Home Blog Page 2

Bố chồng tôi mới qua đời, ấy thế mà ngay chiều hôm đ:ưa ta:ng, khi họ hàng đang tất bật chuẩn đi cúng phục hồn cho ông thì mẹ chồng tôi đã chẳng ngoảnh đầu lại, vội vàng xách túi bắt xe khách lên thành phố đi làm. Đáng nói hơn, trong suốt đám tang, bà không hề rơi một giọt nước mắt nào. Dân làng xì xào bàn tán, bảo bà tâm địa sắt đá. Chính vì thế, không ít lời bàn ra tán vào về bà. Nhưng ở trong chăn mới biết chân có giận, từ ngày về làm dâu gần như bữa cơm nào ông cũng mắng mỏ bà, đôi lúc còn “thượng cẳng tay, hạ cẳng chân”. Tôi chứng kiến tất cả, uất ức lắm nhưng chẳng dám hé răng. Cho đến một lần, bố chồng tôi say rượu rồi bị ta:i bi:ến nằm liệt 1 chỗ. Mẹ chồng tôi đành phải chăm sóc ông, nhưng tính khí ông vẫn chẳng thay đổi, mỗi lần bà đút cơm cho ông đều bị ông mắng mỏ hoặc phun cơm vào người. Nhưng con giun xéo lắm cũng quằn, đêm hôm đó mưa to gió lớn tôi sực nhớ chỗ đồ khô vẫn phơi ở sân chưa kịp cất. Bước xuống dưới nhà, tôi giật mình với hình ảnh mẹ đang làm với bố…

0

Dân làng xì xào bàn tán, bảo bà tâm địa sắt đá. Nhưng tôi biết, câu chuyện đằng sau không hề đơn giản như mọi người nghĩ.

Có một chuyện kể ra chắc chẳng ai tin. Bố chồng tôi hưởng dương 52 tuổi, sáng hôm đó mới an táng xong, vậy mà chiều mẹ chồng tôi đã chẳng ngoảnh đầu lại, vội vàng bắt xe khách lên thành phố đi làm.

Đáng nói hơn, trong suốt đám tang, bà không hề rơi một giọt nước mắt nào. Dân làng xì xào bàn tán, bảo bà tâm địa sắt đá. Nhưng tôi biết, câu chuyện đằng sau không hề đơn giản như mọi người nghĩ. Cuộc đời mẹ chồng và bố chồng tôi là chuỗi ngày dài cay đắng và đầy sóng gió. Bố chồng tôi là người vô cùng ích kỷ, chưa bao giờ quan tâm đến cảm xúc của người khác.

Tôi vẫn nhớ như in những bữa cơm gia đình, chẳng khác nào một trận chiến. Bữa cơm nào ông cũng mắng mỏ bà, đôi lúc còn “thượng cẳng tay, hạ cẳng chân” với bà. Tôi chứng kiến tất cả, uất ức lắm nhưng chẳng dám hé răng.

Cho đến một lần, bố chồng tôi lại giở thói vũ phu, tôi không thể nhịn được nữa liền kéo tay ông lại, nhưng sức ông khỏe hơn, ông vung tay tát tôi, thế là tôi cắn mạnh vào tay ông. Ông đau điếng kêu lên, rồi mới chịu tha cho mẹ chồng tôi.

Tôi nhìn thẳng vào ông và nói: “Ông đánh vợ ông tôi không can thiệp, nhưng ông mà đánh mẹ chồng tôi thì không được!”.

Sau việc hôm đó, cứ tưởng bố chồng tôi sẽ dịu đi đôi chút, nhưng không, ông vẫn chứng nào tật nấy, tối nào cũng la cà quán xá, say khướt mới về. Về đến nhà thì không đập phá đồ đạc, cũng kiếm cớ gây sự chửi mắng mọi người. Chồng tôi bị ông đánh từ bé nên sợ bố, thấy bố phá phách thì chỉ biết trốn vào một góc, sau rồi anh xin làm ở một công trình xa, 1-2 tháng mới về thăm nhà 2-3 ngày.

Trong một lần nhậu say, về khuya, ông bị đột quỵ, ngã ở hàng rào cạnh nhà. Có một người hàng xóm đi làm ca đêm về nhìn thấy, hô hoán thì mọi người mới biết, đưa ông đến bệnh viện, tuy mạng sống giữ lại được nhưng bố chồng tôi bị liệt toàn thân, phải nằm một chỗ.

Sáng đưa tang chồng, chiều mẹ chồng đã vội vã đi làm, không một giọt nước mắt rơi: Sự thật chấn động phía sau sự lạnh lùng ấy - Ảnh 1.

Ảnh minh họa.

Mẹ chồng tôi đành phải chăm sóc ông, nhưng tính khí ông vẫn chẳng thay đổi, mỗi lần bà đút cơm cho ông đều bị ông mắng mỏ hoặc phun cơm vào người. Mẹ chồng tôi không chịu đựng được nữa mới bàn với chồng tôi, muốn đưa bố chồng vào viện dưỡng lão.

Bà nói: “Mẹ định đưa bố con vào viện dưỡng lão. Con yên tâm, mẹ sẽ đi làm kiếm tiền, tự lo liệu chi phí, không phiền đến các con”.

Tôi hiểu, mẹ chồng tôi đã bị dồn vào đường cùng. Vậy nên tôi vội vàng tìm hiểu, rồi chọn được một viện dưỡng lão giá cả phải chăng.

Nhưng chuyện này đến tai mấy cô em chồng, họ liền kéo đến nhà chửi bới om sòm.

Tôi lúc đó không kiềm chế được, đứng chắn trước mặt mẹ chồng, quát thẳng vào mặt họ: “Ai thấy mình có hiếu thì đón bố về mà nuôi! Còn nếu để tôi lo thì chỉ có nước đưa vào viện dưỡng lão!”.

Nghe tôi nói vậy, họ im bặt.

Mẹ chồng tôi không muốn tiếp tục sống trong cảnh bị người thân hành hạ, nên đã theo một người quen lên thành phố làm giúp việc.

Mỗi tháng bà đều gửi tiền về cho tôi, bảo tôi đóng tiền viện dưỡng lão cho bố chồng. Tôi bảo bà cứ giữ lấy mà dùng, nhưng bà không chịu, cứ khăng khăng đó là trách nhiệm của bà.

Sau đó, bố chồng tôi lại lên cơn đột quỵ ở viện dưỡng lão, được đưa vào bệnh viện nhưng không qua khỏi.

Sáng đưa tang chồng, chiều mẹ chồng đã vội vã đi làm, không một giọt nước mắt rơi: Sự thật chấn động phía sau sự lạnh lùng ấy - Ảnh 2.

Ảnh minh họa.

Tối hôm trước ngày an táng, mẹ chồng tôi mới về nhà. Từ đầu đến cuối, bà không hề rơi một giọt nước mắt.

Cô em chồng thấy vậy bèn nói bóng gió, bảo mẹ chồng tôi nhẫn tâm. Tôi nghe không lọt tai, liền nói với cô ấy: “Muốn khóc thì cứ khóc, đừng có nói xấu người khác! Lúc ông còn sống, có thấy cô ló mặt đến chăm ngày nào đâu, giờ muốn thể hiện điều gì?”.

Sáng hôm đó, sau khi an táng bố chồng xong, mẹ chồng tôi ở nhà dọn dẹp nhà cửa một lát rồi lại khăn gói ra đi. Nhìn bóng lưng bà khuất dần, lòng tôi trào dâng cảm xúc khó tả.

Tôi biết, mẹ chồng tôi đang bắt đầu sống cho chính mình.

Chặng đường bà đã đi qua thật quá đỗi nhọc nhằn. Bà đã chịu đựng bao nhiêu năm tháng tủi nhục vì gia đình này, vì tôi và chồng tôi.

Giờ đây, bà cuối cùng cũng được sống cho chính mình. Tôi mong những ngày tháng sau này của bà sẽ suôn sẻ, bình an và thực sự được hưởng chút niềm vui.

Sự lựa chọn của mẹ chồng tôi tuy khó chấp nhận nhưng cũng thật dễ hiểu. Bởi lẽ, ai cũng có cách sống riêng, có những ước mơ và khát vọng riêng.

Còn bạn, bạn sẽ làm gì trong hoàn cảnh này? Sẽ tiếp tục chịu đựng hay mạnh mẽ theo đuổi hạnh phúc của chính mình?

Nguyễn Xuân Son- cái tên hot nhất đêm qua: Từ cậu bé nghèo sống ở khu ổ chuột Brazil, sang Việt Nam lập nghiệp đến niềm tự hào của ĐTVN

0

Tiền đạo Nguyễn Xuân Son lập cú đúp trong màu áo ĐT Việt Nam.

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 1.

 

Nguyễn Xuân Son lập công trong trận đấu ĐT Việt Nam và Myanmar tối ngày 21/12 trên sân Việt Trì thuộc AFF Cup 2024

 

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 2.

Bàn thắng đến từ phút 55, Xuân Son bình tĩnh xử lý loại bỏ hậu vệ Myanmar trước khi dứt điểm bằng chân trái nâng tỷ số lên 2-0

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 3.

 

Tiền đạo nhập tịch hôn lên lá cờ tổ quốc Việt Nam trong ngày ra mắt đội tuyển

 

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 4.

Xuân Son sinh năm 1997 người Brazil đã có 5 năm thi đấu tại Việt Nam. Anh được nhập tịch và cống hiến cho ĐT Việt Nam trong trận đầu tiên tại AFF Cup 2024

 

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 5.

HLV Kim Sang-sik vỡ òa với bàn thắng của Xuân Son

 

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 6.

Xuân Son hay có tên Rafaelson lớn lên trong một khu phố ổ chuột ở Brazil và xem bóng đá là con đường duy nhất để thoát nghèo. Anh đến Việt Nam với mong muốn xây dựng sự nghiệp và vinh dự được khoác áo ĐT Việt Nam

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 7.

Quang Hải cùng các đồng đội khích lệ Xuân Son

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 8.

Ở trận đấu này, Xuân Son có nhiệm vụ đá cao nhất đồng thời cũng tích cực tì đè, làm tường cho đồng đội

 

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 9.

Trước đó, Xuân Son đánh gót điệu nghệ cho Văn Toàn bắt vô-lê căng buộc thủ môn Myanmar đấm bóng ra. Xuân Son lập tức tiếp ứng, anh căng ngang như “dọn cỗ” để Vĩ Hào ập vào đệm bóng tung lưới đội khách ghi bàn

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 10.

Xuân Son đang tạo một dấu ấn tích cực ở ĐT Việt Nam. Ngay sau đó Xuân Son có thêm 1 kiến tạo cho Tiến Linh và ghi thêm dấu ấn với một bàn thắng

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 11.

Anh đã tạo ra hàng loạt cơ hội nguy hiểm cho tuyển Việt Nam và có 2 kiến tạo cùng 2 bàn thắng trong ngày ra mắt

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 12.
Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 13.
Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 14.

Tiền đạo nhập tịch Xuân Son toả sáng rực rỡ: Từ cậu bé nghèo Brazil đến niềm tự hào của ĐT Việt Nam- Ảnh 15.

Trước đó Vĩ Hào ghi bàn mở tỉ số trận đấu. Chung cuộc tuyển Việt Nam thắng 5-0 Myanmar

Chán chăm vợ ốm l:i/;ệ;;/t giường đã nửa năm nay, tôi cuốn gói đồ đạc đi công tác với H – em thư ký n/ó/ng b/ỏng mới tuyển về, mặc kệ vợ ở nhà xoay sở. Vui vẻ đã đời hơn 10 ngày, tôi mới rã rời trở về nhà. Căn nhà lạnh lẽo mọi khi nay đèn điện sáng trưng, tôi giật mình không thấy vợ đâu mà chỉ thấy người phụ nữ mặc váy đỏ lộng lẫy ngồi chờ sẵn trên sofa: “Em chờ anh mấy ngày nay rồi!”

0

Cô vợ liệt nửa người của tôi chẳng thấy đâu chỉ thấy một người phụ nữ với chiếc váy đỏ rực lộng lẫy và xinh đẹp vô cùng. Cô ấy ngồi trên sofa đầy thản nhiên và kiêu hãnh.

Cách đây 4 tháng vợ tôi gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng. Sau gần 1 tháng điều trị ở bệnh viện thì cô ấy được xuất viện về nhà. Vợ tôi phải ngồi xe lăn chứ không thể đi lại được nữa. Vợ tôi kể lại bác sĩ nói rằng sau này cô ấy vẫn có khả năng hồi phục. Song có lẽ phải mất khá nhiều thời gian và công sức tập vật lý trị liệu.

Tôi và vợ mới kết hôn được hơn 1 năm và vẫn chưa sinh con. Tôi là một người đàn ông trẻ tuổi, phóng khoáng và hướng ngoại, tự dưng bắt tôi phải ở nhà chăm sóc cô vợ liệt nửa người khiến tôi cực kỳ bí bách và khó chịu. Nhưng thuê người giúp việc thì điều kiện kinh tế của vợ chồng tôi lại chưa cho phép.

Tôi vẫn còn trẻ khỏe, sức khỏe và sinh lý rất bình thường. Từ khi vợ bị bệnh, chúng tôi phải cay chuyện ấy. Phải “nhịn” trong thời gian dài khiến tôi vô cùng bất mãn và khó chịu. Rồi chuyện sinh con đẻ cái nữa, vợ tôi cứ thế này thì bao giờ chúng tôi mới được lên chức bố mẹ.

Quan trọng là từ giờ tôi sẽ phải sống với một cô vợ khuyết tật. Đi đâu ra ngoài, người ta hỏi về vợ thì tôi biết phải trả lời ra sao? Chẳng may dẫn cô ấy ra ngoài rồi người ta sẽ chỉ chỏ, xì xào rằng tôi có một cô vợ không ra hình người.

Bỏ vợ liệt nửa người đi xả láng với bồ, lúc về chồng bủn rủn nhìn cảnh tượng trong nhà - Ảnh 1.

Tôi và vợ mới kết hôn được hơn 1 năm và vẫn chưa sinh con. Ảnh minh họaVới tất cả những lý do trên khiến tôi dần dần chán vợ và nảy sinh suy nghĩ muốn ly hôn. Thế rồi tôi rơi vào lưới tình của cô đồng nghiệp mới trẻ trung và xinh xắn. Tôi kiếm cớ bận công việc để đi sớm về khuya không quan tâm đến cô vợ liệt nửa người nữa. Tôi và người tình còn thường xuyên đi công tác cùng nhau, chính vì thế chúng tôi tha hồ tận hưởng những khoảnh khắc lãng mạn bên nhau.

Hôm vừa rồi sau cả tuần trời đi công tác cùng người tình, kết hợp công việc và tận hưởng tình yêu. Cuối cùng tôi cũng trở về nhà với cô vợ liệt nửa người. Tôi đã hứa với người tình sẽ nhanh chóng tìm cách ly hôn vợ để cưới cô ấy. Thế nhưng khi mở cửa vào nhà thì đón chờ tôi là một cảnh tượng khiến tôi phải chết khiếp.

Cô vợ liệt nửa người của tôi chẳng thấy đâu chỉ thấy một người phụ nữ với chiếc váy đỏ rực lộng lẫy và xinh đẹp vô cùng. Cô ấy ngồi trên sofa đầy thản nhiên và kiêu hãnh. Người đó không ai khác chính là vợ tôi! Chiếc xe lăn đã biến mất không tăm tích. Trả lại cho tôi cô vợ lành lặn và xinh đẹp hơn cả khi xưa. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy vợ ăn diện như vậy cả.

“Là tôi cố ý chờ anh về đấy. Anh lại đây ký đơn ly hôn đi. Căn phòng trọ này anh cứ ở lại nếu muốn, còn tôi đã dọn sạch sẽ đồ đạc của tôi rồi. Tôi cũng muốn chia sẻ niềm vui với anh, đó là tôi đã mua một căn hộ mới ở tòa nhà bên kia… À thực ra tai nạn của tôi cũng chẳng nghiêm trọng đến thế đâu. Tôi cố ý diễn kịch để thử lòng anh đấy thôi. Ngờ đâu chưa được vài tháng thì anh đã lộ bộ mặt thật bạc bẽo rồi”, vợ tôi cười nói.

Bỏ vợ liệt nửa người đi xả láng với bồ, lúc về chồng bủn rủn nhìn cảnh tượng trong nhà - Ảnh 2.

Cô vợ liệt nửa người của tôi chẳng thấy đâu chỉ thấy một người phụ nữ với chiếc váy đỏ rực lộng lẫy và xinh đẹp vô cùng. Ảnh minh họa
Sau đó vợ đứng dậy chìa lá đơn ly hôn ra trước mặt tôi với một đôi chân khỏe mạnh và lành lặn như chưa bao giờ bị tai nạn. Tôi giật mình khi nghe vợ nói đã mua nhà. Tôi còn nhớ nhiều đêm hai vợ chồng ở trong căn phòng trọ này, dõi mắt nhìn sang tòa nhà chung cư đắt đỏ gần đó mà ao ước có một ngày chúng tôi sẽ sở hữu được căn hộ ở đấy. Tại sao chỉ trong thời gian ngắn vợ tôi đã có đủ tiền để tự mua nhà?

Trả lời cho câu hỏi của tôi, vợ bảo rằng bố mẹ cô ấy vẫn luôn muốn cho con gái một căn nhà nhưng cô ấy từ chối, để hai vợ chồng tôi tự lập bằng chính khả năng của mình. Hiện tại cô ấy đã độc thân không tiện ở nhà thuê nữa nên đã tiếp nhận căn nhà bố mẹ cho. Đến lúc đó tôi mới hay bố mẹ vợ lại có điều kiện đến vậy. Thế mà từ trước đến nay vợ tôi luôn giấu giếm, bố mẹ vợ cũng chẳng hé lộ với tôi bất kỳ điều gì.

Vợ tôi đã có trong tay mọi bằng chứng ngoại tình của chồng. Nếu tôi không ký đơn, cô ấy dễ dàng có thể đơn phương ly hôn. Ký vào lá đơn ly hôn vợ đưa mà trong lòng tôi ngổn ngang bao cảm xúc. Tức giận vì bị vợ lừa dối, uất ức khi để tuột mất những gì đáng lẽ ra tôi sẽ được hưởng và hối hận khi đã trót cư xử với vợ như vậy. Nếu tôi cố gắng chăm sóc cho cô ấy tốt trong khoảng thời gian này thì có phải mọi thứ sẽ thuộc về tôi rồi hay không!!!

Chồng tôi dẫn 1 cô giúp việc về làm việc rất chăm chỉ, khéo léo và nhẹ nhàng. Nhà cửa gọn gàng, con tôi được chăm sóc tốt, còn chồng tôi thì dường như vui vẻ hơn hẳn. Anh thường xuyên về nhà ăn cơm tối, thậm chí còn nói: “Em đừng làm khó cô ấy quá, lỡ cô ấy nghỉ thì biết tìm ai”. Mọi chuyện cứ thế trôi qua, cho đến một ngày tôi vô tình bắt gặp chồng lén đưa vài triệu đồng cho cô giúp việc ngoài bếp. Tôi âm thầm theo dõi thêm, sự thật không thể ngờ được, đọc thêm tại bình luận …

0

Mọi chuyện cứ thế trôi qua, cho đến một ngày tôi vô tình bắt gặp chồng lén đưa vài triệu đồng cho cô giúp việc ngoài bếp.

Từ khi sinh con, tôi thường nghe mọi người bảo mình thay đổi, trở nên khó tính hơn. Ban đầu, tôi không để tâm lắm, nhưng nhìn lại mới thấy, ngay cả chuyện tìm người giúp việc, tôi cũng cầu toàn đến mức chẳng ai làm tôi hài lòng. Đã đổi đến cả chục người, nhưng chẳng ai ở được lâu.

Lần này, chồng tôi bất ngờ ngỏ ý muốn tự mình tuyển giúp việc. Anh bảo: “Để anh tìm, em cứ yên tâm”. Tôi bán tín bán nghi, nhưng cũng đồng ý để anh thử. Chỉ 2 ngày sau, anh dẫn về một cô gái trẻ mảnh mai, gương mặt sáng sủa, trông chỉ khoảng 25 tuổi.

Tôi không giấu nổi sự ngạc nhiên, liền hỏi: “Ai giới thiệu cô này vậy?”. Anh đáp: “Bạn anh cùng cơ quan giới thiệu. Nhà họ trước đây thuê cô ấy, giờ không cần nữa nên giới thiệu cho mình”. Tôi thầm nghĩ: “Dáng vẻ yếu đuối thế này chắc cũng không ở được lâu”. Nhưng thấy chồng đã quyết, tôi đành nhắm mắt cho qua, nghĩ bụng nếu không hợp thì lại thay.

Phát hiện chồng lén đưa tiền cho giúp việc, tôi ngỡ ngàng khi biết thân phận thật của cô ấy - 1

Tôi ngạc nhiên khi chồng ngỏ ý tự tuyển giúp việc. (Ảnh minh họa)

Thật bất ngờ, cô gái này làm việc rất chăm chỉ, khéo léo và nhẹ nhàng. Nhà cửa gọn gàng, con tôi được chăm sóc tốt, còn chồng tôi thì dường như vui vẻ hơn hẳn. Anh thường xuyên về nhà ăn cơm tối, thậm chí còn nói: “Em đừng làm khó cô ấy quá, lỡ cô ấy nghỉ thì biết tìm ai”.

Mọi chuyện cứ thế trôi qua, cho đến một ngày tôi vô tình bắt gặp chồng lén đưa vài triệu đồng cho cô giúp việc ngoài bếp. Cô ấy cúi đầu cảm ơn, ánh mắt lộ rõ sự biết ơn. Hình ảnh đó khiến tôi bàng hoàng. Tại sao chồng lại phải cho giúp việc tiền riêng? Nghi ngờ trong tôi dâng lên: liệu anh có đang đưa “trà xanh” về nhà qua mặt tôi không?

Tôi quyết định không vội làm lớn chuyện, thay vào đó âm thầm tìm hiểu. Khi hỏi những đồng nghiệp thân thiết của anh, tôi mới biết không hề có ai giới thiệu cô giúp việc này. Lòng tôi như lửa đốt, tối hôm đó, tôi quyết định hỏi thẳng anh.

“Em thấy anh đưa tiền riêng cho cô ấy. Anh có gì cần giấu em không?”

Chồng tôi ban đầu chối quanh, nhưng khi thấy tôi cương quyết bảo: “Nếu anh không nói, mai em đuổi cô ấy ngay”, anh mới chịu thú nhận. Câu chuyện anh kể khiến tôi sửng sốt

Hóa ra, cô giúp việc không phải ai xa lạ, mà chính là em gái cùng cha khác mẹ của anh. Cô ấy là kết quả của một mối tình lầm lỡ trong quá khứ của cha anh, một bí mật mà ông chưa từng dám công khai. Gần đây, cô ấy lỡ mang bầu nhưng bị người yêu ruồng bỏ, không nơi nương tựa. Cha anh, vì sợ mẹ anh biết, chỉ dám nhờ anh giúp đỡ. Thương em gái, anh đưa cô ấy về làm giúp việc trong nhà, vừa để cô có công việc, vừa giúp tôi đỡ vất vả. Số tiền anh lén đưa hôm đó là để cô ấy đi siêu âm.

Nghe đến đây, lòng tôi dâng trào nhiều cảm xúc. Tôi mừng vì chồng không làm gì sai trái, nhưng cũng buồn vì anh đã giấu tôi chuyện lớn như vậy. Dù sao, khi biết cô ấy thực sự là em gái anh và đang mang thai trong hoàn cảnh khó khăn, tôi không còn giận nữa mà bắt đầu cảm thấy thương.

Từ hôm đó, tôi không chỉ xem cô ấy là giúp việc mà còn coi như người thân trong nhà. Thương hoàn cảnh cô ấy bầu bí một mình, tôi bắt đầu quan tâm đến chế độ dinh dưỡng của cô ấy nhiều hơn. Mỗi ngày, tôi tìm hiểu và chuẩn bị những món ăn vừa bổ dưỡng vừa tốt cho mẹ bầu, như canh chân giò hầm đu đủ, cháo cá chép, hay nước ép cam tươi để giúp cô ấy khỏe mạnh và em bé phát triển tốt.

Cô ấy còn cười bảo: “Chị nấu ăn ngon quá, chắc em bé cũng thích lắm”. Một tháng sau, cô ấy khoe với tôi rằng bác sĩ bảo em bé tăng cân đều, sức khỏe mẹ và con đều ổn định. Tôi nghe mà mừng, cảm thấy hạnh phúc vì những nỗ lực nhỏ của mình đã mang lại kết quả tốt đẹp.

Bài tâm sự được gửi từ độc giả có email: “thuha…@gmail.com”

Những món ăn giúp mẹ bầu khoẻ mạnh, thai nhi tăng cân

Dưới đây là một số món ăn dinh dưỡng giúp thai nhi tăng cân nhanh mà mẹ bầu có thể bổ sung vào thực đơn hàng ngày:

1. Cháo cá chép

Cá chép không chỉ giàu protein mà còn chứa nhiều axit béo omega-3, giúp phát triển trí não và tăng cân cho thai nhi. Mẹ bầu có thể nấu cháo cá chép với gạo nếp và gừng để tăng thêm hương vị và giá trị dinh dưỡng.

2. Súp gà hầm ngũ quả

Gà hầm cùng với các loại củ như cà rốt, khoai tây, và ngô non không chỉ giàu chất đạm mà còn cung cấp vitamin và khoáng chất cần thiết cho sự phát triển của bé. Đây là món ăn dễ tiêu hóa, phù hợp với mẹ bầu trong mọi giai đoạn thai kỳ.

3. Canh chân giò hầm đu đủ xanh

Chân giò chứa nhiều collagen và protein, kết hợp với đu đủ xanh giàu vitamin C giúp cung cấp năng lượng và dưỡng chất cho thai nhi phát triển. Đây cũng là món ăn hỗ trợ mẹ bầu tăng cường sữa sau sinh.

4. Cháo hàu

Hàu là thực phẩm giàu kẽm, giúp thai nhi phát triển chiều cao và cân nặng. Nấu cháo hàu với gạo tẻ và thêm chút hành lá sẽ tạo nên một món ăn ngon miệng và bổ dưỡng.

5. Trứng gà luộc

Trứng gà là nguồn cung cấp protein, choline, và các vitamin nhóm B. Ăn 1-2 quả trứng gà luộc mỗi ngày không chỉ tốt cho mẹ bầu mà còn giúp bé tăng cân đều đặn.

6. Sữa và các chế phẩm từ sữa

Sữa tươi, sữa chua, hoặc phô mai là nguồn cung cấp canxi và protein dồi dào, giúp phát triển hệ xương và cơ của thai nhi. Mẹ bầu nên bổ sung 2-3 ly sữa mỗi ngày để đảm bảo thai nhi phát triển tốt.

7. Nước ép trái cây tươi

Nước ép từ cam, táo, hoặc bơ là nguồn cung cấp vitamin C và các chất chống oxy hóa giúp hấp thu sắt và dưỡng chất tốt hơn, hỗ trợ thai nhi phát triển toàn diện.

Mẹ bầu cần lưu ý rằng, bên cạnh việc bổ sung các món ăn giàu dinh dưỡng, việc cân bằng chế độ ăn và duy trì lối sống lành mạnh cũng đóng vai trò quan trọng để thai nhi phát triển khỏe mạnh và tăng cân đúng chuẩn.

Đêm hôm đó, tôi đến nhà Hoàng – thằng bạn thân từ thời thơ ấu để uống rượu. Sau vài ly, tôi loạng choạng đứng dậy đi vào nhà vệ sinh. Khi đi ngang qua phòng ngủ chính, một thứ màu đỏ chói mắt khiến tôi khựng lại. Đó là một đôi giày cao gót đỏ rực, kiểu dáng thời thượng, gót cao đến cả chục phân. Tôi nhớ rất rõ, vợ của Hoàng, cũng là bạn thân tôi từ thời thơ ấu không bao giờ mang giày cao gót vì cô ấy từng bị chấn thương mắt cá chân. Quan trọng hơn, cô ấy đang mang thai ở tháng thứ 6.Trong đầu tôi bỗng hiện lên vô vàn suy nghĩ mâu thuẫn. Chúng tôi là bạn thân suốt hơn 20 năm, từ thời còn cắp sách đến trường cho đến khi mỗi người lập gia đình. Vậy mà giờ đây, trước mắt tôi là một dấu hiệu không thể bỏ qua. Một đôi giày không thuộc về vợ Hoàng. Cuối cùng, tôi quyết định gọi cho mẹ vợ để xin lời khuyên… và thế là …

0

Điện thoại trong túi bất ngờ rung lên. Là tin nhắn từ vợ tôi, Ái Nhiên: “Chồng ơi, hôm nay phòng cấp cứu đông lắm, chắc nửa đêm em mới về được. Anh ngủ sớm nhé!”. Tin nhắn kèm theo biểu tượng mặt cười dễ thương, nhưng tôi không thể tập trung vào đó.

Đêm hôm đó, tôi đến nhà Hoàng – thằng bạn thân từ thời thơ ấu để uống rượu. Sau vài ly, tôi loạng choạng đứng dậy đi vào nhà vệ sinh. Khi đi ngang qua phòng ngủ chính, một thứ màu đỏ chói mắt khiến tôi khựng lại.

Đó là một đôi giày cao gót đỏ rực, kiểu dáng thời thượng, gót cao đến cả chục phân. Tôi nhớ rất rõ, vợ của Hoàng, cũng là bạn thân tôi từ thời thơ ấu không bao giờ mang giày cao gót vì cô ấy từng bị chấn thương mắt cá chân. Quan trọng hơn, cô ấy đang mang thai ở tháng thứ 6.

Trong đầu tôi bỗng hiện lên vô vàn suy nghĩ mâu thuẫn. Chúng tôi là bạn thân suốt hơn 20 năm, từ thời còn cắp sách đến trường cho đến khi mỗi người lập gia đình. Tôi từng chứng kiến Hoàng yêu, cưới, và xây dựng gia đình hạnh phúc. Năm ngoái, Hoàng vừa mua căn hộ này cho vợ con, còn nhờ tôi góp ý khi sửa sang.

Tôi bàng hoàng khi nhìn thấy đôi giày màu đỏ trong phòng ngủ của Hoàng. (Ảnh minh họa)

Vậy mà giờ đây, trước mắt tôi là một dấu hiệu không thể bỏ qua. Một đôi giày không thuộc về vợ Hoàng, nhưng lại xuất hiện trong phòng ngủ của họ.

Điện thoại trong túi bất ngờ rung lên. Là tin nhắn từ vợ tôi, Ái Nhiên: “Chồng ơi, hôm nay phòng cấp cứu đông lắm, chắc nửa đêm em mới về được. Anh ngủ sớm nhé!”. Tin nhắn kèm theo biểu tượng mặt cười dễ thương, nhưng tôi không thể tập trung vào đó.

Tôi nắm chặt điện thoại, ánh mắt vẫn dán chặt vào đôi giày cao gót đỏ rực. Tâm trí tôi rối bời. Vợ Hoàng đang mang thai, cô ấy luôn nói rằng Hoàng là người chồng tuyệt vời, hết lòng chăm sóc gia đình. Vậy đôi giày này có nghĩa là gì? Phải chăng tôi đang đứng trước một sự thật mà mình không muốn đối diện?

“Cả đời người, điều đáng sợ nhất không phải là lựa chọn sai lầm, mà là khi đối diện với sự thật, ta sẽ chọn im lặng hay phá vỡ nó”, tôi nhớ lại câu nói của mẹ vợ.

Cuối cùng, tôi quyết định gọi cho mẹ vợ để xin lời khuyên. Bà là một chuyên gia tâm lý, và những lời khuyên của bà luôn giúp tôi giải quyết những tình huống khó khăn nhất.

“Mẹ ơi, con vừa gặp chuyện này…”. Tôi kể lại mọi thứ, giọng nói không giấu được sự bối rối.

Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, rồi bà thở dài: “Con à, vợ Hoàng đang mang thai, điều quan trọng nhất lúc này là giữ tâm lý ổn định cho cô ấy. Có những sự thật còn đau đớn hơn cả lời nói dối. Nhưng có những sự im lặng lại đáng hổ thẹn hơn cả sự phản bội. Con hãy cẩn trọng trong cách xử lý, đừng để cảm xúc lấn át lý trí”.

Tôi tắt máy, đứng lặng trong bóng tối. Ánh trăng vẫn lạnh lẽo, đôi giày cao gót đỏ dường như càng trở nên chói mắt.

Sau một hồi cân nhắc, tôi quyết định không vội vàng đối chất. Thay vào đó, tôi sẽ nói chuyện gián tiếp với Hoàng, cho cậu ấy cơ hội tự nhận ra sai lầm của mình nếu có. Nếu mọi chuyện đúng như tôi nghi ngờ, tôi sẽ khuyên Hoàng tự sắp xếp ổn thỏa, tránh để vợ cậu ấy phải chịu tổn thương hay căng thẳng trong thời gian nhạy cảm này.

Rời khỏi nhà Hoàng, gió đêm se lạnh khiến tôi tỉnh táo hơn. Tôi nhắn tin cho Ái Thiên: “Vợ ơi, trực đêm vất vả quá. Anh đang ở nhà chờ em, về nhớ kể anh nghe hôm nay có gì thú vị nhé”.

Ngày hôm sau, tôi hẹn Hoàng ra quán cà phê. Trong câu chuyện, tôi gợi ý một cách khéo léo rằng vợ cậu ấy đang rất vất vả khi mang thai, và cậu nên dành nhiều thời gian hơn ở nhà, tránh để cô ấy cảm thấy bất an. Hoàng im lặng, ánh mắt thoáng qua vẻ ngạc nhiên. Tôi biết cậu ấy hiểu ý mình.

Một tuần sau, tôi nhận được tin nhắn từ Hoàng: “Cảm ơn cậu. Tớ đã sai và sẽ sửa. Gia đình là tất cả, tớ không bao giờ muốn đánh mất nó”.

Tôi nhắn lại cho Hoàng: “Cậu hãy chăm sóc vợ thật tốt, nhất là giai đoạn mang thai này. Cô ấy không chỉ cần được yêu thương mà còn cần cảm giác an toàn và tin tưởng. Đứa trẻ trong bụng cũng cảm nhận được điều đó”.

Đúng lúc đó vợ dựa vào vai tôi, khẽ thì thầm: “Hôm nay bận rộn quá, nhưng nghĩ đến anh và con là em có động lực vượt qua hết”, tôi siết chặt tay cô ấy hơn. Trong lòng tôi thầm cảm ơn Hoàng vì đã dũng cảm đối diện và sửa chữa sai lầm, để hơn hết, vợ cậu ấy có thể an tâm tận hưởng một thai kỳ khỏe mạnh, không còn bị những lo lắng hay căng thẳng ảnh hưởng đến đứa trẻ trong bụng.

Bài tâm sự được gửi từ độc giả có email: vantinh…[email protected]

Vì sao trong thời gian mang thai, người chồng cần đặc biệt tránh làm vợ căng thẳng?

Trong thời gian mang thai, căng thẳng không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần của người mẹ mà còn tác động trực tiếp đến sự phát triển của thai nhi. Khi mẹ bầu gặp áp lực, cơ thể sẽ sản sinh hormone cortisol và adrenaline – những hormone căng thẳng có thể gây ra nhiều nguy cơ như sinh non, nhẹ cân, hoặc ảnh hưởng đến hệ thần kinh của em bé.

Hơn nữa, căng thẳng kéo dài còn khiến mẹ bầu dễ mắc các vấn đề sức khỏe như mất ngủ, suy giảm miễn dịch, và khó khăn trong việc hấp thụ dinh dưỡng. Điều này không chỉ khiến thai kỳ trở nên nặng nề hơn mà còn gây ảnh hưởng tiêu cực đến sự gắn kết giữa cha mẹ và em bé ngay từ trong bụng.

Vì vậy, vai trò của người chồng trong giai đoạn này vô cùng quan trọng. Sự quan tâm, chia sẻ và hỗ trợ của chồng không chỉ giúp người vợ cảm thấy an tâm, mà còn tạo nên một môi trường tích cực để thai nhi phát triển toàn diện. Đây chính là nền tảng cho hạnh phúc gia đình và sự phát triển khỏe mạnh của đứa trẻ sau này.

 

Thịt gà luộc bị đỏ không phải do chưa chín: Làm cách này là xử lý được ngay ….

0

– Đôi khi thịt gà luộc bị đỏ không phải do thịt còn sống mà vì một nguyên nhân khác.

Lý do khiến thịt gà bị đỏ khi luộc?

Khi thấy thịt gà bị đỏ sau khi luộc, đa số mọi người đều cho rằng đó là do thịt chưa chín hẳn. Tuy nhiên, sự thật không phải như vậy. Có những trường hợp thịt gà đã được luộc rất lâu nhưng vẫn bị đỏ. Vậy nguyên nhân khiến thịt gà luộc chín vẫn bị đỏ là gì?

thit-ga-luoc-bi-do-khong-phai-do-chua-chin-01

Tiến sĩ Greg Blonder, nhà vật lý học, tác giả của nhiều cuốn sách về thực phẩm giải thích rằng những phần thịt gà luộc bị đỏ hoặc phần nước hồng chảy ra từ thịt gà luộc không phải là máu và không phải là do thịt chưa chín. Nguyên nhân gây ra hiện tượng này là do chất myoglobin trong tủy xương gà phản ứng với không khí trong quá trình nấu. Phản ứng này khiến một số phần thịt xung quanh xương gà có màu đỏ sau khi luộc. Phần nước hồng chảy ra khi chặt thịt gà cũng vậy. Đó chỉ là nước có lẫn myoglobin.

Cách duy nhất để kiểm tra xem thịt gà đã chín hay chưa là sử dụng nhiệt kế để đo nhiệt độ thực phẩm. Bạn có thể sử dụng nhiệt kế để đo nhiệt độ ở khu vực sâu nhất phía bên trong đùi gà, cánh gà và phần dày nhất ở ức gà. Theo Bộ Nông nghiệp Mỹ, tất cả các bộ phận trong miếng thịt gà được nấu ở nhiệt độ tối thiểu 74 độ C thì nó đủ an toàn để ăn.

thit-ga-luoc-bi-do-khong-phai-do-chua-chin-02

Cách xử lý thịt gà luộc bị đỏ

Thịt gà luộc bị đỏ tuy không thực sự nguy hiểm nhưng nó lại khiến món ăn kém hấp dẫn. Để phần thịt đỏ hồng này biến mất hoàn toàn, bạn có thể sử dụng một số cách sau:

– Rút hết xương gà, tách riêng phần thịt ra để nấu. Cách này sẽ giúp loại bỏ hết phần sắc tố đỏ trong xương gà. Phần thịt gà luộc chắc chắn sẽ trắng đẹp.

– Thay đổi độ pH của nước luộc gà cũng giúp thịt gà không bị đỏ sau khi luộc. Để thay đổi pH, bạn có thể ướp thịt với một chút giấm, cam hoặc quýt trước khi nấu. Việc này sẽ khiến myoglobin trong tủy xương gà không thể biến đổi khi tiếp xúc với không khí.

Cách luộc gà ngon, da vàng giòn, không nứt

Gà cần được làm sạch lông và rửa với muối hạt để loại bỏ chất bẩn và khử mùi hôi trước khi luộc.

Cho gà đã làm sạch vào nồi và đổ nước xâm xấp. Thêm hành lá, gừng đập dập và khoảng nửa muỗng cà phê muối vào nồi. Khi luộc gà, bạn nên dùng nước lạnh để thịt chín đều từ trong ra ngoài. Nếu dùng nước nóng để luộc gà thì phần da co lại quá nhanh, dễ bị nứt và thịt gà sẽ chín không đều.

thit-ga-luoc-bi-do-khong-phai-do-chua-chin-03

Khi nước trong nồi luộc gà sôi, bạn nên vặn nhỏ lửa. Nếu để nước luộc gà sôi quá mạnh, phần thịt đùi sẽ bị co lên khiến gà luộc xong trông rất xấu. Thời gian luộc gà dài hay ngắn phụ thuộc vào kích thước của con gà. Trung bình là khoảng 20-30 phút.

Để gà luộc có da vàng giòn, sau khi khi vớt gà ra, bạn nên cho gà vào bát nước đá ngay lập tức (nước phải ngập con gà). Khi gà nguội hẳn mới lấy ra để ráo nước. Làm như vậy thì da gà sẽ không bị khô và xỉn màu.

Ngoài ra, hãy lấy một chủ nghệ giã nhỏ và vắt lấy nước cốt. Trộn nước nghệ với một ít mỡ nước lấy từ phần mỡ gà chiên lên. Quét phần mỡ gà + nghệ lên da gà. Như vậy, gà luộc sẽ có phần da vàng óng.

thit-ga-luoc-bi-do-khong-phai-do-chua-chin-04

Sau đó, bạn chỉ cần chặt gà thành miếng vừa ăn và xếp ra đĩa là được.

Công việc của tôi là làm cố định ở xa nhà. Cứ hai tuần, tôi lại được nghỉ 2-3 ngày cuối tuần để về thăm vợ con. Cách đây hơn ba năm, công ty cũ của vợ không tái ký hợp đồng với cô ấy vì thay đổi ban lãnh đạo. Vợ tôi từng là người thuộc nhóm quản lý thân thiết của ban lãnh đạo cũ, nhưng khi cơ cấu thay đổi, cô ấy không còn được trọng dụng. Khi vợ nhắn tin báo tin này, tôi đã vô tâm đáp lại: “Thất nghiệp thì đi tìm việc khác mà làm”. Cô ấy chỉ trả lời vỏn vẹn một chữ: “Ừ”. Từ đó, không một lời phàn nàn hay tâm sự nào được cô ấy nói ra nữa. Thời điểm đó, tôi có gần hai tỷ đồng, định mua thêm một mảnh đất. Tôi dự tính vay thêm vài trăm triệu đồng và nhờ vợ đi ngân hàng ký giấy v;ay. Trước ngày đi, vợ nhắn tin nhờ tôi chuyển 12 triệu đồng để đóng tiền học thêm cho con, vì khi đó cô ấy vừa th;ất nghiệp, chưa xoay kịp. Nhưng tôi lại nghĩ rằng vợ không thể nào thiếu ti;ề;n, bởi lương của cô ấy trước giờ rất cao, hơn nữa, cô ấy luôn biết cách thu vén mọi thứ. Tôi trả lời: “Không có, tự lo đi”. Vợ không nói gì thêm. Thế nhưng, sau khi rời khỏi ngân hàng, tôi vô tình thấy vợ ngồi xổm ở bãi xe, khóc nức nở. Biến cố lớn xảy ra cách đây vài tháng, khi tôi biết bố vợ đã qu;a đ;ời từ hơn hai tháng trước mà vợ không hề thông báo. Con gái lớn vô tình ti;ết l;ộ chuyện này khi tôi hỏi thăm về ông ngoại. Khi tôi hỏi vợ lý do gi;ấ;u chuyện lớn như vậy, cô ấy thờ ơ đáp một câu 8 chữ khiến tôi điế;ng người……

0

Tôi bắt đầu lo lắng, nhưng lại không đủ can đảm để làm điều gì đó phá vỡ sự im lặng của cô ấy. Tôi sợ mình lại khiến cô ấy tổn thương.

Tôi và vợ bằng tuổi, yêu nhau hơn hai năm trước khi cưới. Chúng tôi không phải là mối tình đầu của nhau. Trước khi đến với tôi, vợ từng có một mối tình sâu đậm kéo dài hơn sáu năm, nhưng cuộc tình ấy kết thúc khi cô ấy bị phản bội. Họ chia tay trong êm đẹp, không oán giận. Còn tôi, trước khi gặp vợ, cũng từng trải qua hai mối tình mà tôi coi là nghiêm túc, nhưng chưa từng sâu sắc hay để lại nhiều dấu ấn như với cô ấy.

Khi lấy nhau, tôi luôn cảm thấy mình thật may mắn. Vợ là người phụ nữ quyết đoán, độc lập, và từng rất hòa đồng, vui vẻ. Từ ngày cưới, tôi chưa từng để tâm đến bất kỳ người phụ nữ nào khác ngoài vợ mình. Suốt gần 16 năm chung sống, chúng tôi có ba đứa con: con gái lớn hiện học lớp 10, hai cậu con trai lần lượt học lớp 8 và lớp 4.

Công việc của tôi là làm cố định ở xa nhà. Cứ hai tuần, tôi lại được nghỉ 2-3 ngày cuối tuần để về thăm vợ con. Từ khi kết hôn, vợ con sống cùng bố mẹ tôi. Sau khi bố tôi mất cách đây vài năm vì đột quỵ, mẹ tôi vẫn sống cùng gia đình nhỏ của tôi, và vợ đảm nhận vai trò quán xuyến tất cả.

Cuộc sống gia đình có vẻ yên bình, nhưng dần dần, những rạn nứt bắt đầu xuất hiện. Vợ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ và thành công. Trong những năm trước, thu nhập của cô ấy gấp bốn đến năm lần tôi. Tuy nhiên, chúng tôi sống rạch ròi về kinh tế. Lương ai nấy giữ, vợ tự lo toàn bộ chi tiêu trong gia đình, từ tiền học hành của con cái đến việc biếu bố mẹ hai bên. Mỗi khi tôi về nhà, có gì cần mua sắm, đôi khi tôi trả, lúc thì cô ấy lo.

Tôi không thuộc kiểu người phóng khoáng về tài chính, cũng không vướng vào các tệ nạn. Ngoài những dịp nhậu nhẹt lễ tết với đồng nghiệp, bạn bè, tôi khá khép kín. Nhưng có lẽ vì sự khô khan, không tinh tế của mình, tôi đã khiến vợ phải chịu nhiều ấm ức mà không hề nhận ra.

Cách đây hơn ba năm, công ty cũ của vợ không tái ký hợp đồng với cô ấy vì thay đổi ban lãnh đạo. Vợ tôi từng là người thuộc nhóm quản lý thân thiết của ban lãnh đạo cũ, nhưng khi cơ cấu thay đổi, cô ấy không còn được trọng dụng. Khi vợ nhắn tin báo tin này, tôi đã vô tâm đáp lại: “Thất nghiệp thì đi tìm việc khác mà làm”. Cô ấy chỉ trả lời vỏn vẹn một chữ: “Ừ”. Từ đó, không một lời phàn nàn hay tâm sự nào được cô ấy nói ra nữa.

Thời điểm đó, tôi có gần hai tỷ đồng, định mua thêm một mảnh đất. Tôi dự tính vay thêm vài trăm triệu đồng và nhờ vợ đi ngân hàng ký giấy vay. Trước ngày đi, vợ nhắn tin nhờ tôi chuyển 12 triệu đồng để đóng tiền học thêm cho con, vì khi đó cô ấy vừa thất nghiệp, chưa xoay kịp. Nhưng tôi lại nghĩ rằng vợ không thể nào thiếu tiền, bởi lương của cô ấy trước giờ rất cao, hơn nữa, cô ấy luôn biết cách thu vén mọi thứ. Tôi trả lời: “Không có, tự lo đi”. Vợ không nói gì thêm, nhưng khi đến ngân hàng ký giấy vay cho tôi, cô ấy vẫn vui vẻ như chưa có chuyện gì.

Thế nhưng, sau khi rời khỏi ngân hàng, tôi vô tình thấy vợ ngồi xổm ở bãi xe, khóc nức nở. Tôi đứng từ xa, bất lực nhìn cô ấy mà không dám lại gần an ủi. Tôi chọn cách trốn tránh, không đối diện với nỗi buồn của cô ấy. Có lẽ, đây là khoảnh khắc khiến vợ tôi thay đổi mãi mãi.

Cuối tuần đó, khi tôi về nhà, bữa cơm tối trở thành một cuộc cãi vã không đáng có. Vợ không kịp nấu cơm vì bận việc, chỉ làm món trứng chiên cho cả nhà ăn tạm. Đang đói bụng, tôi bực mình nói: “Có bữa cơm mà cũng không nấu được ra hồn”. Ngay lập tức, vợ ném mấy quả trứng vào tường rồi bỏ vào phòng đóng sầm cửa lại. Mặc kệ mẹ tôi định dọn, tôi bảo để vợ tự dọn.

Sáng hôm sau, vợ dậy sớm, lau chùi bếp sạch bóng như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Nhưng từ hôm ấy, cô ấy không còn nói chuyện với tôi nữa. Trước mặt các con, vợ vẫn vui vẻ, cười nói. Nhưng với tôi, cô ấy hoàn toàn im lặng. Mọi giao tiếp giữa chúng tôi đều gián tiếp thông qua các con.

Thời gian trôi qua, tôi cảm nhận rõ ràng khoảng cách giữa hai vợ chồng ngày càng lớn. Tôi bắt đầu lo lắng, nhưng lại không đủ can đảm để làm điều gì đó phá vỡ sự im lặng của cô ấy. Tôi sợ mình lại khiến cô ấy tổn thương.

 

Biến cố lớn xảy ra cách đây vài tháng, khi tôi biết bố vợ đã qua đời từ hơn hai tháng trước mà vợ không hề thông báo. Con gái lớn vô tình tiết lộ chuyện này khi tôi hỏi thăm về ông ngoại. Khi tôi hỏi vợ lý do giấu chuyện lớn như vậy, cô ấy thờ ơ đáp: “Tình nghĩa gì, yêu thương gì mà cần phải báo”. Câu nói ấy như nhát dao đâm vào tim tôi. Tôi nhận ra mình đã đánh mất tất cả, kể cả sự tôn trọng tối thiểu từ người từng yêu thương tôi nhất.

Tôi bắt đầu hoang mang tìm kiếm thông tin về công việc của vợ, nhưng cô ấy không sử dụng mạng xã hội hay để lại bất kỳ manh mối nào. Tôi xin nghỉ phép vài ngày, nhờ người theo dõi xem vợ làm gì, ở đâu. Cảm giác xấu hổ và hối hận dâng tràn khi tôi nhận ra rằng, mặc dù cô ấy vẫn sống cùng tôi, nhưng dường như tôi đã mất cô ấy mãi mãi.

Trong nỗ lực cuối cùng để cứu vãn hôn nhân, tôi lấy tất cả các giấy tờ nhà, đất, các tờ giấy thỏa thuận tài sản đưa cô ấy. Những tài sản tôi có được đều từ khi có vợ và nếu không có vợ lo quán xuyến mọi việc thì tôi không thể tích trữ được nhiều vậy trong ngần ấy năm.

Vợ chẳng thèm nhìn mà quăng trả lại tôi tất cả các sổ đất và giấy tờ, không hề đáp trả một lời. Tôi viết cho vợ một bức thư vì biết nhắn tin thế nào cô ấy cũng chẳng chịu đọc. Vừa liếc nhìn tờ giấy, cô ấy xé nát, vứt vào sọt rác và bỏ ra ngoài. Tôi đứng chết lặng, bất lực, không biết phải thế nào cả. Hơn hai tháng trời gần như tôi không thể ngủ nổi, bật dậy giữa đêm, cảm giác hối hận không tả được.

Tôi về bên ngoại, thắp nhang cho bố vợ, anh vợ nhìn tôi chẳng nói gì cả, có lẽ anh hiểu phần nào. Mẹ vợ mất từ khi vợ tôi lên bốn tuổi, bố vợ ở vậy nuôi ba anh em cô ấy nên người. Vợ rất thương bố, từ nhỏ cô ấy đã định hình lấy chồng sẽ sinh ba con giống như ba mẹ đã sinh ba anh em cô ấy vậy. Ba anh em đều thương bố, học giỏi, thành đạt và yêu thương nhau. Anh vợ nói với tôi rằng, chuyện gia đình tôi, chẳng cần ai kể, anh ấy tự cảm nhận được, vợ tôi mồ côi mẹ từ nhỏ, sống thiếu tình thương, sợ nhất cảm giác người ta thương hại mình.

Anh vợ kể, một lần, cô ấy hỏi đùa với bố vợ: “Bố ơi, nếu sau này con bỏ chồng, bố nuôi con không?” Ông đáp: “Bỏ được, nhưng đợi khi nào bố không còn sống nữa”. Mấy năm nay, mỗi lần về nhà, cô ấy đều mang theo một tâm trạng khác lạ, anh ấy hiểu được. Anh trai vợ nói với tôi: “Nếu không thể vì con được nữa, lúc nào em gái anh muốn ly hôn, nhờ em ủng hộ nó nhé”. Câu nói của anh vợ cứ văng vẳng mãi trong đầu tôi. Tôi cảm thấy thật sự sợ hãi và bất lực. Tôi không biết phải đối diện với vợ thế nào, không biết có phép màu nào hàn gắn được tình cảm đã mất. Rất mong nhận được lời khuyên từ các bạn.

Tôi từng có một gia đình nhỏ hạnh phúc, nơi vợ tôi là người phụ nữ hiền dịu, luôn thấu hiểu, và con gái tôi là một cô bé ngoan ngoãn, lễ phép. Nhưng rồi tôi gặp H – một cô gái trẻ trung, mới mẻ, hấp dẫ nên tôi muốn chăm sóc em cả đời, tôi quá chán sống với người vợ cả ngày chỉ biết mặt nặng mày nhẹ. Đó là một buổi tối tĩnh lặng. Tôi đưa đơn cho vợ và thẳng thắn nói: “Anh có con với người khác rồi. Anh không thể tiếp tục sống với em. Anh muốn chịu trách nhiệm với cô ấy, cho cô ấy một gia đình đúng nghĩa.” Vợ tôi nhìn tờ đơn, mặt tái đi, đôi mắt đỏ hoe nhưng không rơi nước mắt. Cô ấy chỉ nói: “Anh sợ mang tiếng không chịu trách nhiệm với cô ấy, nhưng anh có nghĩ đến con mình không? Em sẽ giải quyết chuyện này.” Bất ngờ thay, sau một đêm suy nghĩ, vợ tôi ký vào đơn l;y h;ôn mà không một lời o;á;n tr;ách. Cô ấy dọn đồ rời khỏi nhà, chỉ để lại một câu: “Chúc anh hạnh phúc với gia đình mới.” Sau 3 tháng sống với H tôi và H chào đón đứa con – kết quả của tình yêu. Nhưng cuộc đời đúng là không như mơ, niềm hạnh phúc ấy không kéo dài. Ngày H ra viện, một người đàn ông l:ạ mặt bất ngờ xuất hiện. Anh ta bước tới, nắm tay H và bật khóc: “Anh xin lỗi vì đã để em chịu khổ, tôi đi:ế:ng người……Đọc tiếp dưới bình luận

0

Tôi cưới vợ 2 trong niềm hân hoan vui sướng, mặc cho người ngoài có đàm tiếu. Với tôi, Hải mới chính là tình yêu đích thực.

Tôi từng có một gia đình nhỏ hạnh phúc, nơi vợ tôi là người phụ nữ hiền dịu, luôn thấu hiểu, và con gái tôi là một cô bé ngoan ngoãn, lễ phép. Cuộc sống gia đình ổn định đến mức đôi khi tôi cảm thấy nó thật buồn tẻ, không còn hứng thú như những ngày đầu. Nhìn lại, tôi nhận ra mình đã không biết trân trọng những gì mình có.

Ngày đó, tôi thường so sánh vợ mình với vợ người ta. Mỗi sáng đi làm, nhìn những người phụ nữ khác diện váy vóc thời thượng, gương mặt rạng rỡ, luôn nở nụ cười, tôi lại thấy chán nản khi nghĩ đến vợ mình. Cô ấy thường mặc những bộ đồ giản dị, không son phấn, gương mặt lúc nào cũng trầm buồn vì bận rộn công việc và chăm lo cho gia đình. Tôi nghĩTại sao vợ mình không giống như vậy?

Sống bên nhau bảy năm, tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Đúng vào lúc ấy, Hải xuất hiện. Cô ấy 23 tuổi, nhỏ nhắn, xinh đẹp, và lúc nào cũng tràn đầy năng lượng. Những lần gặp gỡ với Hải trong công việc khiến tôi cảm thấy mình như trẻ lại. Chỉ cần một ánh mắt, một nụ cười của em, tôi đã bị cuốn hút. Hải là hiện thân của những gì tôi từng khao khát ở vợ mình: hiện đại, tươi mới, và luôn biết cách làm bản thân trở nên hấp dẫn.

Ban đầu, tôi chỉ nghĩ mối quan hệ này là một chút “đổi gió,” nhưng cảm xúc dành cho Hải ngày càng mạnh mẽ. Tôi bắt đầu lạnh nhạt với vợ, về nhà muộn hơn, và không đưa lương cho cô ấy như trước. Những buổi tối, tôi lấy lý do công việc để đi gặp Hải. Trong khi đó, vợ tôi vẫn âm thầm chịu đựng, chăm sóc con cái, và không một lời than phiền.

Hải thì khác. Em phóng khoáng và không muốn mãi mãi là “người thứ ba.” Sau vài tháng hẹn hò, em bắt đầu nhắc đến chuyện ổn định, muốn có danh phận rõ ràng. Tôi biết mình không thể kéo dài mãi tình trạng này, nhưng cũng không biết phải đối diện với vợ như thế nào. Rồi một ngày, Hải thông báo rằng em đã có thai.

Hải khóc, nói rằng em không muốn đứa bé lớn lên thiếu bố như em từng trải qua. Nghe Hải kể về tuổi thơ bất hạnh, khi bố mẹ ly hôn và đều có gia đình mới, để em sống cùng bà ngoại già yếu, tôi không khỏi động lòng. Tôi tự nhủ mình không thể làm người đàn ông tệ bạc, bỏ rơi mẹ con Hải. Cuối cùng tôi quyết định đưa đơn ly hôn về nhà.

 

 

Đó là một buổi tối tĩnh lặng. Tôi đưa đơn cho vợ và thẳng thắn nói: “Anh có con với người khác rồi. Anh không thể tiếp tục sống với em. Anh muốn chịu trách nhiệm với cô ấy, cho cô ấy một gia đình đúng nghĩa.”

Vợ tôi nhìn tờ đơn, mặt tái đi, đôi mắt đỏ hoe nhưng không rơi nước mắt. Cô ấy chỉ nói: “Anh sợ mang tiếng không chịu trách nhiệm với cô ấy, nhưng anh có nghĩ đến con mình không? Em sẽ giải quyết chuyện này.”

Tôi im lặng, vì trong lòng đã quyết. Tôi tin rằng vợ mình không cần tôi, vì cô ấy vẫn có thể tự chăm sóc bản thân và con gái. Hải thì khác, em cần tôi hơn bao giờ hết.

Bất ngờ thay, sau một đêm suy nghĩ, vợ tôi ký vào đơn ly hôn mà không một lời oán trách. Cô ấy dọn đồ rời khỏi nhà, chỉ để lại một câu: “Chúc anh hạnh phúc với gia đình mới.” Thái độ bình tĩnh của cô ấy khiến tôi ngạc nhiên, nhưng cũng nhẹ nhõm vì không phải đối diện với cơn giận dữ hay những lời trách móc.

Sau ba tháng hoàn tất thủ tục ly hôn, tôi và Hải nhanh chóng tổ chức đám cưới. Hải lúc này đã mang bầu bốn tháng, và tôi háo hức mong chờ ngày em sinh con. Tôi chăm sóc Hải kỹ lưỡng, không để em phải làm bất cứ việc gì nặng nhọc. Những điều tôi chưa từng làm cho vợ cũ, tôi đều sẵn lòng làm cho Hải.

Ngày Hải sinh con, tôi hồi hộp đứng ngoài phòng đẻ, trái tim đập thình thịch mỗi khi nghe tiếng bước chân của y tá. Khi đứa trẻ chào đời, tôi vỡ òa hạnh phúc. Đứa bé khỏe mạnh, kháu khỉnh, và tôi tự nhủ rằng đây là thành quả của tình yêu đích thực.

Nhưng niềm hạnh phúc ấy không kéo dài. Ngày Hải ra viện, một người đàn ông lạ mặt bất ngờ xuất hiện. Anh ta bước tới, nắm tay Hải và bật khóc: “Anh xin lỗi vì đã để em chịu khổ. Anh muốn nhận lại con, đưa em về Hà Nội để chăm sóc.”

 

Sốc tột độ, tôi gặng hỏi Hải chuyện gì đang xảy ra. Em cúi mặt, thú nhận rằng tôi không phải bố đứa trẻ. Đứa bé là con của người đàn ông này, và em sẽ rời đi cùng anh ta.

Chỉ trong một buổi sáng, mọi thứ của tôi sụp đổ. Tình yêu, niềm tin, và cả danh dự đều bị đánh cắp. Tôi nhận ra mình đã đánh đổi gia đình và hạnh phúc thật sự để nhận lại một kết cục cay đắng.

Trong tuyệt vọng, tôi tìm đến vợ cũ để xin lỗi và hy vọng cô ấy sẽ tha thứ. Nhưng khi đến nhà, tôi thấy một người đàn ông khác đang ở đó. Anh ta là bạn thân của vợ tôi, chăm sóc cô ấy chu đáo. Tôi ghen tuông, nhưng biết mình không còn tư cách gì để cấm đoán.

Giờ đây, tôi chỉ còn lại sự hối hận và tự trách bản thân. Tôi đã đánh mất tất cả chỉ vì ham vui của lạ và sự vô trách nhiệm. Tôi là thằng ngu, một kẻ dại khờ.

Từ năm 2025: Người có đủ 2 loại giấy tờ này xây nhà trên đất nông nghiệp chẳng lo bị ph::ạt ….

0

Đất nông nghiệp là gì?

Đất nông nghiệp chính là tất cả cá loại  đất dùng để canh tác, là phương tiện canh tác không phải đất phi nông nghiệp. Những loại đất này thường dùng để nuôi trồng thủy hải sản, trồng rừng, đất nông nghiệp, đất lâm nghiệp, đất canh tác hoa màu, phòng hộ đê điều… Tóm lại tất cả các loại đất nông nghiệp tuyệt đối không được sử dụng trái mục đích hoặc không dùng để xây nhà như đất thổ cư. Chính vì vậy, những trường hợp xây nhà trên đất nông nghiệp đều vi phạm và chịu xử phạt theo quy định. Tuy nhiên, với những người có đủ các loại  giấy tờ này sẽ không phải xử phạt. Đó là giấy gì?

Ai được xây nhà trên đất nông nghiệp?

Ai được xây nhà trên đất nông nghiệp?

Muốn xây nhà trên đất nông nghiệp thì phải làm gì?

Theo nội dung phân tích nêu trên thì người sử dụng đất sẽ không được xây nhà trên đất nông nghiệp. Tuy nhiên, trường hợp người sử dụng đất chỉ có quyền sử dụng đất nông nghiệp và muốn xây dựng nhà để ở trên diện tích đất này thì đầu tiên, cần phải thực hiện thủ tục chuyển mục đích sử dụng đất từ đất nông nghiệp sang đất thổ cư (đất ở).

Bên cạnh đó, theo quy định tại điểm d khoản 1 Điều 57 Luật Đất đai năm 2013 thì nếu người sử dụng đất muốn chuyển mục đích sử dụng đất nông nghiệp sang đất ở thì cần phải được cơ quan nhà nước có thẩm quyền cho phép chuyển mục đích theo quy định của pháp luật.

xay nha tren dat nong nghiep khong lo bi xu phatNhư vậy, hộ gia đình, cá nhân chỉ được chuyển đất nông nghiệp sang đất ở nếu được Ủy ban nhân dân cấp huyện (huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh, thành phố thuộc thành phố trực thuộc trung ương) nơi có đất cho phép.

Để xin chuyển mục đích sử dụng đất thì người sử dụng đất nộp hồ sơ xin phép chuyển mục đích sử dụng đất từ đất nông nghiệp sang đất ở đến cơ quan tài nguyên và môi trường (nơi có đất) để được giải quyết theo thẩm quyền. Hồ sơ xin phép chuyển mục đích sử dụng đất bao gồm các loại giấy tờ sau đây:

– Đơn xin phép chuyển mục đích sử dụng đất;

– Giấy chứng nhận đến cơ quan tài nguyên và môi trường.

Trường hợp nào xây nhà trên đất nông nghiệp không bị xử phạt

Trường hợp nào xây nhà trên đất nông nghiệp không bị xử phạt

Sau khi tiếp nhận hồ sơ, cơ quan tài nguyên và môi trường sẽ tiến hành thẩm tra hồ sơ; xác minh thực địa, thẩm định nhu cầu chuyển mục đích sử dụng đất và hướng dẫn người sử dụng đất thực hiện nghĩa vụ tài chính theo quy định của pháp luật; trình Ủy ban nhân dân cấp có thẩm quyền quyết định cho phép chuyển mục đích sử dụng đất; chỉ đạo cập nhật, chỉnh lý cơ sở dữ liệu  đất đai, hồ sơ địa chính.

Khi chuyển mục đích sử dụng đất từ đất nông nghiệp sang đất ở, người sử dụng đất phải thực hiện nghĩa vụ tài chính theo quy định của pháp luật; chế độ sử dụng đất, quyền và nghĩa vụ của người sử dụng đất được áp dụng theo loại đất ở sau khi được chuyển mục đích sử dụng.

Như vậy, sau khi đã chuyển mục đích sử dụng đất từ đất nông nghiệp sang đất thổ cư, thì người sử dụng đất có thể tiến hành xây dựng nhà ở trên diện tích đất đã chuyển mục đích sử dụng.

Trong lúc vợ đi làm, tôi ở nhà mở tủ kiểm tra sổ tiết kiệm của gia đình hiện có bao nhiêu tiền. Lúc đầu tôi thấy có một cuốn sổ 300 triệu, sau đó, tôi kiểm tra một góc khác của tủ thì phát hiện một cuốn sổ có 2 tỷ. Khi vợ đi làm về, tôi đặt cuốn sổ lên bàn và trách tại sao lại giấu chồng khoản tiền này. Tôi nói ngay ngày mai, vợ phải sang tên cuốn sổ tiết kiệm đó cho chồng đứng tên. Bởi đó là số tiền của tôi kiếm được, không phải vợ. Đợi tôi trút hết tức giận, vợ mới bình tĩnh nói khiến tôi x:ấu hổ, đọc thêm dưới bình luận…

0

Trong lúc vợ đi làm, tôi ở nhà mở tủ kiểm tra sổ tiết kiệm của gia đình hiện có bao nhiêu tiền. Lúc đầu tôi thấy có một cuốn sổ 300 triệu, sau đó, tôi kiểm tra một góc khác của tủ thì phát hiện một cuốn sổ có 2 tỷ.

Tôi làm nghề xây dựng, nay đây mai đó, còn vợ làm việc ở quê. Vợ yêu tôi rất nhiều, vì thế tôi tin tưởng cô ấy tuyệt đối, làm được bao nhiêu tiền đều đưa về cho vợ giữ hết.

Vợ tôi rất khéo tiết kiệm và không bao giờ chi tiêu hoang phí. Tháng nào tôi cũng đưa gần như hết lương cho cô ấy giữ, bản thân chỉ cầm vài triệu để ăn uống và nhậu với đồng nghiệp.

Có lần vợ kể với tôi về chi tiêu trong gia đình:

“Lương của chồng, em chỉ dùng để gửi ngân hàng kiếm lời. Còn lương của em để chi tiêu sinh hoạt cho 3 mẹ con. Cuộc sống ở quê không tốn kém lắm, với 6 triệu em có thể chi tiền học cho con, ăn uống, đình đám, quần áo,…Những tháng thiếu tiền, em lại vay bố mẹ nội ngoại, mỗi người vài trăm nghìn, thế là xài hết tháng.

Nhìn chồng vất vả khó nhọc kiếm được đồng tiền, vợ không dám chi tiêu hoang phí. Tiền kiếm nhiều mà không biết quản lý rồi cả đời khó nhọc thôi”.

Nghe vợ nói mà tôi thấy yêu thương cô ấy nhiều hơn và cảm thấy thật may mắn lấy được người vợ biết vun vén gia đình.

Vợ tôi rất khéo tiết kiệm và không bao giờ chi tiêu hoang phí. (Ảnh minh họa)

Khi đứa con gái lớn của tôi học lớp 1 thì vợ muốn xây nhà trên mảnh đất của ông bà nội cho. Tôi rất bất ngờ khi vợ bảo có 1,5 tỷ, đó là rất lớn ở thời điểm ấy. Vợ bảo lương tôi tuy không cao như những người khác nhưng tích tiểu thành đại thì sẽ được khoản tiền lớn.

Ngày tôi xây nhà 2 tầng, rộng hơn 100m2, nhiều người cho rằng chúng tôi phải vay mượn rất nhiều mới có thể làm được. Nhưng thực tế, vợ tôi còn có tiền cho người ta vay. Tôi rất nể khả năng tích lũy của vợ.

Sau khi xây nhà xong, chúng tôi yên tâm kiếm tiền nuôi các con ăn học. Tôi bảo vợ:

“Chúng mình đã có nhà, cuộc sống như thế là ổn rồi, từ nay về sau em cứ chi tiêu thoải mái, không phải tiết kiệm quá rồi con cái khổ. Các con thích gì thì cứ mua cho bọn chúng ăn, thỉnh thoảng cho bọn trẻ đi đây đó để mở mang đầu óc. Sống cũng phải biết hưởng thụ em ạ”.

Có lẽ được chồng mở lời nên vợ chi tiêu cũng thoáng hơn, các con thích ăn gì là cô ấy mua liền mà không tiếc tiền. Mỗi khi tôi đi làm xa về, vợ cho ăn uống toàn những món ngon và đắt tiền. Mấy năm nay, cô ấy cũng để ý đến ăn diện hơn, quần áo mua sắm đều đều mỗi năm.

Năm nay, tôi ngoài 40 tuổi, tôi thấy mệt mỏi phải đi là xa nhà, tôi muốn ở gần vợ con. Tôi bày tỏ suy nghĩ với vợ và muốn góp tiền với bạn mở nhà hàng. Sau đó, tôi hỏi vợ có bao nhiêu tiền tiết kiệm để đưa cho chồng làm ăn. Thế nhưng vợ nhẹ nhàng nói:

“Sau khi xây nhà xong, thu nhập của em giảm rất nhiều, không đủ tiền nuôi các con, phải dùng tiền lương của chồng. Mấy năm nay em chỉ tiết kiệm được 300 triệu. Công việc của anh đang ổn định, lương cũng khá, anh cố gắng đi làm vài năm nữa, có một khoản tiền tiết kiệm kha khá rồi về nghỉ ngơi. Anh mà nghỉ việc bây giờ mẹ con em chết đói à”.

Sau đó, tôi hỏi vợ có bao nhiêu tiền tiết kiệm để đưa cho chồng làm ăn. (Ảnh minh họa)

Nghe vợ nói thế, tôi đành từ bỏ ý định nghỉ việc và tiếp tục nay đây mai đó kiếm tiền.

Hôm kia, tôi về chơi mấy ngày. Trong lúc vợ đi làm, tôi ở nhà mở tủ kiểm tra sổ tiết kiệm của gia đình hiện có bao nhiêu tiền. Lúc đầu tôi thấy có một cuốn sổ 300 triệu, sau đó, tôi kiểm tra một góc khác của tủ thì phát hiện một cuốn sổ có 2 tỷ.

Có lẽ vợ có quỹ riêng mà giấu chồng, chỉ nghĩ đến đây mà mặt mũi tôi đã nóng rực. Khi vợ đi làm về, tôi đặt cuốn sổ lên bàn và trách tại sao lại giấu chồng khoản tiền này. Tôi nói ngay ngày mai, vợ phải sang tên cuốn sổ tiết kiệm đó cho chồng đứng tên. Bởi đó là số tiền của tôi kiếm được, không phải vợ.

Đợi tôi trút hết tức giận, vợ mới bình tĩnh nói:

“Nếu năm trước anh biết được gia đình có khoản tiền này chắc giờ đã mất tất cả. Anh biết người bạn mà định góp vốn chung giờ đang ở đâu không? Đang trốn chui trốn lủi để tránh bị người ta đòi nợ đó.

Em nói thật nha, chồng chỉ có khả năng kiếm tiền, còn không có tay giữ tiền đâu. Anh ngẫm lại đi, trước khi lấy em, lương anh cũng như thế mà có giữ được đồng nào đâu. Vậy mà sau khi lấy vợ thì có nhà có tiền tỷ tiết kiệm, thế giờ còn muốn giữ tiền nữa không mai em sang tên cho”.

Những lời vợ nói làm tôi giật mình nghĩ về bản thân, đúng là tôi không thể giữ được tiền, có tiền rồi cũng hết. Tốt nhất cứ để vợ giữ tiền cho gia đình yên ổn hạnh phúc.