Nam – chồng cô, là 1 anh chàng to cao đẹp trai có công việc ổn định nhưng cũng thừa kế sự gia trưởng của bố. Tuy không đến nỗi khắt khe như ông nhưng tính tình anh khá nghiêm khắc.
Ngày Hiền về nhà bạn trai ra mắt, nghe anh nói bố làm trong quân đội mà chưa gì cô đã sợ mất mật. Thế nhưng yêu nhau cũng được hơn 3 năm, bố mẹ ở nhà giục giã nhiều lắm rồi, chả nhẽ lại không cưới nên Hiền cũng nhắm mắt đưa chân.
Cũng may, cưới nhau xong Hiền được ra ở riêng luôn vì bố chồng muốn 2 người sống tự lập chứ không được dựa dẫm vào bố mẹ. Khỏi phải nói, Hiền vui như thế nào khi biết được tin đó. Ra ở riêng nghĩa là từ giờ cô và chồng sẽ được thoải mái, tự do, không cần lo nghĩ đến ánh mắt của bố mẹ chồng nữa.
Nam – chồng cô, là 1 anh chàng to cao đẹp trai có công việc ổn định nhưng cũng thừa kế sự gia trưởng của bố. Tuy không đến nỗi khắt khe như ông nhưng tính tình anh khá nghiêm khắc. Cưới nhau được 6 tháng thì Nam bàn vợ chuyện con cái, Hiền cũng muốn có con nên đồng ý ngay.
Ấy vậy mà mọi việc đâu như cô nghĩ, trước khi quan hệ để thụ thai Nam còn đi xem ngày xem giờ rồi tẩm bổ cho vợ đủ kiểu. Nửa tháng liền anh không động vào vợ để cho tinh trùng được khỏe như thế mới mong có được con trai. Hiền thấy kì lạ nên hỏi chồng:
– Sao anh kĩ tính thế.
– Muốn có con trai thì phải thế chứ??
– Con trai á. Nhà anh có phải trưởng tộc đâu mà cần con trai. Lỡ em sinh con gái thì sao??
– Không phải con trưởng nhưng anh vẫn thích con trai. Con anh thì chắc chắn sẽ là con trai.
Lúc này Hiền mới tá hỏa về cái tính gia trưởng của chồng. Thả được 1 tháng thì Hiền dính bầu nhưng lại chẳng dám nói với chồng mà lại nói chuyện với mẹ chồng trước.
Ở nhà chồng, cô và mẹ chồng khá thân thiết vì Nam và bố anh tính giống nhau từ khuôn đúc rồi. Hiền luôn tìm đến mẹ chồng để tâm sự và xin bà cho lời khuyên
– Mẹ ơi, con thấy bố mẹ chẳng áp đặt gì nhưng sao anh Nam cứ cố chấp vậy. Con sợ lỡ mang bầu con gái thì bị anh cho bỏ mất.
– Nó giống bố nó, mẹ đã từng bỏ đi 1 đứa con chỉ vì nó là con gái con à. Mẹ đau lòng lắm nên sau này dù con có bầu con gái cũng phải nói dối là con trai. Con biết chưa để lỡ nó có ý định bắt bỏ, con còn cứu vãn tình hình.
– Dạ mẹ.
Hiền xót xa nhìn mẹ chồng, cô vừa thương bà vừa lo sợ mình sẽ bầu con gái. Để cho chắc trước khi đi siêu âm cùng chồng Hiền đã lén đi siêu âm trước để biết trai hai gái. Dù bác sĩ không nói, nhưng nhìn mặt ông là cô biết khả năng con gái là rất cao. Hiền buồn rười rượi đi về như kẻ mất hồn.
Nhưng nghe lời mẹ chồng, cô đưa cái giấy siêu âm có hình hài em bé mờ mờ, ảo ảo, vui mừng bảo anh:
– Con trai anh ạ.
Nghe tin vợ bầu con trai Nam mừng lắm còn tổ chức ăn mừng, cô với mẹ chồng chỉ biết nhìn nhau ngậm ngùi. Sinh trai hay gái là do chồng quyết định vậy mà phận đàn bà cứ bị đổ trách nhiệm là ‘không biết đẻ’ nếu không sinh đúng ý chồng.
Người ta có con thì hạnh phúc còn Hiền thì thấp thỏm hơn ai hết. Nhiều lúc cô nhìn chồng rồi tự nhủ:
– Liệu có phải mình bị lừa không, khi yêu thì xởi lởi tốt tính thế sao cưới về lại thế này.
Sờ bụng cô thương con vô cùng, cô sợ sinh nó ra sẽ bị chính bố hắt hủi, còn cô có khi nào bị chồng lạnh nhạt hay không?? Mấy lần đi khám cô cứ lấy cơớ để đi với mẹ chồng thay vì đi với chồng, cũng may bà nhiệt tình nên cô thấy đỡ áp lực hơn.
Đến tháng thứ 9, Hiền sợ hãi đến mức nhiều đêm mất ngủ thậm chí run rẩy. Rồi ngày đó cũng đến, ai cũng háo hức chờ đợi đứa bé chào đời còn cô và mẹ chồng thì lo ngay ngáy. Lúc cô vào phòng đẻ bà nắm chặt tay con dâu:
– Mạnh mẽ lên con, dù thế nào mẹ cũng bên con.
Khi nhận đứa bé trên tay, Nam bủn rủn vì nó là con gái chứ không phải con trai. Hiền nín thở bặm môi rồi cô bảo:
– Em biết anh thích con trai nhưng xin anh… đừng hắt hủi hay xa lánh nó. Nó là con mình anh à, em xin anh đấy.
Nam nhìn vợ nghẹn ngào:
– Anh xúc động vì được làm bố thôi, còn con trai hay con gái với anh không quan trọng nữa. Cảm ơn em đã vất vả sinh con cho anh.
– Anh nói thật chứ.
– Ừ anh nói thật.
Hiền cười trong nước mắt, mẹ chồng cũng thở phào nhẹ nhõm. Sở dĩ Nam thay đổi 180 độ như vậy mà không làm ầm lên là vì 10 phút trước mẹ chồng đã dẫn anh sang phòng đẻ bên cạnh để chứng kiến cảnh 1 ông bố khóc hết nước mắt khi mất con.
Cô bé vừa chào đời thì đã mất. Nam nghe thấy anh ta lẩm bẩm bên cạnh mình:
– Tôi và vợ đã trông chờ ngày con chào đời đến nhường nào. Ngày nào tôi cũng trò chuyện với cô công chúa nhỏ của mình, anh biết không lúc nhìn ảnh siêu âm của nó tôi đã khóc vì nó quá xinh xắn, nhìn mặt nó hiền vô cùng. Sau này có con gái anh nhất định phải yêu thương nó gấp đôi nhé…
Rồi người bố đó nấc lên, khi ấy Nam chợt nhận ra rằng để có được đứa con đâu phải dễ, vợ vất vả mang thai 9 tháng 10 ngày mình nên trân trọng. Con nào chẳng là con, vậy mà anh cứ trọng nam khinh nữ.
Giây phút ôm con vào lòng Nam đã khóc, anh khóc vì con anh đã được sinh ra mạnh khỏe, anh khóc vì anh may mắn hơn ông bố kia vì được làm bố trọn vẹn, đó mới là điều quan trọng nhất.
Hiền sau khi tỉnh táo hơn nghe được chồng kể lại câu chuyện đó thì giàn dụa nước mắt, cô đúng là tốt số mới vớ được bà mẹ chồng như thế này mà.
Theo WTT