Home Blog Page 6

Bán được 3 mảnh đất lãi lớn, phải mua ngay 1 chiếc xế hộp để đã mong ước bao lâu nay. Hôm đó thấy vợ bất ng::ờ trèo lên xe mới mua, sợ b:::ẩn xe chồng qu:::át lớn: “Người nh::ư c::ô làm sao có cửa lên ngồi trong xe sang của tôi”. Nói rồi hắn ta quay xuống mở cửa rồi :đ:::ẩy vợ :ng:::ã khỏi xe rồi phóng đi thẳng, nhưng đi chừng được 15 phút thì b:ất ng:ờ nhận được cuộc điện thoại của con trai lớn: “Bố ơi, mẹ bị…”

0

Trúng lớn trong thương vụ làm ăn, nên lợi nhuận mà Hải thu về từ chuyện kinh doanh đất đai khá lớn. Hơn 5 năm chuyển sang kinh doanh bất động sản, đây là lần Hải lời lãi nhất. Nhân việc này anh phải mua ngay 1 chiếc xế hộp mà Hải đã mong ước bao lâu nay rồi. Mua được xe mới, Hải vênh váo với mọi người lắm anh cứ đánh xe đi khắp phố rồi ngồi chơi chém gió khoe xe của mình đắt tiền, đẹp và phải những người giàu, sang chảnh mới được ngồi lên xe anh các kiểu.

Thấy chồng bất ngờ mua xe mới, Lê choáng lắm. Không biết anh lấy tiền đâu mà mua chiếc xe tiền tỷ này trong khi mẹ con cô đang khổ sở lo tiền đóng học cho 3 đứa nhỏ. Nghĩ chồng lại vay nặng lãi để mua Lê sót lắm, cô vội đi tìm chồng và bắt anh đi bán xe đi trả nợ. Thấy cô vợ sề từ đâu lao tới, khóc lóc các kiểu Hải bất ngờ nổi điên tát vợ trước bao người và thẳng thừng tuyên bố đây là tiền lời lãi do anh làm ăn được. Nghe thế Lê vui lắm, cô không ngờ chồng mình lại giỏi làm ăn thế này.

Ngoan ngoãn về nhà làm cơm ăn mừng chồng thẳng quả lớn và mua được xe hơi tiền tỷ, Lê cứ nghĩ rằng mai mình sẽ ăn vận thật đẹp rồi bảo chồng chở về quê ngoại cho bố mẹ mình mát mặt với mọi người. Nhà cô nghèo bao nhiêu năm rồi, giờ là lúc cô thể hiện cho mọi thấy sự tài giỏi của chồng mình. Nghĩ là thế nhưng mọi chuyện lại không như Lê nghĩ…

Tình yêu, Hạnh phúc gia đình, Chồng coi thường vợ, Tâm sự

Hải nhảy về ghế sau mở cửa xe ra và đ:ạp vợ 1 cái thật mạnh (ảnh minh họa)

Sáng hôm ấy, Lê đã ăn vận thật đẹp lên xe chồng ngồi chờ sẵn đợi anh chở đi. Hải vừa ra đánh xe đi đến chỗ bạn chơi thì thấy vợ đã yên vị ở ghế sau nhoẻn miệng ra cười mà Hải nóng mắt vô cùng. Người dơ bẩn, thấp hèn như vợ làm sao có cửa lên ngồi trong xe sang của anh mà cô ta dám chứ. Giận điên người, Hải nhảy về ghế sau mở cửa xe ra và đạp vợ 1 cái thật mạnh khiến Lê ngã lộn nhào xuống đất kêu thất thanh lên.

Mặc kệ vợ ngã xuống đường, Hải quay về ghế trên lái xe đi thẳng tới chỗ hẹn cùng mấy ông bạn mà không quan tâm vợ mình sau cú ngã ấy có làm sao không? Đi chừng được 15 phút thì bất ngờ anh nhận được cuộc gọi của thằng con trai lớn của vợ chồng Hải, giọng nó lạc đi vì khóc nhiều trong điện thoại: “Bố ơi, mẹ bị người ta đ:âm nặng lắm. Bố về chở mẹ đi viện đi, mẹ chảy nhiều máu lắm bố ạ”. Sốc trước những gì con trai nói, cúp điện thoại Hải tái mặt quay vội xe về đoạn đường lúc đó xem thế nào.

Trời đất ơi, vợ anh bị chiếc ô tô con đ:âm đến nỗi máu me chảy khắp người thế này. Vội vào xem vợ mình thế nào thì đã thấy Lê bất tỉnh, tay khư khư cầm cái điện thoại không buông. Người dân, con trai giục Hải bế vợ lên xe đưa bệnh viện cấp cứu khẩn cấp, nhưng Hải vẫn ngần ngừ vì sợ bẩn xe và lại xe mới mua đã cho người bị tai nạn lên ngồi đen lắm.

 

Tình yêu, Hạnh phúc gia đình, Chồng coi thường vợ, Tâm sự

 

Trời đất ơi, vợ anh bị chiếc ô tô con đâm đến nỗi thế này (ảnh minh họa)

Không dám làm điều đấy, Hải vội gọi cấp cứu đưa vợ đi thay bằng xe của mình đã có sẵn ở đó. Theo vợ vào viện, bác sĩ bảo vợ anh đang rất nguy kịch vì cú tông xe mạnh quá. Không biết làm thế nào, Hải sợ mà khóc òa rồi nhờ bác sĩ cứu lấy vợ mình. Vợ anh nhìn thế thôi, nhưng không nhờ cô ấy anh sao được như ngày hôm nay. Vả lại 20 năm trước chính vợ đã cứu anh thoát chết đuối, cảm phục trước Lê anh đã yêu và cưới cô làm vợ nhưng chính hôm nay anh lại gián tiếp gây ra vụ tai nạn này chỉ vì sợ bẩn xe mới và khinh vợ thế này sao?

Chưa vào đến viện thì Lê đã mất, bác sĩ vừa thông báo cái Hải đã nổi khùng lên như kẻ điên mà ôm lấy vợ khóc lóc. Có lẽ tại sự trần trừ, chậm trễ của anh khiến vợ mất máu quá nhiều nên mới chết trên đường tới bệnh viện thế này. Là tại anh, tại anh cả mà. Gía như có thể quay lại nửa tiếng trước anh sẽ vui vẻ chở vợ đi trên chiếc xe của mình thì đâu đến nỗi gì. Giờ ôm vợ khóc Hải thấy hối hận, có lỗi với vợ con vô cùng. Nếu như 3 đứa con anh biết được chuyện bố nó đã đạp mẹ xuống đường và bị chiếc xe đằng sau tông vào thì nó có tha thứ cho anh không?

Giờ nhìn vợ chết đau đớn, nhìn 3 đứa con khóc hết nước mắt vì sự ra đi của mẹ Hải giận mình vô cùng. Nếu như có thể anh chỉ muốn chết theo vợ để chuộc lỗi lầm thì nhẹ lòng phần nào.

Năm đầu tiên sau cưới, lương của chồng được giao cho mẹ chồng, tôi không dám tranh cãi, cũng không thèm hỏi han. Có lần, một người bạn mời tôi dự đám cưới, tôi định bỏ phong bì 1 triệu, nhưng bà lại cười nói: “Bỏ 300 nghìn là đủ rồi, đừng lãng phí”. Bà kiểm soát rất chặt chi tiêu của chúng tôi, không bao giờ để lọt 1 đồng lương của chồng vào tay tôi. Cho đến 1 hôm đang làm thì mẹ chồng gọi điện cho tôi trong nước mắt bảo phải về nhà ngay đi, bà đã quá sai rồi. Khi tôi về đến nhà, mẹ chồng ngồi trên ghế sofa, mặt thất thần. Trên bàn là một đống giấy nợ và một giấy triệu tập từ tòa án… đọc tiếp dưới bình luận

0

Tôi từng bảo với chồng hãy nói chuyện với mẹ, để hai vợ chồng tự quản lý tài chính nhưng anh không đồng ý.

Năm đầu tiên sau cưới, lương của chồng được giao cho mẹ chồng, tôi không tranh cãi, cũng không hỏi han. Tối hôm đó, nằm trên giường, nghe tiếng thở nhẹ nhàng của anh, tôi cảm thấy bất an và tủi thân, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì. Tôi tự nhủ, đây là giai đoạn mới cưới, cần phải bao dung và nhẫn nhịn. Tôi luôn tin rằng tình yêu cần có sự nhượng bộ.

Thời gian trôi qua, mẹ chồng bắt đầu can thiệp vào cuộc sống của chúng tôi một cách rõ ràng hơn. Bà đứng về phía con trai mỗi khi chúng tôi cãi nhau, và nhẹ nhàng khuyên tôi:

– Phụ nữ nên biết nhẫn nhịn để giữ gìn hạnh phúc gia đình, đàn ông kiếm tiền không dễ, đừng làm họ mệt mỏi thêm.

Bà còn thường xuyên gửi cho tôi một khoản “tiền sinh hoạt” với giọng điệu thân thiện:

 Hai đứa phải chi tiêu có kế hoạch, đừng tiêu xài hoang phí, số tiền này đủ dùng chứ?

Đủ dùng, nhưng không đủ để tôi cảm thấy an toàn trong cuộc hôn nhân này. Tôi đã từng thử hỏi chồng về việc đưa lương cùng tiền tiết kiệm cho mẹ giữ có bất tiện không. Anh trả lời:

 Mẹ là người lớn, có nhiều kinh nghiệm sống hơn. Bà giúp quản lý tài chính là vì chúng ta, em đừng suy nghĩ nhiều.

Giọng điệu của anh bình tĩnh, không cho phép tôi phản bác. Tôi hiểu rằng đây không phải là một cuộc thảo luận, mà là một quyết định. Nhìn anh chăm chú vào điện thoại, tôi bỗng cảm thấy anh rất xa lạ.

Sau cưới, chồng thông báo với tôi sẽ đưa lương cho mẹ giữ. (Ảnh minh họa)

Trong năm thứ 2 của hôn nhân, tôi đã học cách giả ngốc. Thời gian này, mẹ chồng ngày càng can thiệp nhiều hơn vào cuộc sống của chúng tôi từ thực đơn bữa tối, vợ chồng tôi đi café cuối tuần, thậm chí còn nhìn tôi với ánh mắt đánh giá khi tôi mua sắm quần áo mới. Bà luôn nói:

– Khi còn trẻ thì cần biết tiết kiệm, đừng chỉ nghĩ đến việc tiêu tiền.

Tôi chỉ biết chôn chặt những lời này trong lòng, mỉm cười gật đầu bảo mẹ nói đúng. Dường như bà rất hài lòng với thái độ của tôi, và dần dần, bà bắt đầu đưa ra quyết định thay tôi.

Có lần, một người bạn mời tôi dự đám cưới, tôi định bỏ phong bì 1 triệu, nhưng bà lại cười nói:

– Bỏ 300 nghìn là đủ rồi, đừng lãng phí.

Tôi ngỡ ngàng, cúi đầu cười khổ, đáp lại vỏn vẹn một chữ “vâng” rồi tự bỏ thêm cho đủ 1 triệu, bằng với số tiền bạn từng mừng cưới tôi. Cuộc sống của tôi như một vở kịch kéo dài. Tôi đã quen với việc giả ngốc, quen với việc không hơn thua.

Mỗi khi mẹ chồng can thiệp, tôi đều gật đầu đồng ý. Bà càng tỏ ra hài lòng, tôi càng im lặng. Đôi khi, tôi tự hỏi, liệu cuộc hôn nhân này có đáng giá không? Nhưng nhìn vào người đàn ông bên cạnh tôi mỗi ngày, tôi lại không nỡ buông tay. Có lẽ, đó chính là tình yêu. Dù có đau lòng, tôi vẫn không thể rời xa.

Trong năm thứ 3 hôn nhân, tôi quyết định phải phản kháng. Bước ngoặt cho quyết định này là tôi vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện giữa mẹ chồng và hàng xóm. Khi đó, bà lớn giọng nói rằng người trẻ tiêu xài hoang phí nên bà cần phải kiểm soát. Hơn nữa khi cần tiền, bà lấy tiền ra cũng không ai biết mà nói gì.

Lúc đó, tôi nhận ra mẹ chồng chỉ đang muốn kiểm soát cuộc sống của chúng tôi, nên bảo với chồng hãy nói chuyện với mẹ, để hai vợ chồng tự quản lý tài chính. Tuy nhiên, chồng không đồng ý.

Mẹ chồng luôn kiểm soát cuộc sống của vợ chồng tôi. (Ảnh minh họa)

Vào một buổi chiều, mọi chuyện đã có bước ngoặt bất ngờ. Mẹ chồng gọi điện cho tôi trong nước mắt:

– Con hãy về nhà ngay đi! Mẹ đã sai thật rồi.

Khi tôi về đến nhà, mẹ chồng ngồi trên ghế sofa, đôi mắt đỏ hoe. Trên bàn là một đống giấy nợ và một giấy triệu tập từ tòa án. Hóa ra, trong 3 năm qua, mẹ chồng đã tự ý sử dụng khoản tiết kiệm của chúng tôi và vay thêm bên ngoài để đầu tư vào một số dự án rủi ro cao, và kết quả là mất trắng.

Bà sợ bị con trai trách móc nên đã giấu giếm mọi chuyện cho đến khi chủ nợ tìm đến. Bà nghẹn ngào nói:

– Con ơi, mẹ thật sự hối hận, nếu biết trước… mẹ đã không giữ tiền của các con.

Tôi nhìn mẹ chồng, trong lòng có nhiều cảm xúc khó tả. Lúc đó, tôi không cười nhạo hay trách móc bà, chỉ nhẹ nhàng nói:

– Mẹ ơi, tiền có thể kiếm lại, nhưng lòng tin thì rất khó lấy lại.

Sau đó, chồng đã giao lương cho tôi giữ, và mẹ chồng cũng không còn can thiệp vào cuộc sống của chúng tôi nữa. Sau cơn bão này, mối quan hệ giữa tôi và chồng lại trở nên tốt đẹp hơn. Có người hỏi tôi, sao bạn có thể chịu đựng giỏi đến vậy? Tôi mỉm cười đáp, đôi khi, giả ngốc không phải là sự yếu đuối, mà là để chờ đợi một cơ hội để người khác nhận ra sự thật.

Cách đây một tháng, mẹ vợ tôi lên thăm. Ban đầu, tôi nghĩ bà chỉ ở chơi vài ngày, nhưng hết hai tuần mà bà vẫn chưa về. Nhà tôi tuy không chật chội, nhưng nếu bà định ở lâu dài thì thật khó xử. Tôi đoán có lẽ bà muốn chuyển lên thành phố sống cùng vợ chồng tôi vì điều kiện ở quê không bằng trên này. Nghĩ đến việc sống chung với mẹ vợ, tôi cảm thấy ngột ngạt và mệt mỏi. Trước hết là mất tự do, chưa kể chúng tôi sẽ phải gánh vác thêm trách nhiệm, trong khi chị gái vợ ở quê chắc chắn sẽ tránh né. Tôi chỉ là con rể, sao lại phải chịu trách nhiệm chính với mẹ vợ? Sau một tháng bà ở lại, chiều hôm đó đi làm về, tôi vui mừng khi biết mẹ vợ cuối cùng đã trở về quê. Thở phào nhẹ nhõm vì nghĩ sẽ được tự do như trước, tôi vào bếp lấy nước uống. Nhưng khi mở tủ lạnh, tôi giật mình trước những thứ bên trong, đặc biệt là một túi nilon đen với mảnh giấy ghi chú: “Chỉ mở sau khi mẹ về quê.”…Đọc tại bình luận …

0

Sau một tháng mẹ vợ ở chơi, chiều hôm đó đi làm về, cuối cùng tôi cũng đã được toại nguyện. Mẹ vợ đã về quê, lúc trưa vợ tôi từ công ty về sắp xếp cho bà ra bến xe.

Nhà vợ tôi có hai chị em gái thôi, chị gái cô ấy lấy chồng ở quê còn vợ chồng tôi thì thuê nhà, làm việc trên thành phố. Bố vợ mất rồi, chúng tôi lấy nhau được 4 năm, có một bé gái cũng đã 3 tuổi đi nhà trẻ rồi.

Cách đây 1 tháng, mẹ vợ tôi lên chơi. Tôi chẳng nghĩ gì cho đến khi hết 2 tuần rồi mà bà vẫn chưa về. Cứ nghĩ bà lên chơi vài ngày thôi, nhà tôi thì không chật chội nhưng nếu mẹ vợ muốn ở hẳn thì khó chịu lắm.

Dưới quê mẹ vợ đang ở một mình, bà ngày một già yếu, trong nhà lại không có con trai. Ở quê điều kiện không tốt bằng trên thành phố, tôi nghĩ bà thích lên sống với vợ chồng tôi thì phải, nên mới ở chơi mãi không về.

Tôi chỉ là con rể, có lý nào phải chịu trách nhiệm với mẹ vợ? (Ảnh minh họa)

Tôi chỉ là con rể, có lý nào phải chịu trách nhiệm với mẹ vợ? (Ảnh minh họa)

Trong lòng không vui nhưng tôi không dám bày tỏ thẳng thắn suy nghĩ của mình với vợ vì dù sao cũng là mẹ ruột cô ấy. Nghĩ đến cảnh sống chung với mẹ vợ mà tôi mệt mỏi và chán chường vô cùng. Đầu tiên là mất tự do, thứ hai là chúng tôi sẽ phải lo lắng toàn bộ, chị gái vợ dưới quê chắc chắn lại trốn tránh trách nhiệm. Tôi chỉ là con rể, có lý nào phải chịu trách nhiệm với mẹ vợ?

Trong lòng bực dọc khó chịu nhưng tôi không biết phải bày tỏ với ai. Mỗi ngày đi làm về, tôi chỉ ước được nghe vợ thông báo là bà đã về quê rồi. Tôi không ghét bỏ gì mẹ vợ, các mỗi dịp lễ Tết vẫn chu toàn quà cáp nhưng tôi chỉ là con rể, nói trắng ra là người dưng. Lễ nghĩa qua lại còn được chứ tôi không thể sống chung và cũng không có trách nhiệm chính với bà.

Sau một tháng mẹ vợ ở chơi, chiều hôm đó đi làm về, cuối cùng tôi cũng đã được toại nguyện. Mẹ vợ đã về quê, lúc trưa vợ tôi từ công ty về sắp xếp cho bà ra bến xe. Chị gái vợ có chút việc nên bà về hơi đột ngột, không kịp báo với tôi từ hôm trước.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, vào bếp mở tủ lạnh lấy chai nước thì phải giật mình nhìn những thứ bên trong. Trong tủ lạnh đầy ắp đồ ăn thức uống, được chia làm 3 khu riêng biệt. Tôi phát hiện ra 3 khu đồ ăn đó tương ứng với sở thích của tôi, của vợ và đồ cho con gái tôi.

Vợ tôi đứng bên cạnh giải thích: “Đây là bà ngoại làm đấy, ngày thường ở nhà rảnh rỗi nên bà chuẩn bị trước rồi để vào tủ lạnh cho các con ăn. Bà tự đi siêu thị rồi bỏ tiền túi mua đó anh ạ. Có mấy món đồ khô ngon lắm”. 

Lúc ấy trong tôi chỉ còn lại sự hối hận và hổ thẹn. (Ảnh minh họa)

Lúc ấy trong tôi chỉ còn lại sự hối hận và hổ thẹn. (Ảnh minh họa)

Tôi tỉ mẩn kiểm tra khu đồ ăn mẹ vợ chuẩn bị cho mình, đều là những thứ tôi thích cả. Tôi chưa bao giờ nói, bà cũng chẳng hỏi thế nhưng bà biết hết sở thích của con rể chỉ sau 1 tháng ở chung. Đến mẹ tôi thậm chí còn không làm được điều đó, đủ cho thấy mẹ vợ thật lòng quan tâm và yêu thương các con. Bà không coi tôi là con rể mà thực sự coi tôi là một thành viên trong gia đình.

Nhìn những thứ ngon lành sạch sẽ bà chuẩn bị mà tôi phải đưa tay ôm mặt, mắt cay xè suýt khóc. Sau đó vợ lại khoe với tôi 20 triệu rồi bảo bà ngoại cho cháu gái. Cô ấy không lấy nhưng bà lén dúi vào dưới gối. Lúc ấy tôi mới lắp bắp thăm dò: “Sao em không bảo bà ở lại chơi lâu thêm chút”. 

“Ôi dào bà không quen cuộc sống trên này nhưng nghĩ lâu lâu mới lên thăm con cháu, muốn ở cạnh cháu ngoại thêm, mới ở hẳn 1 tháng đấy anh. Bà thích cuộc sống dưới quê hơn”, vợ cười đáp.

Lúc ấy trong tôi chỉ còn lại sự hối hận và hổ thẹn. Tôi tự hứa với lòng từ bây giờ cũng sẽ coi bà như mẹ ruột mà đối đãi và cư xử.

Từ khi làm dâu đến nay, tôi vẫn luôn tôn trọng bố chồng. Không chỉ vì tính cách vui vẻ, luôn yêu thương con cháu mà còn bởi thái độ sống cởi mở, trẻ trung. Sau khi mẹ mất, bố tôi lặng lẽ như cái bóng trong căn nhà lớn. Mặc dù con cháu đề nghị đưa bố lên thành phố sống cùng để tiện chăm sóc, nhưng ông không chịu vì muốn ở nhà hương khói cho bà và không muốn làm phiền các con. Ấy thế mà khoảng 1 năm trước, bố tôi tham gia CLB thể dục ở trong khu dân cư và qune một người phụ nữ ngoài 40 – bằng tuổi cô út và nhất quyết lấy cô ấy về làm vợ. Tất nhiên cả đại gia đình được phen bất ngờ và không đồng ý. Còn một chuyện nữa, bố khẳng định sẽ đăng ký kết hô:n đàng hoàng đồng thời để cô ấy cùng đứng tên trong sổ đỏ, nhận tài sản thừa kế theo luật pháp. Ngay lập tức, chúng tôi sữ:ng s:ờ trước những chia sẻ này. Nói đến đây, chúng tôi càng chắc chắn về mục đích tiếp cận bố của người “mẹ” mới này, nhưng bất ngờ còn ở phía sau…

0

Làm dâu hơn 10 năm nay nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy ông dứt khoát như vậy.

Tôi và chồng kết hôn được 12 năm, có với nhau 2 đứa con. Chúng tôi ở thành phố còn bố chồng vẫn sống một mình ở thị trấn nhỏ. Mẹ chồng tôi đã qua đời được 5 năm nay.

Từ khi làm dâu đến nay, tôi vẫn luôn tôn trọng bố chồng. Không chỉ vì tính cách vui vẻ, luôn yêu thương con cháu mà còn bởi thái độ sống cởi mở, trẻ trung. Có lẽ đó cũng là lý do mà năm nay đã 76 tuổi nhưng mọi người vẫn hay trêu rằng lớp thanh niên còn phải chạy theo bố tôi dài dài.

Sau khi mẹ mất, bố tôi không khỏi buồn rầu, nhiều năm trời ông lặng lẽ như cái bóng trong căn nhà của 2 ông bà. Mặc dù con cháu đề nghị đưa bố lên thành phố sống cùng để tiện chăm sóc nhưng ông không chịu vì muốn ở nhà hương khói cho bà và không muốn làm phiền các con.

Bố mẹ chồng tôi có 3 người con, vợ chồng anh cả đang ở nước ngoài, gia đình tôi và cô em chồng đang độc thân. Tất cả đều đã trưởng thành, có những vị trí nhất định trong công việc và cuộc sống. Nhưng cũng chính vì vậy mà chúng tôi quá bận bịu, không có nhiều thời gian ở bên bố. Mỗi năm chúng tôi chỉ có thể thỉnh thoảng gọi điện và về thăm bố dịp lễ Tết.

Bố chồng U80 đòi cưới người phụ nữ 42 tuổi bất chấp bị mỉa mai: Lý do ông đưa ra khiến con cháu lập tức thấy xấu hổ - Ảnh 1.

(Ảnh minh hoạ)

Khoảng 1 năm trước, bố tôi tham gia CLB thể dục ở trong khu dân cư. Chúng tôi đều ủng hộ vì bố vừa rèn luyện sức khoẻ vừa giao lưu thêm với các cô chú. Cũng tại đây, bố gặp dì Hà – một người phụ nữ mới ngoài 40 tuổi. Tôi vẫn gọi là dì nhưng tính ra, dì chỉ hơn tôi 7 tuổi.

Dì Hà là nhân viên văn phòng, goá chồng và chỉ có 1 đứa con trai đang học đại học. Thời gian sinh hoạt trong CLB giúp họ trở nên gần gũi, tâm sự những vui buồn trong cuộc sống. Bố tôi từ khi đi tập cũng vui vẻ hơn, giọng điệu phấn khởi trông thấy mỗi khi gọi điện cho con cháu.

Cách đây 1 tháng, bố thông báo với chúng tôi rằng sẽ đi bước nữa, người đó không ai khác ngoài dì Hà. Bố nói rằng mình muốn có người bầu bạn những năm tháng tuổi già còn lại, khi con cháu không thể ở cạnh.

Tất nhiên cả đại gia đình được phen bất ngờ. Không nói thẳng trước mặt bố nhưng chúng tôi đều lo lắng rằng dì Hà có thể lợi dụng tình cảm và tài sản của bố. Sau khi bàn bạc, chúng tôi thẳng thắn nói với bố rằng không đồng tình với quyết định của ông đồng thời chia sẻ sự lo lắng của mình. Anh cả thậm chí còn định sẽ về nước để giải quyết chuyện này nhưng mọi người đều khuyên anh bình tĩnh.

Tôi biết bố cũng có những tổn thương nhất định trước phản ứng của con cái. Nhưng sau đó, ông đã gọi 2 vợ chồng tôi và cô út về nhà để họp gia đình. Tại đó, bố nói với sự vững chắc và xúc động:

 

“Các con bận rộn với cuộc sống của mình, không ai có thời gian quan tâm đến bố. Điều đó bố hoàn toàn hiểu và không trách móc gì các con. Nhưng bây giờ bố cũng chẳng còn sống được mấy nỗi, chỉ muốn những năm tháng tuổi già có người bầu bạn và may mắn thay bố đã gặp người ấy. 

Bố cũng hiểu những lo lắng của các con nhưng chẳng lẽ các con không tin vào mắt nhìn người của bố ư? Và ngược lại, bố cũng mong các con đặt mình vào vị trí của người khác để thấy rằng cô ấy cũng không dễ dàng gì trong chuyện này. 

À, còn một chuyện nữa, bố cũng quyết định rồi. Bố và cô ấy sẽ đăng ký kết hôn đàng hoàng đồng thời để cô ấy cùng đứng tên trong sổ đỏ. Bố chưa nói với cô ấy nhưng chẳng ai muốn lấy chồng mà không có danh phận, không có vị thế gì cả. Hi vọng các con sẽ hiểu cho bố, tôn trọng cô ấy”.

 

Bố chồng U80 đòi cưới người phụ nữ 42 tuổi bất chấp bị mỉa mai: Lý do ông đưa ra khiến con cháu lập tức thấy xấu hổ - Ảnh 2.

 

Ảnh minh hoạ

Ngay lập tức, chúng tôi sững sờ trước những chia sẻ này của bố. Đây là lần đầu tiên kể từ khi làm con dâu của ông, tôi thấy ông chia sẻ kiên quyết mà chân thành đến vậy. Có lẽ bố đã rất đơn độc trong quãng thời gian vò võ một mình vừa qua.

Nhưng điều quan trọng hơn là chúng tôi nhận ra rằng mình đã vô tình và vô tâm với bố, bỏ qua những nhu cầu cơ bản nhất của con người – nhu cầu được quan tâm và có người đồng hành. Vì vậy chúng tôi cũng nhất trí sẽ tôn trọng quyết định của bố, đồng thời thăm hỏi bố và dì Hà thường xuyên hơn trong tương lai.

Năm ngoái, vợ chồng tôi mới tích góp đủ tiền để mua một căn hộ nhỏ gần ngoại thành sau 10 năm cố gắng. Vừa mua nhà được một thời gian thì mẹ chồng ở quê qua đời, hai vợ chồng tôi vội vàng về quê lo ma chay cho bà. Sau khi mẹ chồng mất, ở quê chỉ còn lại mình bố chồng. Sức khỏe của ông không tốt nên hai vợ chồng quyết đón ông lên sống cùng tiện chăm sóc. Vốn nghĩ mọi chuyện cứ diễn ra như vậy thì tối hôm kia tôi phát hiện ra sổ đỏ để trong tập hồ sơ trên tủ đã không cánh mà bay, chồng chị cũng không động đến. Dù lật tung phòng khách nhưng chị vẫn không thấy sổ đỏ đâu cả. Đáng nói, đúng lúc này thì bố chồng tôi lại tự mình thu dọn đồ đạc và nằng nặc đòi về quê, thậm chí ông giữ khư khư chiếc túi nhỏ trước ngực khiến tôi sinh nghi. Tình thế này thì tôi không thể ngồi im được mà iên quyết đòi bố chồng mở ra xem bên trong chiếc túi có gì. Bố chồng thấy vậy càng giữ thật chặt và nói rằng: “Cái này của con trai tôi”. Nhất thời không kìm nén được cảm xúc, tôi giật ngay chiếc túi và đổ ra thì tá:i m:ặt khi thấy thứ bên trong

0

Bố chồng giữ khư khư chiếc túi xách không cho con dâu kiểm tra càng khiến cô nghi ngờ sổ đỏ là do ông đánh cắp.

Tâm sự chuyện cuối năm

Chị Trương tâm sự, vợ chồng cô đã kết hôn được 7 năm. Vì gia đình hai bên nghèo khó nên hai vợ chồng tự làm lụng tích góp tiền trang trải cuộc sống. Vài năm gần đây, mỗi tháng vợ chồng chị còn phải gửi tiền sinh hoạt phí về quê cho bố mẹ chồng vì ông bà tuổi cao sức yếu lại không có lương hưu. May mắn là ông bà ngoại vẫn còn sức khỏe và một khoản tiền trợ cấp nhỏ nên tự lo được không cần các con gửi tiền về.

Chăm sóc bố mẹ là trách nhiệm của con cái nhưng đôi khi chị Trương vẫn thấy chạnh lòng. Bạn bè xung quanh đều có bố mẹ cho “của hồi môn”, còn nhà chị thì già trẻ lớn bé đều do vợ chồng chị gánh vác.

Sổ đỏ vừa mất cắp thì bố chồng nằng nặc đòi về quê, con dâu giật túi kiểm tra thì tái mặt với thứ bên trong - Ảnh 1.
Gia đình chị Trương phải chăm lo cho cả bố mẹ chồng vì ông bà tuổi cao sức yếu lại không có lương hưu. Ảnh minh họa

Mãi tới năm ngoái, anh chị mới tích góp đủ tiền để mua một căn hộ nhỏ trong khu tập thể ngoại thành Sơn Đông (Trung Quốc). Tuy không quá rộng rãi nhưng được vị trí thuận tiện, hơn nữa gần trường học, bệnh viện nên vợ chồng chị Trương rất ưng ý.

Vừa mua nhà được một thời gian thì mẹ chồng ở quê qua đời vì đột quỵ, hai vợ chồng chị vội vàng về quê lo ma chay cho bà. Sau khi mẹ chồng mất, ở quê chỉ còn lại mình bố chồng. Sức khỏe của ông không tốt nên hai vợ chồng quyết đón ông lên sống cùng tiện chăm sóc.

Sổ đỏ vừa mất cắp thì bố chồng nằng nặc đòi về quê

Vốn nghĩ mọi chuyện cứ diễn ra như vậy thì một ngày chị Trương phát hiện ra sổ đỏ chị để trong tập hồ sơ trên tủ đã không cánh mà bay.

Sổ đỏ vừa mất cắp thì bố chồng nằng nặc đòi về quê, con dâu giật túi kiểm tra thì tái mặt với thứ bên trong - Ảnh 2.
Chị vội vàng gọi điện cho chồng hỏi xem anh có cất sổ đỏ không thì nhận được đáp án không mong muốn nhất. Chồng chị nói bản thân không động vào sổ đỏ, anh khuyên chị bình tĩnh tìm kỹ lại xem. Nhưng dù lật tung phòng khách nhưng chị vẫn không thấy sổ đỏ đâu cả.

Đúng lúc này thì bố chồng chị lại tự mình thu dọn đồ đạc và nằng nặc đòi về quê. Ban đầu chị Trương không suy nghĩ gì nhiều, chỉ ngăn cản bố chồng sau đó thông báo chồng về thuyết phục bố.

Tuy nhiên sau đó, chị thấy bố giữ khư khư chiếc túi nhỏ trước ngực khiến chị sinh nghi. Ngay khi chồng vừa về nhà, chị kiên quyết đòi bố chồng mở ra xem bên trong chiếc túi có gì. Bố chồng chị thấy vậy càng giữ thật chặt và nói rằng: “Cái này của con trai với vợ tôi, tôi sẽ mang về nhà”.

Nhất thời không kìm nén được cảm xúc, chị Trương đã giật ngay chiếc túi và đổ ra thì tái mặt khi thấy thứ bên trong.

Sổ đỏ vừa mất cắp thì bố chồng nằng nặc đòi về quê, con dâu giật túi kiểm tra thì tái mặt với thứ bên trong - Ảnh 3.
Bố chồng giữ khư khư chiếc túi xách không cho con dâu kiểm tra càng khiến cô nghi ngờ sổ đỏ là do ông đánh cắp. Ảnh minh họa

Hóa ra, bên trong chẳng có quyển sổ đỏ nào cả. Trong túi chỉ có một tấm ảnh cũ đen trắng chụp hai mẹ con, một người là chồng chị còn người kia là mẹ chồng. Bố chồng chị trong lúc xem lại album ảnh của gia đình đã phát hiện ra tấm ảnh này ông chưa có nên định lấy đem về quê.Biết hai con định ngăn cản mình, ông liên tục nói rằng: “Tôi muốn về quê đón giao thừa với vợ, để bà ở nhà một mình tôi không yên tâm”.

Vợ chồng chị Trương hỏi lại nhiều lần nhưng bố chồng vẫn một mực nói rằng mẹ chồng ở quê chờ ông về. Thấy có dấu hiệu bất thường, vợ chồng chị đã đưa bố tới viện khám thì phát hiện ông mắc Alzheimer.

Hóa ra cách đây ít hôm, nhà có khách tới chơi khá đông. Vì cẩn thận nên ông đã cất quyển sổ đỏ vào trong ngăn kéo trong phòng ngủ của hai vợ chồng. Vốn sau đó ông định nhắc các con nhưng bệnh tái phát nên nhất thời quên đi mất.

Chị Trương sau khi biết được chân tướng sự việc thì hối hận vô cùng vì đã nghi ngờ bố chồng.

Thịt vịt hay bị hôi: Nhớ làm thêm 1 bước này dù nấu món gì cũng thơm ngon, ngọt thịt …

0

Thịt vịt là một món ăn ngon, bổ dưỡng được nhiều người yêu thích. Tuy nhiên, nếu sơ chế sai cách thì mùi hôi đặc trưng sẽ khiến cho món thịt vịt trở nên khó nuốt. Vì thế, bạn nhất định phải biết cách khử mùi hôi của vịt nếu muốn tự làm ở nhà.

Thịt vịt là một món ăn ngon, bổ dưỡng được nhiều người yêu thích. Tuy nhiên, nếu sơ chế sai cách thì mùi hôi đặc trưng sẽ khiến cho món thịt vịt trở nên khó nuốt. Vì thế, bạn nhất định phải biết cách khử mùi hôi của vịt nếu muốn tự làm ở nhà.

Cách khử mùi hôi thịt vịt đơn giản mà hiệu quả

Muốn có món thịt vịt thơm ngon, đầu tiên bạn phải lựa được những con vịt chắc thịt, không quá to cũng như không quá gầy. Nếu như là thịt vịt thịt sẵn, bạn nên chọn những con còn tươi, sờ vào có độ đàn hồi tốt. Tuyệt đối không mua những con vịt có bề mặt thịt căng bóng, thớ thịt quá dày hay có bị biến dạng khi bạn cầm dốc lên (đó là vịt bị bơm nước).

meo-khu-mui-hoi-cua-vit-khi-che-bien-7_800x400

Cho dù bạn mua được một con vịt ngọt thịt, mùi hôi đặc trưng của nó sẽ vẫn khiến món ăn bị mọi người từ chối. Muốn khử mùi hôi thịt vịt, bạn cần loại bỏ triệt để tuyến nhờn ở đuôi. Đây chính là nguyên nhân chính gây ra mùi hôi khó chịu đặc trưng của vịt. Tuyến nhờn của vịt rất lớn, nó chiếm gần như toàn bộ phao câu. Do đó, tốt nhất bạn nên cắt bỏ hết phao câu của vịt. Mùi hôi của tuyến nhờn vịt nặng hơn của gà rất nhiều, nên chỉ cần sót lại một chút, món thịt vịt cũng sẽ có mùi khó chịu.

Sau khi đã làm sạch vịt, bạn cần cho nó vào chậu, bóp kỹ với muối, tiêu, gừng đập dập và thêm một chút rượu trắng. Ướp khoảng 30 phút, sau đó bạn mới rửa sạch và để ráo nước. Đây là một cách khử mùi hôi thịt vịt rất hiệu quả. Khi luộc, bạn chỉ cần cho thêm một mẩu gừng đập dập vào là yên tâm đã loại bỏ được hoàn toàn mùi hôi, món ăn sẽ tỏa hương thơm hấp dẫn.

Nếu như thích hương thơm của sả, bạn cũng có thể cho vào nồi nước luộc một vài củ sả đập dập. Ngoài ra, bạn cũng có thể trộn giấm và muối theo tỷ lệ 1:1, chà xát lên con vịt ở khâu sơ chế (nếu không có giấm thì có thể dùng chanh).

Lợi ích của thịt vịt với sức khoẻ con người

de-khu-mui-tanh-hoi-cua-thit-vit-khi-so-che-can-loai-bo-thu-nay-cua-vit-2-1587009301-816-width800height542

– Giảm cholesterol: Chất béo không bão hòa đơn có trong mỡ vịt có thể giúp duy trì mức cholesterol HDL “tốt” mong muốn. Ngoài ra, nó còn đóng một vai trò trong việc giảm mức độ cholesterol LDL “xấu”. Tuy nhiên, trong thịt vịt cũng có cả chất béo xấu, do đó bạn chỉ nên ăn với một lượng vừa phải, hoặc hạn chế ăn phần da.

– Tăng cường năng lượng: Thịt vịt có hàm lượng cao các axit amin thiết yếu, nhờ đó giúp cơ thể sản xuất năng lượng cho các hoạt động hằng ngày.

– Tăng cường hệ thống miễn dịch: Selen là chất chống ôxy hóa quan trọng có trong thịt vịt có thể giúp ngăn ngừa tổn thương các tế bào và chống viêm, hỗ trợ hệ thống miễn dịch.

– Hỗ trợ tuyến giáp: Việc tiêu thụ đủ lượng selen là một điều cũng rất quan trọng đối với sức khỏe của tuyến giáp. Một phần thịt vịt chứa khoảng 250 gram cung cấp hơn 50% nhu cầu selen hàng ngày.

Một điều cần lưu ý khi khi ăn thịt vịt đó là da vịt có lớp mỡ dày nên cung cấp nhiều calo, sẽ dễ gây tăng cân nếu bạn ăn thịt vịt mà không kiểm soát về lượng. Ngoài ra, mỡ vịt nấu chín dễ bị ôxy hóa hơn các loại dầu hay mỡ khác khi bảo quản. Quá trình ôxy hóa lipid sẽ làm cho thực phẩm bị biến chất và gây hại khi chúng không được sử dụng sớm. Vậy nên, bạn đừng để thịt vịt ở trong tủ lạnh lâu ngày.

Tin vui: 1 ngành học của ĐH Bách Khoa Hà Nội vừa được tỷ phú Phạm Nhật Vượng tài trợ lớn, sinh viên học xong không phải lo rồi

0

Hai công ty của tỷ phú Phạm Nhật Vượng là VinFast và VinRobotics sẽ tài trợ học bổng và cung cấp các khóa đào tạo chuyên sâu cho sinh viên khối ngành Kỹ thuật nói chung và đặc biệt là sinh viên ngành kỹ thuật ô tô của ĐH Bách Khoa Hà Nội đáp ứng các yêu cầu nhất định.

Ngành học hot của ĐH Bách Khoa

Ngày 24/12/2024 – Đại học Bách khoa Hà Nội đã ký kết biên bản ghi nhớ hợp tác với hai công ty VinFast và VinRobotics để thúc đẩy nghiên cứu khoa học, nâng cao kiến thức thực tiễn cho sinh viên và tăng cường đào tạo nhân lực chất lượng cho ngành công nghiệp – công nghệ cao của Việt Nam.

Theo đó, dựa trên thế mạnh của các bên, hợp tác sẽ góp phần tạo ra thế hệ sinh viên ĐHBK Hà Nội không chỉ có kiến thức chuyên môn vững chắc mà còn có kỹ năng làm việc thực tế, khả năng thực hành cao, đáp ứng nhu cầu nhân lực chất lượng cho ngành công nghiệp – công nghệ cao của Việt Nam, đặc biệt trong lĩnh vực ô tô điện, thúc đẩy tầm nhìn chung về phát triển xanh và bền vững giai đoạn 2025 – 2030.
Ngành Kỹ thuật ô tô luôn được đánh giá rất cao trên thế giới và ở Việt Nam do tính ứng dụng phổ biến trong mọi ngành công nghiệp và dịch vụ. Trong những năm qua, tốc độ tăng trưởng nhanh về phương tiện cơ giới đường bộ, đặc biệt đối với ô tô ở Việt Nam đang thúc đẩy mạnh mẽ nền công nghiệp ô tô và công nghiệp phụ trợ. Nhu cầu kỹ sư ô tô có năng lực làm việc trong các tập đoàn, liên doanh, nhà máy sản xuất ô tô lớn của thế giới (kỹ sư ô tô toàn cầu) không ngừng được nâng lên.

 

Ngành Kỹ thuật ô tô của Viện Cơ khí Động lực, trường Đại Học Bách Khoa đã được xây dựng và phát triển từ năm 1960, với chất lượng đào tạo trình độ cao được minh chứng qua nhiều thế hệ sinh viên. Kỹ sư Kỹ thuật ô tô tốt nghiệp từ Trường ĐHBK HN có kiến thức kỹ thuật và chuyên môn sâu, có năng lực nghiên cứu, sáng tạo công nghệ để thiết kế, chế tạo, sản xuất ô tô, quản lý phương tiện, nguồn động lực và thiết bị – xe chuyên dụng.

Chương trình kỹ thuật Ô tô ở trường Đại học Bách Khoa được xây dựng theo hướng kỹ thuật, đào tạo người học có khả năng thiết kế, chế tạo và giải quyết các vấn đề kỹ thuật trong lĩnh vực công nghiệp sản xuất ô tô, nguồn động lực và thiết bị-xe máy chuyên dụng. Bên cạnh đó người học cũng được trang bị các kỹ năng xã hội cần thiết để làm việc hiệu quả trong nhóm đa ngành và trong môi trường quốc tế. Hoàn thiện chương trình, người học sẽ thu được kiến thức và khả năng liên quan đến chuyên môn, tư duy phân tích, thiết kế, xây dựng, phát triển các dự án và các sản phẩm Kỹ thuật ô tô trong nước cũng như trên thế giới.

Ra trường làm gì?

Sinh viên Kỹ thuật ô tô được đào tạo chuyên môn về sửa chữa, bảo dưỡng, tham gia thiết kế và lắp ráp ôtô. Sau khi ra trường, nhân sự ngành này có thể có lương khởi điểm 5-16 triệu đồng, tăng gấp đôi hoặc ba sau 5 năm.

Trong vài năm qua, các ngành học liên quan đến ôtô được quan tâm. Nhiều trường đại học đều tuyển sinh ngành này với mức điểm chuẩn khá cao. Tại trường Đại học Công nghiệp Hà Nội, điểm chuẩn ngành Công nghệ kỹ thuật ôtô trong vài năm qua luôn dao động quanh 25 điểm, theo phương thức xét điểm thi tốt nghiệp THPT. Trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật TP HCM lấy điểm chuẩn ngành này trong khoảng dao động 25,35-27,5. Nếu không có điểm ưu tiên, thí sinh dự tuyển ngành kỹ thuật ô tô phải đạt 8-9 điểm mỗi môn mới trúng tuyển.

Mức trúng tuyển ngành Kỹ thuật ôtô của trường Đại học Bách khoa, Đại học Quốc gia TP HCM, chỉ đứng sau nhóm ngành Máy tính, Công nghệ thông tin. Năm 2022, điểm chuẩn ngành này là 60,13/100 theo cách xét tuyển kết hợp nhiều tiêu chí.


Theo thỏa thuận, VinFast, VinRobotics và Đại học Bách khoa Hà Nội , lĩnh vực đào tạo, VinFast và ĐH Bách Khoa Hà Nội sẽ phối hợp xây dựng chương trình kỹ sư chuyên sâu về kỹ thuật ô tô số, đảm bảo phù hợp với các xu hướng công nghệ mới. VinFast cũng sẽ tạo điều kiện cho sinh viên ĐH Bách Khoa Hà Nội thực tập toàn thời gian tại công ty, mang đến cơ hội tiếp cận với những công nghệ sản xuất ô tô mới nhất, bám sát với thực tiễn

Sinh viên ngành này của ĐH Bách Khoa Hà Nội sau khi ra trường sẽ được VinFast hỗ trợ giới thiệu việc làm và tuyển dụng cho các vị trí phù hợp tại công ty cũng như các đơn vị thành viên.

Ông Trịnh Văn Ngân – Phó Tổng giám đốc Sản xuất VinFast toàn cầu cho biết: “Đại học Bách khoa Hà Nội là một trong những nơi đào tạo chuyên ngành kỹ thuật hàng đầu tại Việt Nam, là cái nôi sản sinh ra nhiều nhân tài về công nghệ – công nghiệp cho đất nước. Thông qua thỏa thuận hợp tác, hai bên sẽ cùng chung tay thúc đẩy việc nghiên cứu, ứng dụng công nghệ nhằm phát triển ngành công nghiệp ô tô Việt Nam, qua đó cùng nhau kiến tạo một tương lai xanh bền vững”.

Hợp tác giữa VinFast, VinRobotics với ĐH Bách Khoa Hà Nội góp phần chuẩn hóa nội dung đào tạo, nâng cao chất lượng nguồn nhân lực, đồng thời tạo ra nền tảng vững chắc và động lực mạnh mẽ cho ngành công nghiệp – công nghệ Việt Nam phát triển vươn tầm thế giới.

Sau 7 tháng yêu nhau, tôi và anh kết hôn dù trong lòng vẫn có chút nghi ngờ vì tính cách anh trầm lặng, ít nói. Linh cảm của tôi không sai khi ngay trong đêm tân hôn, sau khi tắm xong, chú rể đột ngột biến mất. Tôi tìm điện thoại để gọi cho anh thì phát hiện cả điện thoại lẫn tiền và 15 cây vàng cưới cũng biến mất. Tôi choáng váng nhận ra anh đã ôm tất cả bỏ trốn. Hoảng hốt, tôi chạy xuống tìm bố mẹ chồng và bật khóc nức nở. Ông bà trấn an, bảo chờ thêm 3 ngày, nếu anh không quay về thì sẽ báo công an. Nhưng không cần đợi lâu, rạng sáng hôm sau, anh bất ngờ trở lại. Bố mẹ chồng vội vàng hỏi nguyên do, nhưng anh chỉ im lặng lắc đầu, sau đó kéo tôi lên phòng. Đóng cửa lại, anh lấy ra một phong bì dày cộp và đưa cho tôi…

0

Đêm tân hôn của chúng tôi không có những nồng nàn say đắm nhưng chắc chắn là cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên được.

Đêm tân hôn của chúng tôi không có những nồng nàn say đắm nhưng chắc chắn là cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên được.

Kết hôn sau 7 tháng yêu nhau, thú thật tôi vẫn có điểm không hài lòng ở Vinh, chồng tôi. Đó là anh hơi khô khan, không biết lãng mạn, chiều lòng bạn gái

Tuy nhiên mẹ tôi bảo đàn ông cốt ở bản lĩnh và trách nhiệm. Vinh có công việc ổn định, mức lương khá, gia đình tử tế, không dính líu vào thói hư tật xấu nào, là một người chồng tốt. Nghe lời mẹ nên tôi đồng ý làm vợ anh tuy nhiên trong lòng vẫn có phần tủi thân.

Tân hôn chồng ôm 15 cây vàng biến mất, sáng anh về đưa một thứ tôi khóc nghẹn biết ơn - Ảnh 1.

Nghe lời mẹ nên tôi đồng ý làm vợ anh tuy nhiên trong lòng vẫn có phần tủi thân. (Ảnh minh họa)

Đêm tân hôn, khi tôi từ nhà tắm bước ra thì không thấy chồng đâu cả.

Rõ ràng anh đã cùng tôi lên phòng tân hôn, chính anh còn giục tôi đi tắm trước, tại sao Vinh đột ngột biến mất. Tôi muốn gọi cho anh thì phát hiện điện thoại của tôi cũng không thấy đâu. Choáng váng hơn cả là tiền vàng cưới cũng không cánh mà bay. Rõ ràng Vinh đã ôm 15 cây vàng của chúng tôi do 2 bên gia đình trao tặng mà trốn mất rồi!

Đêm tân hôn, vợ chồng son gây tiếng động “cọt kẹt” cả đêm nhưng lại không thể động phòng

Cưới chồng cao to “6 múi”, tôi có đêm tân hôn cả đời không quên

Đêm tân hôn có mẹ “chứng kiến”, vợ chồng son nín thở động phòng

Đêm tân hôn, chồng chẳng thiết gì chuyện động phòng, còn đưa yêu cầu sốc

Tôi lao xuống tìm bố mẹ chồng gào khóc, báo cho ông bà biết. Bố mẹ chồng đều hốt hoảng chẳng hiểu nguyên nhân tại sao. Mẹ chồng bảo rõ ràng Vinh rất hào hứng với đám cưới, anh không có người khác cũng không nợ nần gì. Hành động ôm vàng bỏ trốn trong đêm tân hôn quá sức bất thường và khó lý giải.

Tôi khóc lóc thảm thiết. Số tôi đúng là bất hạnh, biết thế không kết hôn cho rồi. Vốn đã không hài lòng lắm về cuộc hôn nhân này, cuối cùng lại còn rơi vào cảnh ngang trái tới mức này. Chắc hẳn Vinh có vấn đề gì đó mà ông bà không hay, hay anh ta là người đồng tính, bảo sao mà có vẻ lạnh nhạt với tôi trong suốt thời gian yêu nhau!

Bố mẹ chồng hết lời khuyên nhủ tôi, còn bảo nếu sau 3 ngày không liên lạc được với Vinh thì ông bà sẽ đền bù cho tôi thỏa đáng, chịu hoàn toàn trách nhiệm vì dù sao đó cũng là con trai họ.

Nhưng chưa cần chờ đến 3 ngày, mờ sáng hôm đó Vinh đã trở về. Bố mẹ chồng cuống quýt hỏi lý do nhưng anh chỉ lắc đầu rồi kéo tôi lên phòng. Đóng cửa phòng, anh đưa cho tôi một phong bì dày bịch. Tôi mở ra xem mà xây xẩm mặt mày, bên trong đều là ảnh của tôi và người cũ lúc còn thân mật bên nhau.

– Hôm qua trong lúc em tắm, hắn ta đã gọi điện, nhắn tin đến đòi tiền, nếu không sẽ công khai những tấm ảnh này để em phải xấu mặt. Anh đã hẹn gặp hắn ta. Nhưng tất nhiên đời nào anh giao tiền cho hắn.

Anh chỉ mang tiền theo để hắn ta tin tưởng mất cảnh giác mà thôi. Em biết đấy, anh có học võ mà, khi hắn chủ quan anh liền khống chế lấy xấp ảnh này rồi xóa cả ảnh gốc trong điện thoại. Chắc đêm qua em đã sợ hãi, lo lắng lắm phải không?

Tân hôn chồng ôm 15 cây vàng biến mất, sáng anh về đưa một thứ tôi khóc nghẹn biết ơn - Ảnh 3.

Vinh tưởng chừng khô khan, thiếu quan tâm vợ song tôi lại tìm được sự an tâm, bình yên tuyệt đối. (Ảnh minh họa)

Tôi ngơ ngẩn nhìn anh, nước mắt rơi lã chã vì biết ơn. Bây giờ tôi mới nhận thấy quyết định kết hôn với Vinh là đúng đắn hơn bao giờ hết. Chẳng những anh không hề ghen tuông, để bụng chuyện quá khứ của tôi mà còn có đủ bản lĩnh và sự mạnh mẽ để bảo vệ tôi trước chiêu trò bỉ ổi của người cũ.

Mẹ tôi nói đúng, đàn ông cốt ở bản lĩnh và trách nhiệm. Người cũ tâm lý, ga lăng nhưng đằng sau vẻ đạo mạo, lịch lãm của anh ta lại là một nhân cách thối nát. Ngược lại Vinh tưởng chừng khô khan, thiếu quan tâm vợ song tôi lại tìm được sự an tâm, bình yên tuyệt đối.

Đêm tân hôn của chúng tôi không có những nồng nàn say đắm nhưng chắc chắn là cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên được. Tôi sẽ luôn nhớ và trân trọng khoảnh khắc này bằng tất cả tấm lòng mình, chăm sóc chồng và gia đình thật tốt để không phụ lòng anh.

Chồng tôi và tôi quyết định l:y thân, tôi đưa hai con gái về nhà ngoại sinh sống. Trong thời gian đầu, bố mẹ chồng thỉnh thoảng đến thăm cháu, nhưng vài năm gần đây, vì sức khỏe yếu và đường xá xa xôi, ông bà chỉ gọi điện hỏi thăm. Phần tôi, bận rộn công việc và không muốn chạm mặt chồng cũ, nên cũng không đưa các con về thăm ông bà được. Suốt 7 năm qua, bố chồng tôi đều đặn gửi cho tôi 6 triệu mỗi tháng. Lần đầu tiên, ông nói đó là tiền ông bà dành để lo việc học hành của các cháu. Dù tôi từ chối, ông vẫn kiên quyết chuyển khoản, đúng ngày mùng 5 hàng tháng. Ban đầu tôi ái ngại, nhưng lâu dần, tôi chấp nhận và dùng số tiền ấy để chăm lo cho hai con, giúp cuộc sống bớt phần khó khăn. Hai tháng trước, bố chồng tôi đột ngột qua đời vì đột quỵ. Tôi đưa hai con về viếng tang ông nội. Điều khiến tôi bất ngờ là sau khi ông mất, tôi vẫn nhận được số tiền 6 triệu như thường lệ. Để làm rõ sự việc, nhân dịp 49 ngày của ông, tôi quyết định đưa các con về nhà nội một lần nữa để tìm câu trả lời….Đọc tiếp tại bình luận..

0

Nhìn người đàn ông rắn rỏi trưởng thành hơn trước kia, tôi cũng có chút xúc động.

Sau khi cưới được 3 năm, tôi và chồng phát sinh quá nhiều mâu thuẫn nên quyết định ly thân. Tôi dẫn theo 2 con gái về nhà ngoại ở. Chúng tôi chưa ra tòa ly hôn vì còn liên quan tới quyền lợi của các con và cũng vì bố mẹ chồng tha thiết muốn chúng tôi suy nghĩ lại. Ông bà bảo chúng tôi cứ tách nhau ra một thời gian, suy nghĩ chín chắn cẩn thận, nếu cảm thấy tha thứ được cho nhau thì quay về. Trước sự mong mỏi của bố mẹ chồng, tôi đành gật đầu đồng ý mình sẽ suy nghĩ kỹ việc này. Nhưng thật không ngờ, chúng tôi ly thân một mạch 7 năm liền.

Trong thời gian đó, có vài lần bố mẹ chồng đến nhà ngoại thăm cháu, hỏi tôi khi nào quay về. Nhưng tôi thì không muốn quay lại với chồng nữa nên luôn tìm đủ lý do từ chối. Vài năm trở lại đây, ông bà chỉ gọi điện vì đường xa xôi, sức khỏe yếu, không đi lại được nhiều. Tôi thì bận công việc, lại không muốn gặp mặt chồng nên cũng không đưa các con về thăm ông bà được.

Suốt 7 năm đó, bố chồng tháng nào cũng gửi cho tôi 6 triệu, lần đầu gửi thì ông bảo tiền ông bà cho các cháu ăn học. Tôi bảo ông bà cứ để tiền đó dưỡng già. Tôi biết tổng lương hưu của ông bà được khoảng 14-15 triệu/tháng, đủ cho ông bà chi tiêu, nhưng trích ra mỗi tháng 6 triệu cho 2 cháu thì cũng khá nhiều. Dù tôi từ chối, ông vẫn chuyển khoản qua app, tháng nào tôi cũng nhận được, đúng vào mùng 5. Lâu dần, tôi nghĩ thôi thì ông bà đã cho cháu, tôi dùng tiền đó lo cho 2 con cũng đỡ vất vả.

Bố chồng gửi cho tôi 6 triệu mỗi tháng đều đặn trong 7 năm, tới khi ông mất, tôi ngỡ ngàng phát hiện ra sự thật ẩn giấu - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Cho đến 2 tháng trước, bố chồng tôi qua đời vì đột quỵ. Tôi đưa 2 con về viếng ông nội. Thật lòng tôi rất thương bố mẹ chồng, ông bà rất tốt với tôi, sự ra đi của ông khiến cả tôi và 2 con vô cùng đau xót và hụt hẫng.

Nhưng điều kỳ lạ là sau khi bố chồng mất, tôi vẫn nhận được 6 triệu. Cho nên, vào dịp 49 ngày của ông, tôi lại đưa các con về nhà nội để hỏi cho ra sự thật. Và tôi ngỡ ngàng khi biết, thì ra 7 năm qua, người chuyển tiền cho tôi chính là chồng tôi, anh dùng danh nghĩa của bố mẹ để chuyển trợ cấp cho các con, để tôi và các con sẽ ghi nhớ ơn nghĩa của nhà nội. Bởi anh biết, nếu là anh chuyển thì tôi sẽ cho đó là chuyện đương nhiên, là trách nhiệm của anh. Thế nên anh chuyển dưới tên bố chồng tôi.

Tôi vừa kinh ngạc khi biết chuyện, vừa cảm thấy hóa ra anh có lòng như vậy, vẫn biết đường mà chu cấp cho các con, có trách nhiệm của một người cha.

Mẹ chồng nhân cơ hội này khuyên tôi quay về, bà bảo 7 năm là quá dài rồi, chồng tôi trong thời gian đó vẫn không muốn ly hôn, vẫn quyết định chờ tôi và các con về. Bà nói tôi nên cho chồng một cơ hội.

Nhìn người đàn ông rắn rỏi trưởng thành hơn trước kia, tôi cũng có chút xúc động. Tôi không biết có nên tái hợp không nữa! Tôi rất sợ tình cảnh cãi vã suốt ngày trước kia lại tái diễn. Nhưng nếu không mở lòng thì cuộc sống của chúng tôi cứ bế tắc thế này cũng không ổn. Mong nhận được lời khuyên từ mọi người.

Thấy bố chồng càng gi;;à càng y;;ếu lại hay lẫn chẳng thể tự chăm nổi mình, tôi định bụng sẽ thuê 1 cô giúp việc về trông nom ông nhưng vợ nằng nặc đòi nghỉ việc để ở nhà phụng dưỡng cho tôi yên tâm công tác. Nghe vợ nói vậy mà tôi rớt nước mắt, thầm cảm ơn em vừa ngoan ngoãn, hiểu chuyện lại có hiếu quá. Nhưng cũng từ ngày ấy, vợ chồng tôi dường như ít có thời gian g;;ần g;;;ũi hơn vì tối nào em cũng nói mệt và muốn nghỉ sớm để hôm sau dậy làm đồ ăn cho bố. Hôm chủ nhật vừa rồi, vợ bận nên tôi chăm bố thay 1 hôm. Đúng lúc chuẩn bị tắm cho ông, bố chợt nắm chặt tay tôi rồi run rẩy nói 1 câu trong nước mắt. Nghe xong, tôi bàng hoàng, quyết định không nói với vợ mà âm thầm hôm sau thử về nhà sớm một hôm. Và rồi đúng như lời bố mình nói, tôi ch::ế:t đ::ứ:ng phát hiện bí mật k::inh h::oàng vợ vẫn che giấu suốt bấy lâu nay

0

Dù nói vậy nhưng tý thì bố Hải lại quên sạch không nhớ gì, thế nhưng anh biết lúc đó bố nói với mình là ông đang hoàn toàn tỉnh táo. 

Hải lấy Ly về làm vợ đến nay cũng đã được hơn 6 năm, ai nhìn vào cũng nói Ly sướng khi cưới được ông chồng giỏi giang lại thành đạt. Thế nhưng sự thật thì chính Hải mới thấy mình may mắn khi có Ly trong cuộc đời mình. Hải mất mẹ từ nhỏ, bố anh vất vả cảnh gà trống nuôi con. Chính vì vậy là khi về làm vợ Hải thì Ly thay anh chăm sóc cho bố chồng. Ngày mới cưới thì bố Hải vẫn còn rất khỏe mạnh, thế nhưng sau hơn 2 năm thì ông ốm yếu rồi mắc chứng bệnh đãng trí khi nhớ khi quên.

Thậm chí nhiều lúc bố Hải còn không nhận ra con cái xung quanh, lúc đó Hải thương bố lắm. Anh cũng thương cả vợ thì hàng ngày vất vả lo cơm nước rồi còn chăm sóc cho bố chồng già yếu nữa. Chính vì thế mà Hải quyết định thuê ô sin, thế nhưng Ly một mực phản đối.

– Sao phải thuê ô sin, bố bây giờ trí nhớ kém rồi thì cần phải có con cái ở bên chăm sóc. Anh bận việc thì cứ làm, bố để em chăm. Chứ để người chăm em không an tâm đâu.

– Anh biết thế. Nhưng anh sợ em mệt.

– Chăm bố em chả mệt gì cả. Vậy nên anh cứ an tâm đi, mình phận con phải phụng dưỡng cha mẹ chứ. Có em lo cả rồi anh đừng lo lắng gì cả.

Nghe vợ nói câu đó mà Hải chỉ biết rớm nước mắt, hơn ai hết anh hiểu giờ chẳng có mấy nàng dâu nào chịu chăm sóc cho bố mẹ chồng. Vì chê bố mẹ già yếu lại bẩn thịu, thế mà với Ly thì Hải thấy vợ chăm bố mình rất chu đáo.
Vợ cứ đòi ở nhà chăm bố ốm bị lẫn, cho đến hôm tôi về sớm thì mới tá hỏa biết được bí mật đằng sau của nàng dâu ngoan ngoãn - Ảnh 1Ảnh minh họa: Internet

Từ ngày chăm bố bận bịu thì vợ chồng Hải ít có thời gian gần gũi hơn. Thấy cậu con trai lớn cũng đã được 5 tuổi nên lần này Hải gạ vợ gần gũi để hâm nóng tình cảm cũng là để sinh thêm một đứa con nữa. Cứ tưởng vợ sẽ đồng ý ai dè Ly cứ kêu mệt.

 

– Dạo này em sao vậy? Bình thường có bao giờ em từ chối anh trong chuyện ấy đâu cơ chứ? Em mệt thì anh hiểu được, nhưng cả tháng nay em kêu mệt rồi đấy.

– Thật ra thì…em…em bị rối loạn nên bị rọng kinh lâu nay rồi anh ạ.

– Rong kinh á? Sao em không nói với anh.

– Chuyện phụ nữ anh biết có làm được gì đâu chứ. Em không sao đâu chỉ cần uống thuốc là ổn cả thôi. Vậy nên anh đừng giận em nhé, đợi em khỏe rồi vợ chồng mình sẽ sinh con thứ 2 nhé.

Hải ôm vợ và tự trách mình quá đa nghi, những ngày sau đó thì Hải còn mua ngải cứu về hầm cho vợ ăn vì anh đọc trên mạng thấy ngải cứu có tác dụng rất tốt với phụ nữ bị rong kinh. Và có lẽ Hải vẫn tin tưởng vào người vợ hiền lành của mình nếu như anh không phát hiện ra bí mật tày đình đó.

Ngày hôm đó Ly có việc bận nên Hải tranh thủ ngày chủ nhật ở nhà chăm sóc cho bố. Mọi chuyện vẫn diễn ra tốt đẹp thế nhưng lúc tắm cho bố thì bỗng bố Hải nắm chặt tay con trai rồi nói.

– Từ nay con về nhà sớm được không? Có người đàn ông cứ 4 giờ chiều lại đến nhà mình rồi kéo con dâu vào phòng nói chuyện. Bố đòi vào nhưng cửa khóa…bố lo lắm. Lỡ như con dâu bị đánh phải làm sao?

– Có người đàn ông thường xuyên vào nhà mình ư? Bố nhớ được sao? Bố không bị lẫn nữa sao?

– Bố không lẫn…bố nhớ mà…từ nay con về sớm nhé.

Dù nói vậy nhưng tý thì bố Hải lại quên sạch không nhớ gì, thế nhưng anh biết lúc đó bố nói với mình là ông đang hoàn toàn tỉnh táo. Hải quyết định không nói với vợ mà âm thầm hôm sau thử về nhà sớm một hôm. Và rồi đúng như lời bố mình nói thì cứ 4 giờ là có gã đàn ông lạ đến nhà mình, khi Hải bước vào nhà thì nghe thấy vợ mình và gã kia đang ân ái đến sập cả giường. Giây phút đó Hải chết lặng đi, vì anh không ngờ người vợ mà mình tin tưởng lại khốn nạn như vậy. Hóa ra lâu nay cứ đòi sinh thêm con là Ly từ chối vì thế. Vì Ly sợ có bầu rồi thì không ân ái với nhân tình trẻ của mình được…

Hải không lao vào đánh ghen, chỉ gõ cửa rồi ném tờ đơn ly hôn vào mặt vợ. Dù cho Ly có van xin thế nào thì Hải cũng không bao giờ tha thứ.