Sau đêm tân hôn, tôi luôn sống trong cảm giác thấp thỏm lo lắng.
Tôi lấy chồng hoàn toàn do sự mai mối, sắp xếp của gia đình. Mọi người thường nhận xét tôi ngoan ngoãn đúng chuẩn con gái nhà lành, bởi từ nhỏ tôi chỉ chăm chăm lao vào học, học đến mức quên ăn, quên ngủ. Không phải tự nhiên tôi hiếu học như vậy mà bởi áp lực khủng khiếp đến từ gia đình.
Dòng họ tôi nổi tiếng có nhiều người đỗ đạt học cao và thành tài, các anh chị đều có công việc ổn định, người tiến sĩ, người thạc sĩ, người du học nước ngoài, người ở trong nước cũng làm đến giảng viên đại học hoặc công an, bác sĩ, ngân hàng.
Những người không theo con đường học vấn thì kinh doanh phát đạt phất hơn diều gặp gió… Vì gia phả “không phải dạng vừa” như vậy nên tôi được mặc định bằng cách này hay cách khác phải thành công, phải làm cho bố mẹ tự hào về mình.
Đúng là tôi làm cho bố mẹ “nở mày nở mặt” thật, 12 năm liền là học sinh giỏi, đạt vô số những giải thưởng, danh hiệu lớn nhỏ, tôi không khó khi thi đỗ một trường đại học danh giá, tốt nghiệp loại xuất sắc rồi được tuyển thẳng vào làm việc trong một cơ quan nhà nước.
Cũng bởi dành quá nhiều thời gian để học tập và phấn đấu mà đã gần ba mươi nồi bánh chưng rồi tôi vẫn chưa từng dẫn ai về ra mắt gia đình. Có lẽ phần vì nóng ruột, phần vì xót con gái nên bố mẹ tôi ra sức mối lái tìm kiếm một người con rể phù hợp. Cuối cùng ông bà cũng ưng ý anh chàng thiếu gia cách nhà tôi hai con phố.
Tùng – chồng sắp cưới của tôi là con một trong gia đình kinh doanh gỗ, đồ nội thất. Mẹ anh nổi tiếng ghê gớm và khôn khéo trong làm ăn, bà có tính đồng bóng và cực kì mê tín.
Tôi nghe nói anh cũng có một vài mối tình sâu đậm nhưng tất cả đều bị mẹ phản đối vì không hợp tuổi tác, không hỗ trợ phát triển cho việc làm ăn kinh doanh của gia đình, chắc hẳn bà cũng đã tìm hiểu qua về tôi nên mới vui vẻ đồng ý người con dâu mai mối này.
Hai bên nhà trai, nhà gái khá “môn đăng hộ đối”, đám cưới nhanh chóng được diễn ra chỉ sau ba lần gặp mặt. Lần đầu Tùng xuống nhà tôi đặt vấn đề cũng là lần đầu tiên tôi gặp anh, lần thứ hai anh mời tôi đi ăn để có thể trò chuyện riêng tư nhiều hơn và lần cuối cùng khi gia đình anh mang trầu cau qua dạm ngõ.
Ảnh minh họa |
Tôi không biết thời gian ngắn ngủi đó mình đã kịp có tình cảm với người đàn ông sắp gắn bó cả đời chưa, chỉ biết tặc lưỡi “đâm lao thì phải theo lao”, con gái lớn tuổi đâu có quyền “kén cá chọn canh”, hơn nữa Tùng cũng không có điểm gì đáng chê trách. Vậy là một đám cưới linh đình và hoành tráng nhất vùng được tổ chức long trọng.
Trong ngày trọng đại tôi thấy bố mẹ mình cười không ngớt vì mãn nguyện, nhà trai mang sính lễ “khủng” khiến ai cũng phải trầm trồ. Tôi thầm yên tâm cho quyết định của mình. Chỉ đến khi bước chân về nhà chồng, tôi mới nhận ra mình đã bước vào một vũng bùn lầy.
Trước đêm tân hôn, khi công việc đã ổn thỏa, đang chuẩn bị vào phòng riêng nghỉ ngơi tôi vô tình thấy mẹ chồng kéo chồng mình ra một góc với vẻ mặt lấm lét như sắp làm điều gì mờ ám, nhìn bộ dạng ấy khiến tôi không khỏi tò mò. Tôi lặng lẽ đứng ở một góc khuất theo dõi sự việc thì thất kinh khi thấy bà đưa cho Tùng một chiếc khăn trắng và cẩn thận dặn dò: “Con nhớ tắt điện rồi bí mật rải chiếc khăn này xuống giường cho mẹ, sáng sớm mai mang qua phòng mẹ nhé. Thầy đã nói rồi phải là con gái còn trinh mới linh con ạ”.
Tôi run lẩy bẩy, suýt ngã quỵ đến đứng không vững vì không thể ngờ rằng xã hội hiện đại như bây giờ lại có người, có gia đình quan trọng một chiếc “màng mỏng” đến thế.
Thì ra mẹ chồng nghe nói tôi ngoan hiền từ nhỏ, lại là con một gia đình gia giáo, khuôn phép, đoán chắc chắn tôi vẫn còn trinh nên mới đánh tiếng rước tôi về. Hiện tại công việc kinh doanh của bà liên tiếp gặp rắc rối, vận đen cứ bám riết không tha, bà tin tưởng cưới một cô vợ còn trinh trắng về sẽ xua đuổi vận đen và mang tới may mắn.
Tôi rất sợ hãi trước cửa ải này vì thực ra Tùng không phải là người đàn ông đầu tiên của tôi. Năm thứ 2 đại học tôi đã cảm nắng anh chàng học cùng trung tâm tiếng Anh và trong một lần đi dã ngoại tôi đã trao đời con gái cho cậu ấy. Vậy nên sau khi bình tĩnh tôi làm liều đi ra ngoài kiếm chút tiết gà để sẵn tới đêm “hành sự”.
Sáng hôm sau thấy mẹ chồng đon đả nói chuyện mà tâm trí tôi nửa mừng nửa lo. Mặc dù rất bức xúc vì tính mê tín của mẹ chồng nhưng tôi cũng không vì thế mà hết cảm giác áy náy vì đã làm chuyện lừa dối.