Với tư duy mở của con người hiện đại, ngày càng có nhiều phụ nữ theo đuổi quyền tự do ăn mặc. Mỗi mùa hè, khi khoe vóc dáng đẹp, họ luôn mặc áo hở lưng, quần short và váy ngắn. Điều này khiến nhiều người phát hiện ra một bí mật nhỏ của cô gái.
Nếu quan sát kỹ, bạn sẽ thấy trên thực tế, nhiều cô gái luôn có hai vết đen sau mông. Một số người cho rằng nguyên nhân là do vệ sinh không đúng cách, nhưng cũng có người cho rằng đó là do phụ nữ sinh hoạt không đúng cách. Hai vết đen trên mông phụ nữ chính xác thì vết gì? Hôm nay tôi sẽ cho các bạn hiểu sâu hơn về những bí mật ít người biết của con gái
Có rất nhiều nguyên nhân khiến mông con gái lại có hai “vết đen”
1. Vì sao phụ nữ luôn có hai “vết đen” ở mông?
Ma sát quần áo
Bề mặt mông của chúng ta chắc chắn sẽ cọ vào quần nhiều lần. Đối với một số người thích mặc quần jean hoặc có thói quen chạy bộ lâu dài thì màu sắc bề mặt mông nhìn chung sẽ đậm hơn.
Nguyên nhân là do ma sát lặp đi lặp lại giữa quần và mông khiến lớp biểu bì trên bề mặt da dày lên, sản sinh ra sự lắng đọng melanin khiến màu da bị sậm màu.
Tuần hoàn máu kém
Một số phụ nữ có hai vết đen ở mông, nguyên nhân là do quá trình lưu thông máu không được suôn sẻ. Những người có cơ thể khoẻ mạnh thường sẽ năng động hơn, thúc đẩy quá trình lưu thông máu khắp cơ thể thông qua các bài tập đơn giản, đồng thời duy trì quá trình trao đổi chất của da. Các chất có hại sinh ra trong quá trình trao đổi chất liên tục được đào thải ra ngoài da và niêm mạc thường có màu hồng.
Tuy nhiên, nếu thiếu vận động và tuần hoàn cục bộ không được thông suốt, việc cung cấp máu có thể bị ảnh hưởng, hắc tố sản sinh ra sẽ khó chuyển hóa hơn nên sẽ xuất hiện hai vết đen.
Ngồi trong thời gian dài
Khi bạn ngồi lâu, điểm căng thẳng và bề mặt hỗ trợ lớn nhất là vùng mông. Da mông bị nén trong lúc ngồi sẽ gây ra sự lắng đọng melanin cục bộ.
Ngoài ra, ngồi lâu sẽ gây áp lực lên cơ mông, lượng máu cung cấp tại chỗ kém, giảm quá trình trao đổi chất, hạn chế bài tiết melanin, từ đó hình thành vết thâm.
Sắc tố melanin
Màu da của chúng ta thường màu vàng. Độ sâu của da chủ yếu được quyết định bởi mức độ melanin, mức độ càng cao thì da sẽ càng sẫm màu. Khi lượng melanocyte của môi tăng lên sẽ dẫn đến mật độ melanin tăng lên khiến da bị sạm đen, hình thành hai vết đen rõ rệt.
2. Làm thế nào để loại bỏ hai vết đen trên mông?
Để loại bỏ vết ngồi đen trên mông, hãy cố gắng chọn ghế có đệm. Ghế có đệm có thể làm giảm ma sát giữa da mông và ghế, giúp da trên bề mặt mông tốt hơn.
Cố gắng tránh ngồi lâu. Mọi người nên tập thể dục phù hợp để lưu thông máu ở mông, giúp loại bỏ vết đen. Một cách khác là uống nhiều nước, có lợi cho việc thải độc tố và rác thải ra khỏi cơ thể, giúp da trắng mịn hơn.
Cha bỏ rơi ngày còn nhỏ, mẹ tảo tần nuôi Nghĩa lớn khôn trong sự vất vả thiếu thốn. Nay đỗ đại học, Nghĩa chỉ dám mơ mỗi tháng có được thùng mì tôm để bám con chữ.
Lớn khôn bằng lòng yêu thương của mẹ và cả những bao gạo tình thương của nhà hảo tâm nên Nghĩa quyết chí học tập. Từ cậu học trò trung bình khá những năm cấp 2, Nghĩa vươn lên hàng “top” ở trường với thành tích 3 năm học sinh giỏi.
Dù nhà nghèo, vất vả thiếu thốn, nhưng Nghĩa vẫn vươn lên học giỏi (Ảnh: Trung Thi).
Với sự nỗ lực không ngừng nghỉ, vừa qua, Võ Trọng Nghĩa (18 tuổi trú thị trấn Hai Riêng, huyện Sông Hinh, Phú Yên) được thông báo trúng tuyển vào Trường đại học Bách Khoa Đà Nẵng chuyên ngành Kỹ thuật Hóa học với số điểm 24 (khối A).
Vất vả, thiếu thốn từ bé
Nghĩa sống cùng em gái, mẹ và ông ngoại 85 tuổi trong căn nhà cấp 4 đã cũ. Vắng bóng cha từ ngày còn nhỏ nên Nghĩa lớn lên trong sự thiếu thốn, vất vả.
Những bộ quần áo đẹp, tươm tất, hay những món ngon, vật lạ đối với Nghĩa là một thứ vô cùng xa xỉ. Tuổi thơ của em phải sống trong căn nhà rách nát cũ kỹ, cùng bữa cơm với chút cá kho khô.
Nghĩa sống cùng mẹ, em gái và ông ngoại đã 85 tuổi (Ảnh: Trung Thi).
Nhà nghèo, không có ruộng đất, mẹ của Nghĩa là chị Võ Thị Sen quần quật làm lụng để nuôi các con. Hàng ngày, chị đi lấy cá ở chợ từ sáng sớm, chạy xe máy vài chục kilomet vào thôn, buôn để bán lại kiếm vài đồng có tiền mua gạo, mua mắm cho 4 miệng ăn.
Đang khỏe mạnh, năm 2019, chị Sen ngã ốm “thập tử nhất sinh” vì căn bệnh suy giáp. Nhà đã nghèo nên khi chị Sen ngã bệnh, gia đình chạy vạy khắp nơi nhưng vẫn không đủ tiền để chị uống thuốc.
Thương mẹ thoi thóp trong bệnh viện, Nghĩa khi ấy 15 tuổi đã chạy khắp làng, khắp chợ nhờ giúp đỡ để mẹ có tiền chữa bệnh.
Thoát khỏi “lưỡi hái tử thần”, chị Sen dần hồi phục, hiện tại chị vẫn phải uống thuốc để điều trị. Dù bệnh chưa dứt, chị Sen đã quay lại với công việc của mình để kiếm tiền lo cho các con.
“Hôm cá rẻ thì mình kiếm được 100.000 đồng, còn hôm cá đắt thì kiếm vài chục nghìn đồng. Ngày nắng, đi về đỡ vất vả, ngày mưa, đường đất đỏ trơn trượt rất nguy hiểm, nhưng vẫn phải cố gắng”, chị Sen tâm sự.
Thấy mẹ vất vả, dãi nắng dầm mưa, Nghĩa phụ mẹ ở nhà chăm ông, bày em gái học tập. Về phần Nghĩa, em đạt học sinh giỏi 3 năm liền và mới đây là đỗ vào Trường ĐH Bách khoa – ĐH Đà Nẵng.
Thầy Lê Ánh Phát – Giáo viên chủ nhiệm lớp 12 của Nghĩa – nhận xét: “Dù gia đình Nghĩa rất khó khăn, nhưng em rất chăm chỉ học tập. Điểm số của Nghĩa trong năm học 12 là đứng đầu lớp, hạnh kiểm tốt. Em Nghĩa là tấm gương vượt khó học giỏi của trường.
Trong năm học vừa qua, lớp cũng chủ động đề xuất nhà trường để Nghĩa nhận các suất quà, học bổng. Nay em ấy đậu đại học Bách khoa Đà Nẵng, tôi mong quý mạnh thường quân sẽ tiếp tục hỗ trợ Nghĩa để có điều kiện theo đuổi ước mơ của mình”, thầy Phát chia sẻ.
Đường đến giảng đường chồng chất khó khăn
Hôm nhận giấy báo nhập học của trường đại học, tâm trạng của Nghĩa rối bời. Khoản học phí hơn 14 triệu đồng không phải là ít đối với gia đình Nghĩa hiện tại. Cậu biết chắc mẹ hết khả năng lo cho mình, vì mỗi tháng mẹ làm ra chẳng bao nhiêu, trong khi đó còn phải lo cho ông ngoại, em gái và tiền thuốc uống hàng ngày để chữa bệnh.
Nghĩa mơ ước có đủ kinh phí để được đến trường (Ảnh: Trung Thi).
“Đêm hôm nhận giấy báo nhập học, Nghĩa không ngủ được mà trằn trọc, sợ không còn được đến trường. Nghĩa tính đến chuyện kiếm việc đi làm, tích lũy tiền bạc, rồi sau này sẽ tìm cách quay lại giảng đường” – mẹ của Nghĩa kể.
May mắn, một nhà hảo tâm đã đứng ra quyên góp giúp Nghĩa được số tiền đóng học phí kỳ đầu. Cận kề ngày nhập học, cậu học trò nghèo chỉ sắm nổi một chiếc chiếu cói và 3 chiếc áo thun.
“Nhập học xong, em sẽ cố gắng dành thời gian đi làm thêm, dành dụm tiền đóng học phí. Mỗi ngày, em chỉ cần gói mì tôm, quả trứng là có thể qua bữa. Em sẽ nỗ lực không ngừng để tiếp tục được học” – Nghĩa nói.
Ông Ngô Bình Thịnh – Chủ tịch thị trấn Hai Riêng – cho biết gia đình em Nghĩa hiện rất khó khăn và thuộc diện hộ nghèo của địa phương. Vừa qua, thị trấn cũng nhận được thông tin Nghĩa đậu đại học Bách khoa.
“Gia cảnh rất khó khăn, nhưng Nghĩa rất có nghị lực vươn lên học giỏi. Tôi mong sẽ có mạnh thường quân quan tâm hỗ trợ để cậu ấy có thể theo đuổi giấc mơ của mình” – Chủ tịch thị trấn Hai Riêng nói.
Nghe tiếng động cùng tiếng la lớn, bố mẹ chồng tôi ào đến cửa phòng ngủ của chúng tôi gõ cửa liên hồi. Tôi và chồng luống cuống mặc quần áo ra mở cửa.
30 tuổi tôi mới lấy chồng, còn là cưới vội chưa tìm hiểu kỹ càng. Chúng tôi biết nhau qua mai mối, tìm hiểu chưa được 5 tháng. Âu cũng là vì bị cha mẹ giục mãi, lại chẳng tìm được ai ưng ý nên mới như thế.
Chồng tôi từng có một đời vợ nhưng không có con. Sau khi ly hôn thì hai người họ cũng không có ràng buộc gì, tính ra thì anh ấy cũng như đàn ông chưa kết hôn. Chồng tôi là người tử tế, ga lăng, lịch thiệp, vì thế dù biết đối phương từng có một đời vợ tôi cũng không thể cưỡng lại được sức hấp dẫn từ anh ấy.
Gia đình chồng tôi khá giả, nhà tôi thì trung bình không có gì đặc biệt. Tôi thì là gái tân, còn chồng thì từng có vợ. Vì hoàn cảnh hai gia đình khác biệt như thế nên hai bên đều muốn chúng tôi nhanh chóng kết hôn. Tôi và chồng cũng có cảm tình với nhau, khó tìm được ai như đối phương nên liền gật đầu đến với nhau.
Đám cưới của tôi khá long trọng vì gia đình chồng làm kinh doanh nhiều mối quan hệ, tôi cũng hạnh phúc khi nhận được nhiều lời chúc phúc từ mọi người. Và đêm tân hôn cũng là lần đầu tiên của tôi với chồng.
Chồng tôi khá nôn nóng và mong đợi đến đêm động phòng này, vì anh ấy cũng đã ly hôn vợ lâu. Tôi cũng thấy háo hức không kém. Nhưng có một chuyện chẳng ngờ phá hủy tất cả. Đang lúc vợ chồng cao trào nồng nàn thì chiếc giường cưới bỗng sập đổ ụp thành nhiều mảnh khiến tôi hoảng hốt la thất thanh. Không chỉ vậy, chiếc giường sập còn suýt chút nữa khiến tôi bị thương.
Nghe tiếng động cùng tiếng la lớn, bố mẹ chồng tôi ào đến cửa phòng ngủ của chúng tôi gõ cửa liên hồi. Tôi và chồng luống cuống mặc quần áo ra mở cửa. Khi bố mẹ chồng nhìn thấy tình cảnh thê thảm của chiếc giường, tôi cứ ngại ngùng sợ bị họ trêu ghẹo. Không ngờ, mẹ chồng tôi lại thở dài nói:
“Mẹ đã nói rồi, thay chiếc giường đi nó cũ lắm rồi”.
Lúc này tôi mới hiểu ra chiếc giường tân hôn của mình có nguồn gốc bất thường. Tôi bèn hỏi chồng chiếc giường này ở đâu ra, sao chồng không mua cái mới cho đêm tân hôn của chúng tôi?
Rõ ràng chồng tôi một tay chuẩn bị cẩn thận cho phòng tân hôn. Anh ấy còn rủ tôi đi mua sắm, tôi thì ngại ngùng không dám đòi hỏi. Tôi cứ mong chờ chồng sẽ chuẩn bị phòng tân hôn đầy sự yêu thương, trân trọng dành cho vợ. Lại chẳng ngờ được anh ấy lại giữ chiếc giưỡng cũ mục này. Tôi hoàn toàn không nhận ra vì chăn ga đều mới tinh.
Khi biết được nguồn gốc chiếc giường cười từ chồng, tôi càng đau xót và tức giận. Hóa ra đây là chiếc giường chồng tôi và vợ cũ từng sử dụng.
Chồng tôi và vợ cũ lấy nhau 6 năm nhưng không có con, là do vợ của anh ấy. Chồng tôi không chịu được sức ép từ cha mẹ nên đành bỏ vợ. Nhưng anh ấy vẫn thương vợ cũ, đó là lý do cố giữ lại chiếc giường không chịu vứt đi.
Nhưng chồng tôi lại lý lẽ bảo rằng anh ấy không muốn mua giường mới vì muốn tiết kiệm. Tôi càng nghe càng thấy buồn cười, chiếc giường thì bao nhiêu tiền mà anh giàu có như thế lại không mua được? Hay là có ngủ với vợ mới trên chiếc giường từng nằm với vợ cũ cho anh cảm giác an ủi, đỡ nhớ người xưa?
Tôi cay đắng nhận ra sự thật chua chát này trong chính đêm tân hôn mà mình mong đợi. Tôi đòi ly hôn chồng nhưng bố mẹ tôi can ngăn. Họ nói chỉ cần nói chồng tôi thay chiếc giường mới là được, cớ sao phải ly hôn? Trong khi đó chồng và gia đình tôi đã xin lỗi tôi, muốn tôi quay về.
Nhưng chuyện chồng và vợ cũ vẫn khiến tôi bưng mặt khóc uất ức. Tôi phải làm sao đây?
Kim Ngân sinh năm 1963, từ nhỏ đã sang Mỹ định cư cùng gia đình. Tại đây, bà được nhạc sĩ Trường Hải nhận làm con nuôi, sau đó theo đuổi con đường ca hát.
Năm 1983, nhạc sĩ Trường Hải sản xuất băng nhạc mang tên Không (nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9), giao cho Kim Ngân cùng một số ca sĩ khác đảm nhiệm. Đây là bệ phóng giúp Kim Ngân được chú ý và dần gặt hái nhiều thành công trong thị trường hải ngoại.
Thời đỉnh cao danh tiếng, Kim Ngân được gọi là “hoa khôi” nhờ nhan sắc và ngoại hình nóng bỏng. Giọng hát không quá xuất sắc nhưng bà vẫn tạo nên nét khác biệt bởi phong cách trình diễn bốc lửa, sôi động.
Ở tuổi 24, Kim Ngân đã sở hữu một trung tâm băng nhạc mang tên mình, cát-xê đi hát cao ngất ngưởng, hình ảnh gợi cảm phủ sóng nhiều bìa đĩa.
Thậm chí, nhạc sĩ Trung Nghĩa từng kể rằng các phòng trà, chương trình ca nhạc thời đó chỉ cần in tên, in hình của Kim Ngân lên băng rôn là cháy vé, không cần biết bà có diễn hay không.
Ca sĩ Nhật Hạ – giọng ca nổi tiếng hải ngoại thập niên 80 – cũng tiết lộ về Kim Ngân: “Tôi vẫn nhớ hoài hình ảnh Ngân lúc đó. Ngân tươi mát và quyến rũ quá chừng. Vẻ đẹp gợi cảm của Ngân đã “đàn áp” hình ảnh dịu dàng của Ngọc Lan và làm tôi nhạt nhòa.
Ngồi trong cánh gà nhìn Ngân nhảy múa, ca hát với đám đông cuồng nhiệt tràn lên cả sân khấu vây kín cô, tôi và Ngọc Lan cảm thấy rất thú vị”.
Đời tư nhiều biến cố, tuổi xế chiều lang thang
Đầu thập niên 90, Kim Ngân bị cho là lao vào cuộc sống ăn chơi, buông thả, thường xuyên đi diễn trễ giờ. Những thị phi bủa vây khiến bà mất uy tín trong giới, không còn được săn đón.
Bên cạnh đó, tổ ấm hạnh phúc kéo dài 11 năm bên chồng và 2 con gái của Kim Ngân cũng kết thúc khi sự nghiệp của bà tuột dốc.
Trong một chương trình năm 2021, mẹ ruột từng lên tiếng cho biết sau khi Kim Ngân ly hôn, ca sĩ được quyền nuôi 2 con gái. Song sự nghiệp lụn bại khiến bà không đủ kinh tế, chấp nhận nhường chồng cũ chăm sóc con. Năm 1996, Kim Ngân sinh thêm một bé trai nhưng chưa bao giờ nhắc về cha đứa trẻ.
Theo mẹ Kim Ngân, vào đầu thập niên 2000, nữ ca sĩ bị bệnh tâm lý hoảng loạn, trí não không ổn định vì chứng kiến một vụ nổ súng tại Canada. Nữ nghệ sĩ rơi vào tình trạng lúc nhớ lúc quên, bắt đầu đi lang thang quanh khu phố người Việt tại California (Mỹ).
Mẹ Kim Ngân khẳng định các thành viên trong gia đình không bao giờ bỏ bê ca sĩ. Mặc dù vậy, Kim Ngân cự tuyệt sự giúp đỡ của mẹ, chồng cũ và các con, bệnh tình ngày càng trở nặng.
Chia sẻ với truyền thông năm 2021, ca sĩ Nhật Hạ kể lại kỷ niệm về Kim Ngân thời mới phát bệnh: “Khoảng năm 2003, một buổi trưa rất nắng ở Bolsa, tôi gặp một dáng người quen thuộc. Nhìn sau lưng, cái dáng mảnh khảnh, đôi vai gầy, bờ lưng thẳng cùng bước đi nhẹ nhàng.
Cô mặc một chiếc đầm xanh tôi không thể nào quên dù đã nhiều năm qua đi. Không cần nhìn mặt, tôi cũng biết đó là Kim Ngân”.
Ca sĩ Nhật Hạ cũng cho biết gia đình Kim Ngân từng năn nỉ, tìm cách đưa bà về nhà nhưng ngay sau đó, bà lại bỏ đi. Giới nghệ sĩ cũng giúp đỡ kinh tế cho bà thuê nhà trọ nhưng bà nhất quyết từ chối để sống cuộc đời “bờ bụi ngoài đường”.
Năm 2021, nghệ sĩ hài Thúy Nga cưu mang Kim Ngân, thuyết phục đàn chị về sống trong phòng trọ sau thời gian dài lang thang xin ăn trên đường phố ở Mỹ. Mặc dù vậy, ý định giúp đỡ Kim Ngân của Thúy Nga không thành sau một số lùm xùm.
Tháng 11/2022, Thúy Nga tình cờ gặp lại Kim Ngân sau ồn ào. Thời điểm đó, Kim Ngân kể với Thúy Nga về nhịp sống ngày thường: “Tôi ngủ sớm và cũng dậy sớm. Ban ngày tôi đi vòng vòng Bolsa, đến chiều tối lại về”.
Gần đây, loạt video về cuộc sống hiện tại của Kim Ngân được chia sẻ qua một kênh YouTube. Ở tuổi 60, nữ ca sĩ vẫn sống phiêu bạt trên các con phố ở Bolsa, thậm chí có lúc nằm hẳn ra vỉa hè ngủ. Làn da bà đen hơn vì đi nắng, đầu tóc rối bù, quần áo xộc xệch.
Khi chủ nhân kênh YouTube nói trên ngỏ lời đưa Kim Ngân đi gội đầu, cắt tóc, bà tỏ ra không thoải mái và từ chối. Trước máy quay, ca sĩ ngượng ngùng, thi thoảng tránh nhìn thẳng vào ống kính.
Mặc dù vậy, khi tỉnh táo, Kim Ngân vẫn biết gọi điện cho mẹ ruột, đọc sách, hát hò. Nhận được tiền giúp đỡ, bà nói “cảm ơn” và vẫy tay chào mọi người.
Những hình ảnh mới nhất của Kim Ngân khiến khán giả xót xa. Dân mạng để lại nhiều bình luận tiếc nuối cho tuổi xế chiều vô gia cư, không nơi nương tựa của ngôi sao lừng lẫy một thời.
Trong số phát sóng đầu tiên của Series Tổng đài Anh Tài, nam ca sĩ Phan Đinh Tùng đã có những chia sẻ đầy bất ngờ về hành trình làm nghề cũng như những khó khăn, kỷ niệm khi tham gia chương trình Anh trai vượt ngàn chông gai.
Khi nhận được câu hỏi về những áp lực và khó khăn khi quyết định nhận lời tham gia chương trình Anh trai vượt ngàn chông gai 2024, Phan Đinh Tùng chia sẻ bản thân anh không cảm thấy có bất kỳ áp lực nào cả. Mọi người hay lo lắng rằng chuyện một Anh Tài “gạo cội” nhận lời tham gia chương trình và phải dừng lại sớm sẽ là điều khiến các anh áp lực nhưng với giọng ca “Bởi vì anh yêu em”, anh cho rằng Anh trai vượt ngàn chông gai “là một cuộc chơi mà ở đây mình chỉ được chứ không có gì để mất”.
“Mình có một khoảng thời gian dài hoạt động nghệ thuật, cho nên mình không cần e dè hay ngần ngại gì hết. Thông qua chương trình, mình sẽ học hỏi được ở các đàn anh và đàn em nhiều thứ” – Phan Đinh Tùng chia sẻ.
Còn về khó khăn, với Phan Đinh Tùng, vũ đạo chính là “chông gai” lớn nhất nhất mà anh phải vượt qua. Nam ca sĩ chia sẻ bản thân anh đã phải mổ đầu gối hai lần và khi nhận lời tham gia chương trình Anh trai vượt ngàn chông gai, Phan Đinh Tùng đã phải “lên dây cót, bắt đầu tập nhảy lại”.
“Sau mỗi buổi tập, đầu gối lại sưng lên bởi vì Tùng bị thoái hóa khớp và khô khớp nên khi nhảy nhiều sẽ khiến khớp gối bị cứng lại, làm cho Tùng bị đau rất nhiều. Tùng phải đi tiêm thêm chất nhờn vào đầu gối và mỗi lần nhảy thì Tùng phải bó gối rất chặt để hỗ trợ cho dây chằng. Vì vậy, bản thân Tùng cũng có một chút áp lực về chuyện nhảy nhót”, Phan Đinh Tùng tâm sự.
Nam ca sĩ sinh năm 1975 chia sẻ bản thân anh là một người nghiêm túc trong công việc, luôn đưa tính kỷ luật lên hàng đầu. Và tính kỷ luật chính là tôn chỉ giúp anh có được hiệu quả và thành công trong công việc. Giọng ca “Khúc hát mừng sinh nhật” cũng hy vọng với sự nỗ lực của mình sẽ đem đến cho khán giả những phần trình diễn mãn nhãn nhất. Bên cạnh đó, anh cũng mong rằng bản thân mình có thể nhận được những lời góp ý thẳng thắn của khán giả để có thể cải thiện hơn cho những phần trình diễn sau.
Cũng giống như những Anh Tài khác, Phan Đinh Tùng đánh giá Soobin là một đối thủ đáng gờm, nhưng thay vì muốn đối đầu với giọng ca “Phía sau một cô gái”, anh mong muốn có cơ hội được hợp tác với Soobin trong tương lai. “Soobin quá đa năng, chơi piano giỏi, đánh trống cũng hay, nhảy đẹp…”, Phan Đinh Tùng nhận xét về người em.
Cũng trong tập mới nhất của Series Tổng đài Anh Tài, Phan Đinh Tùng có lần đầu chia sẻ về việc bản thân anh thường xuyên bị khán giả gọi nhầm tên. Anh kể rằng vào năm 2006, anh đã phải ra mắt Album với tiêu đề “Phan Đình Tùng hay Phan Đinh Tùng” để khẳng định lại tên mình với khán giả. Anh cũng chia sẻ thêm rằng sau chương trình, anh có ý định làm mới “Khúc hát mừng sinh nhật” bằng một MV với sự hòa giọng của 33 Anh Tài.Tập 4 của chương trình truyền hình thực tế Anh trai vượt ngàn chông gai 2024 sẽ tiếp tục lên sóng vào lúc 20g trên VTV3, 20g30 trên Youtube YeaH1 Show ngày 20/7
Pin sạc điện thoại dự phòng trong hành lý ký gửi của một hành khách tại ga quốc tế sân bay Tân Sơn Nhất bị lực lượng an ninh yêu cầu bỏ lại, sau đó bốc cháy, khuya 30/7.
Khoảng 23h55, bộ phận soi chiếu hành lý tại đảo G ga đi quốc tế sân bay yêu cầu một khách nam bỏ lại pin dự phòng vì không được để trong kiện hàng ký gửi. Cục pin sau đó bất ngờ bốc cháy.
Lực lượng an ninh dùng bình bột chữa cháy, dập tắt ngọn lửa sau khoảng 5 phút và mất gần một giờ thu dọn hiện trường. Sự việc không ảnh hưởng lớn đến hoạt động khai thác tại nhà ga.
Đại diện Cảng hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất cho biết pin dự phòng khách bỏ lại bị cháy là loại không rõ nguồn gốc. Theo quy định của các hãng hàng không, pin dự phòng được phép mang theo lên máy bay dưới dạng hành lý xách tay, nhưng không được phép bỏ trong hành lý ký gửi vì dễ gây cháy nổ. Do pin ít giá trị nên hành khách này bỏ lại, không mang xách tay hay thông báo cho bộ phận an ninh.
“Đối với những vật phẩm không được mang theo, hành khách nên thông báo và giao lại cho lực lượng an ninh sân bay để xử lý, đảm bảo an toàn”, đại diện Cảng hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất nói.
Pin sạc dự phòng là vật liệu dễ gây cháy nổ vì được làm từ lõi pin lithium – polymer. Một số loại sạc kém chất lượng chỉ sử dụng lõi pin lithium – Ion càng làm tăng khả năng cháy nổ. Trên thị trường, mặt hàng này được bán với giá từ vài chục nghìn đồng cho dung lượng từ 5.000 mAh, vài trăm nghìn đồng đến hơn một triệu đồng cho dung lượng 10.000-20.000 mAh. Đây hiện là vật dụng phổ biến cho người dùng điện thoại, máy tính bảng.
4 tàu cá đang neo đậu tại cảng cá Ninh Chữ (tỉnh Ninh Thuận) thì bất ngờ bốc cháy, gây thiệt hại hàng trăm triệu đồng.
Khoảng đầu giờ chiều ngày 30-7, tại cảng cá Ninh Chữ (thôn Khánh Hội, xã Tri Hải, huyện Ninh Hải, tỉnh Ninh Thuận) xảy ra vụ cháy nhiều tàu cá của ngư dân.
Theo thông tin ban đầu, 4 tàu cá của ngư dân huyện Ninh Hải và huyện Thuận Nam (tỉnh Ninh Thuận) đang neo đậu tại cảng cá Ninh Chữ thì bất ngờ 1 trong 4 tàu phát cháy rồi lan ra 3 tàu còn lại.Lực lượng chữa cháy có mặt tại hiện trường để tham gia dập tắt vụ cháy
Phát hiện chiếc tàu cá đầu tiên bị cháy, nhiều ngư dân đã hô hoán và báo cho lực lượng quản lý cảng Ninh Chữ để cùng dập lửa. Tuy nhiên do ngọn lửa lớn nên đã lan nhanh qua 3 chiếc tàu còn lại.Cơ quan chức năng cùng người dân nhanh chóng tách các tàu cá đang bị cháy ra nhiều khu vực để giảm thiệt hại.
Nhiều tàu cá bị thiệt hại nặng
Nhận được tin báo, lực lượng Cảnh sát PCCC đã có mặt tại hiện trường để xử lý vụ việc. Đến khoảng 14 giờ 30 phút cùng ngày, đám cháy đã được khống chế. Tại hiện trường, có 3 tàu cá bị thiệt hại nặng, chiếc còn lại bị cháy nhẹ. Ước thiệt hại vụ cháy gây ra hàng trăm triệu đồng.Hiện nguyên nhân vụ việc đang được ngành chức năng điều tra, làm rõ.
1. Dự án khu 6B QCGL 10-15 vướng năm nay, ngày xưa QCGL chưa có định giá đất thì nay đã có, dự kiến khi nào đóng thuế đất và giao nhà?Ông Nguyễn Quốc Cường: Công ty hiện còn 1 dãy nhà liên kế và 1 tháp chung cư. Hiện, dự án vẫn vướng mắc ở khâu định giá. Công ty đang triển khai định giá lại, làm việc với Sở TN&MT… chưa có câu trả lời chính thức cho Công ty. Nên cũng mong cổ đông thông cảm chờ đợi, đây là tình hình chung của toàn thị trường không riêng Công ty.
2. Sau nửa năm thì tình hình kinh doanh thực hiện được bao nhiêu % so với kế hoạch?
Ông Nguyễn Quốc Cường: Hiện, QCGL đã hoàn thành thoái vốn Công ty Quốc Cường Liên Á.
3. Kế hoạch chuyển nhượng 3 nhà máy thuỷ điện thì có kịp ghi nhận vào quý 3/2024 này không?
Ông Nguyễn Quốc Cường: Hiện đang thương thảo với đối tác, dự kiến sẽ hoàn thành vào năm 2024.
4. Chia sẻ về tiến độ dự án Marina Đà Nẵng?Ông Nguyễn Quốc Cường: Đây là một trong những dự án pháp lý hoàn chỉnh nhất của QCGL, hiện đang triển khai đóng thuế, dự kiến bán từ quý 1/2025.
5. Về phán quyết toà án số tiền 2.880 tỷ đồng mà QCGL trả cho Vạn Thịnh Phát. Thì cho tôi hỏi, trả tiền xong thì có lấy lại dự án được không? Và QCGL có kháng án là giảm nửa số tiền trả cho Vạn Thịnh Phát thì có được chấp thuận không?
Ông Nguyễn Quốc Cường: Theo tôi hiểu thì mọi người rất quan tâm về dự án Phước Kiển. Hiện, chúng ta đang nợ 2.882 tỷ đồng Sunny Land trả trước, sau phán quyết VIAC thì chúng ta chỉ trả 50%. Tuy nhiên, sau khi vụ án Vạn Thịnh Phát thì có quyết định trả lại cho bà Trương Mỹ Loan khắc phục vụ án.
Cổ đông hỏi là chúng ta có lấy lại được dự án không? Thì rất may mắn là do vướng án nên tất cả hồ sơ sổ đỏ được phong toả, không dùng để cầm cố bất kỳ khoản vay nào khác. Nên khi QCGL trả xong 2.800 tỷ đồng thì sẽ được lấy lại dự án, và Công ty cũng sẽ có kế hoạch để tiếp tục triển khai dự án theo hướng phù hợp.
Qua đây tôi cũng xin cổ đông đã đồng hành cùng Công ty. Thì sau sự cố bà Như Loan, thì từ đây tôi cũng xin cam đoan sẽ cố gắng để làm những gì tốt nhất cho QCGL.
Ông Nguyễn Quốc Cường cũng có chia sẻ với các cổ đông sau thảo luận. “Mọi người cũng biết QCGL mới xảy ra điều không may, mọi thứ vẫn đang điều tra. Không vì thế mà Công ty bị ảnh hưởng, tôi trên vai trò Tổng Giám đốc xin đảm bảo sẽ cố gắng để Công ty tiếp tục hoạt động trơn tru.
Với vị trí của cổ đông, nói về lợi ích của mọi người thì tôi có nhìn lại Công ty. Hiện, QCGL có 4.900-5.000 tỷ đồng nợ trên vốn 9.000 tỷ đồng, con số này là lớn. Nhưng khi tôi nhìn sâu vào BCTC thì số lãi vay hiện Công ty đang trả chỉ khoảng 3%, tầm 300 tỷ đồng. Nên, việc nợ vay chưa phải là áp lực cho QCGL trong thời gian tới. Nên sức khoẻ Công ty rất tốt, chưa đáng lo ngại. Do đó, tôi mong cổ đông tiếp tục đồng hành với Công ty vì QCGL cũng đang sở hữu nhiều dự án tốt, thanh khoản tốt chưa triển khai”, ông Cường nói.Sáng ngày 30/7/2024, CTCP Quốc Cường Gia Lai (QCGL, mã chứng khoán QCG) đã tổ chức ĐHĐCĐ thường niên 2024. Nội dung được quan tâm tại Đại hội lần này liên quan đến việc đề nghị bầu bổ sung ông Nguyễn Quốc Cường làm Thành viên HĐQT Công ty nhiệm kỳ 2022-2027, thay thế bà Nguyễn Thị Như Loan.
Mới đây, phòng đăng ký kinh doanh, Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Gia Lai cũng đã cấp “giấy chứng nhận đăng ký doanh nghiệp” mới cho QCGL. Theo đó, Tổng giám đốc Nguyễn Quốc Cường (biệt danh “Cường Đô la”, sinh năm 1982) chính thức giữ vai trò người đại diện theo pháp luật của Công ty, thay thế cho mẹ là bà Như Loan.
Hiện ông Nguyễn Quốc Cường sở hữu 537.500 cổ phiếu QCG (tương đương 0,2% vốn), vợ là Đàm Thu Trang không sở hữu cổ phiếu nào.
Được biết, việc thay thế nhân sự cấp cao tại QCGL diễn ra sau khi sau khi bà Như Loan bị khởi tố và tạm giam hôm 19/7 để phục vụ điều tra hành vi “Vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản Nhà nước gây thất thoát, lãng phí”. Bà Loan bị cáo buộc vi phạm pháp luật trong việc chuyển nhượng dự án 39-39B Bến Vân Đồn, phường 12, quận 4, Tp.HCM.
Sự việc diễn ra trong bối cảnh cơ quan chức năng mở rộng điều tra sai phạm xảy ra tại Tập đoàn Công nghiệp Cao su Việt Nam (GVR), Công ty Cao su Đồng Nai, Công ty Cao su Bà Rịa, Bộ Tài nguyên và Môi trường cùng các đơn vị liên quan. Trong đó có sai phạm tại dự án khu đất 39-39B Bến Vân Đồn (rộng hơn 6.000m2, có nguồn gốc thuộc sở hữu Nhà nước).
Sau biến cố của bà Nguyễn Thị Như Loan, QCGL đã bị ảnh hưởng nặng nề khi cổ phiếu liên tục bị bán tháo với 7 phiên giảm sàn liên tiếp. Dù vậy, cổ phiếu Công ty đang có sự đảo chiều bất ngờ, tăng trần 2 phiên trước thềm Đại hội và đang giao dịch tại mức 7.240 đồng/cp.
Theo tài liệu họp công bố trước đó, QCGL đặt mục tiêu doanh thu thuần 1.300 tỷ đồng, lợi nhuận trước thuế 100 tỷ đồng, lần lượt gấp 3 lần và 20 lần năm trước.
Ban lãnh đạo đặt mục tiêu năm nay tiếp tục hoàn thành điều chỉnh quy hoạch 1/500 dự án Marina Đà Nẵng và triển khai thủ tục, kịp bán hàng trong quý 4. Đồng thời, Công ty đưa vào khai thác 6 tầng thương mại dự án Giai Việt (quận 8, Tp.HCM) vào quý 3 năm nay; tiếp tục khai thác mặt bằng khu thương mại tại các dự án.
Ngoài ra, QCGL cũng lên kế hoạch có nguồn thu từ mủ cao su; hoàn tất chuyển nhượng 3 nhà máy thủy điện; hoàn tất thoái vốn tại công ty liên kết – CTCP Quốc Cường Liên Á. Công ty sẽ hoàn thiện pháp lý các dự án dở dang, có tính khả thi cao và chuyển nhượng hàng tồn kho tại các dự án.
Tháng 5 vừa qua, Công ty có công bố Nghị quyết HĐQT về việc chuyển nhượng dự án và các tài sản khác thuộc dự án Nhà máy Thủy điện IA Grai 2 (Gia Lai) và Nhà máy Thủy điện Ayun Trung (Gia Lai). Mục đích chuyển nhượng nhằm tái cơ cấu đầu tư, thời gian thực hiện đều trong quý 2-3 năm nay. Tổng giá trị chuyển nhượng là 615 tỷ đồng.
QCGL còn có nhà máy thủy điện IA Grai 1 (Gia Lai). Công ty từng ký hợp đồng chuyển nhượng tài sản này trị giá gần 47,7 tỷ đồng cho CTCP Thủy điện Mặt trời. Tuy nhiên ngày 26/2/2024, công ty đã ký văn bản hủy bỏ hợp đồng chuyển nhượng này, các bên sẽ hoàn trả cho nhau những gì đã nhận.
Chồng mắc bệnh rồi ‘đi xa’ năm tôi 59 tuổi. Sự mất mát quá lớn đã khiến tôi buồn rất lâu. Từ đó, tôi cũng nhận ra, cuộc đời rất ngắn ngủi, ngày hôm nay còn ở trên đời nhưng cũng chẳng thể nói trước ngày mai ra sao!
2 năm sau ngày chồng ra đi mãi mãi, tôi gọi con trai và con dâu đến nói chuyện và bày tỏ nguyện vọng muốn đi du lịch một thời gian. Toàn bộ chi phí cho chuyến đi dài ngày, tôi sẽ chi trả bằng sổ tiết kiệm bấy lâu của 2 vợ chồng cùng với khoản lương hưu đang có là hơn 10 triệu đồng mỗi tháng. Các con sẽ không phải lo gì cả
Thấy tôi đã quyết tâm và có kế hoạch kỹ càng cho chuyến đi, con trai vui vẻ nói: “Vâng, mẹ cứ đi chơi cho khuây khỏa. Nhân lúc còn khỏe mạnh, mẹ cứ trải nghiệm thêm, bao giờ chán thì về với bọn con.”
Nhận được sự ủng hộ của con, tôi không do dự mà bắt đầu chuyến hành trình của mình. Ở tuổi xế chiều, sau bao năm chỉ quanh quẩn ở nhà và lo chuyện cơm áo gạo tiền, cuối cùng tôi cũng có khoảng thời gian riêng cho bản thân. Chuyến đi này giúp tôi khám phá thêm nhiều vùng đất mới, gặp gỡ thêm nhiều người và càng trân trọng hơn quãng thời gian bản thân còn lại trên cuộc đời này.
Tôi cũng không quên ghi lại những khoảnh khắc tươi đẹp mà bản thân đã trải qua, tôi đăng tải lên mạng xã hội để chia sẻ sẻ mọi người. Mỗi lần thấy con trai và con dâu tương tác hay để lại bình luận trên bài đăng của mình, tôi cảm thấy rất hạnh phúc và có thêm năng lượng để kéo dài chuỗi ngày tự do này.
Cứ thế, trong 1 năm đó, tôi đi du lịch khắp nơi, từ nam ra bắc, từ đông sang tây và hiếm khi trở về nhà. Mãi đến khi số tiền tiết kiệm gần chạm đáy, tôi mới ngồi lại để tính toán xem liệu mình có thể hoàn thành chuyến hành trình tiếp theo hay không.
Một lần, khi đang ngắm hoàng hôn trên thảo nguyên, tôi bỗng nhận được điện thoại của con trai. Sau mấy lời hỏi han sức khỏe, con tôi đề cập đến việc thời gian tới cả hai vợ chồng nó phải đi công tác xa nên muốn nhờ tôi về ở với các cháu một thời gian.
Dù rất muốn giúp con nhưng cuối cùng, tôi vẫn từ chối vì đã lỡ đóng tiền cho chuyến đi khám phá Tây Tạng (T/rung Q/uốc) trong 1 tháng của mình. Tôi dặn dò các con nên nhờ thêm họ hàng hoặc thuê bảo mẫu. Cháu tôi cũng đã 10 tuổi rồi, không cần phải có người luôn kè kè ở bên, thay vào đó, chỉ cần có người lo cơm nước là ổn.
Tôi hối hận vì đã không giúp đỡ gì các con trong một thời gian dài, ảnh: dSD
Thấy tôi từ chối, con trai tỏ ra thất vọng. Cuối cuộc gọi, nó buông một tiếng thở dài rồi nói “Mẹ bận nến nỗi không thể bớt chút thời gian để về chơi với cháu nội của mình 1 tuần cơ à?”. Sau lời đó, tôi chưa kịp trả lời thì con cúp máy.
Dẫu vậy, tôi cũng không quá để tâm đến lời con mà tiếp tục tận hưởng chuyến hành trình của mình. Thậm chí, ngay cả khi số tiền mang theo đã cạn, tôi vẫn âm thầm vay thêm của bạn bè để hoàn thành mục tiêu của mình chỉ vì 1 suy nghĩ: “Ta chỉ có 1 đời để sống”.
Tròn 2 năm sau ngày rời nhà để đi trải nghiệm một cuộc sống khác, tôi trở về với niềm hạnh phúc khó tả.
Với thành tích 63 tuổi vẫn tự mình đặt chân tới những vùng đất xa xôi của đất nước, thậm chí là khám phá những vùng đất mới,, tôi cứ ngỡ sẽ được con cháu chào đón, tự hào. Nào ngờ khi bước chân vào căn nhà thân thuộc, thứ tôi nhận được là ánh mắt đầy chán nản của con trai mình. Nó không chào, cũng không hỏi thăm tôi lấy 1 câu.
Mặc kệ thái độ lạnh nhạt của con trai, tôi không phiền lòng mà lập tức thao thao bất tuyệt về chuyến đi của mình, đồng thời tôi cũng hỏi xin nó gần 130 triệu đồng để trả nốt số nợ đã vay của bạn bè. Nghe đến đây, con trai tôi bỗng giận dữ rồi lớn tiếng với tôi:
“Mẹ ơi, ban đầu con chỉ nghĩ mẹ đi du lịch một thời gian để cho thoải mái đầu óc, nào ngờ mẹ đi suốt 2 năm liền. Mẹ không quan tâm tới gia đình đã đành, giờ mẹ còn mang về khoản nợ lớn bảo con phải trả. Mẹ ích kỷ thế, chỉ biết nghĩ cho bản thân mình. Mẹ có biết gia đình mình giờ như thế nào không?”
Nói xong, con trai bỏ ra ngoài trước sự ngỡ ngàng của tôi. Cả đêm hôm đó, tôi ở nhà một mình, lòng vô cùng rối bời trước câu nói của con. Lúc đó, tôi mới nhớ ra cháu trai và con dâu cũng đi đâu cả ngày không thấy về nên khá sốt ruột. Sáng sớm hôm sau, tôi gọi điện cho con trai để hỏi chuyện thì mới biết cháu tôi bị ngộ độc thực phẩm, đã nằm viện điều trị được 2 ngày.
Nghe vậy, tôi lập tức đến ngay bệnh viện để thăm cháu. Khi đến nơi, tôi vô tình nghe được cuộc hội thoại giữa con trai và con dâu. Nội dung cuộc nói chuyện đó khiến tôi vừa sững người, vừa xấu hổ đến mức không dám đẩy cửa đi vào.
Hóa ra trong 1 năm gần đây, công việc kinh doanh của con tôi trai gặp khá nhiều khó khăn, suốt ngày phải tăng ca để giải quyết sự cố. Đã thế, việc cháu trai tôi phải nhập viện khiến nó vô cùng lo lắng. Chuyện nhà, chuyện cơ quan ập đến cùng một lúc khiến con trai tôi rất áp lực và gần như kiệt sức. Trong lúc nóng giận, nó đã không kiềm chế được mà lớn tiếng với tôi. Điều này cũng khiến con tôi vô cùng hối hận.
Nghe con nói vậy, tôi không những không trách con mà còn cảm thấy có lỗi vô cùng. Trong lúc nó cần đến tôi nhất, tôi lại chẳng thể ở bên động viên, giúp đỡ. Đã thế trong giai đoạn khó khăn này, tôi còn khiến các con phải gánh thêm khoản nợ của mình.
Đây là tâm sự của một người phụ nữ khi đưa con về quê chồng nghỉ lễ. Mọi người trước khi phán xét điều gì hãy đọc những lời cô ấy nói đã nhé!
Nguyên văn chia sẻ đang thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng như sau:
Kỳ nghỉ lễ 30/4 này kéo dài 5 ngày nên tôi bàn bạc với chồng sẽ cho các con về quê nội thăm ông bà 3 ngày sau đó thì đi sang ngày ngoại cách đó hơn 100 cây số. Chồng tôi tỏ vẻ không hài lòng cho lắm vì như thế đi lại nhiều, tốn kém mà bà nội cũng không đồng ý.
Theo anh thì nên để lễ sau sẽ về hẳn bên ngoại chứ không về qua bên nội nữa. Nghe anh nói thế tôi cũng định bụng sẽ làm vậy, thế nhưng qua cách cư xử của mẹ chồng dành cho mẹ con tôi, tôi đã phải xách con đi ngay chỉ sau 1 ngày về nhà nội.
Chẳng là chúng tôi làm việc trên thành phố, cách nhà nội gần 300 cây số nên việc di chuyển không hề dễ dàng chút nào. Vợ chồng tôi và hai đứa con phải thu xếp từ rất lâu, đặt xe ghép cho rẻ cùng với nhiều đồ đạc lỉnh kỉnh nên di chuyển từ trưa đến gần chiều tối cả gia đình mới có mặt ở nhà.
Dù đường xa nhưng nghỉ lễ nào tôi cũng đưa con về quê ông bà nội, ảnh: dSD
Được về nhà bà sau nhiều tháng chưa về, hai đứa trẻ đều rất háo hức vì nhà bà nội rộng rãi, nhiều cây cối và có cả cây ăn trái. Thế nhưng khác xa với sự háo hức, vui vẻ của những đứa trẻ là sự tiếp đón không hề “thịnh soạn” mà ông bà dành cho chúng khiến chúng mặt mũi lúc nào cũng ủ rũ. Theo đó, thấy nhiều cây ăn trái, chúng ùa ra vườn định hái quả để ăn nhưng động vào quả gì bà cũng bảo còn non hoặc không ăn được vì bà mới phun thuốc.
Đứa trẻ phụng phịu:
– Biết con sắp về mà bà còn phun thuốc vào quả thì con ăn làm sao được.
Tôi phải chặn họng con ngay không thì bà nghe thấy lại bảo vô lễ. Những tưởng mọi thứ như thế là tự nhiên cho đến bữa ăn cơm, tôi mới thực sự hiểu rằng đúng là bà nội thực sự rất keo kiệt, từ trước và đến nay vẫn vậy.
Theo đó các cháu đi xa từ Tết giờ mới về thăm mà ông bà không chuẩn bị được một bữa cơm thịnh soạn. Trong khi đó, nhà mẹ chồng tôi lại gần biển, chợ buôn bán hải sản rất nhiều và bà cũng biết thừa là các con tôi thích ăn hải sản. Thế nhưng ngay bữa cơm tối hôm đó tiếp đón các cháu chỉ có thịt lợn kho trứng, lạc rang muối và rau muống luộc. Bà còn không ngần ngại “khoe”:
– Về nhà bà chỉ có cơm canh đạm bạc như thế này thôi nhưng mà tốt cho sức khỏe lắm đấy nhá. Hai cái đứa này ở trên thành phố cứ ăn uống linh tinh rồi béo phì cả ra rồi đây này. Về đây bà “ép cân” cho.
Nhìn mâm cơm không có chút gì tươi mới mà toàn là đồ ăn thừa từ các bữa trước ông bà ăn thì giờ cho cháu nội ăn tiếp tôi thực sự chán không buồn nói nhưng cũng không dám ý kiến gì. Thế nhưng thằng bé nhà tôi tính tình trẻ con có gì nói đó:
– Mẹ ơi không có hải sản như mẹ đã hứa, mẹ bảo về nhà ông bà nội tha hồ ăn hải sản với thịt gà luộc cơ mà, sao lại chỉ có thịt lợn kho thế này.
Mẹ chồng tôi mắng ngay:
– Bà làm gì có tiền mà đãi hải sản, bố mẹ con có tiền thôi. Có ăn là tốt lắm rồi nhé, đừng có than nhiều, mà béo rồi thì cần gì phải ăn nữa.
Bữa cơm hôm đó tôi ăn cố cho xong chứ thực sự không vui về cách tiếp đón cháu của bà nội chút nào. Trong khi đó chưa nói đến bố mẹ chồng tôi ở quê cũng không phải quá khó khăn mà không có tiền, thỉnh thoảng chồng tôi còn vẫn gửi tiền về biếu ông bà vậy mà ông bà không đãi cháu được nấy 1 bữa đầu cho ra hồn.
Vậy nhưng tôi cũng chép miệng cho qua rồi cho rằng các bữa sau sẽ bù đắp cho con. Ngay tối hôm đó tôi đã đưa cho mẹ chồng 2 triệu rồi nói:
– Nhà chúng con ở đây mấy ngày lễ chắc cũng tiêu tốn khá nhiều tiền ăn. Các cháu đang tuổi lớn nên cũng thích ăn đa dạng một chút, con không quen đi chợ ở đây nên con gửi mẹ chút tiền, mai mẹ đi chợ mua gì ngon cho các cháu ăn mẹ nhé.
Mẹ tôi cũng vui vẻ cầm lấy tiền.
Hôm đó tôi đã nói thẳng những điều mình nghĩ, ảnh: dSD
Quả thực có tiền vào cũng khác hẳn, sáng sớm hôm sau tôi ngủ dậy đã không thấy bà đâu. Bố chồng tôi nói bà đi chợ hải sản từ sớm để mua cho rẻ mà tươi. Câu nói của ông nội khiến hai đứa nhà tôi vỗ tay mừng rỡ.
Buổi sáng hôm đó, vợ chồng tôi đưa hai con đi thăm các cô chú bác họ hàng xung quanh nhà, khi trở về đã thấy mẹ tôi chuẩn bị được kha khá đồ ăn. Tôi cũng vào bếp cùng bà. Trong lúc cơm nước tôi mới được bà thông báo rằng đến trưa, cô em chồng tôi ở cách đó tầm 200m cũng đưa 3 con sang ăn trưa cùng. Nhà cô em chồng cũng ở thành phố và mới về nhà nội hôm qua.
– Con tưởng phải mai kia cô mới đưa các con sang chơi chứ mẹ.
– Hôm nay có đồ ăn ngon nên mẹ gọi mẹ con nó sang sớm ăn cho con.
Nghe bà nói thế tôi khá bất ngờ vì nghĩ rằng vậy chẳng phải bà đã dùng tiền tôi đưa cho để chuẩn bị bữa cơm này nhưng là đãi con, cháu ngoại chứ không phải đãi vợ chồng con cái tôi hay sao. Tôi đã bực từ lúc đó, cho đến lúc vào bữa, cơm canh, hải sản thịnh soạn được dọn ra mâm, cô em chồng cũng đưa 3 con sang là ngồi vào mâm luôn.
Đông cháu thì đương nhiên suất ăn của các con tôi cũng sẽ bị giảm đi, là người làm mẹ như tôi sẽ không vui chút nào. Đã thế mẹ chồng tôi còn buột miệng câu nói:
– Hai thằng (con của tôi) ăn nhanh rồi ra kia chơi cho các em (con nhà cô) ăn đi, mà thôi béo rồi cũng không cần phải ăn nhiều đâu. Hôm nay may mà có các em sang ăn cùng thì hai anh mới được ăn ké nhiều món ngon vậy đó chứ không có các em, bà là bà chỉ cho ăn đồ ăn thừa hôm qua cũng đủ chất rồi nhé.
Câu nói của mẹ chồng khiến tôi thực sự sôi máu. Đến lúc đó tôi không thể chịu được nữa đành lên tiếng:
– Sao mẹ lại nói vậy với các cháu. Cháu nào mà chả là cháu mà sao mẹ lại thiên vị như vậy, các cháu còn vừa vào mâm cơm, chưa ăn được miếng nào mẹ đã nói vậy thì sao các cháu ăn được. Đó là còn chưa kể đến việc tiền ăn bữa trưa nay là do con đưa cho mẹ đi chợ chứ có phải tiền của cô đâu.
Tôi ấm ức đưa con về thành phố luôn, ảnh: dSD
Con đã định không nói nhưng con thấy mẹ thực sự quá thiên vị giữa các cháu và có nhiều câu nói xúc phạm tới ngoại hình của các cháu nhà con quá. Cháu béo thì không có quyền ăn ngon sao, con không đồng ý với mẹ một chút nào.
Nói một tràng xong tôi kéo hai đứa con đứng lên quyết không nghe thêm một câu nào, một lời nói nào nữa. Tôi đưa các con ra đầu ngõ bắt taxi một mạch lên thành phố. Tôi không muốn sang nhà ngoại luôn vì muốn có 1,2 ngày bình tâm trở lại.
Chồng tôi đi theo và gọi điện theo nói rằng tôi quá nóng tính, nói hỗn với mẹ chồng, yêu cầu tôi đưa các con quay lại xin lỗi mẹ nhưng tôi thấy mình chẳng làm gì sai cả.
Ngược lại tôi lại còn thương các con mình hơn, suốt từ hôm qua về đã phải nghe bao nhiêu lời nói không hay từ miệng bà nội. Những đứa trẻ tuy ngây thơ nhưng cũng có suy nghĩ riêng của nó chứ. Mẹ chồng mà cứ có quan điểm thiên vị giữa các cháu như thế này, tôi cũng sẽ không bao giờ cho các con về quê nội nữa.