Home Blog Page 370

Vài ngày trước chị giúp việc vừa kêu đau bụng nên chồng tôi đưa đi viện khám, vừa đặt chân đến nhà sau chuyến công tác, tôi ch-ết s-ững khi thấy tờ giấy khám thai đặt trên bàn cùng sự thật s-ốc ng-ất: Hóa ra…

0

Thấy con bé khóc mà tôi như c.hết lặng. Tôi nào ngờ chồng mình có thể làm chuyện đ.ồi b.ại như thế với nó.Tôi và chồng cưới nhau qua quen biết từ hai bên gia đình. Tình yêu ở t.uổi gần 30 khi ấy của tôi cũng đã thôi những mơ mộng, thực tế và chính chắn hơn. Yêu nhau được khoảng gần một năm thì cả hai đều thấy hợp tính nên tiến tới hôn nhân. Cả tôi và chồng đều có công việc ổn định ở thành phố. Nên khi về một nhà, cuộc sống gia đình cũng sung túc và đủ đầy.

Có về ở với nhau tôi mới biết chồng tôi là người hay sa đà ăn chơi, lắm lúc trở nên vô tâm với gia đình. Nhiều hôm vì rượu chè với bạn bè mà anh chẳng thèm về nhà, cũng không một lời nhắn cho vợ. Tôi có vài lần nhắc khéo anh nhưng anh cũng không quan tâm lắm. Cưới chồng được khoảng 1 năm thì tôi sinh con đầu lòng.

Lần đầu tiên làm mẹ, lại không được sự quan tâm từ chồng nên tôi như rơi vào trạng thái trầm cảm sau sinh. Đến lúc này thì tôi phải nói chuyện thẳng thắn với chồng. Chồng tôi khi đó vì thấy tình trạng như quá kiệt sức của vợ mà cũng đ.âm ra hoảng. Tôi và anh đã phải dành thời gian nói chuyện cùng nhau nhiều hơn để tôi thoải mái hơn.

Cũng sau lần đó, chồng tôi dần biết quan tâm với vợ con hơn. Anh không còn la cà về nhà trễ nữa. Anh cũng biết giúp vợ trông con, dọn dẹp nhà cửa khi tôi bận việc. Tôi thấy thế cũng mừng, đàn bà đôi khi cũng chỉ cần một người chồng chia ngọt sẻ bùi với mình như thế. Từ đây tôi cũng thương và tin tưởng chồng hơn.

Vừa trở về sau chuyến công tác, tôi c.hết đứng trước tờ giấy khám thai và lời thú tội của cô osin trẻ đẹp - Hình 1

Ảnh minh họa: Internet

Khi có con nhỏ, tôi vẫn vừa đi làm, vừa quán xuyến được việc nhà. Nhưng đến khi có đứa con thứ hai thì tôi đành phải thuê osin giúp việc. Tôi chọn cô bé con của bà dì ở quê, cũng là họ hàng xa với tôi. Cô bé cũng xinh xắn, nhìn thôi đã có cảm tình. Dù sao thì để họ hàng mình vào ở cùng vẫn tốt hơn là người xa lạ. Với lại, cô bé này tính tình cũng thật thà, ngoan ngoãn, chịu khó nên tôi cũng tin tưởng lắm, giao hết việc nhà cho nó.

Nhưng khi nó làm việc được khoảng một thời gian thì tôi lại thấy con bé có vài biểu hiện lạ. Nó trông mệt mỏi, nhợt nhạt hơn, dù rằng công việc tôi giao cũng không có gì mới. Thêm vài lần con bé cứ thấy đồ tanh lại lại lao vào nhà vệ sinh lại khiến tôi đ.âm lo. Thương nó nên tôi dẫn đến chỗ quen biết của tôi để khám. Nhưng chỉ vừa đưa nó đến nơi thì lại phải có lịch đi công tác gấp. Tôi đành gửi nó lại cho bạn tôi khám rồi hẹn ngày tôi về ra lấy kết quả.

Đi công tác được vài ngày thì tôi về. Tôi ghé phòng khám của người bạn lấy kết quả khám bệnh của con bé. Nhưng chỉ vừa thấy kết quả thì tôi như c.hết đứng. Nó mang thai gần 2 tháng rồi. Lúc ấy tôi chỉ nghĩ, hay vì mới lên thành phố mà con bé bị ai dụ dỗ ra nông nỗi này? Về đến nhà, tôi gặng hỏi thì nó quỳ rạp dưới chân tôi khóc nức nở:

– Chị ơi, em xin lỗi, em không cố tình làm chuyện có lỗi với chị. Là lần đó khi chị vắng nhà, anh về say xỉn rồi ép em quan hệ. Sau đó anh còn đòi vài lần nữa, anh dọa em mà cho chị biết là sẽ đuổi việc em. Em sợ lắm, em không muốn mất việc, nhà em còn cần t.iền chị ơi. Giờ em sợ lắm. Em phải làm sao đây chị?

Thấy con bé khóc mà tôi như c.hết lặng. Tôi nào ngờ chồng mình có thể làm chuyện đ.ồi b.ại như thế với nó. Tôi vì quá tin tưởng chồng mà mọi chuyện ra thế này. Giờ tôi phải làm sao đây? Đem con bé về nhà để v.ạch t.rần bộ mặt tồi tệ của chồng tôi? Đ.ứa t.rẻ trong bụng con bé phải thế nào đây? Còn con tôi, gia đình nhỏ của tôi rồi sẽ ra sao đây?

Rằm tháng 7 cúng chay hay cúng mặn, nên đốt vàng mã hay không? 10 nhà thì 9 nhà đang làm sai mà không biết

0

Rằm tháng 7 rất nhiều địa phương có tập tục cúng tổ tiên linh đình nhưng điều đó nên được nhìn nhận thế nào cho phù hợp?Tháng 7 ở nhiều nơi có tục cúng lễ ông bà tổ tiên. Nhiều gia đình con cháu đi xa cung tề tựu quây quần để đốt mã cho ông bà tổ tiên, để làm mâm cơm linh đình sum họp. Nhiều người cho rằng tháng 7 là tháng Diêm Vương mở cửa mả xá tội vong nhân nên đốt nhiều vàng mã, cúng lễ linh đình thì người thân đã khuất sẽ nhận được nhiều hơn.

Tháng 7 Vu Lan được cho là tháng báo hiếu nên nhiều người có cha mẹ đã khuất cũng nghĩ rằng cần cúng cấp báo hiếu cha mẹ càng nhiều càng tốt.

Thế nên nhiều địa phương, cứ đến dịp rằm tháng 7 thì nhiều nhà đốt rất nhiều vàng mã và làm mâm cúng mặn rất linh đình gồm nhiều món ngon để dâng lên ban thờ gia tiên, đốt vàng mã khói nghi ngút, lửa bùng bùng cháy.

Giáo hội Phật giáo khuyến cáo không đốt vàng mãĐốt vàng mã là tập tục dân gian và lâu dần bị mất ý nghĩa ban đầu trở thành mê tín. Vàng mã, tiền giấy xuất phát từ việc “giải cứu” người xưa phải chia của cải tài sản cho người chết, trong khi cuộc sống vốn nghèo khó. Thế nên người nghĩ ra tiền giấy vàng mã hồi đó mục đích là để giảm gánh nặng cho những người có người thân chết với tập tục cổ hủ ngày ấy. Nhưng dần dần những người làm tiền giấy vàng mã xa xưa đã có những chiêu trò khiến người ta tin việc đốt vàng mã càng nhiều càng tốt. Điển hình dân gian lưu truyền lại câu chuyện Vương Luân đã tìm cách phục hồi bằng lối lừa gạt người dân tin vàng mã. Vương Luân cho người giả chết nằm trong quan tài có lỗ thông hơi, cho đốt vàng mã thật nhiều, sau đó người chết sống lại trong khi người dân tới viếng…dot-vang-ma-phunutoday
Ngày nay giáo hội Phật giáo Việt Nam đã nhiều lần ra thông bạch lưu ý việc không đốt vàng mã vì đó không phải tinh thần Phật giáo và điều đó còn gây nguy hiểm, gây tăng nguy cơ hỏa hoạn cháy nổ. Theo thuyết nhà Phật việc đốt vàng mã cũng không có lợi gì cho người đã khuất. Để hồi hướng công đức cho bậc sinh thành, cả khi còn sống hay khi đã khuất thì con cháu nên làm nhiều việc tốt, tích đức, sống thiện lành để hồi hướng công đức cho cha mẹ, người thân, khi họ còn sống thì chăm sóc chu đáo, gia đình tình cảm hòa thuận yêu thương giúp đỡ.

Xót xa Việt Hương

0

Bộ phim điện ảnh “Ma da” với sự tham gia của nhiều nghệ sĩ như: Việt Hương, Trung Dân, Diệu Đức, Thành Lộc, Cẩm Ly, Minh Khang, Dạ Chúc… sẽ chính thức ra rạp vào ngày 16/8 tới.Việt Hương:

Trong phim, Việt Hương vào vai một người phụ nữ làm nghề vớt xác trên sông. Có thể nói, trong sự nghiệp diễn xuất mấy chục năm của mình, đây là vai diễn làm khó, làm khổ Việt Hương nhất. Nhân dịp này, nghệ sĩ Việt Hương đã dành cho chúng tôi một cuộc trò chuyện nhiều thú vị.

Việt Hương:

Nghệ sĩ Việt Hương và nghệ sĩ Trung Dân trong phim “Ma da”.

“Tôi tìm 2 sư phụ làm nghề vớt xác để học”

– Vào vai một người phụ nữ vớt xác trên sông có làm khó chị không?

Vai này là vai diễn hay nhất và cũng khó nhất với tôi, đòi hỏi rất nhiều kỹ năng sống còn. Khó thì không khó mà quá cực. Không chỉ cực khổ mà tôi còn không có một chút chất liệu hay kinh nghiệm nào về sông nước, thói quen lẫn nếp sống của người Cà Mau.

Tôi đi nhuộm da cho nâu, rám nắng, tập từ dáng đi, cách ăn mặc đến để tóc tai. Rồi kiếm thầy giỏi chỉ mình cách lặn ở sông nước. Đoàn phim tìm thầy cho tôi, tôi cũng tìm 2 sư phụ làm nghề vớt xác để học.

Một người là vớt xác hiện đại, họ sử dụng ca nô, thợ lặn, dây, đầy đủ. Một người là vớt xác theo kiểu tâm linh, phải cúng kiến trước khi thực hiện, đi sông, cảm nhận con nước, xác đứng, xác nằm ra sao… Tất cả phải học mất một thời gian dài chứ không phải một sớm một chiều.

Tập là một chuyện nhưng đến khi quay thì nỗi sợ vẫn còn, vẫn bất an, lo lắng. Ngoài sông lớn nước rất mạnh và không hề an toàn. Người ta nói “nhất thủy nhì hỏa”, nước đã trôi thì trôi đi luôn.

Mình phải an toàn trước rồi mới đến nhảy xuống cứu người, vớt người làm sao, cắt lưới để kéo người lên, rồi đến xử lý thế nào khi vỏ lãi bị lật. Hồi đầu học, tôi lặn được 17-18 giây, cuối phim thì lặn được tới 50 mấy giây.

– Nguy hiểm, cực khổ như vậy, có bao giờ chị muốn bỏ vai?

Tôi có 2 điều. Nếu mà khó quá một là mình rút lui, hai là mình tới luôn. Tôi luôn chọn vế sau.

Việt Hương:

Vai diễn cực khổ nhất trong sự nghiệp của nữ nghệ sĩ.

Việt Hương:
– Chị có tin những điều tâm linh của nghề vớt xác trên sông?

Tôi tin vào tâm linh nhưng tôi không sợ ma. Mình cứ nghĩ là mình làm tốt, mình cúng kiếng đàng hoàng, xin phép đi làm. Nếu mà có ma thật thì người ta cũng tội nghiệp, cũng giúp mình chứ không hù dọa mình.

Những nghi thức cúng kiến ở trong phim trước khi lặn xuống nước không phải làm giả đâu mà là tôi làm thật. Cúng bái đàng hoàng, cầu xin thật hết.

Mình đi làm mà. Mình đàng hoàng không có gì phải sợ. Ông bà mình có câu, có thờ có thiêng, có kiêng có lành. Mình cứ hết lòng thì sẽ được hỗ trợ giúp đỡ.

Mặt biến dạng vì quay phim

– Trong quá trình quay phim, chị có gặp điều gì đặc biệt liên quan tới tâm linh?

Đêm quay cảnh tôi chụp xác dưới nước, tôi cứ chụp trật hoài. Mọi người mới nói: Chắc không được, thôi chị Hương đi lên đi, chỗ này không ổn đâu. Qua ngày sau đoàn phim kiếm dòng nước khác để làm thì được. Mọi người nghĩ theo hướng tâm linh còn tôi nghĩ nước mạnh quá nên mình chụp bị hụt.

– Có điều gì khiến chị bị ám ảnh không?

Tôi nghĩ là cái xác giả. Dĩ nhiên là mình sử dụng ma-nơ-canh nhưng để tạo hiệu ứng cũng như sự chân thật nhất khi quay cận thì mình phải lựa chọn những chất liệu để giống da, thịt của một người chết đuối.

Người chết đuối quá lâu thì da thịt sẽ phân hủy, rã ra nên khi mình xuống dưới nước, nhịp đầu tiên mình chạm vào thì nó rất nhớt. Vừa chạm vào là mình giật mình liền mà đâu phải quay 1-2 cảnh rồi nghỉ mà quay rất nhiều lần.

Nước ban đêm rất lạnh mà nước chảy mạnh là thịt của ma-nơ-canh rã ra. Rồi cái xác thì mắt phải vẽ nên cứ nhìn là bị giật mình.

Rồi tôi bị ám ảnh bởi nhân vật. Một người phụ nữ đơn thân nuôi con gái nhỏ, nghèo, vất vả và làm nghề vớt xác người trên sông giúp cho người ta.

Ở lâu dần, đôi lúc tôi rơi vào tình trạng căng thẳng vì tôi cứ nghĩ mình là bà Lệ. Vòng lặp cuộc sống hàng ngày cứ y chang nhau. Ngày nào cũng khóc, kiếm con, cõng con, chơi với con, ăn cơm, ra vô trong căn nhà chòi đó. Cái nhà dựng đó như trở thành nhà của tôi nên mình không thoát vai ra được.

Đến nỗi, sau khi quay xong, mọi người kêu: “Mình đốt căn nhà đó nha” để tôi quên bối cảnh, hoặc mấy cái gì đó không hay thì bỏ lại hết. Cái nhà đó là đoàn phim mướn rồi dựng lên bằng mây tre lá.

Việt Hương:

Việt Hương bị ảnh hưởng nhiều về sức khỏe sau vai diễn.

– Chị từng chia sẻ, vì ngâm mình dưới nước quá nhiều nên ảnh hưởng cơ mặt. Vậy hiện tại, sức khỏe của chị thế nào?

Ngâm nước lâu, da thịt không tổn thương nhưng lại ngấm nước, lạnh vào xương của mình. Khí lạnh nhập vô người mình nên ảnh hưởng đến các cơ.

Da bị ghẻ ngứa hay bị côn trùng cắn thì mình xức thuốc còn ngâm nước lạnh thì bị hạ thân nhiệt, ảnh hưởng rất nhiều thứ khác.

Dân chuyên nghiệp người ta ngâm từ 6- 8 tiếng, tôi ngâm nước có ngày lên đến 12-13 tiếng đồng hồ. Dây thần kinh số 7 không bị đứt mà nó bị co rút khiến mặt biến dạng.

Chưa kể mình còn bị tâm lý không muốn bản thân làm trì trệ tiến độ công việc vì phụ nữ sẽ đến thời kỳ kinh nguyệt. Khi mình đến ngày đèn đỏ thì đoàn phim phải nghỉ ít nhất 3 ngày. Mà đoàn gần cả trăm người nên là tôi cứ cứ lo lắng cầu nguyện “đừng có bị, đừng có bị”… và không bị thật.

Nhưng sau khi đoàn phim quay xong, đến 3 tháng sau tôi vẫn chưa có kinh nguyệt trở lại và phải nhờ đến sự trợ giúp của bác sĩ (cười). Hiện tại thì tôi hồi phục rồi.

– Cảm ơn chị đã chia sẻ!

Chính thức: Tạm biệt Huấn Hoa Hồng

0

Trong chia sẻ mới đây, Huấn Hoa Hồng cho biết mình đang bị kiện vì tội lừa đảo. Người đàn ông này mong cư dân mạng hiểu biết có thể tư vấn, đưa ra lời khuyên cho mình.Huấn Hoa Hồng tím tái mặt mày cầu cứu dân mạng giữa đêm, thú nhận gặp rắc rối lớn về pháp lý

Tối 11/8, Huấn Hoa Hồng (tên thật Bùi Xuân Huấn, 39 tuổi, quê Yên Bái) gây chú ý khi chia sẻ clip khẩn cầu cư dân mạng giúp đỡ. Theo đó, “giang hồ mạng” này cho biết mình đang gặp rắc rối lớn về pháp lý. Nguồn cơn xuất phát từ chiếc xe máy Honda SH mang BKS: 97B – 99999 mua cách đây 1 năm.

Huấn cho biết, mình mua chiếc xe “ngũ quý 9” trên vào ngày 14/7/2023 từ một người đàn ông Bắc Kạn với giá 490 triệu đồng, chuyển tiền qua tài khoản chính chủ là ông N.T.Q. Thời điểm đó chưa có quy định định danh biển số xe.

Huấn Hoa Hồng cầu cứu CĐM giúp đỡ. Ảnh chụp màn hình

Tuy nhiên, khi liên hệ người đàn ông Bắc Kạn này làm thủ tục thu hồi biển số ngũ quý 9, để có thể định danh và chuyển biển cho xe khác thì nhận được câu trả lời: “Bán xe chứ không bán biển số”. Cùng thời điểm đó, Huấn Hoa Hồng biết chuyện biển 99999 đã được hợp thức hoa cho một chiếc Dream khác, người sở hữu không phải anh mà là chủ cũ.

“Nếu mua xe SH không có biển số và đăng ký, khác gì xe trộm cắp, không ai dám bỏ số tiền gần nửa tỷ đồng để mua chiếc xe máy như vậy”, Huấn Hoa Hồng chia sẻ.

Huấn Hoa Hồng cầu xin giúp đỡ

Khi tìm gặp người chủ cũ để giải quyết, phía Huấn Hoa Hồng đã bị từ chối. Sự việc này càng trở nên rắc rối khi Huấn bán xe SH 99999 cho một người khác. Trong trường hợp xấu, “giang hồ mạng” này có thể sẽ phải chịu các vấn đề về pháp lý liên quan.

“Mình là dân kinh doanh, mình bán chiếc xe đó cho người khác để kiếm chút ít, nhưng lại bị người ta quay sang kiện Huấn lừa đảo. Bản thân thấp cổ bé họng chỉ biết trình bày lý do như thế để mọi người giúp đỡ, tư vấn Huấn làm như thế nào cho chuẩn nhất”, Huấn Hoa Hồng buồn bã nói.

Huấn Hoa Hồng trong một lần làm việc với cơ quan chức năng. Ảnh: CACC

Với mong muốn tìm được câu trả lời, Huấn Hoa Hồng tuyên bố mỗi ngày sẽ đăng 1 clip lên trang cá nhân. Hiện cư dân mạng vẫn đang có những bình luận trái chiều về sự việc của “giang hồ mạng” này.

Huấn Hoa Hồng là cái tên không còn xa lạ gì trên không gian mạng. Anh chàng này được gắn với danh xưng “giang hồ mạng” vì những phát ngôn, cách sống khoe của hợm hĩnh, hay rao giảng đạo lý. Trước đây, Huấn nhiều lần bị cơ quan công an phát hiện dương tính với chất cấm và phải vào trại cai nghiện. Ngoài ra, người này còn từng bị phạt vì hành vi biên tập, tự xuất bản 2 cuốn sách dạy kinh doanh…

Huân Hoa Hồng và 2 cuốn sách xuất bản trái phép. Ảnh: Facebook nhân vậtHuấn Hoa Hồng từng có thói quen khoe của một cách hợm hĩnh. Ảnh: Internet

Với quá khứ nổi cộm như vậy, uy tín của Huấn Hoa Hồng trong mắt cư dân mạng khá thấp. Hiểu điều đó nên trong clip kêu cứu tối 11/8 vừa qua, người này khẳng định đó là “quá khứ bồng bột”, hiện tại anh ta đã nhìn nhận lại bản thân, cố gắng làm người tử tế.

Con trai bị tainan liệ.t nửa thân dưới, con dâu không chịu nổi liền bỏ nhà đi để lại cho tôi chăm sóc hầu hạ. Những tưởng con dâu sẽ không bao giờ quay về nữa thì một ngày tôi bất ngờ thấy cô ta ôm một đưa trẻ về chào bà nội….

0

Trong ngôi nhà lụp xụp, chị Trần Thị Thanh (48 tuổi, ngụ thôn Lũy, xã Kim Song Trường, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh) cho biết, vợ chồng chị có 3 người con. Hai con gái lớn đã có gia đình, hoàn cảnh rất chật vật. Riêng con trai út là Nguyễn Hữu Thọ (25 tuổi) không may bị tai nạn giao thông nghiêm trọng khi đang học cuối lớp 11, suốt 8 năm nay sống thực vật, càng khiến gia đình lâm vào tình cảnh cơ cực.

Gia đình đã bán hết tài sản, vay mượn tiền của người thân, ngân hàng đưa Thọ đi các bệnh viện ở Hà Tĩnh, Hà Nội, TPHCM, Đắk Lắk để chữa trị. Cố gắng duy trì được tính mạng, nhưng Thọ phải sống đời thực vật, nằm một chỗ, chân tay dần teo tóp, co quắp, không nói được, mất ý thức… Em còn phải thường xuyên sử dụng thuốc liên quan đến thần kinh, não, trào ngược dạ dày, tim mạch. Mọi sinh hoạt cá nhân của Thọ hoàn toàn phụ thuộc vào người thân chăm sóc.

Gia đình chị Thanh thuộc diện hộ cận nghèo, cuộc sống chủ yếu dựa vào 4 sào ruộng và khoản trợ cấp người tàn tật hơn 540.000 đồng/tháng của Thọ. Đã vậy, do bị tai nạn giao thông gãy chân phải, hơn 20 năm qua, anh Nguyễn Hữu Bồng (59 tuổi, chồng chị Thanh) không làm được công việc nặng nên cũng không phụ giúp được nhiều. Để có tiền chạy chữa cho con, chị Thanh phải vay nợ hơn 70 triệu đồng đến nay chưa trả được, quá trình chữa trị sắp tới của Thọ chưa biết xoay xở như thế nào.

Mọi giúp đỡ xin gửi về Báo Sài Gòn Giải Phóng, 432-434 Nguyễn Thị Minh Khai, P.5, Q.3, TPHCM; ĐT: (028) 22111263. Tài khoản: Báo Sài Gòn Giải Phóng, 31010000231438 Ngân hàng TMCP Đầu tư và Phát triển Việt Nam (chi nhánh TPHCM) hoặc 000170406009199 Ngân hàng TMCP Sài Gòn Công thương (Hội sở). Nội dung: HCCG 22-14.

Tiết lộ của chàng trai Đồng Nai trúng số 14 tỷ đồng không đeo mặt nạ

0

Anh Nguyễn Hoài Ân cho biết sẽ tiếp tục mua vé số Vietlott, quyết “săn” giải thưởng hơn 100 tỷ đồng.

Ngày 3/10, Vietlott chi nhánh TPHCM tổ chức trao giải Jackpot hơn 14,3 tỷ đồng cho anh Nguyễn Hoài Ân (28 tuổi, quê Đồng Nai). Chàng trai quyết định không đeo mặt nạ khi nhận giải, nói rằng “đây không phải số tiền lớn với mình”.

Chia sẻ với phóng viên Dân trí, anh Ân cho biết tấm vé này được anh mua tại điểm bán hàng trên đường Hoàng Hoa Thám (phường 12, quận Tân Bình, TPHCM) với giá khoảng 200 triệu đồng, vào cuối tháng 9.

Anh nói bỏ ra một khoản tiền lớn để mua bao số, coi đây như “một hình thức giải trí”, không phải để đầu tư như nhiều người đồn thổi. Với quan niệm “số chọn mình”, anh thường mua các vé tự chọn.

“Khi Vietlott công bố trúng giải, tôi rất bất ngờ. Tôi có thói quen mua vé số Vietlott từ lâu, duy trì mỗi ngày. Nhưng đến tháng 3 năm nay tôi mới may mắn trúng lần đầu tiên với giải hơn 130 triệu đồng”, anh cho hay.

Anh Nguyễn Hoài Ân nhận thưởng Jackpot hơn 14,3 tỷ đồng, ngày 3/10 (Ảnh: Vietlott).

Khi được hỏi về quyết định công khai danh tính khi nhận thưởng, chàng trai cho biết muốn chia sẻ niềm vui và mang lại hy vọng cho mọi người. Đồng thời, anh muốn giúp các nhân viên, đại lý bán được vé, không bị hiểu nhầm “những người trúng giải đeo mặt nạ đều là giả mạo”.

Sau khi trừ thuế, anh Ân nhận về hơn 12,9 tỷ đồng. Người thân ở Đồng Nai liên tục gọi điện chúc mừng, gọi đùa anh là “tỷ phú” hay “đại gia”.

Anh tiết lộ đến nay chưa gặp rắc rối gì trong cuộc sống, số điện thoại được anh cài đặt chế độ “không làm phiền”. Một số người trên mạng xã hội chủ động bình luận số tài khoản để “xin lộc”, anh đã chuyển khoản cho họ một số tiền tùy theo tâm trạng.

“Với những tin đồn thất thiệt trên mạng xã hội, tôi không quan tâm, tránh ảnh hưởng cuộc sống”, anh nói.

Tờ vé được cho là đã trúng Jackpot 2 ngày 7/10 của anh Ân (Ảnh: Nhân vật cung cấp).

Chàng trai 28 tuổi bật mí hiện độc thân, làm kinh doanh, có công ty tại TPHCM, Hà Nội và Hưng Yên. Từ ngày 6 đến 8/10, anh có chuyến công tác ra Hà Nội, tiện mua một tờ vé số Vietlott.

Anh thông báo tấm vé này trúng giải Jackpot 2, thuộc sản phẩm Power 6/55, có trị giá hơn 4,6 tỷ đồng chưa bao gồm giải phụ. Tuy nhiên, phía Vietlott chưa xác nhận thông tin này.

“Tôi sẽ dành khoản tiền thưởng hơn 12 tỷ đồng để đầu tư, kinh doanh”, anh Ân nói, cho biết chưa dừng lại mà tiếp tục “săn” giải Jackpot hơn 100 tỷ đồng trong tương lai.

Mẹ già lặn lội xách gà lên cho con dâu, đến lúc gà chết, mẹ lả đi bên đường con dâu vẫn thản nhiên ngồi xem TV trong nhà

0

Trời nóng như đổ lửa, hai con gà khát nước, lại bị để đè mấy tiếng trên xe nên đầu bắt đầu ngả sang một bên. Bà Chi cũng thấm mệt, ngồi xuống trước cổng nghỉ ngơi.

Bà Chi có một trai một gái, con trai của bà học giỏi nên may mắn thoát khỏi nghề nông, ở lại thành phố lập nghiệp. Trong khi đó, đứa con gái tội nghiệp của bà lại không có được may mắn ấy. Hằng chỉ học được đến lớp 10 thì bà Chi bị bệnh, không thể đi làm nuôi con được. Hằng phải nghỉ học giữa chừng, đi làm nuôi mẹ và phụ giúp anh học đại học ở thành phố. 20 tuổi, cô lấy chồng rồi sống bằng nghề làm ruộng. Thương mẹ sống một mình nên Hằng cũng đón mẹ về ở cùng để tiện bề chăm sóc.

Bà Chi năm nay đã 70 tuổi nhưng được cái trí óc vẫn còn minh mẫn lắm. Bà hơi yếu nên một năm họa hoằn lắm bà mới lên thành phố thăm con trai 1 lần. Thành thì bận rộn với công việc nên chỉ đến ngày giỗ bố anh mới về thăm nhà. Những lần mẹ lên chơi anh cũng chẳng ở nhà chơi với mẹ được, vì Thành thường xuyên phải đi công tác nước ngoài, mọi việc ở nhà đều do một mình vợ anh lo liệu.

Vợ Thành là tiểu thư con nhà giàu có, bà Chi sợ con dâu một phép. Chẳng phải vì lý do gì, chỉ vì khi nào con dâu bà cũng tỏ ra sắc sảo, tỏ ra hơn người, với cả bà chẳng muốn con dâu, con trai bà cãi nhau nên dù có nhiều lần bị đối xử tệ bạc nhưng bà Chi vẫn không hé răng nói với con trai nửa câu.

Đợt này, nghe tin con dâu sinh cháu đích tôn cho mình, bà Chi mừng đến mức không ngủ được. Bà nói với con trai, bảo mình sẽ sắp xếp để lên thăm con, thăm cháu nhưng Thành bảo đợt này anh đi công tác suốt, không có ở nhà, sợ mẹ lên thì không đi đón được. Nhưng bà Chi muốn nhìn thấy cháu lắm, bà ra chuồng gà bắt hai con gà béo nhất rồi đến nói với anh chủ xe đầu làng cho đi nhờ lên thành phố.

Tình yêu, Hạnh phúc gia đình, Mẹ chồng - nàng dâu, Tâm sự

Bà Chi bắt gà lên thăm con dâu mới sinh ở thành phố (Ảnh minh họa)

Con gái bà Chi thấy mẹ đi một mình định đi theo nhưng bà Chi cản lại, bà bảo có xe đó rồi, chỉ cần lên tới nơi là ổn, không việc gì phải đi theo cho tốn thời gian. Nói thế thôi chứ bà không muốn con gái mình cũng lên rồi làm phiền con dâu. Bà biết kiểu gì con dâu bà cũng khó chịu.

Sáng đó bà dậy sớm đến chỗ nhà xe. Hôm đó xe nhiều người nên bà bị nhét vào một chỗ chật ních. Ngồi 2 tiếng mới lên đến thành phố, bà sách hai con gà béo núc ních lên gõ cửa nhà con trai.

Bấm chuông xong, bà thấy con dâu vén rèm ra xem, nhưng rồi mãi chẳng thấy nó ra mở cửa cho bà vào. Bà Chi đứng ngoài lấy hết sức bình sinh gọi với vào:

– Châu ơi, mở cửa cho mẹ với.

Nhưng cửa vẫn đóng im ỉm. Con dâu bà Chi đứng ở trong nín thở. Cô thấy mẹ chồng quần áo xộc xệch, tay lại xách hai con gà thì bực lắm. Cô không muốn mẹ chồng lên chơi, vì mỗi lần bà lên lại làm bẩn nhà, ăn lắm, nói nhiều khiến cô đau đầu.

Bình thường nếu chồng ở nhà chắc Châu không dám làm vậy, nhưng hôm nay chồng đi vắng, Châu cứ giả vờ không nghe. Cô bật ti vi lên, con thì nằm ngủ trong phòng, cô lại đổ ra một túi hạt hạnh nhân rồi vừa nằm xem ti vi vừa ăn, để mặc mẹ chồng gọi khản cả cổ.

Bà Chi đứng ngoài, trời nóng như đổ lửa. Hai con gà khát nước, lại bị để đè mấy tiếng trên xe nên đầu bắt đầu ngả sang một bên. Bà Chi cũng thấm mệt, ngồi xuống trước cổng nghỉ ngơi. Hàng xóm thấy bà thì chỉ trỏ rồi bảo: “Nhà cô Châu lại thay ô sin mới à?”.

Bà Châu ngồi từ 10h sáng cho đến 5h chiều, vừa đói, vừa mệt nên bà gục xuống. Châu vẫn lỳ lợm không ra mở cửa cho mẹ chồng vào. Cô vẫn ở trong nhà nằm điều hòa, ru con rồi nằm khểnh xem ti vi.

Tình yêu, Hạnh phúc gia đình, Mẹ chồng - nàng dâu, Tâm sự

Trong lúc mẹ chồng nằm lả ngoài cổng thì cô con dâu vẫn ung dung nằm xem ti vi (Ảnh minh họa)

Đến tối, Thành bỗng dưng về nhà trước dự định. Vừa dừng xe trước cổng, Thành đã hoảng hồn khi thấy bóng người nằm đó. Anh lại gần, chiếu đèn xem thì hoảng hốt nhận ra đó là mẹ mình. Thành bế mẹ vào nhà rồi hốt hoảng:

– Mẹ ơi, sao mẹ lại lạnh tanh thế này? Mẹ lên bao giờ sao không nói gì với con?

Lúc đó, Châu thấy chồng bế mẹ chồng vào thì mặt tái nhợt, cô làm ra vẻ ngạc nhiên rồi khóc nấc lên:

– Ôi mẹ ơi! Mẹ bị làm sao thế này? Anh nhanh đưa mẹ vào trong đi.

Nói rồi Châu gọi cho bác sỹ đến. 2 tiếng sau thì bà Chi tỉnh lại, giọng bà thều thào:

– Mẹ lên từ sáng, gọi cửa nhưng không ai mở.

Thành nhìn sang vợ, Châu mới xua tay bảo:

– Em ở nhà chăm con cả ngày có nghe gì đâu. Có lẽ do con khóc to quá.

Bà Chi nuốt nước mắt. Một lúc sau, bà nghe tiếng con dâu lanh lảnh phía ngoài: “Gà qué gì chết cứng đơ thế này thì vứt thùng rác cho rồi, ăn vào có khi chết không kịp ngáp”. Đến lúc đó, bà mới thều thào nói với con trai: “Mẹ nhìn cháu đủ rồi, mai con cho mẹ về quê nhé”.

Con ố;m không có một xu đành tìm chồng cũ để nhờ vả, ai ngờ anh chỉ lẳng lặng n;ém tờ 50k vào mặt tôi rồi ra về. Khi quay trở lại bệnh viện, đọc từng dòng tin nhắn anh gửi mà tôi không cầm được n;ước m;ắt…

0

Con ố;m không có một xu đành tìm chồng cũ để nhờ vả, ai ngờ anh chỉ lẳng lặng n;ém tờ 50k vào mặt tôi rồi ra về. Khi quay trở lại bệnh viện, đọc từng dòng tin nhắn anh gửi mà tôi không cầm được n;ước m;ắt…
Con ốm tìm chồng cũ bị vứt cho 50k đuổi đi, về nhận tin nhắn tôi vỡ òa hạnh phúc - 2
Khi quay trở lại bệnh viện, tôi phát hiện điện thoại có tin nhắn mới. Mở ra đọc, hóa ra là tin nhắn của chồng cũ. Nhìn từng dòng anh gửi, nước mắt tôi cứ thế rơi ướt đẫm hai má.
Tôi và chồng cũ ly hôn cách đây 2 năm do mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng quá gay gắt, không thể dung hòa nổi. Tôi chẳng hiểu vì sao mẹ chồng lại ghét    tôi đến  thế hoặc có thể đối với cô con dâu nào bà cũng sẽ đối xử tương tự.
Mẹ chồng tôi là một bà mẹ đơn thân. Nhiều năm qua chỉ có bà và con trai sống nương tựa vào nhau, anh ấy là người thân duy nhất của bà. Khi anh lấy vợ, đột nhiên phải chia sẻ con trai với một người khác, chắc chắn bà sẽ cảm thấy trống vắng và hụt hẫng. Vì thế theo phản xạ tự nhiên bà sẽ bày ra thái độ thù địch với chính con dâu của mình.
Chồng tôi là con một, không thể ra ở riêng. Nếu chúng tôi mà dọn ra ngoài thì mẹ chồng sẽ không bao giờ để yên, thậm chí bà còn dọa tự vẫn. Không ở riêng cũng không thể sống chung, vậy chỉ còn phương án duy nhất là ly hôn. Và vợ chồng tôi đã ra tòa, khi mà tình cảm dành cho nhau vẫn rất đong đầy.

Sau ly hôn, mẹ chồng quản lý con trai rất chặt, không cho anh liên lạc gặp gỡ vợ cũ. Chồng tôi vẫn chuyển tiền nuôi con hàng tháng nhưng cũng chỉ là theo quy định tại tòa án. Nói thật bây giờ nuôi con tốn kém, 1 – 2 triệu có đáng là bao đâu. Con tôi còn nhỏ, đủ khoản chi dùng, mỗi lần con ốm đi viện cũng tốn cả vài triệu rồi.
Con ốm tìm chồng cũ bị vứt cho 50k đuổi đi, về nhận tin nhắn tôi vỡ òa hạnh phúc - 1
Và vợ chồng tôi đã ra tòa, khi mà tình cảm dành cho nhau vẫn rất đong đầy. (Ảnh minh họa)
Hôm vừa rồi con tôi sốt cao nhập viện lúc nửa đêm. Trong túi còn đúng vài trăm nghìn, làm thủ tục nhập viện cho con xong là tôi hết sạch tiền. Định gọi điện hỏi vay tiền bạn nhưng nghĩ đến chồng cũ là bố của con mình, anh ấy phải có trách nhiệm.
Gọi cho chồng cũ không được, tôi chẳng rõ điện thoại của anh hết pin hay mẹ chồng cũ nhìn thấy tôi gọi nên cố tình tắt máy đi. Nhìn con nằm mệt lả trên giường bệnh, càng nghĩ tôi càng thấy ấm ức đến phát khóc. Tôi quyết tâm tìm đến tận nhà chồng cũ, vừa để bắt anh thực hiện trách nhiệm làm bố, vừa để hỏi anh tại sao lại đối xử với chính con mình như vậy. Mẹ quan trọng, vậy chẳng lẽ con gái anh ấy không quan trọng hay sao?

Khi   tôi đến  nơi thì vừa hay nhìn thấy chồng cũ và mẹ chồng cũ đang nói chuyện gì đó trong sân, không khí khá căng thẳng. Trước nay tôi khá sợ sệt trước bà ấy nhưng lúc đó tôi không e dè gì nữa, nói thẳng với chồng cũ mục đích của mìnhn đồng thời lớn tiếng trách móc anh ấy không hoàn thành trách nhiệm.
Mẹ chồng cũ định lao lên mắng tôi nhưng anh ngăn lại. Sau đó anh mở ví lấy ra 1 tờ 50k ném ra trước mặt tôi rồi gằn giọng quát:
“Cô cầm lấy mà đi xe ôm về, coi như tôi cho cô phí đi lại. Tiền chu cấp nuôi con hàng tháng tôi đã chuyển đầy đủ không thiếu một xu, tôi đã hoàn thành tốt trách nhiệm của mình. Cô là người nhận nuôi nó, có gì phát sinh cô phải tự gánh lấy. Đừng bao giờ xuất hiện ở đây thêm lần nào nữa!”.
Tôi cay đắng tận cùng trước thái độ tuyệt tình, tàn nhẫn của chồng cũ. Mới ly hôn 2 năm mà anh ta đã quay lưng đối xử với tôi chẳng khác gì người xa lạ. Tất nhiên tôi không bao giờ thèm cầm tờ 50k ấy. Quay lưng đi thẳng khỏi nhà chồng cũ, trong lòng tôi hạ quyết tâm sẽ cắt đứt hoàn toàn với anh ta, coi như con mình không có bố.


Đi kèm với tin nhắn ấy, chồng cũ gửi cho tôi 10 triệu để lo cho con. (Ảnh minh họa)

Khi quay trở lại bệnh viện, tôi phát hiện điện thoại có tin nhắn mới. Mở ra đọc, hóa ra là tin nhắn của chồng cũ. Nhìn từng dòng anh gửi, nước mắt tôi cứ thế rơi ướt đẫm hai má, trong lòng thì vỡ òa hạnh phúc:
“Em cố gắng cùng con vượt qua giai đoạn khó khăn này. Anh đang gom tiền mua một căn hộ trả góp, khi nào sắp xếp mọi việc xong xuôi sẽ đón hai mẹ con về. Phía mẹ anh, anh cũng có tính toán cả rồi, em không cần lo lắng. Thời gian này có lẽ anh không liên lạc được với hai mẹ con vì để trấn an mẹ trước đã”.
Đi kèm với tin nhắn ấy, chồng cũ gửi cho tôi 10 triệu để lo cho con. Vậy ra lúc nãy anh chỉ diễn kịch trước mặt mẹ mà thôi, thực ra anh đang cố gắng sắp xếp mọi chuyện chứ không hề bỏ rơi mẹ con tôi.
Đêm ấy tôi hạnh phúc không ngủ được, mơ về ngày đoàn tụ cùng chồng. Trong hoàn cảnh này tôi có thể làm gì để giúp anh ấy? Có nên bàn với anh giới thiệu đối tượng cho mẹ chồng tái hôn, rồi bà sẽ buông tha cho vợ chồng tôi không nhỉ?

Người đàn ông 32 tuổi ở Sơn La nhưng vóc dáng như trẻ lên 3, mong muốn tìm người bạn đời để gắn bó

0

Anh Lưu được sinh ra với cân nặng 3kg. Tuy nhiên, sau một thời gian, gia đình bắt đầu nhận thấy những điều bất thường ở anh.

Người đàn ông 32 tuổi trong thân hình của một đứa trẻ

Theo đó, mới đây, trên kênh “Độc lạ Bình Dương” đã chia sẻ câu chuyện của một người đàn ông. Nếu chỉ nhìn từ phía sau, nhiều người có thể dễ dàng nhầm lẫn anh Lường Văn Lưu (người dân tộc Thái, tỉnh Sơn La) với một đứa trẻ khoảng 3-4 tuổi. Thực tế, anh Lưu sinh năm 1992 và hiện đã 32 tuổi.

Anh Lường Văn Lưu
Anh Lường Văn Lưu

Anh Lưu cao 75cm và nặng 12kg. Dù có ngoại hình nhỏ nhắn, gương mặt của anh vẫn phản ánh đúng độ tuổi thực của mình. Anh di chuyển khá khó khăn và giọng nói của anh cũng bị ngọng, khiến việc giao tiếp trở nên khó khăn.

Dù đã 32 tuổi nhưng anh Lưu chỉ cao 75cm và nặng 12kg
Dù đã 32 tuổi nhưng anh Lưu chỉ cao 75cm và nặng 12kg

Có một lần, khi gia đình đưa anh Lưu đi làm căn cước công dân, mọi người đã ngạc nhiên khi thấy anh và hỏi: “Trẻ con mang lên đây làm gì?“. Khi biết tuổi thật của anh Lưu, ai cũng rất bất ngờ.

Được biết, anh Lưu sinh ra với cân nặng 3kg, giống như một đứa trẻ bình thường. Tuy nhiên, khi lớn lên, anh dần có những biểu hiện khác biệt.

Khi 1 tuổi, anh Lưu chỉ biết ngồi, chưa biết đứng hay nói. Đến năm 2 tuổi, khi gia đình đưa anh Lưu đi khám tại bệnh viện, các bác sĩ dự đoán khả năng anh bị nhiễm chất độc màu da cam. Đến 6 tuổi, anh Lưu mới bắt đầu biết đi và biết nói, nhưng vẫn chưa sõi.

Trong suốt bao năm qua, anh Lưu lớn lên với ngoại hình nhỏ nhắn như một đứa trẻ và không đến trường, chỉ ở nhà.

Dù vóc dáng nhỏ bé nhưng khuôn mặt anh Lưu lại già dặn đúng tuổi
Dù vóc dáng nhỏ bé nhưng khuôn mặt anh Lưu lại già dặn đúng tuổi

Mẹ của anh Lưu chia sẻ rằng khi thấy con mình như vậy, gia đình rất sốc. Việc nuôi dưỡng anh Lưu rất vất vả. Không chỉ vậy, bố mẹ anh Lưu còn phải thường xuyên nghe những lời gièm pha từ họ hàng và hàng xóm.

Anh Lưu có một người em trai tên là Điện. Khác với anh Lưu, anh Điện khỏe mạnh, lành lặn, cao to và đã lập gia đình, hiện đang sống và làm việc ở Hà Nội. Anh Điện rất yêu quý và thương anh Lưu.

Trước đây, mọi người thường nói mẹ anh Lưu sinh thêm con, nhưng vì chăm sóc anh Lưu quá vất vả và hoàn cảnh lúc bấy giờ khó khăn, gia đình quyết định chỉ dừng lại ở hai người con để có thể chăm lo cho anh Lưu tốt hơn.

Mong muốn tìm người bạn đời để gắn bó

Khi nói về cậu con trai cả của mình, mẹ anh Lưu nhiều lần xúc động: “Tôi thương con lắm, thấy các bạn của con lần lượt lấy vợ, lấy chồng, tôi buồn và khóc nhiều. Lưu cũng không thể đi chơi như các bạn.”

Mẹ anh Lưu vô cùng thương con
Mẹ anh Lưu vô cùng thương con

Anh Lưu có tính cách vui vẻ, ngây ngô như một đứa trẻ. Sở thích của anh là ăn kẹo và xem phim hoạt hình. Mẹ anh nhận xét rằng anh hơi khó tính, bố mẹ làm gì cũng phải đúng ý anh, nếu không anh sẽ giận dỗi.

Hàng ngày, người đàn ông tí hon vẫn có thể tự chăm sóc bản thân, từ việc vệ sinh cá nhân, đánh răng, rửa mặt đến ăn uống. Những công việc còn lại đều cần sự giúp đỡ của bố mẹ.

Anh Lưu có thể tự vệ sinh cá nhân và chăm sóc bản thân
Anh Lưu có thể tự vệ sinh cá nhân và chăm sóc bản thân

Khi được hỏi về chuyện kết hôn, anh Lưu chia sẻ rằng anh muốn tìm một người bạn đời để gắn bó. Mẹ anh Lưu cũng rất vui mừng nếu con trai tìm được người yêu thương mình.

Bà thường nửa đùa nửa thật với con trai: “Nếu Lưu lấy vợ, mẹ sẽ xây nhà cho Lưu.”

Chàng rể hết lòng chăm sóc mẹ vợ mắc u/ng th/ư cho đến ngày bà qua đời. Hơn 1 năm qua, anh tiếp tục đưa bố vợ bị t/ai b/iến, nằm một chỗ về nhà tận hiếu.

0

Chàng rể Bắc Ninh hết lòng chăm sóc mẹ vợ mắc ung thư cho đến ngày bà qua đời. Hơn 1 năm qua, anh tiếp tục đưa bố vợ bị tai biến, nằm một chỗ về nhà tận hiếu.

Hết lòng chăm sóc mẹ vợ bị ung thư

Câu chuyện anh Dương Việt Thắng (SN 1979, TP. Bắc Ninh, tỉnh Bắc Ninh) hiếu thảo, chăm sóc  mẹ vợ  bị ung thư cách đây 4 năm, từng được dư luận quan tâm, khen ngợi.

Thời điểm đó, bà Hoàng Thị Quỳnh – mẹ vợ của anh Thắng mắc bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối. Bác sĩ chẩn đoán bệnh tình của bà không khả quan. Vì vậy, anh Thắng bàn bạc, thống nhất với vợ giúp mẹ sống tiếp những ngày vui vẻ, ít đau đớn. ảnh 9 con rể chăm sóc bố mẹ vợ.jpg Gia đình anh Thắng chụp ảnh cùng bố mẹ vợ
Anh Thắng kết hôn với chị Nguyễn Thị Hoa năm 2001. Chị là con gái duy nhất của vợ chồng bà Quỳnh. Thế nên, bố mẹ vợ luôn thương yêu anh Thắng như con trai trong nhà.

Sau đám cưới, vợ chồng anh Thắng sống ở TP. Bắc Ninh, cách nhà bà Quỳnh khoảng 17km. Anh thường xuyên đưa vợ về thăm bố mẹ vào dịp cuối tuần. Từ lúc mẹ vợ lâm bệnh, anh đề nghị vợ đưa bà về sống chung.

Ban đầu, bà Quỳnh suy sụp nhưng được vợ chồng con gái động viên, lên “phác đồ” điều trị, bà lạc quan và vui vẻ hơn.

Anh Thắng không quản ngại ngày đêm, tìm và đọc vô số tài liệu y khoa. Vì không có chuyên môn nên anh gặp không ít khó khăn. Tuy nhiên, anh làm mọi thứ với hy vọng “còn nước còn tát”.

Trước đó, anh Thắng có nhiều năm luyện tập võ thuật cổ truyền. Nhờ vậy, anh biết một số kiến thức về huyệt đạo, cân bằng âm dương trong cơ thể.

Anh áp dụng các kinh nghiệm đã học và nhờ các bác sĩ đông y tư vấn thêm, để giúp mẹ vợ giảm đau đớn, kéo dài sự sống.

Không chỉ vậy, anh còn nghe ngóng xem có bệnh nhân K phổi khỏe lên nhờ phương thuốc hoặc món ăn nào đó, thì lập tức liên hệ, xin họ chia sẻ kinh nghiệm.

Việc ăn uống của bà Quỳnh được vợ chồng con gái lên thực đơn kỹ lưỡng, gồm những món dễ tiêu hóa và tăng sức đề kháng. Chị Hoa nấu cơm lứt, luộc ngô, còn anh làm nước ép cho mẹ vợ. Buổi tối, anh nấu nước gừng cho mẹ vợ ngâm chân.

Sau mỗi bữa ăn, anh Thắng lặng lẽ theo dõi các biểu hiện của mẹ vợ. Nếu có gì bất thường, anh sẽ ngừng thực đơn đó, chuyển sang các món mới.

Anh Thắng chấp nhận mất ăn mất ngủ để mẹ vợ có thể ngủ ngon, bớt đau đớn hơn. Anh hạn chế đi làm xa, chỉ nhận công việc gần nhà để tiện chăm sóc mẹ vợ.

Anh không tiếc tiền, săn lùng, mua bằng được những loại thuốc tốt cho bệnh tình của bà Quỳnh. Mỗi sáng, anh đều đưa mẹ vợ đi dạo ở công viên gần nhà, chờ bà chơi đùa cùng cháu.

Biết thời gian của mẹ vợ không còn nhiều, vợ chồng anh Thắng đưa cha mẹ đi chụp ảnh kỷ niệm ngày cưới. Nhìn bố mẹ vợ tình tứ chụp ảnh, chàng rể hiếu thảo không cầm được nước mắt. ảnh 8 con rể chăm sóc bố mẹ vợ.jpg

Anh Thắng đưa bố mẹ vợ đi chụp ảnh kỷ niệm
Cận kề bố vợ tai biến

Được con cái chăm sóc tận tâm, bà Quỳnh sống vui vẻ được hơn 1 năm. Cứ ngỡ sức khỏe của bà tiến triển tốt, nhưng bệnh tình đột ngột trở nặng.

Những ngày cuối đời, bà được  con rể  cận kề động viên, chăm sóc. Anh Thắng không quản ngại, xem mẹ vợ như mẹ ruột. Anh sẵn sàng làm “ghế” cho bà tựa vào mỗi lần cơn đau kéo đến giày vò.

Anh Thắng kể: “Tôi chăm sóc mẹ vợ trong những ngày mẹ nằm viện. Tôi không an tâm để bà đi cùng người khác. Họ không có kinh nghiệm và không hợp tính bà.

Mỗi lần truyền hóa chất vào người, bà rất bực bội, khó chịu và mệt mỏi. Ai không hiểu tính thì khó chăm lắm.

Bà chẳng bao giờ cáu gắt với tôi, trong khi đó con cháu ruột thịt vào chăm, bà lại không hài lòng”. ảnh 2 con rể chăm sóc bố mẹ vợ.jpg Mẹ vợ qua đời, anh Thắng tiếp tục chăm bố vợ bị tai biến
Ngày mẹ vợ mất, anh Thắng đau xé lòng nhưng cố bình tĩnh, thay vợ lo chuyện ma chay. Anh quán xuyến, lo toan mọi việc chẳng khác gì con trai trong nhà. Xong đám tang, anh lại túc trực ở nghĩa trang trông coi việc làm mộ.

Mẹ vợ mất, bố vợ buồn đau không dứt. Thương ông lẻ bóng, anh Thắng mời bố vợ về sống chung. Tuy nhiên, ông không đồng ý, muốn ở nhà cũ lo hương khói cho vợ.

Hàng tuần, anh Thắng đều đặn cùng vợ về thăm, ăn chung bữa cơm với bố vợ. Thấy bố vợ vẫn buồn bã, thường xuyên uống rượu, anh xót lòng nhưng không biết phải làm sao.

Vì uống rượu và đau buồn, ông Nguyễn Văn Điền (bố vợ anh Thắng) bị tai biến, nằm liệt giường.

Anh Thắng chia sẻ: “Ông vốn có nhiều bệnh trong người mà còn uống rượu nhiều, sức khỏe đi xuống. Hôm đó, vợ chồng tôi về thăm thì thấy ông có một số biểu hiện bất thường.

Tôi vội vàng chạy sang hàng xóm hỏi han. Cô gái bán thuốc ở cạnh nhà cho biết, sáng cùng ngày ông bị ngã.

Ngay lập tức, chúng tôi đưa ông vào bệnh viện nhưng qua hôm sau, ông bị liệt, không nói chuyện được nữa”.

Bố vợ xuất viện, anh Thắng đưa về nhà chăm sóc. Mỗi ngày, anh đều lau dọn, thay bỉm, vệ sinh cho ông.

Thời gian đầu, anh cố gắng châm cứu, xoa bóp cho bố vợ. Thế nhưng, mọi nỗ lực không có kết quả, vợ chồng anh đầu hàng, chỉ vệ sinh và trò chuyện với ông.

Hơn 1 năm qua, dù vất vả nhưng chưa khi nào anh Thắng thể hiện điều đó trước mặt vợ. Anh không thấy khổ cực, bởi anh không làm thì vợ làm. Ông còn mỗi cô con gái thì đâu còn ai trông cậy.

Anh mệt thì vợ thay anh chăm bố. Vợ chồng anh có việc ra ngoài thì con trai lớn của anh chăm ông.

Anh nói vui: “Bây giờ, cả nhà tôi trở thành y tá lành nghề hết rồi”. Kể cả bố mẹ của anh sống gần đó cũng thường sang chăm, động viên thông gia. ảnh 6 con rể chăm sóc bố mẹ vợ.jpg Vợ chồng anh Thắng luôn thương yêu và quan tâm bố mẹ hai bên
“Ông không nói, không đi đứng được nhưng mình nói gì ông vẫn hiểu. Lúc trước mình sống với ông thế nào thì bây giờ cứ vậy mà đối đãi, thậm chí càng phải tử tế hơn, đừng để người bệnh phải tủi thân”, anh Thắng xúc động.

Với anh Thắng, tứ thân phụ mẫu giống nhau, không phân biệt bố mẹ của vợ hoặc chồng. Ai rồi cũng phải già đi, con cái làm được gì thì cố mà làm cho bố mẹ.

Anh đối tốt với bố mẹ vợ thì một mai bố mẹ anh đau ốm, chị Hoa cũng sẽ chăm sóc chu đáo