Home Blog Page 2

Lỡ có b::ầ:u với bạn trai thì ph:át h:iện anh ta đã có gia đình và có con. Nhưng cuối cùng đám cưới của chúng tôi vẫn được diễn ra vào tuần trước, cuộc sống của gia đình 3 người chúng tôi khá tốt. Con trai riêng của anh cũng nghe lời tôi. Giữa lúc gia đình tôi đang sống vui vẻ thì sự xuất hiện của vợ cũ làm “tan đàn xẻ nghé”. Vợ cũ của chồng bất ngờ đến đòi nhà, tôi bàng hoàng khi chị ta nói “Nhìn sắc mặt của em có vẻ đang h:ưởng th:ụ cuộc sống hạnh phúc nhỉ. Em biết tại sao vợ chồng chị l:y h::ôn không?”. Đúng lúc này, anh đi làm về kéo tôi rời đi với 2 bàn tay trắng, 5 năm sau tôi mới ng::ấm mùi đời…

0

Nói rồi, chồng bảo tôi thu dọn hành lý chuyển ra ngoài ngay trong đêm. Vậy là tối đó, chúng tôi phải ngủ trong nhà nghỉ, trả lại nhà cho vợ cũ của chồng.

Trong một lần đi làm về, xe tôi bị hỏng và phải dắt giữa trời nắng nóng, sự xuất hiện của anh như một vị thần cứu giúp tôi. Vì muốn trả ơn ân nhân, hôm sau tôi mời anh đi ăn. Lúc đó, anh nói với tôi là trai tân, có nhà thành phố và đang tìm bạn gái. Những lời nói của anh ngọt ngào làm tôi si mê ngay từ ngày đầu gặp nhau.

Chúng tôi tìm hiểu nhau một tuần thì cùng vào nhà nghỉ. Chuyện quan hệ của 2 đứa rất hợp nhau nên càng khiến tình yêu khăng khít hơn. Đến khi tôi dính bầu thì bạn trai mới thú nhận sự thật là đã có gia đình và đang nuôi một đứa con.

Lúc nghe tin đó, tim tôi như chết lặng, nước mắt chảy không ngừng, khôn ngoan sành sỏi là thế, vậy mà tôi yêu phải người đàn ông đã có một đời vợ. Khi đó, tôi định bỏ thai và chia tay nhưng nghĩ anh có nhà riêng, lấy anh tôi cũng có tương lai, với lại tính tình anh tốt, chắc gì sau này sẽ kiếm được người đàn ông tốt hơn.

Sau nhiều ngày khóc hết nước mắt, đặt lên hạ xuống, cuối cùng tôi quyết định đi đến kết hôn. Anh ấy rất hạnh phúc khi tôi đồng ý cưới. Anh bảo sẽ cho tôi cuộc sống thật hạnh phúc, cả đời không phải lo đến chuyện tiền nong, chỉ ăn rồi ở nhà chăm sóc con.

Anh càng cư xử tốt thì tôi càng đặt dấu hỏi, một người chồng tốt thế, không hiểu sao lại bị vợ bỏ. Vì muốn hiểu sau về quá khứ của anh, tôi đã hỏi anh lý do ly hôn với vợ cũ.

Khôn ngoan sành sỏi là thế, vậy mà tôi yêu phải người đàn ông đã có một đời vợ. (Ảnh minh họa)

Anh nhẹ nhàng nói:

“Vợ anh phải lòng người đàn ông khác nên bỏ rơi bố con anh chạy theo người ta”.

Nghe anh nói cũng hợp lý, bởi anh đang nuôi đứa con riêng mà những người đàn ông mà nuôi con thì đều tốt và đáng tin cậy.

Đám cưới của chúng tôi diễn ra tuần trước, cuộc sống của gia đình 3 người chúng tôi khá tốt. Con trai riêng của anh ngoan ngoãn nghe lời bố mẹ và rất quấn tôi. Giữa lúc gia đình tôi đang sống vui vẻ thì sự xuất hiện của vợ cũ làm “tan đàn xẻ nghé”.

Hôm thứ 3, chị vợ cũ của chồng đột ngột đến nhà của chúng tôi. Lúc đó tôi vừa đi làm về, thấy mặt tôi, chị khen câu:

“Nhìn sắc mặt của em có vẻ đang hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc nhỉ. Em biết tại sao vợ chồng chị ly hôn không? Anh ta ích kỷ tham lam lắm, làm ra tiền nhưng giữ khư khư không đưa cho vợ đồng nào, cũng chẳng bỏ tiền ra nuôi con. Không biết bây giờ lấy em rồi anh ta đã thay đổi tính nết chưa vậy?”.

Hôm thứ 3, chị vợ cũ của chồng đột ngột đến nhà của chúng tôi. (Ảnh minh họa)

Tôi ngỡ ngàng khi nghe những lời chị ấy nói, tôi chưa biết phải trả lời như thế nào thì chồng và con riêng về. Tôi mở cửa mời chị ấy vào nhà. Vừa ngồi ghế, chị ấy đi thẳng vào vấn đề:

“3 năm qua, tôi đi lao động xuất khẩu nên để con và nhà cho anh trông coi. Bây giờ đã về hẳn, tôi sẽ lấy lại con và nhà, tôi cho anh một tuần để tìm chỗ ở mới và chuyển đồ đạc đi. Nếu anh không chịu rời đi thì tôi sẽ nhờ tòa giải quyết”.

Chị vợ vừa nói xong, chồng tôi đáp ngay:

“Tôi trả nhà cho cô đấy, bây giờ tôi đã gặp được nửa của mình nên không cần gì nữa. Tôi thuê phòng trọ cũng thấy hạnh phúc hơn là sống trong ngôi nhà không phải do bản thân làm ra”.

Nói rồi, chồng bảo tôi thu dọn hành lý chuyển ra ngoài ngay trong đêm. Vậy là tối đó, chúng tôi phải ngủ trong nhà nghỉ, trả lại nhà cho vợ cũ của chồng. Sợ tôi buồn và bỏ đi, chồng bất ngờ đưa thẻ lương cho vợ giữ và nói muốn sống trọn đời với tôi.

Tôi rất ngạc nhiên và hỏi tại sao ngày trước lại khư khư giữ tiền không đưa cho vợ cũ. Anh nói sau khi bị vợ bỏ, anh mới thấy bản thân sai nên quyết tâm thay đổi để làm lại từ đầu với tôi. Nghe những lời chồng nói làm tôi yên lòng, hi vọng anh nói và thực hiện được.

Tôi lấy chồng hay trả nợ chồng . Tôi lấy chồng 2001 mãi đến năm 2003 tôi sinh bé đầu, tôi chơi hụi để có tiền sinh đẻ, tiền này tôi tự đóng. Tôi nhờ bà ngoại chăm để đi làm. Khi mang bầu bé thứ hai, tôi có tiền thai sản, sau đó xin nghỉ vì phải chăm con, cháu hơi yếu. Tôi ở nhà nhưng vẫn tìm khách hàng, nhận hồ sơ về làm, thu nhập thêm được ba triệu đồng mỗi tháng vào năm 2008. Tôi ở bên ngoại, nhờ bố mẹ đẻ phụ chăm cháu vì bên nội chỉ chăm cháu trai (con của người anh chồng). Chồng đi làm xa, không gửi về đồng nào (lương anh tầm chín triệu đồng lúc đó), hai con chưa đi học và còn tiền thai sản nên ba mẹ con tôi tiêu cũng ổn thỏa. Đến năm 2010, hai con đi học, thu nhập của tôi cũng tăng. Mọi chi tiêu trong gia đình và cho con cái mình tôi lo. Chồng có về cũng không chăm con ốm được nửa ngày, chắc trên bệnh viện mùi khó chịu. Tôi quen cảnh chăm con một mình rồi…Đọc tiếp tại bình luận.

0

Tôi lấy chồng 2001 mãi đến năm 2003 tôi sinh bé đầu, tôi chơi hụi để có tiền sinh đẻ, tiền này tôi tự đóng. Tôi nhờ bà ngoại chăm để đi làm. Khi mang bầu bé thứ hai, tôi có tiền thai sản, sau đó xin nghỉ vì phải chăm con, cháu hơi yếu.

Tôi ở nhà nhưng vẫn tìm khách hàng, nhận hồ sơ về làm, thu nhập thêm được ba triệu đồng mỗi tháng vào năm 2008. Tôi ở bên ngoại, nhờ bố mẹ đẻ phụ chăm cháu vì bên nội chỉ chăm cháu trai (con của người anh chồng).

Chồng đi làm xa, không gửi về đồng nào (lương anh tầm chín triệu đồng lúc đó), hai con chưa đi học và còn tiền thai sản nên ba mẹ con tôi tiêu cũng ổn thỏa.

Đến năm 2010, hai con đi học, thu nhập của tôi cũng tăng. Mọi chi tiêu trong gia đình và cho con cái mình tôi lo. Chồng có về cũng không chăm con ốm được nửa ngày, chắc trên bệnh viện mùi khó chịu. Tôi quen cảnh chăm con một mình rồi.

Thu nhập tôi tầm 15 đến 20 triệu đồng mỗi tháng, Ngoài ra tôi còn mua sắm máy tính, máy in, bàn ghế phục vụ cho công việc bằng cách trả góp và bỏ một triệu đồng vào quỹ chung. Do chưa có nhà nên từ 2015 lương chồng tăng, mỗi tháng sẽ gửi về năm triệu đồng, để góp tiền mua nhà.

Mỗi khi mẹ chồng ốm, bố chồng sẽ gọi điện bảo chúng tôi gửi tiền.

Nhà anh chồng sinh được con trai nên không phải đưa, bố chồng nói thế. Chắc ông bà để tiền đó lo cho cháu trai sau này, tôi nghĩ thế. Tôi tự lập, mẹ chồng ốm tôi đưa đi bệnh viện thăm khám bình thường, trong khi còn hai đứa con nhỏ phải nhờ mẹ đẻ chăm, các con của bà không ai đưa đi, tiền tôi vẫn đưa mẹ chồng đi khám bệnh (tôi nghĩ tận hiếu được là tốt). Tôi không mong nhà chồng cho gì, chỉ mong họ yêu thương hai đứa cháu gái chút, đừng phân biệt con tôi một cách thái quá như thế.

Mọi đóng góp của tôi không được chồng ghi nhận, anh lại bảo không đóng góp chung gì cho gia đình, làm tiền nhiều thế để đâu. Vấn đề này tranh cãi nhiều nên khi nghe đến tôi chẳng muốn nói lại. Tôi nghĩ có những phụ nữ có thể trích ra 500 nghìn đồng đến một triệu đồng mỗi tháng mua quần áo, sắm sửa cho bản thân. Một năm qua tôi chưa mua đến một triệu đồng tiền quần áo cho bản thân, nghĩ tiết kiệm vì gia đình. Mỗi tháng tôi sẽ tiết kiệm 300.000 đồng đến 500.000 đồng để ủng hộ cho một bé nghèo mồ côi ăn học.

Tôi theo chương trình con nuôi được gần hai năm, thấy bé khổ quá, trong khi con mình được học hành tử tế. Hoặc tôi chi tiêu thêm nếu thấy hoàn cảnh gia đình nào đó gặp khó khăn (tôi tham gia một nhóm thiện nguyện). Đó cũng là một phần để tôi có động lực kiếm tiền và tiền chi này do tôi kiếm ra. Cũng để giảm stress trong tôi.

Ban ngày tôi chăm con nên thời gian làm việc rất ít, nhiều khi phải làm đến đêm. Nói thật, chồng bảo tôi không đóng góp gì vào quỹ chung, tôi cũng chẳng muốn bận tậm nhiều vì đã từng giải thích. Khi nghe tôi ủng hộ bé theo chương trình con nuôi, chồng có vẻ khó chịu. Hôm sau con ốm, tôi bảo nay khám bệnh con cũng tốn nhiều, chồng trả lời:

“Tiền nhà này nhiều mà, cứ lấy tiêu”

Nghe giọng anh trịnh thượng khiến tôi rất khó chịu.Tiền tôi làm từ thiện, đâu lấy tiền anh mang về. Tôi không tiêu pha cá nhân, tiết kiệm ủng hộ hoàn cảnh khó khăn mà khiến người ta khó chịu đến thế sao? Mỗi tháng anh chi hai triệu đồng để nhậu, tôi có ý kiến gì đâu.!

Phát hiện tôi có thai trộm, mang bầu bé thứ ba, lại thêm một khoản chi phí dành cho bà bầu.. Anh nói luôn:
– Con trai thì sinh con gái thì bỏ “ … …

Một đêm suy nghĩ sáng hôm sau tôi đưa đơn nói anh :

– Ly hôn. Giải thoát cho cả hai …

Anh không chịu, nói :

– Để sinh con ra xem đã rồi ly hôn.

Tôi thẳng thắn nói luôn :

– Ly hôn đi, trai gái gì cũng con tôi sinh ra, đã hai cháu gái rồi mà nhà anh không nhận, nên tôi sẽ đơn phương ly hôn, tài sản thì trong sổ tiết kiệm được mất chục triệu mẹ anh vay. Tháng anh đưa 4 triệu bằng tôi làm gắng, nên ly hôn đi ..

Anh nhìn tôi rồi nói :

– Cô không ân hận chứ, toàn vịt giời nên tôi chẳng tiếc bao giờ, tôi sẽ ký và vẫn một tháng 4 triệu thôi nhé.

Tôi cười cất tờ đơn cho kỹ và dọn đồ anh ta ra khỏi nhà ngoại …

Chiều chủ Nhật nhà chồng gọi mẹ con tôi về, mẹ anh cong cớm lên nói :

Có cái ngữ đàn bà đâu ra thế, đòi bỏ chồng nên đừng trông tôi trả tiền vì đó là tiền của con trai tôi …Nhiều câu lắm…, chị dâu thì im lặng, anh chồng ôn hoà hơn nói :

-Thím à, thỉnh thoảng cho các cháu về nội chơi, nói gì cu Phúc quí mấy em lắm …

Tôi ra khỏi nhà, nhìn bầu trời xanh trong, mình chẳng tiếc dù sao tôi có hai đứa con gái xinh xắn và một gia đình ba mẹ yêu thương, tôi sẽ đón cháu mồ côi về, tuy vất vả nhưng bố mẹ tôi cũng giúp sức, ý ông bà lâu rồi, nhưng ngại chồng tôi.

Chưa kịp ra toà thì đơn vị anh thông báo chuyện động trời, tôi được xem toàn bộ chứng cứ chồng tôi quan hệ với vợ bạn thân cùng đơn vị, chị ta cũng cùng phòng với chồng tôi, được gửi đến tôi… Anh ta bị ra quân sau một tháng nhục nhã vì bị đánh nằm viện, rồi anh ta về nhà…

Tôi có bạn luật sư nên toà không hoà giải là nhận quyết định ly hôn luôn.

Anh cả tham lam, nhân cơ hội này tống cổ anh ra khỏi nhà vì bôi tro trát trấu lên giao phong bố mẹ. Nhận quyết định ly hôn thì tôi lên xin đón cháu mồ côi về, thầy ở chùa thấy tôi bụng mang thai nên e ngại, mẹ tôi nói sẽ giúp tôi chăm cháu, Thầy giới thiệu cho tôi một cặp vợ chồng giám đốc, vậy là anh chị thuyết phục rồi đưa tiền cho tôi đi học kế toán trưởng về làm việc thì thu nhập sẽ cao hơn, thời gian đi học anh chị hỗ trợ tiền bạc..

Sau thì tôi sinh con trai nặng 2,8 ký bên cạnh ba mẹ tôi, Vì chính anh đã viết từ chối cấp dưỡng nuôi con nên tôi chẳng báo cho anh ta làm gì …

Con trai tôi đi tiêm phòng phải vào viện, tôi đang đứng nhìn mẹ tôi bế con, thì chị hàng xóm bên cạnh nhà chồng cũ đi cùng dâu tiêm cho cháu, gặp tôi nói chuyện. Cu Phúc bị té gãy chân, kiểm tra máu thì không cùng nhóm máu bố, anh cả thử ADN thì không phải con anh cả. Lại phát hiện ra hồi bé anh cả bị quai bị, mẹ ông rất đoảng nên anh cả vô sinh. Chồng cũ thì bị đánh dập lách, dập lồng ngực … Sức khỏe yếu lắm, về chỉ dưỡng bệnh, bà mẹ lại phát hiện ra bố chồng cũ có vợ bé có con gái cũng lớn rồi …

Cãi nhau rồi ông bỏ về nhà bà kia ở luôn …

… …

Mới có 6-7 tháng thôi mà làm gì quả báo đến nhanh thế, khi con trai đã tiêm chích đủ mũi, tôi ôm con về, năm mẹ con tôi quây quần cùng bố mẹ, tuy chỉ đủ ăn nhưng rất vui vẻ, các cháu học tốt, cháu mồ côi ít hơn con đầu 1 tuổi nên là anh của hai đứa sau, nhà tôi bị giải tỏa đền bù cũng giá tốt, nên cả nhà chuyển chỗ ở sang tỉnh bên,làm được hai căn sát nhau để tiện ông bà giúp đỡ tôi, nhưng được là gần trường học, công việc báo cáo thuế cũng trên máy nên tôi cũng không khó khăn nhiều, Chăm được các cháu và gần bố mẹ cũng sướng nữa.

Nay thì các cháu lớn hết cả rồi, anh con nuôi ra dáng làm anh lắm, chăm em, việc nhà rất siêng năng, học giỏi ước mơ làm bác sĩ, nay đã học Phạm Ngọc Thạch, tự kiếm tiền lo học phí,rất thân con gái của anh chị giám đốc, nên tôi cũng mừng cho cháu.

Tôi cũng làm ngày làm đêm, được hỗ trợ của vợ chồng anh chị giám đốc, và vợ chồng em trai tôi nên các cháu rất ổn …

Nhà 5 miệng ăn lúc nào cũng thiếu thốn, tôi c/ắ/n răng để vợ lên thành phố đ//ẻ thuê cho nhà đại gia. Theo hợp đồng, cô ấy sẽ dọn lên ở trong biệt thự nhà họ để bắt đầu nuôi cấy rồi dưỡng th//a/i chứ không được về quê. Tôi nhớ quá có thể lên thăm nhưng hạn chế. Họ chăm vợ tôi béo trắng, mua toàn đồ ngon tẩm bổ. Cho đến ngày vợ s/i/nh con, embe bụ bẫm, đáng yêu nhưng vừa nhìn, đại gia đã tái mặt c/ắ/t luôn hợp đồng…

0

Cứ tưởng đẻ thuê là đơn giản ai ngờ lại sôi hỏng bỏng không vì 1 đêm vợ chồng nhỡ… thế này. Đúng là chuyện thật như đùa!

Nhà quá nghèo, vợ đành đi đẻ thuê cho nhà đại gia nhưng con sinh ra lại giống chồng như đúc - Hình 1

Tại sao đứa bé lại giống anh Huy như 2 giọt nước thế này? (ảnh minh họa)

Nhà đã nghèo thì chớ, Liên đẻ tằng tằng 3 đứa liên tiếp khiến Huy vắt kiệt sức lao động ra cũng không đủ tiền lo cho vợ con. Cái nghèo cứ thế mà đeo bám vợ chồng anh mãi. Huy vừa đi làm phụ hồ vừa bốc vác cũng chẳng được bao nhiêu, Liên thì ở nhà trông con rồi trồng rau bán. Cứ quanh quẩn với những công việc đó khiến nhà Huy chẳng giàu thêm được chút nào cả.

rồi 1 ngày nọ có đứa em ở trên thành phố về ăn cỗ, nó nói chuyện gần nhà nó có vợ chồng đại gia hiếm muộn vợ không thể sinh được con nên muốn tìm người đẻ thuê mà không nhờ được ai. Vợ chồng ông ấy trả giá cao lắm mà chả ai chịu dám. Thấy công việc này dễ kiếm tiền Liên về bàn với chồng cho mình đi đẻ thuê nhưng chồng không đồng ý. Thế rồi khi tiền hết không biết xoay sở đâu ra tiền lo các con Huy đành để vợ đi đẻ thuê.

Nhờ người em họ trên phố liên hệ với vợ chồng đại gia kia. Họ mừng như bắt được vàng khi biết Liên nhận lời. Thấy Liên sinh đôi 2 đứa lại cách 1 năm đẻ đứa thứ 3 luôn họ thích lắm. Người mắn đẻ như Liên là dễ đậu thai và đẻ con lắm. Họ hợp đồng với Liên rằng sẽ trả liên 300 triệu cho lần đẻ thuê này và trong quá trình đẻ thuê Liên sẽ được họ chăm sóc chu đáo nhưng phải kiêng chuyện vợ chồng ra. Chấp nhận điều kiện vị đại gia đó đưa ra Liên lên thành phố để vào viện cấy noãn và tinh trùng của cặp vợ chồng ấy.

Nhà quá nghèo, vợ đành đi đẻ thuê cho nhà đại gia nhưng con sinh ra lại giống chồng như đúc - Hình 2

Sẽ ổn thôi vợ (ảnh minh họa)

Lên thành phố được 3 ngày thì Liên nhớ nhà quá. Cô xin vợ chồng vị đại gia đó về quê thăm chồng con 1 hôm rồi lên ở luôn nhà họ tới lúc sinh. Cả đêm ấy Huy cứ tâm sự, ôm vợ mà xin lỗi các kiểu rằng tại vì anh vô dụng bất tài nên vợ mới phải đi đẻ thuê kiếm tiền thế này.

Sau khi cấy tinh trùng và noãn chừng được hơn 2 tháng thì Liên có bầu khiến vợ chồng đại gia kia mừng lắm. Họ chăm sóc Liên như bà hoàng khiến cô béo lên trông thấy. Suốt thời gian bầu bí Liên không được về quê, chỉ có bố con Huy lên thăm vợ thôi. Nhìn vợ được chăm sóc tốt Huy cũng yên tâm, anh bảo sau khi vợ đẻ xong có số tiền kia anh sẽ sửa lại căn nhà và bỏ ít tiền ra kinh doanh cho có lời lãi chứ làm phụ hồ bao giờ mới giàu được.

9 tháng mang thai khó nhọc cũng đến ngày Liên trở dạ đẻ. Nhà đại gia kia đưa Liên vào viện hiện đại đẻ cho an toàn, ca sinh nở của Liên khá thành công và đứa bé là con trai nặng 3,5kg khiến vợ chồng đại gia kia mừng lắm. Nhưng khi y tá trong đứa bé cho cặp vợ chồng ấy, cả 2 nhìn nhau rồi lại nhìn đứa bé mà mếu dở khóc dở rồi quay sang nhìn Huy.

– Tại sao đứa bé lại giống anh Huy như 2 giọt nước thế này? Chúng tôi đã nhờ bác sĩ cấy tinh trùng và noãn vào buồng trứng của Liên cơ mà. Thế này là sao?

– Tôi…tôi cũng không biết nữa. Cái này anh phải hỏi bác sĩ chứ.

– Ôi trời đất ơi, mất 300 triệu rồi lại chăm bẵm 9 tháng mà con đẻ ra không giống vợ chồng mình là sao hả anh.

– Em cứ bình tĩnh đi hỏi bác sĩ rồi sẽ rõ thôi.

Vợ chồng vị đại gia đó vội bế đứa bé vừa mới sinh vào hỏi bác sĩ đã trực tiếp cấy tinh trùng và noãn cho mình.

Người bác sĩ ấy cũng nhìn đứa trẻ ớ người ra không hiểu vì sao, cho đến khi ông quyết định thử ADN của vị đại gia kia và đứa bé. Kết quả thì phải khoảng 2 tuần sau mới biết được nên họ cứ đưa mẹ con Liên về nhà chăm sóc đã.

Đến ngày trả kết quả xét nghiệm máu, bác sĩ cho gọi cả vợ chồng Liên đến cùng vợ chồng đại gia kia chất vấn.

– Anh huy, khoảng thời gian chị nhà lên đây đẻ thuê anh chỉ có làm chuyện tế nhị kia không?

– Không, vợ tôi ở trên đây suốt làm sao tôi có thể “ấy” cô ấy. À, có hôm đầu vợ tôi lên đây làm mấy cái cấy tinh trùng gì đó được 2 hôm thì về quê. Đêm ấy vợ chồng tôi nhỡ quan hệ với nhau thôi, đúng duy nhất 1 lần bác sĩ ạ.

– Thôi thế là chết rồi. Tôi dặn anh là phải cấm cửa chuyện ấy cơ mà. Chúng tôi đã xét nghiệm ADN và kết quả thì đứa bé và vợ chồng vị đại gia này không cùng huyết thống. Nó là con anh Huy, là sản phẩm của 1 đêm chị về thăm anh đấy. Thật là…

– Hả??? Không thể nào, chúng tôi chỉ ấy 1 đêm, duy nhất 1 lần mà.

– Vợ chồng anh làm ăn kiểu gì thế? Tôi đã tin tưởng thuê các người đẻ thuê giá cao vậy mà các người còn chơi tôi thế à. Anh đưa vợ con anh rời khỏi nhà tôi ngay. Rõ bực.

Bị vị đại gia kia đuổi vợ chồng Liên lại nhìn nhau ôm đứa con mới sinh về quê. Thế là 4 đứa rồi đấy, cứ tưởng đẻ thuê là đơn giản ai ngờ lại sôi hỏng bỏng không vì 1 đêm vợ chồng nhỡ thế này. Đúng là chuyện thật như đùa.

Con trai tôi học Tiến Sĩ, nhà mặt đường lại đi quen một đứa con gái ở quê học chưa hết cấp 3. Tôi không thích nhưng vì con trai nên về thăm quê con dâu, về quê vừa nhìn thấy thứ này, ngay hôm sau tôi liền giục cưới gấp….

0

Con trai tôi là niềm tự hào của cả gia đình. Chồng tôi mất sớm, một mình tôi tần tảo nuôi con ăn học nên người. Bao nhiêu kỳ vọng tôi đều đặt cả vào con, chỉ mong con có thể làm rạng danh tổ tiên. Và đúng như ước nguyện, con trai không chỉ học giỏi mà còn xuất sắc giành được học vị Tiến sĩ tại một trường đại học danh tiếng trong nước.

Tôi luôn nghĩ rằng, với tấm bằng Tiến sĩ và gia thế như vậy, con trai sẽ dễ dàng chọn được một cô gái vừa môn đăng hộ đối, vừa hiểu biết và hỗ trợ con trong sự nghiệp. Vậy mà gần đây, con bất ngờ thông báo rằng đã có người yêu. Tôi mừng thầm trong bụng, định bụng hỏi thăm thêm về gia thế, học vấn của cô gái ấy. Nào ngờ, con trai tôi bảo:

  • Mẹ ạ, bạn gái con là người quê, chỉ học đến lớp 9 thôi.

Tôi giật mình. Một cô gái học chưa hết cấp 3, lại ở quê? Điều đó thật sự khó chấp nhận với tôi. Tôi cố nén cảm xúc, gặng hỏi:

  • Thế con có chắc chắn về mối quan hệ này không?

Con trai tôi khẳng định chắc nịch:

  • Con yêu cô ấy vì sự chân thành và giản dị, không phải vì trình độ hay gia thế.

Tôi không nói gì thêm, nhưng trong lòng vô cùng băn khoăn. Con trai tôi còn kể rằng cô ấy rất hiền lành, chịu thương chịu khó, gia đình cô ấy tuy nghèo nhưng sống đàng hoàng. Tôi vẫn không tin rằng một người con gái như vậy lại phù hợp với gia đình tôi.

Nữ sinh nghèo có nguy cơ bỏ dở ước mơ vào giảng đường đại học

Một tuần sau, con trai dẫn tôi về quê cô gái ra mắt. Trước khi đi, tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần để “soi” nhà gái. Tôi nghĩ, với điều kiện của gia đình tôi, chắc chắn con trai sẽ không cần phải ép buộc bản thân nếu gia đình cô ấy quá mức kém cỏi.

Con trai tôi đưa tôi đến một ngôi nhà cấp 4 nhỏ nằm ven cánh đồng. Căn nhà trông tuy giản dị nhưng sạch sẽ và ngăn nắp. Cha mẹ cô gái đón tiếp tôi rất nhiệt tình, niềm nở. Tôi có phần bất ngờ trước sự chân chất, thật thà của họ.

Trong bữa cơm, tôi lặng lẽ quan sát cô gái. Quả đúng như con trai nói, cô ấy có đôi mắt hiền hậu, dáng vẻ mộc mạc nhưng nhanh nhẹn. Tuy vậy, tôi vẫn chưa hoàn toàn bị thuyết phục.

Sau bữa cơm, tôi được con trai đưa ra thăm khu vườn của gia đình cô gái. Ngay khi bước vào, tôi sững người. Trước mắt tôi là một vườn trái cây rộng lớn, trồng toàn những loại cây ăn quả có giá trị cao như bơ, sầu riêng, mít Thái. Các cây đều được chăm sóc kỹ lưỡng, từng hàng thẳng tắp.

Cha của cô gái giải thích rằng, khu vườn này là nguồn thu nhập chính của gia đình. Mỗi năm, họ kiếm được hàng trăm triệu từ việc bán trái cây. Thậm chí, ông còn nói rằng đang chuẩn bị mở rộng thêm diện tích để trồng các loại cây mới.

Tôi không ngờ, gia đình cô gái tuy nhìn bên ngoài có vẻ nghèo, nhưng lại sở hữu cả một cơ ngơi đáng nể như vậy. Điều khiến tôi ấn tượng hơn nữa chính là sự cần cù, chịu khó và ý chí của cả gia đình.

Khi quay về nhà, tôi thấy mẹ cô gái đang cần mẫn thêu những tấm vải đẹp để bán thêm kiếm thu nhập. Trong lúc trò chuyện, tôi được biết cô gái cũng thường phụ giúp gia đình, không ngại bất cứ việc gì. Chính điều đó đã khiến tôi thay đổi suy nghĩ.

Ngay tối hôm đó, khi quay về nhà, tôi bàn bạc ngay với con trai:

  • Con à, mẹ đồng ý. Con bé thật sự là một người vợ lý tưởng. Chúng ta nên tổ chức đám cưới sớm.

Con trai tôi bất ngờ vì sự thay đổi thái độ của tôi, nhưng cũng rất vui mừng. Tôi nhận ra rằng, tình yêu và sự chân thành của cô gái quan trọng hơn tất cả những gì tôi từng nghĩ.

Đôi khi, chúng ta không nên nhìn nhận con người qua bằng cấp hay xuất thân. Điều quan trọng là tấm lòng, là ý chí và cách họ sống. Tôi tự nhủ rằng, cuộc hôn nhân này chắc chắn sẽ mang lại hạnh phúc cho con trai tôi, và cả gia đình chúng tôi.

Bác giúp việc lương tháng 5 triệu xin về quê 1 hôm giỗ chồng, chúng tôi rảnh nên đưa bác về tận nơi thì choáng váng với căn biệt thự 3 tầng sừng sững. Tôi nghĩ nhà bác to thế này sao vẫn còn đi làm giúp việc. Vừa vào nhà bác đã đề nghị 1 việc khiến vợ chồng tôi s/ố/c tận ó/c. Nửa tiếng sau cả nhóm người kéo đến đòi đ/u/ổi chúng tôi đi..sự thật dần h::é lộ …

0

Chưa hết bàng hoàng với căn biệt thự của người giúp việc thì bác ấy đã nói ra nguyện vọng cuối đời làm vợ chồng tôi rối lòng

Muốn gần gũi với người giúp việc hơn nên vợ chồng tôi đã về nhà bác ấy chơi. Để rồi thật sự bất ngờ với cơ ngơi trước mặt.

Sau khi sinh con thứ 2, hết thời gian nghỉ thai sản, tôi phải đi làm nhưng ông bà nội ngoại đều bận nên chẳng ai có thể chăm cháu được. Sau nhiều ngày suy đi tính lại, vợ chồng tôi quyết định mỗi tháng bỏ ra một khoản tiền để thuê người giúp việc.

Từ khi có bác giúp việc tên Nhẫn, gia đình tôi gọn gàng ngăn nắp hơn, các con tôi rất quý người làm. Bác ấy khéo dỗ dành và luôn biết cách cho các con tôi ăn hết phần cháo hay cơm. Khi chưa có bác Nhẫn thì gia đình lúc nào cũng căng thẳng ầm ĩ. Suốt ngày tôi cáu gắt chuyện các con lười ăn, phá phách, trách mắng chồng vô trách nhiệm, đi làm về chẳng chịu giúp vợ việc gì. Giờ đây không khí gia đình vui vẻ hơn, vợ chồng không còn cảnh cãi vã nhau nữa. Mỗi khi có chuyện gì thì bình tĩnh nhỏ nhẹ góp ý cho nhau vì nể sự có mặt của bác Nhẫn.

Thỉnh thoảng đi làm về, thấy con trai có đồ chơi mới giá hơn 100 nghìn đồng, tôi hỏi ra thì biết bác Nhẫn dùng tiền túi mua cho con. Tháng lĩnh lương đầu tiên tôi trả người giúp việc 5 triệu đồng, rất bất ngờ bác ấy nói là vợ chồng tôi còn khó khăn nên chỉ cầm 3 triệu thôi

Bác Nhẫn nói là sống một mình buồn quá nên đi làm giúp việc cho vui vẻ thoải mái, chứ tiền bạc không quan trọng. Sau ngày đó vợ chồng tôi càng kính nể bác ấy hơn và không bao giờ dám nặng lời nữa.

Chúng tôi chưa hết bàng hoàng với căn biệt thự của người giúp việc thì bác ấy nói ra nguyện vọng cuối đời làm vợ chồng tôi rối lòng - Ảnh 1.

 

Từ khi đến sống với gia đình tôi, bác ấy cảm nhận được sự ấm áp nên muốn được ở với chúng tôi cả đời. Ảnh minh họa.Tuần trước bác Nhẫn xin nghỉ về giỗ chồng, hôm đó là ngày cuối tuần nên tôi cũng chưa có kế hoạch gì. Không ngờ bác Nhẫn nhiệt tình mời chúng tôi về quê thăm quan.

Khi xe dừng trước một ngôi biệt thự, bác Nhẫn xuống mở cổng làm vợ chồng tôi đều kinh ngạc. Vào trong nhà đầy đủ tiện nghi và quý giá làm chúng tôi càng choáng ngợp hơn.

Tôi thốt lên câu: “Bác giàu như thế sao lại đi làm người giúp việc?”. Bác Nhẫn cười nói là ở nhà một mình buồn quá nên đi làm thôi. Trước khi đến nhà tôi, bác ấy đã trải qua vài đời chủ nhưng họ sống không có tình cảm, đối xử chẳng ra gì nên bỏ.

Bác Nhẫn nói là vợ chồng không có con, nhiều người khuyên nhận con nuôi nhưng bác ấy sợ nuôi dưỡng không tốt sau này nó lại đối xử tệ bạc. Vì vậy hai bác quyết định sống không cần con cái gì.

Bác bảo ngày trước vợ chồng nghèo lắm nhưng anh em chẳng ai giúp, giờ giàu có rồi lại không con nên họ nhòm ngó xin xỏ tiền bạc của bác ấy. Từ khi đến sống với gia đình tôi, bác ấy cảm nhận được sự ấm áp nên muốn được ở với chúng tôi cả đời, nếu già yếu thì mong chúng tôi chăm sóc và sau khi bác ấy mất thì toàn bộ tài sản này sẽ thuộc về chúng tôi. Nghe bác nói mà cả hai vợ chồng tôi đều choáng váng.

Nửa tiếng sau, khi cả gia đình vẫn còn ngỡ ngàng trước những lời đề nghị của bác Nhẫn, tiếng chuông cổng bất ngờ vang lên. Ngoài cổng, một nhóm người khoảng năm sáu người, ăn mặc khá bảnh bao nhưng nét mặt thì không mấy thân thiện, đứng chờ với vẻ sốt ruột. Một người đàn ông trung niên lớn tiếng gọi:

  • Bác Nhẫn, mở cửa ra mau! Chúng tôi đến đây để nói chuyện cho rõ ràng!

Bác Nhẫn thoáng tái mặt, ánh mắt thoáng chút lo âu. Sau một hồi ngập ngừng, bác quyết định mở cửa. Vợ chồng tôi đứng ở trong nhà quan sát tình hình, lòng không khỏi lo lắng.

Vừa vào đến sân, người đàn ông cầm đầu liền lên tiếng, giọng bực bội:

  • Bác sống một mình đã lâu, chẳng ai thắc mắc gì. Nhưng bây giờ thì khác! Ai cũng biết bác có của cải không ít. Chúng tôi là họ hàng ruột thịt, lẽ ra bác phải nghĩ đến chúng tôi trước chứ, sao lại để người ngoài đến thừa hưởng?

Nghe vậy, vợ chồng tôi như bị dội một gáo nước lạnh. Rõ ràng, nhóm người này biết về việc bác Nhẫn vừa ngỏ ý muốn để lại tài sản cho chúng tôi. Trước thái độ gay gắt của họ, bác Nhẫn không hề nao núng, bác nói một cách điềm đạm:

  • Các anh chị đừng làm rối lên. Tài sản này là của vợ chồng tôi, do chúng tôi làm ra. Tôi có quyền quyết định để lại cho ai. Các anh chị ngày xưa khó khăn tôi đã giúp không ít, nhưng không ai thật lòng quan tâm đến tôi. Giờ, tôi sống với gia đình này, cảm thấy được yêu thương, được chăm sóc. Tài sản để lại cho họ cũng là lẽ tự nhiên.

Câu trả lời của bác Nhẫn khiến cả nhóm người không giữ nổi bình tĩnh. Một người phụ nữ trong nhóm chỉ tay về phía chúng tôi, hét lên:

  • Họ chỉ là người ngoài! Làm sao họ có quyền? Bác nói thế thì khác gì tát vào mặt họ hàng chúng tôi?

Tình hình bắt đầu căng thẳng. Những lời qua tiếng lại giữa bác Nhẫn và nhóm người kia càng lúc càng lớn. Trong lòng tôi dâng lên cảm giác bất an. Nhìn chồng, tôi thầm thì:

  • Chúng ta có nên khuyên bác đừng chọc giận họ không? Họ đông người quá, lỡ họ làm căng thì nguy hiểm.

Nhưng chồng tôi lắc đầu:

  • Đây là chuyện của bác Nhẫn. Chúng ta không thể can thiệp quá sâu, chỉ cần bảo vệ bác nếu tình hình trở nên tồi tệ hơn.

Ngay lúc đó, một người trong nhóm lớn tiếng:

  • Nếu bác còn cố chấp, chúng tôi sẽ kiện ra tòa! Đừng trách chúng tôi không nể tình!

Bác Nhẫn cười nhạt, rồi nhẹ nhàng nhưng dứt khoát đáp:

  • Các anh chị cứ làm những gì mình muốn. Tôi có đầy đủ giấy tờ chứng minh quyền sở hữu tài sản. Và tôi không sợ bất kỳ ai ép buộc.

Lời nói kiên quyết của bác khiến nhóm người kia có phần khựng lại. Nhưng thay vì dịu xuống, họ bắt đầu chuyển sang đe dọa và yêu cầu vợ chồng tôi rời khỏi nhà ngay lập tức…

Kể từ 1/1/2025, tài xế sẽ không được lái xe trong 6 tháng nếu bị trừ hết điểm bằng lái

0

Theo thông tư mới, Bộ Công an đã quy định, khi Giấy phép lái xe (GPLX) bị trừ hết điểm, tài xế sẽ không được lái xe theo giấy phép đó trong ít nhất 6 tháng.

Theo thông tư mới, Bộ Công an đã quy định, khi Giấy phép lái xe (GPLX) bị trừ hết điểm, tài xế sẽ không được lái xe theo giấy phép đó trong ít nhất 6 tháng. Sau đó, tài xế cần phải tham gia kiểm tra các kiến thức về ATGT đường bộ, người dân cần phải hết sức quan tâm.

Bị trừ hết điểm bằng lái, tài xế sẽ không được lái xe trong 6 tháng

Bộ Công an vừa mới ban hành Thông tư số 65/2024/TT-BCA quy định về việc kiểm tra kiến thức pháp luật về trật tự, an toàn giao thông đường bộ để có thể được phục hồi điểm giấy phép lái xe (GPLX). Thông tư này chính thức có hiệu lực từ ngày 1/1/2025.

diem-bang-lai-xe-3

Theo đó, GPLX của người dân ban đầu sẽ có 12 điểm. Trong quá trình tham gia giao thông, tùy vào từng lỗi vi phạm mà tài xế sẽ có thể bị trừ 2-12 điểm.

Trường hợp GPLX đã bị trừ hết điểm, tài xế sẽ không được lái xe theo giấy phép đó trong thời gian ít nhất 6 tháng. Sau đó, tài xế này phải tham gia kiểm tra các nội dung kiến thức pháp luật về trật tự và an toàn giao thông đường bộ.

Thông tư này cũng quy định rõ Cục Cảnh sát giao thông và Phòng Cảnh sát giao thông Công an tỉnh, Thành phố trực thuộc trung ương là các cơ quan có thẩm quyền kiểm tra các kiến thức pháp luật về trật tự, an toàn giao thông đường bộ.

Nội dung kiểm tra sẽ gồm 2 phần:

– Kiểm tra lý thuyết kiến thức pháp luật về trật tự và an toàn giao thông đường bộ được thực hiện theo các câu hỏi sát hạch lý thuyết để cấp giấy phép lái xe theo quy định của Bộ trưởng Giao thông vận tải.

– Kiểm tra kiến thức pháp luật về trật tự, an toàn giao thông đường bộ theo hình thức mô phỏng các tình huống giao thông trên máy tính theo các quy định của Bộ trưởng Giao thông vận tải.

Về phương pháp kiểm tra, theo Thông tư quy định, đối với kiểm tra lý thuyết kiến thức pháp luật, người dự kiểm tra sẽ thực hiện bài trắc nghiệm trên máy tính theo phần mềm kiểm tra kiến thức pháp luật về trật tự và an toàn giao thông đường bộ.

Đối với việc kiểm tra kiến thức pháp luật theo mô phỏng, người dự sẽ kiểm tra xử lý các tình huống giao thông theo hình thức mô phỏng trên máy tính.

Những lỗi bị trừ điểm giấy phép lái xe

+ Những lỗi vi phạm bị trừ 2 điểm trên giấy phép lái xe

– Điều khiển xe có liên quan trực tiếp đến các vụ tai nạn giao thông mà không dừng lại, không giữ nguyên hiện trường và không tham gia cấp cứu người bị nạn;

– Điều khiển ô tô kéo theo xe khác, vật khác;

– Điều khiển ô tô đẩy xe khác, vật khác…;

– Chở người trên xe được kéo, trừ người điều khiển xe.

+ Các lỗi bị trừ 3 điểm giấy phép lái xe

– Đi ngược chiều trên đường một chiều, hoặc đi ngược chiều trên đường có biển cấm đi ngược chiều.

– Điều khiển xe chạy quá tốc độ quy định từ 20km/h đến 35km/h;- Không nhường đường hoặc gây cản trở xe được quyền ưu tiên đang phát tín hiệu ưu tiên đi làm nhiệm vụ….

tru-diem-gplx-vi-pham-giao-thong-vneconomyautomotive-1

+ Lỗi bị trừ 6 điểm giấy phép lái xe

– Điều khiển xe đi ngược chiều trên đường cao tốc, hoặc lùi xe trên đường cao tốc, trừ các xe ưu tiên đang đi làm nhiệm vụ khẩn cấp theo quy định.

– Gây tai nạn giao thông không dừng lại, không giữ nguyên hiện trường;

– Bỏ trốn, không đến trình báo với các cơ quan có thẩm quyền, không tham gia cấp cứu người bị nạn…

+ Các lỗi bị trừ 10 điểm

Điều khiển xe trên đường mà trong máu hoặc hơi thở có nồng độ cồn lại vượt quá 50 miligam đến 80 miligam/100 mililít máu hoặc đã vượt quá 0,25 miligam đến 0,4 miligam/lít khí thở.

+ Hành vi bị trừ 12 điểm gồm: – Điều khiển xe mà trong máu hoặc trong hơi thở có nồng độ cồn vượt quá 80 miligam/100 mililít máu, hoặc đã vượt quá 0,4 miligam/lít khí thở;

– Điều khiển xe mà cơ thể có chất ma túy,

– Chở hàng quá tải 150% trọng tải cho phép;

– Đua xe trái phép, lạng lách, đánh võng hoặc điều khiển vô lăng bằng chân;

– Lái ôtô quá tốc độ mức trên 35km/h…

Tôi được nhà ngoại cho 4 tỷ mua được căn chung cư để 2 vợ chồng yên tâm làm ăn. Ngày trở về nhà sau khi s/i/nh con ở bệnh viện, tôi ch/e/t lặng thấy mẹ và em gái chồng đã tự ý vào ở từ lúc nào, lấy lí do “Nhà con rộng rãi”. Đỉnh điểm là khi mẹ chồng bàn chuyện hôn lễ của em chồng, và thản nhiên tuyên bố sẽ chuyển quyền sở hữu căn nhà này cho em ấy và đề nghị “Vợ chồng con thu xếp ra ngoài thuê để cho em gái có tương lai”. Không chịu nổi nữa, tôi đưa ra xấp A4, yêu cầu 3 người…

0

Có căn nhà mới nhà ngoại mua cho để 2 vợ chồng an tâm làm ăn, ngày từ viện về nhà, cả gia đình chồng kéo đến sống chung. Cả mẹ chồng lẫn em chồng kéo đến “ở nhờ” vì lý do “nhà con rộng”.

Hỏi ra mới biết mẹ chồng muốn tôi nhường 1 phòng trong căn nhà hồi môn mà bố mẹ tôi mua cho để cho em chồng làm phòng cưới. Đỉ;;nh điểm là ngày tôi đưa con đi khám về, phát hiện mẹ chồng đang bàn chuyện hôn lễ của em chồng, và thản nhiên tuyên bố sẽ chuyển quyền sở hữu căn nhà này cho em ấy. Thật trắng trợn, tôi gọi về cho bố mẹ đẻ, sáng hôm sau chính quyền đến làm giấy tờ thì mẹ chồng tôi lăn đùng ra…

Ngày tôi trở về nhà sau khi vừa sinh con ở bệnh viện, lòng đầy háo hức khi nghĩ đến việc bắt đầu cuộc sống mới bên chồng và con gái.

Nhưng cánh cửa mở ra không phải chồng tôi, mà là em chồng. Tôi bàng hoàng, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì mẹ chồng xuất hiện, lạnh lùng nói: “Con về rồi à, chắc vài ngày nữa 2 đứa tìm chỗ nào đó thuê trọ ở tạm, mẹ tính mượn căn nhà này cho em chồng con ở nhé”.

Lời nói của bà khiến tôi chết lặng. Sau đó, tôi mới biết mẹ chồng muốn tôi nhường căn nhà hồi môn mà bố mẹ tôi mua cho tôi làm quà cưới có trị giá 3 tỷ, đứng tên tôi để cho em chồng làm phòng cưới. Chồng tôi, người mà tôi từng tin tưởng và dựa dẫm, chẳng những không phản đối mà còn khuyên tôi hy sinh căn nhà này vì “tương lai sẽ nhẹ nhàng hơn”.

Lúc đó, tôi cảm thấy như cả thế giới đang chống lại mình. Tôi vừa sinh xong, cơ thể còn yếu, tâm lý bất ổn, nhưng những biến cố liên tiếp ập đến khiến tôi rơi vào trạng thái trầm cảm nặng nề.

Mang thai vốn đã không dễ dàng với tôi. Tôi từng đấu tranh với gia đình mình để được cưới anh, một người đàn ông xuất thân từ gia đình đơn thân, với một người mẹ khó tính và một em gái không may mắn bị khiếm khuyết trí tuệ. Nhưng vì yêu, tôi đã chấp nhận tất cả, nghĩ rằng chỉ cần vợ chồng đồng lòng thì khó khăn nào cũng vượt qua được.

Trong thai kỳ, tôi đã cảm thấy bất an khi em chồng đến sống cùng chúng tôi 3 tháng. Anh chăm sóc cô ấy chu đáo hơn cả tôi, khiến tôi nhiều lần tự hỏi liệu mình có đang bị bỏ rơi không. Nhưng tôi cố gắng gạt đi cảm giác đó, tự nhủ rằng anh chỉ đang làm tròn trách nhiệm với gia đình. Tôi không ngờ rằng, ngay khi tôi đang vất vả sinh con trong bệnh viện, mẹ chồng và em chồng đã chuyển vào căn nhà của tôi một cách hiển nhiên, coi đó như tài sản của họ.

Ngày tôi trở về, hy vọng về một tổ ấm hạnh phúc tan vỡ hoàn toàn. Tôi vừa yếu ớt sau sinh, vừa bị mẹ chồng đối xử lạnh nhạt. Bà không nấu nướng tử tế, mỗi bữa chỉ có mì tôm, mặc kệ tôi cần được tẩm bổ để hồi phục sức khỏe. Còn chồng tôi, người đáng ra phải là chỗ dựa, lại lấy lý do tăng ca để tránh mặt, để mặc tôi xoay xở một mình.

Tôi không nhớ bao nhiêu lần mình khóc thầm khi nhìn thấy anh mang đồ chơi về cho em gái, trong khi tôi đang bụng mang dạ chửa bị anh hoàn toàn phớt lờ. Tôi cảm thấy mình như một người vô hình trong chính ngôi nhà của mình. Đến khi đang ở cữ, mỗi khi cho con bú, tôi lại ngửi thấy mùi mì tôm trong sữa, lòng đau như cắt.

Đỉnh điểm là ngày tôi đưa con đi khám về, phát hiện mẹ chồng đang tiếp khách trong nhà. Họ bàn chuyện hôn lễ của em chồng, và bà thản nhiên tuyên bố sẽ chuyển quyền sở hữu căn nhà cho em ấy. Lời nói đó như nhát dao cắt đứt mọi hy vọng cuối cùng trong tôi.

Tôi gọi chồng về, mong anh đứng về phía mình. Nhưng anh chỉ thở dài, nói: “Em gái anh cần có chỗ dựa. Chúng ta mất căn nhà này, nhưng tương lai sẽ nhẹ nhàng hơn”. Tôi nhìn anh, nhận ra rằng tình yêu và sự hy sinh của tôi chưa bao giờ được trân trọng.

Đêm đó, tôi quyết định dứt khoát. Tôi nói với anh: “Nếu anh muốn hy sinh mọi thứ cho em gái anh, vậy hãy mang cô ấy đi cùng, rời khỏi cuộc đời tôi. Tôi không thể sống như thế này thêm một ngày nào nữa”.

Sau nhiều ngày suy nghĩ, tôi quyết định ly hôn. Không chỉ vì căn nhà, mà vì tôi không thể chịu đựng một người chồng đặt trách nhiệm với gia đình anh lên trên hạnh phúc của vợ con. Tôi không muốn con gái lớn lên trong một gia đình mà mẹ phải chịu đựng, cha thì vô tâm.

Ly hôn là một quyết định đau đớn, nhưng tôi biết đó là con đường đúng đắn. Tôi phải mạnh mẽ, không chỉ vì bản thân, mà còn vì con gái. Tôi không thể để mình chìm sâu hơn trong trầm cảm hay để những tổn thương hủy hoại tương lai của hai mẹ con.

Tôi nhận ra rằng, quãng thời gian ở cữ không chỉ là lúc để hồi phục sức khỏe mà còn là giai đoạn quan trọng để bảo vệ tinh thần của bản thân. Những biến cố xảy ra khiến tôi chìm trong mệt mỏi và áp lực, nhưng cũng dạy tôi một bài học lớn: Mẹ sau sinh không chỉ cần được chăm sóc thể chất mà còn cần một môi trường tinh thần tích cực.

Tôi quyết định đặt sức khỏe và sự bình yên của mình lên hàng đầu. Tôi học cách buông bỏ những mối quan hệ gây tổn thương, tập trung vào việc chăm sóc con gái và tìm kiếm sự hỗ trợ từ gia đình ruột thịt. Mỗi ngày, tôi cố gắng giữ tâm trạng thoải mái bằng cách tập những bài yoga nhẹ nhàng, đọc sách về nuôi dạy con và kết nối với những người bạn đồng cảm.

Điều quan trọng nhất tôi nhận ra là, để tránh xa trầm cảm sau sinh, người mẹ cần được yêu thương và hỗ trợ, nhưng hơn hết là phải biết tự yêu thương chính mình. Tôi chọn yêu bản thân, dành thời gian để chăm sóc sức khỏe và xây dựng một môi trường an lành cho con gái. Cuộc hành trình làm mẹ không dễ dàng, nhưng tôi tin rằng, với sự bình an trong tâm hồn, tôi và con gái sẽ cùng nhau bước qua những ngày tháng hạnh phúc và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Tin d:.ữ về Đàm Vĩnh Hưng: Năm nay mất Tết rồi

0

(NLĐO)- Từ đơn kiện chỉ có 34 trang, nay tỉ phú Mỹ Gerard Williams làm dày đơn kiện “chéo” ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng lên 338 trang.

Tỉ phú Mỹ bổ sung đơn kiện hồi tố, tiết lộ tin nhắn của ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng- Ảnh 1.

Vụ kiện của ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng với tỉ phú Gerard Williams đang hồi gây cấn

Theo thông tin từ buổi livestream của ông Dũng Taylor (chồng ca sĩ Thu Phương) vào sáng 21-12, tỉ phú công nghệ Mỹ Gerard Williams đã nộp bổ sung đơn kiện “chéo” – hay còn gọi là kiện hồi tố – ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng lên Tòa thượng thẩm bang California (Mỹ). Từ 34 trang giấy, đơn kiện của ông Gerard Williams tăng lên thành 338 trang.

Theo ông Dũng Taylor, nội dung 338 trang bổ sung nêu cụ thể thông tin và hình ảnh quá trình Đàm Vĩnh Hưng nhắn tin cho chồng ca sĩ Bích Tuyền, ông Gerard Williams đòi bồi thường. Hiện Tòa thượng thẩm bang California (Mỹ) đã nhận đơn bổ sung và phía ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng cũng đã ghi nhận về 338 trang bổ sung vào đơn kiện.

Với những thông tin đang được chia sẻ trên mạng xã hội, lần đầu tiên nhắn tin, Đàm Vĩnh Hưng gợi ý con số đền bù là 15 triệu USD. Sau đó Đàm Vĩnh Hưng nhắn do bị cấm biểu diễn (nam ca sĩ bị đình chỉ hoạt động 9 tháng theo quyết định xử phạt của Sở VH TT TP HCM), áp lực về tài chính, quyết định “về hưu sớm” nên đưa ra số tiền gợi ý 5 triệu USD.

Nhưng trong đơn kiện mà phía đại gia công nghệ Mỹ nhận được vào ngày 9-10, phía ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng (do luật sư đại diện là Tổ hợp luật sư Wilshire) đưa ra mức bồi thường là 20 triệu USD. Trong đơn này có thông tin nếu sau ngày 13-11 ông Gerard Williams không đáp ứng, họ sẽ thưa ra tòa, đòi bồi thường 50 triệu USD.

Tỉ phú Mỹ bổ sung đơn kiện hồi tố, tiết lộ tin nhắn của ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng- Ảnh 2.

Ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng lúc nằm viện

Mức bồi thường này được đưa ra để đền bù cho những tổn thương mà ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng gặp phải khi đang biểu diễn văn nghệ trong một buổi tiệc được tổ chức tại nhà tỉ phú Mỹ Gerard Williams. Tai nạn khiến ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng mất một số ngón chân.

Tuy nhiên, sau đó, một đoạn clip được lan truyền khắp mạng xã hội cho thấy ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng muốn trèo lên máng bồn phun nước (làm cảnh) để hát. Nhưng ngay sau đó, tai nạn xảy ra khiến ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng té ngã, còn máng vòi phun nước cũng bị bể rơi trúng chân ca sĩ. Nhiều ý kiến cho rằng đoạn clip cho thấy ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng tự ý leo lên bồn phun nước.

Mạng xã hội cũng lan truyền thông tin, vợ chồng tỉ phú Mỹ đã trả viện phí cho ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng (tầm 28.000 USD), gởi quà tặng gần 40.000 USD để mời ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng dự tiệc và tài trợ 300.000 USD cho liveshow Ngày em thắp sao trời của ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng sau khi bị tai nạn. Vì vậy, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng trở thành đề tài bàn tán trên mạng xã hội khi lại kiện đòi tỉ phú Mỹ bồi thường.

Tỉ phú Mỹ bổ sung đơn kiện hồi tố, tiết lộ tin nhắn của ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng- Ảnh 3.

Cả hai từng song ca

Ngoài ra, trong 338 trang bổ sung vào đơn kiện hồi tố của tỉ phú Mỹ còn cập nhật thông tin sau tai nạn, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng không khó khăn trong sinh hoạt, bị tàn phá như phía ca sĩ chia sẻ. Cụ thể, sau tai nạn, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng còn đi show (biểu diễn 27 show) cùng với khoản thù lao tương ứng được nêu rõ trong đơn kiện của tỉ phú công nghệ.

Đơn bổ sung cũng nhắc lại tình trạng pháp nhân của Đàm Vĩnh Hưng, bổ sung đơn ly dị của Đàm Vĩnh Hưng và đặt câu hỏi anh là thường trú nhân qua diện kết hôn có danh chánh ngôn thuận hay không… cùng nhiều nội dung khác.

Hiện, ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng đã đổi luật sư Từ Huy Hoàng thay cho đoàn luật sư ban đầu. Mọi thông tin đang lan truyền dù thu hút sự chú ý của công chúng nhưng vẫn chưa được xem là nguồn tin chính thống cho đến khi nhận kết quả xét xử từ tòa án.

Chưa hết tháng 12 nhưng công ty chồng tôi tập đoàn FPT đã có kế hoạch thưởng Tết. Chồng tôi khoe là sắp tới sẽ được thưởng cả trăm triệu đồng, đúng là bõ công cả năm qua ngày nào cũng mệt mài cho công việc. Đúng dịp đang dự định đăng ký cho con học khóa ngoại ngữ, mua sắm mấy thiết bị trong gia đình, biếu bố mẹ 2 bên. Dù không còn lại là bao nhưng với số thưởng trăm triệu như vậy cũng là khoản tiền lớn, tôi đỡ phải lo nghĩ nhiều. Mọi việc tưởng chừng thuận lợi, nào ngờ mấy hôm trước chồng lại buồn bã thông báo, công ty có nhiều việc cần chi nên mức thưởng giảm đi, thấp hơn số dự kiến trước đó. Hôm đó, chồng tôi đi đá bóng để quên điện thoại ở nhà, thấy có tin nhắn và cuộc gọi đến, tôi tình cờ liếc qua thì phát hiện ra sự thật bất ngờ….

0

Dịp cuối năm, chồng tôi dự kiến được thưởng mức rất cao lên đến cả trăm triệu do công ty làm ăn phát đạt.

Tôi năm nay 35 tuổi, chồng hơn tôi 2 tuổi. Chúng tôi kết hôn cách đây 10 năm và sớm có nhà riêng, cuộc sống gia đình ổn định. Tôi làm công việc hành chính cho một công ty văn phòng phẩm, mức lương không cao nhưng thu nhập hàng tháng phụ giúp gia đình. Chồng làm trưởng phòng kinh doanh ở một công ty xuất nhập khẩu máy móc, thiết bị. Lương tháng vài chục triệu, nhờ đó mà cuộc sống gia đình không phải lo nghĩ gì về chuyện tiền bạc.

Công việc mỗi ngày của chồng rất bận, anh ấy đi sớm, về muộn. Tôi phải cáng đáng toàn bộ việc nhà, chăm sóc và dạy kèm con học. Dù vất vả nhưng luôn nhận được những lời động viên, ghi nhận của chồng. Anh ấy bình thường chăm chỉ cho công việc, lúc rảnh vẫn đưa vợ con đi chơi, đi ăn nhà hàng… Tôi cảm thấy cuộc sống của mình dẫu chưa là gì so với xã hội hiện nay, nhưng cũng tạm hài lòng với những gì mình đang có.

Dịp cuối năm nay, công ty chồng tôi đang làm tổng kết năm, dự kiến doanh số của chồng tôi tăng trưởng mạnh nên sẽ có tăng lương, thưởng cao. Nghe chồng tôi khoe là sắp tới sẽ được thưởng cả trăm triệu đồng mà mừng, đúng là bõ công cả năm qua ngày nào cũng mệt mài cho công việc. Giờ được công ty ghi nhận, thưởng lớn như vậy tôi thấy cũng rất xứng đáng.

Chồng được thưởng cả trăm triệu đồng, tôi bàng hoàng phát hiện món tiền đó dành cho ai-1Đau khổ khi phát hiện ra bí mật đáng sợ của chồng. Ảnh minh họa

Đúng dịp đang dự định đăng ký cho con học khóa ngoại ngữ, mua sắm mấy thiết bị trong gia đình. Dịp Tết sẽ có tiền về quê biếu quà, tiền cho bố mẹ, họ hàng hai bên. Tính ra cũng không để lại là bao vì có quá nhiều việc cần chi tiêu. Nhưng với số thưởng trăm triệu như vậy cũng là khoản tiền lớn, tôi đỡ phải lo nghĩ nhiều.

Mọi việc tưởng chừng thuận lợi, nào ngờ mấy hôm trước chồng lại buồn bã thông báo, công ty có nhiều việc cần chi nên mức thưởng giảm đi. Số tiền thưởng của chồng tôi chỉ nhận được khoảng vài chục triệu đồng, thấp hơn số dự kiến trước đó. Tôi buồn nhưng cũng biết làm sao được, dẫu sao có tiền thưởng vẫn còn hơn là không có gì.

Nhưng rồi tình cờ xem điện thoại của chồng, tôi phát hiện ra sự thật bất ngờ. Qua tin nhắn của chồng với người phụ nữ khác, tôi biết được hai người họ ngoại tình với nhau. Chồng tôi sẽ bớt số tiền thưởng sắp tới lại để mua quà, cho tiền và đi chơi với người tình. Tôi sụp đổ vì chồng tôi đã lén lút ngoại tình, còn bớt đi số tiền lớn để chiều chuộng người phụ nữ khác.

Trước sự thật rõ ràng, chồng tôi đã phải thừa nhận, nhưng lại bao biện: “Chuyện anh với người ngoài cũng chỉ như là qua đường, một thời gian là tự thôi. Em biết rồi thì giữ bí mật giúp anh kẻo ảnh hưởng tới công việc, hạnh phúc gia đình. Còn nếu không chấp nhận thì cứ việc ly hôn, anh chấp nhận chia tay”.

Bây giờ tôi chưa biết mình phải làm gì, chỉ biết khóc, tự than trách bản thân. Chồng ngoại tình còn chủ động đề cập đến ly hôn. Tôi vẫn còn sốc, không biết mình có nên vì con mà cho chồng một cơ hội hay không? Hãy cho tôi lời khuyên!

Bố chồng tôi mới qua đời, ấy thế mà ngay chiều hôm đ:ưa ta:ng, khi họ hàng đang tất bật chuẩn đi cúng phục hồn cho ông thì mẹ chồng tôi đã chẳng ngoảnh đầu lại, vội vàng xách túi bắt xe khách lên thành phố đi làm. Đáng nói hơn, trong suốt đám tang, bà không hề rơi một giọt nước mắt nào. Dân làng xì xào bàn tán, bảo bà tâm địa sắt đá. Chính vì thế, không ít lời bàn ra tán vào về bà. Nhưng ở trong chăn mới biết chân có giận, từ ngày về làm dâu gần như bữa cơm nào ông cũng mắng mỏ bà, đôi lúc còn “thượng cẳng tay, hạ cẳng chân”. Tôi chứng kiến tất cả, uất ức lắm nhưng chẳng dám hé răng. Cho đến một lần, bố chồng tôi say rượu rồi bị ta:i bi:ến nằm liệt 1 chỗ. Mẹ chồng tôi đành phải chăm sóc ông, nhưng tính khí ông vẫn chẳng thay đổi, mỗi lần bà đút cơm cho ông đều bị ông mắng mỏ hoặc phun cơm vào người. Nhưng con giun xéo lắm cũng quằn, đêm hôm đó mưa to gió lớn tôi sực nhớ chỗ đồ khô vẫn phơi ở sân chưa kịp cất. Bước xuống dưới nhà, tôi giật mình với hình ảnh mẹ đang làm với bố…

0

Dân làng xì xào bàn tán, bảo bà tâm địa sắt đá. Nhưng tôi biết, câu chuyện đằng sau không hề đơn giản như mọi người nghĩ.

Có một chuyện kể ra chắc chẳng ai tin. Bố chồng tôi hưởng dương 52 tuổi, sáng hôm đó mới an táng xong, vậy mà chiều mẹ chồng tôi đã chẳng ngoảnh đầu lại, vội vàng bắt xe khách lên thành phố đi làm.

Đáng nói hơn, trong suốt đám tang, bà không hề rơi một giọt nước mắt nào. Dân làng xì xào bàn tán, bảo bà tâm địa sắt đá. Nhưng tôi biết, câu chuyện đằng sau không hề đơn giản như mọi người nghĩ. Cuộc đời mẹ chồng và bố chồng tôi là chuỗi ngày dài cay đắng và đầy sóng gió. Bố chồng tôi là người vô cùng ích kỷ, chưa bao giờ quan tâm đến cảm xúc của người khác.

Tôi vẫn nhớ như in những bữa cơm gia đình, chẳng khác nào một trận chiến. Bữa cơm nào ông cũng mắng mỏ bà, đôi lúc còn “thượng cẳng tay, hạ cẳng chân” với bà. Tôi chứng kiến tất cả, uất ức lắm nhưng chẳng dám hé răng.

Cho đến một lần, bố chồng tôi lại giở thói vũ phu, tôi không thể nhịn được nữa liền kéo tay ông lại, nhưng sức ông khỏe hơn, ông vung tay tát tôi, thế là tôi cắn mạnh vào tay ông. Ông đau điếng kêu lên, rồi mới chịu tha cho mẹ chồng tôi.

Tôi nhìn thẳng vào ông và nói: “Ông đánh vợ ông tôi không can thiệp, nhưng ông mà đánh mẹ chồng tôi thì không được!”.

Sau việc hôm đó, cứ tưởng bố chồng tôi sẽ dịu đi đôi chút, nhưng không, ông vẫn chứng nào tật nấy, tối nào cũng la cà quán xá, say khướt mới về. Về đến nhà thì không đập phá đồ đạc, cũng kiếm cớ gây sự chửi mắng mọi người. Chồng tôi bị ông đánh từ bé nên sợ bố, thấy bố phá phách thì chỉ biết trốn vào một góc, sau rồi anh xin làm ở một công trình xa, 1-2 tháng mới về thăm nhà 2-3 ngày.

Trong một lần nhậu say, về khuya, ông bị đột quỵ, ngã ở hàng rào cạnh nhà. Có một người hàng xóm đi làm ca đêm về nhìn thấy, hô hoán thì mọi người mới biết, đưa ông đến bệnh viện, tuy mạng sống giữ lại được nhưng bố chồng tôi bị liệt toàn thân, phải nằm một chỗ.

Sáng đưa tang chồng, chiều mẹ chồng đã vội vã đi làm, không một giọt nước mắt rơi: Sự thật chấn động phía sau sự lạnh lùng ấy - Ảnh 1.

Ảnh minh họa.

Mẹ chồng tôi đành phải chăm sóc ông, nhưng tính khí ông vẫn chẳng thay đổi, mỗi lần bà đút cơm cho ông đều bị ông mắng mỏ hoặc phun cơm vào người. Mẹ chồng tôi không chịu đựng được nữa mới bàn với chồng tôi, muốn đưa bố chồng vào viện dưỡng lão.

Bà nói: “Mẹ định đưa bố con vào viện dưỡng lão. Con yên tâm, mẹ sẽ đi làm kiếm tiền, tự lo liệu chi phí, không phiền đến các con”.

Tôi hiểu, mẹ chồng tôi đã bị dồn vào đường cùng. Vậy nên tôi vội vàng tìm hiểu, rồi chọn được một viện dưỡng lão giá cả phải chăng.

Nhưng chuyện này đến tai mấy cô em chồng, họ liền kéo đến nhà chửi bới om sòm.

Tôi lúc đó không kiềm chế được, đứng chắn trước mặt mẹ chồng, quát thẳng vào mặt họ: “Ai thấy mình có hiếu thì đón bố về mà nuôi! Còn nếu để tôi lo thì chỉ có nước đưa vào viện dưỡng lão!”.

Nghe tôi nói vậy, họ im bặt.

Mẹ chồng tôi không muốn tiếp tục sống trong cảnh bị người thân hành hạ, nên đã theo một người quen lên thành phố làm giúp việc.

Mỗi tháng bà đều gửi tiền về cho tôi, bảo tôi đóng tiền viện dưỡng lão cho bố chồng. Tôi bảo bà cứ giữ lấy mà dùng, nhưng bà không chịu, cứ khăng khăng đó là trách nhiệm của bà.

Sau đó, bố chồng tôi lại lên cơn đột quỵ ở viện dưỡng lão, được đưa vào bệnh viện nhưng không qua khỏi.

Sáng đưa tang chồng, chiều mẹ chồng đã vội vã đi làm, không một giọt nước mắt rơi: Sự thật chấn động phía sau sự lạnh lùng ấy - Ảnh 2.

Ảnh minh họa.

Tối hôm trước ngày an táng, mẹ chồng tôi mới về nhà. Từ đầu đến cuối, bà không hề rơi một giọt nước mắt.

Cô em chồng thấy vậy bèn nói bóng gió, bảo mẹ chồng tôi nhẫn tâm. Tôi nghe không lọt tai, liền nói với cô ấy: “Muốn khóc thì cứ khóc, đừng có nói xấu người khác! Lúc ông còn sống, có thấy cô ló mặt đến chăm ngày nào đâu, giờ muốn thể hiện điều gì?”.

Sáng hôm đó, sau khi an táng bố chồng xong, mẹ chồng tôi ở nhà dọn dẹp nhà cửa một lát rồi lại khăn gói ra đi. Nhìn bóng lưng bà khuất dần, lòng tôi trào dâng cảm xúc khó tả.

Tôi biết, mẹ chồng tôi đang bắt đầu sống cho chính mình.

Chặng đường bà đã đi qua thật quá đỗi nhọc nhằn. Bà đã chịu đựng bao nhiêu năm tháng tủi nhục vì gia đình này, vì tôi và chồng tôi.

Giờ đây, bà cuối cùng cũng được sống cho chính mình. Tôi mong những ngày tháng sau này của bà sẽ suôn sẻ, bình an và thực sự được hưởng chút niềm vui.

Sự lựa chọn của mẹ chồng tôi tuy khó chấp nhận nhưng cũng thật dễ hiểu. Bởi lẽ, ai cũng có cách sống riêng, có những ước mơ và khát vọng riêng.

Còn bạn, bạn sẽ làm gì trong hoàn cảnh này? Sẽ tiếp tục chịu đựng hay mạnh mẽ theo đuổi hạnh phúc của chính mình?