Home Blog Page 4

Tôi là người vợ thứ hai của anh, một người phụ nữ đến sau trong cuộc đời một người đàn ông từng trải, đang chống chọi với căn b;ệ;nh UT gan giai đoạn cuối. Chúng tôi quen nhau vào thời điểm anh gần như không còn tìm thấy hy vọng sống. Vợ cũ m;ất, con cái đã trưởng thành, bận rộn với công việc nên cũng ít khi ở bên chăm sóc. Ngày anh lập di chúc, tôi cảm thấy giấc mơ đổi đời đã cận kề. Anh yêu cầu tôi và luật sư đến bệnh viện. Trong căn phòng bệnh nhỏ bé, trước sự chứng kiến của mọi người, anh tuyên bố sẽ để lại cho tôi căn biệt thự mà anh từng xây dựng với vợ cũ. Lời anh vừa dứt, tôi suýt không tin vào tai mình. Nhưng cuộc đời lại chằng bao giờ dễ dàng đến vậy. Ngày hôm sau, tôi vui mừng mang giấy tờ đến văn phòng công chứng để làm thủ tục sang tên. Ánh mắt của nhân viên văn phòng khi lật giở từng trang giấy tờ có phần khiến tôi thấy lạ, nhưng tôi vẫn tự tin. “Đây là tài sản tôi được thừa hưởng hợp pháp theo di chúc!” – Tôi khẳng định. “Rất tiếc phải thông báo với chị rằng tài sản này đã được chuyển nhượng cách đây hai tháng. Hiện tại, căn biệt thự này không thuộc quyền sở hữu của anh nhà nữa.”Mọi thứ sụp đổ trước mặt tôi lúc này con trai của anh tới đưa ra 1 điều kiện….Đọc tiếp dưới bình luận

0

Tôi tái mặt, cảm giác như đất dưới chân mình sụp đổ. Tối hôm đó, tôi gọi điện cho luật sư của anh để làm rõ mọi chuyện.

Tôi là người vợ thứ hai của anh, một người phụ nữ đến sau trong cuộc đời một người đàn ông từng trải, đang chống chọi với căn bệnh UT gan giai đoạn cuối. Chúng tôi quen nhau vào thời điểm anh gần như không còn tìm thấy hy vọng sống. Vợ cũ mất, con cái đã trưởng thành, bận rộn với công việc nên cũng ít khi ở bên chăm sóc. Có lẽ, chính sự xuất hiện của tôi – một người phụ nữ chu đáo, ân cần đã khiến anh cảm thấy được an ủi.

Ba năm qua tôi ở bên anh, chăm sóc từng miếng ăn giấc ngủ, nửa vì thương cảm, nửa vì nhìn thấy cơ hội đổi đời. Anh không còn trẻ, lại là doanh nhân giàu có. Ngoài sở hữu căn biệt thự trị giá 10 tỷ đồng đang sống, anh còn nhiều tài sản giá trị khác. Những điều đó khiến tôi không ngần ngại lao vào cuộc sống của anh, bất chấp những lời đàm tiếu xung quanh.

Ngày anh lập di chúc, tôi cảm thấy giấc mơ đổi đời đã cận kề. Anh yêu cầu tôi và luật sư đến bệnh viện. Trong căn phòng bệnh nhỏ bé, trước sự chứng kiến của mọi người, anh tuyên bố sẽ để lại cho tôi căn biệt thự  mà anh từng xây dựng với vợ cũ.

Lời anh vừa dứt, tôi suýt không tin vào tai mình. Tôi có nằm mơ cũng không dám nghĩ mình lại được thừa kế khối tài sản lớn như thế. Ngay cả trong toan tính, tôi cũng chỉ mong sự tận tâm của mình sẽ được anh rụng động và di chúc cho vài trăm triệu.

Con trai riêng của anh – người thừa kế hợp pháp duy nhất, lại không được nhận bất kỳ tài sản nào từ căn biệt thự đó. Gương mặt cậu ta đỏ bừng vì tức giận: “Bố thật bất công!” – cậu hét lên. “Đó là tài sản của mẹ con và bố, sao bố lại để nó cho người phụ nữ này?”

 

Tôi mỉm cười, cố gắng giữ bình tĩnh nhưng trong lòng lại hớn hở. Ba năm chăm sóc anh đã không uổng phí. Tôi bắt đầu tưởng tượng đến cuộc sống xa hoa trong căn biệt thự, đồ đạc sang trọng và quan trọng nhất là quyền sở hữu lại trong tay tôi.

Ngày hôm sau, tôi vui mừng mang giấy tờ đến văn phòng công chứng để làm thủ tục sang tên. Ánh mắt của nhân viên văn phòng khi lật giở từng trang giấy tờ có phần khiến tôi thấy lạ, nhưng tôi vẫn tự tin.

“Đây là tài sản tôi được thừa hưởng hợp pháp theo di chúc!” – Tôi khẳng định.

“Rất tiếc phải thông báo với chị rằng tài sản này đã được chuyển nhượng cách đây hai tháng. Hiện tại, căn biệt thự này không thuộc quyền sở hữu của anh nhà nữa.” – Câu trả lời của họ khiến tôi như bị sét đánh ngang tai. 

Tôi không tin vào tai mình: “Chuyển nhượng? Ai là người đứng tên hiện tại?”

“Chủ sở hữu hiện tại là con trai của anh ấy. Hợp đồng chuyển nhượng đã được ký và công chứng hợp pháp từ hai tháng trước.” – Người nhân viên đáp.

Tôi tái mặt, cảm giác như đất dưới chân mình sụp đổ. Tối hôm đó, tôi gọi điện cho luật sư của anh để làm rõ mọi chuyện. Luật sư bình thản trả lời:

“Trước khi lập di chúc, anh ấy đã chuyển toàn bộ quyền sở hữu căn biệt thự cho con trai mình. Di chúc chỉ là hình thức. Anh ấy muốn chị không cảm thấy bị bỏ rơi trong những ngày cuối đời của anh ấy, nhưng thực chất, tài sản đó đã không còn thuộc về anh ấy từ lâu.”

Tôi ngồi lặng trong căn phòng trọ nhỏ bé, nhìn tờ di chúc trên tay mà không biết nên cười hay khóc. Tất cả chỉ là một màn kịch anh dựng nên. Anh thừa biết sự tận tụy của tôi không hoàn toàn xuất phát từ tình yêu, mà từ tham vọng chiếm đoạt tài sản.

Anh đã âm thầm chuyển nhượng tài sản giá trị nhất chính là căn biệt thự cho con trai từ hai tháng trước. Còn tôi dù có tính toán thế nào cũng chỉ tự biến mình thành một trò hề. Ba năm tôi bỏ ra để chăm sóc anh, đổi lại là một cái kết trống rỗng. Những mơ tưởng về cuộc sống xa hoa, sung túc bỗng chốc tan biến như bong bóng xà phòng.

Có lẽ, anh đã nhìn thấu toan tính trong lòng tôi ngay từ đầu. Anh không trách, không oán, chỉ lặng lẽ cho tôi một bài học đắt giá. Giờ đây, ngồi một mình trong góc phòng, tôi chỉ còn lại sự cay đắng và tiếc nuối cho những tháng ngày đã trôi qua. Căn biệt thự 10 tỷ đồng, cùng giấc mộng đổi đời, mãi mãi là những điều tôi không bao giờ với tới được.

Chồng tôi mất do TNGT nên tôi quyết định ở vậy nuôi con không đi bước nữa. Khi con lớn vào đại học, lúc này tôi mới mở lòng với 1 người đàn ông rồi có bầu. Nào ngờ, hắn ta đã có vợ con, để tôi lại với đứa trẻ. Đây cũng là nguyên nhân con lớn của tôi sinh ra oá:n trá:ch mẹ và em. Ngày con trai lấy vợ, căn nhà lại càng chật chội hơn. Tôi khuyên các con: “Vợ chồng con thu nhập mỗi tháng 50 triệu, chắc cũng có một khoản tiền tiết kiệm, mẹ nghĩ con nên ra ngoài mua nhà sống cho rộng rãi. Ngôi nhà có 70m2 mà 5 người ở thế này thì ngột ngạt quá”. Con trai không đồng ý, nó nói tôi sang tên đất cho vợ chồng chúng, rồi sẽ bỏ tiền ra xây nhà mới. Với tình thế này, đương nhiên tôi phản đối ngay. Thú thực, nhà này ngày trước ông bà nội cho vợ chồng tôi, thế nên sẽ thuộc về con trưởng còn con út không có máu mủ gì với gia đình này, không có quyền hưởng mảnh đất này. Nhưng không phải vì thế mà con lớn định chiếm hết…Đọc tiếp dưới bình luận

0

Đứa con mà tôi dành cả tuổi xuân để nuôi nấng, bây giờ con lại đẩy tôi vào bước đường cùng.

Người chồng thứ nhất của tôi mất do tai nạn giao thông, lúc đó con trai tôi mới được 2 tuổi. Vì muốn con có tuổi thơ đẹp, tôi ở vậy không đi bước nữa. Chồng mất, cuộc sống của mẹ con tôi gặp rất nhiều khó khăn nhưng vì tương lai của con, tôi luôn cố gắng làm hết sức có thể.

Khi con vào đại học, tôi sống một mình buồn quá nên đã mở lòng yêu một người đàn ông. Lúc tôi có bầu thì mới phát hiện ra người đó đã có gia đình, lần đó, tôi hoảng thật sự và căm giận kẻ đã lừa đảo và hủy hoại danh dự của tôi.

Dù rất hận người đàn ông đó nhưng cái thai trong bụng tôi không có tội tình gì, tôi quyết định để đẻ và nuôi dưỡng con khôn lớn giỏi giang như đứa đầu.

Ngày con trai nhìn thấy tôi mang bầu, nó rất tức giận và bỏ lên trường, đến khi tôi sinh, con mới chịu về thăm mẹ và em. Dường như con chỉ có thăm mẹ cho xong trách nhiệm, con còn không thèm nhìn mặt em trai nữa.

Suốt 7 năm nay, đứa em rất quấn quýt anh trai nhưng đứa lớn thờ ơ thậm chí còn ghét bỏ. Tôi đã khuyên bảo nhiều nhưng thái độ con lớn không hề thay đổi.

Ngôi nhà của tôi không được rộng lắm, từ ngày con trai lấy vợ lại càng chật chội hơn. Phòng ngủ chính của mẹ con tôi phải nhường cho vợ chồng con trai lớn, tôi và con út ở phòng bé nên không được thoải mái.

Khuyên con trai ra ngoài sống cho rộng rãi, con nói câu làm tôi giật mình sửng sốt - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Khi cháu trai ra đời, nhà càng hẹp hơn, tôi khuyên các con: “Vợ chồng con thu nhập mỗi tháng 50 triệu, chắc cũng có một khoản tiền tiết kiệm, mẹ nghĩ con nên ra ngoài mua nhà sống cho rộng rãi. Ngôi nhà có 70m2 mà 5 người ở thế này thì ngột ngạt quá”.

Con trai nói tôi sang tên đất cho vợ chồng chúng, rồi con sẽ bỏ tiền ra xây nhà 3 tầng và mẹ con tôi sẽ sống chung trong ngôi nhà đó. Tôi phản đối ngay, nói là nhà chung của các con và không sang tên cho ai cả.

Con trai tôi bật lại, con nói là nhà này ngày trước ông bà nội cho vợ chồng tôi, thế nên sẽ thuộc về con trưởng, còn con út không có quyền hưởng mảnh đất này.

Tôi sững sờ khi biết con trai đã điều tra về mảnh đất đang đứng tên tôi. Vất vả nuôi con khôn lớn, có công ăn việc làm tử tế, không ngờ bây giờ đủ lông đủ cánh, con quay về đòi nhà của tôi.

Tôi sợ sang tên đất cho các con rồi, một ngày nào đó, con trai lớn sẽ đuổi tôi và con út ra khỏi nhà. Giờ tôi phải lựa chọn, hoặc là nghe theo lời con lớn, sang tên đất cho con rồi con xây nhà to rộng để tôi và con út có chỗ ở. Hoặc là đuổi vợ chồng con lớn ra thuê chỗ khác, mặc kệ có thể mất tình cảm mẹ con, để giữ lại căn nhà làm tài sản đảm bảo cho mình. Theo mọi người, tôi phải làm sao đây?

3 anh trai đều thành đạt, làm quan to trên thành phố còn tôi con út chỉ làm ruộng dưới quê. Mẹ ốm nằm 1 chỗ suốt 10 năm, 3 anh đẩy trách nhiệm cho tôi chăm mẹ, họ chỉ về liến thoắng rồi đi ngay. Ngày bà m/ấ/t, tôi sững sờ khi mẹ chia hết đất cho các anh còn tôi chẳng có gì. Nhưng đến khi đọc kỹ lại di chúc, dòng cuối cùng khiến tôi òa khóc nức nở còn các anh thì hằm hằm bỏ đi ..

0

Mỗi lần các anh về, họ lại bàn bạc xem ai sẽ được phần nào, và mẹ tôi thường chỉ im lặng, không nói gì. Tôi thì chẳng quan tâm nhiều, vì nghĩ rằng tài sản của mẹ, bà muốn chia cho ai cũng là quyền của bà.

Tôi là con út trong gia đình có sáu anh em. Năm anh trai tôi đều là dân kinh doanh ở thành phố, có quyền có thế, đều là những người thành công. Ngược lại, tôi là con út, cuộc sống đơn giản, chỉ là một người nông dân bình thường ở quê, không danh tiếng và cũng chẳng quyền lực.

Tôi sống ở quê cùng mẹ già trong căn nhà cổ tổ tiên để lại. Suốt 10 năm qua, kể từ khi mẹ bắt đầu yếu đi và cần người chăm sóc, tôi là người ở lại bên bà. Còn các anh trai thì luôn bận rộn với công việc và cuộc sống riêng. Tôi không bao giờ phàn nàn về điều đó, vì dù gì đó cũng là trách nhiệm của một người con.

/

 

Ảnh minh họa.

Mỗi dịp lễ Tết, các anh chị lại về thăm mẹ, mang theo quà cáp đắt tiền và những lời hỏi thăm ngắn gọn. Họ thường ở lại một, hai ngày rồi lại vội vàng rời đi, để lại căn nhà yên ắng và người mẹ già lặng lẽ với khuôn mặt nhiều tâm sự. Dù không phải người thành đạt như các anh, tôi vẫn thấy cuộc sống mình nhẹ nhàng, bình yên hơn khi được chăm sóc mẹ từng ngày.

Suốt 10 năm qua, các anh tôi thường hay nhắc đến chuyện đất đai, tài sản của mẹ. Mảnh đất của gia đình tôi rộng lớn, lại ở vị trí đẹp trong làng, có giá trị không nhỏ. Mỗi lần các anh về, họ lại bàn bạc xem ai sẽ được phần nào, và mẹ tôi thường chỉ im lặng, không nói gì. Tôi thì chẳng quan tâm nhiều, vì nghĩ rằng tài sản của mẹ, bà muốn chia cho ai cũng là quyền của bà. Tôi chỉ cần lo cho mẹ được sống vui vẻ trong những ngày cuối đời là đủ.

Nhưng rồi, mẹ tôi qua đời. Bà ra đi nhẹ nhàng trong giấc ngủ, để lại cho tôi một khoảng trống lớn trong lòng. Ngày mẹ mất, các anh tôi về đầy đủ, đám tang tổ chức long trọng, nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy lạc lõng. Mẹ tôi đã sống cùng tôi suốt hơn 10 năm qua, tôi quen với sự hiện diện của bà đến nỗi khi bà rời xa, tôi không biết phải đối diện thế nào với căn nhà trống rỗng này.

Sau đám tang, các anh tôi quyết định họp lại để đọc di chúc của mẹ. Họ háo hức, mong chờ xem mình sẽ được chia phần nào trong khối tài sản mà mẹ để lại. Còn tôi, không quá bận tâm đến việc đó. Ngày đọc di chúc, cả gia đình tôi tập trung đông đủ. Luật sư của mẹ đưa ra bản di chúc, và chúng tôi bắt đầu lắng nghe.

 

/

Tôi đã rất bất ngờ khi thấy mẹ chia hầu hết tài sản, đất đai cho các anh trai tôi. Họ mỗi người một phần, những mảnh đất lớn, có giá trị nhất đều được chia hết cho năm anh trai. Còn tôi, đứa con út đã chăm sóc mẹ suốt bao năm, lại không được nhắc đến trong việc chia tài sản. Di chúc chỉ ghi ngắn gọn rằng:“Đối với thằng út, mẹ không để lại mảnh đất nào.”

 

Tôi sững sờ, không tin vào tai mình. Tại sao mẹ lại làm như vậy? Tôi đã bên cạnh mẹ suốt bao năm, lo cho bà từng miếng ăn, giấc ngủ. Trong khi các anh tôi, dù thành đạt nhưng lại chỉ thỉnh thoảng về thăm, không hề chăm sóc mẹ. Vậy mà giờ đây, khi đọc di chúc, tôi lại chẳng được hưởng gì, dù chỉ là một mảnh đất nhỏ. Cảm giác tức giận và oan ức dâng tràn trong lòng tôi. Tôi nghẹn ngào, cố gắng giữ bình tĩnh để không bật khóc trước mặt mọi người.

Các anh trai tôi có vẻ hài lòng với phần tài sản được chia. Họ nhìn tôi với ánh mắt cảm thông, nhưng trong lòng tôi hiểu rõ, họ không thực sự bận tâm. Đối với họ, việc tôi không được chia phần là điều dễ hiểu. Tôi không có danh tiếng, không thành đạt như họ, chỉ là một người ở quê chăm mẹ. Có lẽ trong mắt họ, tôi chẳng xứng đáng để nhận phần tài sản lớn như họ.

Tôi lặng lẽ cầm bản di chúc lên đọc lại, hy vọng rằng mình đã bỏ sót điều gì đó. Nhưng khi đọc đến dòng cuối cùng, tôi bỗng giật mình. Có một câu cuối nhỏ, mà khi đọc lướt qua tôi đã không để ý:“Mẹ để lại cho con út toàn bộ căn nhà này, cùng với kỷ vật mà mẹ đã cất giữ trong chiếc hòm gỗ dưới gầm giường của mẹ.”

/

Tôi vội vàng chạy lên phòng mẹ, lục tìm chiếc hòm gỗ mà bà đã để lại. Mở nắp hòm ra, tôi thấy bên trong là những cuốn sổ tay cũ kỹ, những bức ảnh gia đình từ thuở xa xưa, và một cuốn sổ tiết kiệm với số tiền lớn hơn cả giá trị những mảnh đất mẹ đã chia cho các anh tôi. Đó là số tiền mà mẹ đã dành dụm suốt cuộc đời, không để lại cho ai ngoài tôi. Nước mắt tôi tuôn trào khi cầm cuốn sổ trên tay. Mẹ đã không bỏ rơi tôi, không hề quên tôi. Mẹ đã để lại cho tôi thứ quý giá nhất, không phải là mảnh đất hay tài sản, mà là tình yêu thương bao la mà suốt cuộc đời bà đã dành cho tôi, đứa con út đã ở bên cạnh bà cho đến những ngày cuối đời.

Tôi ngồi xuống, nghẹn ngào bật khóc:

– “Mẹ ơi, con hiểu rồi. Mẹ đã luôn yêu thương con, dù mẹ không nói ra. Con xin lỗi vì đã nghi ngờ mẹ.”

Cuối cùng, tôi nhận ra rằng, điều quan trọng không phải là tài sản hay đất đai, mà là tình cảm và sự gắn kết mà mẹ đã dành cho tôi. Và dù không được chia đất, nhưng tôi đã nhận được điều quý giá hơn cả, là tình yêu không điều kiện của một người mẹ.

Phát hiện vợ vào n;:hà n;:ghỉ với c;:án b;:ộ phòng CSGT, người đàn ông ở Thanh Hoá có cách xử trí khiến ai cũng vỗ tay

0

Một lãnh đạo Phòng CSGT Công an tỉnh Thanh Hóa chiều nay cho biết, đơn vị đã nhận được đơn tố cáo của anh L.V.T. (trú ở TP Thanh Hóa) về việc bắt quả tang vợ mình là chị L.T.P. ở trong nhà nghỉ với anh L.X.H., là cán bộ phòng CSGT

Hiện đơn vị đang cho xác minh, nếu đúng như những gì tố cáo, đơn vị sẽ báo cáo GĐ công an tỉnh để xử lý theo đúng thẩm quyền.

Theo đó, khoảng 20h30, ngày 21/7, ông T. và gia đình đã bắt quả tang ông L.X.H. và bà L.T.P. là vợ mình đang ở trong phòng một nhà nghỉ ở xã Hoằng Long, TP Thanh Hóa.

Sự việc được công an xã Hoằng Long lập biên bản và lấy lời khai của những người liên quan. Được biết, chị P. là giáo viên một trường mầm non ở TP Thanh Hóa.Ông Võ Hồng Thao, Trưởng công an xã Hoàng Long cho biết, đêm 21/7, công an xã nhận được thông tin tại một nhà nghỉ trên địa bàn xảy ra sự việc xô xát, gây mất trật tự.

Nguyên nhân xuất phát từ việc, anh L.V.T (trú tại phường An Hoạch) nghi ngờ vợ mình là chị P. có quan hệ ngoài luồng với anh H. nên đến nhà nghỉ trên để bắt quả tang.

Theo tường trình ban đầu của chị P. và anh H., hai người vào nhà nghỉ chỉ để nói chuyện, tâm sự cho tiện, ngoài ra không có ý đồ gì khác.

Hiện trường lúc này đang có nhiều người, cả 2 người nói trên vẫn đang mặc quần áo và ngồi trên giường.

Hiện anh T. cũng đã làm đơn trình báo tới Phòng GD-ĐT thành phố.

Ông Lê Hồng Lựu, Trưởng Phòng GD-ĐT thành phố cho biết, phòng đang yêu cầu hiệu trưởng trường mầm non nơi cô P. công tác báo cáo sự việc, sau khi xác minh làm rõ sẽ xử lý nghiêm theo quy định của pháp luật.

Được biết, anh H. cũng đã có gia đình riêng.

CHÍNH THỨC: Tạm biệt thầy Thích Minh Tuệ, ai cũng tiếc nhưng không làm gì được 👇

0

Ông Thích Minh Tuệ vừa có thư viết tay bày tỏ mong muốn đi bộ đến Ấn Độ, quê hương của Đức Phật, để lễ và tri ân các thánh tích. Hành trình này khó khăn nên ông nhờ mọi người hướng dẫn, tư vấn giúp.

Sư Thầy Thích Minh Tuệ Chính Thức Đi Bộ Hành Sang Ấn Độ - Biên Giới Lào - Việt NamMới nhất, thầy Minh Tuệ đã bộ hành tới đến biên giới Lào – Việt Nam

Youtuber Lê Khả Giáp sẽ đi theo thầy

Mới đây, ông Thích Minh Tuệ (tên khai sinh là Lê Anh Tú, 43 tuổi, trú tại xã Ia Tô, huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai) vừa viết thư tay gửi đến mọi người bày tỏ mong muốn được đến đất nước Ấn Độ để lễ các thánh tích cũng như học tập và tri ân về Đức Phật.

Theo thư ông Minh Tuệ, hộ chiếu và các giấy tờ liên quan của ông đang được người thân làm giúp.

Ông Thích Minh Tuệ mong muốn đi bộ đến Ấn Độ - 1

Ông Thích Minh Tuệ bày tỏ mong muốn đi bộ đến đất Phật (Ảnh: Chí Anh).

Bản thân ông mong muốn được đến quê hương của Đức Phật nhưng phải đi bộ qua nhiều nước như Lào, Campuchia, Thái Lan, Myanmar, Bangladesh. Mỗi quốc gia có quy định về giấy tờ, thủ tục nhập cảnh khác nhau

Ông Minh Tuệ cho rằng, bản thân rất muốn đi bộ; nếu phải đi bằng phương tiện khác là hạ sách vì không đúng với phẩm hạnh đạo đức, với sự tôn kính của ông với Đức Phật. Vì vậy, ông Minh Tuệ mong được mọi người hướng dẫn giúp ông về thủ tục, giấy tờ và đường đi.

Trước đó, ông Minh Tuệ có đơn gửi các cơ quan chức năng kiến nghị người dân không quay phim, chụp ảnh và đưa hình ảnh của ông lên mạng xã hội khi chưa được phép; không tụ tập, làm mất trật tự, an toàn giao thông.

Sau đó, ông đã có thông báo về việc sẽ ngưng đi khất thực trong thời gian tới bởi mọi người tụ tập đông gây mất an ninh trật tự và không đúng với chánh pháp, ảnh hưởng đến quá trình tu tập.

Theo Ban Tôn giáo Chính phủ, ông Thích Minh Tuệ (tên khai sinh Lê Anh Tú, quê xã Kỳ Văn, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh) đăng ký hộ khẩu thường trú ở xã Ia Tô, huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai. 

Giáo hội Phật giáo Việt Nam khẳng định ông Lê Anh Tú không phải là tu sĩ Phật giáo và bản thân ông Lê Anh Tú cũng không nhận mình là tu sĩ Phật giáo, chỉ là công dân tu học theo lời dạy của Đức Phật.

Từ năm 2017 đến năm 2023, ông Lê Anh Tú tự tu, thực hành hạnh khất thực; đã 3 lần đi bộ từ Nam ra Bắc và ngược lại. 

Năm 2024 là lần thứ 4 ông Tú đi bộ xuất phát từ tỉnh Khánh Hòa, theo trục đường chính lên Cao Bằng – Hà Giang. 

Bất ngờ người sẽ bộ hành cùng ông Thích Minh Tuệ từ Việt Nam sang Ấn Độ?

0

Lê Khả Giáp là ai?

Lê Khả Giáp sinh năm 1994, quê ở Hải Dương. Trước khi nổi tiếng là youtuber, Lê Khả Giáp từng học ngành điện tử viễn thông Đại học Bách Khoa Hà Nội.

Lê Khả Giáp tự nhận mình là “gã ăn mày xuyên quốc gia”, anh xin cơm nhà dân, ngủ nhờ, đi xe nhờ. Những lúc không ai giúp đỡ, anh dựng tạm lều và chi tiêu bằng số tiền mang theo trong những hành trình của mình.

Lê Khả Giáp là ai? Lê Khả Giáp sẽ bộ hành cùng ông Thích Minh Tuệ từ Việt Nam sang Ấn Độ - Ảnh 1.

Lê Khả Giáp nổi tiếng với các chuyến đi bộ vòng quanh thế giới. Ảnh: ST

Năm 2016, anh quyết định xuất ngoại đi bộ xuyên 5 quốc gia Đông Nam Á và Ấn Độ. Năm 2023, Giáp tiếp tục đi bộ đến Nepal, Ấn Độ, Pakistan, Afghanistan, Uzbekistan…

Tháng 7/2024, Giáp kết hôn và sang tháng 8/2024, anh cùng người vợ mới cưới đi tuần trăng mật bằng chuyến khám phá trải nghiệm tại Ai Cập và hơn 20 quốc gia vùng Tây Phi.

Hiện tại kênh youtube của Lê Khả Giáp đang có 727.000 người đăng ký. Các video đăng tải luôn thu hút được hàng triệu lượt xem.

Lê Khả Giáp là ai? Lê Khả Giáp sẽ bộ hành cùng ông Thích Minh Tuệ từ Việt Nam sang Ấn Độ - Ảnh 2.

Các video của Lê Khả Giáp thu hút hàng triệu lượt xem trên youtube. Ảnh: Kênh youtube của NV

Các video của Khả Giáp chủ yếu chia sẻ về những khám phá, trải nghiệm của anh trên mỗi hành trình tại Việt Nam và các quốc gia mà anh đi qua.

 

Từng trả lời trước truyền thông, Lê Khả Giáp cho biết anh “quay phim theo phong cách chân thật, đơn giản với mục đích giới thiệu cho người xem Việt Nam biết tới những điều còn rất xa lạ trên thế giới”.

Thông qua các video của Giáp, người xem có thể “du lịch qua màn ảnh nhỏ”, phần nào hiểu được những nét văn hoá mới, ẩm thực mới về mảnh đất và con người ở các quốc gia khác nhau.

Lê Khả Giáp là ai? Lê Khả Giáp sẽ bộ hành cùng ông Thích Minh Tuệ từ Việt Nam sang Ấn Độ - Ảnh 3.

Lê Khả Giáp chia sẻ việc đồng hành cùng ông Thích Minh Tuệ đi bộ từ Việt Nam sang Ấn Độ. (Ảnh: kênh youtube của NV)

Mới đây, trong video của mình chia sẻ trên youtube, Lê Khả Giáp đã chia sẻ về việc anh đã gặp ông Thích Minh Tuệ và sẽ hỗ trợ, đồng hành cùng ông trong chuyến bộ hành tới Ấn Độ.

Cụ thể trong video đăng tải ngày 1/12 anh chia sẻ: “Mình sẽ đồng hành cùng sư trong chuyến hành trình bộ hành từ Việt Nam qua tới Ấn Độ này đây…”

Đang mua xe, CEO Phương Hằng tiện thể thông báo

0

Bà Nguyễn Phương Hằng có mặt tại trường đua khu du lịch Đại Nam và thông báo xin được thay mặt Công ty Đại Nam góp số tiền 10 tỷ đồng cho Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam để ủng hộ đồng bào ảnh hưởng bởi lũ lụt.

Tối 29/9, vợ chồng bà Nguyễn Phương Hằng và ông Huỳnh Uy Dũng cùng con trai Huỳnh Hằng Hữu đã xuất hiện tại Khu du lịch Đại Nam để giao lưu cùng khách tham quan.

Rất đông du khách đã tập trung tại trường đua của khu du lịch Đại Nam để theo dõi bà Nguyễn Phương Hằng.

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 1.

Tối 29/9, các ngả đường đổ về Khu du lịch Đại Nam đều ùn tắc kéo dài do lượng người đổ về đây khá đông

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 2.

Ngay sau khi có mặt trên sân khấu để trò chuyện với mọi người, bà Nguyễn Phương Hằng chia sẻ, “Tôi nghĩ trong cuộc đời sẽ có rất nhiều ngày hạnh phúc, nhưng có lẽ đối với tôi hôm nay là ngày hạnh phúc nhất. Tôi muốn nói lời cảm ơn mọi người vì những tình cảm chân thành đã dành cho tôi và Đại Nam.

Tôi nợ nhân dân một tình thương, tôi nợ anh Dũng một ân tình, tôi nguyện sống vì dân. Hôm nay chính tôi là tác giả của chương trình, tôi kêu gọi mọi người chung tay chung sức giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn sau những cơn bão lũ. Nguyễn Phương Hằng tôi đã được anh Huỳnh Uy Dũng khôi phục lại các chức vị tại các công ty mà tôi đã điều hành suốt nhiều năm nay. Và hôm nay tôi xin trân trọng báo tin, Nguyễn Phương Hằng tôi dùng 10 tỷ để ủng hộ chương trình này.

Đây là giá trị thật sự của tôi khi tôi trở về công ty. Lý tưởng sống của tôi là giúp đời, giúp người và trước đây tôi cũng có nghe anh Huỳnh Uy Dũng đã đóng góp 5 tỷ vào quỹ này và hôm nay tôi xin góp thêm 10 tỷ đồng để gửi đến Uỷ ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam”, bà Phương Hằng chia sẻ.

Ngay sau đó, bà Hằng đã liên tục trình diễn hàng loạt các ca khúc do bà tự sáng tác trong thời gian ở trại giam An Phước.

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 3.

Bà Nguyễn Phương Hằng đã xuất hiện trong tối 29/9 để giao lưu với mọi người

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 4.

Bà Hằng liên tục nở nụ cười, vẫy tay chào du khách trên khán đài

 

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 5.

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 6.

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 7.

Cùng đi với bà Hằng còn chồng bà là ông Huỳnh Uy Dũng (tức Dũng “lò vôi”) và con trai Huỳnh Hằng Hữu.

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 8.

Bà Hằng cùng chồng con xuất hiện tại khu du lịch Đại Nam để giao lưu với du khách

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 9.

Vợ chồng bà Nguyễn Phương Hằng và ông Huỳnh Uy Dũng (tức Dũng “lò vôi”) đã quyên góp 10 tỷ đồng ủng hộ đồng bào bị ảnh hưởng do bão Yagi

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 10.

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 11.

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 12.

Cậu con trai Huỳnh Hằng Hữu cũng ủng hộ 35,5 triệu đồng cho đồng bào bão lũ

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 13.

Bà Nguyễn Phương Hằng xuất hiện tại KDL Đại Nam, thông báo quyên góp 10 tỷ cho đồng bào vùng bão lũ- Ảnh 14.

Trường đua Đại Nam rất đông du khách tới theo dõi

Đàn bà khi ngoại tình, mở miệng thường nói ‘những chuyện như vậy’, điều này rất chính xá;c

0

Ngườι pҺụ пữ có l;ăпg п:Һăпg, có cҺồпg và пgườι ιu пҺưпg vẫп tҺícҺ của l:ạ, cứ пҺìп 3 ƌιểm ”rιȇпg tư” пàү là sẽ Ьιết пgay

Điện thoại của phụ nữ

Đιệп tҺoạι dι ƌộпg cũпg пҺư tҺế gιớι пộι tȃm tҺu пҺỏ, пếu пҺư kҺȏпg Ьιết một пgườι pҺụ пữ có Һáo sắc Һaү kҺȏпg tҺì có tҺể ở tҺờι cơ tҺícҺ Һợp cứ пҺìп vào ƌιệп tҺoạι của cȏ ấү.

Troпg daпҺ Ьạ có пҺιḕu пgườι Һaү kҺȏпg, пҺữпg пgườι пàү ƌa pҺầп là пgườι kҺác gιớι Һaү kҺȏпg. Hãү cҺú ý пҺữпg tȇп ƌặc Ьιệt, Ьởι ƌó có tҺể là пҺữпg ‘lṓp dự pҺòпg” của Һọ.

Nếu пgườι pҺụ пữ tҺườпg xuүȇп lιȇп lạc vớι пҺữпg пgườι kҺác gιớι, còп ƌồпg tҺờι tҺườпg xuүȇп gặp mặt, ƌι ăп,d ạo pҺṓ tҺì có vẻ kιểu pҺụ пữ пàү dễ dãι, kҺȏпg cҺịu ƌược cám dỗ.

(ảnh minh họa)

(ảnh minh họa)

Ngườι pҺụ пữ có tíпҺ cácҺ пàү tҺì dễ пảү sιпҺ tìпҺ cảm vớι ƌàп ȏпg dù mớι queп Ьιết cҺưa lȃu. TҺậm cҺí Һọ còп có tҺể cҺơι trò mập mò vớι пҺιḕu ƌàп ȏпg cùпg một lúc. KҺι пào cȏ ấү cũпg tҺícҺ cảm gιác ƌược cuпg pҺụпg, kҺιếп ƌàп ȏпg tҺèm kҺát mìпҺ.

Cho dù bản thân có phải đang ở trạng thái độc thân hay không, nếu như phát hiện thấy có một người đàn ông mới lạ, tính cách khác với những người ta cô ấy quen, thì cô ấy sẽ thấy rung động, sẽ có mới nới cũ

Trảι пgҺιệm của pҺụ пữ

Một người phụ nữ có thể giấu diếm được nhiều chuyện. Nếu như bạn không hiểu cô ấy, cô ấy cũng có thể giả vờ ngây thơ, vô hại. Kiểu người này rất ”trà xanh” ăn nói khiến đàn ông không biết tâm tư của cô ta như nào.

(ảnh minh họa)

(ảnh minh họa)

Nếu muṓп tìm Һιểu sȃu Һơп troпg mṓι quaп Һệ vớι cȏ ấү, Ьạп пҺất ƌịпҺ pҺảι xem cȏ ấү ƌã từпg trảι qua пҺữпg gì. PҺảι tìm Һιểu xem cȏ ấү ƌã từпg qua lạι vớι пҺữпg пgườι пҺư пào, từпg có пҺữпg mṓι tìпҺ пào. Nếu kιểu pҺụ пữ пàү từпg Һẹп Һò vớι пҺιḕu пgườι ƌàп ȏпg tҺì kιпҺ пgҺιệm tìпҺ trườпg của cȏ ấү cực kỳ pҺoпg pҺú. KҺȏпg tҺể пóι cҺắc cȏ ấү là Һư Һỏпg пҺưпg xét vḕ mặt tìпҺ cảm tҺì cȏ ấү dễ Ьồпg Ьột, kҺȏпg tҺật sự trưởпg tҺàпҺ.

(ảnh minh họa)

(ảnh minh họa)

iểu con gái như vậy khá ngây thơ, thường sẽ coi vẻ bề ngoài làm tiêu chuẩn chọn bạn trai. Nhiều lúc, sau khi hẹn hò mới phát hiện tính cách hoặc quan niệm sống của đối phương không hợp với mình, thế nên mới từ bỏ, tiếp tục tìm kiếm cuộc tình mới.

Tιếp xúc cơ tҺể kҺȏпg có gιớι Һạп

Khi phụ nữ tiếp xúc với những người khác giới, cho dù là ai, vừa gặp đã ôm nhau thắm thiết, cười nói không có chừng mực. Cho dù là người bày trò ép họ thân mật nhưng kiểu phụ nữ này vấn thoải mái chấp nhận.

Ngườι pҺụ пữ пàү kҺι пҺìп tҺấү пgườι ƌàп ȏпg có vóc dáпg ƌẹp tҺì sẽ gục ƌổ пgaү. Ở cạпҺ пgườι ƌàп ȏпg tҺì lúc пào Һọ cũпg tỏ ra tҺȃп tҺιết, dạt dào cảm xúc.

Đang ngủ thì giật mình khi nghe tiếng rên la í ới bên phòng người giúp việc, nhìn qua khe cửa thì tá hỏa với cảnh tượng trước mắt

0

Sau ⱪhi ᥴhṑng qua ᵭời ᥴhưa ᵭḗn ṃột tuần thì ᵭḗn ṃột ᵭêm ṃuộn, ⱪhi tôi và ᥴon ᵭang ngủ thì tôi giật ṃình ⱪhi nghe tiḗng rên ʟa.

Tȏi và ᥴhṑng từng ᥴó ⱪhoảng thời gian hạnh phúc sṓng ᥴùng nhau. Cuộc sṓng hȏn nhȃn sung túc, viȇn ṃãn, tình tiḕn ᵭḕu ᵭủ ᵭầy. Chẳng ṃay, ᥴhṑng qua ᵭời ᵭột ngột ⱪhiḗn tȏi suy sụp ᵭau ⱪhổ. Đó ʟà người ьạn ᵭời, ʟà ᥴhỗ Ԁựa ᥴho tȏi, ʟà người tȏi ṃuṓn ьȇn anh ᵭḗn ⱪhi rᾰng ʟong ᵭầu ьạc…Sau ⱪhi ᥴhṑng qua ᵭời ᥴhưa ᵭḗn ṃột tuần thì ᵭḗn ṃột ᵭȇm ṃuộn, ⱪhi tȏi và ᥴon ᵭang ngủ thì tȏi giật ṃình ⱪhi nghe tiḗng rȇn ʟa. Ở nhà ⱪhȏng ᥴó ᵭàn ȏng nȇn tȏi ⱪhá hoảng sợ, nhưng vẫn ʟần theo ȃm thanh ᵭó ᵭi xuṓng ʟầu xem ᵭang ᥴó ᥴhuyện gì.

Khi ᵭi xuṓng ʟầu, tȏi phát hiện tiḗng ᵭộng ʟạ ⱪia phát ra từ phòng ngủ ᥴủa ᥴhị giúp việc. Khi ṃở ᥴánh ᥴửa phòng ra thì tȏi ьần thần ⱪhi thấy ᥴhị giúp việc ᵭang nằm trȇn giường, hai tay ȏm ʟấy ьụng, quằn quại rȇn ʟa. Tȏi hoảng sợ hỏi ᥴhị ьị ʟàm sao thì nghe tiḗng ᥴhị thì thào yḗu ớt: “Tȏi ṃuṓn ьỏ ᵭứa trẻ này, tȏi ⱪhȏng thể giữ nó, ȏng ta ᥴhḗt rṑi thì tại sao tȏi phải sinh ᵭứa trẻ này ra?”.

Đang ngủ thì giật ṃình ⱪhi nghe tiḗng rȇn ʟa í ới ьȇn phòng người giúp việc, nhìn qua ⱪhe ᥴửa thì tá hỏa với ᥴảnh tượng trước ṃắt - Ảnh 1                      Ảnh ṃinh họa: Internet

Tȏi rụng rời tay ᥴhȃn, “ȏng ta” ṃà ᥴhị giúp việc nói ʟà ᥴhṑng tȏi sao? Tȏi ᵭịnh hỏi ᥴhị rõ ràng thȇm nhưng thấy ṃặt ᥴhị ngày ṃột tái xanh thì vội vàng gọi xe ᥴấp ᥴứu. Hóa ra ᥴhị giúp việc ṃuṓn phá thai nhưng ⱪhȏng ᵭi ᵭḗn ьệnh viện, ʟại nghe người ta ᴜṓng thuṓc phá thai ьậy ьạ. Vì ᵭưa ᵭḗn ьệnh viện ⱪịp thời nȇn ᵭứa trẻ ⱪhȏng ьị ảnh hưởng. Sau ᵭó, tȏi ṃới nghe ᥴhị giúp việc ⱪể hḗt ngọn nguṑn ᥴȃu ᥴhuyện.

Chị ấy ṃuṓn sinh ᥴon ᥴho ᥴhṑng tȏi ᵭể vḕ nhà ᥴó người ᥴậy nhờ, ᵭược ᥴhṑng tȏi ᥴhu ᥴấp tiḕn ьạc. Chẳng ngờ ᵭược ᥴhṑng tȏi ʟại qua ᵭời ⱪhiḗn ᥴhị suy sụp nghĩ quẩn ṃuṓn ьỏ ᵭứa trẻ. Cõi ʟòng tȏi tan nát, tȏi ⱪhȏng ngờ ᵭược người ᥴhṑng ṃẫu ṃực ṃình yȇu thương ьao ʟȃu nay ʟại ʟén ʟút phản ьội vợ.

Nhưng Ԁù tȏi ᥴó oán hận ᥴhṑng thḗ nào ᥴũng ⱪhȏng ṃuṓn ᥴhị giúp việc ьỏ ᵭứa ьé, nó ⱪhȏng ᥴó tội, ᥴòn ʟà ṃáu ṃủ ᥴủa ᥴhṑng tȏi ᵭể ʟại. Nhưng ᥴhị ấy ⱪhȏng ṃuṓn sinh ᥴon ra ⱪhȏng ᥴó ьṓ. Giờ tȏi phải ʟàm sao ᵭể ᥴhị ấy nghĩ ʟại ᵭȃy?

 

Lâu ngày được tan ca sớm, tôi vừa về nhà thì ch-ế-t đi-ếng khi thấy cảnh vợ nằ-m ng-ủ d-ài trên ghế, mặc bố chồng h-ì hụ-c làm việc này

0

Lâu ngày được tan ca sớm, tôi vừa về nhà thì ch-ế-t đi-ếng khi thấy cảnh vợ nằ-m ng-ủ d-ài trên ghế, mặc bố chồng h-ì hụ-c làm việc nnày.Lâu ngày được tan ca sớm, tôi vừa về nhà thì chết điếng khi thấy cảnh vợ nằm ngủ dài trên ghế, mặc bố chồng hì hục làm việc này - Ảnh 1                  Từ ngày bố lên ở chung, Nam cảm thấy nhẹ nhõm hẳn vì đã thực hiện được ước muốn của mình. Anh muốn cho bố một cuộc sống sung túc, bù đắp những ngày tháng vất vả hy sinh vì con.3 tháng trước, vợ chồng Nam đón bố lên ở cùng để tiện bề chăm sóc. Anh đi làm suốt nên dặn dò vợ rất kỹ càng việc chăm lo cơm nước cho bố. Nào ngờ một ngày anh lại bắt gặp cảnh tượng đau lòng này trong chính ngôi nhà của mình.Mẹ Nam mất sớm, bố phải lam lũ nuôi bốn anh chị em của anh ăn học tới nơi tới chốn. Nhờ công sức của bố mà anh mới có được sự nghiệp như ngày hôm nay.Sau khi công việc và nhà cửa ổn định, anh quyết định đón bố lên ở chung. Vợ anh có vẻ khó chịu nhưng biết rằng mình không thay đổi được gì nên đành chiều ý chồng.Từ nhỏ cô đã là thiên kim tiểu thư, mọi việc trong nhà đều có người giúp việc lo. Đến khi lấy Nam, anh cũng không để cô phải vất vả với công việc nhà. Anh là người đàn ông thương vợ nên thuê giúp việc làm theo giờ để vợ khỏi phải đụng đến những việc nặng nhọc.

Từ ngày bố lên ở chung, Nam cảm thấy nhẹ nhõm hẳn vì đã thực hiện được ước muốn của mình. Anh muốn cho bố một cuộc sống sung túc, bù đắp những ngày tháng vất vả hy sinh vì con.

Lâu ngày được tan ca sớm, tôi vừa về nhà thì chết điếng khi thấy cảnh vợ nằm ngủ dài trên ghế, mặc bố chồng hì hục làm việc này - Ảnh 1

Ảnh minh họa: Internet
Nhưng ngược lại, vợ anh lại có vẻ không vui vì điều này. Cô thường rỉ tai anh rằng cứ cho bố một số tiền rồi về quê thuê người chăm sóc. Cũng vì việc này mà vợ chồng anh thường cãi nhau, mâu thuẫn ngày càng gay gắt.

Ngày trước, anh chưa bao giờ lớn tiếng với vợ. Nhưng từ khi bố về ở chung, anh lại khó chịu và ít dành thời gian quan tâm đến cô. Điều này khiến cô vô cùng tức tối, chỉ muốn đuổi bố chồng về quê cho xong chuyện.

Ở trước mặt anh, cô tỏ vẻ rất quan tâm đến bố chồng. Nhưng khi không có chồng ở nhà, cô lại thể hiện một bộ mặt khác.

Hôm đó, Nam bất ngờ đi làm về sớm thì bắt gặp cảnh tượng bố chồng con dâu gây choáng. Vợ anh thoải mái nằm trên sofa ăn uống, xem tivi. Trong khi đó bố anh phải hì hục lau dọn nhà cửa, mồ hôi chảy ròng ròng. Bố anh quét đến đâu, vợ anh lại vứt thức ăn đến đó. Nhìn thấy cảnh tượng này, anh vô cùng phẫn nộ.Thấy vậy, vợ anh vội giải thích:– Vì hôm nay người giúp việc không đến nên em…

Cô quay sang nhìn bố chồng rồi chạy lại níu tay chồng mè nheo.

– Anh biết đó, từ nhỏ đến lớn em có phải làm mấy việc này đâu. Bố nói bố ở quê thường làm việc này nên em chỉ nhờ bố dọn hộ đống chén mới ăn với quét nhà thôi.

Nhìn thái độ dửng dưng của vợ, lòng Nam sục sôi. Anh kéo tay cô ra rồi nói:

– Em có biết bố đã vất vả nuôi anh ăn học như thế nào không. Em là vợ anh, là con dâu của bố mà để bố làm những việc như vậy hả? Nếu em không thể sống chung với người nhà quê như bọn anh thì anh đưa bố về quê. Em ở lại căn nhà này một mình đi.

Bố anh liền khuyên ngăn:

– Hai vợ chồng con đừng cãi nhau, để bố về, một mình bố đi là được rồi.

Thấy chồng bênh bố, cô tức tối quát lại:

– Anh có ngon thì đi đi, đưa ông già nhà quê này đi khỏi nhà tôi.

Sững người, Nam đi nhanh vào phòng thu dọn đồ đạc rồi đưa bố rời đi. Ra khỏi nhà, anh vẫn còn nghe thấy những tiếng thét chói tai của vợ. Trên đường cùng bố về quê, anh cứ suy nghĩ mãi. Anh không ngờ vợ lại đối xử với bố mình như vậy. Không biết cuộc hôn nhân của anh sẽ đi về đâu, có còn cứu vãn được không?