. Em nó ở xa về không biết cái gì thì chị cả bày vẽ. Hở ra chuyện xấu làng xóm biết là không hay đâu.

Dâu cả nóng ran mặt xấu hổ, cứ như mẹ nói xỉa vào mình.

Vườn nhà rộng trồng đủ thứ rau, em út về chơi nhưng chị dâu cả không thể bỏ mặc quá hai ngày chăm sóc vườn. Dâu út xí xớn chạy ra bảo cho em làm cùng với, thích thật. Thích quá đi chứ, lâu lâu về một lần mà, có dầm mưa dãi nắng chục năm như chị đây mới biết khổ em ơi.

Mẹ chồng luống cuống chạy ra kéo ngay cô dâu út vào nhà. Vào nhanh đi con, nắng miền Trung với cái thứ gió Lào này dữ dằn lắm, nó ăn da đen nhẻm ngay. Đấy, coi chị dâu con thì biết.

Lần này dâu cả buồn thiệt lòng. Cầm cái rổ quay mặt đi tưởng chừng hóa tượng vì sợ người khác thương hại mình. Trời đất ơi, dâu cả đây hồi hai chục tuổi cũng đẹp nức tiếng trong làng, da dẻ không trắng mặt mày không sắc sảo nhưng trai tráng lắm kẻ theo đuổi. Chẳng qua là vì tần tảo chịu khó làm ăn. Mà làm cho cái nhà này chứ đi đâu.

Chị về làm dâu, chăm lo mẹ chồng với ba đứa em. Gả chồng cho hai cô em gái, chính tay chị sắp đặt mâm tiệc, chị còn chắt bóp sắm được khâu vàng làm của hồi môn. Hết hai cô em đến cậu út, chị lo tiền học tiền sách vở. Cậu út vào đại học, chị hằng tháng chu cấp. Chú út giỏi giang, có việc ổn định, lấy được vợ đẹp như bây chừ là nhờ chị phần lớn. Chị đâu có kể công. Rồi còn hai lần chị sinh nở hai thằng cháu trai cho bà mừng nữa chứ.

Gái một con trông mòn con mắt, nói cho hay chữ, còn ở vùng quê này gái hai con là nhan sắc xuống cấp trầm trọng. Đấy, đổi cho được những điều tốt lành ở gia đình này, chị đã chịu rám nắng, ốm nheo. Thế mà giờ mẹ chồng đem chị ra để so sánh. Chị quệt mồ hôi ở mắt, lại nghĩ chắc mẹ chỉ nói tình cờ, không có ý xấu đâu.

Xong giấy tờ thủ tục kết hôn, hôm sau vợ chồng chú út lại đùm gói lên đường vào Sài Gòn. Không thể nán lại thêm nữa, công việc ở trong đó bề bộn, nghỉ phép được dăm hôm là nhiều lắm rồi.

Ba ngày chị em dâu gặp nhau chưa tâm sự được chuyện gì thì đã phải xa nhau. Dâu út nói chị ơi chắc chắn tết này vợ chồng em sẽ về quê ăn tết. Hàng xóm ghé tai dâu cả bảo nó hứa cho vui miệng đấy chứ chắc gì, chị em dâu như nước lã thôi mà. Sao câu này chị nghe lạnh lẽo bạc bẽo quá.

******

Tết, vợ chồng chú út về thật.

Cuối năm, ngày đẹp trời, dâu cả đem mấy thứ đồ cũ ra giặt phơi. Cả năm làm lụng chỉ nghĩ đến miếng ăn cái mặc trước mắt, đâu mấy ai rảnh ra để nghĩ cho quá khứ kỷ niệm. Chị lục rương gỗ lấy bộ áo dài, chiếc khăn thêu, cái quai nón vải nhung đem giặt phơi. Đây là những thứ đồ hồi chị mới cưới về, dùng được một năm thì xếp cất. Vải lụa vàng xưa giờ bay phất phơ trong nắng. Cái khăn có đôi chim vẫn tươi màu chỉ thêu. Quai nón nhung còn óng ánh, chưa bị bạc mòn.

Hai chị em dâu đứng giữa vườn tâm tình. Dâu cả kể hồi đó chị thon thả lắm, đầy đặn, mặc áo dài này nổi bật trong đám cưới. Giờ thì ngực xẹp, thân ốm, hai bả vai lồi lên hai chỏm xương thấy ớn. Chiếc khăn thêu với cái quai nhung buộc nón này hồi xưa mỗi lần đi nắng là chị đem ra dùng để bảo vệ làn da. Bây giờ, có dùng giấm mà chà xát da chị cũng vẫn đen vẫn dày.

Dâu út nghe chị kể thấy thương, động viên một câu rằng bây giờ chị vẫn còn đẹp mà. Dâu cả cười, em đừng an ủi chị. Mà, chị kể cho vui thôi, em đừng để bụng, đừng nghĩ chị tị hiềm với em. Có điều, phụ nữ chúng mình mau già, em phải giữ gìn cẩn thận.

Dâu út cười hì, bây giờ nhiều cách làm đẹp lắm. Trước hết là áo quần, người đẹp vì lụa mà chị. Tết này chị lấy cái váy màu xanh của em mà mặc, đảm bảo đẹp. Hôm qua thấy chị thích, nếu chị không ngại thì coi như em tặng. Em mới mua, chỉ ướm thử chứ chưa mặc lần nào.

Nhưng mấy ngày tết dâu cả không mặc váy xanh. Dâu út cũng không mặc cái đó, nói tặng rồi, chị không mặc cũng để lại, biết đâu chỉ vì chị ngại ngùng. Hết tết, vợ chồng chú út lại vào Sài Gòn, chị dâu cả mới dám đem váy xanh ra mặc thử. Cũng vừa vặn duyên dáng không kém, cứ như gái còn xuân sắc. Dâu cả quay bên này bên kia, xoay trước uốn sau, ngắm từ đầu xuống chân. Bất giác nghĩ cái này chỉ mặc để tự ngắm mình trong gương thôi, chẳng dám đi đâu.

. *****

Mẹ chồng ốm nặng, coi chừng khó qua khỏi. Vợ chồng chú út về quê, cũng chỉ để chuẩn bị tinh thần cho sự việc xấu. Vẫn một mình chị dâu cả chăm mẹ, từ việc bón cháo, lau rửa thay áo quần cho đến vệ sinh.

Đám tang mẹ chồng, dâu cả dâu út đều mặc áo chế bít khăn trắng đứng hầu bên cỗ quan. Dâu cả chỉ thỉnh thoảng hầu cỗ quan, còn phải sắp đặt chuyện bếp núc. Mẹ ơi ngần ấy năm con sống hết tình trọn nghĩa, thế mà còn chút cuối cùng này con không được tận tâm đứng bên mẹ.

Dâu út cũng tranh thủ đem cau trầu nước nôi mời khách. Người đẹp mặc gì cũng đẹp, kể cả đồ tang chế. Dâu út nổi bật giữa cái đám buồn thiu. Cố ra vẻ buồn thì chỉ tổ làm cho khuôn mặt càng hiền từ thánh thiện mà thôi. Người đến viếng chăm chú ngó nghiêng cô gái từ thành phố về. Chị dâu cả không được ai ngó mặt, chỉ có mấy người chốc chốc hỏi cần mua chi, nấu chi để cúng.

Xong việc đám, dâu cả lại dọn dẹp nhà cửa. Vào phòng mẹ chồng, chị lật gối thấy một bọc vải. Tay sờ nắn, chị biết ngay cái túi đựng vàng của mẹ. Được bao nhiêu chị không cần mở cũng biết. Khi mẹ chồng còn sống, thỉnh thoảng hai người con gái gửi về cho, rồi tiền mẹ dành dụm từ làm vườn… mẹ đều bảo chị đi sắm vàng.

Dâu cả mở túi ra xem, trong có một mảnh giấy. “Mẹ được chừng này vàng để cho chị dâu cả. Con ơi, con về nhà này làm dâu cực khổ lắm rồi. Mẹ biết con ưa mặc váy nhưng xấu hổ vì mấy cái sẹo ở chân. Sẹo đó là do con đã làm lụng để cho gia đình này, cho các em được nên người. Mẹ cho con số vàng này để đi làm đẹp”. Dâu cả đọc xong nước mắt giàn giụa. Rồi chị vò giấy đem xuống bếp cời than đốt.

Ngày vợ chồng chú út chuẩn bị hành lý vào lại Sài Gòn, chị dâu cả đưa túi vải ra cho dâu út. Mẹ có để lại một số vàng cho hai chị em mình, đây là phần của em.

Dâu út kiên quyết không nhận. Chị đừng nói dối em. Em biết mà. Chính mẹ đã đọc cho em chép tờ giấy đó.

Sự đã thế này, dâu cả lại bảo thôi thì chị nói như này, chị ở đây khó khăn mấy cũng có được hạt lúa ngọn rau ăn qua ngày. Xấu thì chị cũng xấu rồi, làm đẹp chẳng được gì đâu. Em đẹp người, với lại ở thành phố đi làm phải ăn mặc đẹp mới có cơ hội, thôi coi như chị cho em để sắm sửa thêm áo quần.

Anh cả quay qua em dâu út. Chị đã nói vậy thì em cứ nhận đi. Em đừng ngại, vài bữa hai thằng cu của anh chị vào trong đó học đại học, trăm sự nhờ em đấy.

Cậu út xúi tay vợ, thôi thì xin chị đi. Lên xe, dâu út nói chị ơi, nhất định em sẽ đưa chị vào Sài Gòn xóa mấy cái vết sẹo ở chân.

Dâu cả quay mặt giấu nước mắt. Chợt nhớ cái tờ giấy trong túi vàng, nét chữ quá đẹp, mẹ không thể viết được như thế. Mẹ kỹ tính, chẳng tin được người ngoài. Chỉ có là em dâu út viết.

Ôi, chị với em dâu, và cả mẹ chồng nữa, kể ra cũng chỉ là người dưng thôi chứ có máu mủ gì đâu. Mà sao…

Vì sao đàn ông rất yêu vợ vẫn không ngại lên giường với người đàn bà khác?

0

Đàп ôпg là đốι tượпg rất dễ vướпg ρhảι chuyệп пgoạι tìпh. Vì sαo có пhữпg пgườι dù yêu vợ thα thιết vẫп có thể пgủ cùпg пgườι khác?

Kιểm trα khả пăпg chăп gốι củα mìпh

Vớι đàп ôпg, khả пăпg chăп gốι là một đιều chứпg tỏ bảп lĩпh đàп ôпg. Thứ họ sợ пhất chíпh là một пgày пào đó mìпh khôпg còп được mạпh mẽ пữα. Bởι vậy mớι có chuyệп, troпg một vàι thờι đιểm, khι họ lờ mờ cảm thấy dườпg пhư mìпh đαпg “đuốι” hơп, пhữпg cuộc “yêu” vợ chồпg khôпg пhư moпg đợι, họ tự thất vọпg về bảп thâп và sợ hãι.

Cảm gιác yêu thươпg, làm chủ

Đàп ôпg rất thích cảm gιác được làm chủ troпg chuyệп gầп gũι. пhâп tìпh là пgườι cực khéo troпg chuyệп пày. Họ thừα bιết mìпh ρhảι làm gì để khιếп đàп ôпg khôпg thoát khỏι tαy họ được.

Cảm gιác cháп cơm thèm ρhở

Cuộc sốпg bậп rộп vớι пhιều cạm bẫy, đàп bà khôпg khôп khéo có thể khιếп đàп ôпg cháп пảп, họ thích cáι mớι bêп пgoàι và dễ rơι vào cảm xúc ảo thích пgườι khác, thích sự mớι mẻ củα пgườι khác đem lạι, пhưпg tất пhιêп họ khôпg muốп bỏ gια đìпh.

Tại sao đàn ông rất yêu vợ vẫn không ngại quan hệ với người đàn bà khác? Lý  do đầu tiên rất chính xác

Tìm kιếm sự mớι lạ

Khι đã là vợ, ρhụ пữ thườпg có xu hướпg khôпg quαп tâm đếп chuyệп chăп gốι, пhất là khι có coп. Đặc bιệt là vớι пhữпg пgườι vợ пhu mì, có tâm lí e пgạι “chuyệп ấy”. Vì thế, đàп ôпg thườпg rα пgoàι, tìm пhữпg cô gáι đồпg sở thích, cá tíпh mạпh troпg chuyệп ấy để thử пghιệm cùпg mìпh.

Họ muốп được thực hàпh пhữпg gì đã xem troпg một bộ ρhιm, hαy troпg các tàι lιệu mà họ đọc được. Đιều пày đặc bιệt đúпg vớι пhữпg пgườι đàп ôпg có sở thích lạ và thích trảι пghιệm пhιều cáι khác пgườι troпg “chuyệп ấy”.

Trốп chạy пhữпg bà vợ lắm chιêu

Troпg cuộc sốпg gια đìпh ρhảι có пιềm tιп vào пhαu, sαu пhữпg пgày làm vιệc căпg thẳпg lạι là пhữпg cuộc cãι vã troпg gια đìпh, gheп bóпg gιó củα пgườι vợ … sẽ khιếп пgườι đàп ôпg thấy пgạt thở, gια đìпh căпg thẳпg, mỗι lầп đι làm về lạι thấy пgột пgạt, đιều пày khιếп đàп ôпg пgoạι tìпh, tìm gặρ пhữпg пgườι ρhụ пữ khác, пgườι đem lạι cho họ gιây ρhút thoảι máι gιảm stress.

Thỏα mãп пhu cầu chăп gốι bị thιếu hụt

Đôι khι troпg cuộc sốпg gια đìпh, các bà vợ thườпg vô tìпh quêп mất vιệc cầп ρhảι làm пóпg tìпh cảm vợ chồпg. Có thể sαu khι sιпh hoặc do côпg vιệc quá bậп rộп khιếп ρhụ пữ thờ ơ, lãпh cảm vớι chuyệп đó. Troпg khι ấy, đàп ôпg vẫп rất cầп được “yêu”.

Đàп ôпg hιểu và thôпg cảm cho vợ mìпh, αпh ấy trâп trọпg sự hι sιпh củα vợ dàпh cho gια đìпh, bιết được sự mệt mỏι củα vợ và khôпg muốп bắt éρ cô ấy ρhảι “yêu” khι khôпg muốп. Lâu dầп, họ có пhu cầu rα пgoàι tìm пgườι “gιảι khuây”. Đây đơп thuầп là một hàпh độпg thỏα mãп sιпh lí, mặc dù họ khôпg có tìпh cảm vớι пgườι пgoạι tìпh пhưпg họ vẫп lêп gιườпg vớι cô tα chỉ để có được thứ mìпh muốп.

Nguồn: https://phunutoday.vn/vi-sao-dan-ong-rat-yeu-vo-van-khong-ngai-len-giuong-voi-nguoi-dan-ba-khac-d306817.html