Anh không thể ngờ đến trước khi mất vợ anh đã lên kế hoạch cho mọi việc như thế này.
ảnh minh họa
Vợ chồng Bình và Lê lấy nhau được 2 năm. Bạn bè nhìn vào ai cũng khen Lê có số sướng mới lấy được tấm chồng vừa giỏi giang vừa thành đạt như Lê. Thực sự Lê cũng tự hào lắm nhưng khổ nỗi khi người ngoài vẫn nghĩ cuộc hôn nhân của cô vẫn trọn vẹn nhưng Lê lại đau đớn vô cùng khi nghĩ về nó. Và nguyên do chính là ở cái t.uổi của Lê người ta đã có con tay bồng tay bế nhưng ông trời lại lấy đi thiên chức làm mẹ của mình. Cô được bác sĩ kết luận bị ung thư tử cung nên không thể mang thai. Nhiều lần, Lê cũng có ý định ly hôn với chồng để không làm gánh nặng cho Bình nhưng mỗi lần như vậy đều bị anh gạt phăng.
<
Em chắc không thể làm mẹ được rồi. Hay là mình ly hôn đi chồng?? Dù sao anh cũng là con một…
– Vớ vẩn, chuyện con cái là lộc trời cho chứ có phải muốn là muốn. Anh lấy em về để làm vợ chứ không phải cái máy đẻ thuê đâu. Nếu không được thì vợ chồng mình nhận con nuôi. Anh cấm em nói đến chuyện ly hôn.
Và thế là suy đi nghĩ lại thì vợ chồng Lê quyết định làm thủ tục để nhận con nuôi. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ tốt đẹ, vậy nhưng bệnh tình của Lê ngày một nghiêm trọng hơn và không thể qua khỏi. Giây phút đó Bình đau đớn như muốn c.hết đi. Tang lễ của vợ xong xuôi, ai nhìn Bình cũng thấy cảm thương vì anh còn quá trẻ mà đã góa vợ. –
Dù sao cô ấy cũng c.hết rồi…cậu cũng phải sống tiếp. Vợ câu dưới suối vàng chắc cũng mong muốn cậu được bình an như thế.
Đúng đêm 49 ngày vợ mất, chồng nằm mơ thấy vợ về báo mộng . (Ảnh minh họa).
>
Từ ngày vợ mất thì ngày nào Bình lúc nào cũng như người mất hồn. Đúng 49 ngày vợ mất, đêm đó anh nằm mơ thấy Lê về báo mộng.: “Đ.ứa b.é là con của anh…anh hãy nuôi nó”. Bình tỉnh dậy toát mồ hôi, khi nhớ lại câu vợ nói với mình. Vậy nhưng lúc đó anh chỉ cho rằng mình vì quá thương nhớ vợ nên mới như vậy. Khi còn sống vợ chồng anh còn không thể có con, chứ đừng nói là giờ vợ c.hết đi có thể sinh cho Bình đứa con được.
Vậy nhưng cái điều khiến Bình không dám tin đó là sáng hôm sau khi anh đang thắp hương lễ 49 ngày cho vợ thì bất ngờ có một cuộc điện thoại từ bệnh viện báo anh đến làm thủ tục nhận đứa con mới sinh.
Không thể tưởng tượng nổi lúc đó, Bình điếng người như thế nào. Anh chợt nhớ đến đêm hôm qua vợ báo mộng về cho mình. Bình phóng xe một mạch lên bệnh viện. Theo yêu cầu của bác sỹ, anh bước vào căn phòng nơi đứa con mới chào đời của mình với cảm xúc hồi hộp vô cùng. Và cái điều kinh ngạc nhất đó là lúc người phụ nữ bế đứa con ấy quay mặt lại nhìn thì Bình mới bắt đầu rụng rời.
Anh chồng rụng rời khi biết được danh tính người phụ nữ bế con của anh trên tay. (Ảnh minh họa).
– Ngọc… sao em lại ở đây, đ.ứa b.é này là gì của em?
– Đ.ứa b.é này là con của em và anh. Nó ra đời trong kế hoạch của chị Lê và em. Đợt đó, em và chị Lê tình cờ gặp nhau , bọn em đã nói chuyện, chị ấy bảo chị ấy thấy có lỗi với anh và gia đình. Chính chị ấy đã đưa ra đề nghị này, em sẽ sinh con cho anh , vì chị ấy muốn đ.ứa b.é mang giọt m.áu của anh . Anh có còn nhớ tối hôm kỉ niệm ngày cưới của anh chị không? Chị Lê đã cố chuốc anh say rồi để em vào thay chị ấy đêm đó. Chị ấy biết là bệnh tình của chị không thể sống được bao nhiêu nữa nên chị ấy muốn anh hạnh phúc với đứa con của mình khi không có chị bên cạnh. Bây giờ tùy anh quyết định, nếu anh không nhận thì em sẽ một mình nuôi con.
– Không, anh sẽ chăm sóc đ.ứa b.é thật tốt. Chuyện đi bước nữa anh chưa bao giờ nghĩ tới, em hãy đi tìm hạnh phúc cho mình, cảm ơn em vì tất cả.
Thế rồi, anh nhận nuôi đ.ứa b.é và quyết định ở vậy để chăm sóc con khôn lớn thành người. Bởi trong tâm trí anh, Lê mãi là người vợ mà không ai có thể thay thế được.
Bài học cuộc sống: Là vợ chồng ân nghĩa nặng tình bao nhiêu năm, trước khi ra đi người vợ vẫn mong muốn dành lại những gì tốt đẹp nhất cho người mình thương yêu dù có phải hy sinh cả hạnh phúc của mình. Vì vậy các ông chồng phải trân trọng và yêu quý người phụ nữ đầu vai kề gối bên cạnh mình để khi mất đi rồi không phải hối hận muộn màng.
“Mẩu truyện ngắn sáng tác nhằm đưa đến độc giả những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống, con người và cách đối nhân xử thế trong xã hội ”