Home Blog Page 407

Ngoài Nguyễn Ngọc Ngạn, 1 ca sĩ không được biểu diễn ở Việt Nam: Lúc giàu khoe xe, khoe vàng đến năm dị;;ch đ;;ói lại muốn về quê hát hò ki;;;ếm chác

0

Ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng trong trang phục có gắn huy hiệu lạ

Phó Chủ tịch UBND TPHCM Trần Thị Diệu Thúy vừa ký quyết định xử phạt hành chính với ông Huỳnh Minh Hưng, tức ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng, sau vụ việc ca sĩ này mặc trang phục biểu diễn có gắn huy hiệu lạ.

Theo quyết định xử phạt, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng đã thực hiện hành vi biểu diễn nghệ thuật sử dụng trang phục, từ ngữ, âm thanh, hình ảnh, động tác, phương tiện biểu đạt, hình thức biểu diễn hành vi trái với thuần phong, mỹ tục của dân tộc; tác động tiêu cực đến đạo đức, sức khỏe cộng đồng và tâm lý xã hội.

Ngoài mức phạt hành chính, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng bị áp dụng hình thức xử phạt bổ sung là đình chỉ hoạt động biểu diễn 9 tháng theo quy định tại điểm b, khoản 9, Điều 11 Nghị định số 38/2021/NĐ-CP ngày 29/3/2021 của Chính phủ. Hình thức xử phạt được áp dụng kể từ ngày nhận quyết định.

Trước đó, vào tối 4/5, tại đêm nhạc “Ngày em thắp sao trời” ở TPHCM, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng đã mặc trang phục có gắn huy hiệu lạ.

Trước sự việc trên, Sở Văn hóa và Thể thao TPHCM đã mời các tổ chức, cá nhân, đơn vị đến làm việc về nội dung phản ánh. Sở cũng đã tổ chức buổi họp lấy ý kiến các cơ quan chuyên môn về vấn đề trên.

Đại diện các cơ quan, đơn vị nhận định, việc sử dụng trang phục cách điệu theo phong cách quân đội nước ngoài và các phụ kiện với hình tượng huân, huy chương của ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng là không phù hợp nội dung các tiết mục và tổng thể chương trình, không phù hợp với giá trị văn hoá Việt Nam, dễ liên tưởng đến các vấn đề nhạy cảm liên quan đến chính trị, gây phản cảm và đã tạo nên dư luận xấu.

Bên cạnh đó, qua nắm bắt thông tin từ các cơ quan báo chí, các trang mạng xã hội, Sở Văn hóa và Thể thao nhận được nhiều lượt chia sẻ, ý kiến bình luận phê phán việc một người có sức ảnh hưởng đến công chúng lại lựa chọn trang phục không phù hợp, gây tác động tiêu cực đến dư luận và xã hội.

Mẹ mừng chị họ 15 cây vàng ngày cưới, tới lượt mình tôi nghĩ con gái r:.uột chắc chắn sẽ nhiều hơn ai ngờ bà chỉ cho vỏn vẹn 5 chỉ

0

Mẹ tôi nghẹn ngào nói trong nước mắt, bà mong tôi hãy hiểu cho nỗi khổ của bà. Thấy mẹ mình khóc đau khổ, tôi đương nhiên không thể oán trách bà nữa.

Chị họ của tôi lấy chồng vào 4 năm trước. Mẹ tôi âm thầm tặng chị 15 cây vàng. Lúc đó tôi không hề biết, nghe chị khoe tôi mới thấy bất ngờ. Nhưng tôi không có ý kiến gì, mẹ muốn cho họ hàng bao nhiêu thì đó là mong muốn của mẹ.Trước ngày tổ chức đám cưới, tôi còn nghĩ chắc mẹ sẽ cho vợ chồng tôi nhiều vàng để dành. Vì mẹ tặng chị họ những 15 cây vàng, chẳng lẽ với con gái ruột bà lại tặng ít đi sao? Chồng sắp cưới của tôi nghe thế cũng rất mong chờ. Chúng tôi cùng nhau vẽ ra những kế hoạch sẽ thực hiện sau khi trở thành vợ chồng.

Nhưng tôi chẳng ngờ được, ngày tôi cưới, mẹ tôi trao cho con gái 5 chỉ vàng làm của hồi môn. Tôi tức giận muốn khóc hỏi mẹ: “Mẹ ơi con mới là con gái ruột của mẹ, vậy mà mẹ cho con vàng cưới còn không bằng một nửa của chị họ. Mẹ không sợ tụi con buồn sao?”.

Mẹ thấy phản ứng của tôi thì tỏ vẻ khó xử, cất 5 chỉ vàng vào túi áo. Mẹ từ từ kể một câu chuyện khiến tôi bất ngờ vô cùng.

Biết mẹ chồng trao vàng giả cô dâu vẫn tươi cười nhận, nhưng khi đám cưới  xong thì đây là cách cô con dâu cảm ơn “lòng tốt” của bà - Góc

Ảnh minh họa: Internet

Trước khi mẹ tôi lấy bố tôi, bà có sinh một b.é g.ái rồi gửi cho người chị ruột không chồng nuôi giúp. Những năm sau này, mẹ âm thầm gửi t.iền cho chị ruột để nuôi cô con gái đó. Ngày chị họ cưới, mẹ muốn dùng 15 cây vàng để bù đắp cho chị thiếu hụt tình cảm gia đình từ nhỏ.

Mẹ tôi nghẹn ngào nói trong nước mắt, bà mong tôi hãy hiểu cho nỗi khổ của bà. Thấy mẹ mình khóc đau khổ, tôi đương nhiên không thể oán trách bà nữa. Tôi và mẹ cứ ôm nhau khóc sụt sịt ngay trong ngày cưới của tôi.Nhưng chồng tôi thì rất tức giận, anh nói rằng mẹ tôi không nể mặt anh và gia đình. Tôi đành năn nỉ chồng hãy thông cảm vì mẹ tôi cũng có nỗi khổ riêng. Thấy con rể hăm he hủy đám cưới, mẹ tôi nói sẽ cố gắng k.iếm t.iền mua vàng để gửi lại hai vợ chồng tôi.Tôi thấy mình sai quá khi nói với chồng về số vàng mẹ đã cho chị họ. Nếu tôi im lặng thì bây giờ cũng không phải lâm vào tình cảnh khó xử thế này.

Cả nhà họp để chia tài sản, bố chồng vừa đọc di chúc tôi mạnh rạn từ chối nhận đất đai, chỉ xin được phụng dưỡng ông bà: Anh chồng đang hả hê vì sắp được thêm phần thì ông ‘dội cho gáo nước lạnh’

0

Tôi là người mở lời đầu tiên sau khi bố chồng đọc bản di chúc.

Vợ chồng tôi sống chung với nhau hơn 10 năm nay và chúng tôi ở riêng, cuộc sống khá thoải mái, sung túc. Vì đều là dân kinh doanh nên tiền bạc vợ chồng tôi không thiếu, trong nhà cũng có giúp việc, con cái có gia sư kèm cặp. Cuối tuần, chúng tôi lại đưa con về nhà nội chơi, cho các con được hưởng không khí yên bình ở quê và trò chuyện cùng ông bà nội.

Bữa cơm gia đình - Nơi nuôi dưỡng tâm hồn người Việt - Sở Văn hoá, Thể thao  và Du lịch tỉnh Phú Thọ

Nói về bố mẹ chồng tôi, họ đều là nông dân, chân chất, thật thà. Bố chồng tuy ít nói nhưng sống rất tình cảm và thương con cháu. Lần nào chúng tôi về, ông cũng bắt gà bắt vịt làm thịt, còn thịt sẵn cho tôi một con để đem về thành phố với nhiều rau củ, trái cây theo mùa mà ông chắt chiu trồng được. Mẹ chồng nói nhiều hơn và rất dịu dàng, lúc nào cũng dặn dò, nhắc nhở con trai phải biết yêu thương, chăm sóc vợ con chu đáo.

Bố mẹ sống với vợ chồng anh chồng. Anh ấy trái ngược với chồng tôi, không chí thú làm ăn mà suốt ngày chỉ chơi bời nhậu nhẹt. Chồng tôi khuyên bảo nhiều lần mà không có tác dụng, còn bị anh trai mắng là nhiều chuyện, “đội vợ lên đầu”… Vợ chồng anh ấy cãi nhau miết, mẹ chồng tôi kể có ngày cãi nhau 2 lần, toàn những chuyện trời ơi đất hỡi. Lúc cãi nhau còn đập phá đồ đạc và xúc phạm phụ huynh của nhau nên ông bà cũng bất lực.

Tháng trước, mẹ chồng tôi cũng vì chuyện của anh chị mà tăng huyết áp, ngất xỉu. Bố chồng đưa mẹ vào viện rồi điện cho tôi. Tôi tất tả đến viện, chăm sóc bà 5 ngày, đến khi mẹ xuất viện rồi mới yên tâm. Trong lúc ở viện, mẹ chồng hay than thở, có khi rơi nước mắt bảo buồn phiền quá nhiều, không đêm nào ngủ ngon giấc vì chuyện của anh chồng. Hết nhậu nhẹt đến vũ phu, nợ nần, con cái còn nhỏ mà không lo làm ăn kiếm tiền. Chị dâu chán chồng nên cứ chồng say là chửi, chồng đánh thì lao vào đánh lại nên cái nhà cứ như cái chợ, đêm hôm còn ầm ĩ đến mức mọi người xung quanh phải đến nhà can thiệp. Bà nói một câu mà tôi chạnh lòng xót thương: “Chẳng biết đến lúc mẹ già, nằm một chỗ rồi có bị chúng nó hắt hủi đến chết không?”.

Trong cuộc họp gia đình để phân chia tài sản, tôi mạnh mẽ từ chối nhận đất, nhận tiền, chỉ xin được nhận nuôi bố mẹ chồng - Ảnh 1.

Ảnh minh họa (Nguồn AI)

Chủ nhật tuần trước, bố chồng họp gia đình để phân chia tài sản. Ông viết di chúc tay, phân chia cho anh chồng một mảnh đất rộng 500m2 và căn nhà đang ở để sau này anh ấy thờ cúng tổ tiên. Còn vợ chồng tôi nhận mảnh đất rộng 200m2 cạnh bên, có thể kinh doanh hay xây cất gì thì tùy. Còn phần bố mẹ là mảnh đất rộng 200m2 cuối cùng trong mảnh đất đang sống, ông bà sẽ bán đi để dưỡng già, không làm phiền đến con cháu.

Ông vừa đọc di chúc xong thì tôi lên tiếng từ chối nhận đất, chỉ xin được nhận nuôi bố mẹ chồng. Cả nhà nghe xong thì sửng sốt. Tôi bảo bố mẹ chồng cứ để phần đất của tôi cho anh chồng, anh ấy bán đi lấy tiền trả nợ, còn dư dả thì có số vốn làm ăn, gây dựng lại kinh tế gia đình. Riêng bố mẹ thì chuyển đến thành phố sống cùng vợ chồng tôi, chúng tôi sẽ chăm lo cho bố mẹ đến cùng chứ không để mẹ phải lo lắng lúc về già bị con cái hắt hủi nữa.

Anh chồng mừng ra mặt, còn khen tôi là cô con dâu hiếu thảo. Nhưng bố chồng bảo nếu bố mẹ đến sống cùng vợ chồng tôi thì chúng tôi nên nhận 400m2 đất chứ không có lý do gì để cho anh chồng phần đất của tôi. Lúc này, anh chồng trở mặt, mắng tôi cáo già khi nhận nuôi bố mẹ để giành đất đai. Tôi không biết phải làm sao để hợp tình hợp lý mà không gây mâu thuẫn gia đình vì chuyện tài sản nữa?

Vợ m:ấ:t trên bàn đ:ẻ, tôi nén nỗi đau gà trống nuôi con. 2 năm sau 1 lần đưa con đi chơi thấy con ú ớ gọi: “Mẹ ơi!”, tôi quay lại thì l:ạ:nh sống lưng thấy cảnh…

0

Yêu nhau 9 năm mới anh chị mới có thể làm đám cưới. 9 năm yêu nhau có đến 5 năm anh phải nằm trên giường bệnh chữa trị và anh đã đừng khuyên chị lấy chồng nhiều lần. Song chị quyết đợi tới ngày anh có thể đi lại bằng chính đôi chân của mình để họ có thể làm đám cưới.
Và cuối cùng nhờ tình yêu thương và sự tận tụy chăm sóc hết lòng của chị cuối cùng anh đã vượt qua được bệnh tật để có thể khoác bộ vest chú rể sánh bước bên chị trong ngày cưới. Bạn bè ai cũng cảm phục chị, còn gia đình anh thì biết ơn chị vô cùng. Chị như người tái sinh cho anh vậy, nếu không có chị thì chắc chắn anh đã không thể có ngày hôm nay.
Đám cưới diễn ra trong sự chúc mừng của bạn bè họ hàng. Ai cũng cầu chúc cho vợ chồng anh chị có 1 cuộc sống hạnh phúc. Niềm vui nhân lên gấp bội khi 4 tháng sau đó chị bất ngờ thông báo mình có tin vui cho cả gia đình nhà chồng. Không ngày nào mẹ chồng chị không lên chùa thắp hương cầu nguyện cho con dâu và cháu
Chị được mẹ chồng và chồng chăm sóc hết mực. Cái thai cứ lớn lên trong bụng chị hàng ngày và vô cùng khỏe mạnh, vợ chồng chị mong ngóng từng ngày để được gặp con. Nhưng chẳng ai có thể ngờ, khi chỉ còn nửa tháng nữa là tới ngày sinh thì chị bất ngờ gặp tai nạn khi đang trên đường từ công ty về.
Chị được đưa đi cấp cứu ngay lập tức nhưng cái kết thì quá đau đớn. Bác sĩ vừa mổ lấy con ra thì chị đã nhắm mắt mãi mãi. Chị còn chưa được nhìn mặt con lần cuối vì đứa con gái nhỏ phải được bác sĩ chăm sóc đặc biệt vì nó cũng bị ảnh hưởng khi mẹ bị tai nạn. Cả nhà chồng chị đau đớn khóc than thương tiếc con dâu. Sao ông trời lại nhẫn tâm với chị như vậy?
Anh nằm đó ôm lấy quan tài của vợ . Anh không muốn đem chị đi chôn, chỉ muốn để vợ nằm đó mãi bên mình. Mọi người phải dùng sức mới lôi được anh ra để đưa quan tài của chị mang đi chôn. Những ngày ấy gia đình anh ngập trong nước mắt.
May mắn đứa con gái bé nhỏ được bác sĩ cứu sống, nhưng mãi mãi nó không bao giờ được thấy mặt mẹ. Ngày nào anh cũng ôm con trong tay, nói chuyện với con rồi giơ tấm ảnh mẹ ra cho con xem. Con bé có rất nhiều nét giống với mẹ nên nhiều lúc ngắm con mà anh lại trào nước mắt.
Cả gia đình anh dồn tình thương vào cho con gái. 2 năm sau ngày vợ mất anh vẫn chưa có cảm tình với bất cứ 1 cô gái nào khác, dù cho anh là con 1 trong gia đình có điều kiện. Bố mẹ anh cũng không dám giục con trai vì ông bà biết anh không thể nào quên được vợ, và cũng vì không muốn làm việc gì khiến con dâu ở suối vàng phải đau khổ.
Mùng 1 nào anh cũng đưa con lên chùa thắp hương cho mẹ. Con bé được bố cho xem ảnh mẹ nhiều tới mức cứ nhìn thấy ảnh mẹ ở bất cứ nơi đâu trong nhà là nó lao tới gọi “Mẹ ơi” ngay. Anh chăm sóc con rất cẩn thận, hàng đêm đều đọc truyện cho con bé nghe rồi gối đầu tay cho con ngủ, con bé cũng quấn bố vô cùng.
2 năm nay anh đã từ chối tất cả các chuyến công tác của công ty, giờ con cũng lớn rồi, con bé cũng ngoan nên anh cũng phải cống hiến cho công việc, không mọi người lại bàn tán tị nạnh. Hôm ấy tranh thủ ngày nghỉ cuối tuần trước khi có chuyến công tác 1 tháng, anh đưa con đi công viên chơi.
Anh bế con tới chỗ có vòng đu quay ở công viên để cho con chơi trò đó vì con bé rất thích. Lần này anh sẽ cùng con ngồi trên đó. Nhưng rồi vừa mới bế con tới gần thì bất ngờ anh giật bắn mình khi thấy đứa con gái đang ôm vai bố ú ớ gọi: “Mẹ ơi!!”. Theo phản xạ anh quay người lại, con bé chỉ tay về hướng xa xa: “Con thấy mẹ bố à”. Anh bước về phía con chỉ và rồi khi bố con anh mới đi được chừng 4 bước thì bất ngờ nghe tiếng “uỳnh” rất lớn sau lưng mình.
Chiếc đu quay rơi tự do, lao thẳng xuống đất trong tiếng la hét hoảng sợ của những người chứng kiến. Trên vòng quay lúc đó vẫn có người. Lúc đấy anh mới biết bố con anh vừa thoát chết. Mặc mọi người đang nhốn nháo đứa con thì cứ quay lại nhìn chỗ nó thấy mẹ rồi lay bố. “Bố ơi, mẹ đâu rồi. Không thấy mẹ nữa”.

Anh ôm chặt lấy con. Anh biết hôm nay chính vợ đã cứu bố con mình. Nếu con bé không nhìn thấy bóng mẹ thì số phận bố con anh không biết ra sao?? Vợ anh đã mãi mãi không còn trên cõi đời này nữa nhưng lúc nào cô ấy cũng dõi theo bố con anh. Chiều ấy anh lại đưa con lên chùa cầu nguyện cho vợ, anh đã quyết định cả đời này không bao giờ lấy vợ mà ở vậy nuôi con gái. Vì khó có người phụ nữ nào có thể thay thế được vợ trong lòng anh.

Anh trai mua đất rồi đứng tên sổ đỏ một mình, bố mẹ tôi biết chuyện thì b;ắt anh sang tên ngay cho vợ nhưng chị một mực từ chối, đưa thêm cho anh 1,5 tỷ, chị nói 1 câu khiến cả nhà tôi náo loạn

0

Tôi lo lắng quay sang nhìn phản ứng của chị dâu.

Nhà tôi có 2 anh em. Anh trai tôi không chỉ đẹp trai mà con học hành giỏi giang, chính vì thế anh dễ dàng có được bằng xuất sắc đại học và tìm được công việc như ý. Còn tôi không đẹp, học hành kém cỏi, cố học xong cấp 3 rồi đi làm. Mẹ thường than thở bảo tôi chẳng chịu học điểm tốt từ anh, lúc nào cũng để bố mẹ lo lắng.

Đi làm được vài năm thì anh trai tôi cưới vợ. Sau cưới, anh chị chưa muốn ra ở riêng vì mấy năm nay sức khỏe của bố mẹ tôi khá yếu, tôi lại đi làm xa, nếu anh chị ra ngoài sống thì ở nhà không có ai chăm sóc bố mẹ.

Chị dâu tôi là người hiền lành, đảm đang và tháo vát, biết quan tâm người khác nên nhà tôi ai cũng thích. Mặc dù đi làm cả ngày mệt nhọc nhưng về đến nhà là chị lại lao vào cơm nước, rồi lại chăm sóc bố mẹ tôi và con nhỏ. Làm việc nhiều như thế nhưng không bao giờ thấy chị phàn nàn lấy nửa câu. Mẹ tôi thường nói gia đình có phúc lắm thì anh trai mới lấy được người tốt như chị dâu và mẹ còn nhắc nhở tôi sau này phải tìm được người tốt như chị mà lấy.

Cuối tuần vừa rồi, nhà tôi có cỗ, tôi xin nghỉ làm để về quê nhân tiện thăm bố mẹ. Khi tôi không có ở nhà bố mẹ thường gọi điện lên nhắc nhở rồi trách móc, nay thấy tôi về ông bà mừng ra mặt.

Trong bữa ăn hôm ấy, mọi người đang quây quần nói chuyện vui vẻ thì anh trai tôi bất ngờ khoe với cả nhà rằng đã mua được một mảnh đất trên thị trấn với giá 2,2 tỷ. Anh dự định sau này khi kinh tế ổn định sẽ xây nhà rồi chuyển lên đó sinh sống. Chị dâu tôi nghe vậy thì ngạc nhiên liền hỏi: “Anh mua đất mà sao không nói qua với em? Hay anh đang nói đùa em đấy à?”. Thấy chị dâu không tin, anh trai tôi liền lấy sổ đỏ ra cho xem. Lúc này cả nhà tôi ai nấy đều choáng váng khi nhìn thấy người đứng tên sổ đỏ, không phải vợ chồng anh chị cùng đứng tên, mà người đứng tên chỉ có anh trai tôi! Mẹ tôi tím tái mặt mày, còn tôi lo lắng quay sang nhìn phản ứng của chị dâu.

Anh trai mua đất rồi đứng tên sổ đỏ một mình, biết chuyện cả nhà tôi tím tái mặt mày riêng chị dâu bình tĩnh tặng anh thêm 1,5 tỷ - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Thế nhưng thật lạ chị dâu tôi không giận dỗi gì, đi thẳng vào phòng mở két sắt lấy ra một cuốn sổ tiết kiệm đưa cho anh trai tôi mà nói rằng: “Anh đã mua đất thì em sẽ tặng anh 1,5 tỷ để xây nhà, sau này căn nhà ấy xây xong sẽ cho thuê để kiếm thêm thu nhập. Chứ hiện giờ sức khỏe của bố mẹ yếu lắm, vợ chồng mình không chuyển ra ngoài ở riêng được đâu”.

Nghe lời chị nói cả nhà tôi rất ngạc nhiên, không ngờ rằng chị dâu lại không tức giận việc anh trai tôi đứng tên sổ đỏ một mình mà chị còn đưa thêm tiền để anh làm nhà cho thuê nữa chứ. Chị đúng là một người vợ không tham tiền và rất mực yêu chồng.

Tối hôm ấy, bố mẹ tôi gọi anh qua nói chuyện. Mẹ tôi bảo: “Những năm qua vợ con đã vất vả chăm sóc, lo toan cho gia đình. Vì vậy con nên sang tên cho vợ đứng chung đất và hai đứa cùng xây nhà. Con bé tốt với con, con cũng phải tốt lại, đừng ích kỷ nhỏ nhen quá để rồi xảy ra mâu thuẫn gia đình”.

Cả tôi và bố đều ủng hộ ý kiến của mẹ, thế nhưng anh tôi lại bảo nếu cho vợ đứng nửa xuất đất liệu có nhiều quá không? Vì số tiền anh bỏ ra để mua mảnh đất là 2,2 tỷ, còn vợ bỏ tiền ra xây nhà có 1,5 tỷ. Thấy anh trai tính toán với vợ quá, tôi bực mình bảo anh: “Chị ấy là vợ anh, anh đừng sống nhỏ nhen như thế! Đàn ông phải sống thoáng tính một tý thì gia đình mới bình yên và hạnh phúc được”.

Tôi và bố mẹ đã nói như thế rồi mà mấy hôm nay anh vẫn lăn tăn, tôi thật sự không thể hiểu nổi con người của anh nữa?

Chồng cũ m;ất đột ngột để lại gần 2 tỷ cho con, ông bà nội đến đòi đúng vào ngày sinh nhật 18 tuổi của cháu. Con dâu cho;áng v:áng nhưng vẫn trả lại hết. Ông bà ôm tiền về giữa đường thì…

0

Chồng cũ mất đột ngột để lại gần 2 tỷ cho con, ông bà nội đến đòi đúng vào ngày sinh nhật 18 tuổi của cháu. Con dâu cho;áng v:áng nhưng vẫn trả lại hết. Ông bà ôm tiền về giữa đường thì…

Chồng cũ mất đột ngột để lại gần 2 tỷ cho con, ông bà nội đến đòi đúng vào ngày sinh nhật 18 tuổi của cháu- Ảnh 1.

Hơn 10 năm kể từ lúc tôi và chồng cũ ly hôn, bên nhà nội chưa từng hỏi thăm mẹ con tôi lấy một lần. Tôi đến với chồng như thế nào thì rời đi như vậy. Gần như chỉ có hai bàn tay trắng, và thêm 2 đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn nữa.Thỏa thuận lúc ly hôn là mỗi tháng chồng chu cấp 40 triệu  cho 2 đứa ăn học. Ở thủ đô đắt đỏ thì nói thật từng ấy tiền không đủ với các con, nên tôi đã quyết định nghỉ làm văn phòng để mở spa riêng. Ngày trước gia đình chồng coi thường tôi vì chỉ làm công ăn lương mỗi tháng 12 triệu, nhà họ giàu nên số tiền ấy chỉ bằng tiền điện nước lặt vặt nọ kia thôi. Mẹ chồng còn cho tôi thêm mỗi tháng hẳn 1 triệu, xong đi khoe khắp nơi là con dâu ăn bám nhà chồng.

Tôi chịu đựng sự ngang ngược của gia đình chồng suốt bao năm. Cho đến khi con gái lớn được 7 tuổi thì tôi quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân tồi tệ ấy. Chồng tôi vẫn rất yêu thương vợ con, nhưng vì anh quá nhu nhược khiến tôi sống không hạnh phúc nên kết cục vẫn phải đưa nhau ra tòa.Giai đoạn đầu mở spa khá chật vật, tôi phải đi vay mượn khắp nơi và gồng lỗ đến mức suýt phải từ bỏ. Nhưng tôi cố chấp theo đuổi đam mê, cố chấp với việc chứng minh cho những người từng coi thường mình rằng cuộc sống 3 mẹ con vẫn ổn, nên cứ kiên trì chăm chút cho cái spa nhỏ. Qua 2 năm thì nó cũng thành công, tôi còn mở được thêm một cơ sở spa nữa ở tỉnh khác.3 mẹ con chuyển sang thuê một căn chung cư tiện nghi hơn, gần spa và gần trường lũ trẻ đi học. Được cái 2 con gái của tôi khá tự giác, chúng được tôi dạy dỗ rất cẩn thận, biết tự chăm sóc bản thân và sống rất tình cảm.

Khi đã tự chủ độc lập kinh tế tốt hơn xưa thì tôi cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn. Quan điểm sống và tư duy tình cảm của tôi không còn giống như trước nữa. Tôi cũng thử quen thêm vài người nhưng họ đều than rằng tôi cá tính quá, thẳng thắn và quá sòng phẳng khiến họ không thoải mái khi hẹn hò. Vậy là tôi quyết định độc thân.

Chồng cũ mất đột ngột để lại gần 2 tỷ cho con, ông bà nội đến đòi đúng vào ngày sinh nhật 18 tuổi của cháu- Ảnh 1.

Tôi cứ ngơ ngẩn như người mất hồn suốt cả đoạn đường từ lớp yoga đến trường của các con. Chúng nó cách nhau 2 tuổi thôi nên học chung một  chỗ. Lúc tôi báo tin bố mất thì cả 2 đứa đều sốc đến nỗi khóc òa lên. Chúng không gặp bố thường xuyên vì chồng cũ của tôi quá bận bịu. Nhưng từ bé đến giờ bố chúng cũng yêu thương con không kém gì tôi…Lúc đến dự đám tang, tôi có chào hỏi các thành viên bên nhà chồng cũ. Tuy nhiên họ vẫn thái độ với tôi và không hề đáp lời. Ông bà nội cũng không niềm nở với 2 đứa cháu gái. Chỉ có một người bác họ vẫn nói chuyện bình thường với tôi, và bác tiết lộ thêm cho tôi biết rằng chồng cũ từng bị bố mẹ ép tái hôn nhiều lần chỉ để kiếm một đứa cháu trai nối dõi. Với tính cách của anh ấy thì dĩ nhiên là không chịu theo sắp đặt của bố mẹ. Anh ấy nói 1 vợ cũ và 2 con là quá đủ rồi.Khi còn sống chồng cũ từng đưa tôi một bản thỏa thuận bí mật. Đó là tôi chăm lo cho lũ trẻ đến hết cấp 3, còn sau đó anh ấy sẽ lo cho chúng đi du học. Anh đã tích góp khá nhiều  cho 2 cô con gái, riêng khoản tiền dự trù cho các con ra nước ngoài là gần 2 tỷ rồi. Sau khi anh mất đột ngột thì trợ lý đã âm thầm mang một số đồ đạc quan trọng của anh qua cho tôi,  trong đó có chiếc thẻ ngân hàng giữ  toàn bộ tiền du học mà chồng cũ đã hứa.

Mật khẩu tài khoản anh ấy đã nói cho tôi từ lâu. Hình như chồng cũ biết rõ tình trạng sức khỏe của bản thân nên anh ấy chuẩn bị sẵn rất nhiều thứ. Sau ly hôn tôi vẫn khuyên anh đừng lao lực quá nhiều vào công việc, song chồng cũ nói không có vợ con thì anh chỉ còn biết bận rộn để quên đi nỗi buồn.

Tôi rất tôn trọng anh vì nhân cách cao thượng. Tuy anh ấy không làm tốt trách nhiệm của một người chồng, nhưng mọi thứ khác tôi đều ngưỡng mộ anh. Tôi đã may mắn làm vợ anh  trong khoảng thời gian ngắn, cũng từng có những kỷ niệm hạnh phúc khó quên. Khi quyết định chia tay tôi cũng đau khổ lắm. Nhưng tôi cần giải thoát bản thân khỏi những uất ức đè nén từ phía gia đình chồng. Lựa chọn nào thì cũng cần phải hy sinh, thà tôi chọn tự do còn hơn cắn răng ở lại ngôi nhà vô cảm đó.

Tôi giữ gìn số kỷ vật ít ỏi chồng cũ để lại cho các con và khoản tiền anh dành riêng cho chúng. Tôi tưởng thỏa thuận bí mật về chuyện 2 con đi du học chỉ có tôi và chồng cũ biết. Song không hiểu bằng cách nào mà nhà chồng cũ lại phát hiện ra số tiền đó, rồi họ kéo đến tranh giành như trấn lột ngay  trong tiệc  sinh nhật của con gái lớn

Chờ đợi mãi mới đến ngày con gái đầu lòng tròn 18 tuổi, tôi đã mời họ hàng bên ngoại và một số bạn bè thân thiết của các con đến dự tiệc tại nhà hàng. Khi chúng tôi đang vui vẻ chụp ảnh kỷ niệm thì bỗng dưng bố mẹ chồng cũ xuất hiện.

Họ mang bộ mặt hầm hầm tức giận đến tìm tôi. Mẹ chồng cũ nằng nặc đòi tôi trả lại chiếc thẻ, khẳng định con dâu cũ không có quyền giữ tài sản của con trai quá cố nhà họ.

Dĩ nhiên là tôi không đưa rồi. Tôi bảo ông bà rằng mình có đủ chứng cứ hợp pháp để sở hữu số tiền do chồng cũ đưa, và mục đích của số tiền đó cũng rất minh bạch chứ tôi đâu có tư lợi chút nào. Tôi cũng không hề lừa đảo chồng cũ, bản thỏa thuận nuôi con của chúng tôi được lập khi anh ấy hoàn  toàn tỉnh táo. Tôi cũng chưa từng thao túng anh để lấy bất kỳ thứ gì. Lúc rời khỏi nhà chồng tôi chỉ xách mỗi cái vali quần áo và đồ đạc của 2 con, đến vàng cưới với nhẫn cưới tôi còn trả lại đầy đủ cơ mà!

Bố mẹ chồng cũ đuối lý nên giận đỏ cả mặt. Tôi cảm giác như chỉ cần một cái cớ mong manh là họ sẽ đổ lỗi ngay  cho tôi, rằng vì tôi nên con trai họ mới mất, vì tôi nên họ mới tán gia bại sản như bây giờ. Bố mẹ tôi lịch sự mời thông gia cũ đi về. Dù sao thì cũng chẳng ai mời họ đến dự tiệc sinh nhật. Chính họ cũng chẳng quan tâm đến cháu gái thì tư cách gì mà đòi tranh số tiền bố lũ trẻ để lại? Trước khi họ rời đi tôi cũng đã nhắc khéo rằng đừng làm gì nóng vội để rồi sau này ân hận. Mẹ chồng chê tôi là thứ không biết điều, rồi bà dọa sẽ đòi lại tiền bằng được.

Vì không cam tâm mất tiền tỷ nên từ hôm đó đến nay bố mẹ chồng cũ vẫn liên tục làm phiền. Tôi cứng rắn đáp rằng không bao giờ đưa cho họ. Con gái lớn của tôi đã hoàn thiện hồ sơ đi Úc rồi. Con bé sẽ học ở ngôi trường mà bố nó đã chọn, sống và học tập theo đúng nguyện vọng của bố. Rất nhanh thôi con gái út của tôi cũng sẽ theo chân chị đi xa. Tôi thực sự biết ơn chồng cũ khi anh là một người cha tử tế. Còn người nhà anh thì thôi tôi cạn lời…

5 năm làm giúp việc cho gia đình giàu có, tôi chán cảnh lôi thôi ở quê nên bỏ chồng già yếu để làm vợ 2 của ông chủ: Tưởng 1 bước lên tiên ai ngờ 4 tháng sau đã nhận cái kết ê chề

0

Dù chồng chỉ chấp nhận ly thân, tôi vẫn dọn đến ở cùng ông chủ; ông ấy thực lòng yêu thương tôi, nhưng không ngờ số phận lại khiến tôi thành kẻ có nhà không thể về.

Tôi 52 tuổi, lấy chồng từ năm 20 tuổi. Con gái lớn của tôi hiện đã có chồng con; con trai út đang là sinh viên đại học năm cuối.
Trước đây, chồng tôi làm chủ một công ty xây dựng nhỏ, nhưng sau đó do liên tục thua lỗ, chủ đầu tư quỵt tiền nên công ty phá sản. Kể từ đó, chồng tôi bê tha rượu chè, không còn tu chí làm ăn, lại còn nợ ngập đầu, không biết bao giờ mới có tiền trả. Nói là có chồng nhưng những năm gần đây tôi sống không khác gì mẹ đơn thân, một mình lo trang trải sinh hoạt gia đình.

Nguồn thu nhập chính của gia đình không còn, tôi đành phải lên thành phố giúp việc để có thể nuôi con trai ăn học. May mắn là tôi được một gia đình giàu có nhận vào làm việc. Họ sống ở một khu thượng lưu, nơi có bảo vệ nghiêm ngặt. Mặc dù nói là giúp việc nhưng công việc chính của tôi chỉ là nấu ăn. Việc dọn dẹp đã có công ty dịch vụ cử người đến làm theo tuần.

Gia đình này chỉ có ông chủ nhà tên Nam, hơn tôi 2 tuổi và hai con trai đều chưa vợ. Vợ ông bỏ đi định cư ở nước ngoài từ khi các con còn bé. Gia đình  toàn người lớn nên không phải dọn dẹp nhiều. Tôi nấu ăn khá ngon nên rất được lòng ông Nam, món nào tôi nấu ra ông cũng đều ăn hết. Tôi còn giúp ông kiểm tra, đối chứng lại một số giấy tờ sổ sách. Thấy tôi nhanh nhẹn, làm việc gì cũng gọn gàng đâu ra đấy nên ông hay thưởng thêm ngoài khoản tiền lương cố định.

Sau 5 năm làm giúp việc, tôi bỏ chồng sống với ông chủ để rồi nhận cái kết ê chề

Từ ngày tôi lên thành phố giúp việc, kinh tế gia đình được cải thiện. Tôi vừa chu cấp được cho con trai học đại học, vừa có tiền trang trải những sinh hoạt ở quê. Có điều, khi ngày càng quen với cuộc sống thành phố và sinh hoạt tiện nghi trong gia đình giàu có, lại được ông chủ coi trọng, đối xử tốt, tôi phát sinh cảm giác chán ngán mỗi lần về quê, thấy cảnh nhếch nhác trong nhà và ông chồng nát rượu, gầy gò ốm yếu.

Sau 5 năm làm giúp việc, tôi cảm nhận được ông Nam có tình cảm với mình. Ông cũng từng tỏ tình nhưng tôi từ chối vì biết thân biết phận. Nhưng rồi một hôm, con trai cả ông gặp riêng tôi nói chuyện, muốn tôi ở đây chung sống và chăm sóc cho bố cậu cả đời. Cậu ấy nói nếu tôi ly hôn chồng thì có thể đăng ký kết hôn với ông Nam.

Tôi bị sốc, nhưng không thể không suy nghĩ về đề nghị đó suốt nhiều ngày. Tôi muốn từ bỏ người chồng bê tha ở quê để được làm bà chủ. Suy đi tính lại, từ lâu tôi đã chẳng còn tình cảm gì với chồng, sống được với nhau chừng ấy năm cũng là do trách nhiệm với con cái. Hiện giờ hai con tôi cũng đủ trưởng thành rồi, tôi có thể buông tay.
Tôi về nhà nói chuyện với chồng, anh xin tôi đừng bỏ anh, hứa sẽ thay đổi, không uống rượu nữa mà tu chí làm ăn. Nhưng lúc này anh mới hứa cô gắng thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa vì lòng tôi đã quyết. Các con cũng khuyên bảo, nhưng tôi nhất định muốn ly hôn. Níu kéo không được, chồng đồng ý ly thân, đề nghị tạm thời chưa đưa đơn ra tòa.
Từ đó, tôi dọn hẳn đến nhà ông Nam ở; gia đình thuê thêm một giúp việc theo giờ nên tôi không phải làm gì nữa. Ông Nam thực lòng yêu thương và tôn trọng tôi. Chúng tôi đã có những ngày vô cùng hạnh phúc.Tưởng rằng cuộc sống trong mơ ấy sẽ kéo dài mãi mãi nhưng rồi chỉ được 4 tháng thì biến cố ập đến. Ông Nam bị suy hô hấp và đột ngột qua đời. Con trai cả của ông thay bố điều hành công ty, nhưng không hiểu sao chỉ hơn một tháng sau đó, công ty bị điều tra, việc kinh doanh đình trệ.
Sau 49 ngày của bố, hai cậu con trai của ông Nam tỏ ý muốn tôi rời khỏi ngôi nhà của họ. Không còn là giúp việc (hai cậu cũng không cần giúp việc), tôi chẳng còn danh phận gì vì trước đó tôi vẫn là phụ nữ có chồng nên chưa đăng ký kết hôn được với ông Nam. Tôi đành ngậm ngùi ra đi, hiện giờ ở trong một phòng trọ.Tôi có kể với hai con tôi về hoàn cảnh của mình nhưng chúng tỏ ra không quan tâm, có lẽ vì vẫn hận tôi ham giàu sang phú quý mà bỏ bố chúng.

Hiện giờ tôi trắng tay, có nhà không dám về. Liệu tôi có nên về quê xin chồng cũ tha thứ và làm lại từ đầu hay không? Dù gì chúng tôi vẫn chỉ ly thân, trên giấy tờ vẫn là vợ chồng. Rất mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Sau Cường Đô la, đến lượt cả showbiz Việt chia buồn cùng Minh Nhựa: Nhiều người bàng hoàng không dám tin

0

Con gái Minh Nhựa – Joyce Phạm mới đây đã thông báo tin tang sự trên trang cá nhân.

Mới đây, trên trang cá nhân, con gái đại gia Minh Nhựa là Joyce Phạm đã chia sẻ tin buồn. Theo đó, bà cố của cô đã qua đời trưa 2/8.

Điều này khiến Joyce Phạm vô cùng xót xa. Cô viết trên trang cá nhân: “Trọn đời thương nhớ bà cố”. Sau khi thông báo tin tang sự, nhiều nghệ sĩ Việt đã bày tỏ sự tiếc thương gửi đến Joyce Phạm cũng như gia đình. Con gái Minh Nhựa báo tin tang sự, Tiến Luật và nhiều nghệ sĩ gửi lời chia buồn Ảnh 1Con gái Minh Nhựa – Joyce Phạm thông báo tin tang sự trên trang cá nhân.
Diễn viên Tiến Luật viết: “Chia buồn cùng gia đình em”.

Diễn viên Huỳnh Quý nhắn nhủ: “Xin chia buồn cùng em và gia đình!”.

Diễn viên Phương Lan bình luận: “Chia buồn cùng em và gia đình nhé”. Con gái Minh Nhựa báo tin tang sự, Tiến Luật và nhiều nghệ sĩ gửi lời chia buồn Ảnh 2Nhiều nghệ sĩ gửi lời chia buồn đến gia đình Joyce Phạm.

Joyce Phạm (tên thật Phạm Trần Nguyễn Minh Anh, sinh năm 1999) được biết đến là con gái lớn của đại gia Minh Nhựa. Dù còn trẻ, thế nhưng cô nàng đã nổi tiếng với lối sống sang chảnh, thường xuyên mua đồ hiệu, không ngại chi tiền đi du lịch nước ngoài khiến nhiều người ngưỡng mộ. Con gái Minh Nhựa báo tin tang sự, Tiến Luật và nhiều nghệ sĩ gửi lời chia buồn Ảnh 3Con gái Minh Nhựa là rich-kid có tiếng, sở hữu cuộc sống “thậm thìa vàng” nhiều người mơ ước.Joyce Phạm cưới chồng vào năm 2019. Cả hai đã có 5 năm bên nhau trước khi chính thức về chung một nhà. Trên trang cá nhân của mình, vợ chồng Joyce Phạm thường xuyên đăng tải những khoảnh khắc tình tứ và không ngại bày tỏ cảm xúc với đối phương. Ông xã Joyce Phạm không ngại chi tiền sắm đồ hiệu, xe sang tặng vợ. Ngoài ra, anh cũng thích tạo bất ngờ thú vị cho Joyce để hâm nóng tình cảm của cả hai. Con gái Minh Nhựa báo tin tang sự, Tiến Luật và nhiều nghệ sĩ gửi lời chia buồn Ảnh 4 Con gái Minh Nhựa báo tin tang sự, Tiến Luật và nhiều nghệ sĩ gửi lời chia buồn Ảnh 5Cách đây chưa lâu, vợ chồng Joyce Phạm đã chào đón nhóc tỳ thứ 3 trong vô vàn những lời chúc mừng từ cư dân mạng.

Con trai vừa giỏi giang lại còn có hiếu, mỗi tháng kiếm được 100 triệu thì chỉ giữ lại 5 triệu tiêu xài còn lại gửi về quê, đến khi lấy vợ rồi vẫn vậy: Nhưng 2 tháng nay không thấy gửi về đồng nào, hôm tôi lên thăm thì ch-ết đ-iếng vì…

0

Ban đầu thì anh bảo công ty chậm lương do tình hình dịch bệnh. Nhưng chậm gì mà chậm tới nửa năm. Mẹ hỏi có phải anh đưa cho vợ không thì anh kiên quyết phủ nhận.

Nhà tôi có 2 anh em trai. Anh tôi học hành giỏi giang, ra trường thì ở lại thành phố lập nghiệp. Anh là niềm tự hào của mẹ tôi.

Bố tôi mất sớm, một mình mẹ vất vả nuôi tôi và anh ăn học thành người. Bản thân tôi không có tài nên chỉ học hết cao đẳng ở quê, rồi đi làm một công việc bình thường. Anh tôi làm ở công ty nước ngoài lương rất cao, làng trên xóm ai cũng xuýt xoa ngưỡng mộ mẹ tôi có cậu con trai hết ý.

Từ khi ra trường đi làm kiếm được tiền, tháng nào cũng vậy, sau khi trừ đi tiền chi tiêu sinh hoạt thì anh đều gửi lương về cho mẹ giữ. Bà chỉ có mình anh, mai sau vẫn là của anh hết, đi đâu mà thiệt.

Anh rất tiết kiệm, lương 30 triệu mà tháng nào cũng gửi về cho mẹ ít nhất 25 triệu. Nhờ thế mẹ tôi sửa được nhà, mua sắm các vật dụng hiện đại, đắt tiền. Cuộc đời bà đã khó khăn khổ cực, may nhờ có con trai mới được đổi đời.

Mẹ biết chuyện, tức quá mới gọi con dâu về răn dạy. (Ảnh minh họa)

Nhưng cũng chỉ được vài năm thì anh cưới vợ. Sau khi kết hôn, anh chỉ gửi cho mẹ 20 triệu, còn lại giữ chi tiêu, giao lưu bạn bè và đưa cho chị dâu tiền sinh hoạt phí. Mẹ tôi già yếu, trên thành phố anh chị vẫn ở trọ chật chội nên mẹ không lên thăm con trai bao giờ. Được nghỉ làm thì anh đưa vợ con về chơi với mẹ mà thôi. Khi nào anh mua được nhà sẽ đón bà lên sống cùng.

Cũng có mấy lần anh tôi úp mở rằng chị dâu không hài lòng với việc chồng gửi tiền lương cho mẹ. Mẹ biết chuyện, tức quá mới gọi con dâu về răn dạy. Bà nói thẳng vợ chỉ như cái áo, hôm nay mặc mai có thể thay. Nhưng mẹ thì chỉ có một trên đời không ai thay thế được. Vợ có thể phản bội chồng nhưng mẹ thì không bao giờ. Từ ấy chị dâu mới không nhắc gì tới chuyện tiền lương của chồng nữa. Anh chị chia đôi chi phí sinh hoạt mỗi tháng, vậy là công bằng và rõ ràng.

Vậy nhưng cho đến hôm vừa rồi là nửa năm trời mà anh tôi chưa gửi tiền về cho mẹ. Ban đầu thì anh bảo công ty chậm lương do tình hình dịch bệnh. Nhưng chậm gì mà chậm tới nửa năm. Mẹ hỏi có phải anh đưa cho vợ không thì anh kiên quyết phủ nhận.

Hôm vừa rồi mẹ không kiên nhẫn nổi nữa, quyết định lên thành phố thăm con trai và hỏi han mọi việc cho ra nhẽ. Bà vừa xuất hiện ở cửa, chị dâu rất bất ngờ nhưng nhanh chóng buông một câu: “Cuối cùng thì bà cũng lên rồi, nếu không con đang định điện về thông báo cho bà đây”.

Nói rồi chị dẫn mẹ vào phòng của anh trai. Khi nhìn thấy anh tôi ngồi trên chiếc xe lăn thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, mẹ tối sầm mặt ngất đi ngay lập tức. Ai biết được anh bị tai nạn nặng nhưng giấu không cho mẹ biết. Nửa năm qua, một mình chị dâu chăm sóc anh, làm theo yêu cầu của anh là không thông báo cho mẹ chồng. Giờ anh thành người tàn tật, đến tự vệ sinh cá nhân cũng không thể làm được, chuyện ra ngoài kiếm tiền lại càng đừng nhắc tới.

Mẹ tôi tức đến tím mặt, quát hỏi chị tình nghĩa vợ chồng mấy năm mà chị nói như vậy à? (Ảnh minh họa)

“Bà lên đón anh ấy về quê chăm sóc đi, con còn nuôi con nhỏ không thể nuôi thêm cả chồng ốm bệnh nữa đâu”, chị dâu lạnh nhạt bảo với mẹ chồng. Mẹ tôi tức đến tím mặt, quát hỏi chị tình nghĩa vợ chồng mấy năm mà chị nói như vậy à? Nhưng chị dâu cười nhạt nhắc lại cho mẹ tôi chính lời của bà khi xưa:

“Vợ chồng chỉ như manh áo thôi mẹ ạ, mặc được ngày nào hay ngày đó, không mặc nữa thì vứt đi. Chồng con trước đây như khách trọ trong nhà, mỗi tháng chia đôi tiền sinh hoạt, còn lại vợ con ra sao không quan tâm. Hết giờ làm là tụ tập bạn bè chơi bời, cũng chẳng quan tâm gì đến con nhỏ. Vậy tình nghĩa vợ chồng, tình cảm cha con có đâu mà bà hỏi?”. Chị dâu còn hùng hồn tuyên bố nửa năm qua chị chăm sóc chồng là hết tình vẹn nghĩa rồi. Giờ chị phải đi làm lấy tiền nuôi con, cũng là cháu mẹ tôi.

Nói rồi chị dọn đồ đưa con sang chỗ ở mới đã tìm thuê được. Mẹ tôi ôm anh trai khóc cạn nước mắt, chẳng còn cách nào bà đành đưa anh về quê. Giá kể khi trước anh đối xử với chị dâu tử tế hơn thì bây giờ hoạn nạn vẫn còn có vợ con bên cạnh…

Nhà có giỗ, 4h sáng mẹ chồng đã sang đ:á:nh thức rồi đưa cho 500k bảo làm 5 mâm đãi khách, tôi đáp lẹ ‘chỗ tiền này con nấu 10 mâm cũng đủ’: Đến khi dọn mâm lên cả nhà ch:oáng

0

Cuộc sống làm dâu có muôn hình vạn trạng, người may mắn được mẹ chồng yêu quý, kẻ không may lại bị soi mói khó chịu. Cô con dâu dưới đây kể về việc mình không được mẹ chồng quý và không đồng ý cho chồng lấy mình nên ngày về làm dâu đã bị mẹ chồng soi mói đủ điều. Cuộc sống của cô khá khó khăn.

Ngay cả khi cô cố gắng thì mẹ chồng vẫn không hài lòng, luôn thử thách con dâu. Và lần gần đây nhất chính là việc nhà có giỗ cụ, mẹ chồng chỉ đưa 500 nghìn mà yêu cầu con dâu phải nấu 3 mâm cỗ. Định bụng làm khó con dâu nhưng khi nhìn vào những mâm cơm tinh tươm, mẹ chồng ngã ngửa vì quá ngạc nhiên.Câu chuyện sau khi đăng tải được hội chị em hưởng ứng nhiệt tình:

Con dâu cứng nhất năm: Mẹ chồng chơi khó, đưa 500 nghìn bắt làm 3 mâm cỗ và cái kết-1

Chia sẻ của cô con dâu trẻ gây sốt cộng đồng mạng 

 “Khổ cái ngay từ lúc yêu em đã bị mẹ chồng phản đối rồi. Cũng chỉ vì bà đi xem bảo tuổi em với tuổi chồng không hợp. Mà chính xác thì bà thích lão nhà em cưới cô con gái bà bạn cùng hội người cao tuổi với bà cơ. Chẳng là cô gái đó làm ngân hàng, gia đình khá giả hơn hẳn nhà em nên bà thích hơn.

Lão nhà em khôn lắm, giấu tiệt chuyện đó không kể cho em nghe đâu. Lúc em về làm dâu rồi, nghe một cô em trong họ nhà chồng kể lại em mới biết. Nhưng đúng là từ ngày đầu tiên về làm dâu em đã bị mẹ chồng bắt bẻ, làm khó đến khổ.

Không phải dạng tự kiêu, chém gió gì nhưng em tự tin khẳng định tài nấu ăn của mình cũng không tới nỗi tệ. Thời sinh viên, mỗi lần lớp có tổ chức ăn nhậu gì, em đều được bạn bè tin tưởng giao cho chức ‘bếp trưởng’. Thế mà giờ nấu cơm cho mẹ chồng, 10 bữa tới 9 bữa bà chê mặn nhạt các kiểu.

Không có mô tả ảnh.

Ban đầu em cũng nghĩ lẽ nào tay nghề mình xuống hạng, nhưng rõ ràng chỉ mỗi mẹ chồng em chê còn những người khác ăn vẫn tấm tắc khen ngon. Ngẫm lại mới thấy các cụ nhà ta nói không sai, một khi đã không ưa thì đúng là dưa có giòi là thế mọi người ạ.

Đấy là còn chưa kể, động tí bà lại bóng gió so bì em với con dâu nhà người ta, thi thoảng trước mặt em bà lại thở dài bảo: ‘Cũng mất tiền cưới dâu, người ta thì nở mày nở mặt, đằng này…’.

Nói thật lúc nghe bà nói thế em thấy tủi thân hụt hẫng kinh khủng. Nhưng vì bà chỉ bóng gió vu vơ nên em cũng đành chịu không dám lên tiếng nói lại lời nào. Với lại nghĩ thôi cảnh làm dâu cố nhịn đi cho nhà cửa yên ấm. Miễn vợ chồng sống hạnh phúc, rồi có ngày bà sẽ hiểu ra