Tôi 40 tuổi, có rất nhiều anh tán tỉnh, ngay cả anh gặp 6 năm trước nay lại nhắn tin đò đưa.
Các anh 100% đã có vợ con, tôi cũng đọc vị được ý đồ của các anh “tìm rau sạch để chăn”. Tôi chưa trao thân cho bất cứ anh có vợ nào, mặc dù nhắn tin với các anh khá nhiệt tình, sẵn sàng gặp gỡ và cười đùa nếu thấy hợp. Nếu như tôi chặn liên lạc với các anh thì dễ quá rồi. Sáu tháng gần đây, khi vừa hết thời gian nghỉ thai sản bạn thứ tư, tôi lại được nhiều anh để ý, trong khi trước đó không có anh nào ve vãn, bản thân cũng chẳng định ve vãn ai.
Đầu tiên là sếp hơn tôi ba tuổi mới về, sếp lên gặp tôi mỗi ngày, tần suất dày đặc đến mức đồng nghiệp của tôi còn ngán ngẩm. Vì tính chất công việc và hạn chế về nhân sự nên tôi làm việc cả trong và ngoài với sếp, như thư ký riêng. Đi công tác riêng, sếp vẫn đồng ý cho tôi kéo thêm một bạn nữ đi cùng. Vợ sếp làm cùng cơ quan với chúng tôi nhưng khác phòng. Sếp cần mẫn nhắn tin, công việc thì ít mà kiểu tán tỉnh thì nhiều. Sếp bảo tôi nên cởi mở lên, thanh xuân có hạn, sếp bị vợ bỏ đói… Đi làm việc với đối tác, anh này thường dẫn một cô bồ đi theo. Một ngày, tự dưng tôi thấy sếp hay nói xấu ông này, rồi bảo làm thì làm, không làm thì bỏ “job” này. Hóa ra sếp ghen vì tôi kể anh đối tác hay mời tôi đi ăn (tôi từ chối và sếp tôi không được mời).
Khi lo giấy tờ cho căn nhà mới mua, tôi gặp anh làm ở văn phòng quản lý đất đai. Anh nhắn tin riêng kiểu đò đưa câu chuyện, uống cà phê…, như vậy không phải anh đang tán gái sao? Tôi cũng lịch sự nhắn tin trả lời lại, kiểu nhạt nhẽo cho anh bớt mộng mơ.
Khi tôi đi học tập ngắn hạn 15 ngày, lớp có 100/130 người là con trai, phải có 10 anh nhắn tin riêng mời đi uống nước, đi nhậu với phòng các anh, đi chụp ảnh, đi thể dục … (chúng tôi ăn ngủ tập trung, cuối tuần mới được về nhà). Có anh khoe biệt thự riêng để nghỉ cuối tuần. Tôi hiểu ý các anh lắm chứ. Tôi vẫn tham gia với các anh đầy đủ các hạng mục nhưng chưa có anh nào liều lĩnh khoác vai, nắm tay hay một nụ hôn nồng cháy nào.
Tôi thường nhận được tin nhắn hỏi thăm của lãnh đạo một số sở ở địa phương, trong đó có một người tôi thiện cảm ngay từ đầu vì anh thông minh, sắc sảo, mặt sáng ngời, tuy hơi lùn, béo và xa chỗ tôi cả trăm km. Sau khi hiểu được ý đồ của anh, tôi mạnh dạn đề xuất làm tình nhân của anh với điều kiện cả hai đi kiểm tra sức khỏe tình dục. Anh đến chỗ tôi thì tôi chọn khách sạn rồi tự trả tiền và ngược lại. Mạnh miệng là vậy nhưng tôi khá lo lắng cái giá phải trả cho việc ngoại tình. Còn anh chưa bố trí được thời gian đi kiểm tra sức khỏe nên tôi dừng việc này lại.
Trên đây là một số mối tơ vương mà cuộc đời gieo rắc cho tôi. Tôi chỉ là cô gái cao 153 cm, biết ăn mặc, trẻ hơn tuổi, da trắng, mặt xinh, vòng 3 ổn, chân to, lại vừa sinh được một năm, tự thấy mình không có gì đặc biệt, không hiểu sao các anh lại vây quanh? Chồng là người kiếm tiền chính trong nhà, tôi là thủ quỹ của gia đình. Con cái, nhà cửa do tôi quán xuyến, chồng tập trung làm kinh tế. Giai đoạn con nhỏ, bé không theo bố nên sau giờ làm việc anh nhận tất cả công việc nhà như nấu cơm, lau dọn.
Yêu nhau 8 năm mới cưới, anh nói giữ cho tôi vì sợ không cưới được sẽ làm tôi khổ. Lấy nhau rồi, vì áp lực phải có cháu đích tôn nên ngay sau cưới chúng tôi canh trứng, vì thế anh ít khi “hoàn thành” chuyện đó. Sau cưới hai năm, chồng đã lừa dối tôi, tôi mất 3 năm mới vượt qua được. Hiện tại, tôi thấy anh toàn tâm toàn ý với gia đình, tuy nhiên anh đặt mật khẩu cho điện thoại. Sau vài lần tôi yêu cầu, anh cũng cho biết nhưng rồi lại thay đổi mật khẩu khác. Tôi thực sự quyết liệt chắc anh cũng để mật khẩu công khai nhưng nghĩ nên để anh có chút riêng tư, vì thế không bao giờ cầm điện thoại của anh nữa. Điện thoại của chúng tôi bất khả xâm phạm.
Từ cưới tới giờ, số lần quan hệ của chúng tôi chỉ đếm trên đầu ngón tay. Chồng vẫn ôm hôn tôi khi ngủ, rất quấy quýt vợ. Số lần quan hệ trên chủ yếu do tôi đòi hỏi, chồng béo lại không hào hứng nên anh cũng lười. Tôi tự nhận thấy mình không phải người có nhu cầu cao, chỉ là bản thân quá đói kém, trong khi xung quanh tôi, đối tượng bao vây quá nhiều. Trong đầu tôi từng nghĩ đến chuyện ngoại tình nhưng lại sợ hãi khi nghĩ đến hậu quả. Giờ tôi phải làm sao?