Home Blog Page 379

Ôtô phải đi thế nào khi nông dân chiếm đường phơi lúa? Đi ngược chiều trường hợp này có bị phạt không?

0

Vào mùa gặt nông dân phơi rơm rạ, thóc, nông sản trên đường rất nhiều gây cản trở giao thông. Trưởng hợp như trong video, người dân địa phương rải lúa phơi sát tới vạch kẻ phân cách giữa hai làn đường, lái xe buộc phải lấn làn đi ngược chiều để đi qua đoạn đường này. Không ít lần lái xe phải đối đầu trực tiếp với các phương tiện đi đúng chiều khá nguy hiểm.

Phơi lúa và rơm rạ trên đường sẽ bị xử phạt đến 400.000 đồng

Theo nghị định 100/2019 về xử phạt vi phạm giao thông, hành vi phơi thóc, lúa, rơm, rạ, nông, lâm, hải sản trên đường bộ sẽ bị phạt 100.000-200.000 đồng với cá nhân và 200.000-400.000 đồng với tổ chức. Mức phạt này phải chăng còn quá thấp? Thiệt hại gây ra từ những lần phơi lúa, rơm, rạ là rất lớn. Có xe còn bị rơm quấn vào gầm gây cháy xe.

Tài xế không thể đè lên lúa của người dân để đi. Vậy chỉ còn cách đi sang làn ngược chiều. Trong tình huống này lái xe đi hẳn sang làn ngược chiều có bị phạt?

‘Khó xử phạt xe đi ngược chiều vì tránh lúa phơi trên đường’

Tài xế không còn lựa chọn nào khác nên để không chèn lên lúa của người dân thì phải đi ngược chiều.

Với câu hỏi Ôtô phải đi thế nào khi người dân chiếm đường phơi lúa?, dưới góc độ luật về hành vi này như sau:

Theo quy định tại Nghị định 100/2019 về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ và đường sắt, phạt tiền từ 3-5 triệu đồng đối với người điều khiển xe đi ngược chiều của đường một chiều, đi ngược chiều trên đường có biển “Cấm đi ngược chiều”.

Căn cứ theo quy định trên, phải hiểu hành vi đi ngược chiều bao gồm: đi ngược chiều của đường một chiều và đi ngược chiều trên đường có biển “Cấm đi ngược chiều”.

Tuy nhiên, trong tình huống video, đoạn đường lái xe đang chạy không phải đường một chiều và cũng không có biển “Cấm đi ngược chiều”. Do đó, lái xe không bị phạt lỗi đi ngược chiều.

Mặt khác, luật Giao thông đường bộ quy định người tham gia giao thông phải đi bên phải theo chiều đi của mình, đi đúng làn đường, phần đường quy định và phải chấp hành hệ thống báo hiệu đường bộ. Trong video, đoạn đường xe chạy là đường hai chiều (đường có cả hai chiều đi và chiều về trên cùng một phần đường xe chạy). Căn cứ quy định này thì người lái xe phải điều khiển xe đi bên phải chiều đi của mình, đi đúng phần đường. Trường hợp này, vì tránh vật cản là thóc, lúa, rơm, rạ, … nên lái xe đi không đúng phần đường nên có thể bị xử phạt.

Nông dân chặn đường phơi lúa, người cảm thông, kẻ lắc đầu - Tuổi Trẻ Online

Tuy nhiên, cũng theo nghị định 100/2019 thì hành vi phơi thóc, lúa, rơm, rạ, nông, lâm, hải sản trên đường bộ sẽ bị xử phạt. Như vậy, nguyên nhân dẫn đến hành vi vi phạm của lái xe là từ hành vi vi phạm của người khác. Pháp luật cũng chưa có quy định giải quyết đối với tình huống này.

Do đó, trường hợp này, cơ quan chức năng cũng cần xem xét kỹ lưỡng khi quyết định xử phạt lái xe để hợp tình, hợp lý. Bên cạnh đó, để ngăn ngừa các tình huống tai nạn giao thông đối với trường hợp này, lái xe cũng cần tuân thủ đúng các quy định về tốc độ, khoảng cách an toàn… để có thể xử lý tình huống không may xảy ra.

Ngoài ra, các lực lượng chức năng cũng cần tuyên truyền, kiểm tra, xử phạt nghiêm minh các hành vi phơi thóc, lúa, rơm, rạ, nông, lâm, hải sản trên đường bộ để đảm bảo an toàn giao thông.

MC Thảo Vân khoe lên ‘chức’, không ‘cuống, hốt hoảng’ khi làm mẹ đơn thân

0

MC Thảo Vân tiết lộ nét tính cách đối lập mỗi khi lên hình: “Khi chỉ có gia đình hoặc người thân, bạn bè bên cạnh, tôi nghịch ngợm và là nhân tố hài hước đúng nghĩa”.

MC Thảo Vân rơi nước mắt khi con trai dặn dò một câu đầu năm mới
GĐXH – Hơn 13 năm làm mẹ đơn thân, Thảo Vân khiến dân tình ngưỡng mộ khi nuôi dạy con cực khéo.

– Nghe nói MC Thảo Vân mới được lên ”chức”…

À ý bạn nói về việc tôi được tín nhiệm và đề bạt vào vị trí mới – Chủ tịch Công đoàn Trường Đại học Quốc Gia Hà Nội phải không? Nhân tiện khoe luôn với bạn tôi còn là thành viên Ban chấp hành Công đoàn Giáo dục Việt Nam. (cười). Đây đúng là 1 trong những dấu ấn quan trọng với tôi trong năm 2023.

Công việc bên ngoài, mặc dù những chương trình tôi dẫn cũng không còn nhiều phần vì thời gian, phần vì lý do tuổi tác nhưng tất cả chương trình tôi đảm nhận cũng đều thành công và diễn ra suôn sẻ. Ở tuổi này rồi, những chương trình phù hợp với tôi cũng không nhiều.

Một dấu ấn nữa thật trọn vẹn trong năm qua là con trai đỗ đại học với chuyên ngành con thích. Bên cạnh đó, bạn Tít (tên con trai MC Thảo Vân) còn hăng hái đi làm thêm. Những trải nghiệm mới mẻ về cuộc sống mà con chia sẻ lại khiến tôi cũng cảm thấy thú vị và thực sự vui lây.

Năm 2023 tôi cũng dành thời gian “nâng cấp” bản thân với nhiều khóa học đào tạo phục vụ cho công việc chuyên môn. Tôi cũng đã được gặp gỡ và học hỏi rất nhiều anh chị bạn bè. Điều này cũng góp phần tạo nên một năm 2023 đáng nhớ.

MC Thảo Vân khoe lên 'chức', không 'cuống, hốt hoảng' khi làm mẹ đơn thân - Ảnh 2.

MC Thảo Vân

– Chị từng chia sẻ việc làm mẹ đơn thân không phải là điều gì kinh khủng hay không thể vượt qua được, chị chia sẻ gì đến những khán giả có cùng hoàn cảnh?

Thực tế đó là điều dù mình không muốn vẫn phải vượt qua. Đó là câu chuyện mà không ai giống ai bởi mỗi người có 1 hoàn cảnh khác nhau và cũng không thể mang những trải nghiệm của bản thân để áp dụng cho người khác. Tôi chỉ có thể chia sẻ rằng, mọi người hãy nghĩ đằng nào cuộc sống vẫn là như thế, cố gắng tâm niệm vượt qua từng khoảnh khắc khó khăn.

Làm mẹ đơn thân suy cho cùng cũng chỉ là một cách sống, đó không phải là hoàn cảnh đặc biệt cũng không phải điều gì quá kinh khủng. Cứ đón nhận điều đó một cách bình thản nhất bởi có cuống lên, có hoảng hốt, mọi thứ nó vẫn thế. Các bạn hãy tin rằng dù có thế nào cái ngày tệ nhất rồi cũng sẽ là ngày hôm qua. Rơi vào hoàn cảnh đó, hãy cứ bình tĩnh đón nhận, từng bước vượt qua, cần thì xin trợ giúp từ những người thân yêu, đừng cố giữ một mình. Tôi nghĩ những người mẹ đơn thân đều rất nghị lực, bản lĩnh và dũng cảm.

Bản thân tôi luôn nghĩ đó là điều không may mắn trong hành trình hôn nhân của chúng ta thôi. Và thực tế có những điều thú vị tôi cũng học được và có lẽ chỉ khi làm mẹ đơn thân tôi mới làm được (cười).

– MC Thảo Vân xây dựng hình ảnh lịch sự, nhã nhặn và thường xuyên lan tỏa những điều tích cực. Vậy ngoài đời, đâu là nét tính cách xấu của chị?

MC Thảo Vân giữ 1 thái độ với vợ của Công Lý, 14 năm làm mẹ

Ngoài đời tôi cũng khá là nhây, lầy lội đó. Khi chỉ có gia đình hoặc người thân, bạn bè bên cạnh, tôi nghịch ngợm và là nhân tố hài hước đúng nghĩa.

– Cậu con trai ngày nào nay đã rất chững chạc và luôn động viên, ủng hộ mẹ tìm hạnh phúc. Chị có thể chia sẻ về hình mẫu đàn ông phù hợp với mình?

Tôi chưa từng đặt ra hình mẫu nào cụ thể nhưng luôn tin vào hai chữ “duyên số” trong chuyện tình yêu. Tôi nghĩ nếu có duyên ắt sẽ gặp. Mọi chuyện hãy để diễn ra tự nhiên.

– Dự định và điều mong muốn lớn nhất của chị trong năm 2024 là gì?

Mong muốn lớn nhất với tôi là sức khỏe và bình an. Tôi mong muốn cho những người thân, gia đình, bạn bè, các khán giả luôn có sức khỏe, bình an để gặp được những may mắn và thuận lợi trong cuộc sống.

Với bản thân, tôi vẫn sẽ nỗ lực làm việc tại trường, mong muốn đóng góp vào sự phát triển chung của cơ quan. Ngoài ra nếu có cơ hội tham gia các chương trình bên ngoài, tôi vẫn sẵn lòng. Đó vừa để thỏa mãn đam mê với nghề vừa để có cơ hội gặp gỡ những cá nhân tuyệt vời và được cống hiến cho khán giả.

Cᴀ́ᴄ chị em biết chưɑ: Xe máy ѕẽ phải kiểm định khí thải từ 1-1-2025

0

Lᴜật Tɾật tự, ɑn tᴏàn giɑᴏ thông đường bộ có hiệᴜ lực từ ngày 1-1-2025 qᴜy định xe máy ѕẽ phải thực hiện kiểm định khí thải.

Lᴜật Tɾật tự, ɑn tᴏàn giɑᴏ thông đường bộ vừɑ được Qᴜốc hội thông qᴜɑ, có hiệᴜ lực từ ngày 1-1-2025, với nhiềᴜ điểm mới đáng chú ý.

Bộ tɾưởng Bộ Giɑᴏ thông vận tải ѕẽ qᴜy định cụ thể

Lᴜật mới qᴜy định việc    xe mô tô ,    xe gắn máy  ѕẽ phải thực hiện kiểm định khí thải từ ngày 1-1-2025.

Việc kiểm định đối với xe    mô tô , xe gắn máy chỉ kiểm định khí thải. Việc kiểm định khí thải thực hiện theᴏ qᴜy định củɑ pháp lᴜật về bảᴏ vệ môi tɾường, được thực hiện tại cᴀ́ᴄ cơ ѕở kiểm định khí thải đáp ứng qᴜy chᴜẩn kỹ thᴜật qᴜốc giɑ.

Cũng theᴏ lᴜật mới, bộ tɾưởng Bộ Giɑᴏ thông vận tải ѕẽ qᴜy định tɾình tự, thủ tục cấp mới, cấp lại, tạm đình chỉ hᴏạt động, thᴜ hồi giấy chứng nhận đủ điềᴜ kiện hᴏạt động chᴏ cơ ѕở kiểm định khí thải    xe mô tô ,    xe gắn máy .

Bảᴏ Việt An Giɑ
Có Bảᴏ Việt An Giɑ, nỗi lᴏ viện phí “bɑy xɑ” – Chỉ từ 7k/ngày
Nhận dịch vụ bảᴏ lãnh viện phí tại gần 200 Bệnh viện chất lượng cɑᴏ cấp
Đăng ký ngɑy

Bộ tɾưởng cũng qᴜy định tɾình tự, thủ tục kiểm định khí thải xe    mô tô , xe gắn máy; qᴜy chᴜẩn kỹ thᴜật qᴜốc giɑ về cơ ѕở vật chất kỹ thᴜật và vị tɾí cơ ѕở đăng kiểm    xe cơ  giới, cơ ѕở kiểm định khí thải xe mô tô, xe gắn máy.

Tɾước đó Bộ Giɑᴏ thông vận tải chᴏ biết theᴏ Báᴏ cáᴏ hiện tɾạng môi tɾường qᴜốc giɑ 2016, phát thải khí thải từ xe cơ giới được nhận định là ngᴜyên nhân chính gây ô nhiễm môi tɾường. Tɾᴏng đó,    xe mô tô ,    xe gắn máy  là ngᴜồn phát thải chất ô nhiễm lớn nhất.

Thống kê chᴏ thấy tính đến cᴜối năm 2021, cả nước có hơn 68 tɾiệᴜ    mô tô . Riêng tại Hà Nội có khᴏảng 6 tɾiệᴜ xe máy, tɾᴏng đó có gần 3 tɾiệᴜ    xe máy  cũ ѕản xᴜất tɾước năm 2000.

Nhiềᴜ qᴜy định mới về bảᴏ vệ ɑn tᴏàn chᴏ tɾẻ em

Bên cạnh đó, Lᴜật Tɾật tự, ɑn tᴏàn giɑᴏ thông đường bộ cũng bổ ѕᴜng nhiềᴜ qᴜy định mới để bảᴏ vệ ɑn tᴏàn chᴏ tɾẻ em khi đi tɾên xe máy, ô tô.

Lᴜật qᴜy định khi chở tɾẻ em dưới 10 tᴜổi và chiềᴜ cɑᴏ dưới 1,35m tɾên    xe  ô tô không được chᴏ tɾẻ em ngồi cùng hàng ghế với người lái xe, tɾừ lᴏại xe ô tô chỉ có một hàng ghế.

Người lái xe phải ѕử dụng, hướng dẫn ѕử dụng thiết bị ɑn tᴏàn chᴏ tɾẻ em phù hợp.

Lᴜật cũng qᴜy định thành viên tɾᴏng giɑ đình có tɾᴀ́ᴄh nhiệm tᴜyên tɾᴜyền, nhắc nhở thành viên khᴀ́ᴄ chấp hành pháp lᴜật về tɾật tự, ɑn tᴏàn giɑᴏ thông đường bộ, ѕử dụng dây đɑi ɑn tᴏàn, ghế dành chᴏ tɾẻ em hᴏặc có người lớn ngồi cùng tɾẻ em phíɑ ѕɑᴜ khi chở tɾẻ em dưới 6 tᴜổi bằng    xe gắn máy ,    xe mô tô .

Cùng với đó lᴜật mới cũng bổ ѕᴜng cᴀ́ᴄ qᴜy định liên qᴜɑn    xe  đưɑ đón học ѕinh. Tɾᴏng    đó, xe ô tô  kinh dᴏɑnh vận tải chở tɾẻ em mầm nᴏn, học ѕinh ngᴏài việc bảᴏ đảm cᴀ́ᴄ điềᴜ kiện theᴏ qᴜy định phải có thiết bị ghi nhận hình ảnh tɾẻ em mầm nᴏn, học ѕinh và thiết bị có chức năng cảnh báᴏ, chống bỏ qᴜên tɾẻ em tɾên xe.

Đồng thời xe có niên hạn ѕử dụng không qᴜá 20 năm, có màᴜ ѕơn theᴏ qᴜy định củɑ Chính phủ.

Xe ô tô chở tɾẻ em mầm nᴏn hᴏặc học ѕinh tiểᴜ học phải có dây đɑi ɑn tᴏàn phù hợp với lứɑ tᴜổi, hᴏặc ѕử dụng    xe có  ghế ngồi phù hợp với lứɑ tᴜổi theᴏ qᴜy định củɑ pháp lᴜật.

Xe ô tô kinh dᴏɑnh vận tải kết hợp với hᴏạt động đưɑ đón tɾẻ em mầm nᴏn, học ѕinh phải đáp ứng cᴀ́ᴄ yêᴜ cầᴜ, và có thiết bị ghi nhận hình ảnh tɾẻ, thiết bị có chức năng cảnh báᴏ, chống bỏ qᴜên tɾẻ em tɾên    xe đáp  ứng yêᴜ cầᴜ đối với thiết bị củɑ    xe .

Khi đưɑ đón tɾẻ em mầm nᴏn, học ѕinh tiểᴜ học phải bố tɾí tối thiểᴜ 1 người qᴜản lý tɾên mỗi xe ô tô để hướng dẫn, giám ѕát, dᴜy tɾì tɾật tự và bảᴏ đảm ɑn tᴏàn chᴏ tɾẻ em mầm nᴏn, học ѕinh tiểᴜ học tɾᴏng ѕᴜốt chᴜyến đi.

Tɾường hợp xe từ 29 chỗ tɾở lên (không kể chỗ củɑ người lái xe) mà chở từ 27 tɾẻ em mầm nᴏn và học ѕinh tiểᴜ học tɾở lên phải bố tɾí tối thiểᴜ 2 người qᴜản lý tɾên mỗi xe ô tô.

Người qᴜản lý, người lái    xe có  tɾᴀ́ᴄh nhiệm kiểm tɾɑ tɾẻ em mầm nᴏn, học ѕinh tiểᴜ học khi xᴜống    xe ; không được để tɾẻ tɾên xe khi người qᴜản lý và người lái xe đã ɾời xe.

Lái xe ô tô đưɑ đón tɾẻ em mầm nᴏn, học ѕinh phải có tối thiểᴜ 2 năm kinh nghiệm lái xe vận tải hành khᴀ́ᴄh…

Sợ vợ bòn tiền cho nhà ngoại chỉ đưa 2 triệu/tháng, lần đầu ăn Tết quê ngoại tôi run lẩy bẩy

0

Biết về gia cảnh nhà vợ, tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi có thể lo cho vợ con không có nghĩa là phải lo cho cả nhà cô ấy.

Năm nay mùng 6 đã hết Tết, hai vợ chồng lên thành phố đi làm lại rồi mà tôi vẫn chưa hoàn hồn sau cái Tết đầu tiên ở quê ngoại.

Vợ chồng cưới nhau 4 năm, 2 năm đầu vợ tôi dâu mới phải ăn Tết nhà chồng. Năm thứ ba có con đầu lòng, là cháu nội đầu tiên của bố mẹ nên vợ chồng con cái nhà tôi không thể vắng mặt. Năm nay vợ than thở chưa được ăn Tết quê ngoại lần nào, tôi đồng ý về ngoại.

Từ trước đám cưới về ra mắt, tôi thấy nhà vợ không giàu có gì, chỉ có căn nhà cũ từ xa xưa các cụ để lại. Vợ tôi đi làm lương tháng 13 triệu, gọi là đủ lo cho riêng bản thân cô ấy. Tuy nhiên tôi không cần vợ kiếm ra nhiều tiền, bản thân tôi lương 50 triệu nên chỉ cần vợ chăm chồng dạy con cho tốt là được.

Biết về gia cảnh nhà vợ, tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi có thể lo cho vợ con không có nghĩa là phải lo cho cả nhà cô ấy. Vợ không kiếm ra tiền, nhà vợ lại khó khăn, viễn cảnh vợ mang tiền về cho nhà đẻ hoàn toàn có thể xảy ra.

27 Tết vợ chồng tôi về đến quê ngoại, đứng trước cửa nhà bố mẹ vợ mà tôi đờ đẫn cả người. (Ảnh minh họa)

27 Tết vợ chồng tôi về đến quê ngoại, đứng trước cửa nhà bố mẹ vợ mà tôi đờ đẫn cả người. (Ảnh minh họa)

Suy nghĩ kỹ càng, tôi đưa ra một phương án vừa bảo toàn được tiền của mình mà tình cảm vợ chồng không bị rạn nứt. Tôi bảo vợ lương cô ấy để chi tiêu, lương tôi thì dành tiết kiệm. Tôi công khai lương thưởng với vợ, gửi vào một tài khoản mà hai vợ chồng đều có thể quản lý chứ không mập mờ giấu giếm. Mỗi tháng tôi đưa thêm cho vợ 2 triệu, cùng với tiền lương của cô ấy là đủ lo cho cả nhà hai vợ chồng với một đứa con nhỏ ở mức tạm ổn.

Vợ tôi không hề dị nghị gì vì mọi thứ đều công khai minh bạch. Tôi cũng rất hài lòng khi tiền bạc trong nhà đều nằm trong tầm kiểm soát của mình, lương của vợ cũng chi tiêu hết cho gia đình, không mất mát đi đâu.

Mấy năm qua vì sợ nhà ngoại xin xỏ vay mượn nên tôi luôn viện cớ công việc bận rộn, quê xa nên ít về thăm nhà vợ. Tuy nhiên để được lòng vợ, tôi vẫn gọi điện hỏi thăm ông bà ngoại và gửi quà cáp biếu xén những dịp lễ Tết đầy đủ.

Năm nay trước Tết tôi hỏi vợ biếu Tết bố mẹ cô ấy thế nào. Vợ cười xòa bảo ông bà chuẩn bị đâu vào đấy cả rồi, chúng tôi không cần lo. Nghĩ chắc vợ khách sáo thôi nên tôi vẫn đóng phong bì 5 triệu để Tết về đưa cho bố vợ.

27 Tết vợ chồng tôi về đến quê ngoại, đứng trước cửa nhà bố mẹ vợ mà tôi đờ đẫn cả người. Căn nhà cũ khi trước đã không còn bóng dáng, thay thế bằng một căn biệt thự xinh xắn, đã được trang trí đào, quất xinh đẹp. Vào trong nhà, mọi thứ chuẩn bị cho Tết đều được sắm sửa đầy đủ không thiếu thứ gì quả như lời vợ tôi nói.

“Nhà của bố mẹ mà, có phải của em đâu nên cũng chẳng muốn khoe với anh. Ông bà mới khởi công xây dựng hồi đầu năm, vì em bảo có thể năm nay vợ chồng mình sẽ đưa con về ăn Tết đấy. Lúc trước hai cụ già với nhau, anh trai lại không sống gần, ông bà thế nào cũng được nhưng bây giờ đã có cháu ngoại nên ông bà muốn làm cái nhà to đẹp để sau này con cháu về chơi có chỗ ở rộng rãi. Ít nữa vợ chồng mình có tuổi, thi thoảng về đây an dưỡng cuộc sống thôn quê cũng được”, vợ cười nói khiến tôi líu lưỡi không thể tin nổi.

Chỉ kể thế thôi mọi người cũng đủ hiểu cảm giác của tôi khi ở quê vợ ăn Tết dịp vừa qua. (Ảnh minh họa)

Chỉ kể thế thôi mọi người cũng đủ hiểu cảm giác của tôi khi ở quê vợ ăn Tết dịp vừa qua. (Ảnh minh họa)

Xây cái nhà cả 3 tỷ đối với bố mẹ vợ mà như đi mua một món đồ gì đó hơi giá trị một chút. Hóa ra bố mẹ vợ tôi cả đời ngược xuôi đã tích lũy được số của cải lớn nhưng không thích phô trương. Vợ tôi có một anh trai cũng tự lập trong Sài Gòn, không nhờ vả gì bố mẹ, hiện tại vẫn độc thân. Lúc trước chưa tiếp xúc nhiều, giờ hỏi kỹ ra mới biết anh vợ cũng có sự nghiệp rất thành công ở phương Nam.

Còn cô ấy luôn được cưng chiều từ nhỏ, ông bà không muốn vợ tôi vất vả, bon chen nên cô ấy chỉ làm một công việc bình thường đủ sống. Tài sản của ông bà sau này để lại cho con gái đủ khiến cô ấy không phải lo cơm áo. Vợ tôi tính giản dị, sống đơn giản nên ít chưng diện, đua đòi, tôi cứ nghĩ cô ấy lớn lên trong nghèo khó.

Chỉ kể thế thôi mọi người cũng đủ hiểu cảm giác của tôi khi ở quê vợ ăn Tết dịp vừa qua. Lúc hai vợ chồng lên thành phố, bà ngoại đùm nắm cho cả một xe đồ, tới nhà mình rồi mà tôi vẫn còn chưa hoàn hồn. Cũng may là những năm qua tôi vẫn yêu vợ thương con, đối xử tốt với cô ấy, nên có lẽ vợ không để bụng. Ngẫm lại mà tôi thấy hổ thẹn cho cái nhìn nông cạn và sự ích kỷ, tính toán của bản thân quá.

Kh.ông ưa con dâu nên chăm nó ở cữ tôi chỉ có rau luộc, cá khô. Giờ tôi tai bi.ến nằm 1 chỗ, 4 năm trời kh.ông được miếng thịt nào, muốn con dâu mua cho thì nó l.àm 1 việc cho/á/ng v/á/ng

0

Tôi có 3 đứa con, 2 đứa đầu là con g.ái, đứa út là con trai. Chồng m.ất từ năm đứa út 8 tuổi, tôi ở vậy nuôi các con nên người. Bình thường người ta nuôi một đứa đã khổ, tôi đây phải lo cho cả mấy đứa con, rồi lại vừa l.àm bố, vừa l.àm mẹ nên áp lực lắm.

Tôi nhớ có những đợt cả mấy đứa phải đóng t.iền học phí. Tôi gom góp từng đồng một, đến cơm còn chẳng dám ăn lãng phí. Nói ra thì bảo mẹ kể công, chứ nếu tôi kh.ông tiết kiệm như vậy thì con cái lấy đâu ra mà được đi học đại học. Rồi khi chúng lấy vợ lấy chồng, bình thường người ta cho con bao nhiêu, tôi cũng cho bấy nhiêu. Tất cả là vì tôi tiết kiệm, chắt bóp từng đồng một chứ nào có kiếm t.iền dễ dàng đâu.

Hai đứa con g.ái lớn của tôi hiện nay đều đã đi lấy chồng. Chúng cũng thương mẹ lắm, nhưng ngặt nỗi kinh tế kh.ông có, lại lấy chồng xa nên cả năm may ra về thăm mẹ được một lần. Tôi chỉ biết trông cậy vào con trai. Khi con chọn vợ, tôi đã dặn là nên tìm một người phụ nữ biết vun vén cho gia đình. Có thể cô g.ái ấy kh.ông xinh đẹp, nhưng phải biết điều và kiếm ra t.iền. Thời bây giờ kh.ông như ngày xưa nữa, phải cả vợ cả chồng cùng đi l.àm mới có thể cáng đáng đủ kinh tế.

Mẹ đã dặn thế rồi, vậy mà cuối cùng, con tôi lại lấy một cô g.ái vừa mới bước chân khỏi cánh cửa trường đại học, nghề n.ghiệp chưa có, tương lai cũng mờ mịt vô cùng. Tôi là mẹ, tất nhiên là kh.ông ưng một cô con dâu như vậy rồi. Bởi tôi biết nếu có kết h.ôn, người vất vả và áp lực nhất chính là con trai mình.

Nhưng nói sao được, khi mà hai đứa nó lại đẩy tôi vào thế đã rồi. Hô.m ấy về xin cưới, con tôi xuống nước nói với mẹ:

“Mẹ ơi, cái Thúy có b.ầu rồi. Bây giờ mà bỏ thì thất đức quá. Mẹ cho bọn con kết h.ôn đi. Bao giờ s.inh con xong, Thúy sẽ đi l.àm”.

Tôi nghe con b.áo tin ấy mà thấy như sét đ.ánh ngang tai. Đúng là chẳng thể ngờ, tôi lại bị con trai đưa vào t.ình thế khó xử như vậy. L.úc đầu, tôi cũng định từ con và kh.ông nhận cháu. Nhưng hai đứa con g.ái của tôi khi biết tin thì gọi về động viên. Bảo bây giờ nhiều người còn chẳng s.inh con được, tôi mà l.àm vậy thì thất đức lắm. Thôi thì chúng nó đã yêu nhau như vậy rồi, cứ để chúng được toại nguyện. Còn sau này hạnh phúc hay kh.ông là do chúng tự chịu trách nhiệm.

Đến ngày con dâu s.inh con, bà th.ông gia bên kia lên chơi được nửa tháng rồi về, để mình tôi vừa chăm cháu vừa chăm con dâu. L.úc này, đúng là kinh tế của tôi cũng chẳng có vì vừa mới gửi t.iền cho cô con g.ái đầu xây nhà. Thành ra trong những bữa cơm cữ, tôi chỉ có thể nấu vài món cơ bản. Hô.m thì đậu phụ, hô.m là cá khô, rau luộc. Nhìn chung thì đạm bạc nhưng nói là bôi bác cũng kh.ông phải.

Mỗi tội con dâu tôi nó đòi hỏi cao, hô.m nào nhìn vào mâm cơm, nó cũng chỉ ăn vài miếng rồi thôi. Mẹ chồng hỏi sao ăn ít thế, nó cười nhạt đáp:

“Mẹ nhìn xem có món nào nuốt trôi cơm kh.ông ạ?”.

Biết rằng đồ tôi nấu ra kh.ông phải s.ơn hào hải vị nhưng con dâu cũng nên hiểu, nó đang tiêu t.iền của chồng chứ. Tiết kiệm được đồng nào hay đồng ấy. Nếu muốn ăn ngon, sao nó kh.ông tự đi l.àm rồi đưa t.iền cho tôi? Con dâu ở được 3 tháng thì lên thành phố, kể từ đó, vợ chồng nó tự chăm con rồi đi l.àm và cũng mua được nhà riêng.

Cách đây 4 năm, tôi bị tai bi.ến nên nửa thân dưới kh.ông còn khả năng đi lại nữa. Vì s.inh hoạt bất tiện nên tôi đóng cửa nhà để lên thành phố ở với con trai. Ấy vậy mà mấy năm nay, con dâu cứ tỏ thái độ hời hợt với tôi. 4 năm trời, nó chẳng bao giờ gặp cho mẹ miếng thịt nào. Nhiều khi nghĩ cũng tủi thân, chẳng biết có nên tiếp tục ở lại với các con hay kh.ông. Về thì một mình kh.ông tự lo được, mọi người cho tôi xin lời khuyên với.

Cơm để trong nồi cơm điện qua đêm có ăn được không: Nhiều người giật mình khi biết đáp án

0

Nhà mình hay có thói quen tối nấu nhiều cơm xong để sáng hôm sau sẽ rang lên ăn. Cơm thì tất nhiên là để trong nồi cơm điện xong cứ cắm thế, sáng hôm sau lấy ra rang hoặc có khi là ăn luôn. Thế nhưng mà cũng có mấy lần mình bị ngộ độc thức ăn đấy các mẹ ạ.

Bữa mình nói chuyện với bạn mình, nó bảo ăn vậy là hại sức khỏe lắm các mẹ ạ. Tại vì là cơm để qua đêm như thế dễ bị ngộ độc thực phẩm lắm luôn. Mình nghe thế thấy cũng chẳng biết thế nào vì bao lâu nay mình cũng vẫn ăn thế, thỉnh thoảng có đau bụng, đi ngoài các kiểu chứ cũng không bị gì nặng. Không hiểu thực hư việc này ra sao nữa.

Hôm nay mình đọc được thông tin trên báo liên quan tới vấn đề: ‘Có nên ăn cơm để trong nồi cơm điện để qua đêm không’ rồi ý các mẹ. Thông tin cụ thể, mình để ở bên dưới nhé.

Có nên ăn cơm để trong nồi cơm điện để qua đêm không?

Theo các chuyên gia, tình trạng này được chia thành 4 trường hợp như sau:

+ Trường hợp thứ 1: Cơm sau khi sôi không được dọn ra hoặc thậm chí nồi cơm điện còn chưa được mở nắp thì hầu hết vi khuẩn đều bị tiêu diệt. Nếu không bật nắp nồi cơm điện thì vi khuẩn không xâm nhập được vào bên trong nên không gây hại gì. Mặc dù hàm lượng nước và chất dinh dưỡng trong gạo lúc này rất thích hợp cho vi khuẩn phát triển khi ngắt điện và nhiệt độ giảm xuống. Tuy nhiên, vi khuẩn sẽ không phát triển được. Trong trường hợp này, cơm sẽ không bị hỏng nếu để qua đêm hoặc thậm chí lâu hơn.

hình ảnh

Cơm nấu xong không mở nắp hoặc mở nhanh thì đảm bảo an toàn. Ảnh minh họa, nguồn: Ngôi sao

+ Trường hợp thứ 2: Sau khi cơm chín, bạn mở nắp lấy một ít cơm ra khi còn nóng hổi rồi đóng kín nắp lại. Lúc này, nhiệt độ bên trong nồi cơm điện vẫn tương đối cao, mặc dù khi nắp nồi cơm mở có thể xâm nhập một số vi khuẩn. Song, cơm có thể được duy trì ở nhiệt độ cao hơn trong khoảng thời gian sau khi đóng nắp. Trong thời gian này, nhiệt độ cao sẽ tiêu diệt vi khuẩn được đưa vào từ môi trường bên ngoài. Vì thế, sau khi nhiệt độ giảm xuống thì nó sẽ không còn quá nhiều vi khuẩn sống sót và chúng sẽ không phát triển nhiều chỉ sau 1 đêm. Do đó, trong trường hợp này bạn ăn cơm để qua đêm cũng không có vấn đề gì.

+ Trường hợp thứ 3: Bạn đã lấy cơm ra ăn nên cơm đã nguội rồi. Song, bạn dùng thìa/ muôi riêng để xúc cơm và không khí trong nhà thoáng đãng, sạch sẽ. Nếu thế thì lượng vi khuẩn xâm nhập vào bên trong không nhiều. Sau một đêm, vi khuẩn sẽ không phát triển nhiều nên bạn cũng có thể ăn mà không gặp phải vấn gì lớn mặc dù nó không an toàn tuyệt đối.

+ Trường hợp thứ 4: Cơm thừa lấy ra ngoài, dùng đũa/muôi/thìa mà bạn ăn để lấy cơm hoặc trong không khí có nhiều vi khuẩn hơn, sau đó bạn cho cơm vào nồi cơm điện. Lúc này, vi khuẩn đã xâm nhập vào bên trong nhiều rồi lại vào nồi đậy nắp. Không khí ẩm ướt trong nồi cơm điện tạo điều kiện cho vi khuẩn phát triển nên khả năng cơm bị hỏng là tương đối cao, nhất là vào mùa hè.

Như vậy, nếu cơm nấu xong để nguyên trong nồi cơm điện không mở nắp hoặc mở một tí rồi đóng lại luôn thì có thể ăn và khá an toàn. Song, nếu trường hợp thứ 3 và thứ 4 thì tốt nhất không nên ăn nữa.

hình ảnh

Cơm để trong nồi cơm điện qua đêm. Ảnh minh họa, nguồn: Ngôi sao

Vậy nấu thừa cơm thì nên làm thế nào để bảo quản cơm, tránh lãng phí?

Theo các chuyên gia, tốt nhất là bạn nên ăn bao nhiêu nấu bấy nhiêu. Song, chúng ta khó tránh khỏi việc nấu thừa cơm. Khi cơm còn thừa, bạn có thể áp dụng 2 cách sau:

+ Ngâm nồi cơm với nước lạnh:

Bạn lấy chậu đựng nước sạch rồi cho cơm thừa vào trong lòng nồi cơm điện, ngâm trong chậu nước. Mực nước nên để ngập 2/3 nồi rồi đậy nắp lại để tránh côn trùng xâm nhập. Còn việc ngâm nước lạnh sẽ giúp giảm và giữ nhiệt độ thấp. Nhờ vậy mà cơm không bị hỏng.

+ Dùng tủ lạnh:

Đây là cách thiết thực và nên sử dụng vì nó khá ưu việt. Sau khi bạn ăn cơm xong, chờ cơm hết nóng thì dùng màng bọc thực phẩm, bọc lại rồi cất vào tủ lạnh. Nếu vào mùa hè, bạn có thể cho cơm nguội vào túi đựng thực phẩm rồi cất vào ngăn đá. Với cơm thừa, bạn nên sử dụng trong vòng 6 tiếng và nhớ làm nóng lại trước khi ăn nhé.

Sếp cũ về hưu được 6 năm thì mất, cả cơ quan không ai đến thăm hỏi, tôi đành làm phong bì 50 triệu rồi đến viếng 1 mình, nửa năm sau, tôi đượ c thăng lên làm giám đốc trong sự ngỡ ngàng của ban lãnh đạo

0

Tôi vẫn thường nghĩ, trên đời này có rất nhiều việc người đang làm, trời đang nhìn, có nhân quả báo ứng, tất cả đều do mình mà ra.

Trong chi nhánh con của tập đoàn nơi tôi đang làm việc, sếp Lâm ngồi ở ghế phó giám đốc suốt 15 năm, mãi đến lúc nghỉ hưu cũng không bỏ bớt được chữ “phó” trên bảng tên mình. Cũng may sếp Lâm nghĩ thoáng, không lên chức được thì thôi, cũng chẳng đi trách móc người khác làm gì, con người ông ấy làm việc rất tỉnh táo, đối xử với đồng nghiệp cũng rất chu đáo ân cần, thường xuyên giúp đỡ cấp dưới trong công việc, được mọi người trong công ty tin tưởng và kính trọng.

 

Chỉ là phó giám đốc nên có rất nhiều chuyện sếp Lâm không có quyền quyết định. Cấp dưới nhờ vả ông một số thứ, mặc cho sếp Lâm dùng hết sức mình, nhưng do không đủ quyền quyết định nên chuyện chẳng đi đến đâu. Người thông minh đều hiểu rõ, công ty này chỉ là chi nhánh nhỏ, tài nguyên có hạn, chuyện tốt chuyện hay gì đều nằm trong tay giám đốc, làm gì có chuyện sang tay cho sếp Lâm chứ?

Có vài người đồng nghiệp biết sếp Lâm tốt bụng, cũng đã cố gắng hết sức giúp đỡ họ nên dù không có kết quả gì, họ cũng vẫn cảm ơn ông; nhưng cũng có kẻ vô ơn, lúc nhờ vả thì ân cần, đến lúc thấy không được việc thì lại quay sang oán trách sếp Lâm. Sếp Lâm cũng biết tỏng nhưng cũng chỉ cười cho qua chuyện chứ không buồn để ý.

Trước khi về hưu, sếp Lâm nắm giữ thật chắc vị trí mình đang làm, ông cho rằng chỉ cần làm cho thật nghiêm chỉnh nhiệm vụ cuối cùng này, xử lý xong thủ tục nghỉ hưu là sẽ lặng lẽ rời công ty quay về nhà, không làm kinh động đến bất cứ ai. Dù sao thì thương trường như chiến trường, rất nhanh sẽ bị người ta quên lãng.

Sếp Lâm nghỉ hưu xong thì về quê dưỡng già, bầu bạn bên cạnh mẹ mình, không quay trở lại công ty thêm một lần nào nữa. Chớp mắt một cái đã 5, 6 năm trôi qua, đồng nghiệp trong công ty gần như quên mất sếp Lâm rồi, mãi cho đến khi nhận được tin sếp Lâm qua đời, nhiều người còn phải nghĩ lại xem trông sếp Lâm như thế nào.Trong 5, 6 năm sếp Lâm về hưu, công ty tôi đã 3 lần thay người vào ghế giám đốc, đều là người ở trên tập đoàn điều xuống hoặc là trao đổi từ bên chi nhánh khác sang, không ai có quen biết gì với sếp Lâm cả. Vì thế, ban lãnh đạo chỉ phát một cáo phó đơn giản trong nhóm chat của công ty, nhưng cũng chẳng ai buồn để ý. Thói đời lạnh lẽo, mọi người đành thở dài cho qua chuyện. Theo lý mà nói, công ty nên cử người đến viếng đám tang của sếp Lâm, thế nhưng tang lễ lại cử hành ở quê nhà cách công ty cả trăm cây số, đi cũng chẳng được lợi lộc gì, thế nên chẳng ai chịu đi.

Sếp cũ qua đời, cả cơ quan chỉ mình tôi đến viếng, ngẫm thấy lòng người lạnh lẽo bạc bẽo, nhưng nửa năm sau, tôi bỗng dưng được thăng chức nhờ ơn người đã mất- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

 

Thấy vậy, tôi hẹn vài người đồng nghiệp cùng đi viếng, nhưng chẳng có ai hưởng ứng, viện đủ mọi lý do để thoái thác. Trong phút chốc, tôi chợt cảm nhận được tình người ấm lạnh, thói đời bạc bẽo, trong lòng tôi cũng lạnh đi.

Thực ra, mấy người chúng tôi là do sếp Lâm dạy bảo hướng dẫn. Mấy người đồng nghiệp của tôi phải nói là nhờ có sếp Lâm mới được đổi vận, còn tôi thì ngược lại, tôi nhận được ít sự giúp đỡ từ sếp Lâm nhất. Vậy mà bây giờ, lại chỉ có mình tôi muốn đến tiễn sếp Lâm đi chặng đường cuối cùng.

Tuy tôi với sếp Lâm không có ơn huệ gì quá lớn lao, thế nhưng trong quá trình làm việc, sếp Lâm giúp đỡ, chỉ bảo tôi không ít. Có một lần, công ty cử người đi tham gia một khóa đào tạo khá quan trọng, danh sách bộ phận nhân sự đưa lên lại không có tên tôi. Tôi hụt hẫng vô cùng, sếp Lâm thấy vậy liền đi tìm trưởng phòng nhân sự, thêm tên tôi vào trong danh sách. Nhận ơn một giọt, trả ơn một dòng, tôi mặc kệ đám đồng nghiệp vô tình, tự mình đi xe mấy trăm cây số đến nhà sếp Lâm viếng đám tang.

Người nhà sếp Lâm chuẩn bị mai táng cho sếp ở quê nhà, do ở đây cách thành phố khá xa, thế nên người đến viếng rất ít, công ty chỉ có mình tôi đến. Con trai sếp Lâm tên là Học, làm việc ở ngoại tỉnh, thế nên không hề quen biết tôi. Tôi giới thiệu xong, con trai sếp có chút kinh ngạc, nắm chặt lấy tay tôi, hết lời cảm ơn tôi có tình có nghĩa, hẳn là sếp Lâm ở dưới suối vàng thấy vậy cũng sẽ rất vui.

Lúc tôi đi còn gửi tiền phúng viếng cho vợ sếp Lâm cầm, con trai ông ấy từ chối mãi cũng chỉ đành gật đầu ra hiệu cho mẹ nhận lấy, còn gói cho tôi cả nửa xe đồ đặc sản các loại, tôi vừa liếc mắt một cái là biết chỗ đó giá trị gấp mấy lần phong bì phúng viếng của tôi, quả đúng là một gia đình có lễ nghĩa gia giáo, biết cách đối nhân xử thế. Trên đường quay về, trái tim tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm, giống như đã báo được một mối ân tình lớn vậy.

Chớp mắt một cái đã nửa năm trôi qua, tôi cũng không còn liên lạc gì với người nhà sếp Lâm. Không lâu sau đó, công ty tôi bỗng nhiên bàn tán về con trai của sếp Lâm, lúc đó tôi mới biết con trai ông ấy chuyển đi chuyển lại, từ ngoại tỉnh trao đổi công tác về làm lãnh đạo ở tổng bộ, nghe nói tháng sau sẽ đến công ty tôi điều tra nghiên cứu. Từ chuyện này có thể thấy cả gia đình sếp Lâm đều rất khiêm tốn. Sếp Học hóa ra cũng là giám đốc một công ty con của tổng bộ. Thế mà hai cha con không hề rêu rao mối quan hệ, cũng không thông báo cho bất kỳ ai trong công ty biết.

Sếp Học trong ấn tượng của tôi cũng là người trầm ổn không khoe mẽ. Sếp Học hạ cố đến chi nhánh nhỏ như công ty tôi, ban lãnh đạo ai nấy đều rất vinh hạnh và hồi hộp, nghe nói sếp Học làm việc rất chắc chắn, không có một kẽ hở nào, cả công ty bận rộn chuẩn bị trước công việc mất hai tuần.

Sau khi kết thúc công tác nghiên cứu, sếp Học tổ chức cuộc họp với ban lãnh đạo công ty, tôi làm thư ký phụ trách ghi biên bản cuộc họp. Đang ghi chép thì đột nhiên sếp Học bảo tôi đến xe của sếp lấy cho sếp cuốn sổ. Tôi ngơ ra, cả các sếp của tôi cũng ngơ ra không hiểu chuyện gì. Tôi vội chạy xuống hỏi tài xế xe của sếp Học xem cuốn sổ sếp để đâu, tài xế cũng ngơ ngác rồi đưa tôi một cuốn sổ trắng tinh, tôi lại lo lắng cầm sổ chạy lên đưa cho sếp Học.

Sếp Học rời đi được ba hôm, chi nhánh tôi đề bạt lãnh đạo mới. Tôi cũng chẳng có hy vọng gì vào lần này, ấy vậy nhưng niềm vui lại bất ngờ đến, tôi được thăng chức! Sếp ở công ty hỏi tôi với sếp Học có quan hệ gì không, tôi chợt ngộ ra tất cả mọi chuyện, thế nhưng tôi chỉ cười mà không nói gì, cũng không để lại bất cứ điểm yếu nào hết.

Sếp Học quả là cao tay, làm người thì có tình có nghĩa, làm việc thì không chút sơ hở. Tôi vẫn thường nghĩ, trên đời này có rất nhiều việc người đang làm, trời đang nhìn, có nhân quả báo ứng, tất cả đều do mình mà ra. Làm gì cũng thế, có những lúc không thể cứ nhìn chằm chằm vào lợi ích được. Có câu “Có lòng trồng hoa hoa chẳng nở, vô tình cắm liễu liễu lại xanh”, có những thứ chỉ có thể may mắn gặp chứ không cầu được. Cho nên, làm được việc tốt gì thì hãy làm, đừng quan tâm lợi lộc quá mức.

Đường đường là hoa khôi của tỉnh, lương tháng vài chục triệu lại yêu chồng thương con, tôi vẫn cay đắng bị ly hôn vì cô b-ồ không tài sắc, 3 năm say gặp lại, nghe anh nói lý do mà tôi s-ố-c vô cùng: Không lẽ đàn ông ai cũng vậy sao?

0

Sau khi ly hôn, tôi nuôi con, còn chồng cũ chu cấp hàng tháng. Một ngày 3 năm sau đó, tôi gặp lại anh. Lúc này tôi đã thấy nhẹ nhõm hơn, không còn quá căm hận chồng cũ nữa. 

Trong đời mình, có lẽ rất lâu sau này tôi cũng không quên được khoảnh khắc chồng thừa nhận có người khác và muốn ly hôn với tôi. Cả trái tim và lòng kiêu hãnh của tôi đều bị tổn thương.

Tôi luôn tự tin mình là người phụ nữ khiến chồng phải tự hào. 4 năm lấy nhau, tôi luôn làm anh hãnh diện với vẻ ngoài giỏi chăm sóc cùng tài cán kiếm tiền quán xuyến của mình. Bạn bè, gia đình của anh khen anh may mắn khi lấy được tôi. Tôi chưa bao giờ thấy mình có điểm gì khiến chồng phải ra ngoài ngoại tình.

Sau này khi biết chồng ngoại tình, tôi liền điều tra ra nhân tình là một cô đồng nghiệp quá đỗi bình thường của anh. Cô ta không tài không sắc, vậy mà có điểm gì khiến chồng tôi say mê đến thế? Tôi hỏi thẳng anh ấy như thế, chỉ nhận được câu trả lời anh đã cố hết sức nhưng không thể tiếp tục cuộc hôn nhân với tôi. Hóa ra anh đã chán đến cùng cực.

Chúng tôi ly hôn khiến bạn bè anh cũng bất ngờ. Họ nói chồng tôi có vợ giỏi vợ đẹp không biết giữ, lại ngu dại đi ngoại tình. Họ còn nói người phụ nữ quá mức tầm thường kia làm sao có thể so với tôi? Nhưng dù ai có nói gì thì chồng tôi vẫn một nước bỏ tôi để theo bồ.

Ảnh minh họa: Internet.
Sau khi ly hôn, tôi nuôi con, còn chồng cũ chu cấp hàng tháng. Một ngày 3 năm sau đó, tôi gặp lại anh. Lúc này tôi đã thấy nhẹ nhõm hơn, không còn quá căm hận chồng cũ nữa. Chúng tôi gặp rồi ngồi nói chuyện với nhau. Tôi bèn hỏi anh về chuyện xưa: “Em vẫn muốn biết vì sao ngày xưa anh ly hôn với em?” – Tôi vẫn muốn biết mình có điều gì thua kém người phụ nữ bình thường kia?

Chồng cũ im lặng hồi rồi từ tốn trả lời tôi: “Em hơn cô ấy mọi mặt. Nhưng vì em quá giỏi, em có thể làm mọi thứ mà không cần anh, nên anh cảm thấy mình vô dụng. Mỗi lần về nhà em đều khó chịu nhìn anh, còn anh lại không biết làm gì để giúp em. Nhưng ở bên cô ấy anh có thể thoải mái trở thành người chồng đúng nghĩa. Anh chỉ cần một người vợ bình thường, có thể dựa dẫm, nũng nịu với mình”.

Nếu nghe những lời này vào 3 năm trước, tôi chắc sẽ nổi giận đáp trả anh. Sao anh không tìm cách để thấu hiểu tôi? Làm một người phụ nữ giỏi kiếm tiền, cùng lúc biết vun vén gia đình thì dễ dàng sao? Là tôi lấn át anh hay là anh không thể cho tôi thêm quan tâm và yêu thương?

Nhưng giờ thì tôi lại thấy mình sai. Đàn ông lấy vợ đâu phải để tìm người kiếm tiền, người giúp việc toàn thời gian? Tôi cứ mải ôm hết việc vào mình, rồi cau có căng thẳng với anh thì được gì? Tôi cứ muốn mình trở nên hoàn mỹ trong mắt người khác để làm gì khi cuối cùng không giữ được gia đình cho con mình? Chồng cũ ngoại tình là sai, nhưng tôi cũng đã góp phần đẩy anh đến với người phụ nữ khác.

Thật ra, đàn bà lấy chồng đừng tự biến mình thành người vợ “vạn năng” làm gì. Hãy cứ hết lòng yêu thương chồng con. Khi mệt thì ngã vào lòng chồng, nhỏ bé để anh ấy chở che, bảo bọc. Suy cho cùng, công việc lớn nhất của đàn bà là làm vợ, một người vợ hạnh phúc vì có chồng bên cạnh.

Chị dâu thứ 2 từ chối nhận số tiền 5 tỷ khi bố chia tài sản, chỉ xin một tấm ảnh cũ. Lúc anh trai cả nói câu này cả nhà mới bàng hoàng vỡ lẽ

0

Vợ chồng anh 2 tôi sống chung với bố mẹ và chăm sóc ông bà rất chu đáo. Mẹ tôi vốn khó tính, khó chiều, hồi trước cũng sống với chị dâu cả nhưng không được bao lâu. Khi xảy ra mâu thuẫn, mẹ tôi cũng biết mình có những điểm chưa đúng, tuy nhiên, chị dâu cả cũng sai nhiều. Kết quả, bố mẹ cho vợ chồng anh chị mảnh đất để xây nhà riêng.

Vậy mà mẹ tôi lại liên tục khen ngợi chị dâu thứ 2. Bà nói chị Lam vừa tinh tế, tử tế lại có kinh tế và rất ngoan hiền, hiếu thảo. Sống chung 5 năm, tôi chưa từng thấy họ cãi cọ hay xích mích gì. Mà tôi cũng phải công nhận, chị dâu thứ 2 cư xử rất khéo léo, không để mất lòng ai; khác hẳn với chị dâu cả quá thẳng tính nên ăn nói bỗ bã, mất lòng người khác. Chị Lam giàu có nên trước khi lấy chồng đã có nhà riêng rộng rãi khang trang. Vì thương chồng, thương bố mẹ chồng nên chị vẫn làm dâu, một tuần về nhà riêng 2-3 ngày để quét dọn thôi. Chị cũng định cho thuê nhưng sợ người ta không biết giữ đồ đạc trong nhà nên lại thôi (căn nhà chị đầu tư trang trí và xây dựng theo sở thích của bản thân nên chị rất quý).

Mẹ tôi mới mất được 3 tháng nay. Bà qua đời sau nửa năm điều trị bệnh ung thư phổi. Từ lúc phát hiện bệnh, chị Lam là người đồng hành cùng bà suốt những ngày tháng nằm viện, đi khắp các bệnh viện lớn nhỏ. Vì chăm mẹ mà chị phải đóng cửa shop quần áo, nghỉ bán đồ đông lạnh và hoa quả. Chị nói sức khỏe của mẹ là quan trọng nhất chứ tiền bạc, đối với chị chỉ là vật ngoài thân mà thôi. Chị sống tốt như thế nên anh trai và cả nhà tôi ai cũng quý và trân trọng.

Khi phân chia tài sản, cả nhà đứng hình khi chị dâu từ chối nhận số tiền 500 triệu nhưng chỉ xin tấm ảnh cũ của mẹ chồng - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Trước khi mẹ tôi mất, bà dặn dò bố tôi phải lập di chúc, để lại nhà đất cho vợ chồng anh 2 và 500 triệu cho chị Lam, đó là số tiền bố mẹ dành dụm để dưỡng già, giờ cho lại con dâu vì công sức chị đã chăm sóc mẹ 6 tháng qua.

Tang lễ xong xuôi, bố tôi gọi các con về họp gia đình. Bố tôi bảo sẽ công khai di chúc và chia tiền bạc để các con không phải thắc mắc, mâu thuẫn về chuyện tài sản nữa. Theo di nguyện của mẹ, vợ chồng anh cả sẽ nhận được số tiền 300 triệu đồng. Vợ chồng anh 2 sẽ nhận nhà đất để thờ cúng ông bà tổ tiên và tiếp tục chăm sóc bố. Vợ chồng tôi sẽ nhận số tiền 200 triệu đồng. Riêng chị Lam, mẹ để lại cho chị 500 triệu đồng, đó vừa là trả lại tiền viện phí mà anh chị đã đóng, vừa là cho riêng chị, coi như mẹ tôi cảm ơn vì sự chăm sóc tận tình của chị lúc bà đau bệnh.

Vừa nghe thế, chị Lam đã từ chối ngay. Chị nói mình có tiền và việc chăm sóc, phụng dưỡng cha mẹ là điều nên làm; chị sẽ không nhận một đồng nào hết. Số tiền 500 triệu đó, chị sẽ lập sổ tiết kiệm cho bố, sau này ông sẽ có một khoản tiền dưỡng già chứ không phải trắng tay sau khi chia hết tài sản cho các con. Chị chỉ xin gia đình một tấm ảnh của mẹ để treo ở nhà riêng và thờ cúng mẹ ở bên ấy. Chị nói thương mẹ lắm, đi đâu cũng muốn được nhìn thấy mẹ. Dù sống ở đây nhưng chị vẫn sẽ lập thêm một bàn thờ nữa để di ảnh của mẹ bên nhà riêng của mình cho trọn tình trọn nghĩa. Chị Lam nói thế, bố tôi đã ngậm ngùi thốt lên: “Đúng là con dâu tôi! Không uổng phí tình cảm của bà ấy dành cho con”. Bố còn bảo quyết định sống với vợ chồng chị là điều đúng đắn nhất của bố mẹ từ trước đến nay.

Nhưng anh cả tôi lại phản đối ngay. Anh nói làm thế là không đúng, chỉ nên thờ mẹ ở một nơi thôi. Còn nếu em dâu muốn thì có thể đem ảnh mẹ về treo tường tưởng nhớ chứ không được lập thêm bàn thờ nữa. Chị dâu bị anh cả mắng mà rơm rớm nước mắt. Bố tôi thì bảo quyền quyết định là ở chị nên không can ngăn. Anh cả bảo bố quá chiều con dâu, xem con dâu hơn con trai ruột… Nhà tôi thành ra mâu thuẫn chỉ vì nguyện vọng của chị dâu. Mọi người nói xem, giờ chúng tôi có nên để chị dâu lập thêm bàn thờ mẹ ở nhà riêng của chị không?

Ngày đầu ở cữ nhà nội, chồng tôi gửi mẹ 50 triệu nhờ bà nấu gà tần sâm, đến tối, bà bưng lên 1 bát nghi ngút khói trắng, vừa nếm thử 1 miếng thì tôi n;ô;n hết còn chồng bịt mũi chạy tít xuống nhà

0

Không hiểu ai xúi dại mà mẹ chồng tôi lại nấu trứng vịt lộn thành canh cơ chứ.

Đến giờ phút này cơn buồn nôn vẫn nhao lên tận cổ họng khi tôi nhớ lại bát canh bầy nhầy mùi tanh ấy. Vì bát canh đó mà mẹ chồng giận tôi cả tuần nay, khiến chồng tôi phải thuê một bà vú tới vừa nấu cơm vừa trông con phụ tôi ban ngày.

Vợ chồng tôi cưới nhau cách đây nửa năm, lỡ “ăn kem trước cổng” nên bố mẹ tôi miễn cưỡng chấp nhận, chứ thực tâm ông bà không muốn tôi phải đi lấy chồng xa. Nhà nội cách nhà đẻ 50km thôi mà lúc nào mẹ tôi cũng thở vắn than dài, suốt ngày kêu tôi không ưng anh hàng xóm để mẹ được vui vầy cùng con cháu ở gần.

Gần ngày đẻ thì tôi bảo với chồng cho về ngoại để ông bà chăm cữ, hết tháng đón tôi về, nhưng chồng giãy nảy lên không chịu. Lấy lý do xa xôi không an toàn cho bụng bầu, cả chồng lẫn mẹ chồng hợp lực nhảy vào bắt tôi đẻ ở bệnh viện gần nhà nội. Bố mẹ gọi điện khuyên tôi chừng nào đầy tháng thì ôm cháu về với ông bà ngoại cũng được, không nhất thiết phải làm căng.Tôi nghe lời ở lại, đến hôm vỡ ối may là buổi trưa nên cả nhà có mặt đầy đủ, đang ăn cơm thì cuống cuồng xách đồ vào viện, đêm hôm đó con gái tôi chào đời khỏe mạnh trong tiếng cười vui hạnh phúc của gia đình 2 bên. Chờ đến lúc nhìn thấy mẹ con tôi ôm nhau ngủ, ông bà ngoại mới chịu đi về.
Ngày đầu tiên ở cữ, tôi nôn thốc nôn tháo khi thấy mẹ chồng bê bát canh nấu trứng vịt lộn chung với thứ rau lạ - Ảnh 1.

Cuộc vượt cạn diễn ra suôn sẻ nên mẹ con tôi được xuất viện ngay. Mẹ chồng nhanh nhẹn bảo về trước để nấu cơm cữ cho tôi ăn, tôi nghĩ đến những đứa bạn hay tâm sự bảo đẻ xong không có ai chăm mà bỗng thấy số mình sung sướng hơn hẳn. Chồng thuê taxi đưa đón cẩn thận, bố chồng thì toàn tranh bế cháu cưng nựng cho con dâu được nghỉ ngơi, tôi chẳng phải làm gì cả.

Tôi sinh thường nên cũng cố gắng tập đi lại sớm cho nhanh khỏe, nhưng anh xã cứ bắt nằm trên giường cho con bú. Được một lúc thì 2 mẹ con ôm nhau ngủ thiếp đi, đến bữa trưa mẹ chồng vào gọi dậy ăn cơm. Bà bê mâm từ dưới bếp lên tận phòng, chồng tôi kê thêm cái bàn nhỏ cho vợ tiện sinh hoạt ở cữ. Tôi đi rửa mặt mũi qua loa, thay bộ quần áo dính sữa chảy ra thấm ướt cả ngực. Thấy chồng ngoài phòng cứ bảo vợ ơi cơm nóng mẹ làm riêng cho vợ thơm ngon lắm, tôi mừng trong bụng vô cùng.

Ấy thế mà chỉ sau 1 phút tôi đã vỡ mộng hoàn toàn chị em ạ! Ra khỏi nhà tắm đã thấy mùi tanh tanh, tự hỏi mẹ chồng nấu cái gì, nhác thấy mâm cơm xong tôi liền lao vào nhà tắm nôn thốc nôn tháo. Là trứng vịt lộn, nhưng mà vịt lộn nấu canh rau trời ạ!

Anh xã thấy tôi nôn ọe thì hoảng quá chạy vào xem, rối rít hỏi xem vợ bị sao. Tôi bước ra ngoài mặt mũi tái mét, bảo chồng hỏi mẹ xem bà nấu món gì kia. Mẹ chồng tất tả đi lên, cười rổn rảng giới thiệu món “đặc sản” bà được hàng xóm xui nấu cho con dâu ở cữ.

– Trứng vịt lộn tốt lắm con ạ, mẹ nghe nói ăn sẽ có nhiều sữa. Còn cái rau này hiếm lắm nhé, mẹ phải nhờ chú K. trong họ đánh xe hàng lên vùng núi mua hộ, tên bò khai hay bò tai gì ấy mẹ cũng chả nhớ. Ăn luôn đi cho nóng!

– Mẹ ơi nhưng con không ăn được đâu, người ta chỉ luộc vịt lộn ăn với rau răm hoặc ngải cứu gừng băm chứ ai lại nấu canh rau, tanh lắm. Con ngửi mùi không chịu được!

– Ơ cái con bé này. Bổ dưỡng thì mẹ mới nấu cho mày, bác T. hàng xóm già rồi nhiều kinh nghiệm bác ấy mách cho, tanh cũng cố mà ăn chứ sao lại chê thế?

– Không phải con chê mẹ ơi, nhưng làm gì có sách vở nào bảo nấu trứng vịt lộn như này, con thật sự không nuốt được. Có sườn với cơm thì con ăn.

– Mày chê mẹ nhà quê cổ hủ đúng không? Mẹ đẻ 3 thằng con trai cách đây 30 năm nuôi đủ thứ rau cỏ ăn vẫn tốt, bát canh tử tế thế mà còn chê. Ý mày là nhìn giống cám lợn à? Thế thôi để mẹ đổ đi.

Bà nói một mạch xong vùng vằng cầm bát canh lên đồ cả ra sàn nhà, 2 vợ chồng không kịp ú ớ gì thì mẹ chồng đã đóng cửa sầm một cái làm con tôi giật mình khóc ré lên. Chồng tôi bối rối không biết nói gì, lát sau mới dỗ dành tôi bảo vợ cứ nghỉ ngơi thoải mái, đừng nghĩ ngợi gì kẻo ảnh hưởng đến việc chăm con.

Tôi nói thế có gì sai hả các mẹ, đã có ai nấu món quái dị như trứng vịt lộn với rau bò khai chưa? Lại còn không có tí hành tỏi hay gia vị nào, nguyên bát canh suông nhìn chán hết sức, đã thế trứng còn nát be bét ra, cứ nghĩ lại hình ảnh món canh ghê rợn ấy là tôi lại lên cơn buồn ọe. Chỉ 1 bữa duy nhất ấy xong từ đó đến giờ 1 tuần rồi mẹ chồng tôi không đoái hoài gì nữa, ngày nào cũng lẳng lặng lên phòng bế cháu một lúc rồi xuống, tôi hỏi gì bà cũng mặt lạnh tanh.

Mệt thật đấy, có ai rơi vào cảnh éo le như tôi không.