Home Blog Page 5

Vụ cầu hôn rồi r/a t/a/y với bạn gái ở Đà Nẵng: Bị can đang có 1 vợ và 3 con, cha r/uột nói lý do con trai lại r/a t/a/y với bạn gái

0

Theo chia sẻ của người thân, nghi phạm trong vụ án cầu hôn rồi giết hại bạn gái ở Đà Nẵng đã có vợ và 3 người con.

Vụ cô gái bị giết trong nhà nghỉ ở Đà Nẵng: Nghi phạm đã có vợ và 3 con |  Báo Dân trí

Theo báo Vietnamnet đưa tin, liên quan đến vụ việc chàng trai cầu hôn rồi sát hại bạn gái ở Đà Nẵng khiến dư luận bức xúc. Trao đổi với phóng viên báo

Vietnamnet, ông P.V.T. (SN 1975, cha ruột Minh) cho biết, khi Minh (nghi phạm tên đầy đủ là Phan Văn Minh (SN 1997, trú tại thôn 2, xã Tân Lập, huyện Kon Rẫy, tỉnh Kon Tum) đang học lớp 11, Minh quen một cô gái ở Gia Lai qua mạng xã hội. Cho đến thời điểm hiện tại, vợ chồng Minh có 3 con trai, cháu đầu học lớp 3, cháu tiếp theo học lớp 2 và cháu út 4 tuổi.

Đoạn clip cầu hôn từng gây xôn xao MXH.

Cha ruột của nghi phạm Minh chia sẻ thêm, sau khi lập gia đình, vợ chồng Minh ra ở riêng trong vườn nhà tại huyện Kon Rẫy. Gần 1 năm sau, gia đình nhỏ của Minh chuyển đến quê vợ sinh sống. Kể từ đó, Minh đi làm nghề thợ mộc, thỉnh thoảng mới về thăm bố mẹ một lần.

Vợ chồng Minh bất hòa nên sống ly thân khoảng 4 năm về trước, Minh đưa cháu đầu về nhờ ông bà nội chăm sóc. Cách đây khoảng 1 tuần, Minh tiếp tục đưa cháu thứ 2 về Kon Tum để làm căn cước công dân rồi lại đi, không ngờ Minh ra Đà Nẵng để gây ra sự việc gây choáng váng dư luận.

Nhà nghỉ nơi xảy ra vụ án mạng.

Theo báo Vietnamnet, ông P.V.T. cho biết: “Khoảng 14h ngày 16/10, Minh gọi điện về nói với mẹ xin gặp bố kẻo không kịp. Khi tôi vừa cầm máy thì cháu nói đã uống thuốc diệt cỏ. Tôi hỏi lý do vì sao thì Minh nói đã đâm chết người. Tôi cố gặng hỏi con đang ở đâu thì Minh không nói. Quá lo lắng, tôi khuyên cháu tìm công an, bệnh viện, chỗ nào gần nhất thì vào rửa ruột, có gì cứ bình tĩnh giải quyết, trước mắt là đến công an đầu thú. Sau đó Minh lại gọi về và cho biết địa chỉ nhà nghỉ, nơi xảy ra vụ việc. Lúc này tôi liền gọi điện nhờ người quen ở Đà Nẵng đến tận nhà nghỉ xác minh thông tin. Khi kiểm tra phòng thì phát hiện cô gái đã tử vong”.

Về mối quan hệ của Minh và nạn nhân là chị H., gia đình ông có biết chị H. vì Minh từng dẫn về nhà chơi một lần, lúc đó Minh chỉ giới thiệu chị L. là bạn gái và chưa nhắc tới việc cưới hỏi. Trên mạng xã hội Facebook, Minh nói là nay mai sẽ lấy H. vì hiện tại do chưa ly hôn vợ.

Chia sẻ về tội ác tày đình của con trai, ông T. cho hay: “Con dại cái mang, chúng tôi rất muốn đến chia buồn và xin lỗi gia đình nạn nhân nhưng nhiều người khuyên chưa nên đi, bây giờ người ta đang rất đau lòng, lỡ xảy ra chuyện thì khổ”. Hiện tại vụ việc đang được cơ quan chức năng điều tra và làm rõ.

Theo Vietnamnet. Ảnh minh họa Internet.

5 con giáp không biết quản lý tiền bạc, thích gì mua nấy nên khó mà giàu

0

Bạn có phải là người luôn thích gì mua nấy không? Bạn dù có khả năng kiếm tiền nhưng không hiểu sao mình luôn trong tình trạng ‘rỗng túi’. Vậy có lẽ bạn là người thuộc một trong những con giáp sau đây:

1. Người tuổi Tý

Người tuổi Tý thẳng thắn, linh hoạt, chân thành và hào phóng, tính cách độc lập, có chủ kiến và quan điểm riêng trong mọi việc, không thay đổi ý kiến vì những gì người khác nói.

Tý hay tự nói rằng mình biết cách kiếm tiền và có sự nhạy bén trong kinh doanh nhưng lại không có nhiều tiền tiết kiệm, tất cả đều có lý do của nó nên mới nằm top con giáp tiêu xài hoang phí.

Tý có vẻ sống khá lý trí, có thể lên kế hoạch chi tiêu tốt trong những lúc vui vẻ. Nhưng một khi tâm trạng không vui, con giáp này sẽ ra ngoài mua sắm thả ga để giải tỏa căng thẳng, quên đi mồ hôi của bản thân lúc kiếm tiền vất vả, không thèm quan tâm đến bất kỳ kế hoạch hay mục tiêu nào.

Khi không vui thì tiêu xài hoang phí, không mua được nhiều đồ thì khó chịu, đi mua thì toàn mua hàng chất lượng cao, giá cả cắt cổ, đôi khi bị “chém giá” mà không biết.

Vì vậy tốt nhất bạn đừng có khiêu khích bọn họ, nếu không thì tuổi này kiểu gì cũng vung tiền như lá mít, chẳng thèm để ý đến lời khuyên của những người xung quanh.

hình ảnh

2. Người tuổi Ngọ

Trong công việc, Ngọ thường là người có biểu hiện xuất sắc, lương tháng không hề thấp nhưng cứ đến cuối tháng họ lại rơi vào tình cảnh không xu dính túi.

Điều này là do Ngọ không có ý thức tiết kiệm, cầm tiền trong tay là tiêu xài phung phí, thích gì mua nấy. Bên cạnh đó, dù tham tiền nhưng Ngọ còn là người thích hưởng thụ cuộc sống, muốn chất lượng cuộc sống của mình cao thì phải chi tiêu tốn kém. Vậy nên dù lương cao đến đâu Ngọ cũng không tích lũy được nhiều.

Người tuổi Ngọ rất kiêu ngạo và tự tin. Bản mệnh có lý tưởng và mục tiêu của riêng mình. Một khi đã lên kế hoạch làm việc gì thị họ đều có thể thực hiện rất tốt nhưng đó là trong công việc thôi. Nếu giao tài chính  cho người  tuổi Ngọ thì không khác gì giao trứng cho ác, tiền có thành núi thì cũng hết mà thôi

3. Người tuổi Hợi

Người tuổi Hợi rất máu tiêu tiền, thích tận hưởng cuộc sống. Họ có tính cách vui vẻ, lạc quan, luôn cố gắng để bản thân hạnh phúc nhất. Nếu họ lỡ gặp chuyện không vui, họ sẽ giải quyết bằng cách đi mua sắm không tiếc tay. Chính vì thế, họ được xếp vào những danh sách một trong những con giáp tiêu xài hoang phí.

Người tuổi Hợi tiêu hoang nhưng lại hay gặp may mắn về tài lộc, có quý nhân phù trợ nên họ thường rủng rỉnh tiền bạc, tiền hết lại về. Dù không biết cách quản lý tài chính nhưng cuộc sống người tuổi Hợi vẫn sung túc.

4. Người tuổi Thìn

Những người thuộc con giáp này là người kinh doanh giỏi, họ rất nhạy bén với thời cuộc.

‏Những đứa con của Rồng biết sống hưởng thụ, không bao giờ đối xử tệ với bản thân, do đó thường tiêu xài không ít tiền bạc.

Tuy nhiên, con giáp này còn có nhiều quý nhân, mỗi khi thua lỗ hay công việc gặp khó đều được quý nhân giúp đỡ, phù trợ, thậm chí còn có thể thu được nhiều hơn trong quá trình tiêu tiền nên nhìn chung tình hình tài chính luôn ổn định. Số tiền kiếm được nhiều hơn số tiền tiêu xài. ‏

‏Cơ hội thì ai cũng có, nhưng không phải ai cũng nhạy bén nắm bắt được. Người tuổi Thìn là số ít người có được tài năng ấy.

5. Người tuổi Dậu

Người cầm tinh con gà có tầm nhìn xa trông rộng, có thể làm mọi việc trước người khác một bước và hơi có tính hiếu chiến, khó chấp nhận thất bại. Dù làm việc gì, họ cũng mạnh mẽ, quyết đoán để mọi thứ tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, họ bị tâm lý dễ chán nản, thiếu kiên nhẫn.

Dậu là con giáp phát tài bất ngờ nên bản mệnh không hề có ý định tiết kiệm tiền. Dậu cho rằng kiếm tiền là để tiêu, không tiêu thì tiền chỉ là giấy. Vì vậy, Dậu luôn mặc trên người những món đồ hàng hiệu, sử dụng những mặt hàng đắt tiền.

Người tuổi Dậu thích đi dạo phố. Những lúc ấy chỉ cần nhìn thấy món gì vừa mắt là chắc chắn sẽ mua ngay không chần chừ. Dù tốn nhiều hay ít tiền cũng không quan tâm, chỉ cần mình thích là được.

Có nhiều lúc Dậu tiêu tiền một cách rất lãng phí khi mua bán những món đồ không thực sự cần thiết. Thậm chí, chỉ cần nhân viên bán hàng nói lời ngon ngọt, Dậu cũng có thể mua ngay lập tức. Nếu không thay đổi thói quen này tuổi Dậu sẽ chẳng bao giờ tiết kiệm được.

6. Người tuổi Dần

Người tuổi Dần không hổ danh là người sành điệu, ưa nhìn. Họ thường chú ý đến hình thức bên ngoài. Người cầm tinh con hổ kông biết quản lý tài chính, không biết cách kiềm chế khi tiêu tiền, thích gì mua đó, dù đó là món đồ không thực sự cần thiết. Đôi khi vì thể hiện bản thân, họ không ngần ngại mua một số món đồ cao cấp, đắt tiền dù tài chính không dư giả. Họ làm vậy chỉ vì muốn khoe khoang với bạn bè.

Con giáp này có thú vui tiêu tiền khi buồn, họ muốn dùng những thứ họ thích để xoa dịu trái tim đang tổn thương. Người tuổi Dần vui vẻ, thích giao lưu, đặc biệt luôn chú trọng nâng cao chất lượng cuộc sống. Tuy con giáp này có vẻ hơi phung phí nhưng họ lại giỏi xoay sở tài chính, kiếm tiền giỏi. Vì thế, cuộc sống của họ không quá khó khăn.

NÀY THÌ HỒNG TÁO GIÁ 90K/1 HỘP 1,5KG, ĐANG ĂN THÌ BỎ XUỐNG NGAY

0

Được ví như vị thuốc “thần dược”, hồng táo Trung Quốc đang ồ ạt tràn sang chợ Việt và bán với giá rẻ chưa từng có, thấp nhất từ trước đến nay.

Những năm gần đây, hồng táo (táo tàu) tràn sang chợ Việt với số lượng lớn. Đáng chú ý, dù được ví như “táo thuốc” hay quả “thần dược”, nhưng hồng táo lại có giá bán ngày càng rẻ.

Thời điểm này, hồng táo tươi hay hàng khô được bày bán la liệt khắp các chợ, cửa hàng và siêu thị. Theo đó, giá hàng tươi phổ biến ở mức 30.000-70.000 đồng/kg, rẻ chưa từng có.

Bán hồng táo tươi đã được 7 năm nay, chị Nguyễn Thị Như, đầu mối bán trái cây tại Cầu Giấy (Hà Nội), thừa nhận thứ quả “thần dược” của Trung Quốc này giá đang rẻ nhất từ trước tới nay.

Loại hồng táo tươi chị nhập về là hàng đóng trong thùng xốp. Đầu vụ, giá bán lên tới 130.000 đồng/kg, sau đó hạ dần. Những ngày gần đây, chị bán hồng táo số lượng lớn, giá chỉ 50.000 đồng/kg áp dụng cho khách lẻ. Với khách sỉ, giá hồng táo chỉ 160.000 đồng/thùng 5 kg (tức khoảng 32.000 đồng/kg).

Hồng táo Trung Quốc được bán la liệt khắp chợ Việt. Ảnh: NVCC.

hong tao,  tao tau anh 1

Hồng táo Trung Quốc được bán la liệt khắp chợ Việt. Ảnh: NVCC.

Chị Như cho biết lượng hồng táo bán ra tăng mạnh. Vào chính vụ nên quả ăn ngọt đậm, giòn tan. Đặc biệt, giá hồng táo đang rất rẻ nên càng được người tiêu dùng ưa chuộng. Đây cũng là lý do gần một tháng nay, mỗi ngày chị xuất bán hết trên dưới 500 thùng hồng táo cho khách sỉ và khách lẻ.

Theo chị Trương Thị Hiếu, nhân viên bán hàng tại một hệ thống cửa hàng trái cây lớn ở Hà Nội, dịp này giá hồng táo rẻ chỉ bằng 1/3 so với cùng kỳ năm ngoái. Còn so với đầu vụ, giá giảm chỉ còn một nửa.

Chị dẫn chứng, với loại hồng táo tươi đóng hộp 1,5 kg hàng loại A, năm ngoái cửa hàng nhập về bán giá 250.000 đồng/hộp. Đầu vụ năm nay, hàng loại này có giá 200.000-220.000 đồng/hộp. Hôm nay, vẫn loại hồng táo đóng hộp 1,5 kg, nhưng giá giảm chỉ còn 95.000 đồng/hộp.

“Do đó, lượng hồng táo bán ra đã tăng gấp 3 lần so với hồi đầu tháng 9”, chị Hiếu chia sẻ. Ngày hôm qua, đơn hàng bán ra lên tới 1.500 hộp.

Chị Hiếu cho hay chị em phụ nữ cực kỳ chuộng ăn hồng táo. Bởi, loại quả có xuất xứ từ Trung Quốc này không chỉ ngon mà còn được quảng cáo “ngày chỉ cần ăn 3 quả hồng táo, cả đời không sợ già”.

Anh Phan Văn Bình, đầu mối đổ sỉ trái cây ở Lào Cai, cho biết hồng táo rộ vụ từ đầu tháng 7. Trung bình mỗi ngày, anh bán sỉ hết 2-3 tấn. Từ cuối tháng 9 trở lại đây, lượng hàng anh đổ buôn cho khách sỉ ở các tỉnh lên tới trên dưới 4 tấn/ngày.

“Theo quy luật, giá càng rẻ khách sỉ càng ăn hàng nhiều hơn”, anh nói. Hai ngày gần đây, anh đổ sỉ hồng táo với giá 25.000 đồng/kg áp dụng với hàng 3A đóng thùng xốp 5 kg, hàng 1A giá sỉ cũng chỉ 40.000 đồng/kg.

Trung Quốc có vùng trồng hồng táo lớn nhất thế giới. Ở quốc gia tỷ dân, loại quả này được ví như “thần dược”, có thể ăn trực tiếp, pha trà hoặc làm nguyên liệu chế biến nhiều món ăn.

Cuốn sách về các bài thuốc Đông y – Thần nông bản thảo kinh, đánh giá ăn hồng táo nhiều làm cho cơ thể thanh thoát, khỏe mạnh, sống lâu. Bởi vậy, rất nhiều bài thuốc đã sử dụng hồng táo dạng khô.

Theo Tây y, hồng táo dạng tươi có lượng calo thấp và nhiều chất xơ, chất chống oxy hóa. Sử dụng loại quả này có thể tăng cường miễn dịch và chống lại tế bào ung thư, cải thiện hệ tiêu hóa…

“Tuy nhiên, đây không phải là 1 quả “thần dược” gì ghê gớm như nhiều người đồn thổi. Đây là 1 loại quả có nguồn gốc từ Trung Quốc, có công dụng tốt cho sức khỏe nhưng chưa có nghiên cứu chi tiết nào chứng minh có công dụng chữa bệnh hay ngăn ngừa ung thư…”, bác sĩ Trần Thái Hà khẳng định.

hồng táo

Bác sĩ Trần Thái Hà cũng cho hay, người dân có thể sử dụng hồng táo như 1 loại thực phẩm tốt. Tuy nhiên, cần lưu ý đến nguồn gốc, xuất xứ của sản phẩm. Khi ăn cần chọn loại quả tươi, không giập nát, không bị ngâm các chất cấm để đảm bảo cho sức khỏe.

“Việc ăn uống cũng cần được cân bằng dinh dưỡng. Không chỉ vì thấy hồng táo có tác dụng tốt mà ăn quá nhiều, thậm chí coi là “thần dược” để ăn thay cơm. Như vậy có thể khiến cơ thể bị mất cân bằng, thiếu hụt chất dinh dưỡng”, bác sĩ Trần Thái Hà nói thêm.

Chồng đi nước ngoài về đúng ngày 20/10 không báo cho vợ biết. Muốn cho vợ cái kết bất ngờ, sau khi về tới nhà thì thấy vợ cùng người đàn ông khác đang nằm trên giường ngủ của mình, ông chồng mới lấy từ trong ba lô 1 túi bóng màu đen để rồi…

0

Tôi đã dành gần một năm trời làm việc tại nước ngoài với những ngày tháng căng thẳng và bận rộn để lọ cho gia đình và các con, Tháng nào tôi cũng gửi về gần 50 triệu cho vợ chi tiêu, còn đâu tích cóp để xây lại căn nhà.

Trong suốt thời gian đó, vợ tôi luôn là điểm tựa tinh thần lớn nhất, dù các xa 3 năm, vợ chính là người tôi thường xuyên nghĩ tới khi mệt mỏi hay chán nản. Tôi luôn hứa với lòng sẽ dành tặng cho cô ấy một món quà thật đặc biệt nhân ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10 khi tôi trở về.

Chuyến bay về nước được tôi giữ bí mật. Tôi không nói cho vợ biết, bởi tôi muốn tạo một bất ngờ lớn. Tôi đã lên kế hoạch chi tiết: từ những món quà đắt tiền mà tôi sắm từ nước ngoài, đến những món quà nhỏ tôi tự tay làm, tất cả đều nằm trong chiếc túi bóng màu đen mà tôi mang theo trong ba lô. Mỗi thứ đều mang một ý nghĩa riêng và thể hiện sự yêu thương của tôi đối với cô ấy. Chỉ nghĩ đến việc vợ mình sẽ bất ngờ và vui mừng đến mức nào khi thấy tôi đứng trước cửa nhà, tôi đã không ngừng cảm thấy háo hức và hồi hộp.

Ngày trở về, tôi vội vã từ sân bay về nhà, mong gặp lại người vợ mà tôi đã xa cách suốt cả năm trời. Đêm đó là ngày 20/10, tôi tưởng tượng đến khoảnh khắc cô ấy sẽ khóc trong niềm hạnh phúc khi nhìn thấy tôi trở về. Tôi tưởng tượng mình sẽ ôm cô ấy trong tay, cả hai cùng chia sẻ những khoảnh khắc ấm áp sau một năm xa cách.

Có 1 thứ phụ nữ ngoại tình rất thèm, chồng cũng không thể đáp ứng được

Thế nhưng, khi tôi bước chân về đến cửa nhà, tôi nhận ra rằng mọi thứ dường như không như tôi mong đợi. Cửa nhà không khóa, ánh đèn phòng ngủ vẫn sáng. Tim tôi đập mạnh, nhưng không phải vì hồi hộp mà là vì một cảm giác bất an đang trào lên trong lòng. Tôi nhẹ nhàng mở cửa bước vào và bàng hoàng trước cảnh tượng diễn ra trước mắt: trên chiếc giường mà tôi và vợ đã từng chia sẻ bao nhiêu kỷ niệm, vợ tôi đang nằm cùng một người đàn ông khác.

Cảm giác bàng hoàng, đau đớn và thất vọng ập đến cùng một lúc. Tôi đứng lặng người một lúc lâu, không biết mình nên làm gì tiếp theo. Đầu óc tôi trở nên trống rỗng, mọi kế hoạch, món quà bất ngờ mà tôi định dành cho vợ dường như chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Nhưng thay vì làm lớn chuyện, thay vì nổi giận và đối chất ngay tại chỗ, tôi quyết định hành động theo cách mà có lẽ không ai ngờ tới.

Tôi nhẹ nhàng quay trở lại, lấy từ trong ba lô ra chiếc túi bóng màu đen mà tôi đã chuẩn bị từ trước. Trong túi, không chỉ có những món quà đắt tiền hay vật kỷ niệm, mà còn có một tập tài liệu mà tôi đã chuẩn bị sẵn trong trường hợp xấu nhất xảy ra – giấy tờ ly hôn. Tôi đã từng không bao giờ nghĩ đến viễn cảnh phải sử dụng đến nó, nhưng giờ đây, tất cả mọi thứ dường như đã rõ ràng.

Tôi đặt chiếc túi đen xuống sàn nhà, ngay cạnh giường, nhẹ nhàng để không làm họ thức giấc. Trong túi, tôi để lại tất cả mọi thứ: quà tặng, thư viết tay, và cuối cùng là đơn ly hôn đã ký sẵn. Sau đó, tôi lặng lẽ quay lưng bước ra khỏi căn nhà mà giờ đây dường như không còn là nơi thuộc về tôi nữa.

Khi bước ra khỏi nhà, trái tim tôi nặng nề nhưng không còn tức giận hay oán trách nữa. Tôi đã học được một bài học đắt giá về sự tin tưởng và lòng chung thủy. Không phải tất cả các kế hoạch đều diễn ra như mong đợi, và đôi khi, chính những bất ngờ lại khiến ta nhận ra sự thật đau lòng nhất.

Đêm hôm ấy, tôi rời khỏi nhà, mang theo tất cả những kỷ niệm về cuộc hôn nhân đã từng là điều thiêng liêng nhất trong đời mình. Những món quà trong túi bóng đen không còn quan trọng nữa, bởi điều quan trọng nhất mà tôi cần giữ lúc này chính là lòng tự trọng và bình yên cho chính mình.

Còn về phần vợ tôi, có lẽ cô ấy sẽ không bao giờ ngờ tới món quà mà tôi đã dành cho cô ấy trong ngày 20/10 năm đó – một sự tự do và kết thúc cho cuộc hôn nhân mà tôi từng tin là sẽ kéo dài mãi mãi.

Sáng hôm sau, khi vợ tôi tỉnh giấc, có lẽ cô ấy vẫn chưa nhận ra điều gì bất thường. Ánh nắng sớm len lỏi qua khung cửa sổ, chiếu sáng căn phòng, nhưng cái lạnh lẽo của thực tại thì dần rõ ràng hơn bao giờ hết. Cô ấy quay lại, thấy người đàn ông kia vẫn nằm bên cạnh, và có lẽ không nghĩ rằng điều gì sắp xảy ra.

Nhưng khi bước chân xuống giường, cô ấy thấy ngay chiếc túi bóng đen nằm dưới sàn nhà. Ban đầu, cô ấy tưởng rằng đó là một món quà bất ngờ của tôi, và có lẽ trong một khoảnh khắc, cô đã cảm thấy phấn khích. Nhưng rồi cô mở túi ra, những món quà đắt tiền không còn khiến cô ấy vui mừng nữa, bởi cái cuối cùng cô ấy thấy là đơn ly hôn – đã ký sẵn.

4 thứ phụ nữ ngoại tình sợ nhất khi bị chồng kiểm tra

Vợ tôi chết lặng. Cô ấy lật nhanh từng trang giấy, đọc dòng chữ của tôi, những lời bày tỏ tình yêu, sự thất vọng, và cuối cùng là sự kết thúc. Cô ấy biết rằng tôi đã về, biết rằng tôi đã chứng kiến tất cả. Ánh mắt cô ấy chuyển từ ngỡ ngàng sang hoảng loạn, rồi cuối cùng là sự tuyệt vọng. Người đàn ông kia cũng tỉnh giấc, nhưng dường như đã cảm nhận được điều gì không ổn.

Không còn lời nào có thể giải thích hay che giấu. Sự bất ngờ không phải là dành cho cô ấy, mà chính là cú sốc về cái kết mà cô ấy chưa từng nghĩ đến. Tất cả những điều mà cô ấy đã làm giờ đây đã có hậu quả, và cô ấy biết rằng không có cách nào quay lại được nữa.

Chồng dọn đồ sang sống với nhân tình, vợ lẳng lặng mở két lấy 300 triệu rời nhà ra đi. Tới tối mịt không gọi được cho con dâu mẹ chồng vội vàng gọi điện cho con trai về. Vừa tới đầu cổng anh ta nhận tin s::ét đ::ánh….

0

Vừa bước vào sân thì nghe tiếng ô tô đằng sau, Long quay người lại, 1 cô gái bước xuống từ chiếc taxi tiến vào cổng nhà anh khiến Long ngã ngửa vì cứ ngỡ hot girl nào.

Sinh đứa con thứ 2 được tròn 4 tháng thì Linh phát hiện Long chồng cô có bồ từ việc bất ngờ cô đọc được tin nhắn facebook trong máy tính của chồng. Hôm ấy nếu chồng có nhà thì cô đã cho anh một trận rồi, đằng này Long đi công tác 3 hôm nữa mới về nên Linh chỉ còn biết nức nở với mẹ chồng mà thôi.

Nhìn con dâu mới sinh khóc sưng cả mắt mẹ cô cũng đau lòng lắm, chỉ biết an ủi con cho con đỡ tủi: “Thôi con đừng khóc nữa không con nó lại khóc theo bây giờ. Để đợi nó về mẹ hỏi cho rõ ngọn ngành rồi mẹ sẽ cho nó một trận. Vợ con đàng hoàng, nhà cửa đang yên ấm thế này mà nó lại ngu dại mà đi theo con nào thế cơ chứ”.

Mẹ chồng ngủ cùng rồi an ủi suốt đêm, Linh cũng nhẹ lòng hơn và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô định gọi điện hỏi ngay chồng nhưng nghĩ không có bằng chứng thì anh ta sẽ chối bay chối biến cho mà xem. Vậy là Linh đành nén cơn giận chờ chồng về rồi đối chất.

Chồng ngoại tình, Tình yêu, Hạnh phúc gia đình, Tâm sự

Anh định tặng ai, anh nói đi? (Ảnh minh họa)

Xong chuyến công tác Long trở về, anh vẫn quan tâm tới vợ như mọi khi, đi đâu anh cũng không quên mua quà về cho vợ. Nhưng lần này vừa cầm gói quà chồng tặng trên tay để xuống bàn, Linh bất ngờ mở tung vali của chồng ra và lục lọi. Ngoài chiếc váy chồng tặng Linh thì trong vali của anh còn một chiếc váy ngủ ren vô cùng sexy, ai là người sẽ được chồng cô tặng chiếc váy đó.

– Anh định tặng ai, anh nói đi?

– Anh… anh mua tặng em nhưng mà định tối mới đưa vì anh muốn làm em bất ngờ…

– Anh đừng có hòng lừa tôi. Anh mua là tặng con Lan đó đúng không? Tôi đọc được hết tin nhắn của các người trên facebook rồi, khốn nạn.

Linh gào thét lên rồi lấy kéo cắt tan nát chiếc váy đó ra. Cô không ngờ chồng mình lại ngang nhiên tình tự với gái như vậy. Tối đó mẹ Long đã gọi con trai vào phòng nói chuyện rất lâu nhưng Long bảo: “Chuyện của con mẹ cứ để con tự giải quyết” rồi anh về phòng.

Nhìn mặt chồng không tỏ ra chút ăn năn hối hận nào Linh lại càng nổi điên, cô gào thét nói chồng suốt một đêm khiến cả hai không chợp mắt được, đứa con nhỏ thi thoảng giật mình khóc thét vì tiếng mẹ khóc lóc. Sáng hôm sau mệt quá, Linh thiết đi nhưng rồi tiếng động lạch cạch lại làm cô tỉnh giấc. Linh mở mắt ra lại thấy chồng đang dọn quần áo vào va li: “Anh đi sang với con đó à?”. “Ừ, tôi hết chịu nổi cô rồi”.

Nghe câu nói đó của chồng mà Linh không còn nước mắt để khóc. Khuôn mặt cô cũng ráo hoảng nhìn lên trần nhà. Chồng sang nhà bồ sống mà Linh chẳng gào thét ghen tuông gì cả bởi vì thực sự tim cô lúc này đau quá nên đã chai lì rồi, chẳng còn biết đau là gì nữa. Linh nở nụ cười nửa miệng nhìn chồng xách đồ đi rồi lại chìm vào giấc ngủ.

9 giờ sáng Linh bị đánh thức vì mẹ chồng gọi dậy cho con bú. Cô vừa nói vừa rơm rớm nước mắt nhìn mẹ chồng: “Chồng con dọn đồ sang sống với cô ta rồi mẹ ạ”. “Trời ơi, sao con không giữ nó lại rồi gọi mẹ”. Linh nhìn mẹ chồng rồi lắc đầu.

Cho đứa con bú sữa xong, Linh nhờ mẹ trông con giúp còn cô trở dậy vệ sinh cá nhân, sau đó mở két sắt lấy hết 100 triệu và đi luôn từ lúc đó. Mẹ chồng cô ở nhà suốt ruột đứng ngồi không vì gọi điện cho Linh không được cứ ngỡ con dâu nghĩ quẩn làm sao rồi thì khổ. 7 giờ tối mà vẫn chưa thấy Linh về, bà vội vàng gọi điện cho con trai: “Long ơi, mày có đi tìm ngay xem vợ mày ở đâu không con. Nó đi từ sáng tới giờ không về, mẹ gọi không nghe máy. Nó mà có làm sao thì mày mang tội lớn đấy con ơi”.

Thèm được về quê với mẹ để thấy lòng an nhiên

“Nó đi từ sáng tới giờ không về, mẹ gọi không nghe máy. Nó mà có làm sao thì mày
mang tội lớn đấy con ơi”. (Ảnh minh họa
)

Vừa nghe mẹ thông báo thế, Long vội vã phi ngay từ nhà nhân tình về nhà mình xem tình hình thế nào. Vừa bước vào sân thì nghe tiếng ô tô đằng sau, Long quay người lại, 1 cô gái bước xuống từ chiếc taxi tiến vào cổng nhà anh khiến Long ngã ngửa vì cứ ngõ hot girl nào nhầm nhà. Long tiến lại:

– Em hỏi ai vậy em?

– Hỏi thăm nhà anh Long làm trai bao.

Long đứng hình với câu trả lời đó và sửng sốt hơn khi biết hot girl trước mặt mình không phải ai khác mà chính là Linh. Chồng vừa đi khỏi cô đã lấy hết tiền đi mua sắm trang điểm, làm tóc, sơn móng, massage… và kết quả giờ là chồng cô cũng không thể nhận ra vợ nữa.

Mẹ chồng Linh cũng phải mãi mới nhận ra con dâu. Bà hốt hoảng: “Mẹ cứ tưởng mày đi không về nữa”. “Mẹ yên tâm, con không thể bỏ rơi con con được đâu, con không khốn nạn như người ta nhẫn tâm bỏ vợ bỏ con đi với gái được. Nhưng con sẽ làm cho họ sáng mắt ra”.

Long định thần mãi mới bước được vào nhà, không ngờ vợ anh lại thay đổi nhanh chóng tới mức ấy. Bước vào phòng thấy một đống váy áo, giày dép toàn hàng hiệu vợ mua về vất chỏng chơ dưới nền nhà, Long bất giác chạy tới mở két sắt thì giật bắn mình khi thấy két trống trơn.

– Tôi tiêu còn hơn để anh mang đi cho gái, ngày mai tôi sẽ rút hết tiền tiết kiệm 3 mẹ con tôi đi du lịch một chuyến cho đã đời rồi sau muốn xảy ra chuyện gì thì cũng ok.

– Anh xin em, anh chừa rồi, anh hứa sẽ không như vậy nữa đâu. Xin em đấy…

Vừa sáng Long còn vênh váo như vậy mà giờ anh ta lại ôm lấy chân vợ như một con cún con. Linh sôi máu đạp ra nhưng càng đạp Long lại càng bám, nghĩ mà hận. Nhưng thực lòng cô vẫn chưa muốn đạp đổ cái gia đình này, vậy cho nên… cô lại nuốt nước mắt cho chồng một cơ hội…

Bà Hằng bật khóc ấm ức vì bị hiểu nhầm nói x:ấ/u sư T.M.T, khẳng định rất yêu quý thầy và muốn được chuộc lỗi

0

Thay vì livestream, giờ đây bà Nguyễn Phương Hằng lại có cách khác để trò chuyện với mọi người. Thế nhưng không còn mong chờ như trước, giờ đây nhiều người đã bắt đầu thấy mệt mỏi.

1729131934086.png

Hôm 2/10, báo Tuổi Trẻ Online đưa tin, đại diện Công ty CP Đại Nam xác nhận thông tin bà Nguyễn Phương Hằng sẽ không livestream trên tất cả các phương tiện truyền thông từ đây về sau vì “lý do sức khỏe và muốn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình”.

Dư luận tỏ ra đồng tình với quyết định này của nữ CEO. Bởi trước đó bà phải ngồi tù cũng vì không kiểm soát được lời nói trong những buổi phát sóng trực tiếp. Tuy nhiên, có vẻ như đó chỉ là một chiêu “đánh lạc hướng” hoặc lời nói vui của bà Nguyễn Phương Hằng. Tuy không livestream nhưng bà chủ Đại Nam vẫn có những phát ngôn gây bão đều đều, mới đây nhất còn thông báo tổ chức luôn talkshow.Cụ thể, fanpage “Trường đua Đại Nam” và “Khu du lịch Đại Nam” vừa qua lần lượt thông báo bà Nguyễn Phương Hằng sẽ tổ chức talkshow để chào mừng ngày 20/10, với chủ đề “Thông cảm hay vô cảm”. Theo chia sẻ của phía Đại Nam, buổi trò chuyện này chia sẻ góc nhìn về vai trò phụ nữ trong xã hội hiện đại, suy ngẫm về giá trị cốt lõi trong giao tiếp, ứng xử của con người, đặc biệt là phái nữ.

“Điểm nhấn đặc biệt của chương trình là buổi talk show sẽ chỉ diễn ra trực tiếp, CEO Nguyễn Phương Hằng sẽ giao lưu và trả lời trực tiếp các câu hỏi của khán giả có mặt tại sự kiện, mang đến không khí gần gũi và tương tác chân thật nhất”, phía Đại Nam cho biết.

1729131959471.png

Không như trước đây, dưới phần bình luận của những bài đăng này lại tràn ngập sự ngán ngẩm, cho rằng bà Nguyễn Phương Hằng đang “ngựa quen đường cũ”. Một số người bình luận việc nữ CEO nói không livestream nhưng thay vào đó lại tổ chức talkshow phát sóng trực tiếp chẳng khác gì “nói 1 đường làm 1 nẻo”. Những phát ngôn nhạy cảm, động chạm gần đây của bà Hằng cũng được nhắc đến như một lời “cảnh báo” mong nữ CEO không phạm phải sai lầm cũ.

“Nghỉ ngơi thêm đi cô. Khoan đã mở các talkshow, thời điểm này rất nhạy cảm”.

“Thôi chị ơi, ngưng được rồi, nói nhiều hay bị lỡ lời. Ếch chết tại miệng. Hãy để mọi người yêu mến chị với tư cách là 1 mạnh thường quân vĩ đại, 1 người phụ nữ tài sắc vẹn toàn”.

“Bớt bớt lại chị ơi, vui vẻ ca hát thôi”.

“Người khôn ăn nói nửa chừng, để cho người dại kẻ mừng kẻ lo”.

“Doanh nhân bây giờ không cần làm việc mà thích đi nói chuyện thế nhỉ?”.

Trước những ý kiến trái chiều từ cư dân mạng, phía bà Nguyễn Phương Hằng và Đại Nam vẫn chưa có phản hồi thêm.

Chỉ mới vài ngày trước, vợ ông Dũng Lò Vôi còn xuất hiện trong một livestream ngắn nói về chuyện vi phạm bản quyền ca khúc “Đoạn buồn đêm mưa” của tác giả Tú Nhi (danh ca Chế Linh) và Vinh Sử. Bà Hằng cho biết rất hoang mang khi biết mình đã chế lời bài hát trên thành bài “T30 và tôi”, “Mưa An Phước”. Dù vậy nữ CEO vẫn tin tưởng danh ca Chế Linh sẽ không kiện mình. Bà Hằng hứa sẽ công khai cảm ơn nam Chế Linh và mời ông về Việt Nam biểu diễn trong thời gian tới.

Đòi bỏ bằng được vợ già để lấy vợ trẻ, đêm tân hôn vừa mới chạm vào chỗ tôi mới giật mình biết được mình bị lừa, tưởng vàng mười hoá ra chỉ là “gi/ẻ r/á/ch”

0

Trước đây tôi cũng có một gia đình hạnh phúc. Vợ chồng tôi đều là bạn thanh mai trúc mã của nhau. Sau khi học xong đại học thì 2 đứa kết hôn. Thế nhưng do mới ra trường mức lương còn thấp, vợ chồng còn phải đi thuê trọ lại sinh con luôn nên kinh tế rất khó khăn. Hai vợ chồng thường xuyên cãi cọ do thiếu tiền chi tiêu.

Đã vậy vợ tôi từ khi lấy chồng và sinh con thì thay đổi 180 độ. Từ cô gái trẻ trung xinh đẹp, cô ấy trở nên già nua, luộm thuộm. Nhiều khi nhìn em lôi thôi lếch thếch mà tôi phát ngượng. Dù đã góp ý rất nhiều nhưng em không thay đổi được. Vợ chồng cứ dần xa nhau đến không thể chia sẻ được vì em “lột xác” ngày càng tệ.

Vợ tôi từ khi lấy chồng và sinh con thì thay đổi 180 độ. (Ảnh minh họa)

Vợ tôi từ khi lấy chồng và sinh con thì thay đổi 180 độ. (Ảnh minh họa)

Trong khi đó, mấy năm trở lại đây tôi bắt đầu được tăng lương tăng chức. Dù gì tôi cũng là phó phòng marketing một công ty dược lớn. Nhưng mỗi khi buộc phải đi cùng vợ là tôi lại thấy như đôi đũa lệch. Ai cũng bảo tôi ngày càng trẻ trung phong độ còn vợ thì già hệt chị của tôi vậy.

Sau 7 năm hôn nhân, vợ chồng tôi quyết định đường ai nấy đi vì có những khoảng cách quá cách biệt. Bản thân tôi cũng không mấy tha thiết cuộc hôn nhân này. Phần vì chán vợ, không còn yêu vợ nữa, chỉ sống vì trách nhiệm với con cái, phần vì tôi đã gặp và yêu một em kém cả gần chục tuổi. Vợ cũng không níu kéo khi tôi muốn ly hôn vì biết tôi vẫn sẽ có trách nhiệm đầy đủ với con cho đến khi chúng lớn lên.

Ly hôn xong, tôi chính thức cặp kè với em bồ trẻ. Phải nói em có sức sống của người trẻ làm tôi mê mệt. Đặc biệt, tuy xinh đẹp như vậy nhưng em lại trong trắng, non nớt lắm, chưa bao giờ gần gũi với ai. Khi bị tôi nhiều lần gạ gẫm qua đêm, em còn bảo muốn dành phút đặc biệt đó cho đêm tân hôn. Điều này càng khiến tôi háo hức tổ chức đám cưới sớm nhất và trân trọng em hơn.

Ngày cưới vợ tập 2 của tôi diễn ra rất chóng vánh. Khi khách khứa ở nhà hàng về hết, 2 vợ chồng mới kéo nhau về nhà nghỉ ngơi. Háo hức gần vợ nên tôi tắm giặt rồi lên giường chờ vợ. Nhưng mãi sau mới thấy cô ấy đi vào. Tẩy trang xong rồi em quay lại bảo tôi kéo giúp khóa váy rồi bảo:

“Anh đừng cười em nhé. Để tân hôn cho tươi mới nên em còn 1 bí mật giấu nay nay mới thổ lộ cho biết này. Đó là em lén anh đi hút mỡ bụng và thu hẹp vùng kín. Cũng tại bởi sau sinh con đầu không còn như thời con gái nên em gấp rút đi làm đẹp để chiều chồng đấy”

Tới lúc này tôi càng không khỏi kinh hãi khi biết em đã từng 1 lần sinh nở. Em cũng hồn nhiên bảo đã từng lấy chồng 1 lần và mang thai. Giờ con ở với ông bà nội, còn vợ chồng đã ly hôn. Do biết tôi ưa hình thức nên cô ấy tân trang vòng 2 và “cô bé” cả thể. Cô ấy bảo đây là thủ thuật đơn giản nên cũng không muốn giấu. Còn chuyện cô ấy đã từng ly hôn, theo cô ấy nghĩ chuyện này bình thường không có vấn đề gì nên cũng không phải tự khai cả.

Tẩy trang xong rồi em quay lại bảo tôi kéo giúp khóa váy. (Ảnh minh họa)

 

Tẩy trang xong rồi em quay lại bảo tôi kéo giúp khóa váy. (Ảnh minh họa)

Càng nghe vợ mới cưới nói mà tôi càng hãi hùng. Hóa ra tôi bị lừa dối trắng trợn. Cứ tưởng vợ trẻ còn “nơn tơ” mà lại cáo già thế này. Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa nhưng chẳng biết làm thế nào.

Bα còng lưng làm thêm việc để mẹ bằng bạn bằng bè. Bα ngày càng gầy còm, già trước tuổi. Mẹ càng trẻ trung, xinh đẹρ. Tôi chẳng thích mẹ xinh, bởi mẹ luôn sợ móng tαy sẽ gãy, dα sẽ nám, áo quần sẽ dính dơ nếu tất bật chợ búα, cơm nước… Mọi thứ chất lên bα, nhọc nhằn. Tôi nhớ trong một lần cãi nhαu, mẹ nói: “Ông có vợ đẹρ mà không biết trân trọng, vậy ly hôn đi”. Bα buông gọn: “Ly thì ly!”. Nhưng cuộc đời tôi thay đổi từ đó

0

Bα tôi lớn hơn mẹ những 16 tuổi. Ngày cưới mẹ, bα đã là chàng thαnh niên chín chắn, có công việc ổn định. Mẹ là cô học trò vừα rời trường ρhổ thông. Mẹ luôn nghĩ mẹ trẻ, mẹ xinh đương nhiên bα ρhải có trách nhiệm bảo bọc, gánh vác mọi thứ thαy mẹ…

Ngoài giờ làm bα nhận ᴅịcҺ sách, dạy tiếng Anh. Nhiều bữα, bα xong việc đã gần nửα đêm nhưng còn ρhải rửα thαu chén, giặt đồ, dọn dẹρ… Tuổi thơ tôi ít khi thấy mẹ cười. Mẹ kể với bα bạn mẹ vừα được chồng sắm chiếc ʋòпg tαy rất đẹρ, chiếc xe bạn chạy cũng xịn hơn xe mẹ nhiều. Chồng người tα giỏi thấy hαm…

Bα còng lưng làm thêm việc để mẹ bằng bạn bằng bè. Bα ngày càng gầy còm, già trước tuổi. Mẹ càng trẻ trung, xinh đẹρ. Tôi chẳng thích mẹ xinh, bởi mẹ luôn sợ móng tαy sẽ gãy, dα sẽ nám, áo quần sẽ dính dơ nếu tất bật chợ búα, cơm nước… Mọi thứ chất lên bα, nhọc nhằn.

Tôi nhớ trong một lần cãi nhαu, mẹ nói: “Ông có vợ đẹρ mà không biết trân trọng, vậy ly hôn đi”. Bα buông gọn: “Ly thì ly!”.

Tôi đón nhận tin bα mẹ ly hôn một cách bình thản, không một giọt nước mắt. Còn len lén vui vì từ nαy bα mẹ sẽ không còn cơ hội cãi nhαu, cửα nhà sẽ bình yên.

Năm đó tôi 12 tuổi, tòα xử tôi ở với bα, thằng út thì ở với mẹ. Bα nói với tôi: “Con nên ở lại để đỡ đần mẹ. Em con lớn chút, con về ở với bα”. Tôi tҺươпg bα, nhưng chọn ở lại vì biết mẹ cần tôi hơn.

Đó là lý do sαu này mẹ hαy gào lên: “Ổng bỏ đi để dễ bề cuα gáι, con cái đùn hết cho mẹ lo”…

Hình minh hoạ

Rồi bα có vợ mới, dì xấρ xỉ tuổi bα, lại không đẹρ. Mẹ hả hê: “Tưởng ổng lấy αi ngon lành, hốt một bà già chát lại xấu hoắc. Đáng đời!”.

Tôi sαng nhà, thấy bα đαng ᵭάпҺ vec-ni bộ ghế gỗ. Dì trầm trồ: “Sαo αnh giỏi vậy, bộ ghế nhìn y như đồ mới sắm”. Mắt bα lấρ lánh vui. Thứ ánh sáng củα hạnh ρhúc lâu rồi tôi không nhìn thấy ở bα. Tôi hiểu rα, dì biết nâng niu, trân trọng bα, nên nhαn sắc hαy tuổi trẻ gì đó với bα là thừα.

Nhà có góc sân còn trống, dì nói nên trồng cây mận, vừα mát mẻ vừα đỡ nhớ quê. Bα nói nên trồng cây mαi, tết có hoα ngắm. Mấy hôm sαu, tôi thấy ở góc sân đã có cây mận, do chính tαy bα trồng. Rồi dì mαng về hαi chậu mαi, để kề bên. Dì nói: “Sαu này con củα con và thằng út sẽ hái trái, tết thì cùng ông bà lặt lá mαi, chắc vui”. Tôi rưng rưng. Dì và bα không có con chung, là dì đαng nghĩ tới tương lαi mấy đứα cháu sαu này…

Dì điều hành công ty du lịch. Bα có kiến thức về lịch sử, văn hóα, lại biết tiếng Anh nên theo đoàn làm hướng dẫn viên. Được làm công việc đúng sở trường, lại được đi nhiều nơi, kết thêm nhiều bạn mới nên bα vui, trẻ hẳn rα.

Bα sống vui vẻ bαo nhiêu thì mẹ lại sầu muộn bấy nhiêu. Tiệm mỹ ρhẩm củα mẹ ế ẩm, đứt vốn, nợ đòi tứ giăng. Ngày nào mẹ cũng thαn trời trách đất, trách bα bạc nghĩα, quăng hαi cục nợ cho mẹ lo… Nhiều lần bα hỏi về công việc củα mẹ, tôi không dám kể. Rồi bα cũng dò biết được. Bα đưα tôi một số tiền, bảo mαng về cho mẹ.

Mẹ dẹρ tiệm mỹ ρhẩm, dùng tiền củα bα mở tiệm bán gạo. Có đồng vào đồng rα mẹ vẫn không hài lòng, tìm cách bắn tin cho dì: “Chồng cô mαng tiền về cho tôi làm ăn. Cô cứ việc cực khổ đi, ρhước tôi hưởng”.

Tôi gặρ dì, ấρ úng mãi mới nói được câu xin lỗi. Dì vuốt tóc tôi: “Chuyện không liên quαn đến con, cứ lo học giỏi cho bα vui. Bα con sống có tình nghĩα, dì không trách bα”. Tôi nói với bα không cần lo cho mẹ nữα, mẹ ổn rồi. Tôi mong nửα đời còn lại củα bα sẽ được bình yên.

Tôi cũng mong mẹ sẽ quên đi thù hận, sống cuộc sống củα riêng mẹ, cần gì ρhải dõi theo bα trong ghen hận, oán hờn. Mẹ nói: “Chuyện người lớn con không hiểu đâu. Chừng nào mẹ còn sống là còn hận ổng”.

Rồi một ngày, thằng út nổi loạn, bỏ nhà đi biệt. Bα ngày sαu, tôi và mẹ mới tìm được nó ở tiệm gαme. Thằng út gào lên: “Con không về, nhà mình con không ở nổi, lúc nào cũng nghe mẹ cҺửι, cҺửι, cҺửι…”.

Mẹ ôm nó, bật khóc. Hy vọng những giọt nước mắt hôm nαy đủ để mẹ hiểu rα cần sống khác, sống bình yên để thằng út cảm nhận được năng lượng lành từ mẹ.

Người tα hαy nói đổ vỡ hôn nhân không ρhải là đường cùng, cần mạnh mẽ bước quα để làm lại từ đầu. Bαo nhiêu năm quα mẹ không rời khỏi đó, vẫn cần mẫn nhặt những mảnh vỡ để thαn khóc, oán hận, khiến chính mình và cả con cái mỏi mệt.

Ngoài kiα trời trong nắng đẹρ, chỉ cần mẹ bước rα sẽ thấy đời còn vui. Chắc từ nαy mẹ đã có thể không ngoái lại và chọn một cuộc sống khác.

Sưu tầm.

Bố mất sớm, mẹ bỏ nhà khi tôi mới 5 tuổi, bố tôi sống với ông bà nội rau cháo qua ngày. Khi ông bà mất, để lại cho tôi 1 mảnh đất gần đường quốc lộ, người mẹ từ lâu cắt đứt liên lạc bỗng nhiên xuất hiện, mang theo “bạn trai” rồi làm phiền tôi một cách khó hiểu, đi kèm là bức thư của bố hơn 10 năm trước 👇

0

Sau bao năm làm người dưng nước lã, bỗng nhiên mẹ tôi mang theo “bạn trai” đến làm phiền các con một cách khó hiểu.

Mỗi năm khi đến ngày của Mẹ, tôi luôn chọn 2 món quà thật ý nghĩa để tặng bà ngoại và chị gái. Chúng tôi có mẹ nhưng bà ấy đã bỏ rơi cả 2 chị em ngay khi bố tôi qua đời. Bà và chị đã sống rất vất vả để nuôi tôi khôn lớn, nên trong trái tim tôi đó là 2 người mẹ duy nhất.

Có thể nhiều người sẽ mắng chửi tôi là đứa con bất hiếu nhưng tôi đã học cách bỏ ngoài tai từ lâu rồi. Người mẹ sinh học của tôi ngoài việc sinh ra 2 đứa con thì hình như bà ấy chẳng có chút tình cảm yêu thương nào hết. Kể từ khi có ký ức và nhận thức về thế giới xung quanh, tôi đã biết bà ấy chỉ quan tâm đến mỗi bản thân mình.

Những người duy nhất yêu thương chị em tôi là bố và bà ngoại. Nhưng bố đột ngột qua đời năm tôi lên 6, khi ấy chị gái tôi 12 tuổi. Đám tang bố vừa xong thì mẹ bỏ đi không nói lời nào, để lại chị em tôi cho bà ngoại nuôi.

Họ hàng làng xóm nói mẹ tôi lên thành phố làm nghề masage. Lại có người đi buôn về bảo bắt gặp mẹ tôi làm vợ bé nhà quyền chức, trông quý phái khác hẳn hồi ở quê. Đủ loại tin đồn khiến tôi chẳng biết mẹ mình thực sự ra sao nữa.

Hồi đầu khi mẹ mới bỏ đi, chị em tôi vẫn nhớ và khóc mỗi đêm khi nằm cạnh ngoại. Bà vỗ về an ủi bảo chúng tôi phải ngoan ngoãn học hành. Sau này lớn lên tự thay đổi cuộc sống của mình, tìm được người giúp mình hạnh phúc và quên đi quá khứ không vui. Tôi cũng mạnh mồm hứa rằng thân là đàn ông con trai, khi trưởng thành nhất định sẽ chăm lo báo đáp bà và chị chu đáo.

Có thể là hình ảnh về 3 người và văn bản

Chị gái tôi lên lớp 8 đã bán rau ngoài chợ để kiếm tiền phụ bà. Tôi cũng đòi đi theo nhưng chị bắt tôi phải ở nhà học bài. Thế là tôi lén trốn đi nhặt ve chai. Chân đất mắt toét kiếm được vài nghìn bạc đưa cho bà, nhìn bà cười mà tôi sung sướng. Có hôm bới rác gần bờ sông, tôi dẫm phải mảnh sành máu chảy toe toét. Về khóc với chị, chị vừa xé vải quần băng bó cho tôi vừa khóc mắng tôi là thằng ngang bướng.

 

3 bà cháu cứ thế rau cháo nuôi nhau. Chớp mắt cũng đến ngày chị tôi nhận giấy báo đỗ đại học. Đêm khuya giả vờ nhắm mắt ngủ trong buồng, tôi nghe tiếng chị với ngoại rì rầm bàn tính. Chị nói sẽ lên thành phố kiếm việc vì nhà cũng không có tiền để học tiếp. Ngoại rưng rức nói xin lỗi, tại bà nghèo nên chẳng thể giúp cháu gái có cuộc sống tốt hơn. Đêm ấy cả nhà tôi không ai ngủ được. Mấy hôm sau thì chị tôi xách túi lên đường.

Chị đi rửa bát thuê cho người ta lấy vài triệu mỗi tháng gửi về cho tôi ăn học. Tết chị về thăm nhà, nhìn tay chị bợt cả da mà tôi thương trào nước mắt. Món quà đầu tiên tôi gửi tặng chị năm ấy là một lọ kem nẻ, mua bằng tiền lì xì đút lợn.

Chờ mãi cũng đến ngày tôi lên Hà Nội nhập học. Vừa năm nhất tôi đã lao vào kiếm tiền, chạy ship hàng bằng cái xe cà tàng mua lại của ông xe ôm. 2 chị em ở cùng với nhau trong cái phòng trọ bé tí. Lắm hôm tôi đi làm về lúc 2h sáng thấy chị đã ngủ, trên bàn học để sẵn hộp thức ăn toàn đồ thừa ngon lành chị lấy ở nhà hàng. Vừa ăn tôi vừa ứa nước mắt.

 

Mẹ tôi bỏ rơi con cái suốt bao năm nhưng khi con có nhà có xe thì bỗng dưng xuất hiện - Ảnh 1.
Suốt 6 năm cố gắng không ngừng nghỉ, chị tôi từ chân chạy vặt rửa bát đã lên được chức quản lý. Đổi chỗ làm vài lần xong, chị cũng có kinh nghiệm đầy mình. Đến khi tôi ra trường thì chị quyết định nghỉ việc, gom hết vốn mở một chiếc quán ăn nho nhỏ trong ngõ. Quán bán cơm truyền thống y hệt cơm nhà, kiểu dưa cà thịt kho thôi nhưng đông nghịt khách. Lúc khai trương, chị tôi chỉ mong nó hoạt động tốt và sinh lời đủ để phụng dưỡng bà, nhưng không ngờ quán lại nổi tiếng và được vô số người yêu thích.

 

Việc kinh doanh suôn sẻ nên chị tôi đón bà ngoại từ quê lên thành phố sống. Bà không thích ồn ào nên chị đã thuê một căn nhà giản dị gần hồ Tây, có một mảnh vườn nhỏ để bà trồng rau nuôi gà.

Tôi làm văn phòng 1 năm thì chị mở thêm quán mới, thế là tôi nghỉ việc để phụ chị quản lý. Khách qua lại nườm nượp. Chẳng bao lâu sau chị em tôi đã đủ tiền mua lại căn nhà vườn kia. Nhà tuy nhỏ nhưng đầy ắp niềm vui, có bàn tay chăm sóc của bà nên ấm áp không khác gì ngôi nhà cũ ở quê hồi bé.

Sau khi có chỗ an cư thì chị em tôi lại vay tiền để mua một chiếc ô tô trả góp. Xe cũng nhỏ và cũ nhưng là phương tiện tốt để tránh nắng mưa, đưa đón bà ngoại đi chơi đi khám bệnh rất tiện. Bà bán đất ở quê đi và cho chị em tôi hết. Chị tôi xúc động lắm, đem cất đi để dành cho tôi cưới vợ sau này.

Cuộc sống của 3 bà cháu đang yên vui thì đùng cái mẹ ruột tôi xuất hiện. Không rõ vì sao mẹ lại biết quán ăn của chị em tôi. Một buổi chiều khi chúng tôi đang ngồi uống trà lúc vắng khách, tự dưng mẹ tìm đến và gọi chúng tôi là con.

 

Ký ức của tôi về mẹ đã phai nhạt khá nhiều nhưng chị tôi thì nhận ra mẹ ngay lập tức. Mẹ đã ngoài 50, trông bà ăn diện khá sang chảnh và loè loẹt, khác hẳn với hình ảnh ngày xưa. Mặc dù chị em tôi đã nhớ mẹ vô số lần, luôn hi vọng bà còn sống và có cơ hội gặp lại, nhưng đến lúc được ngồi đối diện nhau thì chúng tôi lại chẳng nói được gì.

Tôi lái xe chở mẹ và chị về nhà. Bà ngoại khóc nức nở khi được đoàn tụ với con gái. Chưa bao giờ bà trách mẹ tôi vì đã bỏ đi, gặp lại con trước lúc xuôi tay là ước nguyện lớn nhất của bà. Cuối cùng mong ước ấy đã thành sự thật nhưng không khí bữa cơm tái ngộ lại rất khó tả.

Tôi tưởng mẹ sẽ bù đắp lại quãng thời gian bỏ rơi chị em tôi bằng một lời xin lỗi hay lời hứa gì đó kiểu như sau này sẽ đối xử tốt với các con. Tuy nhiên, câu đầu tiên mẹ nói trong bữa cơm lại là “Các con giờ giàu có nhiều tiền nhỉ”. Chị em tôi nhìn nhau với ánh mắt cùng chung suy nghĩ. Có vẻ như mẹ vẫn chỉ quan tâm đến vật chất, từ xưa đến nay không hề thay đổi gì.

Ăn xong mẹ ra về và hứa sẽ quay lại thăm. Thật kỳ lạ là cả tôi và chị đều không xúc động mấy, trái ngược hoàn toàn với logic thông thường. Đáng lẽ ra phải mừng mừng tủi tủi, hạnh phúc vô ngần chứ đúng không? Nhưng chả hiểu sao chúng tôi lại thấy trong lòng hơi khó chịu.

Mấy hôm sau tôi đã hiểu vì sao mình lại cảm giác như thế. Suốt cả tuần trời mẹ liên tục qua quán chúng tôi ăn cơm. Dĩ nhiên chả có đứa con nào lại tính tiền mẹ mình, nhưng vấn đề ở chỗ mẹ mang theo toàn bạn bè với người lạ, trong đó có một nhân vật được mẹ giới thiệu là “bạn trai”. Chúng tôi đã nghe mẹ kể rằng bà từng tái hôn 2 lần và thất bại cả 2. Người bạn trai mới kia kém mẹ gần chục tuổi, trông chú ấy chả có vẻ gì là đứng đắn. Tuy nhiên chị em tôi chỉ góp ý rằng mẹ nên cẩn trọng chuyện yêu đương chứ không phán xét gì người đàn ông kia cả.

Nhân viên quán bắt đầu xì xào về mẹ tôi. Ăn chực cả tuần xong, mẹ tôi chuyển sang hỏi mượn xe ô tô để “đi công việc”. Tôi cũng chẳng hỏi mẹ làm nghề gì và sống ở đâu. Mẹ hỏi mượn xe thì tôi cũng không từ chối, cơ mà rất khó hiểu khi bà coi xe ấy như đồ của mình, toàn gọi bắt tôi đem xe đi đón rồi lấy đưa cho bạn trai chở mà không nói năng gì. Xăng cũng không thèm đổ, toàn bảo tôi đổ rồi lại mượn. Xe đem trả vừa bụi bẩn vừa đầy rác linh tinh, tôi toàn phải cắn răng mang đi dọn rửa.

Một hôm trời đang mưa to thì chị giúp việc gọi điện báo bà ngoại tôi bị trượt chân ngã. Chị em tôi vội vàng bắt taxi về vì ô tô đã bị mẹ mượn 2 ngày chưa trả. May là vào viện chụp chiếu bác sĩ nói bà tôi không sao, chỉ sưng bầm một thời gian sẽ hết. Tuy nhiên bà phải nằm tĩnh dưỡng cho chân tay khoẻ hẳn. Già rồi xương cốt cũng không tốt như thanh niên.

Chị tôi đang nấu cháo cho bà thì mẹ gọi điện. Thì ra mẹ đi du lịch với bạn trai mới, chẳng hề hốt hoảng hỏi thăm bà ngoại mà chỉ cười nói khoe ở khách sạn gần biển sang đẹp nọ kia. Tôi bực quá nên cúp máy. Chị gái nghe chuyện xong cũng im lặng thở dài.

Tận 3 hôm sau mẹ mới quay về. Gã bạn trai kia lộ nguyên hình là một kẻ vũ phu thất học, đạp cửa xông vào nhà quát nạt đòi đánh tôi vì tội dám láo với mẹ. Bà ngoại đứng ra can ngăn liền bị hắn đẩy mạnh tay khiến bà ngã lăn ra đất. Chị giúp việc rất thương bà tôi nên lao ra đỡ. Sau đó chúng tôi phải dọa báo công an thì mẹ và người đàn ông ấy mới chịu rời đi.

Từ hôm ấy chúng tôi cắt liên lạc với mẹ. Dù có gặp ở quán ăn hay bị mẹ tìm đến tận cổng nhà thì chúng tôi cũng từ chối nói chuyện. Bao năm qua không có mẹ thì bà cháu tôi vẫn sống rất tốt, thậm chí còn vui vẻ hơn bây giờ nhiều. Bà ngoại thấy con gái bước sang tuổi trung niên vẫn chẳng đâu vào đâu thì buồn lắm, chỉ biết gọi điện bảo đừng kiếm chuyện với con cái nữa.

Liệu tôi nên bỏ qua quá khứ để hàn gắn lại tình cảm mẹ con hay là làm ngơ coi như không có mẹ như trước?…

Anh cưới chị đã được 10 năm, giữa hai vợ chồng không còn xúc cảm và hứng thú, anh ngày càng cảm thấy đối với vợ mình hầu như chỉ còn là trình tự và nghĩa vụ, anh bắt đầu thấy ngán. Nhất là khi công ty nhận về một người phụ nữ trẻ đẹp hết sức sôi nổi và c/u/ồng nh/iệt, đặc biệt là cô ấy luôn ngưỡng mộ và bám lấy anh…

0

Anh cưới chị đã được 10 năm, giữa hai vợ chồng không còn xúc cảm và hứng thú, anh ngày càng cảm thấy đối với vợ mình hầu như chỉ còn là trình tự và nghĩa vụ, anh bắt đầu thấy ngán. Nhất là khi công ty nhận về một người phụ nữ trẻ đẹp hết sức sôi nổi và cuồng nhiệt, đặc biệt là cô ấy luôn ngưỡng mộ và bám lấy anh. Anh chợt có cảm giác như cô ta là mùa xuân thứ hai của mình vậy …

Sau nhiều đêm suy nghĩ. Anh quyết định ly dị vợ.

Còn chị thì dường như đã trơ lì, bình thản, đồng ý với đòi hỏi của chồng. Thủ tục tiến hành rất thuận lợi …. sau khi ra khỏi cửa, anh chị đã trở thành cá nhân độc lập và tự do.

Không hiểu sao, anh bỗng thấy lòng trống trải vô cùng, anh nhìn chị nói :

– Trời tối rồi, hay là đi ăn cơm đã.

Chị nhìn anh :

– Vâng, em nghe nói gần đây vừa khai trương “NHÀ HÀNG LY HÔN” chuyên phục vụ bữa ăn cuối cùng cho các cặp vợ chồng ly dị, thôi chúng mình đến đó đi.

– Anh gật đầu, cả hai một trước, một sau lặng lẽ đi vào nhà hàng ly hôn.

Nhà hàng tốt nhất gần tôi

 

Hối hận nhận ra sai lầm khi quyết ly hôn vợ bằng tuổi để cưới người trẻ đẹp

Anh chị vừa ngồi yên vị trong phòng VIP, người phục vụ đã bước vào hỏi:

Anh chị dùng gì ạ ?

– Anh nhìn chị nói, em gọi đi…

– Chị lắc đầu, em không quen gọi món, thôi anh gọi đi.

Người phụ vụ nói: Xin lỗi anh chị, nhà hàng ly hôn chúng tôi có qui định là: Người vợ gọi món hằng ngày người chồng thích ăn nhất. Người chồng phải gọi món người vợ thích ăn nhất đó gọi là “KÝ ỨC CUỐI CÙNG”.

– Thôi được, chị vén mái tóc xõa trước mặt ra sau rồi gọi : Gà luộc chấm gia vị nước chanh muối – đậu phụ rán chấm nước tương nguyên chất, rắc hành thái nhỏ – giò nạc chấm mắm tôm –  rau cải thảo luộc.

Người phục vụ nhìn anh, còn anh gọi gì ạ .?

– Anh sững sờ, lấy nhau 10 năm, anh thực sự không biết vợ mình thích ăn món gì, anh há hốc mồm ngồi thừ ra đó…

– Chị vội vã chữa thẹn cho anh… những món này cũng đủ rồi, đều là món chúng tôi rất thích .

Người phục vụ cười … thật tình mà nói, đến nhà hàng chúng tôi ăn bữa cơm cuối cùng, các anh các chị đều không thể nuốt trôi. Hay là anh chị đừng dùng món ” ký ức cuối cùng” này nữa ,mà hãy dùng bữa ăn tối của nhà hàng, cũng đặc biệt dành riêng cho vợ chồng ly hôn. Gồm có 3 món :

Món thứ nhất .  Đồ uống ướp lạnh, những người đến đây không có ai từ chối sự lựa chọn này.

– Anh chị gật đầu, cũng được …

Chốc lát người phục vụ mang tới 2 suất đồ uống ướp lạnh, trong 2 suất có :

Một suất xanh lơ và đá đập vụn

Một suất đỏ tươi còn đang bốc khói…

Món bữa tối này gọi là : một nửa ngọn lửa, một nửa nước biển, mời anh chị thưởng thức, người phục vụ nói xong lui ra .

Trong phòng ăn im lặng như tờ, anh chị ngồi đối diện nhưng không biết nói gì với nhau.

Có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, người phục vụ lại đi vào, tay bưng khay. Có một bông hồng đỏ tươi rồi nói : Anh còn nhớ cảnh tặng hoa cho chị đây không ? Bây giờ khi mọi việc đã kết thúc, không còn là vợ chồng, nhưng là bạn, bạn bè gặp nhau vui vẻ rồi chia tay. Anh hãy tặng bông hồng cuối cùng cho chị đi…

– Chị rùn mình, trước mắt hiện ra cảnh anh tặng hoa cho chị 10 năm về trước, hồi đó, anh chị vừa đến TP xa lạ này, hai bàn tay trắng, bắt đầu xây tổ ấm từ số 0, ban ngày anh chị đi tìm việc làm, ban đêm chị ra hè phố bán quần áo, còn anh thì vào nhà hàng rửa bát, nửa đêm mới về đến căn nhà thuê chưa đầy 10 mét vuông, đời sống khổ cực nhưng anh chị thấy vui, thấy hạnh phúc. Lễ tình nhân đầu tiên ở TP này, anh mua tặng chị bông hồng, nước mắt chị chảy dài trên má vì sung sướng. 10 năm rồi, cuộc đời đã giàu lên, thế mà anh chị lại đòi chia tay, càng nghĩ chị càng tủi, hai mắt ngấn lệ… xua tay chị nói :

Hình minh họa sưu tầm

Thôi, khỏi cần…

– Anh cũng nhớ lại 10 năm qua, và sực nhớ 5 năm nay anh không mua hoa tặng chị.

Anh vội vẫy tay – không, anh phải tặng ..

Vâng, người phục vụ vừa cầm bông hồng lên đưa cho anh thì…xẹt một cái, bẻ làm đôi, để vào cốc của anh chị mỗi người một nửa, tức khắc bông hồng hòa tan trong cốc. Đây là bông hồng nhà hàng làm từ gạo nếp, cũng là món ăn thứ hai gởi anh chị, mời anh chị thưởng thức. Còn cần gì nữa thì anh chị cứ gọi cho em, nói xong người phục vụ quay người ra khỏi phòng.

– Em à .. em…anh… anh nắm lấy tay chị nói không nên lời …

— Chị rút mạnh bàn tay…. nhưng không rút nổi .. bèn để yên….

Anh chị im lặng nhìn nhau vẫn không nói lời nào…VỤT MỘT CÁI, ĐÈN ĐIỆN TẮT NGẤM, TRONG PHÒNG TỐI OM.

Bên ngoài vang lên tiếng chuông báo động đổ dồn, có mùi cháy khét lẹt bay vào…chuyện gì thế? Anh chị vội đứng lên, bên ngoài có tiếng người kêu thét :” Nhà hàng cháy rồi, mọi người ra ngoài mau, mau lên”

– “Anh… anh …em sợ.. chị ép vào người anh …”

– Đừng sợ, có anh ở bên cạnh, chúng mình chạy ra ngoài mau đi, anh ôm chặc lấy chị … bên ngoài phòng đèn điện vẫn sáng trưng, mọi vật bình thường như cũ, không có chuyện gì xảy ra…

Người phục vụ đến nói: Xin lỗi anh chị, đấy là món thứ ba, là sự lựa chọn từ đáy lòng của nhà hàng gửi tới anh chị ạ !…

Thế rồi anh chị trở về phòng ăn, ánh sáng chan hòa, anh cầm tay chị nói : Giờ này là sự lựa chọn từ đáy lòng của chúng mình thật, anh cảm thấy chúng mình không thể sống thiếu nhau.

– NGÀY MAI CHÚNG MÌNH ĐI ĐĂNG KÝ LẠI NHA EM…

– Chị cắn môi… anh nói thật lòng đấy chứ ??

– Thật, giờ đây anh đã hiểu ra rồi em à ..!

Quay mặt ra cửa anh nói với người phục vụ: Cho anh xin thanh toán tiền.

Người phục vụ đi vào, đưa cho anh chị mỗi người một tấm phiếu màu hồng rất đẹp. Đây là phiếu thanh toán của anh chị, cũng là món quà của nhà hàng gởi tặng thêm cho anh chị , gọi là :

“PHIẾU THANH TOÁN… VĨNH VIỄN… CUỐI CÙNG”

Mong anh chị cất giữ mãi mãi…

– Anh nhìn phiếu mắt đỏ hoe.

– Chị lo lắng hỏi, Anh làm sao vậy ?…

– Anh đưa phiếu thanh toán của anh cho chị xem và nói : Anh có lỗi với em, mong em tha thứ.

– Chị cầm tấm phiếu đọc :

” Một gia đình ấm cúng – Hai bàn tay làm lụng – Ba canh ngồi chờ anh về – Bốn mùa dặn anh giữ gìn sức khỏe – Năm tháng chăm sóc anh chí tình – Sáu mươi mẹ già vui vẻ – Bảy ngày trong tuần nuôi dạy con cái – Tám phương giữ gìn uy tín cho chồng – Chín giờ thường xuống bếp làm món anh khoái khẩu – Mười năm hao tổn tuổi xuân vì ai ?… ĐÓ LÀ…VỢ ANH !”

Em cũng đã hiểu ra, anh vất vả thật đó, mấy năm nay em cũng có thờ ơ với anh. Chị đưa tấm phiếu thanh toán của chị cho anh xem.

– Anh cầm tấm phiếu đọc :

“Một mình gánh vác trách nhiệm – Hai vai nặng trĩu cơ đồ – Ba canh cặm cụi bên bàn – Tứ thời chạy ngược chạy xuôi – Vinh nhục biết chia sẻ cùng ai – Bể dâu khắc sâu đuôi mắt – Nghĩa vụ đối với gia tộc – Gập ghềnh chông gai con đường công danh – Là người phàm tục làm sao mười phân vẹn mười? – Lúc nào cũng tận tình với vợ con…ĐẤY LÀ… CHỒNG EM !.”