Cô vẫn đi làm đều đặn và không quên tìm địa chỉ nhà người đàn ông m.ua t.rinh mình để đòi t.iền, nhưng cô đã tự hứa sẽ không cho ông ta biết cô có thai.
Tối ấy ông Huỳnh cũng đang buồn chuyện về mấy đứa con trai của mình nên phóng xe ra ngoài đường hóng mát cho đầu óc nhẹ nhõm. Vợ ông c.hết cách đây 20 năm để lại cho ông 3 đứa con trai khi đấy đứa lớn mới 5 t.uổi còn đứa út mới được 5 tháng. 20 năm qua 1 mình ông gồng gánh việc ở xưởng sản xuất nay đã thành công ty to với hơn 100 nhân viên và nuôi 3 đứa con lớn lên.
Thế nhưng chúng lại không làm được những gì mà ông mong mỏi. Chúng khiến ông phật lòng rất nhiều. Ông lái xe lòng vòng đoạn đường này đã 3 vòng rồi nhưng vẫn thấy 1 cô gái đứng đường đứng đúng gốc cây ấy. Có lẽ cô này ế khách nên 11 giờ đêm mà vẫn không có ai hỏi. Mà xem ra có vẻ mới vào nghề thì phải, vì thường gái đứng đường phải ra vẫy, chèo kéo thì mới kiếm được khách. Đằng này ông Huỳnh thấy cô ta đứng ì 1 chỗ và chẳng thấy chạy ra mời chào khách gì cả. Tò mò ông tấp xe lại gần, đêm nay ông cũng không muốn về nhà:
– Đi nhà nghỉ không em?
– Da, dạ có ạ nhưng là em b.án t.rinh.
– Giá bao nhiêu?
– 50 triệu ạ.
– Trinh thật chứ?
– Dạ, cam đoan hàng thật 100% ạ.
Ảnh minh họa
Ông Huỳnh quyết định mở cửa cho cô gái b.án t.rinh lên xe. Nhìn cô ta cũng chỉ chạc t.uổi đứa con trai thứ 2 của ông. Ông đoán chắc lại cần t.iền ăn chơi nên rao bán cái ngàn vàng đây. Lũ trẻ bây giờ hư hỏng hết đâu có được ý chí và nghị lực như lứa các ông ngày xưa. 3 thằng con ông nếu không có những gì chúng để lại thì giờ cũng không biết chúng sẽ làm gì để sống.
Ông Huỳnh không coi cái chuyện vào nhà nghỉ là thú tiêu khiển, thi thoảng tiếp khách ông mới đi. Và đây cũng là lần đầu tiên ông m.ua t.rinh 1 cô gái. 2 người vào nhà nghỉ, sau khi hỏi vài câu vu vơ thì biết tên cô ta là My, cũng chỉ dừng lại thế ông vào việc chính luôn. Đúng là trinh thật và ông hứa trả đủ cho cô ta 50 triệu, thêm 10 triệu nữa nếu cô ta phục vụ ông hết đêm. Thực sự lúc này ông không muốn nghĩ ngợi gì thêm nữa.
My đồng ý vì cô cần t.iền. Phục vụ khách m.ua t.rinh tới tận 3 giờ sáng, mệt quá My ngủ thiếp đi. 8 giờ sáng hôm sau tỉnh dậy, cô sốc ngất khi người đàn ông đêm qua đưa cô vào đây đã biến mất không để lại bất cứ dấu vết gì cả. Tổng số t.iền b.án t.rinh và phục vụ cả đêm là 60 triệu ông ta cũng không để lại 1 xu. Chạy vội xuống hỏi lễ tân thì được biết: “Ông ta đi lúc 5 giờ sáng cơ, còn chưa thanh toán t.iền phòng, tưởng cô là bạn gái ông ấy”. Lúc này My mới biết mình bị lừa.
Video đang HOT
My cay đắng vô cùng, cứ nghĩ b.án t.rinh lấy t.iền để giúp mẹ chữa bệnh, ai ngờ đâu. My đau đớn trả t.iền nhà nghỉ rồi bắt xe về quê, nhìn mẹ nằm trên giường ho rũ rượi mà cô quặn thắt. Bố My bảo: “Bác sĩ nói không mổ thì mẹ con có thể kéo dài sự sống được hơn 1 năm nữa thôi. Nhưng nhà mình đã làm tất cả cho mẹ rồi, các con cũng không phải ân hận gì nữa. Mẹ sống ngày nào thì cả nhà mình phải vui ngày ấy”. My hận người đàn ông m.ua t.rinh cô mà quỵt t.iền kia vô cùng, ông ta già rồi mà không có lương tâm. Trở lại thành phố vừa đi làm cô vừa quyết tâm tìm bằng được nhà ông ta để đòi t.iền…
Nhưng đúng là mò kim đáy bể vì hôm ấy vào khách sạn cũng là do cô đưa chứng minh thư đặt phòng nên họ chẳng có thông tin của ông ta. Cứ mải đi làm k.iếm t.iền gửi cho bố mua thuốc cho mẹ mà 3 tháng liền không có kinh My vẫn không mảy may nghi ngờ gì, chỉ nghĩ mình bị loạn. Cho tới hôm đó âm ỉ đau bụng cô mới vào viện khám thì choáng váng khi bác sĩ thông báo cô đã có thai 3 tháng rồi. My thất thần, ngồi thụp xuống đất, lúc đó My mới nhớ ra, hiệp đầu tiên vì muốn kiểm tra trinh nên ông ta đã không dùng bao, cô thì chủ quan nghĩ 1 lần không sao nên cũng không uống thuốc.
My đã định phá cái thai nhưng rồi cô lại quyết giữ. Đứa con là m.áu mủ của cô, cô không nỡ. My không dám về nhà vì sợ chuyện mình có thai bại lộ. Cô vẫn đi làm đều đặn và không quên tìm địa chỉ nhà người đàn ông m.ua t.rinh mình để đòi t.iền, nhưng cô đã tự hứa sẽ không cho ông ta biết cô có thai. Và cuối cùng ông trời đã thương My. Hôm ấy vô tinh My nhìn thấy ông Huỳnh trên phố và lên chiếc ô tô đó. Cô vội vàng gọi xe ôm đuổi theo thật nhanh, qua mấy cái ổ gà cô thấy bụng mình đau nhói nhưng vẫn hối anh xe ôm chạy.
Ngay khi nhìn thấy căn biệt thự mà chiếc ô tô đó rẽ vào My đã bảo anh xe ôm cho mình xuống xe. Cô bước tới bấm chuông, nhưng rồi cơn đau tự dưng quặn bụng, cô quỵ xuống đất: “Cô ơi, cô làm sao thế hả? Ông chủ ơi có người xỉu ở cổng nhà mình – Bà giúp việc ra mở cổng hét lên. Ông Huỳnh bước xuống từ chiếc ô tô vội vàng chạy ra:
– Cô…
– Trả t.iền cho tôi…
– Để tôi chở cô vào viện, không nhanh thì cô đẻ rơi mất.
Ảnh minh họa
Vào tới viện My lên bàn đẻ ngay. Bác sĩ thông báo mẹ tròn con vuông , 1 cô con gái xinh xắn. My xin bác sĩ ra ngoài ngay vì cô không muốn để ông ta chạy thoát 1 lần nữa:
– Trả t.iền cho tôi, ông trả t.iền cho tôi…
– Em bình tĩnh. Tôi xin lỗi vì hôm đó đi quá đường đột vì đứa con trai thứ 2 của tôi lại gây tai họa nên tôi phải đi ngay. Mấy tháng qua tôi lo giải quyết hậu quả sau đó tới nhà nghỉ để hỏi thông tin trả t.iền cho em thì người ta bảo em có quay lại 1 lần hỏi tôi, sau đó cũng không thấy nữa. Tôi cũng không thể tìm được em… cho tới ngày hôm nay.
– Trả t.iền cho tôi rồi đi ngay…
– Nhưng đứa con… nó là con tôi đúng không? Tôi biết vì nó rất giống tôi, xin hãy để tôi chăm sóc mẹ con em…
Ông ta ôm chặt lấy đ.ứa b.é, quỳ xuống cầu xin Mỹ. Cô quá bất ngờ nên chưa biết phải quyết định thế nào. Mấy ngày ở viện toàn ông Huỳnh lo cho mẹ có Mỹ. Cô ra viện định gửi t.iền về cho mẹ mổ thì ông nói để ông mang về giúp và còn đưa thêm cho bố cô 200 triệu nói là t.iền của Mỹ gửi. Ông ấy cũng thuê 1 căn chung cư cho 2 mẹ con ở, và thêm 1 người giúp việc phụ Mỹ trông bé. Cuộc sống của Mỹ thay đổi hoàn toàn nhưng cô vẫn chưa dám nhận lời về sống với ông Huỳnh. Ông ấy nói sẽ đợi tới lúc cô đồng ý, Mỹ thấy khó xử vô cùng vì một mặt muốn cho con mình có cuộc sống sung sướng, một mặt lại ngại đối diện với con ông ấy.