Home Blog Page 325

Lúc cha ố:.m 3 anh em tôi đều bận không về được, đến khi ông qua đời, chúng tôi kéo nhau đi nhận 2,8 tỷ đồng t:iền đ:ền b:ù đất định 2 anh mỗi người 1 tỷ tôi em gái út thì 800 nhưng trưởng thôn lại báo..

0

Ông Lạc là sinh ra và lớn lên tại vùng quê nghèo thuộc Trung Quốc. Năm 20 tuổi, ông kết hôn với vợ mình và có được 2 người con trai và một cô con gái. Mọi thứ tưởng rằng đã viên mãn thì vợ ông đột ngột qua đời. Kể từ biến cố đó, người đàn ông này phải vừa làm cha, vừa làm mẹ.

Để các con không phải chịu cảnh thua thiệt với bạn bè đồng trang lứa, ông Lạc phải làm cùng lúc 2-3 công việc. May mắn, tụi nhỏ đều là những đứa trẻ hiểu chuyện. Bên cạnh gánh vác việc nhà giúp bố, chúng rất chăm chỉ học hành và luôn đạt thành tích xuất sắc.

Sau khi học xong đại học trên thành phố, các con của ông đều sớm xin được việc làm, xây dựng gia đình và có cuộc sống khá giả. Nhìn vào, mọi người đều cho rằng ông Lạc sẽ có những năm tháng tuổi già hạnh phúc. Nhưng thực tế mọi chuyện chẳng màu hồng như vậy.

Cụ ông này từng lên nhà con trai lớn ở cùng. Tuy nhiên, không tìm thấy sự hoà hợp với con dâu nên ông đã chuyển đến nhà con trai út. Cuộc sống tại đây cũng không khá hơn là mấy nên ông quyết định về quê sống một mình cho thoải mái. Thời gian đầu, cô con gái còn sắp xếp thời gian thường xuyên về thăm bố. Nhưng sau khi bận rộn với công việc, có khi cả năm, nhà ông mới đông đủ thành viên vào dịp Tết. Tuy nhiên, các con của ông cũng chỉ về được ngắn ngày rồi rời đi.

Cuộc sống vẫn phải tiếp diễn. Ông Lạc sống một mình và không ép buộc con cái phải chu cấp hay chăm sóc gì mình. Hàng ngày, ông thường đi nhặt ve chai để bán lấy tiền.

Sau khi cha qua đời, 3 người con kéo nhau đi nhận 2,8 tỷ đồng tiền đền bù đất, trưởng thôn lên tiếng: Số tiền này đã thuộc về người khác?- Ảnh 1.
Vào đầu năm 2022, trong lúc đang đi làm, cụ ông bị trượt chân ngã. May mắn, Tiểu Hồng, cô bé nhà hàng xóm phát hiện ra nên đã nhanh chóng gọi cấp cứu và đưa vào bệnh viện.

Sau khi đã lo liệu xong các thủ tục, cô gái này đã liên hệ với các con của ông Lạc nhằm thông báo về tình hình. Tuy nhiên, tất cả các con của ông đều nói rằng đang bận công việc trên thành phố, không thể về kịp nên nhờ cô chăm sóc giúp. Vì là hàng xóm thân thiết nên cô cũng chẳng ngại ngần gì.

Trong suốt 3 tháng cụ ông nằm viện để hồi phục sức khoẻ, các con của ông Lạc chỉ trở về vào đúng ngày Tiểu Hồng thông báo cần thanh toán viện phí. Tuy nhiên, khi có mặt, 3 anh em cũng phải cãi nhau một hồi về việc ai sẽ chi trả số tiền này. Sau đó, họ cũng rời đi luôn, để mặc trách nhiệm chăm sóc bố cho người hàng xóm.

Người thừa kế không phải con ruột

Sau khi sức khoẻ dần ổn định, cụ ông được bác sĩ cho xuất viện. Trở về nhà, ông vẫn tiếp tục được Tiểu Hồng chăm sóc tận tình. Cảm nhận được lòng tốt của của cô bé, cho đến giữa năm 2022, ông Lạc biết tin căn nhà mình đang sống nằm trong diện phải quy hoạch nên sẽ nhận được 1 khoản đền bù lên đến 800.000 NDT. Không suy nghĩ nhiều, cụ ông đã lập di chúc thừa kế toàn bộ mảnh đất này cho Tiểu Hồng. Để ngăn cản những tranh chấp không đáng có xảy ra sau này, ông đã mời cả luật sư và cả trưởng thôn đến để làm chứng.

Sau khi cha qua đời, 3 người con kéo nhau đi nhận 2,8 tỷ đồng tiền đền bù đất, trưởng thôn lên tiếng: Số tiền này đã thuộc về người khác?- Ảnh 2.
Do tuổi cao sức yếu, đến đầu năm 2024, ông Lạc qua đời. 3 người con của ông cụ sau khi nghe tin cũng nhanh chóng trở về để lo công việc. Tuy nhiên, thứ mà tụi nhỏ quan tâm là tài sản mà ông cụ để lại. Cũng biết được thông tin căn nhà của bố sẽ nhận được gần 3 tỷ tiền đền bù, 3 người con đã tính đến chuyện chia số tiền này như thế nào. Họ dự định chia cho 2 anh trai số tiền 1,4 tỷ /người. Còn cô em gái nhận phần ít hơn là 200.000 triệu

Chỉ vài ngày sau khi lo xong việc của của bố, 3 người con của ông Lạc nhanh chóng đến gặp trưởng thôn nhằm thực hiện các thủ tục để nhận tiền đền bù. Đến lúc này, vị trưởng thôn mới lấy ra bản di chúc và thông báo rằng số tiền đền bù này thuộc về Tiểu Hồng chứ không phải con trai, con gái của ông cụ.

Nghi ngờ về việc Tiểu Hồng chăm sóc bố mình để lợi dụng lấy được số tiền khủng này, các con của ông Lạc đã kiện người phụ nữ này ra toà. Tuy nhiên, sau một thời gian làm việc, toà án không tìm thấy điểm bất thường của bản di chúc nên vẫn tôn trọng những gì cụ ông này thừa kế lại.

Không may vướng vào vụ việc rắc rối này, Tiểu Hồng cũng chia sẻ thẳng thắn. Cô giúp đỡ ông Lạc không phải vì số tiền 200.000 triệu. Tất cả là vì, hồi nhỏ, cô không may trượt chân xuống dòng nước lũ. Cô may mắn được ông lão cứu sống. Để báo đáp ân nhân đã cứu mạng mình, cô không ngần ngại chăm sóc ông Lạc trong suốt thời gian qua.

Sau khi làm các thủ tục nhận thừa kế của ông Lạc, Tiểu Hồng quyết định thành lập quỹ người cao tuổi nhằm giúp đỡ những người già neo đơn tại địa phương. Cô nhất quyết không bỏ túi riêng số tiền này dù chỉ 1 xu.

Bán đất được 30 tỷ, tôi gọi các con về họp gia đình để phân chia tài sản nhưng cả con r:.uột lẫn con nuôi đều không ai chịu nhận dù chỉ một đồng

0

Bán đất được 30 tỷ, tôi gọi các con về họp gia đình để phân chia tài sản nhưng cả con r:.uột lẫn con nuôi đều không ai chịu nhận dù chỉ một đồng.

Ngay   cả  con trai nuôi đang sống cùng tôi cũng không chịu nhận t.iền.

Vợ chồng tôi đều làm nông nên rất cơ cực, vất vả. 30 năm trước, lúc đi làm buổi sáng sớm, vợ tôi nghe tiếng trẻ con khóc ở bờ ruộng nên đến xem thử. Thấy một đ.ứa b.é mới chỉ hơn 2 tháng t.uổi nằm khóc trong cái thúng, trên người chỉ có cái chăn nhỏ đã cũ cùng hộp sữa mà chúng tôi đau lòng. Lúc đó, chúng tôi đã có 2 con, con trai lớn 3 t.uổi và con gái nhỏ được 9 tháng t.uổi. Vợ chồng tôi nhìn nhau và quyết định nhận đứa nhỏ về nuôi, dù rau cháo cũng ráng nuôi con thành người.

Thủ tục mua bán đất thổ cư và quy trình mua bán đúng theo quy định

Nuôi 3 con cùng lúc, công việc lại không ổn định nên kinh tế trong nhà tôi luôn khó khăn. Có hôm, vợ chồng tôi chỉ ăn cháo loãng, còn ít gạo để dành nấu cơm cho 3 đứa con ăn. Trời thương, 3 đ.ứa t.rẻ lớn lên yêu thương nhau, yêu thương cha mẹ và đỡ đần chúng tôi việc nhà cửa.

Khi con trai út, cũng là con nuôi của chúng tôi, đã tốt nghiệp đại học, tôi quyết định nói rõ về thân thế của con. Chúng tôi không muốn giấu giếm con, lỡ đâu một ngày cha mẹ ruột con tìm đến, tôi cũng không bị khó xử. Con sốc lắm nhưng vợ tôi nắm tay, bảo rằng dù con không phải là con ruột thì ba mẹ vẫn thương con, đối xử với con công bằng như 2 anh chị còn lại. Chúng tôi chưa bao giờ xem con là con nuôi cả, nhưng sự thật là sự thật và chúng tôi vẫn phải cho con biết về thân thế của mình. Con hiểu được nỗi lòng của cha mẹ nên ôm lấy chúng tôi mà cảm ơn.

Hiện giờ, 3 đứa con tôi đều đã thành đạt. Con trai lớn làm phó giám đốc công ty, có nhà riêng, có xe ô tô. Con gái thứ 2 thì làm giảng viên đại học, lấy chồng khá giả, cuộc sống sung sướng. Con trai thứ 3 thì mở tiệm sửa xe ô tô, công việc cũng ổn định và đang sống cùng vợ chồng tôi. Hàng xóm đều nói vợ chồng tôi đã đến lúc hưởng phúc khi không phải lo lắng điều gì; nhà cửa, đồ đạc, t.iền bạc, chúng tôi không thiếu gì nữa   cả .

Vợ chồng tôi mới bán được mảnh đất hơn 30 tỷ đồng. Chúng tôi cũng đã bàn bạc việc phân chia tài sản cho các con. Hôm chủ nhật, tôi gọi các con về họp gia đình.

Tôi dự định chia đều cho các con, mỗi đứa 7 tỷ, số t.iền còn lại thì vợ chồng tôi để dành dưỡng già. Nhưng điều chúng tôi không ngờ tới là không đứa nào chịu nhận hết. 2 con ruột của tôi đều nói mình đã có cuộc sống ổn định rồi, số t.iền đó cứ để cho em út nhận, bởi vợ chồng tôi sống với em út. Sau này chúng tôi đau bệnh, em út cũng là người chăm sóc nhiều nhất, rồi còn cúng kính tổ tiên, ông bà nữa.

Con nuôi ngỡ ngàng nhìn anh chị rồi cũng quyết liệt không chịu nhận tài sản. Con nói đã mang ơn vợ chồng tôi cả đời thì việc chăm sóc, phụng dưỡng chúng tôi là điều nên làm, con sẽ không nhận đồng t.iền nào cả. Nhường qua nhường lại, cuối cùng các con thống nhất là sẽ gửi tiết kiệm một phần, một phần thì sắm vàng và một phần để dành cho vợ chồng tôi đi du lịch hàng năm. Thấy các con đoàn kết, thương yêu nhau, không tranh giành tài sản mà tôi mãn nguyện quá.

Nam nghệ sĩ ‘khổ nhất màn ảnh Việt’ lấy vợ kém 25 tuổi, tóc bạc trắng đầu vẫn làm bố trẻ con

0

Phú Đôn – nghệ sĩ chuyên đóng vai khắc khổ trên màn ảnh có tiếng may mắn khi lấy vợ trẻ kém 25 tuổi, yêu chiều hết mực.

NSƯT  Phú Đôn  được mệnh danh là “diễn viên khắc khổ nhất màn ảnh” bởi thường vào những vai nông dân nghèo khó hay những ông bố hay sầu não. Anh ghi dấu ấn khi đóng phim truyền hình và trên sân khấu Nhà hát Kịch Việt Nam. Bên cạnh sự nghiệp, nam nghệ sĩ còn có cuộc hôn nhân viên mãn bên vợ trẻ xinh đẹp, kém 25 tuổi.

Ở tuổi 45, nhờ sự mai mối của NSƯT Quế Hằng, Phú Đôn gặp bà xã Hồng Vân.

Dù lấy vợ kém đến hơn 2 giáp nhưng nam diễn viên có gương mặt khắc khổ làng sân khấu phía Bắc chẳng phải thay đổi điều gì. Thậm chí, anh còn phải cố gắng giữ nguyên tính cách cũ để được vợ yêu.
Nói về hạnh phúc hiện tại, người nghệ sĩ ngoài tuổi 60 trải lòng với VietNamNet: “Mình là nghệ sĩ, phải đóng nhiều cuộc đời và gần như ở đâu, lĩnh vực nào cũng biết một chút nên cũng không cầu toàn. Chung quy lại, có lẽ ta sẽ có hạnh phúc nếu biết nhìn nó một cách thật giản dị”.
Cuộc sống đơn giản và hạnh phúc là thế nhưng thỉnh thoảng nghệ sĩ Phú Đôn cũng gặp phải những chuyện “dở khóc dở cười” vì “cha già con cọc”. Nhiều khi anh đón con đi học về mà có người tưởng là ông đi đón cháu.
Có lần đưa cả gia đình đi chơi, Phú Đôn bảo “người ta tưởng tôi đẻ thưa, con gái lớn thế mới đẻ thêm đứa nữa”.
Dù gặp chuyện lầm tưởng của người ngoài như vậy nhưng với Phú Đôn đó là chuyện bình thường.
Nam diễn viên cảm thấy bản thân quá hạnh phúc khi trời cho nhiều thứ: vợ trẻ chăm chỉ, con đủ nếp-tẻ. “Ngoài 60 tuổi, tôi nhận được tình cảm của vợ, của con và sự yêu mến của khán giả, như vậy là quá đủ với đời sống của một người nghệ sĩ”, Phú Đôn chia sẻ.
Cuộc sống của nghệ sĩ Phú Đôn cứ thế bình yên bên vợ và các con.

Phú Đôn trong trích đoạn phim ‘Nàng dâu order’ (Nguồn: VTV Giải trí)

Ngân An

Lương hưu 8 triệu/tháng, có nửa tỷ tiết kiệm, hứa đóng góp 5 triệu nhưng không ai đón tôi đến sống cùng

0

Dù tôi nói thế nào đi chăng nữa, các con cũng nhất quyết gạt đi.


Ảnh minh họa
Tôi năm nay đã ngoài 60, nghỉ hưu được 3 năm thì chồng tôi qua đời nên tôi vẫn sống một mình đến nay. Mỗi tháng, lương hưu của tôi là 8 triệu, thoải mái chi tiêu với một người có cuộc sống giản dị như tôi. Nhưng tuổi già sống cô độc rất đáng thương, thế nên tôi đã gọi các con về họp gia đình để quyết định xem đứa con nào sẽ đón tôi đến sống cùng.

Tôi cũng nói rõ, bản thân còn khỏe mạnh, có thể giúp các con trông coi chăm sóc các cháu. Mỗi tháng, tôi sẽ dành ra 5 triệu để đóng góp tiền ăn với các con. 3 triệu còn lại tôi tiết kiệm để phòng đau bệnh và mua thuốc bổ uống, không cần các con phải tốn kém. Ngoài ra, tôi cũng có một sổ tiết kiệm trị giá 500 triệu, nếu tôi bệnh nặng thì các con dùng tiền đó chữa trị, còn tôi qua đời đột ngột thì sẽ để lại cho đứa con sống cùng tôi.

Nhưng, đáng buồn thay, không đứa con nào muốn đón tôi về sống cùng.

Đứa con đầu nói rằng cuộc sống thành phố bộn bề và đầy áp lực, nó lo sợ tôi không thích nghi được với không khí ồn ào, khói bụi và cuộc sống tất bật ở đó. Nó sợ rằng tôi sẽ cảm thấy cô đơn giữa chốn đô thị xa lạ, nơi mà hàng xóm láng giềng không mấy khi rảnh rỗi để trò chuyện, chia sẻ như ở quê nhà.

Ảnh minh họa

Đứa thứ hai lại cho rằng, dù tôi có hỗ trợ chăm sóc các cháu và đóng góp tiền ăn hàng tháng, nhưng việc có thêm một người già trong nhà sẽ đòi hỏi nó phải cân nhắc nhiều hơn về mặt không gian và thời gian. Nó bận rộn với công việc và lo lắng không thể dành đủ thời gian chăm sóc tôi một cách chu đáo, sợ rằng tôi sẽ cảm thấy thiếu thốn tình cảm và sự quan tâm, rồi tôi sẽ lại nảy sinh nhiều suy nghĩ không đáng có về các con. Đến lúc đó còn nhọc lòng hơn.

Còn đứa con thứ ba, nó lại có suy nghĩ khác. Nó bảo rằng tôi nên ở lại quê, nơi có hàng xóm tốt bụng, không khí trong lành và có mảnh vườn nhỏ tôi luôn yêu thích. Nó cho rằng việc thay đổi môi trường sống ở tuổi già sẽ ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe của tôi, và nó cũng không muốn tôi phải rời bỏ những thú vui hàng ngày như chăm sóc vườn tược, giao lưu với hàng xóm – những việc tôi vẫn đang làm mỗi ngày.

Tôi hiểu và trân trọng tình cảm của các con, nhưng sâu thẳm trong trái tim mình, tôi không khỏi buồn lòng và cảm thấy cô đơn. Ở tuổi này, tôi mong muốn được gần gũi các con cháu hơn, được sống và chia sẻ từng bữa cơm, từng niềm vui nỗi buồn hàng ngày. Có lẽ, tôi cần phải nghĩ cách khác để được sống cùng các con, tôi không thích đến một ngày nào đó khi tôi qua đời, các con lại nhận tin báo từ hàng xóm, đến lúc đó liệu các con có hối hận?

Nhìn tư thế ngủ đoán ngay tính cách, vận mệnh

0

Theo các chuyên gia về nhân tướng học thì tư thế ngủ tiết lộ tính cách và tài năng của một người.

Nằm ngửa

Người thích nằm ngửa tính cách thẳng thắn, sống chân thành, thật là và luôn nỗ lực hết mình. Họ nghiêm túc trong mọi công việc. Họ có thái độ sống tích cực, luôn yêu đời và tràn đầy năng lượng. Chính vì vậy mà họ không ngại đối mặt với thử thách.

Sự nỗ lực giúp họ có những bước tiến dài trong sự nghiệp và gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống.

Nằm sấp

Đây là người bảo thủ, thích làm theo ý mình và ít khi lắng nghe người khác. Khi làm việc, họ ít để ý tới cảm xúc của đối phương, hiếu thắng, hiếu chiến. Khi đối diện với những người này thì cần khéo léo, nhẹ nhàng nếu không sẽ dễ xảy ra xung đột.

Đối với cấp trên, họ dễ bị mất lòng vì không ngần ngại tỏ thái độ khi họ cảm thấy khó chịu với những chính sách mà lãnh đạo đưa ra.

Tuy nhiên, đồng nghiệp lại tỏ ra ngưỡng mộ họ. Đôi khi họ quá dập khuôn, máy móc, thỉnh thoảng có quan điểm hơi duy ý chí. Điều này khiến cho cuộc sống trong tương lai phần nào không được hanh thông.

Nằm ngửa, hai tay để sau gáy

Người này có trí thông minh tuyệt đỉnh. Họ không ngừng học hỏi nhưng đôi khi lại có ý nghĩ hoang đường khiến nhiều người khó mà hiểu nổi. Họ biết cách chăm sóc bản thân nhưng vấn đề chính là rất khó để yêu thương một ai đó.

Nằm nghiêng về một bên

Những người nằm tư thế này thường khá điềm tĩnh, không run sợ trước điều gì. Khi đứng trước thất bại, họ không nản lòng mà chỉ mỉm cười để lấy lại nhiệt huyết rồi tìm phương án để thay đổi mọi thứ.

Đây cũng là tư thế cho thấy họ có thể trở thành một người giàu có và có quyền thế trong tay. Cuộc sống về sau khá an nhàn, không phải quá lo lắng về tiền bạc.

Tư thế thai nhi

Đây là tư thế nằm nghiêng, đầu gối co lên. Những người nằm tư thế này thường sống khép kín, có cảm giác cần được người khác bảo vệ, cảm thông. Khi gặp khó khăn họ thường không dám đối mặt mà chọn cách trốn tránh. Họ có tài năng trong lĩnh vực nghệ thuật như viết lách, vẽ tranh, múa, khiêu vũ.

Nằm nghiêng, đầu gối lên cánh tay

Người nằm nghiêng, đầu gối lên cánh tay thường là người nho nhã, lịch sự và đặc biệt tính tình thật thà, trung thực.

Họ có xu hướng lãng mạn, ngọt ngào trong tình yêu và luôn hướng tới cái đẹp. Nếu sống với họ bạn sẽ được vui vẻ, thoải mái vì được yêu thương và quan tâm.

Nằm nghiêng, co một chân

Những người có tư thế nằm ngủ này thường hay hoang mang sợ hãi và quá nhạy cảm. Họ hay than vãn, trách móc này nọ. Do đó tâm trạng của họ dễ căng thẳng, dễ có phản ứng gay gắt đối với những chuyện nhỏ nhặt.

*Thông tin chỉ mang tính tham khảo

Nguồn : https://kienthuc.net.vn/kho-tri-thuc/nhin-tu-the-ngu-doan-ngay-tinh-cach-tuong-lai-sang-hen-1622824.html

Vợ mất trên bàn đ:ẻ, tôi nén nỗi đau gà trống nuôi con. 2 năm sau 1 lần đưa con đi chơi thấy con ú ớ gọi: “Mẹ ơi!”, tôi quay lại thì lạnh sống lưng thấy cảnh…

0

Yêu nhau 9 năm mới anh chị mới có thể làm đám cưới. 9 năm yêu nhau có đến 5 năm anh phải nằm trên giường bệnh chữa trị và anh đã đừng khuyên chị lấy chồng nhiều lần. Song chị quyết đợi tới ngày anh có thể đi lại bằng chính đôi chân của mình để họ có thể làm đám cưới.

Và cuối cùng nhờ tình yêu thương và sự tận tụy chăm sóc hết lòng của chị cuối cùng anh đã vượt qua được bệnh tật để có thể khoác bộ vest chú rể sánh bước bên chị trong ngày cưới. Bạn bè ai cũng cảm phục chị, còn gia đình anh thì biết ơn chị vô cùng. Chị như người tái sinh cho anh vậy, nếu không có chị thì chắc chắn anh đã không thể có ngày hôm nay.

Đám cưới diễn ra trong sự chúc mừng của bạn bè họ hàng. Ai cũng cầu chúc cho vợ chồng anh chị có 1 cuộc sống hạnh phúc. Niềm vui nhân lên gấp bội khi 4 tháng sau đó chị bất ngờ thông báo mình có tin vui cho cả gia đình nhà chồng. Không ngày nào mẹ chồng chị không lên chùa thắp hương cầu nguyện cho con dâu và cháu

Chị được mẹ chồng và chồng chăm sóc hết mực. Cái thai cứ lớn lên trong bụng chị hàng ngày và vô cùng khỏe mạnh, vợ chồng chị mong ngóng từng ngày để được gặp con. Nhưng chẳng ai có thể ngờ, khi chỉ còn nửa tháng nữa là tới ngày sinh thì chị bất ngờ gặp tai nạn khi đang trên đường từ công ty về.

Chị được đưa đi cấp cứu ngay lập tức nhưng cái kết thì quá đau đớn. Bác sĩ vừa mổ lấy con ra thì chị đã nhắm mắt mãi mãi. Chị còn chưa được nhìn mặt con lần cuối vì đứa con gái nhỏ phải được bác sĩ chăm sóc đặc biệt vì nó cũng bị ảnh hưởng khi mẹ bị tai nạn. Cả nhà chồng chị đau đớn khóc than thương tiếc con dâu. Sao ông trời lại nhẫn tâm với chị như vậy?

Anh nằm đó ôm lấy quan tài của vợ . Anh không muốn đem chị đi chôn, chỉ muốn để vợ nằm đó mãi bên mình. Mọi người phải dùng sức mới lôi được anh ra để đưa quan tài của chị mang đi chôn. Những ngày ấy gia đình anh ngập trong nước mắt.

May mắn đứa con gái bé nhỏ được bác sĩ cứu sống, nhưng mãi mãi nó không bao giờ được thấy mặt mẹ. Ngày nào anh cũng ôm con trong tay, nói chuyện với con rồi giơ tấm ảnh mẹ ra cho con xem. Con bé có rất nhiều nét giống với mẹ nên nhiều lúc ngắm con mà anh lại trào nước mắt.

Cả gia đình anh dồn tình thương vào cho con gái. 2 năm sau ngày vợ mất anh vẫn chưa có cảm tình với bất cứ 1 cô gái nào khác, dù cho anh là con 1 trong gia đình có điều kiện. Bố mẹ anh cũng không dám giục con trai vì ông bà biết anh không thể nào quên được vợ, và cũng vì không muốn làm việc gì khiến con dâu ở suối vàng phải đau khổ.

Mùng 1 nào anh cũng đưa con lên chùa thắp hương cho mẹ. Con bé được bố cho xem ảnh mẹ nhiều tới mức cứ nhìn thấy ảnh mẹ ở bất cứ nơi đâu trong nhà là nó lao tới gọi “Mẹ ơi” ngay. Anh chăm sóc con rất cẩn thận, hàng đêm đều đọc truyện cho con bé nghe rồi gối đầu tay cho con ngủ, con bé cũng quấn bố vô cùng.

2 năm nay anh đã từ chối tất cả các chuyến công tác của công ty, giờ con cũng lớn rồi, con bé cũng ngoan nên anh cũng phải cống hiến cho công việc, không mọi người lại bàn tán tị nạnh. Hôm ấy tranh thủ ngày nghỉ cuối tuần trước khi có chuyến công tác 1 tháng, anh đưa con đi công viên chơi.

Anh bế con tới chỗ có vòng đu quay ở công viên để cho con chơi trò đó vì con bé rất thích. Lần này anh sẽ cùng con ngồi trên đó. Nhưng rồi vừa mới bế con tới gần thì bất ngờ anh giật bắn mình khi thấy đứa con gái đang ôm vai bố ú ớ gọi: “Mẹ ơi!!”. Theo phản xạ anh quay người lại, con bé chỉ tay về hướng xa xa: “Con thấy mẹ bố à”. Anh bước về phía con chỉ và rồi khi bố con anh mới đi được chừng 4 bước thì bất ngờ nghe tiếng “uỳnh” rất lớn sau lưng mình.

Chiếc đu quay rơi tự do, lao thẳng xuống đất trong tiếng la hét hoảng sợ của những người chứng kiến. Trên vòng quay lúc đó vẫn có người. Lúc đấy anh mới biết bố con anh vừa thoát chết. Mặc mọi người đang nhốn nháo đứa con thì cứ quay lại nhìn chỗ nó thấy mẹ rồi lay bố. “Bố ơi, mẹ đâu rồi. Không thấy mẹ nữa”.

Anh ôm chặt lấy con. Anh biết hôm nay chính vợ đã cứu bố con mình. Nếu con bé không nhìn thấy bóng mẹ thì số phận bố con anh không biết ra sao?? Vợ anh đã mãi mãi không còn trên cõi đời này nữa nhưng lúc nào cô ấy cũng dõi theo bố con anh. Chiều ấy anh lại đưa con lên chùa cầu nguyện cho vợ, anh đã quyết định cả đời này không bao giờ lấy vợ mà ở vậy nuôi con gái. Vì khó có người phụ nữ nào có thể thay thế được vợ trong lòng anh.

Đưa bạn gái tới căn nhà cũ nát để em chia tay, ai ngờ vừa thấy người phụ nữ mặc rách rưới

0

Nhà anh nghèo lắm, bố mẹ anh vẫn sống trong căn nhà kia. Lương anh chỉ có 4 triệu thôi, thời gian qua anh phải vay lãi người ta để có t.iền đi với em cho xứng. Anh xin lỗi.

Nhà anh nghèo lắm, bố mẹ anh vẫn sống trong căn nhà kia. (Ảnh minh họa)

Tôi tình cờ gặp Loan trong một lần lên bar chơi cùng đám bạn. Nhìn em hôm ấy ăn mặc khá gợi cảm, thân hình cuốn hút nên nhiều chàng trai ngỏ ý tới xin số điện thoại. Thằng bạn cũng rủ tôi đi cùng tới chỗ em, nhưng lạ một điều là thằng bạn chủ ý xin lại không được còn tôi đi theo thì bất ngờ lại được em lấy điện thoại rồi bấm luôn số nháy sang máy của em.

Tối ấy mấy thằng biết chắc là Loan kết tôi rồi, bảo tôi tấn công ngay đừng bỏ qua cơ hội này. Nghe lời bọn bạn, cũng sẵn đang chưa có người yêu nên tôi cũng tán tỉnh Loan. Cũng chỉ nghĩ là tán chơi thôi thì thực lòng tôi không thích con gái trên bar, mà bố mẹ tôi chắc chắn cũng không thích điều này.

Đúng như lời bạn bè tôi nói, chỉ sau 1 tháng tán tỉnh tôi đã khiến Loan siêu lòng. Mấy thằng phục tôi sát đất: “Mày siêu thật đấy, tao điều tra khá kĩ về em này rồi, trước thằng bạn tao tán nửa năm mà không đổ. Mà thằng ấy cũng không phải dạng thường đâu, bố nó buôn bán bất động sản nên giàu lắm. Hay mày cho em nó ăn bùa đấy”.

Tôi cười nhoẻn miệng, cỡ như tôi mà lại phải bỏ bùa gái sao, chỉ có gái bỏ bùa tôi mà thôi. Tôi vừa là giám đốc trẻ lại đẹp trai, và đặc biệt lý lịch trong sạch không hề có vết bẩn nào chứ đâu như mấy gã công tử bột chỉ biết phá t.iền của bố mẹ kia đâu thế nên chắc chắn không muốn lấy một cô gái không xứng tầm với mình được.

Tôi cười nhoẻn miệng, cỡ như tôi mà lại phải bỏ bùa gái sao, chỉ có gái bỏ bùa tôi mà thôi. (Ảnh minh họa)

Do có tính toán từ trước nên thời gian tán tỉnh và yêu Loan tôi tuyệt nhiên không để lộ thân phận của mình. Tôi chỉ để cho em biết mình là một nhân viên kinh doanh cho công ty nước ngoài, thu nhập tạm ổn. Cũng chỉ đưa em đi ăn ở mấy quán bình thường và đi trên chiếc xe ga mượn của chị họ chứ tuyệt nhiên không dùng tới ô tô riêng. Song không hiểu sao Loan lại yêu tôi thực sự, quan tâm tới tôi hết lòng.

Đợt ấy bố mẹ bắt đầu rục rịch mai mối bắt tôi lấy vợ, nghe đâu ông bà cũng đang nhắm cho một mối là con gái của bố. Nhưng bố mẹ bảo vẫn muốn tôn trọng quyết định riêng của tôi chứ không muốn ép. Tôi thì lại không muốn làm phật ý ông bà nên quyết định chia tay Loan để gặp gỡ người mà bố mẹ đang mai mối cho.

Nhưng Loan lại yêu tôi thật lòng và khá tốt với tôi. Chưa biết phải làm cách nào để chia tay cô ấy vì nghĩ rất tội. Cuối cùng thì tôi đành nghĩ ra cách muốn cho cô ấy biết được gia cảnh của mình, thấy nhà tôi nghèo khó chắc chắn cô ấy sẽ bỏ ngay cho mà xem. Con gái thường là như vậy mà.

Hôm ấy tôi dẫn Loan về căn nhà lụp xụp rách nát của người hàng xóm ở quê cạnh nhà ông bà nội tôi rồi bảo:

– Anh xin lỗi thời gian qua đã giấu em về hoàn cảnh của mình. Nhà anh nghèo lắm, bố mẹ anh vẫn sống trong căn nhà kia. Xe đi chơi với em là xe thuê, quần áo cũng là thuê cả. Lương anh chỉ có 4 triệu thôi, thời gian qua anh phải vay lãi người ta để có t.iền đi với em cho xứng. Anh xin lỗi.

– Anh…

Nhìn sắc mặt của Loan tôi biết chắc chắn cô ấy sẽ nói lời chia tay. Vì không một cô gái nào muốn làm dâu trong gia đình nghèo tới mức ấy, nhất là Loan lại thuộc dạng biết ăn diện nữa.

Đang bối rối chưa biết xử lý sao thì bất ngờ người vợ chủ nhân ngôi nhà từ trong nhà bước ra, cô ấy cũng chạc t.uổi mẹ tôi và có lẽ Loan đoán đó là mẹ tôi thật. Chiếc áo trên người bác ấy đã rách nhiều chỗ, Loan kéo tay tôi ra xa căn nhà một chút:

– Anh còn nợ người ta bao nhiêu t.iền trong thời gian yêu em?

– 100 triệu.

– Em sẽ đưa anh t.iền để anh trả cho họ. Bố mẹ anh vẫn còn khổ sở thế kia mà anh lại vay t.iền thế sao. Anh nói luôn từ ban đầu cho em biết em đâu có trách gì anh. Em yêu anh là tình cảm chân thành chứ đâu phải vậy chất.

Tôi choáng váng không nói được câu gì. Suốt chặng đường quay trở lại thành phố tôi không nói gì còn Loan thì cứ động viên tôi mãi. Ngày hôm sau em đến gặp và đưa tôi 100 triệu để tôi trả nợ. Lúc này tôi mới hiểu được tình cảm thực sự của em và thấy vô cùng cảm phục cô gái này. Tôi đã dũng cảm nói tra mọi chuyện. Cứ ngỡ em sẽ hạnh phúc vô cùng, ôm choàng lấy tôi và đồng ý theo tôi về ra mắt, nhưng không ngờ…

“Em xin lỗi, em đã định sẽ chọn anh là chàng trai cuối cùng trong cuộc đời mình nhưng hôm nay thì em không thể. Anh là người quá tính toán trong tình yêu nên em không thể đoán được đâu là con người thật và đâu là con người giả của anh. Yêu mà phải tính toán, thử nọ kia như anh thì mệt lắm. Em xin lỗi, có lẽ chúng mình chia tay là tốt cho cả hai”.

Quá bất ngờ trước quyết định của Loan. Tôi hối hận thì cũng đã muộn, giá như…

Theo blogtamsu
https://vietgiaitri.com/dua-ban-gai-toi-can-nha-cu-nat-de-em-chia-tay-ai-ngo-vua-thay-nguoi-phu-nu-mac-rach-ruoi-20170107i2718868/

Xôn xao ‘trường tiểu học yêu cầu học sinh phải đọc được 10 chữ trong SGK mới được nhận hồ sơ vào lớp 1’

0

Phụ huynh ở TP Phan Rang – Tháp Chàm (tỉnh Ninh Thuận) bức xúc khi đưa con đến một trường tiểu học đăng ký vào lớp 1 thì bị hiệu trưởng bắt phải đọc được các chữ ở giữa quyển sách giáo khoa lớp 1.

Học sinh phải đọc được 10 chữ trong sách giáo khoa mới nhận hồ sơ vào lớp 1?- Ảnh 1.

Con của chị Nguyễn Thị Xuân Hiếu bị “test” đọc chữ ở giữa quyển sách giáo khoa – Ảnh người dân cung cấp

Ngày 12-8, phản ánh với  Tuổi Trẻ Online,  một phụ huynh ở phường Thanh Sơn (TP Phan Rang – Tháp Chàm) bức xúc cho biết đầu tháng vừa qua, khi đưa con đến Trường tiểu học Thanh Sơn để đăng ký vào  lớp 1  thì bị cô hiệu trưởng”test” đọc chữ trong sách giáo khoa. Phụ huynh bày tỏ bức xúc vì con chị chưa học sao lại bắt đọc chữ trong sách.
“Test” chữ với học sinh chưa vào lớp 1
Chị N.T.X.H. (ở phường Thanh Sơn, TP Phan Rang – Tháp Chàm) cho hay ngày 1-8, chị đưa con đến Trường tiểu học Thanh Sơn để làm thủ tục vào lớp 1 theo đúng chương trình giáo dục.

Tại đây, cô hiệu trưởng nhà trường chỉ đạo một giáo viên lấy sách giáo khoa lớp 1 mở ra giữa quyển, yêu cầu con chị H. đọc khoảng 10 chữ.

Sở GD-ĐT Hải Dương báo cáo vụ 'học sinh lớp 1 ngồi nhìn cả lớp ăn liên hoan'

“Cô hiệu trưởng bảo nếu cháu đọc tốt hết thì mới nhận hồ sơ cho cháu vào lớp 1. Nhưng con tôi chưa học lớp 1, nên cháu chỉ gắng đọc được 6 – 7 chữ thôi. Cô hiệu trưởng bảo cháu còn yếu nên không nhận” – chị H. kể.

Chị H. cho biết do đợt dịch COVID-19 ở TP.HCM kinh tế gặp khó khăn, nên từ đầu năm 2023 chị về quê ở Ninh Thuận để làm ăn.

“Năm 2023 do chưa hiểu việc phải đăng ký hộ khẩu thường trú trên 6 tháng mới được cho con đi học, do đó tôi đăng ký chậm dẫn tới con cũng trễ học 1 năm. Con tôi sinh năm 2017, đáng lẽ năm nay đã lên lớp 2 rồi” – chị H. chia sẻ.

Trường tiểu học Thanh Sơn, nơi xảy ra sự việc - Ảnh: DUY NGỌC

Trường tiểu học Thanh Sơn, nơi xảy ra sự việc – Ảnh: DUY NGỌC

Yêu cầu giải quyết xong trước ngày 15-8
Trao đổi với  Tuổi Trẻ Online,  bà Nguyễn Thị Hồng Lam – hiệu trưởng Trường tiểu học Thanh Sơn – giải thích rằng trước nay không có quy định đọc chữ, nhưng do bà thấy con chị H. sinh năm 2017, trễ học lớp 1 một năm nên mới chỉ đạo giáo viên đưa sách cho cháu đọc thử ra sao, nếu ổn thì mới nhận hồ sơ.

“Cái này là chúng tôi không phải “test” đọc chữ gì cả, do phụ huynh hiểu lầm thôi. Nhà trường đang xem xét, sẽ có kế hoạch nhận cháu sớm để cháu có cơ hội đến trường” – bà Lam nói.

Liên quan đến việc này, bà Trần Thị Hường – trưởng Phòng Giáo dục và Đào tạo TP Phan Rang – Tháp Chàm – cho biết đã nắm sự việc. Phòng đang chỉ đạo Trường tiểu học Thanh Sơn khẩn trương xem xét nhận trường hợp nêu trên.

“Tôi đã yêu cầu cô hiệu trưởng sớm xem xét nhận hồ sơ cho cháu, chậm nhất là ngày 15-8 phải giải quyết cho cháu được đến trường” – bà Hường nói.

Tại sao khi xây пhà mới gia chủ hay gặp hạn? Khôпg phải пgẫu пhiên mà lại có thôпg tin lan truyền troпg пhan gian пhư vậy

0

Nhiều người tin rằng xây nhà mới sẽ không tránh khỏi gặp vận đen, xui xẻo. Đó là hạn làm nhà. Nhẹ thì ốm đau bệnh tật, nặng có thể dẫn đến gãy tay, gãy chân thậm chí là mất mạng.

Từ lâu, quan niệm “hạn làm nhà” đã trở thành nỗi lo của nhiều gia chủ khi động thổ. Vì đã có rất nhiều gia đình khi làm nhà xảy ra chuyện bất như ý, không may mắn như ốm đau, bệnh tật, có người thân mất… Vậy nên khi xây nhà mới, nhiều người thường đi xem tuổi, cúng lễ để tránh việc gặp họa sát thân.

làm nhà gặp hạn, làm nhà, lưu ý khi làm nhà, nhà đẹp

Trong dân gian vẫn tồn tại quan niệm về “hạn làm nhà” (Ảnh minh họa)

 

Theo quan niệm sẽ gặp hạn khi làm nhà khi:

Hạn làm nhà do không hợp tuổi

Đây là lý do phổ biến hơn cả dẫn đến gặp hạn không mong muốn. Xét theo phong thủy, khi làm nhà sẽ xem tuổi và bản mệnh của gia chủ. Nếu năm đó, tuổi của gia chủ bị vướng vào một trong 3 đại hạn: Kim Lâu – Tam Tai – Hoang Ốc thì sẽ dừng ý định làm nhà lại. Còn nếu cố tình làm, rất có thể khiến cả nhà gặp phải đại hạn.

làm nhà gặp hạn, làm nhà, lưu ý khi làm nhà, nhà đẹp

(Ảnh minh họa)

Do trường năng lượng xung khắc với tiền chủ

Nếu xây nhà trên mảnh đất mà trước đó là nghĩa địa đã san lấp thì âm khí xung quanh nhà nặng nề. Điều này ít nhiều làm ảnh hưởng đến sức khỏe con người nếu nhu khi thiết kế nhà ở, âm dương không được cân bằng.

Chưa kể đến tình trạng trường năng lượng của tiền chủ không hợp với chủ nhân với. Khi đó, sức khỏe vốn đã yếu lại càng dễ ốm đau hơn. Đặc biệt người già, trẻ nhỏ, người đang bị bệnh.

Do không đảm bảo kỹ thuật và an toàn khi làm nhà

Trường hợp nữa nhưng rất ít chủ nhà mạnh dạn thừa nhận. Đó là do chỉ xây nhà dựa trên kinh nghiệm mà không có kỹ sư hướng dẫn kỹ thuật. Dẫn đến nhà ở không đảm bảo các yếu tố kỹ thuật, kết cấu. Nguyên vật liệu không phù hợp, kém an toàn, khả năng chịu tải thấp. Điều này có thể khiến cả gia đình gặp phải rủi ro lớn khi sống trong đó. Thậm chí là bị sập, nứt, hỏng…

Theo chuyên gia là ông GS Nguyễn Trường Tiến, chủ tịch Hội Cơ học Đất và Địa kỹ thuật công trình Việt Nam cho biết chuyện “hạn làm nhà” cũng không phải là không có căn cứ”:

làm nhà gặp hạn, làm nhà, lưu ý khi làm nhà, nhà đẹp

(Ảnh minh họa)

Ông lý giải: “Xét theo góc độ lịch sử, mỗi mảnh đất đều trải qua nhiều đời chủ. Đầu tiên là công của những người mở cõi, lập làng, họ sẽ chia đất đó cho dân làng đến ở. Khi họ mất đi được nhân dân phong làm Thành hoàng làng và dựng đình, đền thờ. Đó được coi là người chủ đầu tiên. Cứ thế, đời ông bà, cha mẹ để lại đất đai cho con cháu, rồi người này sang nhượng cho người khác…

Từ đó có thể khẳng định, mảnh đất hiện tại chúng ta đang ở là sự kế thừa của những tiền chủ. Thứ hai, trong lịch sử cũng ghi nhận có những trường hợp khi người thân mất đi, gia đình sẽ chôn ngay trong vườn nhà hoặc trong khu đất mà người chết lúc còn sống cai quản. Về mặt tâm linh, cổ nhân quan niệm, “hồn” của người chết vẫn cai quản mảnh đất đó. Vậy nên, khi xây nhà, cần phải có sự “xin phép” họ.

Lươпg Һưu củɑ Ьṓ 14 trιệu/tҺáпg, có cuṓп sổ tιết kιệm 800 trιệu, vậү mà пgàү ȏпg mất, cҺị Ԁȃu tȏι ρҺảι ƌι vɑү tιḕп lo mɑ cҺɑү ƌám tɑпg

0

Lươпg Һưu củɑ Ьṓ 14 trιệu/tҺáпg, có cuṓп sổ tιết kιệm 800 trιệu, vậү mà пgàү ȏпg mất, cҺị Ԁȃu tȏι ρҺảι ƌι vɑү tιḕп lo mɑ cҺɑү ƌám tɑпg

Khȏng hiểu tiḕn của bṓ tȏi ᵭi ᵭȃu hḗt rṑi?

Tôi lấy chồng xa nhà, kinh tế còn nhiều khó khăn, vài năm mới về thăm ngoại một lần. Cũng may có vợ chồng anh cả sống chung với bố mẹ nên tôi khá yên tâm.

2 năm trước, mẹ tôi mất vì bệnh hiểm nghèo. Trước lúc ra đi bà gọi các con vào và căn dặn:

“Bố con lương cao nên cả đời mẹ được sống an nhàn. Khi mẹ không còn nữa, các con giữ sổ lương hưu của bố mà chăm lo tuổi già  cho ông. Những năm qua, tiền chữa bệnh cho mẹ cũng tốn không ít, hiện tại mẹ chỉ còn cuốn sổ tiết kiệm 800 triệu. Các con hãy giữ lấy lo cho bố phòng lúc ốm đau”.

Căn dặn các con rồi mẹ nhẹ nhàng ra đi để lại nỗi mất mát to lớn cho gia đình tôi. Sau ngày mẹ mất, bố tôi không còn vui vẻ tươi cười như trước nữa. Ông ít nói và sức khỏe giảm đi từng ngày.

Tuần trước, anh cả bất ngờ báo tin bố bị đột tử. Sáng không thấy ông dậy thể dục, vào phòng thì ông nằm bất động trên giường.

Sau khi xong ma chay tang lễ  cho bố, tôi thấy chị dâu mang tiền thu được đi trả chị họ tên Sen. Lấy làm lạ, tôi kéo chị họ qua góc hỏi chị dâu vay tiền làm gì. Chị ấy có vẻ rất bức xúc nên nói hết sự thật.

Khi mẹ tôi còn sống, có những gì ngon nhất chợ là bà mua về cho ông ăn. Từ ngày bà mất, bữa cơm của ông rất đạm bạc, tính ra chỉ đáng 20 nghìn một bữa. Nhiều lần thấy bố tôi ăn khổ quá, chị Sen đã mua đồ qua biếu ông.

Lương hưu của bố tôi 14 triệu, có cuốn sổ tiết kiệm 1 tỷ, vậy mà ngày ông mất, chị dâu tôi phải đi vay tiền làm đám - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Chị Sen nói là từng nghe mẹ tôi nói để lại  cho bố tôi 800 triệu tiết kiệm, lương hưu của ông mỗi tháng 14 triệu. Không hiểu vợ chồng anh tôi chi tiêu kiểu gì mà ngày bố mất lại phải đi vay tiền để làm đám cho ông.

Tôi đã bật khóc khi nghe những lời chị Sen nói, cứ ngỡ bố lương cao, có khoản tiết kiệm lớn thì vợ chồng anh trai sẽ chăm sóc tốt. Nào ngờ cuối đời ông phải sống trong nghèo khổ. Giá tôi quan tâm bố nhiều hơn thì chắc chắn ông không phải chịu khổ thế này.

Tuy được hưởng mảnh đất hơn 1.000m2 nhưng anh chị vẫn cưa đôi chi phí đám tang của bố và bắt vợ chồng tôi chịu một nửa. Đến lúc này thì tôi không nhịn được nữa mà hỏi về số lương hưu và tiền tiết kiệm của bố trong 2 năm qua đi đâu hết.

Anh trai không giấu giếm mà nói thẳng là bản thân làm ăn thua lỗ nên dùng hết số tiền tiết kiệm và lương hưu của bố để trả nợ. Sự thành thật của anh trai làm tôi choáng váng, không dám tin vào tai mình nữa.

Người anh mà tôi luôn kính trọng là thế, vậy mà lại lấy hết tiền dưỡng già của bố đi trả nợ để ông ăn uống khổ sở đói khát. Anh bảo chi phí đám  cho bố hết 50 triệu, mỗi người chịu một nửa. Nếu tôi không bỏ tiền ra chi cho bố thì đừng bao giờ về quê nữa.

Bố mới mất, không muốn gia đình căng thẳng mâu thuẫn nên tôi muốn chuyển 25 triệu cho anh trai trả nợ nhưng chồng tôi không đồng ý. Anh bảo con rể không có nghĩa vụ đóng góp nhiều như con trai. Sau này chúng tôi sẽ lập bàn thờ ông bà ngoại ở nhà và không cần về nhà anh chị nữa.

Mấy hôm nay anh trai vẫn gọi điện hối thúc tôi trả 25 triệu tiền chi phí đám tang bố. Theo mọi người, tôi có nên giấu chồng chuyển tiền trả  cho anh trai không?