Home Blog Page 75

Từ nay: Việc xem xét cấp sổ đỏ, sổ hồng lần đầu sẽ không quá 3 ngày làm việc

0

Từ 1/8, việc xem xét cấp sổ đỏ, sổ hồng lần đầu sẽ không quá 3 ngày làm việc, theo Nghị định 101.

Chính phủ vừa ban hành Nghị định số 101 có hiệu lực từ ngày 1/8, quy định về đăng ký cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng, sở hữu tài sản gắn liền với đất và hệ thống thông tin đất đai.

Cấp sổ đỏ lần đầu không quá 3 ngày làm việc

Cấp sổ đỏ lần đầu không quá 3 ngày làm việc

Theo đó, thời gian đăng ký đất đai, tài sản gắn liền với đất lần đầu không quá 20 ngày làm việc. Riêng thời gian cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (sổ đỏ), quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất (sổ hồng) tối đa 3 ngày làm việc.

Riêng khi xin cấp lại sổ đỏ, sổ hồng, thời gian để cơ quan quản lý xem xét tối đa 5 ngày làm việc. Mức này giảm 2 ngày so với quy định trước đây.

Như vậy, cả quá trình thực hiện đăng ký đất đai, tài sản gắn liền với đất và cấp sổ đỏ, sổ hồng lần đầu không quá 23 ngày làm việc. Mức thời gian này giảm 7 ngày so với quy định cũ (riêng vùng sâu, vùng xa giảm 17 ngày).

Nghị định 101 cũng quy định thời gian chuyển nhượng, thừa kế, tặng cho, góp vốn bằng quyền sử dụng, sở hữu tài sản gắn liền với đất tối đa là 10 ngày làm việc.

Trường hợp bán hoặc góp vốn bằng tài sản gắn liền với đất thuê từ Nhà nước, việc xem xét thủ tục tối đa 10 ngày (không gồm thời gian xác định giá đất và ký hợp đồng thuê đất).

Trường hợp cho thuê, cho thuê lại quyền sử dụng đất trong dự án xây dựng kinh doanh kết cấu hạ tầng không quá 5 ngày làm việc. Thời gian xóa đăng ký cho thuê, cho thuê lại quyền sử dụng đất trong dự án xây dựng không quá 3 ngày làm việc.

Theo Nghị định 101, cơ quan tiếp nhận hồ sơ và trả kết quả gồm bộ phận một cửa theo quy định của UBND cấp tỉnh; văn phòng đăng ký đất đai hoặc chi nhánh văn phòng đăng ký đất đai. Người dân có thể nộp hồ sơ trực tiếp, qua bưu điện hoặc Cổng dịch vụ công quốc gia/Cổng dịch vụ công cấp tỉnh.

Bố tôi năm nay 62 tuổi, mấy chị em tôi ngưỡng mộ ông vô cùng, gia đình nghèo khổ bao năm một tay ông gánh vác, đến lúc có của ăn của để chút thì ông l::én l;út giấ:;u mẹ tôi đi ng::oại tì;;nh, tôi sôi m:;áu quyết r:ình đến cùng theo đi nhà ngh::ỉ, khi cánh cửa phòng bật mở, sự thật đậ:;p vào mắt thì chao ôi trước mắt tôi chính là…

0

Đúng là trớ trêu thay, khi cánh cửa phòng bật mở, sự thật đập vào mắt…

Gia đình tôi là một gia đình thuần nông nên khá nghèo khổ. Nhưng trong mắt tôi, bố mẹ tôi luôn là những anh hùng. Nói không ngoa, tôi thần tượng bố đến nỗi lấy chồng cũng phải tìm người có tính cách giống bố để lấy. Ông là mẫu người chọn những việc nặng nhọc để ba mẹ con tôi được sung sướng.

Cũng chính ông dẫn tôi đi thi đại học. Ngày nhận trường, bố tôi trước khi về còn mua cho tôi 2 gói xôi để ăn sáng và ăn trưa. Nhìn bố gầy còm, cười thật tươi động viên tôi ở lại ráng học mà tôi thương bố nhiều lắm. Đối với tôi, bố tôi là người đàn ông vĩ đại nhất thế giới này.

Sau này, khi ra trường đi dạy, tôi vẫn hay kể cho học sinh tôi nghe về bố. Thậm chí, có khi, tôi vừa kể vừa khóc vì thương bố. Học sinh của tôi đều im lặng, có em còn rưng rưng theo.

Vậy mà, hình tượng vĩ đại ấy trong tôi đã sụp đổ hoàn toàn khi hay tin bố tôi ngoại tình. Lúc đầu nghe mẹ nói, tôi còn không tin. Bố tôi tốt như vậy, sống vì con, vì gia đình như vậy, sao lại làm  cái việc đó chứ. Nhưng khi âm thầm theo dõi hành động của bố, tôi mới tin đó là sự thật. Cũng vì cái sự thật nghiệt ngã ấy mà mấy tháng nay, tôi không thể vui vẻ nổi. Tôi buồn, đau đớn và thấy cay đắng thay cho mẹ mình, sống với nhau gần 30 năm, vậy mà cuối đời, bà lại bị bố phản bội.

Lần đầu tiên tôi nghi ngờ ông là hôm vợ chồng tôi dẫn con về chơi ngày chủ nhật. Khi đang ăn uống thì bố tôi có điện thoại. Ông bắt máy và nói với giọng rất nhẹ nhàng, khác hẳn phong cách bình thường của ông. Đợi bố nghe xong, tôi bảo ông đưa điện thoại tôi xem thì ông vùng vằng rồi xóa cuộc gọi đó đi. Sau đó còn tìm lí do biện minh nhưng ông không biết rằng, chính những hành động, thái độ của ông đã tố cáo chính ông.

ngoại tìnhMẹ và em tôi bắt đầu theo dõi ông sát sao hơn và càng nhận thấy nhiều điểm bất thường. (Ảnh minh họa)

Mẹ và em tôi bắt đầu theo dõi ông sát sao hơn và càng nhận thấy nhiều điểm bất thường. Trước đây, bố tôi để điện thọai ở mọi nơi, nhưng bây giờ, đi đâu ông cũng kè kè nó bên người. Thậm chí đi vệ sinh hay đi tắm. Hiếm hoi ông mới để điện thoại ra bàn, nhưng kiểm tra các cuộc gọi đều mất hết. Riêng tiền điện thoại thì hết liên tục, dù ông mới nạp.

Mẹ tôi u uất hẳn đi. Rồi gia đình tôi quyết định họp mặt để nói, khuyên bố tôi. Nhưng ông không nhận lỗi mà còn làm ầm lên và mắng mỏ tôi và em gái tôi. Ông cho rằng chúng tôi đang làm ông mất tự do, làm ảnh hưởng đến danh dự của ông. Ông còn đòi chia tài sản rồi ăn riêng để dằn mặt mẹ tôi. Thậm chí, ông còn nói : “Trong mắt tụi mày chỉ có mẹ mà chứ không có bố”. Tôi đã khóc khi nghe câu nói đó. Bố nào hiểu trong lòng tôi, tôi thần tượng bố như thế nào.

Cho đến khi em gái gọi điện, báo tôi đi bắt quả tang bố ngoại tình, tôi vẫn không thể tin được. Trên đường đến nhà nghỉ, tôi luôn cầu mong em gái tôi nhìn nhầm người. Nhưng em nói em đã theo dõi bố tôi suốt cả tháng mới bắt được ngày hôm nay.

Chúng tôi phải năn nỉ, dọa nạt nhân viên nhà nghỉ mới chịu đưa chìa khóa dự phòng. Khi cánh cửa bật ra, tôi chết điếng khi thấy bên trên chiếc giường là 2 con người đang quấn lấy nhau. Cũng từ đây, chúng tôi biết được người ông đang qua lại là ai. Đúng là trêu ngươi khi đó lại là người chơi thân với gia đình tôi từ khi tôi còn nhỏ. Đây là một người đàn bà khôn lanh nhưng li hôn từ trẻ. Tôi chỉ không ngờ, ả ta lại nỡ lòng phá hoại hạnh phúc gia đình tôi. Thật là tàn nhẫn và ích kỉ.

 

ngoại tìnhVậy mà, tôi chỉ vừa chạm vào ả đã nhận lại một cái tát trời giáng từ chính tay bố tôi. (Ảnh minh họa)

Bố thấy chúng tôi thì hốt hoảng chụp chăn che người. Chẳng hiểu sao, máu nóng bốc lên tận não, tôi lao tới giật chăn trên người mụ đàn bà kia và bao nhiêu căm hận tôi dồn hết lực cho một cái tát. Vậy mà, tôi chỉ vừa chạm vào ả đã nhận lại một cái tát trời giáng từ chính tay bố tôi. Ông đánh mạnh đến nỗi khiến tôi ngã lăn xuống giường. Sau đó, ông còn chửi rủa chị em chúng tôi và dẫn người tình ra về.

Tối đó, chúng tôi họp gia đình. Bố tôi thừa nhận yêu người đàn bà kia và muốn chuyển ra sống với bà ta. Mẹ tôi sững người, khóc lóc xin ông suy nghĩ lại. Quá căm hận, tôi nói : “Nếu bố muốn đi thì đợi con chết rồi hãy đi”.

Chẳng ngờ, ông nghe xong thì chạy đi tìm chai thuốc trừ sâu rồi hét toáng lên: “Chết thì để tao chết cho mẹ con mày hài lòng. Tao ngoại tình thì sao, tụi bay là con mà muốn mắng bố thế nào cũng được hả? Tụi mày không xem tao ra gì, tao chết cho tụi mày xem”. Chồng tôi phải chạy tới gắng sức lắm chai thuốc mới rơi ra. Ông còn chạy như điên khắp nhà tìm chai khác, miệng không ngừng chửi rủa mẹ và chúng tôi. Nhìn mẹ khóc mà tim tôi đau nhói.

Giờ tôi phải làm sao để cứu vớt hạnh phúc gia đình đây? Tôi chẳng thể làm được gì khi trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện bố tôi ngoại tình. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.

Con trai và con dâu muốn mua 1 căn chung cư 80m để ra ở riêng, bên ngoại đã cho 1,3 tỷ rồi. Nghe con dâu nói vậy tôi liền bàn với ông nhà, chúng ta có mỗi con trai sống gần, về già phải dựa vào con cháu. Vì vậy cần đối xử tốt thì các con mới nể phục và sau này mới sống an nhàn được. Vợ chồng mình cả đời tiết kiệm được hơn 1 tỷ, nên tôi nghĩ cho 800 triệu là được rồi … thế mà lúc đi qua phòng con dâu tôi mới biết mình đã bị “m:ắc m:ưu” cô con dâu…..

0

Giờ ngồi nghĩ lại, tôi mới thấm câu người ta vẫn nói: ‘Già đầu rồi mà còn n/g/u’. Tôi cũng không dám nói với ai nhưng trong lòng cảm thấy xót xa vô cùng, vừa tiếc tiền vừa tự giận bản thân mình sao lại để đứa con dâu ‘tí tuổi đầu’ qua mặt mình dễ dàng như vậy.

Tôi kể câu chuyện của tôi ra đây mong nhận được lời khuyên chân thành của mọi người!

Tôi sinh được 2 đứa con, đủ nếp đủ tẻ. Khi con gái lấy chồng xa, hai vợ chồng tôi quyết tâm kéo con trai về quê làm việc để kiếm vợ gần nhà. Sau 3 năm kiên trì thuyết phục con, cuối cùng chúng tôi cũng đạt được mục đích.

Sau ngày con trai lấy vợ cùng quê, 2 vợ chồng nó sống chung với chúng tôi (là bố mẹ chồng) được 4 năm.

Trong những năm tháng ấy, tôi cũng tự nhận thấy mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu không được thuận lợi lắm. Quan điểm sống của 2 mẹ con khác biệt hoàn toàn.

Ví dụ như khi chăm sóc cháu nội, tôi cho rằng trẻ nhỏ đeo bỉm nhiều sẽ ngứa ngáy khó chịu và tốn kém tiền bạc. Nhưng con dâu lại cho bé dùng bỉm cả mùa đông cũng như mùa hè, 24/24 không lúc nào chịu để cho đứa nhỏ được thoải mái khiến tôi rất sót ruột.

hình ảnh

Quá trình chung sống có nhiều điều không hợp nên tôi cũng không ngăn cản khi các con muốn ra ở riêng, ảnh: dSD

THêm nữa, con dâu có thói quen thích trà sữa nên ngày nào cũng làm một ly dù cho có bầu hay con bú vẫn không thể thiếu món khoái khẩu đó. Nghe mỗi ly từ 30 đến 50 nghìn mà tôi xót ruột góp ý thì con nói tiền làm ra thì có quyền chi tiêu theo ý mình, bà không cho thì cũng đừng ngăn cản. Tôi cũng đành nín thing.

Sau khi con dâu không có sữa cho cháu bú, tôi khuyên con ăn sáng và mua nhiều đồ bồi bổ nhưng con không chịu. Con nói sợ béo xấu xí, thế nên luôn ăn ít để giảm cân. Vậy là cháu tôi mới hơn tháng tuổi đã phải bú sữa ngoài.

Vậy là những điều tôi cho là có lợi thì con dâu lại chẳng lọt tai, còn những điều con dâu cho là đúng thì tôi thấy sai rành rành. Quan điểm trái ngược nhau khiến 2 mẹ con cảm thấy không hề thoải mái khi sống cùng nhau.

Vì thế, lúc con trai đề xuất muốn ra ngoài sống, tôi cũng không muốn giữ vợ chồng làm gì. Bởi tôi sợ sự căng thẳng sẽ làm tình cảm mẹ chồng nàng dâu rạn nứt, thế nên cứ sống xa nhau có khi lại là cách tốt nhất để giữ tình cảm.

Tôi cứ nghĩ con trai sẽ thuê phòng trọ ở tạm, nào ngờ con muốn mua nhà riêng. Nghe con dâu nói nhà ngoại cho 1,3 tỷ mua nhà và đi vay mỗi người một ít nữa là đủ. Tôi kinh ngạc khi nhà thông gia lại cho các con số tiền lớn thế, bởi theo những gì tôi biết thì điều kiện của họ không giàu có gì và nhà lại còn đông con nhiều cháu.

Thấy tôi tỏ vẻ nghi ngờ, con dâu nói:

– Ngày trước bố con đi buôn kiếm được khá nhiều tiền. Không muốn các con sống dựa dẫm nên ông bà luôn tỏ vẻ nghèo khó, chứ thực chất là giàu ngầm.

Từ lúc biết thông gia cho nhiều tiền, vợ chồng tôi nghĩ rất nhiều, không biết cho con bao nhiêu cho hợp lý. Cuối cùng chồng tôi quyết định câu:

– Chúng ta có mỗi con trai sống gần, về già phải dựa vào con cháu. Vì vậy cần đối xử tốt thì các con mới nể phục và sau này mới sống an nhàn được. Vợ chồng mình cả đời tiết kiệm được hơn 1 tỷ, không thể cho con cái hết được mà phòng lúc ốm đau. Tôi nghĩ cho con 800 triệu là được rồi.

hình ảnh

Tôi choáng váng khi biết tất cả chỉ là một màn kịch do con dâu dựng nên, ảnh: dsD

Thật ra với tôi thì 800 triệu là quá nhiều chứ không phải ít. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nhà ngoại c ho 1,3 tỷ mà chẳng nhẽ bên nội lại cho ít thì thấy cũng không được. Đặc biệt là suy nghĩ sau này vợ chồng tôi già cũng phải nhờ ở con trai con dâu nên cuối cùng, tôi đồng ý với phương án của chồng.

Ngay tối hôm đó, chúng tôi công bố số tiền sẽ cho các con và nhắc nhở bọn chúng chọn nhà phù hợp với túi tiền mua cho sớm để lâu lại tiêu hết tiền.

Khi biết bố mẹ cho khoản tiền như vậy, các con vui lắm và cảm ơn rối rít. Con dâu còn hứa sau này về già sẽ đối xử bố mẹ thật tốt.

Tối hôm kia, có lẽ tôi ăn nhiều nên trằn trọc ngủ không ngon giấc phải dậy đi vệ sinh. Lúc đi qua phòng ngủ của con trai, thấy đèn còn bật sáng và có tiếng nói chuyện nên tôi dừng lại.

Tôi choáng váng khi nghe cuộc nói chuyện của vợ chồng con trai. Con trai tôi nói giọng trách vợ:

– “Nhận số tiền lớn của bố mẹ, anh thấy rất hối hận và tội lỗi. Rõ ràng nhà ngoại chẳng cho gì, vậy mà em lại nói với mọi người là cho 1,3 tỷ. Còn bố mẹ anh cho tiền thật lại mang tiếng ít hơn nhà ngoại. Chúng ta nên đính chính lại vẫn tốt hơn em ạ”.

Con dâu cũng chẳng chịu thua:

– “Nếu chúng ta không dùng cách khích tướng thế, liệu bố mẹ anh có chịu cho số tiền lớn thế không? Đáng nhẽ nhận được tiền anh còn phải cảm ơn em vì đã nghĩ ra cách hay chứ. Nếu không chắc bố mẹ anh cho 100-200 triệu là cùng. Thôi chuyện đã xong rồi cứ để thế, anh đừng nói gì hết, rồi mọi chuyện sẽ dần chìm xuống”.

Tôi già đời rồi mà không nhận ra mưu kế của con dâu. Tôi về kể cho chồng nghe. Vợ chồng tôi giận lắm nhưng không biết nên nói ra hay im lặng “ngậm bồ hòn làm ngọt” nữa.

Bí mật về quốc tịch Mỹ của Đàm Vĩnh Hưng, hóa ra là nói d;;ối trắng trợ;;n, ko nghĩ lại thích thể hiện đến vậy

0

Những ngày qua, vụ kiện của Đàm Vĩnh Hưng gây xôn xao dư luận trong và ngoài nước. Facebook của ông Dũng Taylor là 1 trong những kênh truyền tải thông tin liên quan đến vụ kiện chấn động này của Đàm Vĩnh Hưng và vợ chồng ca sĩ Bích Tuyền.

Mới đây, ông Dũng Taylor đã đăng tải bài viết tiết lộ: “Đơn kiện của Gerard Williams ghi rõ Đàm Vĩnh Hưng chỉ là thường trú dân Mỹ, không phải là công dân Mỹ! Đàm Vĩnh Hưng là một công Nhân dân Việt Nam!’, ông Dũng Taylor cho biết. Theo chia sẻ của ông Dũng Taylor thì Đàm Vĩnh Hưng không có quốc tịch Mỹ, điều này được thể hiện rõ trên đơn kiện của tỷ phú Gerard Williams.

1733380678569.png

Trước đó có nhiều tin đồn Đàm Vĩnh Hưng kết hôn giả để có quốc tịch nước ngoài. Theo đó, Đàm Vĩnh Hưng đã bí mật kết hôn với bầu show Liên Phạm. Đến tháng 10/2021, thông tin 2 người đã ly hôn gây chấn động làng giải trí Việt. Thông tin này rộ lên khi bầu show Liên Phạm (67 tuổi) nộp đơn ly hôn Đàm Vĩnh Hưng lên tòa án Quận Cam, bang California, Mỹ, vào tháng 8/2021. Theo nội dung trong đơn ly hôn, cả hai kết hôn vào ngày 13/06/2004, ly thân ngày 22/2/2018. Giữa nam ca sĩ và vợ cũ không có con chung và không phân chia tài sản.

1733380707257.png 

Đến hiện tại, sau khi đã ly hôn Đàm Vĩnh Hưng và bầu show Liên Phạm vẫn có mối quan hệ khá tốt. Trọng vụ kiện với tỷ phú Mỹ Gerard Williams, bà Liên Phạm cũng ra mặt và giúp đỡ Đàm Vĩnh Hưng.

Sáng ngày hôm qua 4/12, Đàm Vĩnh Hưng cho biết anh đã chính thức rút đơn vụ kiện gây chấn động mạng xã hội thời gian qua. Sau thời gian suy nghĩ thấu đáo và đã ngồi lại giải quyết với ông Gerard Williams 2 bên đã đi đến thống nhất không tái kiện 1 lần nào nữa. Tuy nhiên, về phía ông Gerard Williams khẳng định vẫn sẽ kiện ngược lại nam ca sĩ để yêu cầu xin lỗi và yêu cầu bồi thường 1 USD tiền danh dự. Ông khẳng định mình khởi kiện là vì muốn phơi bày sự thật, đòi lại danh dự cho bản thân và gia đình. Chuyện tiền bạc không phải vấn đề ông Gerard đặt nặng, điều quan trọng nhất vẫn là một lời xin lỗi.

Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu
1733380753738.png

Trước đó, Đàm Vĩnh Hưng gặp sự cố đứt vài ngón chân trong sự kiện được tổ chức tại nhà riêng của vợ chồng ca sĩ Bích Tuyền và tỷ phú Gerard ngày 19/2/2024. Sau nhiều tháng trôi qua, mới đây Đàm Vĩnh Hưng mới gửi đơn kiện và yêu cầu đền bù 20 triệu USD. Ngày 30/10, Tòa thượng thẩm bang California (Mỹ) đã nhận đơn kiện của Đàm Vĩnh Hưng và vụ việc nhanh chóng được biết đến rộng rãi.

Đi làm về muộn nhưng vẫn phải vào bếp nấu đủ món đem lên h::ầ:u h::ạ nhà 3 thế hệ. Vậy mà hôm nào cũng bị mẹ chồng nhiếc móc suốt cả bữa ăn, ăn miếng thịt bà cũng b:ĩu môi “người chưa đủ b:;éo à”, hôm sau tôi ở lì trên công ty 9h mới về, thấy mâm cơm còn nguyên xương cá, tôi gọi hết cả nhà xuống rồi nói thẳng “Giờ con đi làm có được đồng lương cao, hơn gấp mấy lần chồng con, từ mai con nghỉ làm” vừa nói khỏi mồm mẹ chồng đã …

0

Mẹ chồng đang hùng hổ mắng nhiếc con dâu, bị đáp trả một câu khiến bà nghẹn đắng không nói được thêm câu nào.

GĐXH – Tôi rất được mẹ chồng yêu mến chiều chuộng, nhưng gần đây bà lại tỏ thái độ khó chịu.

Tôi ở nhà chồng cũng đã được 3 năm. Từ ngày kết hôn tới giờ tôi luôn làm tốt vai trò của mình, ở nhà chăm chỉ làm hết các việc nhà. Hầu như mọi việc trong nhà đều một tay tôi làm, mẹ chồng và chồng không giúp gì. Cả em chồng đang tuổi ăn học cũng luôn lấy cớ học tập để trốn tránh việc nhà, cho dù đó là việc cá nhân.

Đi lấy chồng phải chấp nhận mọi chuyện, dẫu mẹ chồng hay em chồng có vô lý cũng phải nín nhịn cho yên thân. Vậy mà mẹ chồng cũng không vừa lòng, trong khi tôi gánh vác nhiều thứ trong nhà. Tôi đi làm vất vả nhưng sáng vẫn phải dậy sớm lo ăn sáng cho cả nhà, chuẩn bị cho bữa trưa. Chiều về là chưa được nghỉ ngơi đâu, phải nấu ăn, rửa bát, dọn nhà…

Mẹ chồng tôi rất khó tính, trong nhà ai cũng không dám cãi lại bà. Ngay cả bố chồng tôi cũng phải nhẫn nhịn, coi như không thấy những chuyện oái oăm của mẹ chồng. Vì thế bà càng được đà thể hiện uy quyền, ghê gớm trong nhà. Tôi là con dâu, dĩ nhiên phải hứng chịu nhiều nhất trước sự khó chịu của mẹ chồng.

Điều kỳ lạ là tôi chưa bao giờ thấy mẹ chồng tươi cười, khen ngợi con dâu lấy một câu, dẫu chỉ là động viên. Bà giữ thái độ dửng dưng, khó tính, ngay cả khi con dâu đã làm mọi thứ rất tốt. Tôi đi làm, cũng chỉ muốn phụ giúp gia đình, lo cho tương lai của con sau này. Vậy mà mẹ chồng luôn lấy cớ tôi đi làm ở công ty ra để soi mói, mắng mỏ.

 

Đi làm về muộn bị mẹ chồng nhiếc móc suốt bữa ăn, con dâu đáp trả một câu cả nhà chồng nghẹn đắng- Ảnh 2.

Bị mẹ chồng mắng mỏ, con dâu đã phải đáp trả khiến bà bẽ mặt. Ảnh minh họa

Sống cảnh đi làm có lương, làm hết việc nhà, nhưng không khác nào là kẻ ăn bám trong mắt mẹ chồng và em chồng. Dạo này công ty nhiều việc, tôi đi sớm và về muộn hơn một chút so với bình thường. Đã nói trước với cả nhà như vậy rồi, nhưng mỗi khi chào mẹ chồng để đi làm mà trông mặt bà coi tôi không khác gì kẻ thù.

Về muộn cũng bị bà nói cho thậm tệ, mà tôi cũng đâu về quá muộn. Chỉ không kịp giờ nấu cơm, mọi thứ tôi chuẩn bị sẵn, mẹ chồng chỉ nấu chút là xong bữa cơm. Ngồi vào mâm cơm, là lúc tôi bị mẹ chồng chì chiết: “Chả ai sướng như con dâu nhà này, đi chơi cho đã rồi về nhà có người hầu hạ cơm nước. May mà tôi hiền lành thương con, thương cháu, chứ phải nhà khác họ đuổi cổ thẳng“.

Ấm ức vì mấy ngày liền bị mẹ chồng đối xử tệ bạc cũng chỉ đi về muộn, mà tôi đâu có được ai làm giúp được gì. Mọi việc nhà đều được mẹ chồng phần cho con dâu về làm. Không chịu đựng được nữa, tôi đành đáp lại: “Trong bữa ăn con cũng không muốn có lời qua tiếng lại, nhưng mẹ đã nói thế con cũng xin phép có ý kiến ạ. Cuối năm công ty nhiều việc, nên về muộn hơn một chút, điều này chắc cả nhà đã biết từ mấy năm nay. Giờ con đi làm có được đồng lương cao, hơn gấp mấy lần chồng con thì đương nhiên thời gian sẽ bận và áp lực hơn. Từ mai con xin phép nghỉ làm, xem nhà mình sẽ chi tiêu ra sao ạ“.

Sau câu nói của tôi, cả nhà im bặt, mẹ chồng không thể nói gì hơn mặc dù bà rất tức giận. Tôi thấy mọi người cố ăn mà nghẹn đắng, lo sợ nếu tôi giận dỗi, bỏ việc thì nhà cửa không biết lấy tiền đâu ra chi tiêu. Hàng tháng, tôi có bao nhiêu tiền lương cũng đều phục vụ gia đình hết, còn lo tiền ăn học cho cô út nhà chồng. Chồng tôi lương tháng 5 triệu, anh ấy tiêu gần hết, sao mà trông mong được.

Mấy hôm nay mẹ chồng không còn soi mói chuyện tôi đi làm sớm về muộn nữa. Tôi được yên thân, nhưng trong lòng vẫn còn ấm ức, đi làm không dám nghỉ ngày nào vì sợ giảm thu nhập, vậy mà bị nhà chồng nói ra nói vào. Tôi có nên nhân việc này cắt bớt số tiền đưa cho mẹ chồng hàng tháng? Nếu như không chịu nổi sự chèn ép của mẹ chồng và em chồng, tôi có nên ra ngoài ở riêng? Hãy cho tôi lời khuyên!

Mẹ ở quê lên chơi rất thích ăn cá nên tôi dặn vợ ở nhà đi mua cá tươi về chế biến đãi bà. Tối đó vợ chụp mâm cơm có 5 món ăn đều được chế biến từ cá mà tôi rất hài lòng. Đi công tác về không thấy con cá 6kg để tủ đông đâu rồi. Hỏi vợ thì mới tá hỏa ra con cá đó vợ nấu cho mẹ chồng ăn, còn cãi già mồm cãi bướng .“Các bà ở quê thì ăn thế nào chẳng được. Chợ quê bán đầy cá ươn bốc mùi lên rồi, mà người ta vẫn mua về ăn đấy thôi, đâu có kén chọn như mình ở thành phố”. Tôi sôi m;;áu ra chợ mua mua ngay 5kg cá ươn về bảo vợ ăn bằng hết, sáng hôm sau ngủ dậy thấy nhà đông kín người, vợ thì đã…

0

Thời gian trước mẹ tôi ở quê lên chơi, trùng hợp với thời điểm tôi phải đi công tác đột xuất, không có mặt ở nhà tiếp đãi bà. Mẹ vẫn còn trẻ khỏe nên mặc dù tôi là con trai duy nhất song bà vẫn chưa muốn lên ở chung. Mẹ bảo ở quê quen rồi, có hàng xóm láng giềng và những người bạn cùng tuổi, bà thấy vui vẻ thoải mái hơn.

Mẹ tôi say xe nên chủ yếu là tôi đưa vợ về quê. Từ khi chúng tôi cưới nhau tới giờ đã gần 1 năm thì bà chưa lên thành phố lần nào cả. Thế mà lần này bà lên thăm các con lại đúng vào lúc tôi phải đi công tác. Cũng may là có vợ ở nhà.
Mẹ rất thích ăn cá nên tôi dặn vợ ở nhà đi mua cá tươi về chế biến thành các món khác nhau phong phú đãi bà. Tối đó vợ chụp mâm cơm có 5 món ăn đều được chế biến từ cá mà tôi rất hài lòng. Hỏi mẹ có ngon không, bà gật gù khen ngợi khiến tôi càng vui. Nhưng vì tôi không ở nhà nên bà chỉ ở chơi một hôm, qua ngày là về luôn. Thêm một hôm nữa thì tôi mới kết thúc chuyến công tác trở về.

Nhà hàng tốt nhất gần tôi

 

Mẹ rất thích ăn cá nên tôi dặn vợ ở nhà đi mua cá tươi về chế biến thành các món khác nhau phong phú đãi bà. (Ảnh minh họa)

Xách hành lý vào nhà, vợ đang ra ngoài gặp gỡ bạn bè. Tôi mở tủ lạnh lấy ít đá lạnh uống nước thì giật mình khó hiểu khi thấy trên ngăn đá trống trơn.

Cách đó khoảng nửa tháng, tôi đi câu với hội bạn và đã câu được một con cá trắm đen nặng tới 6kg. Đáng lẽ về nhà phải đưa cho vợ sơ chế cất vào tủ lạnh luôn. Nhưng tôi uống rượu say với hội bạn về nhà quên mất. Qua một đêm tận trưa hôm sau mới nhớ ra thì con cá đã ươn bốc mùi thối rồi.

Tôi vẫn bảo vợ làm sạch cắt khúc cho vào tủ lạnh, để hôm nào mang cho cậu bạn nấu cho hai con chó becgie ăn cho đỡ lãng phí. Song lúc này khi mở tủ lạnh thì con cá đã biến mất chẳng thấy đâu!

Liên tưởng đến mâm tiệc toàn cá mà vợ thết đãi mẹ chồng, trong lòng tôi không khỏi rùng mình hoang mang. Chắc chắn vợ không thể mang cá cho bạn tôi được, mà tự dưng vứt đi càng không có khả năng.

Một lúc lâu sau vợ về nhà, tôi có hỏi con cá trong ngăn đá đâu rồi? Nếu cô ấy không thể chứng minh rõ ràng đã mang nó đi đâu thì đừng trách tôi quá đáng. Biết không thể nói dối được chồng, vợ mới thú nhận rằng đúng là cô ấy đã lấy con cá đó nấu cho mẹ chồng ăn. Chế biến thêm gia vị, rán giòn thơm phức, thành ra mẹ tôi không hề phát hiện ra vấn đề lạ.

Tôi nghĩ rằng đến người dưng thì người ta cũng không bao giờ đối xử với nhau như vậy. (Ảnh minh họa)

“Các bà ở quê thì ăn thế nào chẳng được. Em thấy chợ quê bán đầy cá ươn bốc mùi lên rồi, mà người ta vẫn mua về ăn đấy thôi, đâu có kén chọn như mình ở thành phố”, cô ta còn già mồm cãi bướng như vậy đấy. Đồ mình không muốn ăn nhưng lại nấu cho mẹ chồng! Số tiền chi tiêu hàng tháng tôi đưa cho vợ đâu phải ít ỏi gì. Hàng ngày đối xử với cô ta cũng chẳng đến nỗi nào, bản thân tôi luôn chăm chỉ làm việc, không rượu chè, cờ bạc, vũ phu, càng không ngoại tình.

Khó bề chấp nhận được một cô vợ hỗn láo mất dạy và đối xử với mẹ chồng khắc nghiệt tàn tệ kiểu đó, tôi quăng cho hai cái tát rồi bắt vơ quần áo đuổi đi luôn. Mẹ tôi chẳng bao giờ gây khó dễ gì với con dâu, phần vì ở riêng, phần do tính bà thoải mái lắm. Tôi sẽ ly hôn cô vợ này, bởi sống với một người phụ nữ như vậy thì cả đời tôi đúng là bất hạnh, thậm chí còn trở thành đứa con bất hiếu. May là chúng tôi chưa có con.

Tôi nghĩ rằng đến người dưng thì người ta cũng không bao giờ đối xử với nhau như vậy. Mang đồ ăn thức uống cho người ăn xin còn phải là đồ vẫn ngon lành tử tế cơ mà!

Mít nhà chín 3 trái, chồng dặn vợ biếu nhà nội quả 12kg, quả 8kg để ăn, quả 3kg cho nhà ngoại. Lúc này em cũng nói luôn t::ử t:ế với bố mẹ em thì em t::ử t:ế lại, còn không thì em cũng không cần, em mua hẳn quả to cho ông bà. Chồng mặt c:au c:ó chạy vào bếp cầm 1 cái thùng to để rồi ….

0

Chắc chị vợ có câu trả lời về bản chất của người chồng sau vụ này rồi. Đàn ông có tính đong hũ nước mắm, đếm củ dưa hành là không thể chấp nhận được.

Đôi khi nhìn rõ bản chất của một con người không phải điều gì quá khó khăn. Chỉ thông qua vài chuyện nho nhỏ cũng có thể thấy được mà. Đặc biệt là khi chọn ai đó làm người bạn đời của mình thì càng phải tìm hiểu, để ý cho rõ trong thời gian tìm hiểu. Chứ lỡ khi lấy về mà gặp dạng đàn ông này thì chỉ có nước tàn đời nhé chị em.

Mâu thuẫn của đôi vợ chồng nhà này bắt nguồn từ 3 trái mít. Trong khi người vợ cẩn thận phân chia sao cho đồng đều dựa vào sở thích và số thành viên của nhà chồng, nhà vợ thì người chồng khăng khăng muốn dành phần nhiều nhất cho nhà anh. Câu chuyện được người vợ chia sẻ lại như sau:

hình ảnh

Tâm sự của người phụ nữ. Ảnh chụp màn hình, HKN

“GÓC VÌ QUẢ MÍT MÀ BIẾT TÍNH NHAU.

Em tức quá các chị ạ, nhà em có cây mít thái, hôm nay thì có 3 quả cùng chín luôn, quả 12kg, quả 8kg và quả 3kg.

Nhà em thì có 2 vợ chồng, chồng thì không ăn mít, nên em định để quả bé nhất 2 vợ chồng ăn, quả vừa cho ông bà nội, vì ông bà nội cũng có 2 người, ăn cũng chả hết là bao.

Quả 12kg em định cho ông bà ngoại vì nhà ông bà ngoại 6 người, ăn quả to là đủ. Em nói với chồng em ý định của em, cứ ngỡ chồng sẽ ok, thì chồng em lại cau mày và nói, cái gì ngon nhất m cũng định vun vén cho nhà m cả, để bố mẹ t với t ăn của không ngon, của thải ra. Lấy chồng rồi nhà chồng phải là nhất, ngon nhất, tốt nhất thì cho nhà nội còn nhà ngoại có cũng đc mà không có cũng phải chịu.

Rồi nó bảo em mang cho ông bà nội quả to nhất, quả vừa để ăn, còn quả bé cho ông bà ngoại. Em thấy chồng nói vậy cũng chẳng thèm nói lại, em mang cả 3 quả cho ông bà nội rồi mua quả 17kg cho bố mẹ em luôn.

Tử tế với bố mẹ em thì em tử tế lại, chứ cái kiểu đó thì em cũng ẹ vào mà cần, em mua hẳn quả to, tròn về luôn cho mà thấy, em cũng nói luôn, từ nay mà còn cái tính kiểu đấy thì em để cho mà ăn cả em mua cho bố mẹ em cái khác.”

hình ảnh

Ảnh minh họa, vietnamnet, health.ifeng.com

Cư dân mạng cho rằng người vợ này không có gì phải tức giận vì người sai nhiều nhất trong câu chuyện này chính là chị, chị đã sai ngay từ khi lấy người đàn ông này làm chồng. Đáng lẽ khi tìm hiểu nhau thì phải để ý xem anh ta có bản tính nhỏ mọn, gia trưởng, trọng bên nội khinh bên ngoại như vầy chứ. Có dăm ba trái mít mà hiểu rõ bản chất anh ta, thật không uổng công trồng mít:

– Khiếp. Bà vợ sai rành rành còn cãi chem chẻm. Đã là vợ, con dâu thì phải biết hiếu kính bố mẹ cả 2 bên. Chị sai quá rồi.  Chị quá sai trong việc chọn chồng và lấy thằng chồng này rồi.

– Tôi đem hết cho nhà nội, còn nhà ngoại tôi mua nho mỹ, táo mỹ, cherry, tại má tôi thích ăn. Xong tôi sẽ xin về nhà má tôi, 2 má con ăn cùng, cho nhà m hết luôn ấy.

– Gặp tôi là tôi bằm cho nát hết 3 quả, rồi tôi đi mua quả to nhất về ăn với bố mẹ tôi, còn thằng chồng nói câu đó xong xác định còn cái nịt chứ không vợ con gì nhé.

– Ba mình thì dạy mình, hãy nghĩ cho ba mẹ vợ nhiều hơn, vì ba mẹ vợ ở xa, điều kiện để gần gũi con cái ít hơn nên sẽ thiệt thòi hơn.

– Chị này sai rồi, phải đem trái to nhất về nhà chồng, trái bé đem về nhà ngoại + vài kg cherry ăn cho mát ruột, còn trái nữa để bổ dô đầu thằng chồng cho nó bớt thói trịch thượng.

hình ảnh

Bình luận của cộng đồng mạng. Ảnh chụp màn hình, HKN

Hôm trước cũng có trường hợp vợ chồng cãi nhau 10kg chôm chôm chia đều cho bên nhà chồng và nhà vợ. Người chồng thì muốn bố mẹ anh ta được phần nhiều hơn, còn người vợ muốn chia đôi cho công bằng và thế là cãi. Không hiểu sao lại có những gã đàn ông so đo tính toán, ích kỷ, gia trưởng, trịch thượng như thế chứ. Anh ta muốn vợ phải coi trọng bên nhà nội còn nhà ngoại thì khinh bỉ ra mặt, cái gì cũng muốn nhà nội được phần hơn. Lạ thế chứ.

Lấy phải những gã chồng này chỉ có tức chết thôi chị em ạ. Đó là bản tính, là cái thói tham lam, gia trưởng, lối suy nghĩ chồng chúa vợ tôi. Những người này phần nhiều không giỏi giang gì, chủ yếu về nhà hạnh họe, giành ăn với vợ con thì giỏi chứ ra xã hội chẳng làm trò trống gì, chẳng bằng ai. Vậy nên lúc quen nhớ tìm hiểu cho kỹ, đừng nhắm mắt nhắm mũi yêu vào rồi lấy, mai này hối hận nhé

Cầm kết quả xét nghiệm trên tay mà viện trưởng Hòa muốn hét thật to cho cả thế giới cùng nghe, vì kết quả ADN của Khải trùng khớp với Yến mối quan hệ anh em cùng huyết thống.  Bác sỹ không hình dung được nếu Khải biết tin này thì sẽ như thế nào vì ngày xưa anh rất yêu Yến, ông trời thật khéo trêu đùa, anh định lấy điện thoại gọi cho Khải thì cậu ta đã gọi tới…

0

Cầm kết quả xét nghiệm trên tay mà viện trưởng Hòa muốn hét thật to cho cả thế giới cùng nghe, vì kết quả ADN của Khải trùng khớp với Yến mối quan hệ anh em cùng huyết thống.  Bác sỹ không hình dung được nếu Khải biết tin này thì sẽ như thế nào vì ngày xưa anh rất yêu Yến, ông trời thật khéo trêu đùa, anh định lấy điện thoại gọi cho Khải thì cậu ta đã gọi tới:

– Alo, có kết quả chưa? Cậu làm nhanh lên nhé, mình sốt ruột quá…

– Kết quả có được đâu mà hối…

– Ông nói sao? Tôi nhóm máu O trùng với Yến mà…

– Vẫn không được…à ba cậu có khỏe không?

– Ba mình vẫn đẹp lão lắm, có thể lấy thêm được mấy vợ nữa ấy chứ…- Khải cười

– Cho mình số điện thoại của ông được không?

– Được chứ? Nhưng để làm gì thì phải giải thích rõ…

– Xin ông truyền cho kinh nghiệm tán gái haha…

– Cậu lo mà giữ cái đầu, toàn ăn nói linh tinh…

– Chiều họp xong mình sẽ ghé bệnh viện thăm mẹ con cô ấy…- Nói xong thì Khải cúp máy làm  bác sỹ Hòa cụt hứng…

Theo số điện thoại của Khải đưa, Bác sỹ Hòa gọi điện cho Bố của Khải nhưng không nghe máy, chỉ 10 phút sau một số máy lạ gọi đến cho anh:

– Alo, tôi là Quốc Việt đây…

– Cháu chào Bác ạ, Cháu là Hòa bạn của Khải con trai Bác, cháu gọi cho bác từ bệnh viện X…

– Ờ ờ,…có việc gì không cháu?

– Dạ, cháu muốn gặp Bác một chút được không ạ?

– Thằng Khải lại gây chuyện gì rồi đúng không?

– Dạ không, nhưng có một vấn đề cháu xin ý kiến trước vì liên quan đến chuyện riêng của bác…

– Nghe bác sỹ nói liên quan đến chuyện riêng ông Việt thay đổi ngay thái độ, ông hẹn bác sỹ Hòa ở quán café bên hông công ty, mặc dù tuổi đã trên 60 nhưng ông Việt nhìn vẫn còn phong độ lắm. Hai người ngồi đối diện nhau trong một bàn khuất sau chậu cây kiểng, thấy bác sỹ Hòa cứ nhìn mình, ông lên tiếng trước:

– Có chuyện gì liên quan đến bác thì cháu nói?

– Bác có một đứa con riêng đúng không ạ?

– Ai? Con riêng nào? căn cứ vào đâu mà cháu nói như thế? Việc này bác hoàn toàn không biết, nếu có con thì bác phải đi tìm rồi chứ…

– Lấy trong cặp ra tờ kết quả xét nghiệm ADN giữa Khải và Yến, mặt ông Việt chuyển từ hồng sang tái xanh, miệng ông lắp bắp:

– Thanh Yến – Thanh Hà…có phải con của nàng không?

Chờ cho ông Việt bớt xúc động, bác sỹ Hòa kể cho ông Việt nghe về hoàn cảnh và bệnh tình của mẹ con Yến, không chờ anh nói hết, ông vội đứng dậy kêu bác sỹ đưa ông đến gặp mấy mẹ con làm bác sỹ Hòa lúng túng:

– Xin bác hãy bình tĩnh ạ, việc này chỉ mình cháu biết chứ ngay cả Khải và cô ấy đều chưa biết…

– Cần gì chúng nó phải biết, phải cứu con gái bác ngay, không thể để chậm trễ được…

– Dạ, nếu vậy cháu phải báo cho cậu Khải biết, còn nếu bệnh nhân Yến không đồng ý thì cũng không tiến hành được đâu ạ…

– Chợt nhớ ra việc bác sỹ Hòa kể cháu Thắng bị bạo hành, ông nổi giận: Thằng nào con nào dám động đến cháu ngoại của ông thì nó tới số rồi…

– Dạ, việc này cháu không biết bên công an họ xử lý như thế nào ạ…

Anh chưa nói dứt câu thì ông Việt lấy điện thoại gọi luôn cho giám đốc công an thành phố:

– Anh giải quyết dứt điểm kẻ đã bạo hành cháu ngoại của tôi, trị thật nặng vào…

– Ông vừa nói cái gì thế hả? cái đầu của chủ tịch đâu rồi, ông chỉ có thằng Khải là con trai thì lấy đâu ra cháu ngoại chứ? Tôi cũng chưa nghe cấp dưới báo cáo vụ bạo hành nào cả, ông có thể nói rõ hơn được không?

– Chiều tôi ghé ông…

Đúng lúc này thì Khải gọi điện cho  bác sỹ Hòa, sau khi họp xong anh đến bệnh viện nhưng phòng bác sỹ đóng cửa.

– Ông Việt nói bác sỹ hẹn Khải ở đó chờ rồi hai người ra xe quay về bệnh viện.

Khải ngạc nhiên khi thấy bác sỹ Hòa đi cùng ba mình, hóa ra bác sỹ xin anh số điện thoại của Ba là có việc gì đây, nhìn vẻ mặt của Ba hết sức nghiêm khắc làm Khải hơi bất an, không hiểu cậu Hòa này nói những gì với ba mà nhìn vẻ mặt hình sự quá, anh lí nhí chào Ba

– Con chào Ba, ba cũng đến bệnh viện có việc gì ạ…

– Con vào đây….Miệng nói nhưng chân ông đã bước vào giữa phòng, không chờ bác sỹ Hòa phải mời, ông ngồi luôn xuống ghế…

– Khải cứ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, anh nhìn Hòa như muốn hỏi nhưng chỉ thấy bác sỹ lắc đầu, khi ba người đã ngồi yên vị, ông Việt yêu cầu bác sỹ Hòa đóng cửa phòng lại và không tiếp bất cứ một ai rồi ông bắt đầu nói…

Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu

 

… Như một thước phim quay chậm, ông Việt kể cho Khải và  Bác sỹ Hòa nghe về mối tình đầu tiên với bà Thanh Hà, hồi đó hai người yêu nhau thắm thiết, nhưng cũng chỉ vì không môn đăng hộ đối mà mẹ ông Việt cương quyết ngăn cấm, nhưng ông Việt vẫn cố gắng bảo vệ người yêu, thế rồi không biết bằng cách nào mà bỗng dưng bà Hà biến mất không để lại dấu vết, ông Việt buồn chán một thời gian dài, sau đành nghe theo sự sắp đặt của gia đình cưới vợ là mẹ Khải bây giờ, mặc dù không có tình yêu nhưng vợ ông bản chất cũng hiền lành nên gia đình cũng yên ổn, do sức khỏe của bà yếu nên chỉ sinh mình Khải rồi không sinh thêm người con nào nữa.

Hai năm sau, khi Khải được gần một tuổi thì vô tình ông gặp lại bà Hà, lúc đó ông mới biết mọi chuyện chia rẽ hai người đều do mẹ ông sắp đặt, lúc đó bà Hà cũng được mai mối quen ông Hải là Ba của Yến bây giờ, hai bên gia đình chuẩn bị làm đám cưới cho hai người, gặp lại nhau biết bao điều muốn nói, nhưng bây giờ một người đã có vợ con còn một người cũng sắp tổ chức cưới, thật là một mối tình oan trái mà không có lối thoát.

Lại một lần nữa mẹ ông Việt phát hiện ra hai người đã gặp nhau nên lại ra tay, bà cho người gặp cảnh cáo bà Thanh Hà đồng thời gây áp lực với ông Việt, đám cưới được tổ chức trong nước mắt và sự đau khổ tột cùng của ông Việt, sau khi cưới, bà Hà theo chồng về quê sinh sống, từ đó hai người hoàn toàn bặt tin nhau…

Nghe Ba kể chuyện nhưng vì chưa biết mình và Thanh Yến cùng huyết thống nên Khải không hiểu gì cả, ngay anh cũng không biết ba đang kể câu chuyện tình yêu của ông với mục đích gì, khi ba anh kết thúc câu chuyện thì anh quay sang nhìn ba định hỏi, nhưng thấy khuôn mặt ông đẫm nước mắt, anh lấy làm lạ liền hỏi:

Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu

– Có chuyện gì không Ba, chuyện quá khứ cách đây mấy chục năm rồi, ai mà chẳng trải qua một vài mối tình…

– Cậu nghe mình nói, bà Thanh Hà chính là mẹ ruột của Thanh Yến đó…- Bác sỹ Hòa lên tiếng…

– Cái gì? Nếu như vậy thì sao? Chẳng qua là một mối liên quan giữa ba mình với mẹ cô ấy thôi, hơn nữa mẹ cô ấy cũng qua đời lâu rồi, đừng nhắc lại làm gì, việc bây giờ cần làm là tìm phương pháp chữa bệnh cho cô ấy…Vẫn gương mặt đầm đìa nước mắt, ông Việt nhìn con trai và nói giọng nghẹn ngào vì xúc động:

– Thanh Yến chính là em gái của con…

Không thể tin những điều vừa nghe, Khải ngạc nhiên lẫn tò mò, anh quay sang ôm lấy hai vai của ông Việt hỏi dồn:

– Ba vừa nói cái gì? Tại sao cô ấy lại là em của con?

– Cậu bình tĩnh đi, vì kết quả xét nghiệm giữa cậu với cô ấy có kết quả cùng huyết thống anh em, nên mình mới hỏi Ba của cậu và biết được câu chuyện này…Khải ôm đầu, Bởi Thanh Yến là cô gái anh thầm thương trộm nhớ không thể là em gái được, ông trời thật khéo trêu đùa cho anh gặp cảnh trớ trêu này, may mà hồi đó cô ấy đã có người yêu là Lê Minh, nếu không thì biết đâu hai anh em ruột lại yêu nhau…

– Ba có con riêng bên ngoài mà tại sao Ba không nói? Hơn nữa Ba cũng không có trách nhiệm…

– Ba hoàn toàn không biết bà ấy có thai, hồi đó bà nội con làm dữ lắm, còn dọa nếu ba vẫn cố tình tìm cách liên lạc với bà Hà thì bà nội sẽ giết bà ấy, chính vì vậy mà Ba đành chấp nhận trong đau khổ, chỉ cầu nguyện mong cho bà ấy gặp được người tốt và sống hạnh phúc mà thôi…

– Đúng là quả đất tròn –  bác sỹ Hòa nói thêm vào…

Khải vẫn lặng im không nói gì, bởi trong đầu anh biết bao cảm xúc lẫn lộn, anh nên buồn hay vui đây khi người anh yêu lại bỗng dưng trở thành em gái? Không gian trong căn phòng bỗng tĩnh lặng bởi mỗi người đang theo đuổi những suy nghĩ khác nhau, bỗng tiếng chuông điện thoại trong phòng viện trưởng xóa tan không gian tĩnh lặng, bác sỹ Hòa cầm điện thoại lên nghe:

– Alo, tôi nghe…

– Cấp cứu bệnh nhân Thanh Yến gấp viện trưởng ơi…

– Chuyển bệnh nhân lên phòng cấp cứu ngay…- ông Hòa trả lời gấp rút

– Nhưng còn thằng bé, cũng không có người nhà ở đây…

– Tôi nói chuyển bệnh nhân Thanh Yến lên phòng cấp cứu ngay, cô nghe rõ chưa?

Không kịp giải thích cho ông Việt và Trần Khải, bác sỹ Hòa vội vớ lấy chiếc áo blu trắng treo trên móc rồi vừa đi vừa mặc, chỉ có ông Việt là chưa hiểu còn Khải đã biết được việc gì đang xảy ra, anh vội nhanh chân chạy theo bác sỹ, lúc đến phòng cấp cứu thì bác sỹ Hòa chỉ kịp quay lại nói với Khải:

– Giao thằng bé Thắng cho ba cậu, còn cậu theo tôi, nhanh lên…

Khi Thanh Yến được nhanh chóng đẩy vào phòng, các bác sỹ hối hả khẩn trương, lúc này Khải cũng nói vội với ông Việt:

– Thanh Yến trở nặng đang được đẩy vào phòng cấp cứu, còn bé Thắng đang ở phòng điều trị, ba giúp con điện cho vợ con đến chăm sóc bé, con phải vào phòng truyền máu cứu cô ấy…

– Phải cứu bằng được nha con, bằng mọi cách, cho dù phải tốn bao nhiêu tiền…- ông lại xúc động…

– Ba yên tâm…

Chỉ kịp nói vội vài câu là Khải đi theo bác sỹ vào phòng,  Bác sỹ Hòa cùng ekip các bác sỹ nhanh chóng hội chẩn để đưa ra quyết định nhanh nhất, rất may Khải có cùng huyết thống nên việc cho máu hoặc cho gan để ghép cũng đều thuận lợi,…

Nghe Ba chồng gọi điện thoại, Thùy Dung vội vàng nghe máy:

– Alo, con nghe ạ…

– Ba đang ở bệnh viện X, con đến ngay có việc…

– Việc gì vậy Ba? – cô ngạc nhiên

– Bây giờ tôi phải nói rõ là việc gì thì cô mới đến đúng không? – ông Việt quát to trong máy làm cô hết hồn vội lắp bắp:

– Ý con không phải thế, con xin lỗi ba…

– Xin lỗi gì nữa, đến nhanh lên…

Hớt hải chẳng hiểu việc gì, Không kịp thay đồ mà cô chỉ kịp vơ vội chiếc áo khoác vào chiếc đầm mặc nhà rồi gọi taxi đến ngay bệnh viện, thậm chí cô còn sợ đến nỗi không dám hỏi ba xem đến phòng nào, mà chỉ lấy điện thoại gọi cho chồng nhờ anh hỏi hộ, nhưng khi vừa mới alo thì đầu dây bên kia lại cũng giọng của bố chồng:

– Gọi gì nữa hả? đến chưa?

– Con đến đâu Ba…?

– Phòng cấp cứu nhanh lên…

Nghe tiếng run run như sắp khóc của con dâu làm ông hối hận, chỉ vì nôn nóng và lo lắng quá mà ông không giữ được bình tĩnh và nổi nóng với con, mà có người cha người mẹ nào bình tĩnh nổi khi cả hai đứa con đang ở trong căn phòng kia, đứa thì hiến gan còn đứa thì ghép gan, ông trời ơi hãy hiểu cho lòng người cha này mà cứu hai đứa con của tôi…

Chồng v::ô s::inh mãi có con, bao nhiêu tiền của đổ hết cho chồng chữa bệ;;nh. Lấy nhau 5 năm thì đến năm thứ 6 mới có con. Tưởng rằng mẹ chồng sẽ chiều chuộng quan tâm nhưng đi chợ mua đủ thứ đồ về tẩm bổ cho con dâu nhưng không ngờ bà thờ ơ như không. Thậm chí tôi đi làm về muộn bà cũng chẳng nấu cơm nước, mặc con dâu bụng bầu phải lọ mọ nấu nướng dọn dẹp tới đêm muộn. Đến lúc sinh cũng không thấy mặt bà nội, lúc nào cũng ậm ừ. Ngày tôi xuất viện về nhà mới được 1 tuần đã phải dọn dẹp tủ đồ quần áo tứ tung của bà, thì b;ất n;gờ rơi ra một tờ giấy thông báo…

0

Do công việc của Khánh áp lực lại thường xuyên phải bia rượu tiếp khách nên tình trạng bệnh cải thiện rất chậm. Mãi tới năm thứ 6 tôi mới có tin vui.

Trước khi kết hôn, tôi và Khánh đưa nhau đi kiểm tra sức khỏe tiền hôn nhân, phát hiện Khánh bị dị dạng tinh trùng nhưng tôi vẫn quyết cưới. Còn nhớ lúc đó Khánh hỏi tôi:

“Em suy nghĩ kỹ chưa? Bác sĩ nói rõ rồi đó, khả năng có con của anh là rất ít. Lấy anh, rất có thể em không được làm mẹ”.

Nhưng tôi cương quyết làm vợ anh. Mẹ Khánh biết liền gọi tôi tới nói chuyện:

“Thực lòng bác rất cảm kích trước tấm chân tình con dành cho Khánh. Bác tin chỉ cần 2 đứa quyết tâm, yêu thương nhau thật lòng thì ông trời sẽ không phụ, nhất định sẽ cho các con được làm cha làm mẹ. Bác cũng sẽ không để con phải chịu thiệt thòi”.

Quả thật, sau cưới mẹ Khánh đối xử với tôi rất tốt, bà lúc nào cũng ân cần chăm sóc tôi như con gái. Thi thoảng lại ngồi tâm sự:

“Giờ mẹ chẳng mong gì ngoài có đứa cháu bế bồng. Con cứ chịu khó động viên thằng Khánh điều trị thuốc men, tẩm bổ đầy đủ rồi 2 đứa sẽ có con”.

Trách mẹ chồng con dâu đẻ không chăm nhưng thấy mảnh giấy bà ghi tôi ân hận vô cùng - 1

Sau khi tôi về làm dâu, mẹ chồng luôn thương yêu quan tâm tôi như con gái. (Ảnh minh họa)

Hơn 5 năm dòng dã, tiền vợ chồng tôi kiếm được bao nhiêu đều đổ cả vào để chữa vô sinh cho chồng. Do công việc của Khánh áp lực lại thường xuyên phải bia rượu tiếp khách nên tình trạng bệnh cải thiện rất chậm. Mãi tới năm thứ 6 tôi mới có tin vui. Nhưng lạ một điều, lúc nghe tin con dâu mang bầu tuy mẹ Khánh mừng thật song thái độ và cách cư xử của bà khiến tôi không khỏi ngạc nhiên. Có hôm bà rất quan tâm, đi chợ mua đủ thứ đồ về tẩm bổ cho con dâu, ngược lại có hôm bà thờ ơ như không. Thậm chí tôi đi làm về muộn bà cũng chẳng nấu cơm nước, mặc con dâu bụng bầu phải lọ mọ nấu nướng dọn dẹp tới đêm muộn. Nhiều khi tôi không hiểu nổi mẹ chồng, nếu không nói trong lòng có phần thầm trách bà, lúc con dâu chưa có thai thì bảo khao khát có cháu bế, lúc có rồi lại hờ hững như không.

Nhất là hôm tôi đau bụng vào viện sinh, thấy con trai vừa dìu vợ vừa xách đồ chuẩn bị vào viện, bà chạy theo sau giục:

“Con cứ đưa vợ đi trước, mẹ đi sau còn chuẩn bị thêm vài đồ cho con bé rồi mang quần áo vào luôn”.

Thế nhưng tôi nhập viện sinh xong vẫn chẳng thấy bóng dáng mẹ chồng đâu, Khánh gọi bà cũng không nghe máy. Mãi tới sáng hôm sau bà mới vào nhưng chỉ ngồi một lúc là về. Xuất viện, mẹ chồng cũng không chăm con dâu cháu nội nhiều như bà đã hứa trước đấy, ngược lại liên tục giục tôi đưa con về ngoại ở cữ cho bà nhàn khiến tôi thất vọng về bà vô cùng. Có lần tôi còn nói với chồng:

“Em không hiểu mẹ có thực sự mong có đứa cháu này thật không nữa. Rõ ràng trước đây mẹ lúc nào cũng tâm sự là khát khao được bế cháu vậy mà giờ có cháu, bà lại dửng dưng như không”.

Chính Khánh cũng nhận thấy sự thay đổi của mẹ nên anh chỉ gượng gạo giải thích:

“Mẹ cũng lớn tuổi rồi, sức khỏe tinh thần không còn được như trước nên mình phải thông cảm với bà”.

Tất nhiên, chồng nói thế tôi cũng ậm ừ vâng dạ chứ trong lòng thì chưa thực sự thoải mái. Cho tới hôm trước, lừa con ngủ tôi dậy dọn nhà, mang quần áo cả nhà lên máy giặt. Vào phòng mẹ chồng, tôi lại vô tình thấy có cuốn giấy note bà để đầu giường trong đó bà note rất nhiều việc từ gạo muối để ở đâu, tiền nong, chìa khóa nhà, khóa bếp để chỗ nào, đặc biệt bà có note cả mục giờ uống thuốc mỗi ngày, số điện thoại bác sĩ khám, địa chỉ bệnh viện… Điều này làm tôi rất thắc mắc vì chưa bao giờ thấy mẹ chồng kể chuyện bị ốm phải đi viện khám.

Trách mẹ chồng con dâu đẻ không chăm nhưng thấy mảnh giấy bà ghi tôi ân hận vô cùng - 2

Sau khi con dâu có bầu, mẹ chồng lại không quan tâm tôi như trước khiến tôi không khỏi chạnh lòng. (Ảnh minh họa)

 

Tò mò, tôi mở tủ quần áo của bà tìm sổ khám bệnh theo giấy note của bà mới sững người biết hóa ra bà bị alzheimer, trí nhớ mất dần. Chính vì vậy mà chăm con dâu bầu, bà cứ cứ lúc nhớ lúc quên. Hôm tôi đi đẻ bà nói sẽ mang quần áo theo sau nhưng ngay lúc đó phát bệnh bà mới quên không đem đồ cho tôi. Việc bà giục tôi về ngoại ở cữ cũng là muốn tôi về bên đó được bố mẹ đẻ chăm sóc cẩn thận. Bà sợ bệnh tình lúc nhớ lúc quên sẽ không chăm lo cho con dâu cháu nội được.

Vì không muốn các con lo lắng cho mình nên mẹ chồng tôi âm thầm vào viện khám 1 mình. Vậy mà tôi không biết lại trách mẹ chồng vô tâm không thương con thương cháu trong khi người vô tâm lại chính là tôi, mẹ bị bệnh cũng không hề hay biết.

Càng nghĩ tôi càng ân hận và tự trách bản thân bao lâu nay chỉ biết đòi hỏi quà săn sóc mình mà không chủ động chăm sóc mẹ. Sau khi biết chuyện, tôi bàn với chồng tìm bác sĩ giỏi điều trị cho bà cũng như dành nhiều thời gian ở bên bà hơn. Giờ điều tôi mong nhất là mẹ chồng khỏe mạnh, sống lâu cùng con cháu mọi người ạ.

Một số phương pháp phòng ngừa dị dạng tinh trùng

Một số trường hợp bị dị dạng tinh trùng không xác định được nguyên nhân và không thể ngăn cản được. Tuy nhiên, theo các chuyên gia, một số phương pháp đơn giản dưới đây cũng có thể giúp nam giới đảm bảo tinh trùng khỏe mạnh:

Duy trì chế độ ăn uống khoa học để phòng ngừa tinh trùng dị dạngDuy trì chế độ ăn uống khoa học để phòng ngừa tinh trùng dị dạng

– Duy trì chế độ ăn khoa học, hợp lý. Ưu tiên các loại rau củ quả có chứa nhiều vitamin C, các thực phẩm chứa nhiều kẽm trong chế độ ăn hàng ngày,…

– Thường xuyên tập thể dục, duy trì cân nặng ở mức vừa phải.

– Luôn giữ tinh thần lạc quan, vui vẻ, tránh áp lực trong công việc và cuộc sống.

– Không uống rượu bia, hút thuốc và không sử dụng chất kích thích.

– Tránh làm việc hay tiếp xúc với môi trường có chứa nhiều hóa chất độc hại.

– Thường xuyên đi khám nam khoa để nhận biết sớm bất thường và kịp thời điều trị.

R:ón ré:n bên ngoài nhà tắm của chồng, tôi ch;ết điếng khi thấy anh xả nước liên tục vào 1 thứ, mới vỡ lẽ lý do cả tháng nay hóa đơn tiền nước lại tăng vọt bất thường

0

Mặc dù anh hết lời giải thích nhưng tôi vẫn vô cùng khó chịu vì bị phản bội.

Tôi và Liêm lấy nhau đã 9 năm. Quả thật, cuộc sống hôn nhân vất vả hơn thời còn yêu nhau. Dù vậy, tôi vẫn cố gắng giữ cho mình tinh thần lạc quan. Liêm dù không thường xuyên giúp đỡ vợ việc nhà, thấu hiểu vợ nhưng anh giỏi kiếm tiền. Anh cũng hay la cà đi chơi với bạn bè, thường cầm điện thoại khi ở bên vợ.

Tôi và Liêm nhiều lần cãi nhau vì anh ham chơi, bỏ bê vợ con. Nhưng chồng tôi luôn tìm lý do biện hộ cho mình. Anh nói anh dù ham vui nhưng chẳng tốn kém bao nhiêu, cũng chỉ đá bóng, chơi game. Anh đưa tiền cho tôi hàng tháng, tôi muốn tiêu thế nào cũng được. Anh còn than thở đi làm đã mệt rồi, không muốn về nhà còn phải làm việc nhà.

Ban đầu nghe chồng nói thế tôi thấy khó chịu lắm nhưng dần dà cũng nghĩ thoáng ra. Dù sao tôi có người chồng như Liêm cũng đã may mắn hơn nhiều. Thấy bản thân làm việc nhà một mình cực nhọc, tôi liền thuê người giúp việc.

Từ ngày có người giúp việc, tôi sống thoải mái vui vẻ hơn, có nhiều thời gian cho bản thân và gia đình. Nhưng tôi lại thấy chồng dường như có gì đó là lạ. Thời gian gần đây, Liêm bỗng dưng tắm lâu hơn ngày trước, cả tiếng đồng hồ mới bước ra khỏi phòng tắm.

Tôi thấy lạ thì hỏi chồng, anh lại khó chịu nói tôi tò mò chuyện không đâu. Đến cuối tháng khi nhận hóa đơn, tôi sững người bất ngờ. Số tiền gấp rưỡi tháng vừa rồi. Vậy có nghĩa là chồng tôi xả nước liên tục trong suốt 1 tiếng tắm. Tôi bỗng thấy có gì đó không đúng.

Tò mò vì chồng tắm suốt 1 tiếng chẳng ra, tôi hé cửa ra xem thì chết điếng khi thấy cảnh tượng bên trong - Hình 1Ảnh minh họa: Internet

Tôi quyết định một tối đưa hai con về ngoại, còn mình ở nhà để ý lúc chồng đi tắm. Liêm về nhà rồi vào phòng tắm bắt đầu xả nước. Tôi kê sát vào cửa phòng tắm thì nghe tiếng nước không ngừng cùng tiếng nhạc từ điện thoại của chồng. Tôi cảm thấy chồng đang có gì đó che giấu mình. Tôi cố gắng kê sát tai thêm nữa thì nghe tiếng chồng trò chuyện với ai đó.

Sau khi chồng ra khỏi phòng tắm, tôi đi vào kiểm tra một lượt xem có nhìn thấy gì khả nghi không. Tôi lục hết các tủ cũng không thấy gì. Đi đến bình chứa nước bồn cầu, tôi lật nắp lên. Trong đó có một chiếc hộp được chồng giấu trong một túi ni lông màu đen. Mở hộp ra tôi thấy một chiếc điện thoại.

Không một mình đoán già đón non nữa, tôi đem chiếc điện thoại đến trước mặt chồng, buộc anh phải mở lên cho tôi kiểm tra. Thấy không thể giấu được vợ, Liêm thú thật dạo này đang liên lạc với một cô gái mới quen trên mạng. Anh nói vì chuyện chăn gối của vợ chồng tôi quá nhạt nên anh mới giở thói trăng hoa. Nhưng anh cam đoan với tôi là chưa hề gặp cô gái kia, càng không có chuyện lên giường.

Dù vậy, tôi vẫn đau lòng, cảm giác bị chồng phản bội rất khó chịu. Tôi nhìn người phụ nữ kia xinh đẹp lại trẻ trung hơn mình, trong lòng đắng chát tủi thân. Vài ngày sau bình tĩnh lại, cả tôi và chồng nói chuyện với nhau nhiều hơn, tìm hiểu xem mối quan hệ của cả hai đang xảy ra chuyện gì.

Tuy sau đó vợ chồng tôi đã hòa hợp hơn nhưng chuyện chồng mơ tưởng người phụ nữ khác vẫn là cái gai trong lòng tôi, khó mà quên được.